[Kid X Shinichi/Conan] Nhóc Thám Tử Đáng Yêu Của Ta
Chương 30
“Giữ cô ta lại” Hattori Heizo lập tức lệnh thuộc hạ ôm Shamako lại, Shamako nước mắt nãy giờ không ngừng tuôn, nhưng cũng không ngừng giãy giụa, con dao hướng Shogoku muốn đâm tới bằng được
“Tên độc ác nhà ngươi, sao lại không chết đi chứ?”
“Tôi nguyền rủa ông, tôi nguyền rủa ông”
“Giải cô ta đi” Hattori Heizo vung tay, sai người giải cô ta về. Nhìn lại gương mặt kinh hoảng của mọi người, nụ cười trên mặt Shogoku vẫn bình thản lạnh lùng như không có gì
Tuy rằng rất không muốn, nhưng mọi chuyện cũng đã kết thúc rồi, tấm màn đã buông xuống, mọi người cũng giải tán, một cái bóng đen ẩn vào đằng sau tấm màn, nán lại torng phòng khách của Tứ Thiên Vương Tự
“Kỳ lạ, mình vừa thấy nó mà, sao không thấy đâu nữa” Tựa hồ đang tìm không thấy vật gì, bóng đen thở dài một hơi.”Lẽ nào ta nhớ nhầm”
“Ngài Sheiyu, ngài đang tìm kiếm gì sao?”
Đèn đột nhiên bật lên, bóng đen lấy tay che ánh sáng đột ngột hắt vào trong mặt, đợi khi con mắt thích ứng được ánh sáng vừa rồi, mở mắt nhìn kỹ đã thấy trước mặt là thằng nhóc hồi sáng, Edogawa Conan
“Nhóc con, trễ rồi sao không về nhà đi” Thấy người đến là Conan, Sheiyu thu hồi gương mặt hoảng sợ lại, đổi bằng sự điềm tĩnh an tâm
“Cháu chỉ muốn tìm xem, bản tuyển tập Sherlock Holmes đầu tiên có ở chỗ này hay không thôi” Conan bước lại gần, lướt qua các cuốn sách trên kệ, “Chú xem, cháu may thật a, vừa tìm đã thấy rồi.” Conan giơ giơ lên cuốn tuyển tập trên tay
“Mày…” Đáng ghét, sao quyển sách lại ở trong tay nó rồi
“Hihi, cháu tìm được rồi,cháu phải về đây”
“À, nhóc con, chú tìm nãy giờ lâu lắm rồi, hay là nhóc con nhường chú đi, chú dẫn đi ăn, thế nào?”
“Vậy sao…nhưng mà cháu cũng thích chứ bộ” Conan vẻ mặt ngây thơ ôm chặt cuốn sách, giống như là đang đắn đo nên chọn ăn hay nên giữ cuốn sách
“Thôi chú ơi, cháu thích quyển sách hơn cơ” Suy nghĩ một hồi, Conan giống như đã lựa chọn được, “Món ăn thì cũng sẽ có người khác cho cháu, nhưng sách này chỉ có một quyển, nếu đưa chú rồi, vậy cháu sẽ vĩnh viễn không có được”
“Đã như vậy, nhóc con, để chú tiễn cháu một đoạn đường nhé? Sắc trời đã tối thế này, cháu đi về một mình là nguy hiểm lắm” Sheiyu cười với Conan
“Chú nói muốn tiễn cháu, ý là muốn cháu quy thiên sao?” Lui về sau hai bước, Conan cười đầy hàm ý
“Nhà cháu phái Tây à, vậy càng tiện đường” Sheiyu bước lại gần Conan, tay sờ phía sau thắt lưng
(Giải thích chút: quy thiên= chết, trong tiếng trung là “quy Tây” nghĩ là về phương Tây cực lạc, nhưng cũng có thể hiểu đơn giản là ‘ở hướng Tây’ như Sheiyu nói)
“Chú đang tìm hung khí đã giết Shogoku đấy à?”
“Sao?”
