Nịnh Mông Tình Nhân
Chương 37
Lâm Tiếu quả thực không biết xử lý như thế nào mới tốt, nhiều năm qua chỉ luôn nhìn mỗi y, chỉ nghĩ về y, hôm nay người này như thế nào lại đang ở ngay trước mặt, lại còn ở trong ***g ngực hắn, Lâm Tiếu ngược lại cảm thấy lúc này chân tay thật lúng túng, không biết đặt ở đâu, mặc dù hiện tại chưa quen, nhưng hắn sẽ nhanh chóng quen thôi, chỉ cần có người này bên cạnh, tất cả mọi thứ xung quanh hắn đều quên hết.
Hứa Kiệt lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ thấy y nhăn nhăn lông mày, rõ ràng là còn uất hận chuyện lúc nãy: “Ngươi nói ta là nghĩa đệ của ngươi?”
Lâm Tiếu xấu hổ cười, nhất thời không dám nói gì.
Hứa Kiệt thò tay ra véo mặt hắn: “Nói!”
Bộ dạng lúc này của y thật hung hăng mà, nhưng trong ánh mắt lại chứa nét cười rất đẹp.
Lâm Tiếu cười khổ: “Bằng không ngươi bảo ta nói như thế nào? Lúc đó cũng không thể nói ngươi là … Tình nhân của ta nha.”
Cười khổ lúc này cũng biến thành cười tươi, thật sự là vô cùng ngọt ngào mà, hai chữ “Tình nhân”, Lâm Tiếu cảm thấy đời này cho tới bây giờ không có gì ngọt ngào hạnh phúc hơn nữa.
Hắn cười đến sung sướng, không giống với vẻ đang bị người khác tra khảo chút nào?
Còn nói: “Biết rõ ta không dám phải không?”
Hứa Kiệt nhịn không được liền cười rộ lên, cách nói chuyện như vậy làm sao giống với một người to lớn như hắn chứ, nói chuyện mà cứ như đang làm nũng vậy?
Thoáng nở một nụ cười, lại hếch mặt lên hỏi: “Vậy ngươi cả ngày đem ta ôm đi ôm lại thì tính là cái gì? Chẳng nhẽ… … Ngươi đối với người nào là nghĩa đệ đều làm như vậy?”
Lâm Tiếu có chút đỏ mặt, Hứa Kiệt thì ngược lại, hai mắt sáng trưng lên, một tia ngượng ngùng cũng đều không có.
Điều này làm sao lại không dám chứ, trong lòng hắn từ lâu đã muốn như vậy, Hứa Kiệt lại không có phản ứng chống đối lại còn có vẻ thích nằm trong lòng ngực hắn, lại còn tự nhiên dang tay ra đòi hắn ôm, may mà y không đến nỗi ngốc nghếch đẩy hắn ra.
Hứa Kiệt hung hăng trừng hắn, nhưng mà âm thanh lại có vẻ mềm đi: “Sau này không được ôm người khác, đừng nói là nghĩa đệ, mà huynh đệ ruột thịt cũng không được.”
Lâm Tiếu cười, nguyên lai là vậy, đây chính là hương vị của tình yêu a, hóa ra yêu đương so với hắn từng tưởng tượng qua còn ngọt ngào hơn.
Hóa ra là vậy, nghe được y uy hiếp không được ôm người khác, đáy lòng giống như nổ tung lên vì vui sướng.
Nguyên lai, trên thế giới này lại có điều ngọt ngào như vậy, dĩ nhiên lời uy hiếp này chỉ ngọt ngào khi chính tình nhân của mình nói ra.
Hắn liền mở miệng: “Ta sẽ không bao giờ ôm qua người khác, ta … ta… ta chỉ thích mỗi ngươi… …”
Thanh âm nói ra càng ngày càng nhỏ, mặt cũng trở nên đỏ ửng.
Hứa Kiệt cực kỳ vui mừng, ôm lấy cổ hắn, hào phóng hôn lên mặt hắn mà không ngượng ngùng gì.
Lâm Tiếu ngây ra như phỗng, một lúc sau mới hoàn hồn.
