Nộ Xà Triền Quân
Chương 66: Phiên ngoại 6
Mười tháng sau
Quân Bất Phàm ôm bụng to đi tới đi lui trong phòng, kể từ ngày Sân cho biết hắn mang thai ngay sau đó không cho phép hắn ra cung, bụng càng ngày càng lớn hắn dần dần đành phải đón nhận sự thật .
“Phàm Phàm, hôm nay lại bị cục cưng đá sao?”Mới bãi triều, Sân vô cùng vui vẻ chạy đến đem đầu dán lên bụng hắn.
“Không sao, chỉ là thắt lưng có chút đau.”Gian nan vặn vẹo thân người, hắn hi vọng thứ trong bụng không phải quái vật là may rồi.
Sân là xà còn hắn là người, không biết hắn sẽ sinh ra thứ gì đây?
“Mau nằm xuống, để ta xoa bóp cho ngươi.”Thấy hắn mệt mỏi, Sân dáng vẻ như một phu quân tốt đau lòng không thôi.
“Đã mười tháng, bao giờ mới có thể sinh hả.”Đã gần một năm không ra khỏi cung, hắn còn muốn sớm trở về chiến trường giết địch đây.
“Để ta sờ thử xem, theo lẽ thường đáng lý sắp sinh rồi chứ.”Trong lòng bàn tay thoắt cái xuất hiện một đạo bạch quang trong suốt, bao phủ trên bụng đứng vững của Quân Bất Phàm.
“A…….”Khẽ hô một tiếng, hắn cảm giác trong bụng có động tĩnh.
“Một….hai đứa….Trời ạ, có hai cục cưng.”Hai mắt lóe sáng, Sân kích động vuốt ve lên bụng hắn.
Y vốn chỉ muốn một đứa không ngờ lại có hai, nghĩ lại y và Tang cũng là song sinh, hiện tại y lại có hai đứa con như đúc, vui đến sắp ngất ah.
“Đau……đau…..”Quân Bất Phàm luôn miệng kêu đau muốn ngất, đau đớn từ bụng lan đến tứ chi, trên trán đổ mồ hôi hột.
“Phàm Phàm, ngươi sắp sinh, chịu một chút ta sẽ đưa ngươi trở về thánh hồ.”Biết nam tử sinh con không dễ hơn nửa còn là hai đứa, y lo Quân Bất Phàm chịu không nổi.
………
Đau một cái là đau ba ngày ba đêm, cuối cùng Quân Bất Phàm đau đến ngất.
Sau khi tỉnh lại Quân Bất Phàm phát hiện mình nằm trên giường mềm nhìn bụng mình bằng phẳng, hắn hoài nghi không phải mình nằm mộng đấy chứ.
“Phàm Phàm, mau đến nhìn con.”Sân cười cả khuôn mặt sán lạn, ôm lấy hắn đến mặt hồ thánh hồ.
Chỉ thấy hai quả trứng lớn đứng vững trên mặt hồ, xung quanh lớp võ trứng xen kẽ sọc trắng đen, bốn phía bao quanh một tầng thủy khí trong suốt.
“Trứng?”
“Trứng gì hả?Đây là con của chúng ta, ngươi nhìn đi giống ta không.”Chỉ vào mặt mình so với quả trứng lớn.
Xà tộc bọn họ đẻ trứng, bất quá mới sinh không thể lớn như thế.
“Ngươi có phải đụng vào đầu rồi không, đây rõ ràng hai quả trứng.”Hận không thể một chân đá y lọt xuống hồ, Quân Bất Phàm không vui trừng y.
“Thôi, nói ngươi cũng không hiểu, một tháng sau ngươi sẽ hiểu rõ.”Hôn lên má hắn, Sân không muốn tính toán thêm.
Quân Bất Phàm không nói thêm, chuyện nam nhân sinh con vốn đã rất quái, hiện tại Sân lại cho hắn biết hắn sinh trứng lại càng khó tin, thôi cứ xem như đang nằm mộng đi.
…….
Một tháng sau, cả mặt hồ sôi sục, hai quả trứng lớn cao hơn nửa người, thân trứng trong suốt lờ mờ nhìn thấy bên trong có vật sống.
Bỗng nhiên trứng bên phải rách ra một khe nhỏ, từ trong ra ngoài từ từ nứt.
“A, cuối cùng đã ra, thật muộn mà.”Lập tức một tiểu oa nhi phấn điêu ngọc mài từ trong trứng nhảy ra ngoài, rơi xuống trên bờ, tứ chi vung vẫy.
Làn da trắng như tuyết, mắt to đen như mực, môi đỏ như son giống như kim đồng hạ phàm.
“Ca, chờ ta một chút.”Trứng bên trái hỏi vọng, tiếp theo một tiểu oa nhi khác theo nhảy ra ngoài chỉ là làn da hơi đen, vẻ mặt có chút ngốc.
