Những Tháng Ngày Tôi Làm NPC Ma
Chương 31
[“Anh Bạch à, phòng nghỉ cấp S của chúng tôi không phải nơi người thường vào được đâu, ngài thật sự không muốn đi xem thử à? Ở đó có điểm tâm ngon, giường mềm mại… Đúng rồi, còn có ghế massage nữa, trốn ra khỏi mật thất chắc mệt lắm nhỉ, nghỉ ngơi dưỡng sức tốt mới có thể hoàn thành mật thất sau chứ.”Chủ đề mật thất: Lê Viên khúc]
[Cộc cộc cộc~Nhiêm vụ mật thất: Hoàn thành]Xếp hạng NPC:“Yên tâm đi, tôi đã nói rồi mà, sẽ bảo vệ cho cô.” Người con trai đứng cạnh cô ta thì lại rất tự tin.
[“À đúng rồi, lần này ngài còn có một phần thưởng đặc biệt nữa, quà là một chiếc thẻ, giấu trong mật thất, ngài phải tự tìm ra nhé.” Những lời này là Hoa Thốc nói riêng với Bạch Mộc Trạch.“Trừ ông chủ ra thì không ai có cái quyền đó hết.”Giá trị tiếng hét màn này: Lâm Dật Chi 11, Lâm Triết 100, Phương Hòa 150, Nghiêm Minh 70, Tùng Ngọc 80, Thanh Diệp 280, tổng cộng 691.]“Tôi á?” Thiếu niên chỉ vào bản thân rồi hơi ngượng ngùng: “Hi hi, thực ra đây là mật thất đầu tiên của tôi.”
[Lại được cấp A+, sau khi ra khỏi mật thất Nguyên Tinh Thần đã cảm giác được giá trị tiếng hét của mật thất này không cao lắm. Nhưng cũng tốt, ít ra có được cơ hội thêm ít điểm.Hoa Đoàn an ủi: “Đừng nóng, người ở mật thất số 3 vẫn chưa ra mà, nói không chừng chúng ta cũng có đấy.”Xếp hạng NPC: A+]Sự cạnh tranh giữa những nhân viên công tác cũng rất khốc liệt đấy.Thấy vẻ mặt của người này, Nguyên Tinh Thần đã hiểu
Lại được cấp A+, sau khi ra khỏi mật thất Nguyên Tinh Thần đã cảm giác được giá trị tiếng hét của mật thất này không cao lắm. Nhưng cũng tốt, ít ra có được cơ hội thêm ít điểm.Kỳ Việt vỗ vai cậu ta, bất lực nói: “Vậy chúc cậu may mắn nhé, bạn nhỏ.”“Trùng hợp quá.“Anh Bạch, ngài nghỉ ngơi thế nào rồi?”
Nhìn các giá trị trên bảng thuộc tính, lần này Nguyên Tinh Thần chọn tăng khả năng điều khiển ma quỷ của mình, nếu muốn thu càng nhiều giá trị tiếng hét thì sự hỗ trợ của các NPC rất quan trọng.Thẻ thân phận mà Hoa Thốc đưa cho anh là:
“Em gái cơm hộp à, sao lần này điểm tụt rồi?” Hoa Cẩm khẽ tựa vào tường nói.“Tôi, tôi là Dương Manh Manh, đây là mật thất thứ 2 của tôi, tôi nhát lắm, nên mong mọi người có thể hỗ trợ, làm ơn đấy!” Dương Manh Manh chắp tay trước ngực, cúi đầu chào rất chân thành.
Vẻ mặt Nguyên Tinh Thần cực kỳ muộn phiền: “Chị Hoa Cẩm, chẳng phải đây là mật thất chị chọn cho tôi à?”Cô ta bấm loạn xạ các nút trên bộ đàm một lúc mới phát hiện mạng lưới với khu vực NPC và khu vực người chơi đều bị cắt hết rồi, Hoa Hoa rên rỉ: “Hu hu hu, các người đều là người xấu hết!”
Hoa Cẩm cười gượng: “A ha ha, thế à, ờ thì… Thực ra cô làm cũng không tệ mà, thật đấy.” Cô ta chỉ quạt lông tới một chỗ ghế nghỉ ngơi dành cho NPC rồi nói: “Nhìn thoáng ra đi, NPC đạt được cấp A+ trở lên không có mấy người đâu, em gái cơm hộp có thể đạt cấp này 2 lần liên tục thì thực sự có tài bẩm sinh đấy.”“Mạnh Vũ bị đổi vai hoàn toàn trong một mật thất, không trốn thoát được.”Hoa Thốc sáng mắt, mỉm cười đon đả: “Chúc mừng nhé, tính cả mật thất này thì anh đã có 2 màn cấp S rồi đấy, để thưởng cho người chơi cấp S, anh Bạch có thể đi tới phòng nghỉ riêng của chúng tôi để ăn chút điểm tâm ạ.”
“Vậy Hoa Cẩm à, mật thất tự chọn chị còn thiếu tôi khi nào trả đây?” Nguyên Tinh Thần vẫn luôn nhớ rất kỹ.[Chủ đề mật thất: Lê Viên khúc]“Là NPC cấp S!”
Hoa Cẩm lấy quạt khẽ gõ vào đầu cô: “Cô chẳng chịu thua thiệt nhỉ, yên tâm đi, đã hứa với cô thì tất nhiên không quỵt, mật thất tiếp theo cô tự chọn đi.”
Mật thất trước chị cũng nói thế đó…Họ tên: Ekko;
Để đề phòng bất ngờ, Nguyên Tinh Thần kéo tay Hoa Cẩm đi chọn kịch bản ngay, kéo tới mức Hoa Cẩm phải loạng choạng.Nhưng cô ta đợi mấy phút mà bộ đàm vẫn không có phản ứng gì, Hoa Hoa nghi ngờ: “Hư rồi à?”
Cửa phòng vừa mở ra, Hoa Cẩm đã cảm ứng được một hơi thở đặc biệt.“Giáo sư Bạch, lại gặp nhau rồi.” Tần Nhiễm bước ra từ sau nhóm người, cười khổ chào Bạch Mộc TrạchTủ chứa kịch bản có 7 tầng, hàng trăm ngàn chủ đề mật thất, Nguyên Tinh Thần hơi lúng túng.
“Là NPC cấp S!”“Cô thì biết cái gì, đó là NPC cấp S cao quý của chúng ta đấy, nhẫn hồng ngọc à, bà đây sẽ đưa mi về!” Hoa Cẩm sờ sờ ngón tay như thể đã mang được chiếc nhẫn.
Hoa Cẩm giẫm lên giày cao gót chạy tới cửa mật thất, Nguyên Tinh Thần thấy từ mật thất số 4 có 1 người đàn ông cao to đi ra, Hoa Cẩm nịnh nọt nói: “Ái chà, hóa ra là anh Trình của chúng ta đã ra rồi ư, mật thất lần này ngài lại được cấp S à, tới đây tới đây, tôi chuẩn bị sẵn trái cây cho ngài rồi đây, ngài nghỉ ngơi tí nhé.”Nhưng Bạch Mộc Trạch lại từ chối lòng tốt của Hoa Thốc: “Không cần, tôi sẽ ngồi chung với họ.”Bạch Mộc Trạch không khỏi hỏi: “Cậu đi qua bao nhiêu mật thất rồi?”
