Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế
Chương 64
Cô giáo mỉm cười: “Không tệ, không tệ, là một hạt giống tốt.”
Mọi người im lặng vài giây, nhưng không ai vui mừng vì bạn mới đến, bởi vì mỗi người tới, bất kể có mạnh hay không đều có thể là đối thủ sát hạch của bọn họ vào tháng sau!
Người càng lợi hại, bọn họ càng lo lắng. Cho dù trường học có nhiều người như vậy, nhưng có không ít người cùng lớp trở thành đối thủ, dẫn đến bọn họ đều có thái độ thù địch với những2người dị năng đến sau.
Lý Tiểu Tửu là một đứa trẻ nhạy cảm, tất nhiên cảm nhận được ánh mắt xung quanh, hơn nữa chắc chắn không phải là ánh mắt với ý tốt.
Cậu bé ngồi bên cạnh hình như không thích nói chuyện, trừ lúc đầu liếc nhìn cậu xong thì không nhìn sang nữa.
Lý Tiểu Tửu cứ ngồi như vậy, không có sách, không có bút, cậu thậm chí còn không hiểu nổi phương pháp dạy học như vậy. Cô giáo đã bắt đầu giảng bài.
Không có bảng đen, chỉ7có một màn hình rất lớn. Theo động tác ấn điều khiển từ xa trong tay của cô giáo, hình ảnh sẽ tự động thay đổi.
Lý Tiểu Tửu nghiên cứu một lúc lâu, cũng không hiểu nổi đó là thứ gì.
Cho đến khi giáo viên hỏi: “Nghe có hiểu không?”
Cậu mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.
Cô nói cái gì, hình như là người dị năng khống chế dị năng thế nào, phần bụng gì đó sẽ có một hơi nóng bay lên, dùng tâm trí khống chế kích thước của dị1năng thế nào…
Lý Tiểu Tửu cảm thấy, giáo viên ở đây có danh tiếng quả nhiên không phải giả, bởi vì khi cậu dùng dị năng, thật sự có cảm giác như vậy.
Đối với dị năng hệ hỏa của mình, mặc dù cậu không dám nói mình đã sử dụng thuần thục hoàn mỹ, nhưng vẫn tính là thành thạo. Nghe cô giáo có thể nói thẳng ra những chi tiết bình thường không chú ý đến, cậu đều cẩn thận nhớ từng cái vào đầu.
“Reng reng reng...”
Sau khi âm thanh này7vang lên, cô giáo dừng lại, nói: “Hết giờ học, mọi người nghỉ ngơi mười phút, tiết sau học diễn tập dị năng.”
Sau khi than thở một câu thời gian trôi qua thật nhanh, nhìn cô giáo đi ra ngoài, mọi người xung quanh đã nói chuyện sôi nổi, có người mang đồ ăn vặt ra ăn.
Lý Tiểu Tửu nằm úp mặt trên bàn, đột nhiên có cảm giác trở lại những ngày mới đi học, không có virus, không có zombie, bố mẹ còn sống, mỗi ngày đi theo đám bạn0nhỏ chơi game, nghĩ tới cuộc sống như vậy, khóe miệng cậu không nhịn được liền cong lên.
Nhưng bây giờ, cùng là ngày đầu tiên đến trường, đều có bạn cùng lớp, có giáo viên, nhưng cậu đã không tìm được cảm giác hưng phấn như trước đây.
Cô học sinh ngồi bàn đối diện chọc chọc vào người bạn cùng bàn của mình, gọi “này này” hai tiếng, thấy hắn quay đầu liền nói: “Cậu mau nhìn kìa, đứa bé kia đang cười khúc khích, giống như một đứa ngốc vậy.”
Cô học sinh trông khoảng mười bảy, mười tám tuổi. Cậu thanh niên cùng bàn cũng khoảng tuổi đó. Mặc dù cô nàng nói nhỏ, nhưng trong phòng học đều là người dị năng, khoảng cách lại gần, đương nhiên tất cả đều nghe được, bọn họ nhìn theo hướng cô chỉ.
Lý Tiểu Tửu còn đang đắm chìm trong hồi ức, chợt bị mọi người xung quanh nhìn nhìn chằm chằm, cậu ngồi thẳng dậy, nhíu mày và nhìn lướt qua gương mặt chế giễu của những người kia, cuối cùng nhìn đến cô học sinh còn chưa rút tay về, không rõ cô có ý gì.
