Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!
Chương 105
– Alô! Nhóc iu hả?- Gì vậy ông nội! Trưa nắng khùng hả?- Anh nhớ em quá hà!- Gan quá ta, dám gọi điện cho tui nữa ha! Êh, nãy mẹ tui nói gì với ông vậy?- Mẹ nhóc thì nói gì? Ba nhóc vừa mới ở nhà anh về với con Quyên nè?
Tuấn hoảng hốt:
– Hả? Ba tui với con Quyên? Sao sao có chuyện gì? Nói tui nghe coi?- Rãnh hem?- Có làm gì đâu!- Đi chơi không?- Đi đâu? Sợ bả la quá! Tự nhiên thấy bả nghiêm nghiêm cái… sợ!- Không muốn nghe kể chuyện àh?- Muốn chứ! Muốn, kể cho tui nghe đi!- Xuống nhà anh đi!- Trời! Về quê hả? Xa chết bà? Nắng nữa cha!- Chắc qua nhà con Quyên gần hơn đúng không?
Tuấn cười hí hửng trong điện thoại:
– Ghen kìa!- Không xuống thì thôi! Phim hay mà không coi đừng có trách! Sau này cũng đừng kiếm tui nữa nha! Có chút xíu nắng mà cũng… Vậy mà nó nói nó yêu mình!
Quân mỉm cười, cậu giả bộ giận dỗi, tội nghiệp thằng nhóc cuống quýt lên:
– Xuống… xuống mà… mệt ông quá! Làm gì như con gái vậy? Thấy gớm quá hà!
Quân cúp điện thoại mãn nguyện: “Hà, hà, khá lắm thằng nhóc con, anh đang bực mình và tìm ai đó để chửi đây! Mày xuống đúng lúc lắm! Cha mày chọc tao điên lên thì kỳ này mày xuống đây lãnh quả nha!” Phải như vậy Quân mới cảm thấy nguôi ngoai chút ít trong lòng! Kệ mình quá đáng thì kệ mình đi, dù sao đó cũng là con người thật của mình mà. Lâu lâu cũng có dịp cần phải phơi bày ra chứ! Ai kêu ba con nhà nó dám chọc điên mình chi!…
Mẹ Quân buồn rầu nhìn thằng con trai:
– Ba của thằng Tuấn đó àh?
Quân làu bàu:
– Dạ! Kệ ổng đi, ông khùng đó! Bực cả mình!- Đó, mày thấy chưa? Khổ như vậy đó!
Quân tỉnh bơ:
– Có gì đâu mà khổ! Vui mà! Đang ngứa miệng, tự dưng ở đâu có thằng cha già dịch nhảy vô!- Vui mồ tổ cha mày chứ vui!
Quân gắt gỏng:
– Mà mẹ sau này cũng đừng có khóc lóc như vậy nữa, bực mình quá hà, làm vậy ổng tưởng ổng ngon ổng làm lừng!- Mày đó! Ngang đầu cứng cổ, biết vậy hồi đó…
Quân cười, chọc mẹ:
– Đẻ hột vịt ra luộc ăn chứ gì! Ai kêu mẹ đẻ con ra như vậy chi, giờ con phải bắt đền mẹ nè… con là Gay là do mẹ đó! Giờ bắt đền đi! Con hông biết đâu! Con muốn vợ!
Mẹ nó đang nước mắt, nước mũi tèm lem cũng phải phì cười:
– Muốn vợ thì cưới đi! Tao còn mừng nữa! Gay hay không là do mày quyết định chứ sao do tao mà bắt đền!
Quân le lưỡi:
– Vậy là mẹ quên chưa coi báo rồi hả? Gay là không do mình quyết định được, lúc sinh ra thì đã là GAY rồi, vì thế con là Gay là do mẹ làm đó! Bắt đền con đi! Giờ con muốn có vợ nè!
Quân nũng nịu nằm gối đầu xuống chân mẹ, cậu quay qua xoa bóp chân mẹ, bà gõ đầu nó một cái:
– Muốn có vợ thật àh? Ừh! Cưới đi con, cho đỡ khổ!
Quân cười:
– Vậy mẹ cưới thằng Tuấn cho con đi!
Mẹ Quân giật chân ra làm đầu cậu đập cái bốp xuống sàn nhà:
– Mồ tổ cha mày đi ghẹo mẹ hả?- Hì hì… nói vậy thôi chứ con ở vậy suốt đời nuôi mẹ mà!- Nói hay lắm, làm được không đó?- Được chứ? Còn không con lôi đầu thằng Tuấn về hầu hạ mẹ!
Mẹ nó lắc đầu:
– Thôi! Đừng có giỡn nữa, mày cũng phải thông cảm cho ba nó, đâu phải có ba mẹ nào cũng hiểu và chấp nhận đâu!- Mẹ hiểu sao mẹ nói con nghe thử coi!
Mẹ Quân chấp tay:
– Tao không cần hiểu gì hết!
Sau đó bà làm một hơi gì đó về phật pháp hằm bà lằng cho nó nghe, mà nó có hiểu hay có nhớ gì đâu! Ôi kệ, dù sao cũng cám ơn đức phật gì đó đã làm cho mẹ nó không cảm thấy chuyện này là nặng nề. Đúng là nó may mắn thật.
– Mà nè, ba nó đã vậy thì thôi, mày đừng có…
Quân trề môi:
– Xì… không dám đâu! Ổng không năn nỉ con và xin lỗi mẹ thì con quậy tới bến luôn!
Bà thật là khổ với cái đứa con ngang ngạnh này luôn. Nó giống ai thế nhỉ? Trời ơi cái tính nóng nãy sao mà ý chang bà vậy kìa. Hic hic khổ thật. Tính tốt của hai vợ chồng thì nó không bắt chước còn tính xấu bao nhiêu nó cũng tổng hợp gom về đủ hết áh!