Gương mặt người đàn ông đó rất lạnh lùng, nhìn có chút nghiêm túc, đôi mắt lệ của anh ta nhìn sang bên này khiến Nguyên Tinh Thần khẽ run lên.“Cô nói là anh ta bị kẹt lại mật thất ư?”
Hoa Cẩm dẫn người đàn ông đó vào phòng riêng nghỉ ngơi xong, lúc về đã cười tới mức khóe mắt hiện ra nếp nhăn, khóe miệng khẽ giật giật, chỉ có thể dùng 4 chữ để hình dung: Không dám nhìn thẳng.[Xếp hạng NPC: A+]“Cấp 4? Không được đâu, với trình độ hiện tại của tôi thì tôi nghĩ cấp 2 là vừa.” Nguyên Tinh Thần duỗi 2 ngón tay ra.
Nguyên Tinh Thần tò mò hỏi: “Chị Hoa Cẩm, người đó là ai vậy, sao chị chăm sóc anh ta tới thế.”Hoa Thốc mở cửa mật thất số 6 ra, Hứa Dạng dẫn đầu đi vào trong. Chờ tới khi 6 người đã bước vào hết, Hoa Thốc nặng nề đóng cửa lại.
“Cô thì biết cái gì, đó là NPC cấp S cao quý của chúng ta đấy, nhẫn hồng ngọc à, bà đây sẽ đưa mi về!” Hoa Cẩm sờ sờ ngón tay như thể đã mang được chiếc nhẫn.
“Chị Hoa Cẩm, có phải các người được chia hoa hồng từ NPC không hả?” Nguyên Tinh Thần suy đoán.
Nhắc tới chuyện này, Hoa Cẩm lập tức biến sắc, “Cô gái, đừng hỏi chuyện không nên hỏi, cô chỉ cần nhớ là đạt được cấp càng cao thì sẽ càng có lợi cho cả cô và tôi, thế là đủ rồi.”
Thấy vẻ mặt của người này, Nguyên Tinh Thần đã hiểuHoa Cẩm cười gượng: “A ha ha, thế à, ờ thì… Thực ra cô làm cũng không tệ mà, thật đấy.” Cô ta chỉ quạt lông tới một chỗ ghế nghỉ ngơi dành cho NPC rồi nói: “Nhìn thoáng ra đi, NPC đạt được cấp A+ trở lên không có mấy người đâu, em gái cơm hộp có thể đạt cấp này 2 lần liên tục thì thực sự có tài bẩm sinh đấy.”Để đề phòng bất ngờ, Nguyên Tinh Thần kéo tay Hoa Cẩm đi chọn kịch bản ngay, kéo tới mức Hoa Cẩm phải loạng choạng.
Thấy Hoa Cẩm không muốn nói tới nữa nên cô cũng không hỏi, đỡ phải chọc giận cô ta rồi mất cơ hội chọn kịch bản.Nguyên Tinh Thần suy tư một lát, vẫn lấy một quyển trên kệ cấp 4, chủ đề lần này là Cô nhi viện Thánh Tâm.Thẩm Kha rất vui vẻ, anh ta khuyên: “Đại Bạch, cậu đi đi, có thể về kể cho chúng tôi nghe bên trong có gì, có thịt heo ăn không, hoặc xem heo chạy cũng hay đấy.”
Tủ chứa kịch bản có 7 tầng, hàng trăm ngàn chủ đề mật thất, Nguyên Tinh Thần hơi lúng túng.
“Em gái cơm hộp à, chị cho cô một đề nghị nhé, thử mật thất cấp 4 đi.”2 người liếc nhau, ai cũng ghét bỏ rời mắt đi.Những người còn lại đều trợn tròn mắt
“Cấp 4? Không được đâu, với trình độ hiện tại của tôi thì tôi nghĩ cấp 2 là vừa.” Nguyên Tinh Thần duỗi 2 ngón tay ra.Nhiêm vụ mật thất:Nhắc tới chuyện này, Hoa Cẩm lập tức biến sắc, “Cô gái, đừng hỏi chuyện không nên hỏi, cô chỉ cần nhớ là đạt được cấp càng cao thì sẽ càng có lợi cho cả cô và tôi, thế là đủ rồi.”
Hoa Cẩm tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Đúng là không có tiền đồ mà, mật thất cấp càng cao thì càng dễ thu giá trị tiếng hét đấy, cô còn chưa hiểu chuyện này ư?”***
Nguyên Tinh Thần suy tư một lát, vẫn lấy một quyển trên kệ cấp 4, chủ đề lần này là Cô nhi viện Thánh Tâm.“Này chị Hoa Cẩm, NPC có quyền lựa chọn người chơi không?”Kỳ Việt… Cái tên này cũng chơi.
“Này chị Hoa Cẩm, NPC có quyền lựa chọn người chơi không?”“Nghe hay đấy.” Có vẻ như Tang Cách rất có hứng thú với Bạch Mộc Trạch.
“Trừ ông chủ ra thì không ai có cái quyền đó hết.”“Ngừng!” Hứa Dạng đang nói hăng say thì bị người khác cắt lời, “Đây không phải trò chơi xem mắt, không cần nói rõ vậy đâu, OK? Tôi là Tang Cách, đây là mật thất thứ 3 của tôi, mong được dạy bảo nhiều hơn.”
Nói cách khác thì lần này cô vẫn có thể gặp phải tên kia.“Tôi đã 23 rồi, không còn nhỏ đâu, à giờ mọi người đã là đồng đội của nhau, chi bằng tự giới thiệu nhé. Tôi là Hứa Dạng, vừa tốt nghiệp đại học, vẫn đang tìm việc làm, thích nhất là bóng rổ, chơi…”Bạch Mộc Trạch nhìn quanh, không thấy Thẩm Kha.
***“Được, tôi sẽ không tức giận.” Hoa Thốc bình tĩnh lại, nói với Hoa Cẩm bên kia: “Vậy tôi phải mở mắt mà thưởng thức chiếc nhẫn của chị Hoa Cẩm rồi, à đúng rồi, tôi vừa đặt trước một chiếc vòng tay phỉ thúy, nghe nói được làm từ chất liệu tốt nhất đấy, chị rành mấy vụ này nhất, tới lúc đó nhớ nhìn giúp tôi xem là thật hay giả nhé.”Giá trị tiếng hét màn này:
“Hoa Cẩm lại tới khoe khoang, vừa rồi cô ta lại có NPC được cấp S, haizz, ghen tị quá.” Hoa Thốc cau mày, tâm trạng rất không tốt.Lúc Hoa Đoàn đi gọi Bạch Mộc Trạch, Hoa Thốc đã tập hợp hết những người chơi mật thất này.
Hoa Đoàn an ủi: “Đừng nóng, người ở mật thất số 3 vẫn chưa ra mà, nói không chừng chúng ta cũng có đấy.”
Miệng cô ta cũng linh thật, lần này Bạch Mộc Trạch được cấp S.
Hoa Thốc sáng mắt, mỉm cười đon đả: “Chúc mừng nhé, tính cả mật thất này thì anh đã có 2 màn cấp S rồi đấy, để thưởng cho người chơi cấp S, anh Bạch có thể đi tới phòng nghỉ riêng của chúng tôi để ăn chút điểm tâm ạ.”[Giá trị tiếng hét màn này: Lâm Dật Chi 11, Lâm Triết 100, Phương Hòa 150, Nghiêm Minh 70, Tùng Ngọc 80, Thanh Diệp 280, tổng cộng 691.]