“Đệ đệ ngốc, chậm quá rồi, phụ mẫu đang đợi ôm chúng ta đấy.”Đứa bé trắng nhảy sang bên cạnh ngắt mặt y.
“Ca, chúng ta không có mẹ, chỉ có phụ thân thôi.”Ngậm ngón tay, tiểu đệ đen cong môi nói.
“Ai nói không có hả, Quân Bất Phàm chính là mẫu thân.”
“Hắn là nam nhi, mẫu thân không phải nữ nhi sao?”
“Đần quá, ta nói hắn là hắn ah.”Huynh trưởng không lưu tình, một chưởng vỗ lên đầu đệ đệ.
“Đệ không đần, huynh mới đần, Quân Bất Phàm là phụ thân không phải mẫu thân.”Đứa bé đen không phục hừ hừ đáp trả.
“Dám nói ta đần, trong mắt đệ không biết tôn ti, ta phải giáo huấn đệ một trận”
Không đồng ý kiến cả hai huynh đệ hỗn thế ma vương mới ra đời vung tay đánh cho long trời lỡ đất, thánh hồ thiếu chút bị bọn họ san thành mặt đất bằng phẳng.
‘Dừng tay, tất cả dừng tay cho ta.”Vốn vui vẻ dẫn Quân Bất Phàm đến thăm các con, không nghĩ lại thấy được tình cảnh trước mắt, Sân tức đến toàn thân phát run.
“Phụ thân, mẫu thân”Hai dáng người nhỏ nhắn phóng đến, một nhảy vào trong lòng Quân Bất Phàm, một nhảy vào ngực Sân.
“Con gọi ta là mẫu thân?”Vuốt ve tiểu oa nhi da trắng noãn, Quân Bất Phàm sợ mình mạnh tay sẽ con bị thương.
Cẩn thận đánh giá tiểu oa nhi từ ánh mắt đến lông mày, thần thái, cảm thấy rất quen thuộc……..
“Đúng vậy, mẫu thân, con là ca ca, nó là đệ đệ, mẫu thân đừng nhận lầm nha.”Tiểu oa nhi trắng bốc nằm tựa trong ngực hắn nhắc nhở.
“Phàm Phàm, bọn họ là con của chúng ta, ngươi nhìn đi đứa nhỏ rất giống ngươi.”Ôm lên đứa bé trong lòng, vui vẻ nói.
“Ngươi………ta……..”Nhìn sơ qua hai đứa bé, Quân Bất Phàm trợn mắt há hốc mồm không nói được lời nào……
Thì ra không phải hắn đang nằm mơ, mà thật sự sinh con, còn sinh hai đứa……..
Hắn cẩn thận ôm đứa bé trắng lên cẩn thận quan sát phát hiện nó thật giống Sân, giống từ một khuôn mẫu khắc ra rất đáng yêu.
Bỗng nhiên hắn nhìn xuống mông cục cưng, nhìn thật kỹ mới thấy hai chiếc đuôi xen kẽ màu giữa trắng và đen.
“Mẫu thân, đây là đuôi của con, mẫu thân thích không?”Ôm lấy đuôi của mình, đưa bé thừa dịp hôn lên mặt mẫu thân một cái.
‘Đuôi, ………xà….”Thân thể lảo đảo, suýt nửa thẩy đứa bé xuống mặt đất.
Con hắn là quái vật.
“Phàm Phàm, ngươi không sao chứ?”Thấy sắc mặt hắn không ổn, Sân vội vả ôm nhi tử đi tới.
“Mẫu thân, con rất thích người.”Đứa bé trắng lại sà vào lòng hắn, vui vẻ nhìn địch thủ đệ đệ.
“Phụ thân, con cũng thích người nha.”Đứa bé đen không chịu yếu thế, ôm chặt lấy người hắn.
“Đi ra, mẫu thân là của ta, ngươi đi sang phụ thân ý.”
“Không, phụ thân là của ta.”
Hắn sững sờ nhìn hai đứa bé gây lộn ầm trời, dở khóc dở cười không biết tính sao.
Nếu không phải sau lưng bọn họ có đuôi nhỏ thì hai đứa bé này không khác những đứa trẻ bình thường, nghĩ đến bọn họ là ruột thịt trên người mình, lòng cũng dịu đi giang tay ôm lấy hai con.
“Phàm Phàm, chúng ta sinh thêm một nữ nhi được không?”
“Cút, muốn sinh một mình ngươi sinh đi”Một chân đá Sân xuống hồ, Quân Bất Phàm ôm lấy con trai xoay người rời đi.
Nể mặt nhi tử hắn không thèm tính toán với Sân, được một còn muốn mười sao, nằm mơ đi!