Chỉ cảm thấy đôi môi kia mềm mại trong veo giống như cánh hoa rơi nhẹ lên mặt hắn, trong đầu liền vang lên mấy âm thanh ầm ầm cổ quái.
Lập tức thấy trước mặt hắn là một khuôn mặt cùng nụ cười xinh đẹp, liền cảm thấy toàn thân nóng rực giống như đang bị bỏng.
Hứa Kiệt chăm chú nhìn biểu cảm vô cùng thú vị của hắn, đột nhiên liền cảm thấy có một cái gì thô sáp tiến về phía y, liền lập tức cúi đầu, vô tình chứng kiến hạ thân của hắn, cũng không hiểu làm sao đột nhiên y lại nhớ tới cái lần tình cờ chứng kiến một màn ân ái trong thư phòng kia, có chút giật mình, cuối cùng không nhịn được, mặt liền đỏ ửng lên.
Lâm Tiếu tất nhiên là biết trạng thái hiện tại của hắn như thế nào, không khỏi cảm thấy lúng túng, lập tức muốn buông y ra.
Hứa Kiệt ngược lại, một âm thanh đem kéo hắn trở về: “Ngươi định đi đâu vậy?”
Lâm Tiếu trong lòng không khỏi rên rỉ: “Tiểu Kiệt, ngươi… … Thả ta ra đi.”
Hứa Kiệt tuy mặt đang đỏ, nhưng lại không chịu thả hắn ra: “Không được, có phải ngươi muốn đi tìm nữ nhân đó không? Ngươi còn dám đi tìm nàng ư? Ta cũng có thể cùng ngươi làm a, tựa như lần kia ta cùng ngươi chứng kiến cảnh ở trong thư phòng… … ….”
Thanh âm thật sự rất thấp, cho thấy y đang rất ngượng ngùng.
Lâm Tiếu nghe xong liền giật mình, nhìn trước mắt dung nhan đỏ ửng nhưng vô cùng xinh đẹp, tuy nhiên lại không có ý giấu diếm, lại còn quyết liệt nắm lấy tay hắn không buông, tay có chút run rẩy, hiển nhiên là đang khẩn trương muốn chết.
Trong lòng liền cảm thấy đau lòng, Tiểu Kiệt, Tiểu Kiệt đang lo lắng đây mà.
Khẩn trương tới vậy ư? Khẩn trương tới mức tay đã nắm chặt lấy hắn rồi mà vẫn còn run.
Rõ ràng là y chưa chuẩn bị tốt, rõ ràng là trong lòng đang phập phồng lo sợ, sợ tới mức răng còn cắn vào môi rồi, nhưng lại một mực không chịu buông hắn ra.
Nhẹ nhàng giang hai cánh tay ra, đem Hứa Kiệt chôn sâu vào ***g ngực hắn, ôn nhu mà nói: “Tiểu Kiệt, Tiểu Kiệt ta không đi, sẽ không đi đâu cả, ngươi không cần lo lắng, ta sẽ một mực ở cùng ngươi, vĩnh viễn không rời xa, được không nào?”
Hứa Kiệt tựa vào ngực hắn, gật đầu.
Qua một hồi lâu, Lâm Tiếu buông y ra, cười nói: “Đợi một chút ta sẽ tới ngay.”
Hứa Kiệt không chịu, lông mày nhăn nhăn: “Ngươi vẫn như vậy ư? Bây giờ làm sao xử lý đây?”
Lâm Tiếu đã không thể nhẫn nhịn thêm nữa: “Ta chính mình tự giải quyết là được rồi, ngươi trước hết thả ta ra đi.”
Hứa Kiệt ngẩng đầu liếc hắn một cái, lập tức cúi đầu, tay thò xuống, nắm lấy cái đó của hắn.
Lâm Tiếu trở nên kinh hãi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, đương nhiên là chỉ nghĩ thôi, chỗ hiểm của hắn vẫn đang trong tay người khác làm sao dám nhảy chứ.
Thanh âm lập tức trở nên thô hơn: “Tiểu Kiệt, ngươi làm cái gì vậy?”
Y vẫn không chịu ngẩng đầu lên, âm thanh nho nhỏ hỏi: “Nên làm như thế nào đây?” Tay có chút do dự kéo khóa quần hắn, chậm rãi với vào, cầm chặt lấy vật nóng hổi đang nhảy dựng lên kia.”
