Nhược Thủy Cửu Khanh
Chương 44: Ăn chua uống dấm . . .
Edit: quynhle2207—diễn đàn
“Ngày mai cùng nhau ăn cơm, ngày mai cùng nhau ăn cơm, ngày mai cùng nhau ăn cơm, ngày mai cùng nhau ăn cơm!” Trong phòng ngủ, ba quả dưa chuột nào đó đang hát vang theo tiết tấu vui nhộn của bài hát chúc mừng sinh nhật.
Trong điện thoại, giọng nói mang theo ý cười: “Phu nhân, các em chọn địa điểm đi, ngày mai gặp.”
Lạc Thủy còn chưa kịp lên tiếng, thì một giọng nói chói tai giống như bị tâm thần vang lên đáp lời: “Chị dâu, chúng tôi cũng muốn tới ăn chực.” Sau đó là một tiếng thét vang lên, giống như có một vật gì đó ngã xuống đất ầm ầm.
"Phu nhân, phòng ký túc xá bọn anh......”
Lạc Thủy nói nhanh: “Vậy mọi người đi cùng với nhau.”
Kỳ thật từ khi bạn trai của Vương Tiểu Du mời các cô đi ăn thì đã có tiền lệ, cũng tạo thành quanh hệ hữu nghị giữa hai phòng ngủ.
Tiết Diễm Yến: “Hoan hô. Oh la la, mình muốn ăn một bữa tiệc hải sản lớn.”
Liễu Oanh: “Không được, muốn đi ăn hải sâm bào ngư thôi.”
Vương Tiểu Du: “Mình đi ăn buffet á..., có thể được lựa chọn nhiều thứ.”
Ba người kia xúm xít cùng một chỗ.
Cuối cùng, người thắng là Tiết Diễm Yến, người phụ nữ tràn đầy khí thế quyết định đi ăn ở Grandma House.
Lạc Thủy bị náo loạn một hồi, ngược lại không cảm thấy mệt mỏi, lúc này quyết định vào trò chơi Giang Hồ Phong Vân.
Nhìn thấy mọi người đều ở đây, thì gia nhập tổ đội chào hỏi một tiếng.
Tây Môn Trái Chủ: “Chị dâu!”
Con mắt trái của Lạc Thủy giật mạnh hai cái, gõ ra một hàng chữ: “Em nhỏ, chuyện gì kích động vậy?”
Tây Môn Trái Chủ: “Ở phòng ngủ các cô có em gái nào cô đơn hay không? Yêu cầu của tôi đối với người kia tương đối thấp, tìm người kết bạn.”
Cái người này không có ý gì tốt hết, nhưng mà đã là quân tử phải giúp người cho trót, Lạc Thủy âm thầm nói: “Phòng ngủ bọn tôi còn hai kẻ cô đơn.”
Bắc Viên Phẩn: "Chị dâu, phòng ngủ bọn tôi cũng có hai kẻ cô đơn đó!”
Tây Môn Trái Chủ: "Tiểu Bắc tránh ra, tránh ra đi, chuyện lớn cả đời anh đây không cần phải mù quáng chọn lựa như vậy, chị dâu à, cằm của tôi có một cái sẹo nhỏ, có cách nào làm cho nó mất đi không vậy?”
Người đàn ông mặt sẹo?!
Lạc Thủy hỏi: “Bị sẹo lúc nào vậy? Tại sao lại có?”
Tây Môn Trái Chủ: “Là do ba mẹ tôi. Lúc còn nhỏ, có một buổi tối, hai người bọn họ mỗi người nắm một tay của tôi, không thấy phía trước có trụ xi măng, hai người bọn họ đều bước qua, còn tôi thì bị đụng trúng một cái rầm.”
Bắc Viên Phẩn ghét bỏ: “Đã nói cả tám trăm lần rồi đó.”
Tây Môn Trái Chủ: “Choáng nha. Tên nhóc này, đừng bắt mình phải ra tay với cậu. Không thấy anh đây rất đẹp trai sao?”
Bắc Viên Phẩn: “Bộ dạng của cậu mà đẹp trai hả? Cho dù có đi sửa sắc đẹp cũng vô dụng thôi! Nham hiểm, có đe dọa cũng không có tác dụng gì.”
Đông Phong Phá: “Nham hiểm gì chứ, có nham hiểm hơn A Nam à?”
Lạc Thủy không nén được tức giận: “Nói lẹ lên đi, có chuyện gì vậy?”
Bắc Viên Phẩn: “Vẫn là để tôi nói đi, (dđ/le/quy.don/quynh..le.2207) đi học quân sự, học tư thế hành quân, có nữ sinh ở phía sau cười to không ngừng, tôi rất bực bội, hỏi A Nam có chuyện gì xảy ra, tôi đã học chung với cậu ta từ hồi trung học kìa. Kết quả cậu ấy giả vờ không biết, hơn nữa rất bình tĩnh nói với tôi là mùa xuân sắp tới rồi, đừng ngạc nhiên. Thật sự tôi rất hối hận vì đã tin tưởng cậu ấy.”