HOÀN
Quân Bất Phàm ôm bụng to đi tới đi lui trong phòng, kể từ ngày Sân cho biết hắn mang thai ngay sau đó không cho phép hắn ra cung, bụng càng ngày càng lớn hắn dần dần đành phải đón nhận sự thật .
“Phàm Phàm, hôm nay lại bị cục cưng đá sao?”Mới bãi triều, Sân vô cùng vui vẻ chạy đến đem đầu dán lên bụng hắn.
“Không sao, chỉ là thắt lưng có chút đau.”Gian nan vặn vẹo thân người, hắn hi vọng thứ trong bụng không phải quái vật là may rồi.
Sân là xà còn hắn là người, không biết hắn sẽ sinh ra thứ gì đây?
“Mau nằm xuống, để ta xoa bóp cho ngươi.”Thấy hắn mệt mỏi, Sân dáng vẻ như một phu quân tốt đau lòng không thôi.
“Đã mười tháng, bao giờ mới có thể sinh hả.”Đã gần một năm không ra khỏi cung, hắn còn muốn sớm trở về chiến trường giết địch đây.
“Để ta sờ thử xem, theo lẽ thường đáng lý sắp sinh rồi chứ.”Trong lòng bàn tay thoắt cái xuất hiện một đạo bạch quang trong suốt, bao phủ trên bụng đứng vững của Quân Bất Phàm.
“A…….”Khẽ hô một tiếng, hắn cảm giác trong bụng có động tĩnh.
“Một….hai đứa….Trời ạ, có hai cục cưng.”Hai mắt lóe sáng, Sân kích động vuốt ve lên bụng hắn.
Y vốn chỉ muốn một đứa không ngờ lại có hai, nghĩ lại y và Tang cũng là song sinh, hiện tại y lại có hai đứa con như đúc, vui đến sắp ngất ah.
“Đau……đau…..”Quân Bất Phàm luôn miệng kêu đau muốn ngất, đau đớn từ bụng lan đến tứ chi, trên trán đổ mồ hôi hột.
“Phàm Phàm, ngươi sắp sinh, chịu một chút ta sẽ đưa ngươi trở về thánh hồ.”Biết nam tử sinh con không dễ hơn nửa còn là hai đứa, y lo Quân Bất Phàm chịu không nổi.
………
Đau một cái là đau ba ngày ba đêm, cuối cùng Quân Bất Phàm đau đến ngất.
Sau khi tỉnh lại Quân Bất Phàm phát hiện mình nằm trên giường mềm nhìn bụng mình bằng phẳng, hắn hoài nghi không phải mình nằm mộng đấy chứ.
“Phàm Phàm, mau đến nhìn con.”Sân cười cả khuôn mặt sán lạn, ôm lấy hắn đến mặt hồ thánh hồ.
Chỉ thấy hai quả trứng lớn đứng vững trên mặt hồ, xung quanh lớp võ trứng xen kẽ sọc trắng đen, bốn phía bao quanh một tầng thủy khí trong suốt.
“Trứng?”
“Trứng gì hả?Đây là con của chúng ta, ngươi nhìn đi giống ta không.”Chỉ vào mặt mình so với quả trứng lớn.
Xà tộc bọn họ đẻ trứng, bất quá mới sinh không thể lớn như thế.
“Ngươi có phải đụng vào đầu rồi không, đây rõ ràng hai quả trứng.”Hận không thể một chân đá y lọt xuống hồ, Quân Bất Phàm không vui trừng y.
“Thôi, nói ngươi cũng không hiểu, một tháng sau ngươi sẽ hiểu rõ.”Hôn lên má hắn, Sân không muốn tính toán thêm.
Quân Bất Phàm không nói thêm, chuyện nam nhân sinh con vốn đã rất quái, hiện tại Sân lại cho hắn biết hắn sinh trứng lại càng khó tin, thôi cứ xem như đang nằm mộng đi.
…….
Một tháng sau, cả mặt hồ sôi sục, hai quả trứng lớn cao hơn nửa người, thân trứng trong suốt lờ mờ nhìn thấy bên trong có vật sống.
Bỗng nhiên trứng bên phải rách ra một khe nhỏ, từ trong ra ngoài từ từ nứt.
“A, cuối cùng đã ra, thật muộn mà.”Lập tức một tiểu oa nhi phấn điêu ngọc mài từ trong trứng nhảy ra ngoài, rơi xuống trên bờ, tứ chi vung vẫy.
Làn da trắng như tuyết, mắt to đen như mực, môi đỏ như son giống như kim đồng hạ phàm.
“Ca, chờ ta một chút.”Trứng bên trái hỏi vọng, tiếp theo một tiểu oa nhi khác theo nhảy ra ngoài chỉ là làn da hơi đen, vẻ mặt có chút ngốc.