“Không, phải nói là hung khí đã giết ngài Sheiyu thật sự chứ, nhỉ ngài Shogoku….” Ánh mắt Conan đột nhiên trở nên lợi hại, thẳng tắp nhìn vào Sheiyu
“Haha, nhóc con, cháu lậm truyện trinh thám đấy à, Shogoku đã chết rồi mà”
“Chú biết vì sao cháu biết thi thể kia không phải của Shogoku không?”
“Vì sao?”
“Bởi vì bàn tay, bàn tay chú chỉ có bốn ngón thôi”
“……..” Sheiyu giơ ngón tay, ngón út đã cụt hiện rõ dưới ánh đèn
“Chú lợi dụng hoảng loạn sau vụ nổ giết chết Sheiyu, rồi sau đó dễ dàng chạy trốn”
“Cháu nói gì vậy, không phải đã tìm được hung thủ rồi sao? Shamako, cô ấy chính miệng thừa nhận rồi mà, hơn nữa….” Shogoku gỡ mặt nạ xuống, “Chú hóa trang thành Sheiyu, là vì muốn làm trò cho mọi người được một phen bất ngờ thôi, ai ngờ lại xảy ra chuyện này, Sheiyu bị chết thay chú, chứ đáng lẽ ra…”
“Chú không phải chết đâu, chỉ là pháp luật sẽ chế tài chú” Conan lạnh lùng nói, “Cháu suy đoán chú trên internet nói với Shamako rằng muốn cùng cô ta hợp mưu giết Shogoku, chị Shamako hận Shogoku thấu xương, nghe được có người nguyện ý giúp chị ấy, đương nhiên lập tức đồng ý rồi. Sau khi đến chỗ này, chú lại đi tìm Sheiyu, nói muốn cùng chú ấy cải trang lẫn nhau, làm mọi người bất ngờ, bởi vì Sherlock Holmes cũng rất ưa thích cải trang, cho nên Sheiyu thích ý đáp ứng. Cuối cùng lại thành thế mạng cho chú, mà bom plastic kia là chú cấp cho chị Shamako, chính là muốn chị ấy nghĩ sẽ được giết chết Shogoku”
“Mà sau đó, Shogoku xuất hiện, chú mới luống cuống, vì chú mới chính là Shogoku thật sự, nên chú lo rằng Sheiyu cũng chưa chết, mới vội vã muốn lấy quyển sách này đi, bởi vì … trên quyển sách này có chugn71 cứ chứng minh chú là hung thủ, vân tay của Sheiyu”
Shogoku đích sắc mặt cứng đờ, ngày càng trầm xuống
“Quyển sách này đối với những người mê Sherlock Holmes mà nói là chí bảo, nó là báu vật của riêng Shogoku tư nhân cất giữ a, cho nên trên này đương nhiên có vân tay của chú rồi, nhưng nếu như trên nó lại có vân tay của người khác thì sao?? Tỷ như của Sheiyu”
“……………”
“Thế nào? Chú còn cái gì muốn nói không?”
“Đương nhiên, lời ta muốn nói rất nhiều, muốn nói với nhóc con cũng rất nhiều, nhóc con, mi rất thông minh, nhưng vì thông minh quá mức, mi đã lựa chọn đến đây một mình, không thấy như vậy quá nguy hiểm sao?”
“Cháu biết chứ, nhưng nếu không để chú thả lỏng cảnh giác, thì làm sao chú dễ dàng thừa nhận như vậy được?” Conan cười, trên mặt hiện lên một tia kiêu ngạo của kẻ đã hoàn thành mưu kế
“Mi….”
“Shogoku, ông đã bị bắt”
Phía sau Conan đột nhiên xuất hiện rất nhiều cảnh sát, Hattori Heizo vẻ mặt âm trầm nhìn Shogoku, phía sau còn có Shamako, Kaji
“Các ngươi, thế nào đều ở đây?”
“Haha Ku… Conan vẫn là nhóc lợi hại” Hattori cười hì hì nhìn Conan.
“Shogoku, ngươi còn có gì để nói không?”