Thẩm Kha hỏi: “Vậy chúng tôi thì sao?”Dù không thân thiết gì với Mạnh Vũ nhưng Bạch Mộc Trạch vẫn hỏi: “Gặp chuyện gì?”
Hoa Thốc nghiêm mặt trả lời: “Mấy người á? Về ghế ngồi đàng hoàng, tự hỏi tại sao mình không được điểm cao đi! Đúng là kéo tụt trình độ trung bình của người chơi mà.”Thiếu niên rất tự tin: “Haizz, ở ngoài tôi đã chơi rất nhiều lần rồi, vì thế tôi nghĩ mật thất này cũng chẳng khác gì bên ngoài đâu, tôi cũng lớn gan lắm đấy, bởi vậy rất tự tin!”
Nhưng Bạch Mộc Trạch lại từ chối lòng tốt của Hoa Thốc: “Không cần, tôi sẽ ngồi chung với họ.”Bộ đàm trong phòng vang lên, là giọng của Hoa Cẩm: “Hì hì, bà đây mới được một chiếc nhẫn hồng ngọc, mai họp sẽ cho mấy người mở mang tầm mắt.”“Em gái cơm hộp à, sao lần này điểm tụt rồi?” Hoa Cẩm khẽ tựa vào tường nói.
“Anh Bạch à, phòng nghỉ cấp S của chúng tôi không phải nơi người thường vào được đâu, ngài thật sự không muốn đi xem thử à? Ở đó có điểm tâm ngon, giường mềm mại… Đúng rồi, còn có ghế massage nữa, trốn ra khỏi mật thất chắc mệt lắm nhỉ, nghỉ ngơi dưỡng sức tốt mới có thể hoàn thành mật thất sau chứ.”Hoa Cẩm lấy quạt khẽ gõ vào đầu cô: “Cô chẳng chịu thua thiệt nhỉ, yên tâm đi, đã hứa với cô thì tất nhiên không quỵt, mật thất tiếp theo cô tự chọn đi.”
Thẩm Kha rất vui vẻ, anh ta khuyên: “Đại Bạch, cậu đi đi, có thể về kể cho chúng tôi nghe bên trong có gì, có thịt heo ăn không, hoặc xem heo chạy cũng hay đấy.”Nguyên Tinh Thần tò mò hỏi: “Chị Hoa Cẩm, người đó là ai vậy, sao chị chăm sóc anh ta tới thế.”
Đúng là Bạch Mộc Trạch hơi mệt thật, cuối cùng vẫn đi theo Hoa Thốc vào phòng nghỉ cấp S.
Nằm trên chiếc giường mềm như mây, Bạch Mộc Trạch nhắm mắt nghỉ ngơi, không biết do quá mệt hay giường quá thoải mái mà anh nhanh chóng ngủ thiếp đi.Mật thất trước chị cũng nói thế đó…
Cộc cộc cộc~
Bạch Mộc Trạch bị tiếng gõ cửa đánh thức, mở cửa ra mới phát hiện đó là Hoa Đoàn.“Hoa Cẩm lại tới khoe khoang, vừa rồi cô ta lại có NPC được cấp S, haizz, ghen tị quá.” Hoa Thốc cau mày, tâm trạng rất không tốt.
“Anh Bạch, ngài nghỉ ngơi thế nào rồi?”
“Không tệ.”Nói cách khác thì lần này cô vẫn có thể gặp phải tên kia.
“Nếu ngài đã nghỉ ngơi xong vậy thì xuống chuẩn bị cho mật thất tiếp theo đi.”Trong nhóm có một em gái ngại ngùng nói: “Ở đây mà không đáng sợ á, trong mật thất còn có ma nữa đó.”
Lúc Hoa Đoàn đi gọi Bạch Mộc Trạch, Hoa Thốc đã tập hợp hết những người chơi mật thất này.Thẩm Kha hỏi: “Vậy chúng tôi thì sao?”
Bạch Mộc Trạch nhìn quanh, không thấy Thẩm Kha.
“Anh Bạch đang tìm người bạn kia à? Lần này anh ta không được chia tới mật thất này.”Hoa Thốc nghiêm mặt trả lời: “Mấy người á? Về ghế ngồi đàng hoàng, tự hỏi tại sao mình không được điểm cao đi! Đúng là kéo tụt trình độ trung bình của người chơi mà.”Nhìn các giá trị trên bảng thuộc tính, lần này Nguyên Tinh Thần chọn tăng khả năng điều khiển ma quỷ của mình, nếu muốn thu càng nhiều giá trị tiếng hét thì sự hỗ trợ của các NPC rất quan trọng.
“Cảm ơn.”
Thấy Bạch Mộc Trạch, Hoa Thốc trở nên ân cần hơn nhiều, “Anh Bạch tới rồi à, đúng lúc đấy, giờ đang chia vai, theo lời đề nghị của ngài, chúng tôi đã hoàn thiện hệ thống rồi, đây là thẻ nhân vật của ngài, mời nhận lấy.”Đúng là Bạch Mộc Trạch hơi mệt thật, cuối cùng vẫn đi theo Hoa Thốc vào phòng nghỉ cấp S.
Thẻ thân phận mà Hoa Thốc đưa cho anh là:Tuổi: 15 tuổi.“Tất nhiên là được rồi.”
Họ tên: Ekko;
Tuổi: 15 tuổi.Cửa phòng vừa mở ra, Hoa Cẩm đã cảm ứng được một hơi thở đặc biệt.
“À đúng rồi, lần này ngài còn có một phần thưởng đặc biệt nữa, quà là một chiếc thẻ, giấu trong mật thất, ngài phải tự tìm ra nhé.” Những lời này là Hoa Thốc nói riêng với Bạch Mộc Trạch.“Vậy Hoa Cẩm à, mật thất tự chọn chị còn thiếu tôi khi nào trả đây?” Nguyên Tinh Thần vẫn luôn nhớ rất kỹ.
Ngoài Bạch Mộc Trạch ra còn có 5 người khác chơi màn này, tổng cộng là 6 người.
Kỳ Việt… Cái tên này cũng chơi.Thấy Bạch Mộc Trạch, Hoa Thốc trở nên ân cần hơn nhiều, “Anh Bạch tới rồi à, đúng lúc đấy, giờ đang chia vai, theo lời đề nghị của ngài, chúng tôi đã hoàn thiện hệ thống rồi, đây là thẻ nhân vật của ngài, mời nhận lấy.”
2 người liếc nhau, ai cũng ghét bỏ rời mắt đi.Miệng cô ta cũng linh thật, lần này Bạch Mộc Trạch được cấp S.
“Giáo sư Bạch, lại gặp nhau rồi.” Tần Nhiễm bước ra từ sau nhóm người, cười khổ chào Bạch Mộc Trạch
“Trùng hợp quá.Thấy Hoa Cẩm không muốn nói tới nữa nên cô cũng không hỏi, đỡ phải chọc giận cô ta rồi mất cơ hội chọn kịch bản.