Cho dù trong lòng không thích ánh mắt như thế, nhưng cậu cũng không phải là người kích động, mới tới ngày đầu tiên càng không muốn gây ra chuyện gì.
Trong lúc đang suy nghĩ, tiếng chuông đã vang lên, cậu nhìn chằm chằm vào cô gái kia vài giây, sau đó thu tầm mắt về.
Cô gái bĩu môi, còn tưởng có thể nhìn thấy cảnh trẻ con sợ tới đỏ mặt đỏ tai, kết quả vẻ mặt cậu thậm chí không có chút biến hóa nào!
Điều này không phù hợp.
Rõ ràng là đứa trẻ tám tuổi mà.
Người đi vào vẫn là cô giáo ban đầu. Trong tay cô cầm thứ giống như tập bài thi. Lý Tiểu Tửu hơi bối rối. Chẳng lẽ mới đến ngày đầu tiên đã phải thi sao?
Cô giáo đứng ở dưới bục giảng, cầm một tờ đăng ký nói: “Kiến thức giảng trong tiết trước, tất cả mọi người có thể hiểu không?” Thấy phần lớn mọi người gật đầu, cô tiếp tục nói: “Mọi người đều là người vừa thức tỉnh dị năng không bao lâu, cho nên phải cố gắng nắm chắc những kiến thức tôi đã nói, quan trọng nhất chính là vận dụng thành thạo mới có thể đem lại được sự giúp đỡ nhất định.”
“Mấy học sinh mới tới không hiểu rõ cũng không sao, giáo viên sẽ nói lại một lần nữa, cho nên không cần lo sẽ không theo kịp.”
“Có phải mọi người đều thấy lạ, không biết cái bày ở giữa này dùng làm gì?”
Cô đi tới máy móc được đặt ở giữa, phía trên có mấy đồng hồ đo, có phần giống như với máy móc có thể soi được cơ thể người mà Lý Tiểu Tửu đã thấy trong bệnh viện.
“Cái này là thiết bị kiểm tra dị năng, bất kể anh có dị năng gì, chỉ cần đánh vào mặt trên thiết bị này đều sẽ cho thấy giá trị chiến đấu, và cả có thuộc tính tổn thương của anh.”
“Giá trị chiến đấu là phạm vi anh có thể tấn công, tổn thương là chỉ uy lực của dị năng lớn hay nhỏ, thuộc tính là dị năng của anh là gì. Ví dụ như hệ hỏa, hoặc là hệ thủy, nó đều có thể thăm dò ra được.”
Có bạn học hỏi: “Cô giáo Tiên Tiên, nói như cô thì đánh dị năng ở phía trên, không phải sẽ phá hỏng nó sao?”
Cô giáo cười khúc khích, nói: “Từ khi căn cứ thành lập đến bây giờ, tôi chỉ từng gặp một người có thể sử dụng dị năng phá hủy được nó.”
Các người dị năng tò mò nhìn qua: “Là ai vậy?”
Lý Tiểu Tửu cũng dựng thẳng lỗ tai lên.
Cô giáo nửa úp nửa mở nói: “Chắc chắn mọi người đều biết hắn, mọi người thử đoán xem, trong căn cứ này có người nào mà mọi người đều biết?”
Mọi người nhìn nhau, có người giơ tay nói: “Em biết, em biết, trong Kinh Đô, ngoại trừ Phong Mạt Tinh Thần - người dị năng hai hệ duy nhất của cả Trung Quốc, còn ai có thể được mọi người đều biết đến nữa! Phía sau hắn còn có gia tộc Phong Mạt, một trong bốn gia tộc lớn làm hậu thuẫn. Trừ hắn ra, còn có thể là ai nữa?”
Người đàn ông này hình như rất sùng bái Phong Mạt Tinh Thần, hai mắt phát sáng.
Những người khác đều gật đầu đồng ý, người đàn ông đó thật sự rất mạnh.
Trong ánh mắt mong đợi của bọn họ, cô giáo mỉm cười lắc đầu.
Không phải sao?
Mọi người sửng sốt!
Trừ hắn ra, còn có thể là ai nữa? Trong lòng của bọn họ từ lâu đã đặt người dị năng hai hệ duy nhất này lên vị trí cường giả đứng đầu, không ngờ không phải là hắn!
Lẽ nào trong căn cứ còn có người mạnh hơn hắn!