“Đáng ghét, tại sao, ta tính sai chỗ nào chứ. Ta rõ ràng…………”
“Ngươi đã tính đúng hết, đáng tiếc lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt, vô luận thủ pháp phạm tội có cao minh cỡ nào, thì đều lưu lại nhugn74 dấu vết, mà một chút dấu vết này…đã đủ để chúng ta chứng minh ngươi mà hung thủ?”
“Ngươi làm sao biết tay ta chỉ có bốn ngón” Shogoku vươn tay, nhìn bàn tay thiếu mất một ngón của mình
“Hakuba nói cho ta biết, bình thường ngươi nổi tiếng trong ngoài như vậy, tư liệu sao lại không ghi lại được”
“Cho nên, ta mới nhờ bạn của ta tra tư liệu về ngươi một chút, hai mươi năm trước, ngươi ở một chợ ở ngoại thành Beika đã cưỡng hiếp một phụ nữ, nhưng bởi vì ngươi có quen biết với thị trưởng, nên chuyện này đã bị ém xuống, nghe nói phụ nữ kia lúc phản kháng đã chặt đứt ngón út của ngươi”
“Mày…làm sao biết được?” Shogoku kinh hoảng nhìn Conan, chuyện này, chuyện này…
“Một khi phạm sai lầm, thì một ngày nào đó cũng sẽ bị phơi bày thôi, cho dù ngươi có che lấp cỡ nào”
“Đúng, nhưng trên thế giới này, cũng không phải phạm tội đều sẽ trả giá, lão ta bỉ ổi như vậy, mà vẫn tiêu dao cho tới tận bây giờ” Shamako chỉ vào Shogoku, đôi mắt thầm thù đại hận
“Tại vì ông, mà mẹ ta bị hủy đi cả cuộc đời, sau khi sinh ta ra, mẹ ta đã tuyệt vọng mà chết…Vậy mà, ông còn muốn gạt ta, giết chết bạn bè của ta…..”
Sheiyu, người chết kia là Sheiyu, chính là người mà cô yêu, “Sheiyu là người ta yêu, ông đã giết mẹ ta, tại sao còn…muốn giết anh ấy”
“Các người…đều biết nhau cả sao?” Kaji có chút kinh ngạc, nhưng vẫn trấn định được như lúc ban đầu, lúc đó đã sớm đoán được, lúc đó bọn họ nhìn thya61 đối phương, giống như là đã quen biết từ trước rồi, căn bản không giống như mới vừa gặp mặt
“Ta và Sheiyu biết nhau hai năm trước, về sau chúng tôi bàn nhau đi họp fan này, Sheiyu mới nói muốn làm như hai người không quen, như vậy mới nhiều bất ngờ”
“Tên kia kohng6 thực sự thích cô, tôi giết hắn, còn không phải là vì cô sao? Tên đó…” Shogoku nghiến răng nghiến lợi kể lại.”Một năm trước, tên kia đã đến tìm ta….”
“Chà, ông giả tạo cũng không tệ nhỉ ”
“Cậu là…”
“Tôi là Sheiyu, bạn của Shamako.”
“………..”
“Tôi nghe nói ông hai mươi năm trước cường bạo một nữ nhân, cô Shamako đó năm nay hai mươi tuổi, là con của cô ta đó a”
“Cậu muốn gì?”
“Ông chưa hiểu sao?”
“Nếu như tôi đem chuyện này ra ánh sáng, xem người khác sẽ đối với ông như thế nào nhé ”
………..
“Hắn vơ vét tài sản của ta, hết lần này tới lần khác, nhưng ta đều bỏ qua, vì hắn mỗi lần đến lại đem thông tin về cô cho ta, nhưng lần này hắn đòi bản xuất bản đầu tiên của Sherlock Holmes, buộc ta phải cho hắn, bằng không…”
“Ta biết cô rất thương hắn, nếu như hắn thương tổn cô, cô nhất định sẽ rất đau khổ, cho nên ta….”