“Giáo sư Bạch, Mạnh Vũ gặp chuyện rồi.”Hoa Đoàn nghe vậy bèn cười: “Yên tâm đi, chỗ chúng tôi không đáng sợ thế đâu, người chơi bị đảo vai trò thành NPC chỉ cần hoàn thành vai trò của nhân vật tương ứng là có thể rời khỏi mật thất, nhưng hơi khó hơn tí thôi.”Hoa Thốc tức tới mức phình to lỗ mũi, Hoa Đoàn giúp cô ta chỉnh lại lớp da, “Chị à, nhịn xuống, nếu cửa này có thêm 1 người chơi cấp S nữa là chúng ta mua được rồi.”
Dù không thân thiết gì với Mạnh Vũ nhưng Bạch Mộc Trạch vẫn hỏi: “Gặp chuyện gì?”
“Mạnh Vũ bị đổi vai hoàn toàn trong một mật thất, không trốn thoát được.”
“Cô nói là anh ta bị kẹt lại mật thất ư?”“Hu hu hu, tôi chán sắp chết rồi đây này, ai tới thay tôi đi.” Giọng nói non nớt của Hoa Hoa đã cắt ngang sự ganh đua của họ.
Tần Nhiễm gật đầu: “Không biết giờ anh ta còn sống hay đã chết nữa.”
Hoa Đoàn nghe vậy bèn cười: “Yên tâm đi, chỗ chúng tôi không đáng sợ thế đâu, người chơi bị đảo vai trò thành NPC chỉ cần hoàn thành vai trò của nhân vật tương ứng là có thể rời khỏi mật thất, nhưng hơi khó hơn tí thôi.”“Anh Bạch đang tìm người bạn kia à? Lần này anh ta không được chia tới mật thất này.”
Trong nhóm có một em gái ngại ngùng nói: “Ở đây mà không đáng sợ á, trong mật thất còn có ma nữa đó.”
“Yên tâm đi, tôi đã nói rồi mà, sẽ bảo vệ cho cô.” Người con trai đứng cạnh cô ta thì lại rất tự tin.
Bạch Mộc Trạch không khỏi hỏi: “Cậu đi qua bao nhiêu mật thất rồi?”
“Tôi á?” Thiếu niên chỉ vào bản thân rồi hơi ngượng ngùng: “Hi hi, thực ra đây là mật thất đầu tiên của tôi.”
Những người còn lại đều trợn tròn mắt
Nữ sinh vừa than sợ lúc nãy cũng mím môi: “Lần đầu tiên cậu vào mật thất mà dám nói như người già dặn kinh nghiệm thế hả.”Hoa Cẩm giẫm lên giày cao gót chạy tới cửa mật thất, Nguyên Tinh Thần thấy từ mật thất số 4 có 1 người đàn ông cao to đi ra, Hoa Cẩm nịnh nọt nói: “Ái chà, hóa ra là anh Trình của chúng ta đã ra rồi ư, mật thất lần này ngài lại được cấp S à, tới đây tới đây, tôi chuẩn bị sẵn trái cây cho ngài rồi đây, ngài nghỉ ngơi tí nhé.”
Thiếu niên rất tự tin: “Haizz, ở ngoài tôi đã chơi rất nhiều lần rồi, vì thế tôi nghĩ mật thất này cũng chẳng khác gì bên ngoài đâu, tôi cũng lớn gan lắm đấy, bởi vậy rất tự tin!”“Nếu ngài đã nghỉ ngơi xong vậy thì xuống chuẩn bị cho mật thất tiếp theo đi.”“Không tệ.”
Kỳ Việt vỗ vai cậu ta, bất lực nói: “Vậy chúc cậu may mắn nhé, bạn nhỏ.”
“Tôi đã 23 rồi, không còn nhỏ đâu, à giờ mọi người đã là đồng đội của nhau, chi bằng tự giới thiệu nhé. Tôi là Hứa Dạng, vừa tốt nghiệp đại học, vẫn đang tìm việc làm, thích nhất là bóng rổ, chơi…”Ngoài Bạch Mộc Trạch ra còn có 5 người khác chơi màn này, tổng cộng là 6 người.“Cảm ơn.”
“Ngừng!” Hứa Dạng đang nói hăng say thì bị người khác cắt lời, “Đây không phải trò chơi xem mắt, không cần nói rõ vậy đâu, OK? Tôi là Tang Cách, đây là mật thất thứ 3 của tôi, mong được dạy bảo nhiều hơn.”“Em gái cơm hộp à, chị cho cô một đề nghị nhé, thử mật thất cấp 4 đi.”
“Tôi, tôi là Dương Manh Manh, đây là mật thất thứ 2 của tôi, tôi nhát lắm, nên mong mọi người có thể hỗ trợ, làm ơn đấy!” Dương Manh Manh chắp tay trước ngực, cúi đầu chào rất chân thành.Kỳ Việt và Tần Nhiễm cũng giới thiệu ngắn gọn bản thân, chỉ có Bạch Mộc Trạch vẫn chìa ra cái mặt đơ kia, thốt lên 3 chữ: “Bạch Mộc Trạch.”
Kỳ Việt và Tần Nhiễm cũng giới thiệu ngắn gọn bản thân, chỉ có Bạch Mộc Trạch vẫn chìa ra cái mặt đơ kia, thốt lên 3 chữ: “Bạch Mộc Trạch.”
“Nghe hay đấy.” Có vẻ như Tang Cách rất có hứng thú với Bạch Mộc Trạch.
Hoa Thốc mở cửa mật thất số 6 ra, Hứa Dạng dẫn đầu đi vào trong. Chờ tới khi 6 người đã bước vào hết, Hoa Thốc nặng nề đóng cửa lại.
Bộ đàm trong phòng vang lên, là giọng của Hoa Cẩm: “Hì hì, bà đây mới được một chiếc nhẫn hồng ngọc, mai họp sẽ cho mấy người mở mang tầm mắt.”
Hoa Thốc tức tới mức phình to lỗ mũi, Hoa Đoàn giúp cô ta chỉnh lại lớp da, “Chị à, nhịn xuống, nếu cửa này có thêm 1 người chơi cấp S nữa là chúng ta mua được rồi.”
“Được, tôi sẽ không tức giận.” Hoa Thốc bình tĩnh lại, nói với Hoa Cẩm bên kia: “Vậy tôi phải mở mắt mà thưởng thức chiếc nhẫn của chị Hoa Cẩm rồi, à đúng rồi, tôi vừa đặt trước một chiếc vòng tay phỉ thúy, nghe nói được làm từ chất liệu tốt nhất đấy, chị rành mấy vụ này nhất, tới lúc đó nhớ nhìn giúp tôi xem là thật hay giả nhé.”Gương mặt người đàn ông đó rất lạnh lùng, nhìn có chút nghiêm túc, đôi mắt lệ của anh ta nhìn sang bên này khiến Nguyên Tinh Thần khẽ run lên.
“Tất nhiên là được rồi.”
Sự cạnh tranh giữa những nhân viên công tác cũng rất khốc liệt đấy.“Giáo sư Bạch, Mạnh Vũ gặp chuyện rồi.”
“Hu hu hu, tôi chán sắp chết rồi đây này, ai tới thay tôi đi.” Giọng nói non nớt của Hoa Hoa đã cắt ngang sự ganh đua của họ.
Nhưng cô ta đợi mấy phút mà bộ đàm vẫn không có phản ứng gì, Hoa Hoa nghi ngờ: “Hư rồi à?”“Chị Hoa Cẩm, có phải các người được chia hoa hồng từ NPC không hả?” Nguyên Tinh Thần suy đoán.
