Nhất Phẩm Phong Lưu
Chương 262: Sương mù nổi lên
Diện tích đầm tiên nữ không lớn, khoảng 300m2, hình dạng giống trái trứng, dưới ánh trăng như một chiếc gương được khảm trong sơn cốc.Nước hồ yên lặng không một gợn sóng.Lúc này mặc dù đã vào hạ, nhưng hàn khí trên mặt nước vẫn đâm vào da làm người ta thấy đau.Đây là điểm kì dị nhất của đầm tiên nữ, nếu không phải là một nơi quá hẻo lánh, hơn nữa đường lại khó đi, chỉ dựa vào điểm này cũng đủ để nó biến thành một địa điểm du lịch.-Sớm đã nghe người ta nhắc đến nơi này… haiz, nước này cũng lạnh thật đấy, quả nhiên là danh bất hư truyền.Trương Trường Thanh ngồi xổm bên bờ thò tay vào nước thử độ ấm toàn thân lập tức run lên.-Thích lão, ông là bác học nhất, ông có biết môi trường ở đây do đâu tạo nên không?Trương Trường Thanh đứng lên, nhìn về phía Thích Viễn Sơn đang mặc bộ quần áo lặn, khiêm tốn thỉnh giáo.Thích Viễn Sơn tuy rằng nhiều tuổi, nhưng dáng vóc lại giữ tương đối tốt, có bộ quần áo lặn giữ ấm mặt trên người, nếu không nhìn mặt, chắc chắn sẽ cho rằng ông là một người trẻ tuổi.Thích Viễn Sơn lắc đầu nói:-Việc này tôi cũng không trả lời được, …thực ra về môi trường địa chất ở đầm tiên nữ mấy chục năm nay ngành địa chất cũng từng tiến hành thăm dò qua, nhưng vẫn chưa có kết luận cuối cùng chỉ quy vào hiện tượng đầm hàn chưa giải thích được mà thôi.Trương Trường Thanh nói:-Thích lão, ông là đại sư huyền học, ông nghĩ… hiện tượng này có thể dùng nguyên lí ngũ hành âm dương để giải thích không?Thích Viễn Sơn cười ha ha nói:-Câu hỏi này của ông coi như là hỏi đúng chỗ rồi, không sai, theo góc độ huyền học và phong thủy thì đây là một mắt của địa âm, cũng gọi là âm huyệt. nếu như tôi không nhầm thì dưới đầm tiên nữ có một âm mạch, khí của nó dầy đặc, không thể nào tiêu trừ đi được, cuối cùng chỉ có một lối ra duy nhất là hinh thành nên đầm hàn này.Có chút dừng lại rồi nói tiếp:-Vừa rồi ông thấy nước hồ lạnh lẽo, thực ra nghiêm túc mà nói, không phải là nó lạnh lẽo, mà là âm hàn. Băng và lạnh chỉ là sự thay đổi của nhiệt độ, còn âm hàn là một thuộc tính khác, người bình thường nếu như bị nhiễm lạnh chỉ cần lập tứ giữ ấm nơi bị nhiễm lạnh là được. nhưng nếu như âm khí nhập vào cơ thể sẽ khiến cho cơ thể bị rối loạn, những vật giữ ấm về cơ bản là không có tác dụng gì.Không thể không nói, Thích Viễn Sơn là một nhà bác học, sau khi giải thích lí luận ngũ hành âm dương, thì người bình thường càng dễ tiếp nhận hơn.Đương nhiên giải thích này không phải là điểm quan trọng của đêm nay, Trương Trường Thanh chỉ là tiện thì hỏi thôi, trong khu rừng rậm được bao phủ dưới ánh trăng, câu hỏi này giống như một liều thuốc điều hòa tâm lí.-Thích lão…Trương Trường Thanh thấy Thích Viễn Sơn ăn mặc chỉnh tề, ho khan một tiếng nói:-Nước dưới hồ này rất lạnh, cơ thể của ông có chịu nổi không?Thích Viễn Sơn cười ha ha:-Mặc dù tôi đã già nhưng vẫn có thể làm được… yên tâm đi, từng này âm hàn không làm khó tôi được đâu.Nói xong, ông đeo chiếc ba lô đã chuẩn bị từ trước lên lưng, sau đó kéo khóa cẩn thận.