Lạc Thủy bị nội thương: “Nói điểm chính!”
Bắc Viên Phẩn: “Sau đó thì cái kẻ dâm đãng Tây Môn này đã vỗ vai tôi, nói như vầy: người anh em, đáy quần bị rách rồi…..Quần lót nhìn không tệ, bắp đùi cũng thật trắng. Tôi lập tức kẹp hai chân lại thật chặt, vô cùng xốc xếch luôn.”
Lạc Thủy ôm máy vi tính cười như điên. Quả thật bộ đồng phục học quân sự kia rất dễ rách nha, chỗ nào cũng bị đứt chỉ, còn có đáy quần rất lớn, đường may còn thua xa những người mới học may vá.
Lạc Thủy nói: “Ha ha, thật mạnh mẽ. A Tây, chắc chắn là anh và vết sẹo đó đã ‘ở lâu sinh tình’ rồi, nhưng mà đàn ông mặt sẹo cũng rất được hoan nghênh mà.”
Tây Môn Trái Chủ: “Chị dâu đang an ủi người khác thôi, A Bắc, A Nam và người đẹp Thịnh Thế nói chuyện thế nào rồi?”
Bắc Viên Phẩn: “Cả đêm không ngủ, chắc là nói chuyện suốt đêm rồi, ý của tôi chính là cái loại đắp chăn bông nói chuyện trên trời dưới đất rất thuần khiết đó.”
Cô có thể làm bộ như không có ở đây được không?
Lạc Thủy không còn hơi sức: “Tiếp tục đi.”
Tây Môn Trái Chủ: “Chị dâu, tôi có trách nhiệm phải nói cho cô biết, tình địch của cô rất mạnh mẽ nha. Dĩ nhiên không phải là ở Thịnh Thế.”
Bắc Viên Phẩn thở dài một tiếng: “Tương đối hơi mạnh mẽ thôi.”
Đông Phong Phá: “Chuyện này là thật.”
Trầm ổn như Đông Phong Phá cũng chen vào nói một câu ‘chuyện này là thật’, Lạc Thủy lên tinh thần cực độ hỏi: “Cụ thể như thế nào?”
Tây Môn Trái Chủ: “Nói ra rất dài dòng, cô ấy là hoa khôi của lớp bọn tôi, cùng nhau tham gia trong hoạt động leo núi của lớp học, A Nam có chân dài vai rộng cho nên đi trước mở đường, /quynhle/le/quy/don/2201/ chỉ có hoa khôi của lớp và cậu ấy là nhất trí giữ vững hành động, đến lúc lên tới đỉnh núi cao chót vót, vì trơn trượt, cho nên hoa khôi không thể leo lên, A Nam đã kéo lên giúp, kết quả là A Nam đành trơ mắt nhìn hoa khôi bị lăn xuống núi mà không thể làm gì hơn.”
Tây Môn Trái Chủ: “Mấu chốt là ở chỗ này, từ đó hoa khôi của lớp cũng chú ý đến cậu ta, mỗi ngày đều liếc mắt đưa tình, gửi thư hoặc nhắn tin. Mặc dù mắt của A Nam luôn nhìn thẳng, chung thủy không hai lòng, nhưng mà chuyện này giống như nước chảy đá mòn đúng không? Khó mà nói trước được.”
Bắc Viên Phẩn: “Đúng vậy, thật sự là nhức cả đầu với chuyện này.”
Lạc Thủy định vị dây thần kinh một chút, mang theo một cổ khí thế hung dữ như hổ nói: “Cho tôi biết tên tuổi của hoa khôi đó.”
Thân thể của Bắc Viên Phẩn chấn động: “Chị dâu muốn ‘thanh lý môn hộ’ rồi.”
Thanh lý môn hộ... ‥
Ài, hoa khôi lớp cậu không phải là tiểu thiếp mà, Lạc Thủy rơi nước mắt, khí thế cũng bay mất tiêu, dịu dàng nói: “Tôi chỉ muốn so sánh thử xem tên của ai có thể làm đi sâu vào lòng người hơn thôi.”
Tây Môn Trái Chủ: “......”
Bắc Viên Phẩn: “......”
Đông Phong Phá: “......”
Tây Môn Trái Chủ nín cả nửa ngày mới bật ra một câu nói: “Cô có vẻ đi sâu vào lòng người hơn, quả thật làm cho người ta ‘kinh tâm động phách’ không thôi.”
Lạc Thủy nghe xong mấy câu nói này cũng chỉ để ý tới câu thành ngữ, trực tiếp bỏ qua câu nói kia: “Tôi rất vui mừng, thành ngữ này lại sử dụng khá như vậy.”
Bắc Viên Phẩn: “Không xong rồi, tôi cảm giác hình như A Nam sắp về rồi, nhiệm vụ hôm nay còn chưa làm xong.”
Tây Môn Trái Chủ: “Dù sao thì cậu cũng gần chót lận, áp lực rất nhỏ mà.”