Đây là lần đầu tiên Lý Tiểu Tửu nghe nói đến người dị năng hai hệ, trong lòng kinh ngạc. Chẳng lẽ còn có người vừa có thể điều khiển lửa, vừa có thể điều khiển nước à?
Cậu rất tò mò về bộ dạng của người kia.
Mọi người đều lắc đầu, thật sự không nghĩ ra ai khác.
Cô giáo sờ lên máy móc này, ấn công tắc, chữ số phía trên lập tức sáng lên, cô chậm rãi nói: “Mọi người quên Giang Biên Nhất Nhàn à?”
Mọi người sửng sốt vài giây!
Có người trừng mắt hỏi: “Cô giáo nói là Giang Biên Nhất Nhàn của nhà họ Giang đứng thứ hai trong bốn gia tộc lớn à?”
Cô giáo gật đầu: “Chính là anh ta.”
Cô học sinh bên cạnh ôm mặt, kích động nói: “Em biết anh ta, cho dù không phải là người dị năng hai hệ, nhưng anh ta là Thiên Nộ duy nhất trên thế giới!”
“Dị năng sấm sét, rất đẹp trai. Em từng nhìn thấy anh ta từ phía xa một lần, đến bây giờ vẫn nhớ rõ dáng vẻ đẹp trai của anh ấy...”
Nói đến chỗ kích động, cô học sinh kia lộ vẻ háo sắc, cô giáo vỗ nhẹ vào vai của cô ta: “Bình tĩnh! Bình tĩnh!”
Cô học sinh che mũi: “Sắp không nhịn được rồi!”
Mọi người cười vang.
Lý Tiểu Tửu cũng không nhịn được nhếch miệng lên, trong lòng hơi chấn động. Cho dù cậu chưa từng được gặp, nhưng nhìn dáng vẻ của những người dị năng này cũng biết hai người kia không tầm thường, quả thật núi cao còn có núi cao hơn, thế giới này quả nhiên không thiếu những điều kỳ lạ, may là cậu còn có cơ hội.
Một ngày nào đó, cậu cũng sẽ mạnh mẽ giống như những người đó!
Có người ngờ vực hỏi: “Cô giáo, cho dù Giang Biên Nhất Nhàn nắm giữ dị năng Thiên Nộ, nhưng em chưa từng nghe nói anh ta có thể phá hỏng thiết bị thăm dò, ngay cả Phong Mạt cũng không làm được.”
Cô giáo liếc nhìn anh ta như muốn nói anh quá nông cạn: “Người dị năng trong căn cứ đều sẽ trải qua giai đoạn kiểm tra này, hai người bọn họ tốt nghiệp từ đây, tôi là giáo viên phải hiểu rõ hơn các người chứ?”
Cô dừng lại vài giây: “Hai hệ dị năng của Tinh Thần rất lợi hại, nhưng máy móc này được nghiên cứu, chế tạo đặc biệt để chống lại dị năng, nó có thể nhận tổn thương đạt được một vạn điểm. Với năng lực của người dị năng bây giờ căn bản không thể phá hủy được bộ máy này. Nhưng Giang Biên Nhất Nhàn thì khác, anh ta có dị năng sấm sét, cho dù bản thân máy móc có tốt đến mấy, nhưng không có điện cũng không thể sử dụng được. Lúc này, sấm sét của anh ta có thể không cần tốn sức, phá hủy bộ phận trung tâm của máy móc, tấn công lớn một chút, có thể trực tiếp tạo thành vụ nổ mạnh, cho nên mới nói vì sao chỉ có một mình anh ta có thể làm được.”
Mọi người chợt hiểu ra, hóa ra là vậy.
Vì sao bọn họ cảm thấy có ăn gian ở đây nhỉ?
Cô giáo ho khan hai tiếng: “Mọi người đừng quá kinh ngạc, chờ khi nào dị năng của mọi người mạnh mẽ đến mức đó, cũng có thể làm được, việc nên làm bây giờ chính là trưởng thành!”
Mọi người dở khóc dở cười.
“Được rồi, tôi làm mẫu cho mọi người một lần, lát nữa mọi người làm theo tôi, bảo đảm sẽ không sai.”