Tuấn hoảng hốt:
– Hả? Ba tui với con Quyên? Sao sao có chuyện gì? Nói tui nghe coi?- Rãnh hem?- Có làm gì đâu!- Đi chơi không?- Đi đâu? Sợ bả la quá! Tự nhiên thấy bả nghiêm nghiêm cái… sợ!- Không muốn nghe kể chuyện àh?- Muốn chứ! Muốn, kể cho tui nghe đi!- Xuống nhà anh đi!- Trời! Về quê hả? Xa chết bà? Nắng nữa cha!- Chắc qua nhà con Quyên gần hơn đúng không?
Tuấn cười hí hửng trong điện thoại:
– Ghen kìa!- Không xuống thì thôi! Phim hay mà không coi đừng có trách! Sau này cũng đừng kiếm tui nữa nha! Có chút xíu nắng mà cũng… Vậy mà nó nói nó yêu mình!
Quân mỉm cười, cậu giả bộ giận dỗi, tội nghiệp thằng nhóc cuống quýt lên:
– Xuống… xuống mà… mệt ông quá! Làm gì như con gái vậy? Thấy gớm quá hà!
Quân cúp điện thoại mãn nguyện: “Hà, hà, khá lắm thằng nhóc con, anh đang bực mình và tìm ai đó để chửi đây! Mày xuống đúng lúc lắm! Cha mày chọc tao điên lên thì kỳ này mày xuống đây lãnh quả nha!” Phải như vậy Quân mới cảm thấy nguôi ngoai chút ít trong lòng! Kệ mình quá đáng thì kệ mình đi, dù sao đó cũng là con người thật của mình mà. Lâu lâu cũng có dịp cần phải phơi bày ra chứ! Ai kêu ba con nhà nó dám chọc điên mình chi!…
Mẹ Quân buồn rầu nhìn thằng con trai:
– Ba của thằng Tuấn đó àh?
Quân làu bàu:
– Dạ! Kệ ổng đi, ông khùng đó! Bực cả mình!- Đó, mày thấy chưa? Khổ như vậy đó!
Quân tỉnh bơ:
– Có gì đâu mà khổ! Vui mà! Đang ngứa miệng, tự dưng ở đâu có thằng cha già dịch nhảy vô!- Vui mồ tổ cha mày chứ vui!
Quân gắt gỏng:
– Mà mẹ sau này cũng đừng có khóc lóc như vậy nữa, bực mình quá hà, làm vậy ổng tưởng ổng ngon ổng làm lừng!- Mày đó! Ngang đầu cứng cổ, biết vậy hồi đó…
Quân cười, chọc mẹ:
– Đẻ hột vịt ra luộc ăn chứ gì! Ai kêu mẹ đẻ con ra như vậy chi, giờ con phải bắt đền mẹ nè… con là Gay là do mẹ đó! Giờ bắt đền đi! Con hông biết đâu! Con muốn vợ!
Mẹ nó đang nước mắt, nước mũi tèm lem cũng phải phì cười:
– Muốn vợ thì cưới đi! Tao còn mừng nữa! Gay hay không là do mày quyết định chứ sao do tao mà bắt đền!
Quân le lưỡi:
– Vậy là mẹ quên chưa coi báo rồi hả? Gay là không do mình quyết định được, lúc sinh ra thì đã là GAY rồi, vì thế con là Gay là do mẹ làm đó! Bắt đền con đi! Giờ con muốn có vợ nè!
Quân nũng nịu nằm gối đầu xuống chân mẹ, cậu quay qua xoa bóp chân mẹ, bà gõ đầu nó một cái:
– Muốn có vợ thật àh? Ừh! Cưới đi con, cho đỡ khổ!
Quân cười:
– Vậy mẹ cưới thằng Tuấn cho con đi!
Mẹ Quân giật chân ra làm đầu cậu đập cái bốp xuống sàn nhà:
– Mồ tổ cha mày đi ghẹo mẹ hả?- Hì hì… nói vậy thôi chứ con ở vậy suốt đời nuôi mẹ mà!- Nói hay lắm, làm được không đó?- Được chứ? Còn không con lôi đầu thằng Tuấn về hầu hạ mẹ!
Mẹ nó lắc đầu:
– Thôi! Đừng có giỡn nữa, mày cũng phải thông cảm cho ba nó, đâu phải có ba mẹ nào cũng hiểu và chấp nhận đâu!- Mẹ hiểu sao mẹ nói con nghe thử coi!
Mẹ Quân chấp tay:
– Tao không cần hiểu gì hết!
Sau đó bà làm một hơi gì đó về phật pháp hằm bà lằng cho nó nghe, mà nó có hiểu hay có nhớ gì đâu! Ôi kệ, dù sao cũng cám ơn đức phật gì đó đã làm cho mẹ nó không cảm thấy chuyện này là nặng nề. Đúng là nó may mắn thật.
– Mà nè, ba nó đã vậy thì thôi, mày đừng có…
Quân trề môi:
– Xì… không dám đâu! Ổng không năn nỉ con và xin lỗi mẹ thì con quậy tới bến luôn!
Bà thật là khổ với cái đứa con ngang ngạnh này luôn. Nó giống ai thế nhỉ? Trời ơi cái tính nóng nãy sao mà ý chang bà vậy kìa. Hic hic khổ thật. Tính tốt của hai vợ chồng thì nó không bắt chước còn tính xấu bao nhiêu nó cũng tổng hợp gom về đủ hết áh!
Tác giả :
PchyMew