Thật ra thì bình thường, trong lúc nói chuyện với nhau, không khó nhìn ra ba người bọn họ là bạn cùng phòng cũng như là đồng nghiệp của Lam Khanh, đại khái là đều làm ở công ty của Lam Khanh, sau khi Lam Khanh đưa nhóc Lam Quân về nhà, có lẽ bây giờ cũng đã về lại ký túc xá rồi.
Thật ra Lạc Thủy vẫn có chút tò mò, rốt cuộc thì hoa khôi của lớp học kia là thần thánh phương nào mới được, có thể kiên trì như vậy, cô còn hết sức khâm phục từ tận đáy lòng nữa kìa, là một người có bộ dáng hơn người, có thể khách quan mà nói là mọi chuyện đều thuận lợi hơn, tất nhiên khi làm chuyện gì cũng không cần cố gắng và thiếu đi một phần kiên trì.
Gì chứ, cô chỉ là muốn gặp vị hoa khôi này một lần, không có ý gì khác nha.
Vừa lúc thấy trong bang hội thảo luận đến hoạt đồng bình chọn ‘Giang hồ đệ nhất giai nhân’ sắp bắt đầu.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: đề mục thứ nhất của giang hồ đệ nhất giai nhân đã ra rồi, hạnh phúc quá.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: cậu hạnh phúc cái gì, đã là đại lão gia rồi mà còn muốn xem náo nhiệt.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Đề mục gì?
【 bang hội 】 Cây Gai Đau: Sự xuất hiện đầy kinh ngạc của tân nương tử, quả thật ngọt như mật đường rồi.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Tại sao lại là sự xuất hiện kinh ngạc hả?
【 bang hội 】 Cây Gai Đau: mình còn tường cậu đang ở trong lòng ngực của Nam đại thần chứ.
Chỗ bất đồng ở đây là khi một đôi kết hôn trong trò chơi, thường thì bên gái sẽ rời khỏi bang phái của mình để tới bang phái của người chồng, cho dù không rời khỏi bang phái thì cũng tới bang phái của chồng trong khoảng thời gian trăng mật.
Đại thần không yêu cầu, vì vậy Lạc Thủy cũng giả vờ không biết cái thông lệ này, tiếp tục ở lại ‘nhà mẹ’ ăn uống miễn phí.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Chuyện gì hả Cây Gai Đau? Mình thấy cậu có vẻ tức giận hả, ăn uống trong tiệc cưới còn bù không nỗi sao? Nhược Thủy lớn con như vậy, làm thế nào có thể bổ sung đính kèm cũng được rồi mà. À, mẹ ruột nuôi con nha.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Lâm Thủy thật uy vũ.
【 bang hội 】 Quả Táo Bạch Tuyết: Đi lệch đề tài rồi, các người thật đáng giận, bình chọn giai nhân, tiếp tục chú ý giai nhân!
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: Ở trên trang đầu của diễn đàn đó, tự mình coi đi. Người có chút danh tiếng trong khu vực cũng đã đi ghi danh tham gia bình chọn này rồi, người đẹp mà, làm cho lòng người lạnh lẽo mà.
Lạc Thủy mở diễn đàn ra, đã nhìn thấy được thông báo bình chọn giai nhân ở nơi bắt mắt nhất.
Đầu tiên là phần thưởng được lòng của mọi người, trọn bộ vũ khí hoàng kim có thuộc tình không gặp trở ngại gì, còn có một cây quạt tròn có tay cầm. Vũ khí hoàng kim cũng không là gì, RMB cũng có thể lấy được mà không gặp một áp lực nào, cây quạt tròn lại rất hoa lệ làm cho người ta thèm muốn, một khu chỉ có một cây, trên mặt quạt được vẽ tranh thủy mạc hình hoa hải đường, khí thế tỏa ra khắp nơi, cán quạt làm bằng ngọc, từ trên xuống dưới là ngọc bích xanh thẫm, được xỏ dây Lưu Tô thật dài.
Những cái này cũng chỉ là thứ yếu, mấu chốt ở chỗ thuộc tính của nó, có thể giám định các loại tài liệu, dược thảo, còn có nâng cao tỷ lệ hồi sinh, lực công kích cũng rất mạnh.
Khó trách người ghi danh tham gia nhiều như vậy. Đề mục thứ nhất nói khó cũng không khó, Thịnh Thế có nói qua, đã được gọi là giang hồ đệ nhất giai nhân thì bao gồm trị gia, xinh đẹp, thao tác, tài năng, cho dù thiếu một thứ cũng không được.
Đề mục thứ nhất để thi chính là trị gia, do NPC của hệ thống đưa một căn phòng lộn xộn, người dự thi phải dựa vào những đồ vật gia đình được phân công trước, dùng tài hoa của mình để sửa chữa thành một căn phòng theo hiện tại, do những người nổi danh trong thiết kế phòng ốc bầu chọn ra tác phẩm đẹp nhất. Nói trắng ra chính là làm như thế nào để sửa lại căn phòng mà hệ thống đưa cho trở nên đẹp nhất.
Học kiến trúc, cái này cũng có thể coi như là một chút ưu thế, toàn bộ đều dựa vào đề thi để phát huy, không có gì cần phải lo lắng.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Chơi vui nha.
