Những Vụ Án Trên Thế Giới
Chương 239: Vụ án cô gái mất tích 14 năm tại Anh
Bi kịch không một ai muốn nhắc lại ở đây chính là sự biến mất đột ngột của cô gái trẻ Charlene vào 14 năm trước. Kể từ khi vụ án xảy ra, có rất nhiều lời đồn thổi xung quanh sự mất tích của cô gái. Mặc dù vậy, cảnh sát Anh vẫn bất lực trong việc tìm ra hung thủ thật sự của vụ án.
Tuy nhiên, cho đến vài hôm gần đây, vụ án cuối cùng cũng đã có chuyển biến. Phía cảnh sát đã công bố đoạn video vô tình ghi lại khoảnh khắc cuối cùng của Charlene trước khi cô mất tích.
Cảnh sát cũng cho biết đây được coi là hình ảnh cuối cùng của Charlene vì nếu như dựa trên các mốc thời gian ngay sau đó, Charlene đã hoàn toàn bốc hơi không sót lại một dấu vết. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây, chỉ vì sự vô trách nhiệm của cảnh sát mà một bằng chứng vô cùng quan trọng lại bị lãng quên suốt 14 năm.
rước tình hình đó, cảnh sát đã nhanh chóng tiến hành điều tra, tập trung manh mối và cuối cùng đã bắt được đối tượng Nigel Lloyd – năm nay 51 tuổi, là chủ của một tiệm cà phê. Trước mắt, sau khi tiếp nhận thẩm vấn từ phía cảnh sát, đối tượng Nigel đã được bảo lãnh ra ngoài và đang trong quá trình chờ đợi các phiên tòa xét xử.
Nhìn lại thời điểm vụ việc xảy ra ngày 1/11/2003, hôm đó là thứ 6, sau khi ăn trưa xong, như bao ngày, cô bé Charlene Downes 14 tuổi và em gái cùng trở về nhà. Tuy nhiên đến chập tối, Charlene bảo với mẹ cô sẽ đến trung tâm thành phố để gặp bạn, sau đó liền vội vàng ra khỏi nhà. Và đó cũng là lần cuối cùng mẹ của Charlene nhìn thấy con gái.
Không một ai biết cô đã đi đâu, đã gặp ai, cũng không ai biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với cô bé. Chỉ duy có một điều mà ai ai cũng ngầm hiểu, từ khoảnh khắc đó trở đi, Charlene đã thực sự rời khỏi thế gian này.
Bố của Charlene là một quân nhân đã về hưu, còn mẹ cô bé chỉ là một nội trợ bình thường. Ngoài ra Charlene còn có một người em trai và hai đứa em gái. Bố mẹ Charlene thường ngày không quá nghiêm khắc trong việc dạy con. Vì thế nên họ cũng chấp nhận việc Charlene nghỉ học giữa chừng. Tuy nhiên, sau khi nghỉ học, cô bắt đầu trở nên chơi bời lêu lổng, thường xuyên cùng bạn bè tụ tập, vui chơi. Dù có như vậy nhưng trong mắt bố mẹ, cô bé vẫn là một đứa con yêu quý.
Ban đầu bố mẹ Charlene nghĩ rằng cô bé vẫn đi chơi và gặp bạn bè như mọi ngày nhưng hôm đó càng đợi càng không thấy bóng dáng cô bé đâu. Đợi suốt đêm không thấy con về nhà, ngày hôm sau họ liền vội vàng trình báo lên cảnh sát.
Sau khi tiếp nhận vụ án mất tích từ bố mẹ Charlene, phía cảnh sát đã lập tức cho rằng đây là một vụ án đặc biệt cần phải chú ý. Bởi theo thống kê từ năm 2000, cho đến thời điểm đó đã xảy ra hàng loạt các vụ xâm hại trẻ em với số lượng nạn nhân lên tới 60 người. Tuy nhiên cảnh sát vẫn chưa bắt được hung thủ thật sự. Do đó, phía cảnh sát nghi ngờ rằng việc Charlene mất tích cũng có liên quan đến những vụ án trước đó.
Trên tinh thần đó, phía cảnh sát đã bắt đầu xác định phương hướng điều tra, thay đổi kế hoạch từ việc tìm kiếm tung tích của những người mất tích sang điều tra những vụ án có khả năng nạn nhân là trẻ em bị xâm hại tình dục. Tuy nhiên, ngay sau đó, tất cả các điều tra đều rơi vào ngõ cụt: video quay hình nạn nhân bị thiếu, không có nhân chứng.
Cảnh sát thậm chí đã tiến hành điều tra với 3.000 kẻ tình nghi nhưng tất cả đều vô ích. Trong khi đó, trái với sự bất lực và không chút manh mối của cảnh sát, số lượng các vụ xâm hại tình dục trẻ chưa đủ tuổi vị thành niên ở Blackpool ngày càng tăng. Điều này khiến người dân dần mất niềm tin với cách làm việc của cảnh sát.