Tiếng thở dốc càng ngày càng phát ra rõ ràng, Lâm Tiếu đem mặt chôn trên vai Hứa Kiệt, nhỏ giọng nói: “Chỉ cần sờ sờ nó là tốt rồi.”
Hứa Kiệt liền nhẹ nhàng bắt đầu khuấy động vuốt ve, Lâm Tiếu bị đôi tay có chút thô ráp vuốt ve, không khỏi gắt gao ôm chặt lấy y, nhịn không được liền dùng lưỡi liếm lên cần cổ trắng nỏn kia, gấp gáp thở: “Dùng sức một chút.”
Hứa Kiệt không tự chủ được bắt đầu trở nên mạnh tay hơn, lại dùng sức, bắt đầu nhanh hơn một chút, chỉ cảm thấy thân thể lúc này phát ra một luồng khí nóng rực bao quanh lấy y, như thế nào mà nhiệt không ngừng tăng lên, cảm thất như đang rơi vào trong hố lửa toàn thân đều đã bị bỏng, trên cổ lại trở nên mẫn cảm có cái gì đấy mềm mại đang càn quấy nó, bụng dưới bắt đầu căng cứng lên, không khỏi kiên nhẫn liền bắt đầu uốn éo.
Nhiệt tình đang mãnh liệt, Lâm Tiếu bắt đầu phát giác sự khác thường của Hứa Kiệt, cho tay xuống sờ sờ, không ngờ nhận ra Hứa Kiệt đang động tình, liền cầm chặt lấy nam căn của y bắt đầu khuấy động.
Hứa Kiệt không kiềm chế được, cắn chặt môi ngăn âm thanh phát ra.
Lâm Tiếu bắt đầu cảm thấy đau lòng, liền quay qua hôn lên miệng y, triền miên hôn qua hôn lại, lưỡi bắt đầu đi vào thăm dò, gắt gao quấn lấy đầu lưỡi y, Hứa Kiệt toàn thân đã sớm vô lực, cả người mềm nhũn dựa vào ngực Lâm Tiếu, ánh mắt mê ly, miệng lưỡi lại cùng Lâm Tiếu dây dưa không dứt…
Thẳng đến lúc một tiếng thở dốc nặng nề thoát ra, cả hai người đều đồng thời phóng thích trong tay nhau.
Hứa Kiệt đứng không vững, tựa trên người Lâm Tiếu không ngừng thở.
Lâm Tiếu cũng khó tránh khỏi cảm giác hai chân mềm nhũn, đành phải dựa trên tường, trầm thấp cười nói: “Tiểu Kiệt, sao bộ dang lại như vậy?”
Hứa Kiệt xấu hổ, trong ánh mắt còn lưu lại dư vị ***, hết sức gợi cảm: “Ân”
Qủa thực không rõ bây giờ mình như thế nào nữa.
Kỳ thật trong lòng có điểm nghi vấn, chỉ là lúc này đang xấu hổ nên không muốn hỏi, một thời gian thật lâu sau đó, khi Hứa Kiệt đang nằm dựa vào ***g ngực hắn vào một buổi tối y mới đem vấn đề này ra hỏi: “Ta hỏi ngươi, chúng ta lần đầu tiên như vậy, tại sao… … tại sao chỉ cần dùng tay.”
Lâm Tiếu lười biếng vuốt ve tấm lưng trần của Hứa Kiệt không yên lòng nói: “Lần đầu tiên nào chứ?”
Hứa Kiệt hai má ửng hồng thoáng đánh hắn một cái: “Chính là cái lần ta tới nước Pháp tìm ngươi ấy.”
Lâm Tiếu bật cười lớn: “Cái kia, khi đó chúng ta đều chưa chuẩn bị, ta sợ ngươi bị thương, hơn nữa… … Hơn nữa lúc đó ta quá kích động, sợ làm không chỉnh chu sẽ mất mặt.”
Hứa Kiệt cười hì hì: “Có như thế nào ta cũng sẽ không cười ngươi đâu.”
Lâm Tiếu liền ôm chặt lấy y: “Ta biết mà, Tiểu Kiệt của ta là tốt nhất.”