“Đệ đệ ngốc, chậm quá rồi, phụ mẫu đang đợi ôm chúng ta đấy.”Đứa bé trắng nhảy sang bên cạnh ngắt mặt y.
“Ca, chúng ta không có mẹ, chỉ có phụ thân thôi.”Ngậm ngón tay, tiểu đệ đen cong môi nói.
“Ai nói không có hả, Quân Bất Phàm chính là mẫu thân.”
“Hắn là nam nhi, mẫu thân không phải nữ nhi sao?”
“Đần quá, ta nói hắn là hắn ah.”Huynh trưởng không lưu tình, một chưởng vỗ lên đầu đệ đệ.
“Đệ không đần, huynh mới đần, Quân Bất Phàm là phụ thân không phải mẫu thân.”Đứa bé đen không phục hừ hừ đáp trả.
“Dám nói ta đần, trong mắt đệ không biết tôn ti, ta phải giáo huấn đệ một trận”
Không đồng ý kiến cả hai huynh đệ hỗn thế ma vương mới ra đời vung tay đánh cho long trời lỡ đất, thánh hồ thiếu chút bị bọn họ san thành mặt đất bằng phẳng.
‘Dừng tay, tất cả dừng tay cho ta.”Vốn vui vẻ dẫn Quân Bất Phàm đến thăm các con, không nghĩ lại thấy được tình cảnh trước mắt, Sân tức đến toàn thân phát run.
“Phụ thân, mẫu thân”Hai dáng người nhỏ nhắn phóng đến, một nhảy vào trong lòng Quân Bất Phàm, một nhảy vào ngực Sân.
“Con gọi ta là mẫu thân?”Vuốt ve tiểu oa nhi da trắng noãn, Quân Bất Phàm sợ mình mạnh tay sẽ con bị thương.
Cẩn thận đánh giá tiểu oa nhi từ ánh mắt đến lông mày, thần thái, cảm thấy rất quen thuộc……..
“Đúng vậy, mẫu thân, con là ca ca, nó là đệ đệ, mẫu thân đừng nhận lầm nha.”Tiểu oa nhi trắng bốc nằm tựa trong ngực hắn nhắc nhở.
“Phàm Phàm, bọn họ là con của chúng ta, ngươi nhìn đi đứa nhỏ rất giống ngươi.”Ôm lên đứa bé trong lòng, vui vẻ nói.
“Ngươi………ta……..”Nhìn sơ qua hai đứa bé, Quân Bất Phàm trợn mắt há hốc mồm không nói được lời nào……
Thì ra không phải hắn đang nằm mơ, mà thật sự sinh con, còn sinh hai đứa……..
Hắn cẩn thận ôm đứa bé trắng lên cẩn thận quan sát phát hiện nó thật giống Sân, giống từ một khuôn mẫu khắc ra rất đáng yêu.
Bỗng nhiên hắn nhìn xuống mông cục cưng, nhìn thật kỹ mới thấy hai chiếc đuôi xen kẽ màu giữa trắng và đen.
“Mẫu thân, đây là đuôi của con, mẫu thân thích không?”Ôm lấy đuôi của mình, đưa bé thừa dịp hôn lên mặt mẫu thân một cái.
‘Đuôi, ………xà….”Thân thể lảo đảo, suýt nửa thẩy đứa bé xuống mặt đất.
Con hắn là quái vật.
“Phàm Phàm, ngươi không sao chứ?”Thấy sắc mặt hắn không ổn, Sân vội vả ôm nhi tử đi tới.
“Mẫu thân, con rất thích người.”Đứa bé trắng lại sà vào lòng hắn, vui vẻ nhìn địch thủ đệ đệ.
“Phụ thân, con cũng thích người nha.”Đứa bé đen không chịu yếu thế, ôm chặt lấy người hắn.
“Đi ra, mẫu thân là của ta, ngươi đi sang phụ thân ý.”
“Không, phụ thân là của ta.”
Hắn sững sờ nhìn hai đứa bé gây lộn ầm trời, dở khóc dở cười không biết tính sao.
Nếu không phải sau lưng bọn họ có đuôi nhỏ thì hai đứa bé này không khác những đứa trẻ bình thường, nghĩ đến bọn họ là ruột thịt trên người mình, lòng cũng dịu đi giang tay ôm lấy hai con.
“Phàm Phàm, chúng ta sinh thêm một nữ nhi được không?”
“Cút, muốn sinh một mình ngươi sinh đi”Một chân đá Sân xuống hồ, Quân Bất Phàm ôm lấy con trai xoay người rời đi.
Nể mặt nhi tử hắn không thèm tính toán với Sân, được một còn muốn mười sao, nằm mơ đi!
HOÀN
Tác giả :
Vạn Ngữ