Cuối năm 2004, cảnh sát đã ra lệnh bắt giữ với hai đối tượng Iyad Albattikhi 31 tuổi, chủ một tiệm bánh mì thịt và Mohammed Raveshi 51 tuổi. Đối tượng Iyad bị tố cáo với các tội danh bắt cóc, hiếp dâm, giết người. Còn Mohammed bị tố cáo với tội danh đồng phạm giúp đỡ Iyad thủ tiêu xác của Charlene. Tuy nhiên, điều khiến cảnh sát vô cùng sửng sốt là nội dung cuộc nói chuyện giữa hai đối tượng vô tình được ghi lại bởi máy nghe lén.
Một đối tượng đã nói: "Chính tao đã giết nó, nó làm tao phát điên lên".
Đối tượng còn lại đáp lại: "Đúng rồi, chúng ta đã giết nó. Haha!".
Không chỉ có vậy, chúng còn tiếp tục bàn luận đã hành hạ và làm nhục cô bé như thế nào với giọng điệu đầy hả hê.
Trong đó, đối tượng Iyad gây chú ý bởi không chỉ có liên quan đến vụ mất tích của Charlene mà còn là đối tượng tình nghi của những vụ án xâm hại tình dục trẻ em khác. Sự việc đã bại lộ, cảnh sát vui mừng vì việc hắn bị tống vào tù sẽ chỉ là chuyện sớm muộn.
Sau đó, đoạn ghi âm nghe lén đã được đưa lên tòa để làm bằng chứng buộc tội. Tuy nhiên, tất cả lại một lần nữa sụp đổ. Hai kẻ tình nghi đã được thả vì lý do không đủ bằng chứng cáo buộc. Cảnh sát không có được bằng chứng trực tiếp chứng minh hai đối tượng đã thực hiện hành vi bắt cóc, hiếp dâm và giết hại nạn nhân. Hơn nữa cũng không tìm được ra thi thể của nạn nhân. Còn về nội dung cuộc đối thoại giữa hai đối tượng, cảnh sát cũng không chứng minh được việc chúng đã thủ tiêu xác hay chỉ là một trò đùa. Vì thế, mọi nỗ lực từ phía cảnh sát một lần nữa lại không đem lại kết quả gì.
Cũng vì những lý do đó mà mặc dù sở hữu bằng chứng hai đối tượng đã xâm hại những đứa trẻ khác, quan tòa vẫn không thể tuyên án đối với vụ của Charlene. Ngoài ra, do bị giam giữ hơn 2 năm vì phải chờ đợi xét xử, chúng đã tố cáo ngược lại phía cảnh sát và cuối cùng chúng không những được trả lại tự do mà còn thắng được số tiền bồi thường lên đến 250.000 bảng Anh (tương đương 7 tỷ đồng).
Năm 2011, trong khi cảnh sát vẫn tiếp tục nỗ lực điều tra vụ án của Charlene thì phát hiện có ít nhất 60 đứa trẻ vị thành niên bị các ông chủ của các cửa hàng và quán ăn ở Blackpool dụ dỗ dùng thân thể để đổi lấy thức ăn, rượu và thuốc lá. Tuy nhiên, về sự mất tích của Charlene thì vẫn không có tiến triển gì.
Cứ năm này sang năm khác, 14 năm cứ thế trôi qua, các đối tượng tình nghi lần lượt được thả ra và vụ án năm xưa vẫn chưa thể đi đến kết luận cuối cùng. Cảnh sát thậm chí còn treo giải thưởng 100.000 bảng Anh (tương đương 3 tỷ đồng) cho ai bắt được thủ phạm nhưng cũng không có kết quả. Tất cả đều nghĩ vụ án có lẽ sẽ bế tắc và dừng lại ở đó mãi mãi.
Thế nhưng, chỉ vài ngày mới đây, đoạn video ghi lại được những hình ảnh cuối cùng của Charlene lại được công bố. Vụ án của cô gái đáng thương một lần nữa lại thu hút sự quan tâm của công chúng.
Mẹ Charlene phát biểu trong sự phẫn nộ: "Tôi không dám tin cảnh sát lại mất những 14 năm trời mới có thể tìm ra đoạn video của con bé. 14 năm đối với tôi mà nói, mỗi ngày đều như sống trong ngục tù, vừa tức giận vừa đau khổ".
Vì sự cẩu thả và sai sót trong cách làm việc của cảnh sát, vụ án của Charlene cứ thế bị bỏ ngỏ suốt 14 năm. Với manh mối mới lần này, hi vọng Charlene và gia đình cô sẽ đòi được công lý, tìm ra được sự thật và hung thủ sẽ phải trả giá đắt cho những gì mà hắn đã gây ra. Bởi vì kẻ ác, suy cho cùng, cũng không thể thoát khỏi lưới pháp luật.