Cô đi tới trước máy móc kia, giơ hai tay lên nói: “Mỗi lần sát hạch, mọi người đều cần dùng hết tất cả thực lực của mình, nếu không sẽ rất dễ dàng làm máy móc đoán sai giá trị của mình. Nếu như muốn biết thực lực thật sự của mình thì phải nhớ kỹ điều đó.” Sau khi cô giáo nói xong, trong hai tay dâng lên một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực. Mọi người tiến lên, kinh ngạc nhìn quả cầu lửa trong tay cô.
Cho dù đều là người có dị năng, nhưng so với cô, bọn họ căn bản không đáng để nhắc tới!
Lý Tiểu Tửu trợn tròn mắt mình. Chẳng trách trời lạnh mà cô mặc ít như vậy, hóa ra là một người dị năng hệ hỏa.
Cậu chỉ mới nhìn thấy dị năng như vậy ở cái người tên anh Hùng. Khi đó, anh Hùng phát ra dị năng chỉ có một đốm lửa nhỏ, nhưng quả cầu lửa của cô giáo lại lớn bằng quả bóng, cảm giác cũng nóng hơn nhiều. Ở trong căn cứ, năng lực như thế đã được tính là cấp bậc cao thủ, không trách được cô có thể có chức vụ tốt như vậy.
Chỉ thấy cô vung hai tay lên, quả cầu lửa đập chính xác ở trên thiết bị kiểm tra, nếu như đánh vào nơi khác, không biết còn phải cháy bao lâu. Nhưng thần kỳ chính là ngọn lửa thiêu đốt không được mấy giây đã tắt, chữ số phía trên màn hình của thiết bị đang không ngừng nhảy lên, cho đến khi tia lửa cuối cùng biến mất, nó mới dừng lại, sau đó có một giọng nữ đầy máy móc tự động vang lên.
Giá trị chiến đấu: 45%.
Tổn thương: 1500 điểm.
Thuộc tính dị năng: Hệ hỏa, tạm thời là dị năng cấp ba sơ cấp.
Cấp ba, uy lực như vậy mà chỉ là cấp ba thôi sao?
Mọi người sửng sốt. Bọn họ phải đạt được cấp một mới có thể đến đây, không ngờ chỉ chênh lệch hai chữ số, nghe có vẻ không chênh lệch nhiều, nhưng uy lực đã cách xa bọn họ cả vạn dặm.
Mọi người im lặng vài giây, nhưng không ai vui mừng vì bạn mới đến, bởi vì mỗi người tới, bất kể có mạnh hay không đều có thể là đối thủ sát hạch của bọn họ vào tháng sau!
Người càng lợi hại, bọn họ càng lo lắng. Cho dù trường học có nhiều người như vậy, nhưng có không ít người cùng lớp trở thành đối thủ, dẫn đến bọn họ đều có thái độ thù địch với những2người dị năng đến sau.
Lý Tiểu Tửu là một đứa trẻ nhạy cảm, tất nhiên cảm nhận được ánh mắt xung quanh, hơn nữa chắc chắn không phải là ánh mắt với ý tốt.
Cậu bé ngồi bên cạnh hình như không thích nói chuyện, trừ lúc đầu liếc nhìn cậu xong thì không nhìn sang nữa.
Lý Tiểu Tửu cứ ngồi như vậy, không có sách, không có bút, cậu thậm chí còn không hiểu nổi phương pháp dạy học như vậy. Cô giáo đã bắt đầu giảng bài.
Không có bảng đen, chỉ7có một màn hình rất lớn. Theo động tác ấn điều khiển từ xa trong tay của cô giáo, hình ảnh sẽ tự động thay đổi.
Lý Tiểu Tửu nghiên cứu một lúc lâu, cũng không hiểu nổi đó là thứ gì.
Cho đến khi giáo viên hỏi: “Nghe có hiểu không?”
Cậu mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.
Cô nói cái gì, hình như là người dị năng khống chế dị năng thế nào, phần bụng gì đó sẽ có một hơi nóng bay lên, dùng tâm trí khống chế kích thước của dị1năng thế nào…
Lý Tiểu Tửu cảm thấy, giáo viên ở đây có danh tiếng quả nhiên không phải giả, bởi vì khi cậu dùng dị năng, thật sự có cảm giác như vậy.
Đối với dị năng hệ hỏa của mình, mặc dù cậu không dám nói mình đã sử dụng thuần thục hoàn mỹ, nhưng vẫn tính là thành thạo. Nghe cô giáo có thể nói thẳng ra những chi tiết bình thường không chú ý đến, cậu đều cẩn thận nhớ từng cái vào đầu.