Nghỉ ngơi một hồi, Lâm Tiếu ôm Hứa Kiệt vào phòng tắm, tắm rửa, qua thời gian lâu như vậy, trên mặt Hứa kiệt lúc này mới bớt hồng hào đi.
Lâm Tiếu một mực nhìn y cười, thật sự càng ngắm lại càng thấy y đáng yêu.
Nhịn không được liền hỏi y: “Có mệt không, có muốn ngủ một chút hay không?”
Kỳ thật là y cũng rất mệt mỏi, một đêm không ngủ, đã phải ngồi 8 tiếng trên máy bay, vừa đến lại khóc một trận, nhưng mà Hứa Kiệt vẫn ôm chặt lấy hắn: “Đúng là có mệt thật, nhưng mà ta chắc không ngủ được đâu.”
Lâm Tiếu đành dỗ dành y: “Ta gọi phục vụ mang lên một ít đồ ăn, ngươi ăn xong rồi nghỉ ngơi được không?”
Hứa kiệt gật gật đầu.
Hai người cùng nhau ăn một chút điểm tâm, sau đó Lâm Tiếu liền dỗ y đi ngủ cùng hắn. Tới lúc sắp ngủ, Hứa Kiệt lại đột nhiên nhớ tới điều gì, lập tức lấy lại tinh thần hỏi hắn: “Lâm Tiếu, bạn gái của ngươi bây giờ xử lý như thế nào? “
Trong mắt tuy buồn ngủ, nhưng lúc hỏi câu này, ánh mắt y vẫn rất lợi hại.
Lâm Tiếu cười khổ: “Ta sai rồi, ta thật sự sẽ không dám làm như vậy nữa.”
Hứa Kiệt vẫn không chịu buông tha cho hắn: “Sau này là như thế nào, hiện tại người ta vẫn đang là bạn gái của ngươi đấy thôi.”
Càng nói lại càng sinh khí, muốn đứng lên đánh hắn.
Lâm Tiếu vội vàng gắt gao ôm chặt lấy y, nói: “Tiểu Kiệt, ngươi ngủ đi, chờ ngươi ngủ ta sẽ đi xử lý, cam đoan sau khi ngươi tỉnh lại, mọi chuyện sẽ tốt đẹp, được không?”
Y hoài nghi nhìn chằm chằm hắn nửa ngày, sau đó mới gật đầu đồng ý.
Lâm Tiếu nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi vỗ nhẹ cho y ngủ.
Chờ y ngủ say, hắn mới ra phòng khách gọi điện cho cô hắn, thật sự không biết phải cảm tạ cô như thế nào, nếu không nhờ cô hắn phòng ngừa chu đáo trước thì bây giờ không biết phải giải quyết như thế nào nữa.
Cô hắn sau khi nghe hắn nói xong, lập tức cười rộ lên: “Cũng không biết ai lần trước nói chắc như đinh đóng cột sẽ không xem chuyện này là chuyện đùa, hôm nay lại thay đổi rồi.”
Lâm Tiếu bối rối cười, sau đấy một mực khép nép dạ vâng gì đó.
Bất quá, dù gì cũng là người một nhà, cô hắn lại vô cùng hiểu hắn tuy rằng có đem hắn ra cười nhạo một phen, nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng giải quyêt giúp hắn.
Lâm Tiếu lúc này mới nhẹ nhàng thở phào một hơi, có cô hắn ra mặt, mọi chuyện tất nhiên sẽ được ổn thỏa, không cần phải lo lắng nữa.
Sau đó nghe nói là Lâm Thị năm nay đặt một lô hàng lớn của Hàn gia, thì mọi sự tình của hắn cũng theo đó mà lắng xuống, được xử lý một cách nhanh chóng, ngọn gàng.
Lâm Tiếu tuy cũng mệt mỏi, nhưng lại thập phần hưng phấn, hoàn toàn không có buồn ngủ nhưng vẫn bước vào phòng ngủ xem Hứa Kiệt như thế nào.
Hứa Kiệt vẫn đang chìm đắm vào giấc ngủ, vô cùng yên ổn, chăn chỉ đắp tới ngang ngực, lộ ra một gương mặt vô cùng xinh đẹp, vừa trắng lại mịn màng, mềm mại, trên mặt vẫn còn chứa một tia ôn nhu vui vẻ.