Tuy nhiên, cho đến vài hôm gần đây, vụ án cuối cùng cũng đã có chuyển biến. Phía cảnh sát đã công bố đoạn video vô tình ghi lại khoảnh khắc cuối cùng của Charlene trước khi cô mất tích.
Cảnh sát cũng cho biết đây được coi là hình ảnh cuối cùng của Charlene vì nếu như dựa trên các mốc thời gian ngay sau đó, Charlene đã hoàn toàn bốc hơi không sót lại một dấu vết. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây, chỉ vì sự vô trách nhiệm của cảnh sát mà một bằng chứng vô cùng quan trọng lại bị lãng quên suốt 14 năm.
rước tình hình đó, cảnh sát đã nhanh chóng tiến hành điều tra, tập trung manh mối và cuối cùng đã bắt được đối tượng Nigel Lloyd – năm nay 51 tuổi, là chủ của một tiệm cà phê. Trước mắt, sau khi tiếp nhận thẩm vấn từ phía cảnh sát, đối tượng Nigel đã được bảo lãnh ra ngoài và đang trong quá trình chờ đợi các phiên tòa xét xử.
Nhìn lại thời điểm vụ việc xảy ra ngày 1/11/2003, hôm đó là thứ 6, sau khi ăn trưa xong, như bao ngày, cô bé Charlene Downes 14 tuổi và em gái cùng trở về nhà. Tuy nhiên đến chập tối, Charlene bảo với mẹ cô sẽ đến trung tâm thành phố để gặp bạn, sau đó liền vội vàng ra khỏi nhà. Và đó cũng là lần cuối cùng mẹ của Charlene nhìn thấy con gái.
Không một ai biết cô đã đi đâu, đã gặp ai, cũng không ai biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với cô bé. Chỉ duy có một điều mà ai ai cũng ngầm hiểu, từ khoảnh khắc đó trở đi, Charlene đã thực sự rời khỏi thế gian này.
Bố của Charlene là một quân nhân đã về hưu, còn mẹ cô bé chỉ là một nội trợ bình thường. Ngoài ra Charlene còn có một người em trai và hai đứa em gái. Bố mẹ Charlene thường ngày không quá nghiêm khắc trong việc dạy con. Vì thế nên họ cũng chấp nhận việc Charlene nghỉ học giữa chừng. Tuy nhiên, sau khi nghỉ học, cô bắt đầu trở nên chơi bời lêu lổng, thường xuyên cùng bạn bè tụ tập, vui chơi. Dù có như vậy nhưng trong mắt bố mẹ, cô bé vẫn là một đứa con yêu quý.
Ban đầu bố mẹ Charlene nghĩ rằng cô bé vẫn đi chơi và gặp bạn bè như mọi ngày nhưng hôm đó càng đợi càng không thấy bóng dáng cô bé đâu. Đợi suốt đêm không thấy con về nhà, ngày hôm sau họ liền vội vàng trình báo lên cảnh sát.
Sau khi tiếp nhận vụ án mất tích từ bố mẹ Charlene, phía cảnh sát đã lập tức cho rằng đây là một vụ án đặc biệt cần phải chú ý. Bởi theo thống kê từ năm 2000, cho đến thời điểm đó đã xảy ra hàng loạt các vụ xâm hại trẻ em với số lượng nạn nhân lên tới 60 người. Tuy nhiên cảnh sát vẫn chưa bắt được hung thủ thật sự. Do đó, phía cảnh sát nghi ngờ rằng việc Charlene mất tích cũng có liên quan đến những vụ án trước đó.
Trên tinh thần đó, phía cảnh sát đã bắt đầu xác định phương hướng điều tra, thay đổi kế hoạch từ việc tìm kiếm tung tích của những người mất tích sang điều tra những vụ án có khả năng nạn nhân là trẻ em bị xâm hại tình dục. Tuy nhiên, ngay sau đó, tất cả các điều tra đều rơi vào ngõ cụt: video quay hình nạn nhân bị thiếu, không có nhân chứng.
Cảnh sát thậm chí đã tiến hành điều tra với 3.000 kẻ tình nghi nhưng tất cả đều vô ích. Trong khi đó, trái với sự bất lực và không chút manh mối của cảnh sát, số lượng các vụ xâm hại tình dục trẻ chưa đủ tuổi vị thành niên ở Blackpool ngày càng tăng. Điều này khiến người dân dần mất niềm tin với cách làm việc của cảnh sát.