“Cho nên ngươi bày ra mưu kết này, để giết Sheiyu, nhưng ngươi làm sao biết Shamako sẽ đáp ứng ngươi” Conan vẫn có chút không hiểu rõ, nếu Shamako hận lão như vậy, sao còn kết bạn với lão trên internet?
“Tên độc ác nhà ngươi, sao lại không chết đi chứ?”
“Tôi nguyền rủa ông, tôi nguyền rủa ông”
“Giải cô ta đi” Hattori Heizo vung tay, sai người giải cô ta về. Nhìn lại gương mặt kinh hoảng của mọi người, nụ cười trên mặt Shogoku vẫn bình thản lạnh lùng như không có gì
Tuy rằng rất không muốn, nhưng mọi chuyện cũng đã kết thúc rồi, tấm màn đã buông xuống, mọi người cũng giải tán, một cái bóng đen ẩn vào đằng sau tấm màn, nán lại torng phòng khách của Tứ Thiên Vương Tự
“Kỳ lạ, mình vừa thấy nó mà, sao không thấy đâu nữa” Tựa hồ đang tìm không thấy vật gì, bóng đen thở dài một hơi.”Lẽ nào ta nhớ nhầm”
“Ngài Sheiyu, ngài đang tìm kiếm gì sao?”
Đèn đột nhiên bật lên, bóng đen lấy tay che ánh sáng đột ngột hắt vào trong mặt, đợi khi con mắt thích ứng được ánh sáng vừa rồi, mở mắt nhìn kỹ đã thấy trước mặt là thằng nhóc hồi sáng, Edogawa Conan
“Nhóc con, trễ rồi sao không về nhà đi” Thấy người đến là Conan, Sheiyu thu hồi gương mặt hoảng sợ lại, đổi bằng sự điềm tĩnh an tâm
“Cháu chỉ muốn tìm xem, bản tuyển tập Sherlock Holmes đầu tiên có ở chỗ này hay không thôi” Conan bước lại gần, lướt qua các cuốn sách trên kệ, “Chú xem, cháu may thật a, vừa tìm đã thấy rồi.” Conan giơ giơ lên cuốn tuyển tập trên tay
“Mày…” Đáng ghét, sao quyển sách lại ở trong tay nó rồi
“Hihi, cháu tìm được rồi,cháu phải về đây”
“À, nhóc con, chú tìm nãy giờ lâu lắm rồi, hay là nhóc con nhường chú đi, chú dẫn đi ăn, thế nào?”
“Vậy sao…nhưng mà cháu cũng thích chứ bộ” Conan vẻ mặt ngây thơ ôm chặt cuốn sách, giống như là đang đắn đo nên chọn ăn hay nên giữ cuốn sách
“Thôi chú ơi, cháu thích quyển sách hơn cơ” Suy nghĩ một hồi, Conan giống như đã lựa chọn được, “Món ăn thì cũng sẽ có người khác cho cháu, nhưng sách này chỉ có một quyển, nếu đưa chú rồi, vậy cháu sẽ vĩnh viễn không có được”
“Đã như vậy, nhóc con, để chú tiễn cháu một đoạn đường nhé? Sắc trời đã tối thế này, cháu đi về một mình là nguy hiểm lắm” Sheiyu cười với Conan
“Chú nói muốn tiễn cháu, ý là muốn cháu quy thiên sao?” Lui về sau hai bước, Conan cười đầy hàm ý
“Nhà cháu phái Tây à, vậy càng tiện đường” Sheiyu bước lại gần Conan, tay sờ phía sau thắt lưng
(Giải thích chút: quy thiên= chết, trong tiếng trung là “quy Tây” nghĩ là về phương Tây cực lạc, nhưng cũng có thể hiểu đơn giản là ‘ở hướng Tây’ như Sheiyu nói)
“Chú đang tìm hung khí đã giết Shogoku đấy à?”
“Sao?”
“Không, phải nói là hung khí đã giết ngài Sheiyu thật sự chứ, nhỉ ngài Shogoku….” Ánh mắt Conan đột nhiên trở nên lợi hại, thẳng tắp nhìn vào Sheiyu
“Haha, nhóc con, cháu lậm truyện trinh thám đấy à, Shogoku đã chết rồi mà”
“Chú biết vì sao cháu biết thi thể kia không phải của Shogoku không?”