-Trương Trường Thanh, nếu hai tiếng nữa mà không thấy tôi lên bờ thì ông hãy mau rời khỏi đây.Trước khi xuống nước , Thích Viễn Sơn nhìn về phía Trương Trường Thanh, đặc biệt dặn dò.Trương Trường Thanh nói:-Ông nói cái gì thế… Thích lão, tôi tin ông lần này sẽ mã đáo thành công, tôi sẽ luôn chờ ở đây cho đến khi ông lên bờ.Thích Viễn Sơn không nói gì chỉ cười cười rồi bỗng nhiên xoay người, thản nhiên nhìn về phương Nam nói:-Haha, mượn câu may mắn của ông, Trương Trường Thanh à, ông thật là có tâm…Trương Trường Thanh thấy thế, trong lòng hơi giật mình.Lão già này chẳng nhẽ đã nhận ra được điều gì rồi?Trương Trường Thanh không khỏi bồn chồn trong lòng, ở phía Nam, lão Hắc lúc này đang mang theo súng phục sẵn ở đó.Có câu "không làm hại ai nhưng cũng không thể không tự bảo vệ mình". Bề ngoài Trương Trường Thanh rất tôn trọng Thích Viễn Sơn, nhưng sâu trong thâm tâm lại chưa bao giờ thực sự tin tưởng người này. Lấy đan thư làm ví dụ, trước đây mặc dù khả năng tồn tại của nó rất cao, nhưng cả sự việc chỉ là do Thích Viễn Sơn tự nói, Trương Trường Thanh ít nhiều có chút bận tâm rằng lão già này chỉ treo đầu dê bán thịt chó mà thôi, bề ngoài thì quảng cáo đan thư, nhưng thực chất bên trong thì có ý đồ khác.Nếu như chỉ là bị lừa thôi thì không sao, điều mà Trương Trường Thanh lo lắng nhất là sau khi tính toán của Thích Viễn Sơn thành công, sẽ không chút khách khí mà giết người diệt khẩu, cho nên để bảo vệ mình phải có biện pháp chuẩn bị từ trước.Ngoài ra, nếu đan thư quả thật tồn tại, chờ sau khi Thích Viễn Sơn có được, có tiếp tục hợp tác với mình hay không cũng là vấn đề cần lo lắng trước tiên.Theo như Trương Trường Thanh thì nếu như có thể tiếp tục hợp tác, thì tất cả đều vui vẻ, nếu hắn có ý định độc chiếm, thì cũng không thể tránh mình tàn nhẫn, ra tay mạnh hơn.Trương Trường Thanh tin rằng chỉ là cơ thể bằng xương bằng thịt thì sẽ không thể tránh được viên đạn nào bắn ra, cho dù người này có là tu sĩ đi nữa.Thích Viễn Sơn nhìn lướt qua phía Đông Nam rồi thu tầm mắt lại, trên mặt cũng không có biểu lộ điểm khác thường nào, Trương Trường Thanh an tâm hơn một chút. Từ trong thâm tâm ít nhất trước khi luyện chế thành công Duyên Thọ đan, ông không muốn phản bội Thích Viễn Sơn.-Trường Thanh, tôi xuống đây.Thích Viễn Sơn đi đến bờ đầm tiên nữ, hít một hơi thật sâu, nhảy xuống không chút do dự.-Sư phụ nhảy xuống rồi.Cách đấy khoảng trăm mét, hai người đàn ông khoảng hơn 30 tuổi chăm chú nhìn đầm tiên nữ từ xa.Trong đó một người hơi hơi đen hưng phấn nói:-Sư phụ, sư phụ đã xuống rồi… mấy tên bảo vệ của Trương Trường Thanh kia bây giờ có cần giải quyết luôn không?Một người khác có mái tóc quăn lắc đầu nói: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ông cần đây, sư phụ đã nói rồi, chỉ cần Trương Trường Thanh không nổi tâm địa thì cứ theo hắn đi. Dù sao sau khi chờ ngày đan thư tới tay, rất nhiều tài liệu còn phải nhờ hắn đi thu thập nữa.Người đàn ông kia nói:-nhưng để cho mấy tay cầm súng phục ở kia cũng không đúng chút nào cả.Người đàn ông tóc quăn gật đầu nói:-Anh nói đúng, thật là không thỏa đáng. Sư phụ có mạnh cũng chỉ là người bình thường có máu thịt, không thể ngăn cản được viên đạn… thế này đi, chúng ta tiếp tục phục ở đây, lặng lẽ ẩn nấp coi chừng những tay súng kia.Người còn lại trả lời:-Coi chừng phiền phức đấy, dứt khoát trực tiếp đánh cho bọn họ ngất đi.Người đàn ông tóc quẳn chăm chú nhìn đầm tiên nữ phản đối:-Chuyện cỏn con này không cần anh lo liệu.-Có tất cả là mười ba người, ngoài Thích Viễn Sơn và Trương Trường Thanh ra, những người khác phân bố ở sáu vị trí khách nhau.ở chỗ cách đầm tiên nữ khoảng 1m, một cô gái trẻ tuổi tóc ngắn đang nhìn chiếc đồng hồ to cứng ngắc trên tay, trong miệng còn không ngừng báo cáo số liệu, trang bị cô mang theo đương nhiên là rất hiện đại, đương nhiên là dưới sự hiển thị của tia hồng ngoại có thể nhận ra được có sinh vật trong phạm vi vài dặm.