【 bang hội 】 Quả Táo Bạch Tuyết: Nhược Thủy, ở dưới hình như có người đưa thiệp tới muốn chơi đùa với cậu kìa.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên:??
Lạc Thủy mở diễn đàn ra lần nữa, mới vừa rồi chỉ lo nhìn thẳng vào thông báo cuộc thi giai nhân, bây giờ cho dù không muốn thấy được thiệp mời kỳ quái kia cũng hơi khó khăn rồi. Thiệp mời đó là do Bún Gạo viết, ý nghĩa của tấm thiệp rất rõ ràng, nhằm thẳng vào việc muốn PK với cô trong cuộc so tài ở bảng giai nhân (tất cả những người tham dự đều có hạng), người thua sẽ phải xóa nhân vật trong trò chơi.
Trái lại việc này có vẻ rất công bằng, nhưng mà cho dù thắng hay thua thì như thế nào? Không có lý do gì để phải PK cùng với cô ta một cách vô duyên vô cớ như vậy hết, bọn họ quen biết nhau à? Không quen nha! Con chuột chuyển đến dấu gạch chéo góc bên phải.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Không biết người này.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Với trực giác của mình thì hơn phân nửa phần trăm là người này có liên quan tới Nam đại thần, mục đích của cô ta chính là muốn cậu phải xóa nhân vật trong trò chơi, lúc đó thì cô ta có thể chính thức lên phù chánh rồi.
【 bang hội 】 Quả Táo Bạch Tuyết: Nói nhảm, cái gì mà phù chánh.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Nói sai rồi, rất sai nha. Nhược Thủy, cậu có nên chấp nhận khiêu chiến không?
Làm sao mà có nhiều người muốn làm tiểu thiếp như vậy chứ? Lạc Thủy buồn lắm nha, quả thật người kia là một đoa hoa thủy tiên thật to, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, ở đây nhảy ra một người, ở kia lại nhảy ra một người. Cái người tên Bún Gạo này chính là người mà lần trước luôn ly gián khích bác không phải sao? Lần này lại muốn tiếp tục à?
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Không cần để ý cô ta.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: Lòng ghen tỵ của phụ nữ thật đáng sợ, cẩn thận cô ta vì yêu mà sinh hận, tạt axit sunphurit đó.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Cậu thật độc ác mà!
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Vì yêu sinh hận, xem ra vở kịch tình yêu này cũng rất rõ ràng rồi. Theo ý của mình thì loại chuyện như vậy nên để cho Nam đại thần tự mình đi giải quyết thì hơn.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: anh ấy lại không biết có người như vậy!
【 bang hội 】 Quả Táo Bạch Tuyết: Đây chính là đại thần nha! Một kẻ vô danh tiểu tốt như vậy làm sao có thể để mắt tới.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Được rồi, mình chính là một kẻ ngang ngược trong truyền thuyết đó.
Lạc Thủy cho rằng chuyện này chỉ đùa giỡn, cho nên cứ cho qua như vậy mà không trả lời, ai mà thèm để ý tới có phải Bún Gạo hay không phải Bún Gạo. Nhưng cô còn chưa kịp kéo tiểu Nhược Thủy đi đào tài liệu thì gia tộc Thanh Thanh lại chạy lên kênh thế giới ồn ào.
【 thế giới 】 Thanh Thanh Tiên Nhi: Quả thật là tiện nhân mà, không có mặt mũi ra gặp người còn không biết tự động chịu thua cho rồi đi?
【 thế giới 】 Thanh Thanh Tiểu Yêu: Có loại người không có mặt mũi gặp người như vậy sao? Cũng chỉ như vậy thôi, giang hộ đệ nhất giai nhân gì chứ, loại mặt hàng này làm sao có thể đem ra so sánh với người khác.
【 thế giới 】 Luyện Công Buổi Sáng Không Bằng Tập Thể Dục Buổi Sáng: sự tình chó má gì, nhỏ như cọng lông cũng đem lên thế giới mà nói à, có thấy phiền không vậy?
【 thế giới 】 Tôi Không Phải Hung Khí: tới PK để giúp mọi người giải trí đi, thế giới này thật quá buồn chán đi, giải buồn, giải buồn, Nhược Thủy Tam Thiên, con rùa đen rút đầu mau ra ngoài đi!!
【 thế giới 】 Tôi Không Phải Hung Khí: Nhược Thủy Tam Thiên, con rùa đen rút đầu mau ra ngoài đi!!
【 thế giới 】 Tôi Không Phải Hung Khí: Nhược Thủy vương bát, mau ra ngoài!
【 thế giới 】 Hoa Khất Cái: Nhược Thủy MM, tôi hết sức thâm tình kêu gọi cô!
【 thế giới 】 Bún gạo: Nhược Thủy Tam Thiên, không dám thì nói một tiếng đi, tôi sẽ bỏ qua cho cô.