Lâm Tiếu ngồi xuống bên giường, say đắm nhìn tình nhân của mình, nhìn tới phát ngốc luôn… …..
___ END___
Hứa Kiệt lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ thấy y nhăn nhăn lông mày, rõ ràng là còn uất hận chuyện lúc nãy: “Ngươi nói ta là nghĩa đệ của ngươi?”
Lâm Tiếu xấu hổ cười, nhất thời không dám nói gì.
Hứa Kiệt thò tay ra véo mặt hắn: “Nói!”
Bộ dạng lúc này của y thật hung hăng mà, nhưng trong ánh mắt lại chứa nét cười rất đẹp.
Lâm Tiếu cười khổ: “Bằng không ngươi bảo ta nói như thế nào? Lúc đó cũng không thể nói ngươi là … Tình nhân của ta nha.”
Cười khổ lúc này cũng biến thành cười tươi, thật sự là vô cùng ngọt ngào mà, hai chữ “Tình nhân”, Lâm Tiếu cảm thấy đời này cho tới bây giờ không có gì ngọt ngào hạnh phúc hơn nữa.
Hắn cười đến sung sướng, không giống với vẻ đang bị người khác tra khảo chút nào?
Còn nói: “Biết rõ ta không dám phải không?”
Hứa Kiệt nhịn không được liền cười rộ lên, cách nói chuyện như vậy làm sao giống với một người to lớn như hắn chứ, nói chuyện mà cứ như đang làm nũng vậy?
Thoáng nở một nụ cười, lại hếch mặt lên hỏi: “Vậy ngươi cả ngày đem ta ôm đi ôm lại thì tính là cái gì? Chẳng nhẽ… … Ngươi đối với người nào là nghĩa đệ đều làm như vậy?”
Lâm Tiếu có chút đỏ mặt, Hứa Kiệt thì ngược lại, hai mắt sáng trưng lên, một tia ngượng ngùng cũng đều không có.
Điều này làm sao lại không dám chứ, trong lòng hắn từ lâu đã muốn như vậy, Hứa Kiệt lại không có phản ứng chống đối lại còn có vẻ thích nằm trong lòng ngực hắn, lại còn tự nhiên dang tay ra đòi hắn ôm, may mà y không đến nỗi ngốc nghếch đẩy hắn ra.
Hứa Kiệt hung hăng trừng hắn, nhưng mà âm thanh lại có vẻ mềm đi: “Sau này không được ôm người khác, đừng nói là nghĩa đệ, mà huynh đệ ruột thịt cũng không được.”
Lâm Tiếu cười, nguyên lai là vậy, đây chính là hương vị của tình yêu a, hóa ra yêu đương so với hắn từng tưởng tượng qua còn ngọt ngào hơn.
Hóa ra là vậy, nghe được y uy hiếp không được ôm người khác, đáy lòng giống như nổ tung lên vì vui sướng.
Nguyên lai, trên thế giới này lại có điều ngọt ngào như vậy, dĩ nhiên lời uy hiếp này chỉ ngọt ngào khi chính tình nhân của mình nói ra.
Hắn liền mở miệng: “Ta sẽ không bao giờ ôm qua người khác, ta … ta… ta chỉ thích mỗi ngươi… …”
Thanh âm nói ra càng ngày càng nhỏ, mặt cũng trở nên đỏ ửng.
Hứa Kiệt cực kỳ vui mừng, ôm lấy cổ hắn, hào phóng hôn lên mặt hắn mà không ngượng ngùng gì.
Lâm Tiếu ngây ra như phỗng, một lúc sau mới hoàn hồn.
Chỉ cảm thấy đôi môi kia mềm mại trong veo giống như cánh hoa rơi nhẹ lên mặt hắn, trong đầu liền vang lên mấy âm thanh ầm ầm cổ quái.
Lập tức thấy trước mặt hắn là một khuôn mặt cùng nụ cười xinh đẹp, liền cảm thấy toàn thân nóng rực giống như đang bị bỏng.