-Tiểu Phàm, đi sang phía Đông một chút, nơi đó hình như có người.Sau khi báo cáo số liệu, cô gái tóc ngắn quay đầu, nói với cậu thanh niên đang điều khiển thiết bị gì đấy cách đó không xa.-Không thành vấn đề…Tiểu Phàm ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm mờ mịt, trên độ cao vài trăm mét, một chiếc camera mang theo tia hồng ngoại đang chậm rãi bay trên đầm tiên nữ.-Thực sự là có người, tí nữa thì lộ rồi.Cô gái tóc ngắn nói:-Bây giờ có tất cả mười bốn người rồi.ở chỗ cách cô không xa, có một người đàn ông sau lưng chắp tay phía sau, đứng trên một tảng đá lớn chăm chú nhìn và đầm tiên nữ từ nơi xa.Ánh mắt của ông ta rất chăm chú, đứng thẳng người, dưới ánh trăng giống như một canh trúc xanh.-Mười bốn người?Trong miệng hắn lẩm bẩm:-Tối nay thật là nhiều người đó, cũng không biết có cái tay Mạc Ngôn kia không?Cô gái tóc ngắn nói:-Sếp, anh muốn hắn tới hay không?Người trung niên nói:-theo kế hoạch ban đầu, tôi không hi vọn là hắn tham gia vào việc này, nhưng theo như tin tức thu thập được chiều nay thì có lẽ hắn đã đạt được thỏa thuận ngầm với Chính Phương rồi. nếu như tin đó là thực, tôi hi vọng hôm nay hắn sẽ đến, có hắn, thì áp lực của chúng ta sẽ giảm đi rất nhiều.Có chút dừng lại bỗng nhiên thở dài nói:-Những người này tối nay đến đây it nhất là có hai người có thể áp chế được với thực lực của chúng ta. Thật là áp lực lớn đấy.Cô gái tóc ngắn nói:-Nếu như vậy sao không nhờ bên Chính Phương giúp đỡ, còn có Sở Ngọc, cô ấy cũng có thể đến hỗ trợ mà.Nghe cô gái nhắc đến Sở Ngọc, người đàn ông trung niên không nhịn được cười nói:-Cái tên nha đầu đấy không gây thêm phiền phức cho chúng ta là tốt rồi, còn trông cậy gì vào sự giúp đỡ của con bé đấy chứ? Thân thủ của nó rất nhanh, hơn nữa do được huấn luyện khắt khe, khi đối mặt với tu sĩ, không thể phát huy được tinh thông của mình, cơ bản không thể giúp được gì.Có chút dừng lại rồi nói tiếp:-Mặc khác, chiều nay bọn họ đã hợp tác với Mạc Ngôn, bắt được mấy tên ngoại đạo hại người này hiện tại đã mệt lắm rồi.Cô gái tóc ngắn hiếu kì nói:-Là tu bản mệnh cổ à?Người nam trung niên gật đầu nói:-Ừ, hơn nữa còn là loại âm độc nhất, nghe nói là Bạch Ngọc âm dương cổ…Tiểu Phàm bên cạnh đột nhiên hỏi:-Sếp, Mạc Ngôn thật sự lợi hại thế sao?Người trẻ tuổi dù sao cũng là người trẻ tuổi, từ trước đến nay, hắn thường nghe thấy rằng Mạc Ngôn được tổng bộ liệt vào danh sách nhân vật cấp cao, trong lòng khó tránh khỏi có chút ý kiến.Người đàn ông trung niên trầm ngâm chút rồi nói:-Dựa vào tài liệu từ tổng bộ, hắn có thể là tu sĩ đạp cửa Phá Thiên duy nhất tại thời điểm này, cậu nói xem hắn có lợi hại hay không?Tiểu Phàm trừng mắt nói:-Không thể nào, sếp à… nhất định là ông đang nói giỡn với tôi đúng không?Người đàn ông trung niên cười khổ nói:-Ta cũng hi vọng là mình đang nói giỡn, nhưng khả năng này thật sự là rất cao, đây không phải là phán đoán của tôi, mà mà kết luận của tổ chuyên gia trên bộ.Tiểu Phàm há miệng thở dốc, đang muốn nói gì đó thì cô gái tóc ngắn bỗng nhiên kêu lên:-Sếp, hình vẽ bị quấy nhiễu, không ổn định.Người đàn ông trung niên lập tức đi tới nói:-Chuyện gì thế?Cô gái tóc ngắn trả lời:-Tôi cũng không rõ lắm, hình như là có một năng lượng nào đó quấy nhiễu.Người đàn ông trung niên nhìn lên chấm đỏ của chiếc đồng hồ cứng nhắc đang lập lòe:-Là truyền tín hiệu bị quấy nhiễu, vẫn là camera có vấn đề.Cô gái tóc ngắn lập tức lấy thiết bị đo đạt nhỏ ra thử rồi nói:-Tín hiệu rất rõ ràng, hẳn không phải là vấn đề ở chỗ này.Người đàn ông này không khỏi nhíu mày, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía đầm tiên nữ.
Tác giả :
Đồ Cùng