【 thế giới 】 Bắc Viên Phẩn: Bang chủ phu nhân có thể để loại trứng thối như mấy người tùy muốn kêu thì kêu sao? =quynh//le//2207= Người nào có gan kêu thử một lần nữa coi!
“Ngày mai cùng nhau ăn cơm, ngày mai cùng nhau ăn cơm, ngày mai cùng nhau ăn cơm, ngày mai cùng nhau ăn cơm!” Trong phòng ngủ, ba quả dưa chuột nào đó đang hát vang theo tiết tấu vui nhộn của bài hát chúc mừng sinh nhật.
Trong điện thoại, giọng nói mang theo ý cười: “Phu nhân, các em chọn địa điểm đi, ngày mai gặp.”
Lạc Thủy còn chưa kịp lên tiếng, thì một giọng nói chói tai giống như bị tâm thần vang lên đáp lời: “Chị dâu, chúng tôi cũng muốn tới ăn chực.” Sau đó là một tiếng thét vang lên, giống như có một vật gì đó ngã xuống đất ầm ầm.
"Phu nhân, phòng ký túc xá bọn anh......”
Lạc Thủy nói nhanh: “Vậy mọi người đi cùng với nhau.”
Kỳ thật từ khi bạn trai của Vương Tiểu Du mời các cô đi ăn thì đã có tiền lệ, cũng tạo thành quanh hệ hữu nghị giữa hai phòng ngủ.
Tiết Diễm Yến: “Hoan hô. Oh la la, mình muốn ăn một bữa tiệc hải sản lớn.”
Liễu Oanh: “Không được, muốn đi ăn hải sâm bào ngư thôi.”
Vương Tiểu Du: “Mình đi ăn buffet á..., có thể được lựa chọn nhiều thứ.”
Ba người kia xúm xít cùng một chỗ.
Cuối cùng, người thắng là Tiết Diễm Yến, người phụ nữ tràn đầy khí thế quyết định đi ăn ở Grandma House.
Lạc Thủy bị náo loạn một hồi, ngược lại không cảm thấy mệt mỏi, lúc này quyết định vào trò chơi Giang Hồ Phong Vân.
Nhìn thấy mọi người đều ở đây, thì gia nhập tổ đội chào hỏi một tiếng.
Tây Môn Trái Chủ: “Chị dâu!”
Con mắt trái của Lạc Thủy giật mạnh hai cái, gõ ra một hàng chữ: “Em nhỏ, chuyện gì kích động vậy?”
Tây Môn Trái Chủ: “Ở phòng ngủ các cô có em gái nào cô đơn hay không? Yêu cầu của tôi đối với người kia tương đối thấp, tìm người kết bạn.”
Cái người này không có ý gì tốt hết, nhưng mà đã là quân tử phải giúp người cho trót, Lạc Thủy âm thầm nói: “Phòng ngủ bọn tôi còn hai kẻ cô đơn.”
Bắc Viên Phẩn: "Chị dâu, phòng ngủ bọn tôi cũng có hai kẻ cô đơn đó!”
Tây Môn Trái Chủ: "Tiểu Bắc tránh ra, tránh ra đi, chuyện lớn cả đời anh đây không cần phải mù quáng chọn lựa như vậy, chị dâu à, cằm của tôi có một cái sẹo nhỏ, có cách nào làm cho nó mất đi không vậy?”
Người đàn ông mặt sẹo?!
Lạc Thủy hỏi: “Bị sẹo lúc nào vậy? Tại sao lại có?”
Tây Môn Trái Chủ: “Là do ba mẹ tôi. Lúc còn nhỏ, có một buổi tối, hai người bọn họ mỗi người nắm một tay của tôi, không thấy phía trước có trụ xi măng, hai người bọn họ đều bước qua, còn tôi thì bị đụng trúng một cái rầm.”
Bắc Viên Phẩn ghét bỏ: “Đã nói cả tám trăm lần rồi đó.”
Tây Môn Trái Chủ: “Choáng nha. Tên nhóc này, đừng bắt mình phải ra tay với cậu. Không thấy anh đây rất đẹp trai sao?”
Bắc Viên Phẩn: “Bộ dạng của cậu mà đẹp trai hả? Cho dù có đi sửa sắc đẹp cũng vô dụng thôi! Nham hiểm, có đe dọa cũng không có tác dụng gì.”
Đông Phong Phá: “Nham hiểm gì chứ, có nham hiểm hơn A Nam à?”
Lạc Thủy không nén được tức giận: “Nói lẹ lên đi, có chuyện gì vậy?”
Bắc Viên Phẩn: “Vẫn là để tôi nói đi, (dđ/le/quy.don/quynh..le.2207) đi học quân sự, học tư thế hành quân, có nữ sinh ở phía sau cười to không ngừng, tôi rất bực bội, hỏi A Nam có chuyện gì xảy ra, tôi đã học chung với cậu ta từ hồi trung học kìa. Kết quả cậu ấy giả vờ không biết, hơn nữa rất bình tĩnh nói với tôi là mùa xuân sắp tới rồi, đừng ngạc nhiên. Thật sự tôi rất hối hận vì đã tin tưởng cậu ấy.”