“Vì sao?”
“Bởi vì bàn tay, bàn tay chú chỉ có bốn ngón thôi”
“……..” Sheiyu giơ ngón tay, ngón út đã cụt hiện rõ dưới ánh đèn
“Chú lợi dụng hoảng loạn sau vụ nổ giết chết Sheiyu, rồi sau đó dễ dàng chạy trốn”
“Cháu nói gì vậy, không phải đã tìm được hung thủ rồi sao? Shamako, cô ấy chính miệng thừa nhận rồi mà, hơn nữa….” Shogoku gỡ mặt nạ xuống, “Chú hóa trang thành Sheiyu, là vì muốn làm trò cho mọi người được một phen bất ngờ thôi, ai ngờ lại xảy ra chuyện này, Sheiyu bị chết thay chú, chứ đáng lẽ ra…”
“Chú không phải chết đâu, chỉ là pháp luật sẽ chế tài chú” Conan lạnh lùng nói, “Cháu suy đoán chú trên internet nói với Shamako rằng muốn cùng cô ta hợp mưu giết Shogoku, chị Shamako hận Shogoku thấu xương, nghe được có người nguyện ý giúp chị ấy, đương nhiên lập tức đồng ý rồi. Sau khi đến chỗ này, chú lại đi tìm Sheiyu, nói muốn cùng chú ấy cải trang lẫn nhau, làm mọi người bất ngờ, bởi vì Sherlock Holmes cũng rất ưa thích cải trang, cho nên Sheiyu thích ý đáp ứng. Cuối cùng lại thành thế mạng cho chú, mà bom plastic kia là chú cấp cho chị Shamako, chính là muốn chị ấy nghĩ sẽ được giết chết Shogoku”
“Mà sau đó, Shogoku xuất hiện, chú mới luống cuống, vì chú mới chính là Shogoku thật sự, nên chú lo rằng Sheiyu cũng chưa chết, mới vội vã muốn lấy quyển sách này đi, bởi vì … trên quyển sách này có chugn71 cứ chứng minh chú là hung thủ, vân tay của Sheiyu”
Shogoku đích sắc mặt cứng đờ, ngày càng trầm xuống
“Quyển sách này đối với những người mê Sherlock Holmes mà nói là chí bảo, nó là báu vật của riêng Shogoku tư nhân cất giữ a, cho nên trên này đương nhiên có vân tay của chú rồi, nhưng nếu như trên nó lại có vân tay của người khác thì sao?? Tỷ như của Sheiyu”
“……………”
“Thế nào? Chú còn cái gì muốn nói không?”
“Đương nhiên, lời ta muốn nói rất nhiều, muốn nói với nhóc con cũng rất nhiều, nhóc con, mi rất thông minh, nhưng vì thông minh quá mức, mi đã lựa chọn đến đây một mình, không thấy như vậy quá nguy hiểm sao?”
“Cháu biết chứ, nhưng nếu không để chú thả lỏng cảnh giác, thì làm sao chú dễ dàng thừa nhận như vậy được?” Conan cười, trên mặt hiện lên một tia kiêu ngạo của kẻ đã hoàn thành mưu kế
“Mi….”
“Shogoku, ông đã bị bắt”
Phía sau Conan đột nhiên xuất hiện rất nhiều cảnh sát, Hattori Heizo vẻ mặt âm trầm nhìn Shogoku, phía sau còn có Shamako, Kaji
“Các ngươi, thế nào đều ở đây?”
“Haha Ku… Conan vẫn là nhóc lợi hại” Hattori cười hì hì nhìn Conan.
“Shogoku, ngươi còn có gì để nói không?”
“Đáng ghét, tại sao, ta tính sai chỗ nào chứ. Ta rõ ràng…………”
“Ngươi đã tính đúng hết, đáng tiếc lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt, vô luận thủ pháp phạm tội có cao minh cỡ nào, thì đều lưu lại nhugn74 dấu vết, mà một chút dấu vết này…đã đủ để chúng ta chứng minh ngươi mà hung thủ?”