Hứa Kiệt chăm chú nhìn biểu cảm vô cùng thú vị của hắn, đột nhiên liền cảm thấy có một cái gì thô sáp tiến về phía y, liền lập tức cúi đầu, vô tình chứng kiến hạ thân của hắn, cũng không hiểu làm sao đột nhiên y lại nhớ tới cái lần tình cờ chứng kiến một màn ân ái trong thư phòng kia, có chút giật mình, cuối cùng không nhịn được, mặt liền đỏ ửng lên.
Lâm Tiếu tất nhiên là biết trạng thái hiện tại của hắn như thế nào, không khỏi cảm thấy lúng túng, lập tức muốn buông y ra.
Hứa Kiệt ngược lại, một âm thanh đem kéo hắn trở về: “Ngươi định đi đâu vậy?”
Lâm Tiếu trong lòng không khỏi rên rỉ: “Tiểu Kiệt, ngươi… … Thả ta ra đi.”
Hứa Kiệt tuy mặt đang đỏ, nhưng lại không chịu thả hắn ra: “Không được, có phải ngươi muốn đi tìm nữ nhân đó không? Ngươi còn dám đi tìm nàng ư? Ta cũng có thể cùng ngươi làm a, tựa như lần kia ta cùng ngươi chứng kiến cảnh ở trong thư phòng… … ….”
Thanh âm thật sự rất thấp, cho thấy y đang rất ngượng ngùng.
Lâm Tiếu nghe xong liền giật mình, nhìn trước mắt dung nhan đỏ ửng nhưng vô cùng xinh đẹp, tuy nhiên lại không có ý giấu diếm, lại còn quyết liệt nắm lấy tay hắn không buông, tay có chút run rẩy, hiển nhiên là đang khẩn trương muốn chết.
Trong lòng liền cảm thấy đau lòng, Tiểu Kiệt, Tiểu Kiệt đang lo lắng đây mà.
Khẩn trương tới vậy ư? Khẩn trương tới mức tay đã nắm chặt lấy hắn rồi mà vẫn còn run.
Rõ ràng là y chưa chuẩn bị tốt, rõ ràng là trong lòng đang phập phồng lo sợ, sợ tới mức răng còn cắn vào môi rồi, nhưng lại một mực không chịu buông hắn ra.
Nhẹ nhàng giang hai cánh tay ra, đem Hứa Kiệt chôn sâu vào ***g ngực hắn, ôn nhu mà nói: “Tiểu Kiệt, Tiểu Kiệt ta không đi, sẽ không đi đâu cả, ngươi không cần lo lắng, ta sẽ một mực ở cùng ngươi, vĩnh viễn không rời xa, được không nào?”
Hứa Kiệt tựa vào ngực hắn, gật đầu.
Qua một hồi lâu, Lâm Tiếu buông y ra, cười nói: “Đợi một chút ta sẽ tới ngay.”
Hứa Kiệt không chịu, lông mày nhăn nhăn: “Ngươi vẫn như vậy ư? Bây giờ làm sao xử lý đây?”
Lâm Tiếu đã không thể nhẫn nhịn thêm nữa: “Ta chính mình tự giải quyết là được rồi, ngươi trước hết thả ta ra đi.”
Hứa Kiệt ngẩng đầu liếc hắn một cái, lập tức cúi đầu, tay thò xuống, nắm lấy cái đó của hắn.
Lâm Tiếu trở nên kinh hãi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, đương nhiên là chỉ nghĩ thôi, chỗ hiểm của hắn vẫn đang trong tay người khác làm sao dám nhảy chứ.
Thanh âm lập tức trở nên thô hơn: “Tiểu Kiệt, ngươi làm cái gì vậy?”
Y vẫn không chịu ngẩng đầu lên, âm thanh nho nhỏ hỏi: “Nên làm như thế nào đây?” Tay có chút do dự kéo khóa quần hắn, chậm rãi với vào, cầm chặt lấy vật nóng hổi đang nhảy dựng lên kia.”
Tiếng thở dốc càng ngày càng phát ra rõ ràng, Lâm Tiếu đem mặt chôn trên vai Hứa Kiệt, nhỏ giọng nói: “Chỉ cần sờ sờ nó là tốt rồi.”