Lạc Thủy bị nội thương: “Nói điểm chính!”
Bắc Viên Phẩn: “Sau đó thì cái kẻ dâm đãng Tây Môn này đã vỗ vai tôi, nói như vầy: người anh em, đáy quần bị rách rồi…..Quần lót nhìn không tệ, bắp đùi cũng thật trắng. Tôi lập tức kẹp hai chân lại thật chặt, vô cùng xốc xếch luôn.”
Lạc Thủy ôm máy vi tính cười như điên. Quả thật bộ đồng phục học quân sự kia rất dễ rách nha, chỗ nào cũng bị đứt chỉ, còn có đáy quần rất lớn, đường may còn thua xa những người mới học may vá.
Lạc Thủy nói: “Ha ha, thật mạnh mẽ. A Tây, chắc chắn là anh và vết sẹo đó đã ‘ở lâu sinh tình’ rồi, nhưng mà đàn ông mặt sẹo cũng rất được hoan nghênh mà.”
Tây Môn Trái Chủ: “Chị dâu đang an ủi người khác thôi, A Bắc, A Nam và người đẹp Thịnh Thế nói chuyện thế nào rồi?”
Bắc Viên Phẩn: “Cả đêm không ngủ, chắc là nói chuyện suốt đêm rồi, ý của tôi chính là cái loại đắp chăn bông nói chuyện trên trời dưới đất rất thuần khiết đó.”
Cô có thể làm bộ như không có ở đây được không?
Lạc Thủy không còn hơi sức: “Tiếp tục đi.”
Tây Môn Trái Chủ: “Chị dâu, tôi có trách nhiệm phải nói cho cô biết, tình địch của cô rất mạnh mẽ nha. Dĩ nhiên không phải là ở Thịnh Thế.”
Bắc Viên Phẩn thở dài một tiếng: “Tương đối hơi mạnh mẽ thôi.”
Đông Phong Phá: “Chuyện này là thật.”
Trầm ổn như Đông Phong Phá cũng chen vào nói một câu ‘chuyện này là thật’, Lạc Thủy lên tinh thần cực độ hỏi: “Cụ thể như thế nào?”
Tây Môn Trái Chủ: “Nói ra rất dài dòng, cô ấy là hoa khôi của lớp bọn tôi, cùng nhau tham gia trong hoạt động leo núi của lớp học, A Nam có chân dài vai rộng cho nên đi trước mở đường, /quynhle/le/quy/don/2201/ chỉ có hoa khôi của lớp và cậu ấy là nhất trí giữ vững hành động, đến lúc lên tới đỉnh núi cao chót vót, vì trơn trượt, cho nên hoa khôi không thể leo lên, A Nam đã kéo lên giúp, kết quả là A Nam đành trơ mắt nhìn hoa khôi bị lăn xuống núi mà không thể làm gì hơn.”
Tây Môn Trái Chủ: “Mấu chốt là ở chỗ này, từ đó hoa khôi của lớp cũng chú ý đến cậu ta, mỗi ngày đều liếc mắt đưa tình, gửi thư hoặc nhắn tin. Mặc dù mắt của A Nam luôn nhìn thẳng, chung thủy không hai lòng, nhưng mà chuyện này giống như nước chảy đá mòn đúng không? Khó mà nói trước được.”
Bắc Viên Phẩn: “Đúng vậy, thật sự là nhức cả đầu với chuyện này.”
Lạc Thủy định vị dây thần kinh một chút, mang theo một cổ khí thế hung dữ như hổ nói: “Cho tôi biết tên tuổi của hoa khôi đó.”
Thân thể của Bắc Viên Phẩn chấn động: “Chị dâu muốn ‘thanh lý môn hộ’ rồi.”
Thanh lý môn hộ... ‥
Ài, hoa khôi lớp cậu không phải là tiểu thiếp mà, Lạc Thủy rơi nước mắt, khí thế cũng bay mất tiêu, dịu dàng nói: “Tôi chỉ muốn so sánh thử xem tên của ai có thể làm đi sâu vào lòng người hơn thôi.”
Tây Môn Trái Chủ: “......”
Bắc Viên Phẩn: “......”
Đông Phong Phá: “......”
Tây Môn Trái Chủ nín cả nửa ngày mới bật ra một câu nói: “Cô có vẻ đi sâu vào lòng người hơn, quả thật làm cho người ta ‘kinh tâm động phách’ không thôi.”
Lạc Thủy nghe xong mấy câu nói này cũng chỉ để ý tới câu thành ngữ, trực tiếp bỏ qua câu nói kia: “Tôi rất vui mừng, thành ngữ này lại sử dụng khá như vậy.”
Bắc Viên Phẩn: “Không xong rồi, tôi cảm giác hình như A Nam sắp về rồi, nhiệm vụ hôm nay còn chưa làm xong.”
Tây Môn Trái Chủ: “Dù sao thì cậu cũng gần chót lận, áp lực rất nhỏ mà.”