Cô ta bấm loạn xạ các nút trên bộ đàm một lúc mới phát hiện mạng lưới với khu vực NPC và khu vực người chơi đều bị cắt hết rồi, Hoa Hoa rên rỉ: “Hu hu hu, các người đều là người xấu hết!”
[Cộc cộc cộc~Nhiêm vụ mật thất: Hoàn thành]Xếp hạng NPC:“Yên tâm đi, tôi đã nói rồi mà, sẽ bảo vệ cho cô.” Người con trai đứng cạnh cô ta thì lại rất tự tin.
[“À đúng rồi, lần này ngài còn có một phần thưởng đặc biệt nữa, quà là một chiếc thẻ, giấu trong mật thất, ngài phải tự tìm ra nhé.” Những lời này là Hoa Thốc nói riêng với Bạch Mộc Trạch.“Trừ ông chủ ra thì không ai có cái quyền đó hết.”Giá trị tiếng hét màn này: Lâm Dật Chi 11, Lâm Triết 100, Phương Hòa 150, Nghiêm Minh 70, Tùng Ngọc 80, Thanh Diệp 280, tổng cộng 691.]“Tôi á?” Thiếu niên chỉ vào bản thân rồi hơi ngượng ngùng: “Hi hi, thực ra đây là mật thất đầu tiên của tôi.”
[Lại được cấp A+, sau khi ra khỏi mật thất Nguyên Tinh Thần đã cảm giác được giá trị tiếng hét của mật thất này không cao lắm. Nhưng cũng tốt, ít ra có được cơ hội thêm ít điểm.Hoa Đoàn an ủi: “Đừng nóng, người ở mật thất số 3 vẫn chưa ra mà, nói không chừng chúng ta cũng có đấy.”Xếp hạng NPC: A+]Sự cạnh tranh giữa những nhân viên công tác cũng rất khốc liệt đấy.Thấy vẻ mặt của người này, Nguyên Tinh Thần đã hiểu
Lại được cấp A+, sau khi ra khỏi mật thất Nguyên Tinh Thần đã cảm giác được giá trị tiếng hét của mật thất này không cao lắm. Nhưng cũng tốt, ít ra có được cơ hội thêm ít điểm.Kỳ Việt vỗ vai cậu ta, bất lực nói: “Vậy chúc cậu may mắn nhé, bạn nhỏ.”“Trùng hợp quá.“Anh Bạch, ngài nghỉ ngơi thế nào rồi?”
Nhìn các giá trị trên bảng thuộc tính, lần này Nguyên Tinh Thần chọn tăng khả năng điều khiển ma quỷ của mình, nếu muốn thu càng nhiều giá trị tiếng hét thì sự hỗ trợ của các NPC rất quan trọng.Thẻ thân phận mà Hoa Thốc đưa cho anh là:
“Em gái cơm hộp à, sao lần này điểm tụt rồi?” Hoa Cẩm khẽ tựa vào tường nói.“Tôi, tôi là Dương Manh Manh, đây là mật thất thứ 2 của tôi, tôi nhát lắm, nên mong mọi người có thể hỗ trợ, làm ơn đấy!” Dương Manh Manh chắp tay trước ngực, cúi đầu chào rất chân thành.
Vẻ mặt Nguyên Tinh Thần cực kỳ muộn phiền: “Chị Hoa Cẩm, chẳng phải đây là mật thất chị chọn cho tôi à?”Cô ta bấm loạn xạ các nút trên bộ đàm một lúc mới phát hiện mạng lưới với khu vực NPC và khu vực người chơi đều bị cắt hết rồi, Hoa Hoa rên rỉ: “Hu hu hu, các người đều là người xấu hết!”
Hoa Cẩm cười gượng: “A ha ha, thế à, ờ thì… Thực ra cô làm cũng không tệ mà, thật đấy.” Cô ta chỉ quạt lông tới một chỗ ghế nghỉ ngơi dành cho NPC rồi nói: “Nhìn thoáng ra đi, NPC đạt được cấp A+ trở lên không có mấy người đâu, em gái cơm hộp có thể đạt cấp này 2 lần liên tục thì thực sự có tài bẩm sinh đấy.”“Mạnh Vũ bị đổi vai hoàn toàn trong một mật thất, không trốn thoát được.”Hoa Thốc sáng mắt, mỉm cười đon đả: “Chúc mừng nhé, tính cả mật thất này thì anh đã có 2 màn cấp S rồi đấy, để thưởng cho người chơi cấp S, anh Bạch có thể đi tới phòng nghỉ riêng của chúng tôi để ăn chút điểm tâm ạ.”
“Vậy Hoa Cẩm à, mật thất tự chọn chị còn thiếu tôi khi nào trả đây?” Nguyên Tinh Thần vẫn luôn nhớ rất kỹ.[Chủ đề mật thất: Lê Viên khúc]“Là NPC cấp S!”
Hoa Cẩm lấy quạt khẽ gõ vào đầu cô: “Cô chẳng chịu thua thiệt nhỉ, yên tâm đi, đã hứa với cô thì tất nhiên không quỵt, mật thất tiếp theo cô tự chọn đi.”
Mật thất trước chị cũng nói thế đó…Họ tên: Ekko;
Để đề phòng bất ngờ, Nguyên Tinh Thần kéo tay Hoa Cẩm đi chọn kịch bản ngay, kéo tới mức Hoa Cẩm phải loạng choạng.Nhưng cô ta đợi mấy phút mà bộ đàm vẫn không có phản ứng gì, Hoa Hoa nghi ngờ: “Hư rồi à?”
Cửa phòng vừa mở ra, Hoa Cẩm đã cảm ứng được một hơi thở đặc biệt.“Giáo sư Bạch, lại gặp nhau rồi.” Tần Nhiễm bước ra từ sau nhóm người, cười khổ chào Bạch Mộc TrạchTủ chứa kịch bản có 7 tầng, hàng trăm ngàn chủ đề mật thất, Nguyên Tinh Thần hơi lúng túng.
“Là NPC cấp S!”“Cô thì biết cái gì, đó là NPC cấp S cao quý của chúng ta đấy, nhẫn hồng ngọc à, bà đây sẽ đưa mi về!” Hoa Cẩm sờ sờ ngón tay như thể đã mang được chiếc nhẫn.
Hoa Cẩm giẫm lên giày cao gót chạy tới cửa mật thất, Nguyên Tinh Thần thấy từ mật thất số 4 có 1 người đàn ông cao to đi ra, Hoa Cẩm nịnh nọt nói: “Ái chà, hóa ra là anh Trình của chúng ta đã ra rồi ư, mật thất lần này ngài lại được cấp S à, tới đây tới đây, tôi chuẩn bị sẵn trái cây cho ngài rồi đây, ngài nghỉ ngơi tí nhé.”Nhưng Bạch Mộc Trạch lại từ chối lòng tốt của Hoa Thốc: “Không cần, tôi sẽ ngồi chung với họ.”Bạch Mộc Trạch không khỏi hỏi: “Cậu đi qua bao nhiêu mật thất rồi?”
Gương mặt người đàn ông đó rất lạnh lùng, nhìn có chút nghiêm túc, đôi mắt lệ của anh ta nhìn sang bên này khiến Nguyên Tinh Thần khẽ run lên.“Cô nói là anh ta bị kẹt lại mật thất ư?”