Hứa Kiệt liền nhẹ nhàng bắt đầu khuấy động vuốt ve, Lâm Tiếu bị đôi tay có chút thô ráp vuốt ve, không khỏi gắt gao ôm chặt lấy y, nhịn không được liền dùng lưỡi liếm lên cần cổ trắng nỏn kia, gấp gáp thở: “Dùng sức một chút.”
Hứa Kiệt không tự chủ được bắt đầu trở nên mạnh tay hơn, lại dùng sức, bắt đầu nhanh hơn một chút, chỉ cảm thấy thân thể lúc này phát ra một luồng khí nóng rực bao quanh lấy y, như thế nào mà nhiệt không ngừng tăng lên, cảm thất như đang rơi vào trong hố lửa toàn thân đều đã bị bỏng, trên cổ lại trở nên mẫn cảm có cái gì đấy mềm mại đang càn quấy nó, bụng dưới bắt đầu căng cứng lên, không khỏi kiên nhẫn liền bắt đầu uốn éo.
Nhiệt tình đang mãnh liệt, Lâm Tiếu bắt đầu phát giác sự khác thường của Hứa Kiệt, cho tay xuống sờ sờ, không ngờ nhận ra Hứa Kiệt đang động tình, liền cầm chặt lấy nam căn của y bắt đầu khuấy động.
Hứa Kiệt không kiềm chế được, cắn chặt môi ngăn âm thanh phát ra.
Lâm Tiếu bắt đầu cảm thấy đau lòng, liền quay qua hôn lên miệng y, triền miên hôn qua hôn lại, lưỡi bắt đầu đi vào thăm dò, gắt gao quấn lấy đầu lưỡi y, Hứa Kiệt toàn thân đã sớm vô lực, cả người mềm nhũn dựa vào ngực Lâm Tiếu, ánh mắt mê ly, miệng lưỡi lại cùng Lâm Tiếu dây dưa không dứt…
Thẳng đến lúc một tiếng thở dốc nặng nề thoát ra, cả hai người đều đồng thời phóng thích trong tay nhau.
Hứa Kiệt đứng không vững, tựa trên người Lâm Tiếu không ngừng thở.
Lâm Tiếu cũng khó tránh khỏi cảm giác hai chân mềm nhũn, đành phải dựa trên tường, trầm thấp cười nói: “Tiểu Kiệt, sao bộ dang lại như vậy?”
Hứa Kiệt xấu hổ, trong ánh mắt còn lưu lại dư vị ***, hết sức gợi cảm: “Ân”
Qủa thực không rõ bây giờ mình như thế nào nữa.
Kỳ thật trong lòng có điểm nghi vấn, chỉ là lúc này đang xấu hổ nên không muốn hỏi, một thời gian thật lâu sau đó, khi Hứa Kiệt đang nằm dựa vào ***g ngực hắn vào một buổi tối y mới đem vấn đề này ra hỏi: “Ta hỏi ngươi, chúng ta lần đầu tiên như vậy, tại sao… … tại sao chỉ cần dùng tay.”
Lâm Tiếu lười biếng vuốt ve tấm lưng trần của Hứa Kiệt không yên lòng nói: “Lần đầu tiên nào chứ?”
Hứa Kiệt hai má ửng hồng thoáng đánh hắn một cái: “Chính là cái lần ta tới nước Pháp tìm ngươi ấy.”
Lâm Tiếu bật cười lớn: “Cái kia, khi đó chúng ta đều chưa chuẩn bị, ta sợ ngươi bị thương, hơn nữa… … Hơn nữa lúc đó ta quá kích động, sợ làm không chỉnh chu sẽ mất mặt.”
Hứa Kiệt cười hì hì: “Có như thế nào ta cũng sẽ không cười ngươi đâu.”
Lâm Tiếu liền ôm chặt lấy y: “Ta biết mà, Tiểu Kiệt của ta là tốt nhất.”
Nghỉ ngơi một hồi, Lâm Tiếu ôm Hứa Kiệt vào phòng tắm, tắm rửa, qua thời gian lâu như vậy, trên mặt Hứa kiệt lúc này mới bớt hồng hào đi.
Lâm Tiếu một mực nhìn y cười, thật sự càng ngắm lại càng thấy y đáng yêu.