Thật ra thì bình thường, trong lúc nói chuyện với nhau, không khó nhìn ra ba người bọn họ là bạn cùng phòng cũng như là đồng nghiệp của Lam Khanh, đại khái là đều làm ở công ty của Lam Khanh, sau khi Lam Khanh đưa nhóc Lam Quân về nhà, có lẽ bây giờ cũng đã về lại ký túc xá rồi.
Thật ra Lạc Thủy vẫn có chút tò mò, rốt cuộc thì hoa khôi của lớp học kia là thần thánh phương nào mới được, có thể kiên trì như vậy, cô còn hết sức khâm phục từ tận đáy lòng nữa kìa, là một người có bộ dáng hơn người, có thể khách quan mà nói là mọi chuyện đều thuận lợi hơn, tất nhiên khi làm chuyện gì cũng không cần cố gắng và thiếu đi một phần kiên trì.
Gì chứ, cô chỉ là muốn gặp vị hoa khôi này một lần, không có ý gì khác nha.
Vừa lúc thấy trong bang hội thảo luận đến hoạt đồng bình chọn ‘Giang hồ đệ nhất giai nhân’ sắp bắt đầu.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: đề mục thứ nhất của giang hồ đệ nhất giai nhân đã ra rồi, hạnh phúc quá.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: cậu hạnh phúc cái gì, đã là đại lão gia rồi mà còn muốn xem náo nhiệt.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Đề mục gì?
【 bang hội 】 Cây Gai Đau: Sự xuất hiện đầy kinh ngạc của tân nương tử, quả thật ngọt như mật đường rồi.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Tại sao lại là sự xuất hiện kinh ngạc hả?
【 bang hội 】 Cây Gai Đau: mình còn tường cậu đang ở trong lòng ngực của Nam đại thần chứ.
Chỗ bất đồng ở đây là khi một đôi kết hôn trong trò chơi,
Đại thần không yêu cầu, vì vậy Lạc Thủy cũng giả vờ không biết cái thông lệ này, tiếp tục ở lại ‘nhà mẹ’ ăn uống miễn phí.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Chuyện gì hả Cây Gai Đau? Mình thấy cậu có vẻ tức giận hả, ăn uống trong tiệc cưới còn bù không nỗi sao? Nhược Thủy lớn con như vậy, làm thế nào có thể bổ sung đính kèm cũng được rồi mà. À, mẹ ruột nuôi con nha.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Lâm Thủy thật uy vũ.
【 bang hội 】 Quả Táo Bạch Tuyết: Đi lệch đề tài rồi, các người thật đáng giận, bình chọn giai nhân, tiếp tục chú ý giai nhân!
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: Ở trên trang đầu của diễn đàn đó, tự mình coi đi. Người có chút danh tiếng trong khu vực cũng đã đi ghi danh tham gia bình chọn này rồi, người đẹp mà, làm cho lòng người lạnh lẽo mà.
Lạc Thủy mở diễn đàn ra, đã nhìn thấy được thông báo bình chọn giai nhân ở nơi bắt mắt nhất.
Đầu tiên là phần thưởng được lòng của mọi người, trọn bộ vũ khí hoàng kim có thuộc tình không gặp trở ngại gì, còn có một cây quạt tròn có tay cầm. Vũ khí hoàng kim cũng không là gì, RMB cũng có thể lấy được mà không gặp một áp lực nào, cây quạt tròn lại rất hoa lệ làm cho người ta thèm muốn, một khu chỉ có một cây, trên mặt quạt được vẽ tranh thủy mạc hình hoa hải đường, khí thế tỏa ra khắp nơi, cán quạt làm bằng ngọc, từ trên xuống dưới là ngọc bích xanh thẫm, được xỏ dây Lưu Tô thật dài.
Những cái này cũng chỉ là thứ yếu, mấu chốt ở chỗ thuộc tính của nó, có thể giám định các loại tài liệu, dược thảo, còn có nâng cao tỷ lệ hồi sinh, lực công kích cũng rất mạnh.
Khó trách người ghi danh tham gia nhiều như vậy. Đề mục thứ nhất nói khó cũng không khó, Thịnh Thế có nói qua, đã được gọi là giang hồ đệ nhất giai nhân thì bao gồm trị gia, xinh đẹp, thao tác, tài năng, cho dù thiếu một thứ cũng không được.
Đề mục thứ nhất để thi chính là trị gia, do NPC của hệ thống đưa một căn phòng lộn xộn, người dự thi phải dựa vào những đồ vật gia đình được phân công trước, dùng tài hoa của mình để sửa chữa thành một căn phòng theo hiện tại, do những người nổi danh trong thiết kế phòng ốc bầu chọn ra tác phẩm đẹp nhất. Nói trắng ra chính là làm như thế nào để sửa lại căn phòng mà hệ thống đưa cho trở nên đẹp nhất.
Học kiến trúc, cái này cũng có thể coi như là một chút ưu thế, toàn bộ đều dựa vào đề thi để phát huy, không có gì cần phải lo lắng.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Chơi vui nha.
【 bang hội 】 Quả Táo Bạch Tuyết: Nhược Thủy, ở dưới hình như có người đưa thiệp tới muốn chơi đùa với cậu kìa.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên:??