Hoa Cẩm dẫn người đàn ông đó vào phòng riêng nghỉ ngơi xong, lúc về đã cười tới mức khóe mắt hiện ra nếp nhăn, khóe miệng khẽ giật giật, chỉ có thể dùng 4 chữ để hình dung: Không dám nhìn thẳng.[Xếp hạng NPC: A+]“Cấp 4? Không được đâu, với trình độ hiện tại của tôi thì tôi nghĩ cấp 2 là vừa.” Nguyên Tinh Thần duỗi 2 ngón tay ra.
Nguyên Tinh Thần tò mò hỏi: “Chị Hoa Cẩm, người đó là ai vậy, sao chị chăm sóc anh ta tới thế.”Hoa Thốc mở cửa mật thất số 6 ra, Hứa Dạng dẫn đầu đi vào trong. Chờ tới khi 6 người đã bước vào hết, Hoa Thốc nặng nề đóng cửa lại.
“Cô thì biết cái gì, đó là NPC cấp S cao quý của chúng ta đấy, nhẫn hồng ngọc à, bà đây sẽ đưa mi về!” Hoa Cẩm sờ sờ ngón tay như thể đã mang được chiếc nhẫn.
“Chị Hoa Cẩm, có phải các người được chia hoa hồng từ NPC không hả?” Nguyên Tinh Thần suy đoán.
Nhắc tới chuyện này, Hoa Cẩm lập tức biến sắc, “Cô gái, đừng hỏi chuyện không nên hỏi, cô chỉ cần nhớ là đạt được cấp càng cao thì sẽ càng có lợi cho cả cô và tôi, thế là đủ rồi.”
Thấy vẻ mặt của người này, Nguyên Tinh Thần đã hiểuHoa Cẩm cười gượng: “A ha ha, thế à, ờ thì… Thực ra cô làm cũng không tệ mà, thật đấy.” Cô ta chỉ quạt lông tới một chỗ ghế nghỉ ngơi dành cho NPC rồi nói: “Nhìn thoáng ra đi, NPC đạt được cấp A+ trở lên không có mấy người đâu, em gái cơm hộp có thể đạt cấp này 2 lần liên tục thì thực sự có tài bẩm sinh đấy.”Để đề phòng bất ngờ, Nguyên Tinh Thần kéo tay Hoa Cẩm đi chọn kịch bản ngay, kéo tới mức Hoa Cẩm phải loạng choạng.
Thấy Hoa Cẩm không muốn nói tới nữa nên cô cũng không hỏi, đỡ phải chọc giận cô ta rồi mất cơ hội chọn kịch bản.Nguyên Tinh Thần suy tư một lát, vẫn lấy một quyển trên kệ cấp 4, chủ đề lần này là Cô nhi viện Thánh Tâm.Thẩm Kha rất vui vẻ, anh ta khuyên: “Đại Bạch, cậu đi đi, có thể về kể cho chúng tôi nghe bên trong có gì, có thịt heo ăn không, hoặc xem heo chạy cũng hay đấy.”
Tủ chứa kịch bản có 7 tầng, hàng trăm ngàn chủ đề mật thất, Nguyên Tinh Thần hơi lúng túng.
“Em gái cơm hộp à, chị cho cô một đề nghị nhé, thử mật thất cấp 4 đi.”2 người liếc nhau, ai cũng ghét bỏ rời mắt đi.Những người còn lại đều trợn tròn mắt
“Cấp 4? Không được đâu, với trình độ hiện tại của tôi thì tôi nghĩ cấp 2 là vừa.” Nguyên Tinh Thần duỗi 2 ngón tay ra.Nhiêm vụ mật thất:Nhắc tới chuyện này, Hoa Cẩm lập tức biến sắc, “Cô gái, đừng hỏi chuyện không nên hỏi, cô chỉ cần nhớ là đạt được cấp càng cao thì sẽ càng có lợi cho cả cô và tôi, thế là đủ rồi.”
Hoa Cẩm tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Đúng là không có tiền đồ mà, mật thất cấp càng cao thì càng dễ thu giá trị tiếng hét đấy, cô còn chưa hiểu chuyện này ư?”***
Nguyên Tinh Thần suy tư một lát, vẫn lấy một quyển trên kệ cấp 4, chủ đề lần này là Cô nhi viện Thánh Tâm.“Này chị Hoa Cẩm, NPC có quyền lựa chọn người chơi không?”Kỳ Việt… Cái tên này cũng chơi.
“Này chị Hoa Cẩm, NPC có quyền lựa chọn người chơi không?”“Nghe hay đấy.” Có vẻ như Tang Cách rất có hứng thú với Bạch Mộc Trạch.
“Trừ ông chủ ra thì không ai có cái quyền đó hết.”“Ngừng!” Hứa Dạng đang nói hăng say thì bị người khác cắt lời, “Đây không phải trò chơi xem mắt, không cần nói rõ vậy đâu, OK? Tôi là Tang Cách, đây là mật thất thứ 3 của tôi, mong được dạy bảo nhiều hơn.”
Nói cách khác thì lần này cô vẫn có thể gặp phải tên kia.“Tôi đã 23 rồi, không còn nhỏ đâu, à giờ mọi người đã là đồng đội của nhau, chi bằng tự giới thiệu nhé. Tôi là Hứa Dạng, vừa tốt nghiệp đại học, vẫn đang tìm việc làm, thích nhất là bóng rổ, chơi…”Bạch Mộc Trạch nhìn quanh, không thấy Thẩm Kha.
***“Được, tôi sẽ không tức giận.” Hoa Thốc bình tĩnh lại, nói với Hoa Cẩm bên kia: “Vậy tôi phải mở mắt mà thưởng thức chiếc nhẫn của chị Hoa Cẩm rồi, à đúng rồi, tôi vừa đặt trước một chiếc vòng tay phỉ thúy, nghe nói được làm từ chất liệu tốt nhất đấy, chị rành mấy vụ này nhất, tới lúc đó nhớ nhìn giúp tôi xem là thật hay giả nhé.”Giá trị tiếng hét màn này:
“Hoa Cẩm lại tới khoe khoang, vừa rồi cô ta lại có NPC được cấp S, haizz, ghen tị quá.” Hoa Thốc cau mày, tâm trạng rất không tốt.Lúc Hoa Đoàn đi gọi Bạch Mộc Trạch, Hoa Thốc đã tập hợp hết những người chơi mật thất này.
Hoa Đoàn an ủi: “Đừng nóng, người ở mật thất số 3 vẫn chưa ra mà, nói không chừng chúng ta cũng có đấy.”
Miệng cô ta cũng linh thật, lần này Bạch Mộc Trạch được cấp S.
Hoa Thốc sáng mắt, mỉm cười đon đả: “Chúc mừng nhé, tính cả mật thất này thì anh đã có 2 màn cấp S rồi đấy, để thưởng cho người chơi cấp S, anh Bạch có thể đi tới phòng nghỉ riêng của chúng tôi để ăn chút điểm tâm ạ.”[Giá trị tiếng hét màn này: Lâm Dật Chi 11, Lâm Triết 100, Phương Hòa 150, Nghiêm Minh 70, Tùng Ngọc 80, Thanh Diệp 280, tổng cộng 691.]
Thẩm Kha hỏi: “Vậy chúng tôi thì sao?”Dù không thân thiết gì với Mạnh Vũ nhưng Bạch Mộc Trạch vẫn hỏi: “Gặp chuyện gì?”