Nhịn không được liền hỏi y: “Có mệt không, có muốn ngủ một chút hay không?”
Kỳ thật là y cũng rất mệt mỏi, một đêm không ngủ, đã phải ngồi 8 tiếng trên máy bay, vừa đến lại khóc một trận, nhưng mà Hứa Kiệt vẫn ôm chặt lấy hắn: “Đúng là có mệt thật, nhưng mà ta chắc không ngủ được đâu.”
Lâm Tiếu đành dỗ dành y: “Ta gọi phục vụ mang lên một ít đồ ăn, ngươi ăn xong rồi nghỉ ngơi được không?”
Hứa kiệt gật gật đầu.
Hai người cùng nhau ăn một chút điểm tâm, sau đó Lâm Tiếu liền dỗ y đi ngủ cùng hắn. Tới lúc sắp ngủ, Hứa Kiệt lại đột nhiên nhớ tới điều gì, lập tức lấy lại tinh thần hỏi hắn: “Lâm Tiếu, bạn gái của ngươi bây giờ xử lý như thế nào? “
Trong mắt tuy buồn ngủ, nhưng lúc hỏi câu này, ánh mắt y vẫn rất lợi hại.
Lâm Tiếu cười khổ: “Ta sai rồi, ta thật sự sẽ không dám làm như vậy nữa.”
Hứa Kiệt vẫn không chịu buông tha cho hắn: “Sau này là như thế nào, hiện tại người ta vẫn đang là bạn gái của ngươi đấy thôi.”
Càng nói lại càng sinh khí, muốn đứng lên đánh hắn.
Lâm Tiếu vội vàng gắt gao ôm chặt lấy y, nói: “Tiểu Kiệt, ngươi ngủ đi, chờ ngươi ngủ ta sẽ đi xử lý, cam đoan sau khi ngươi tỉnh lại, mọi chuyện sẽ tốt đẹp, được không?”
Y hoài nghi nhìn chằm chằm hắn nửa ngày, sau đó mới gật đầu đồng ý.
Lâm Tiếu nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi vỗ nhẹ cho y ngủ.
Chờ y ngủ say, hắn mới ra phòng khách gọi điện cho cô hắn, thật sự không biết phải cảm tạ cô như thế nào, nếu không nhờ cô hắn phòng ngừa chu đáo trước thì bây giờ không biết phải giải quyết như thế nào nữa.
Cô hắn sau khi nghe hắn nói xong, lập tức cười rộ lên: “Cũng không biết ai lần trước nói chắc như đinh đóng cột sẽ không xem chuyện này là chuyện đùa, hôm nay lại thay đổi rồi.”
Lâm Tiếu bối rối cười, sau đấy một mực khép nép dạ vâng gì đó.
Bất quá, dù gì cũng là người một nhà, cô hắn lại vô cùng hiểu hắn tuy rằng có đem hắn ra cười nhạo một phen, nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng giải quyêt giúp hắn.
Lâm Tiếu lúc này mới nhẹ nhàng thở phào một hơi, có cô hắn ra mặt, mọi chuyện tất nhiên sẽ được ổn thỏa, không cần phải lo lắng nữa.
Sau đó nghe nói là Lâm Thị năm nay đặt một lô hàng lớn của Hàn gia, thì mọi sự tình của hắn cũng theo đó mà lắng xuống, được xử lý một cách nhanh chóng, ngọn gàng.
Lâm Tiếu tuy cũng mệt mỏi, nhưng lại thập phần hưng phấn, hoàn toàn không có buồn ngủ nhưng vẫn bước vào phòng ngủ xem Hứa Kiệt như thế nào.
Hứa Kiệt vẫn đang chìm đắm vào giấc ngủ, vô cùng yên ổn, chăn chỉ đắp tới ngang ngực, lộ ra một gương mặt vô cùng xinh đẹp, vừa trắng lại mịn màng, mềm mại, trên mặt vẫn còn chứa một tia ôn nhu vui vẻ.
Lâm Tiếu ngồi xuống bên giường, say đắm nhìn tình nhân của mình, nhìn tới phát ngốc luôn… …..
___ END___
Tác giả :
KSEN