“Reng reng reng...”
Sau khi âm thanh này7vang lên, cô giáo dừng lại, nói: “Hết giờ học, mọi người nghỉ ngơi mười phút, tiết sau học diễn tập dị năng.”
Sau khi than thở một câu thời gian trôi qua thật nhanh, nhìn cô giáo đi ra ngoài, mọi người xung quanh đã nói chuyện sôi nổi, có người mang đồ ăn vặt ra ăn.
Lý Tiểu Tửu nằm úp mặt trên bàn, đột nhiên có cảm giác trở lại những ngày mới đi học, không có virus, không có zombie, bố mẹ còn sống, mỗi ngày đi theo đám bạn0nhỏ chơi game, nghĩ tới cuộc sống như vậy, khóe miệng cậu không nhịn được liền cong lên.
Nhưng bây giờ, cùng là ngày đầu tiên đến trường, đều có bạn cùng lớp, có giáo viên, nhưng cậu đã không tìm được cảm giác hưng phấn như trước đây.
Cô học sinh ngồi bàn đối diện chọc chọc vào người bạn cùng bàn của mình, gọi “này này” hai tiếng, thấy hắn quay đầu liền nói: “Cậu mau nhìn kìa, đứa bé kia đang cười khúc khích, giống như một đứa ngốc vậy.”
Cô học sinh trông khoảng mười bảy, mười tám tuổi. Cậu thanh niên cùng bàn cũng khoảng tuổi đó. Mặc dù cô nàng nói nhỏ, nhưng trong phòng học đều là người dị năng, khoảng cách lại gần, đương nhiên tất cả đều nghe được, bọn họ nhìn theo hướng cô chỉ.
Lý Tiểu Tửu còn đang đắm chìm trong hồi ức, chợt bị mọi người xung quanh nhìn nhìn chằm chằm, cậu ngồi thẳng dậy, nhíu mày và nhìn lướt qua gương mặt chế giễu của những người kia, cuối cùng nhìn đến cô học sinh còn chưa rút tay về, không rõ cô có ý gì.
Cho dù trong lòng không thích ánh mắt như thế, nhưng cậu cũng không phải là người kích động, mới tới ngày đầu tiên càng không muốn gây ra chuyện gì.
Trong lúc đang suy nghĩ, tiếng chuông đã vang lên, cậu nhìn chằm chằm vào cô gái kia vài giây, sau đó thu tầm mắt về.
Cô gái bĩu môi, còn tưởng có thể nhìn thấy cảnh trẻ con sợ tới đỏ mặt đỏ tai, kết quả vẻ mặt cậu thậm chí không có chút biến hóa nào!
Điều này không phù hợp.
Rõ ràng là đứa trẻ tám tuổi mà.
Người đi vào vẫn là cô giáo ban đầu. Trong tay cô cầm thứ giống như tập bài thi. Lý Tiểu Tửu hơi bối rối. Chẳng lẽ mới đến ngày đầu tiên đã phải thi sao?
Cô giáo đứng ở dưới bục giảng, cầm một tờ đăng ký nói: “Kiến thức giảng trong tiết trước, tất cả mọi người có thể hiểu không?” Thấy phần lớn mọi người gật đầu, cô tiếp tục nói: “Mọi người đều là người vừa thức tỉnh dị năng không bao lâu, cho nên phải cố gắng nắm chắc những kiến thức tôi đã nói, quan trọng nhất chính là vận dụng thành thạo mới có thể đem lại được sự giúp đỡ nhất định.”
“Mấy học sinh mới tới không hiểu rõ cũng không sao, giáo viên sẽ nói lại một lần nữa, cho nên không cần lo sẽ không theo kịp.”
“Có phải mọi người đều thấy lạ, không biết cái bày ở giữa này dùng làm gì?”
Cô đi tới máy móc được đặt ở giữa, phía trên có mấy đồng hồ đo, có phần giống như với máy móc có thể soi được cơ thể người mà Lý Tiểu Tửu đã thấy trong bệnh viện.
“Cái này là thiết bị kiểm tra dị năng, bất kể anh có dị năng gì, chỉ cần đánh vào mặt trên thiết bị này đều sẽ cho thấy giá trị chiến đấu, và cả có thuộc tính tổn thương của anh.”