Hoa Thốc nghiêm mặt trả lời: “Mấy người á? Về ghế ngồi đàng hoàng, tự hỏi tại sao mình không được điểm cao đi! Đúng là kéo tụt trình độ trung bình của người chơi mà.”Thiếu niên rất tự tin: “Haizz, ở ngoài tôi đã chơi rất nhiều lần rồi, vì thế tôi nghĩ mật thất này cũng chẳng khác gì bên ngoài đâu, tôi cũng lớn gan lắm đấy, bởi vậy rất tự tin!”
Nhưng Bạch Mộc Trạch lại từ chối lòng tốt của Hoa Thốc: “Không cần, tôi sẽ ngồi chung với họ.”Bộ đàm trong phòng vang lên, là giọng của Hoa Cẩm: “Hì hì, bà đây mới được một chiếc nhẫn hồng ngọc, mai họp sẽ cho mấy người mở mang tầm mắt.”“Em gái cơm hộp à, sao lần này điểm tụt rồi?” Hoa Cẩm khẽ tựa vào tường nói.
“Anh Bạch à, phòng nghỉ cấp S của chúng tôi không phải nơi người thường vào được đâu, ngài thật sự không muốn đi xem thử à? Ở đó có điểm tâm ngon, giường mềm mại… Đúng rồi, còn có ghế massage nữa, trốn ra khỏi mật thất chắc mệt lắm nhỉ, nghỉ ngơi dưỡng sức tốt mới có thể hoàn thành mật thất sau chứ.”Hoa Cẩm lấy quạt khẽ gõ vào đầu cô: “Cô chẳng chịu thua thiệt nhỉ, yên tâm đi, đã hứa với cô thì tất nhiên không quỵt, mật thất tiếp theo cô tự chọn đi.”
Thẩm Kha rất vui vẻ, anh ta khuyên: “Đại Bạch, cậu đi đi, có thể về kể cho chúng tôi nghe bên trong có gì, có thịt heo ăn không, hoặc xem heo chạy cũng hay đấy.”Nguyên Tinh Thần tò mò hỏi: “Chị Hoa Cẩm, người đó là ai vậy, sao chị chăm sóc anh ta tới thế.”
Đúng là Bạch Mộc Trạch hơi mệt thật, cuối cùng vẫn đi theo Hoa Thốc vào phòng nghỉ cấp S.
Nằm trên chiếc giường mềm như mây, Bạch Mộc Trạch nhắm mắt nghỉ ngơi, không biết do quá mệt hay giường quá thoải mái mà anh nhanh chóng ngủ thiếp đi.Mật thất trước chị cũng nói thế đó…
Cộc cộc cộc~
Bạch Mộc Trạch bị tiếng gõ cửa đánh thức, mở cửa ra mới phát hiện đó là Hoa Đoàn.“Hoa Cẩm lại tới khoe khoang, vừa rồi cô ta lại có NPC được cấp S, haizz, ghen tị quá.” Hoa Thốc cau mày, tâm trạng rất không tốt.
“Anh Bạch, ngài nghỉ ngơi thế nào rồi?”
“Không tệ.”Nói cách khác thì lần này cô vẫn có thể gặp phải tên kia.
“Nếu ngài đã nghỉ ngơi xong vậy thì xuống chuẩn bị cho mật thất tiếp theo đi.”Trong nhóm có một em gái ngại ngùng nói: “Ở đây mà không đáng sợ á, trong mật thất còn có ma nữa đó.”
Lúc Hoa Đoàn đi gọi Bạch Mộc Trạch, Hoa Thốc đã tập hợp hết những người chơi mật thất này.Thẩm Kha hỏi: “Vậy chúng tôi thì sao?”
Bạch Mộc Trạch nhìn quanh, không thấy Thẩm Kha.
“Anh Bạch đang tìm người bạn kia à? Lần này anh ta không được chia tới mật thất này.”Hoa Thốc nghiêm mặt trả lời: “Mấy người á? Về ghế ngồi đàng hoàng, tự hỏi tại sao mình không được điểm cao đi! Đúng là kéo tụt trình độ trung bình của người chơi mà.”Nhìn các giá trị trên bảng thuộc tính, lần này Nguyên Tinh Thần chọn tăng khả năng điều khiển ma quỷ của mình, nếu muốn thu càng nhiều giá trị tiếng hét thì sự hỗ trợ của các NPC rất quan trọng.
“Cảm ơn.”
Thấy Bạch Mộc Trạch, Hoa Thốc trở nên ân cần hơn nhiều, “Anh Bạch tới rồi à, đúng lúc đấy, giờ đang chia vai, theo lời đề nghị của ngài, chúng tôi đã hoàn thiện hệ thống rồi, đây là thẻ nhân vật của ngài, mời nhận lấy.”Đúng là Bạch Mộc Trạch hơi mệt thật, cuối cùng vẫn đi theo Hoa Thốc vào phòng nghỉ cấp S.
Thẻ thân phận mà Hoa Thốc đưa cho anh là:Tuổi: 15 tuổi.“Tất nhiên là được rồi.”
Họ tên: Ekko;
Tuổi: 15 tuổi.Cửa phòng vừa mở ra, Hoa Cẩm đã cảm ứng được một hơi thở đặc biệt.
“À đúng rồi, lần này ngài còn có một phần thưởng đặc biệt nữa, quà là một chiếc thẻ, giấu trong mật thất, ngài phải tự tìm ra nhé.” Những lời này là Hoa Thốc nói riêng với Bạch Mộc Trạch.“Vậy Hoa Cẩm à, mật thất tự chọn chị còn thiếu tôi khi nào trả đây?” Nguyên Tinh Thần vẫn luôn nhớ rất kỹ.
Ngoài Bạch Mộc Trạch ra còn có 5 người khác chơi màn này, tổng cộng là 6 người.
Kỳ Việt… Cái tên này cũng chơi.Thấy Bạch Mộc Trạch, Hoa Thốc trở nên ân cần hơn nhiều, “Anh Bạch tới rồi à, đúng lúc đấy, giờ đang chia vai, theo lời đề nghị của ngài, chúng tôi đã hoàn thiện hệ thống rồi, đây là thẻ nhân vật của ngài, mời nhận lấy.”
2 người liếc nhau, ai cũng ghét bỏ rời mắt đi.Miệng cô ta cũng linh thật, lần này Bạch Mộc Trạch được cấp S.
“Giáo sư Bạch, lại gặp nhau rồi.” Tần Nhiễm bước ra từ sau nhóm người, cười khổ chào Bạch Mộc Trạch
“Trùng hợp quá.Thấy Hoa Cẩm không muốn nói tới nữa nên cô cũng không hỏi, đỡ phải chọc giận cô ta rồi mất cơ hội chọn kịch bản.
“Giáo sư Bạch, Mạnh Vũ gặp chuyện rồi.”Hoa Đoàn nghe vậy bèn cười: “Yên tâm đi, chỗ chúng tôi không đáng sợ thế đâu, người chơi bị đảo vai trò thành NPC chỉ cần hoàn thành vai trò của nhân vật tương ứng là có thể rời khỏi mật thất, nhưng hơi khó hơn tí thôi.”Hoa Thốc tức tới mức phình to lỗ mũi, Hoa Đoàn giúp cô ta chỉnh lại lớp da, “Chị à, nhịn xuống, nếu cửa này có thêm 1 người chơi cấp S nữa là chúng ta mua được rồi.”