Cuối năm 2004, cảnh sát đã ra lệnh bắt giữ với hai đối tượng Iyad Albattikhi 31 tuổi, chủ một tiệm bánh mì thịt và Mohammed Raveshi 51 tuổi. Đối tượng Iyad bị tố cáo với các tội danh bắt cóc, hiếp dâm, giết người. Còn Mohammed bị tố cáo với tội danh đồng phạm giúp đỡ Iyad thủ tiêu xác của Charlene. Tuy nhiên, điều khiến cảnh sát vô cùng sửng sốt là nội dung cuộc nói chuyện giữa hai đối tượng vô tình được ghi lại bởi máy nghe lén.
Một đối tượng đã nói: "Chính tao đã giết nó, nó làm tao phát điên lên".
Đối tượng còn lại đáp lại: "Đúng rồi, chúng ta đã giết nó. Haha!".
Không chỉ có vậy, chúng còn tiếp tục bàn luận đã hành hạ và làm nhục cô bé như thế nào với giọng điệu đầy hả hê.
Trong đó, đối tượng Iyad gây chú ý bởi không chỉ có liên quan đến vụ mất tích của Charlene mà còn là đối tượng tình nghi của những vụ án xâm hại tình dục trẻ em khác. Sự việc đã bại lộ, cảnh sát vui mừng vì việc hắn bị tống vào tù sẽ chỉ là chuyện sớm muộn.
Sau đó, đoạn ghi âm nghe lén đã được đưa lên tòa để làm bằng chứng buộc tội. Tuy nhiên, tất cả lại một lần nữa sụp đổ. Hai kẻ tình nghi đã được thả vì lý do không đủ bằng chứng cáo buộc. Cảnh sát không có được bằng chứng trực tiếp chứng minh hai đối tượng đã thực hiện hành vi bắt cóc, hiếp dâm và giết hại nạn nhân. Hơn nữa cũng không tìm được ra thi thể của nạn nhân. Còn về nội dung cuộc đối thoại giữa hai đối tượng, cảnh sát cũng không chứng minh được việc chúng đã thủ tiêu xác hay chỉ là một trò đùa. Vì thế, mọi nỗ lực từ phía cảnh sát một lần nữa lại không đem lại kết quả gì.
Cũng vì những lý do đó mà mặc dù sở hữu bằng chứng hai đối tượng đã xâm hại những đứa trẻ khác, quan tòa vẫn không thể tuyên án đối với vụ của Charlene. Ngoài ra, do bị giam giữ hơn 2 năm vì phải chờ đợi xét xử, chúng đã tố cáo ngược lại phía cảnh sát và cuối cùng chúng không những được trả lại tự do mà còn thắng được số tiền bồi thường lên đến 250.000 bảng Anh (tương đương 7 tỷ đồng).
Năm 2011, trong khi cảnh sát vẫn tiếp tục nỗ lực điều tra vụ án của Charlene thì phát hiện có ít nhất 60 đứa trẻ vị thành niên bị các ông chủ của các cửa hàng và quán ăn ở Blackpool dụ dỗ dùng thân thể để đổi lấy thức ăn, rượu và thuốc lá. Tuy nhiên, về sự mất tích của Charlene thì vẫn không có tiến triển gì.
Cứ năm này sang năm khác, 14 năm cứ thế trôi qua, các đối tượng tình nghi lần lượt được thả ra và vụ án năm xưa vẫn chưa thể đi đến kết luận cuối cùng. Cảnh sát thậm chí còn treo giải thưởng 100.000 bảng Anh (tương đương 3 tỷ đồng) cho ai bắt được thủ phạm nhưng cũng không có kết quả. Tất cả đều nghĩ vụ án có lẽ sẽ bế tắc và dừng lại ở đó mãi mãi.
Thế nhưng, chỉ vài ngày mới đây, đoạn video ghi lại được những hình ảnh cuối cùng của Charlene lại được công bố. Vụ án của cô gái đáng thương một lần nữa lại thu hút sự quan tâm của công chúng.
Mẹ Charlene phát biểu trong sự phẫn nộ: "Tôi không dám tin cảnh sát lại mất những 14 năm trời mới có thể tìm ra đoạn video của con bé. 14 năm đối với tôi mà nói, mỗi ngày đều như sống trong ngục tù, vừa tức giận vừa đau khổ".
Vì sự cẩu thả và sai sót trong cách làm việc của cảnh sát, vụ án của Charlene cứ thế bị bỏ ngỏ suốt 14 năm. Với manh mối mới lần này, hi vọng Charlene và gia đình cô sẽ đòi được công lý, tìm ra được sự thật và hung thủ sẽ phải trả giá đắt cho những gì mà hắn đã gây ra. Bởi vì kẻ ác, suy cho cùng, cũng không thể thoát khỏi lưới pháp luật.
Tác giả :
Nhiều tác giả