“Giá trị chiến đấu là phạm vi anh có thể tấn công, tổn thương là chỉ uy lực của dị năng lớn hay nhỏ, thuộc tính là dị năng của anh là gì. Ví dụ như hệ hỏa, hoặc là hệ thủy, nó đều có thể thăm dò ra được.”
Có bạn học hỏi: “Cô giáo Tiên Tiên, nói như cô thì đánh dị năng ở phía trên, không phải sẽ phá hỏng nó sao?”
Cô giáo cười khúc khích, nói: “Từ khi căn cứ thành lập đến bây giờ, tôi chỉ từng gặp một người có thể sử dụng dị năng phá hủy được nó.”
Các người dị năng tò mò nhìn qua: “Là ai vậy?”
Lý Tiểu Tửu cũng dựng thẳng lỗ tai lên.
Cô giáo nửa úp nửa mở nói: “Chắc chắn mọi người đều biết hắn, mọi người thử đoán xem, trong căn cứ này có người nào mà mọi người đều biết?”
Mọi người nhìn nhau, có người giơ tay nói: “Em biết, em biết, trong Kinh Đô, ngoại trừ Phong Mạt Tinh Thần - người dị năng hai hệ duy nhất của cả Trung Quốc, còn ai có thể được mọi người đều biết đến nữa! Phía sau hắn còn có gia tộc Phong Mạt, một trong bốn gia tộc lớn làm hậu thuẫn. Trừ hắn ra, còn có thể là ai nữa?”
Người đàn ông này hình như rất sùng bái Phong Mạt Tinh Thần, hai mắt phát sáng.
Những người khác đều gật đầu đồng ý, người đàn ông đó thật sự rất mạnh.
Trong ánh mắt mong đợi của bọn họ, cô giáo mỉm cười lắc đầu.
Không phải sao?
Mọi người sửng sốt!
Trừ hắn ra, còn có thể là ai nữa? Trong lòng của bọn họ từ lâu đã đặt người dị năng hai hệ duy nhất này lên vị trí cường giả đứng đầu, không ngờ không phải là hắn!
Lẽ nào trong căn cứ còn có người mạnh hơn hắn!
Đây là lần đầu tiên Lý Tiểu Tửu nghe nói đến người dị năng hai hệ, trong lòng kinh ngạc. Chẳng lẽ còn có người vừa có thể điều khiển lửa, vừa có thể điều khiển nước à?
Cậu rất tò mò về bộ dạng của người kia.
Mọi người đều lắc đầu, thật sự không nghĩ ra ai khác.
Cô giáo sờ lên máy móc này, ấn công tắc, chữ số phía trên lập tức sáng lên, cô chậm rãi nói: “Mọi người quên Giang Biên Nhất Nhàn à?”
Mọi người sửng sốt vài giây!
Có người trừng mắt hỏi: “Cô giáo nói là Giang Biên Nhất Nhàn của nhà họ Giang đứng thứ hai trong bốn gia tộc lớn à?”
Cô giáo gật đầu: “Chính là anh ta.”
Cô học sinh bên cạnh ôm mặt, kích động nói: “Em biết anh ta, cho dù không phải là người dị năng hai hệ, nhưng anh ta là Thiên Nộ duy nhất trên thế giới!”
“Dị năng sấm sét, rất đẹp trai. Em từng nhìn thấy anh ta từ phía xa một lần, đến bây giờ vẫn nhớ rõ dáng vẻ đẹp trai của anh ấy...”
Nói đến chỗ kích động, cô học sinh kia lộ vẻ háo sắc, cô giáo vỗ nhẹ vào vai của cô ta: “Bình tĩnh! Bình tĩnh!”
Cô học sinh che mũi: “Sắp không nhịn được rồi!”
Mọi người cười vang.
Lý Tiểu Tửu cũng không nhịn được nhếch miệng lên, trong lòng hơi chấn động. Cho dù cậu chưa từng được gặp, nhưng nhìn dáng vẻ của những người dị năng này cũng biết hai người kia không tầm thường, quả thật núi cao còn có núi cao hơn, thế giới này quả nhiên không thiếu những điều kỳ lạ, may là cậu còn có cơ hội.
Một ngày nào đó, cậu cũng sẽ mạnh mẽ giống như những người đó!