Dù không thân thiết gì với Mạnh Vũ nhưng Bạch Mộc Trạch vẫn hỏi: “Gặp chuyện gì?”
“Mạnh Vũ bị đổi vai hoàn toàn trong một mật thất, không trốn thoát được.”
“Cô nói là anh ta bị kẹt lại mật thất ư?”“Hu hu hu, tôi chán sắp chết rồi đây này, ai tới thay tôi đi.” Giọng nói non nớt của Hoa Hoa đã cắt ngang sự ganh đua của họ.
Tần Nhiễm gật đầu: “Không biết giờ anh ta còn sống hay đã chết nữa.”
Hoa Đoàn nghe vậy bèn cười: “Yên tâm đi, chỗ chúng tôi không đáng sợ thế đâu, người chơi bị đảo vai trò thành NPC chỉ cần hoàn thành vai trò của nhân vật tương ứng là có thể rời khỏi mật thất, nhưng hơi khó hơn tí thôi.”“Anh Bạch đang tìm người bạn kia à? Lần này anh ta không được chia tới mật thất này.”
Trong nhóm có một em gái ngại ngùng nói: “Ở đây mà không đáng sợ á, trong mật thất còn có ma nữa đó.”
“Yên tâm đi, tôi đã nói rồi mà, sẽ bảo vệ cho cô.” Người con trai đứng cạnh cô ta thì lại rất tự tin.
Bạch Mộc Trạch không khỏi hỏi: “Cậu đi qua bao nhiêu mật thất rồi?”
“Tôi á?” Thiếu niên chỉ vào bản thân rồi hơi ngượng ngùng: “Hi hi, thực ra đây là mật thất đầu tiên của tôi.”
Những người còn lại đều trợn tròn mắt
Nữ sinh vừa than sợ lúc nãy cũng mím môi: “Lần đầu tiên cậu vào mật thất mà dám nói như người già dặn kinh nghiệm thế hả.”Hoa Cẩm giẫm lên giày cao gót chạy tới cửa mật thất, Nguyên Tinh Thần thấy từ mật thất số 4 có 1 người đàn ông cao to đi ra, Hoa Cẩm nịnh nọt nói: “Ái chà, hóa ra là anh Trình của chúng ta đã ra rồi ư, mật thất lần này ngài lại được cấp S à, tới đây tới đây, tôi chuẩn bị sẵn trái cây cho ngài rồi đây, ngài nghỉ ngơi tí nhé.”
Thiếu niên rất tự tin: “Haizz, ở ngoài tôi đã chơi rất nhiều lần rồi, vì thế tôi nghĩ mật thất này cũng chẳng khác gì bên ngoài đâu, tôi cũng lớn gan lắm đấy, bởi vậy rất tự tin!”“Nếu ngài đã nghỉ ngơi xong vậy thì xuống chuẩn bị cho mật thất tiếp theo đi.”“Không tệ.”
Kỳ Việt vỗ vai cậu ta, bất lực nói: “Vậy chúc cậu may mắn nhé, bạn nhỏ.”
“Tôi đã 23 rồi, không còn nhỏ đâu, à giờ mọi người đã là đồng đội của nhau, chi bằng tự giới thiệu nhé. Tôi là Hứa Dạng, vừa tốt nghiệp đại học, vẫn đang tìm việc làm, thích nhất là bóng rổ, chơi…”Ngoài Bạch Mộc Trạch ra còn có 5 người khác chơi màn này, tổng cộng là 6 người.“Cảm ơn.”
“Ngừng!” Hứa Dạng đang nói hăng say thì bị người khác cắt lời, “Đây không phải trò chơi xem mắt, không cần nói rõ vậy đâu, OK? Tôi là Tang Cách, đây là mật thất thứ 3 của tôi, mong được dạy bảo nhiều hơn.”“Em gái cơm hộp à, chị cho cô một đề nghị nhé, thử mật thất cấp 4 đi.”
“Tôi, tôi là Dương Manh Manh, đây là mật thất thứ 2 của tôi, tôi nhát lắm, nên mong mọi người có thể hỗ trợ, làm ơn đấy!” Dương Manh Manh chắp tay trước ngực, cúi đầu chào rất chân thành.Kỳ Việt và Tần Nhiễm cũng giới thiệu ngắn gọn bản thân, chỉ có Bạch Mộc Trạch vẫn chìa ra cái mặt đơ kia, thốt lên 3 chữ: “Bạch Mộc Trạch.”
Kỳ Việt và Tần Nhiễm cũng giới thiệu ngắn gọn bản thân, chỉ có Bạch Mộc Trạch vẫn chìa ra cái mặt đơ kia, thốt lên 3 chữ: “Bạch Mộc Trạch.”
“Nghe hay đấy.” Có vẻ như Tang Cách rất có hứng thú với Bạch Mộc Trạch.
Hoa Thốc mở cửa mật thất số 6 ra, Hứa Dạng dẫn đầu đi vào trong. Chờ tới khi 6 người đã bước vào hết, Hoa Thốc nặng nề đóng cửa lại.
Bộ đàm trong phòng vang lên, là giọng của Hoa Cẩm: “Hì hì, bà đây mới được một chiếc nhẫn hồng ngọc, mai họp sẽ cho mấy người mở mang tầm mắt.”
Hoa Thốc tức tới mức phình to lỗ mũi, Hoa Đoàn giúp cô ta chỉnh lại lớp da, “Chị à, nhịn xuống, nếu cửa này có thêm 1 người chơi cấp S nữa là chúng ta mua được rồi.”
“Được, tôi sẽ không tức giận.” Hoa Thốc bình tĩnh lại, nói với Hoa Cẩm bên kia: “Vậy tôi phải mở mắt mà thưởng thức chiếc nhẫn của chị Hoa Cẩm rồi, à đúng rồi, tôi vừa đặt trước một chiếc vòng tay phỉ thúy, nghe nói được làm từ chất liệu tốt nhất đấy, chị rành mấy vụ này nhất, tới lúc đó nhớ nhìn giúp tôi xem là thật hay giả nhé.”Gương mặt người đàn ông đó rất lạnh lùng, nhìn có chút nghiêm túc, đôi mắt lệ của anh ta nhìn sang bên này khiến Nguyên Tinh Thần khẽ run lên.
“Tất nhiên là được rồi.”
Sự cạnh tranh giữa những nhân viên công tác cũng rất khốc liệt đấy.“Giáo sư Bạch, Mạnh Vũ gặp chuyện rồi.”
“Hu hu hu, tôi chán sắp chết rồi đây này, ai tới thay tôi đi.” Giọng nói non nớt của Hoa Hoa đã cắt ngang sự ganh đua của họ.
Nhưng cô ta đợi mấy phút mà bộ đàm vẫn không có phản ứng gì, Hoa Hoa nghi ngờ: “Hư rồi à?”“Chị Hoa Cẩm, có phải các người được chia hoa hồng từ NPC không hả?” Nguyên Tinh Thần suy đoán.
Cô ta bấm loạn xạ các nút trên bộ đàm một lúc mới phát hiện mạng lưới với khu vực NPC và khu vực người chơi đều bị cắt hết rồi, Hoa Hoa rên rỉ: “Hu hu hu, các người đều là người xấu hết!”
Tác giả :
Duy Duy Không Uống Sữa Đậu Nành