“Ngươi làm sao biết tay ta chỉ có bốn ngón” Shogoku vươn tay, nhìn bàn tay thiếu mất một ngón của mình
“Hakuba nói cho ta biết, bình thường ngươi nổi tiếng trong ngoài như vậy, tư liệu sao lại không ghi lại được”
“Cho nên, ta mới nhờ bạn của ta tra tư liệu về ngươi một chút, hai mươi năm trước, ngươi ở một chợ ở ngoại thành Beika đã cưỡng hiếp một phụ nữ, nhưng bởi vì ngươi có quen biết với thị trưởng, nên chuyện này đã bị ém xuống, nghe nói phụ nữ kia lúc phản kháng đã chặt đứt ngón út của ngươi”
“Mày…làm sao biết được?” Shogoku kinh hoảng nhìn Conan, chuyện này, chuyện này…
“Một khi phạm sai lầm, thì một ngày nào đó cũng sẽ bị phơi bày thôi, cho dù ngươi có che lấp cỡ nào”
“Đúng, nhưng trên thế giới này, cũng không phải phạm tội đều sẽ trả giá, lão ta bỉ ổi như vậy, mà vẫn tiêu dao cho tới tận bây giờ” Shamako chỉ vào Shogoku, đôi mắt thầm thù đại hận
“Tại vì ông, mà mẹ ta bị hủy đi cả cuộc đời, sau khi sinh ta ra, mẹ ta đã tuyệt vọng mà chết…Vậy mà, ông còn muốn gạt ta, giết chết bạn bè của ta…..”
Sheiyu, người chết kia là Sheiyu, chính là người mà cô yêu, “Sheiyu là người ta yêu, ông đã giết mẹ ta, tại sao còn…muốn giết anh ấy”
“Các người…đều biết nhau cả sao?” Kaji có chút kinh ngạc, nhưng vẫn trấn định được như lúc ban đầu, lúc đó đã sớm đoán được, lúc đó bọn họ nhìn thya61 đối phương, giống như là đã quen biết từ trước rồi, căn bản không giống như mới vừa gặp mặt
“Ta và Sheiyu biết nhau hai năm trước, về sau chúng tôi bàn nhau đi họp fan này, Sheiyu mới nói muốn làm như hai người không quen, như vậy mới nhiều bất ngờ”
“Tên kia kohng6 thực sự thích cô, tôi giết hắn, còn không phải là vì cô sao? Tên đó…” Shogoku nghiến răng nghiến lợi kể lại.”Một năm trước, tên kia đã đến tìm ta….”
“Chà, ông giả tạo cũng không tệ nhỉ ”
“Cậu là…”
“Tôi là Sheiyu, bạn của Shamako.”
“………..”
“Tôi nghe nói ông hai mươi năm trước cường bạo một nữ nhân, cô Shamako đó năm nay hai mươi tuổi, là con của cô ta đó a”
“Cậu muốn gì?”
“Ông chưa hiểu sao?”
“Nếu như tôi đem chuyện này ra ánh sáng, xem người khác sẽ đối với ông như thế nào nhé ”
………..
“Hắn vơ vét tài sản của ta, hết lần này tới lần khác, nhưng ta đều bỏ qua, vì hắn mỗi lần đến lại đem thông tin về cô cho ta, nhưng lần này hắn đòi bản xuất bản đầu tiên của Sherlock Holmes, buộc ta phải cho hắn, bằng không…”
“Ta biết cô rất thương hắn, nếu như hắn thương tổn cô, cô nhất định sẽ rất đau khổ, cho nên ta….”
“Cho nên ngươi bày ra mưu kết này, để giết Sheiyu, nhưng ngươi làm sao biết Shamako sẽ đáp ứng ngươi” Conan vẫn có chút không hiểu rõ, nếu Shamako hận lão như vậy, sao còn kết bạn với lão trên internet?
Tác giả :
Tuyết Túc Oanh Băng