Có người ngờ vực hỏi: “Cô giáo, cho dù Giang Biên Nhất Nhàn nắm giữ dị năng Thiên Nộ, nhưng em chưa từng nghe nói anh ta có thể phá hỏng thiết bị thăm dò, ngay cả Phong Mạt cũng không làm được.”
Cô giáo liếc nhìn anh ta như muốn nói anh quá nông cạn: “Người dị năng trong căn cứ đều sẽ trải qua giai đoạn kiểm tra này, hai người bọn họ tốt nghiệp từ đây, tôi là giáo viên phải hiểu rõ hơn các người chứ?”
Cô dừng lại vài giây: “Hai hệ dị năng của Tinh Thần rất lợi hại, nhưng máy móc này được nghiên cứu, chế tạo đặc biệt để chống lại dị năng, nó có thể nhận tổn thương đạt được một vạn điểm. Với năng lực của người dị năng bây giờ căn bản không thể phá hủy được bộ máy này. Nhưng Giang Biên Nhất Nhàn thì khác, anh ta có dị năng sấm sét, cho dù bản thân máy móc có tốt đến mấy, nhưng không có điện cũng không thể sử dụng được. Lúc này, sấm sét của anh ta có thể không cần tốn sức, phá hủy bộ phận trung tâm của máy móc, tấn công lớn một chút, có thể trực tiếp tạo thành vụ nổ mạnh, cho nên mới nói vì sao chỉ có một mình anh ta có thể làm được.”
Mọi người chợt hiểu ra, hóa ra là vậy.
Vì sao bọn họ cảm thấy có ăn gian ở đây nhỉ?
Cô giáo ho khan hai tiếng: “Mọi người đừng quá kinh ngạc, chờ khi nào dị năng của mọi người mạnh mẽ đến mức đó, cũng có thể làm được, việc nên làm bây giờ chính là trưởng thành!”
Mọi người dở khóc dở cười.
“Được rồi, tôi làm mẫu cho mọi người một lần, lát nữa mọi người làm theo tôi, bảo đảm sẽ không sai.”
Cô đi tới trước máy móc kia, giơ hai tay lên nói: “Mỗi lần sát hạch, mọi người đều cần dùng hết tất cả thực lực của mình, nếu không sẽ rất dễ dàng làm máy móc đoán sai giá trị của mình. Nếu như muốn biết thực lực thật sự của mình thì phải nhớ kỹ điều đó.” Sau khi cô giáo nói xong, trong hai tay dâng lên một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực. Mọi người tiến lên, kinh ngạc nhìn quả cầu lửa trong tay cô.
Cho dù đều là người có dị năng, nhưng so với cô, bọn họ căn bản không đáng để nhắc tới!
Lý Tiểu Tửu trợn tròn mắt mình. Chẳng trách trời lạnh mà cô mặc ít như vậy, hóa ra là một người dị năng hệ hỏa.
Cậu chỉ mới nhìn thấy dị năng như vậy ở cái người tên anh Hùng. Khi đó, anh Hùng phát ra dị năng chỉ có một đốm lửa nhỏ, nhưng quả cầu lửa của cô giáo lại lớn bằng quả bóng, cảm giác cũng nóng hơn nhiều. Ở trong căn cứ, năng lực như thế đã được tính là cấp bậc cao thủ, không trách được cô có thể có chức vụ tốt như vậy.
Chỉ thấy cô vung hai tay lên, quả cầu lửa đập chính xác ở trên thiết bị kiểm tra, nếu như đánh vào nơi khác, không biết còn phải cháy bao lâu. Nhưng thần kỳ chính là ngọn lửa thiêu đốt không được mấy giây đã tắt, chữ số phía trên màn hình của thiết bị đang không ngừng nhảy lên, cho đến khi tia lửa cuối cùng biến mất, nó mới dừng lại, sau đó có một giọng nữ đầy máy móc tự động vang lên.
Giá trị chiến đấu: 45%.
Tổn thương: 1500 điểm.
Thuộc tính dị năng: Hệ hỏa, tạm thời là dị năng cấp ba sơ cấp.
Cấp ba, uy lực như vậy mà chỉ là cấp ba thôi sao?
Mọi người sửng sốt. Bọn họ phải đạt được cấp một mới có thể đến đây, không ngờ chỉ chênh lệch hai chữ số, nghe có vẻ không chênh lệch nhiều, nhưng uy lực đã cách xa bọn họ cả vạn dặm.
Tác giả :
Họa Thủy Ương Ương