Lạc Thủy mở diễn đàn ra lần nữa, mới vừa rồi chỉ lo nhìn thẳng vào thông báo cuộc thi giai nhân, bây giờ cho dù không muốn thấy được thiệp mời kỳ quái kia cũng hơi khó khăn rồi. Thiệp mời đó là do Bún Gạo viết, ý nghĩa của tấm thiệp rất rõ ràng, nhằm thẳng vào việc muốn PK với cô trong cuộc so tài ở bảng giai nhân (tất cả những người tham dự đều có hạng), người thua sẽ phải xóa nhân vật trong trò chơi.
Trái lại việc này có vẻ rất công bằng, nhưng mà cho dù thắng hay thua thì như thế nào? Không có lý do gì để phải PK cùng với cô ta một cách vô duyên vô cớ như vậy hết, bọn họ quen biết nhau à? Không quen nha! Con chuột chuyển đến dấu gạch chéo góc bên phải.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Không biết người này.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Với trực giác của mình thì hơn phân nửa phần trăm là người này có liên quan tới Nam đại thần, mục đích của cô ta chính là muốn cậu phải xóa nhân vật trong trò chơi, lúc đó thì cô ta có thể chính thức lên phù chánh rồi.
【 bang hội 】 Quả Táo Bạch Tuyết: Nói nhảm, cái gì mà phù chánh.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Nói sai rồi, rất sai nha. Nhược Thủy, cậu có nên chấp nhận khiêu chiến không?
Làm sao mà có nhiều người muốn làm tiểu thiếp như vậy chứ? Lạc Thủy buồn lắm nha, quả thật người kia là một đoa hoa thủy tiên thật to, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, ở đây nhảy ra một người, ở kia lại nhảy ra một người. Cái người tên Bún Gạo này chính là người mà lần trước luôn ly gián khích bác không phải sao? Lần này lại muốn tiếp tục à?
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Không cần để ý cô ta.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: Lòng ghen tỵ của phụ nữ thật đáng sợ, cẩn thận cô ta vì yêu mà sinh hận, tạt axit sunphurit đó.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Cậu thật độc ác mà!
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Vì yêu sinh hận, xem ra vở kịch tình yêu này cũng rất rõ ràng rồi. Theo ý của mình thì loại chuyện như vậy nên để cho Nam đại thần tự mình đi giải quyết thì hơn.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: anh ấy lại không biết có người như vậy!
【 bang hội 】 Quả Táo Bạch Tuyết: Đây chính là đại thần nha! Một kẻ vô danh tiểu tốt như vậy làm sao có thể để mắt tới.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Được rồi, mình chính là một kẻ ngang ngược trong truyền thuyết đó.
Lạc Thủy cho rằng chuyện này chỉ đùa giỡn, cho nên cứ cho qua như vậy mà không trả lời, ai mà thèm để ý tới có phải Bún Gạo hay không phải Bún Gạo. Nhưng cô còn chưa kịp kéo tiểu Nhược Thủy đi đào tài liệu thì gia tộc Thanh Thanh lại chạy lên kênh thế giới ồn ào.
【 thế giới 】 Thanh Thanh Tiên Nhi: Quả thật là tiện nhân mà, không có mặt mũi ra gặp người còn không biết tự động chịu thua cho rồi đi?
【 thế giới 】 Thanh Thanh Tiểu Yêu: Có loại người không có mặt mũi gặp người như vậy sao? Cũng chỉ như vậy thôi, giang hộ đệ nhất giai nhân gì chứ, loại mặt hàng này làm sao có thể đem ra so sánh với người khác.
【 thế giới 】 Luyện Công Buổi Sáng Không Bằng Tập Thể Dục Buổi Sáng: sự tình chó má gì, nhỏ như cọng lông cũng đem lên thế giới mà nói à, có thấy phiền không vậy?
【 thế giới 】 Tôi Không Phải Hung Khí: tới PK để giúp mọi người giải trí đi, thế giới này thật quá buồn chán đi, giải buồn, giải buồn, Nhược Thủy Tam Thiên, con rùa đen rút đầu mau ra ngoài đi!!
【 thế giới 】 Tôi Không Phải Hung Khí: Nhược Thủy Tam Thiên, con rùa đen rút đầu mau ra ngoài đi!!
【 thế giới 】 Tôi Không Phải Hung Khí: Nhược Thủy vương bát, mau ra ngoài!
【 thế giới 】 Hoa Khất Cái: Nhược Thủy MM, tôi hết sức thâm tình kêu gọi cô!
【 thế giới 】 Bún gạo: Nhược Thủy Tam Thiên, không dám thì nói một tiếng đi, tôi sẽ bỏ qua cho cô.
【 thế giới 】 Bắc Viên Phẩn: Bang chủ phu nhân có thể để loại trứng thối như mấy người tùy muốn kêu thì kêu sao? =quynh//le//2207= Người nào có gan kêu thử một lần nữa coi!
Tác giả :
Lâm Sơ Ước