Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ
Chương 53-1
Edit: Boo
“Vi thần xác định, mạch thai nhi trong bụng nương nương càng ngày càng hư phù (không có thực), có lẽ vì thể cốt nương nương quá yếu, nếu như cứ tiếp tục như vậy, thai nhi có thể là một cái thai chết.”
Lời lão thái y nói làm cho trong lòng Phương Chỉ Doanh cảm thấy lạnh buốt, sao lại có thể là thai chết.
Chuyện như vậy, nàng thật sự không thể nào chịu đựng được.
Tử Quyên đứng ở một bên nghe xong cũng sắc mặt trắng nhợt, nàng khẩn trương nhìn nương nương, sợ nương nương quá kích động mà ngất đi.
“Tuy nhiên còn có một dấu hiệu khác nữa là nương nương không hề mang thai.” Đôi mắt đẹp mở to, trong mắt chấn kinh, hung hăng níu chặt người bên cạnh, hét lên, hết sức kích động: “Thái y, nhất định là ngươi đang nói đùa, đúng không?”
Bụng nàng càng ngày càng lớn, vậy mà thái y nói như thế, nếu không phải vì hắn là người của mình, nàng sợ là thái y này có rắp tâm khác, muốn mưu hại hài tử của nàng.
“Nương nương đừng quá kích động, cẩn thận hài tử, chuyện này vi thần không dám lấy ra nói đùa, mà do vi thần lấy mấy ngày đến xem bệnh cho nương nương, khả năng nương nương không mang thai không lớn, nhưng trước mắt vi thần nghĩ là do thể cốt nương nương yếu, mạch tượng thai y bất ổn, hư phù là rất bình thường, nhưng hiện tại xem ra, hình như không phải như vậy, cho nên vẫn nên tính đến khả năng này.”
“Nếu thể cốt nương nương khỏe mạnh mà nói, vi thần có thể trực tiếp chẩn đoán là khả năng kia.”
Chân tướng tàn khốc như vậy, hắn vẫn nói ra.
Lấy tư cách là một thái y đã đọc nhiều sách, đối với chuyện này cũng không nề hà, phương thuốc cổ truyền trong dân gian rất nhiều, ai biết có phải Quý phi nương nương là bị trúng chiêu rồi hay không.
Thái y cũng không phải vạn năng, mạch tượng thai nhi trong bụng Quý phi nương nương hư phù, trước đó hắn nghĩ rằng là do thân thể Quý phi nương nương không tốt.
Nhưng hôm nay lúc bắt mạch, mạch tượng thai nhi hình như không có, căn bản không giống như một người mang thai 5 tháng, cho nên hắn mới có phỏng đoán này.
“Không, không, không có khả năng, bản cung làm sao có thể không mang thai…” Trên mặt tú mĩ của Phương Chỉ Doanh hết sức mờ mịt, sắc mặt một mảnh trắng xanh, thống khổ khóc nức nở.
Kỳ thật trong lòng nàng cũng đã tin vào chẩn đoán bệnh thứ hai thái y nói với nàng, dù sao nàng cũng mới thị tẩm qua một lần, tuy nói dùng phương thuốc bí truyền rồi, nhưng nhìn vào thể trạng thân thể của mình thì tỷ lệ mang thai là rất nhỏ.
“Nương nương…” Tay chân Tử Quyên luống cuống nhìn Phương Quý Phi, không biết nên an ủi nương nương như thế nào mới tốt.
Phương Chỉ Doanh cũng là người mạnh mẽ, biết được chính mình hoài thai lại là thai chết, sau khi khóc xong liền bình tĩnh lại.
“Không biết thái y có phương pháp gì giúp bản cung giải trừ nguy cơ này?” Phương Chỉ Doanh vuốt ve bụng đã to, cắn môi bình tĩnh hỏi.
Thái y nhíu mày trầm tư một phen, thở dài: “Có là có, chỉ là sợ thể cốt nương nương không chịu nổi.”
“Nói đi, bản cung nghe.” Phương Chỉ Doanh cắn răng nói.
“Vi thần có một phương thuốc có thể cho nương nương sử dụng, dùng xong sẽ có hiệu quả như đẻ non, có điều lại cực kỳ hại cơ thể, thêm nữa thể cốt nương nương yếu, rất có thể nguy hiểm đến tính mạng.”
“Tuy nhiên vi thần không hề tán thành loại phương pháp này, dù sao khả năng thứ nhất vẫn lớn hơn, hiện tại thai nhi còn có mạch tượng, chỉ là hư phù, nhưng có vẻ nguy hiểm.”
Huyết sắc trên mặt Phương Chỉ Doanh nhất thời tản đi, dùng hay không dùng?
“Thái y, không phải ngươi vừa nói không xác định có loại khả năng này sao?” Nàng níu chặt lấy cọng rơm cứu mạng này.
Thái y gật đầu: “Đúng vậy, cho nên tất cả vẫn nên xem ý tứ của nương nương, có điều sau một tháng, nếu mạch tượng thai nhi trong bụng nương nương ổn định lại, thì không có việc gì.”
“Bản cung đã hiểu, vậy phiền thái y kê cho bản cung thuốc dưỡng thai.” Phương Chỉ Doanh quyết định thử đánh cuộc một lần.
Thái y lĩnh mệnh, sau đó căn cứ vào tình hình thân thể Phương Quý Phi trước mắt để kê đơn dưỡng thai, còn thêm một số thức ăn cần tránh, hắn hi vọng Phương quý phi có thể giữ được thai nhi.
Sauk hi Phương Chỉ Doanh nhận đầy đủ phương thuốc xong, sai Tử Quyên đưa thái y ra ngoài.
Nắm phương thuốc trong tay, ánh mắt Phương Chỉ Doanh mù mịt không hiểu, đồng thời vừa giận vừa hận thân thể gầy yếu của chính mình.
Nếu một tháng sau mạch tượng ổn định lại, liền là một tin vui lớn, nếu không thể, việc này có lẽ còn có thể trở thành cơ hội của nàng.
………………………………
Quan Sư cung phát sinh chuyện gì không ai biết, ngoại trừ Mộ Dung Triệt, khi hắn nghe ám vệ thuật lại những lời thái y nói xong, mắt hơi híp lại.
Thì ra phương thuốc kia thật sự có hiệu quả.
Sau đó hắn cũng bỏ sang một bên, chuyện Phương Chỉ Doanh với hắn mà nói không phải chuyện quan trọng, tuy con nối dõi của hắn rất ít, nhưng thân thể Phương quý phi sinh hạ ra hài tử cũng không làm hắn chờ mong.
Từ khi Liễu Vi Dung phát hiện ra than củi cũng có thể gian lận, liền nhận thức sâu sắc trình độ nguy hiểm của hoàng cung này, phải biết rằng mùa đông ở cổ đại phải dựa vào chậu than để sưởi ấm.
Đặc biệt là trẻ sơ sinh sinh vào mùa đông, một đứa trẻ chưa trưởng thành cũng đối xử như vậy, thật sự là quá tàn nhẫn.
Đối với Thục phi Ngụy Vãn Hân, hiện tại là Ngụy Tần, Liễu Vi Dung hận, không chỉ Đoàn Đoàn không có việc gì, liền bỏ qua, nếu nàng không có linh tuyền, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Cho nên nàng dự định phản kích lại một chút.
Nàng vào không gian tìm sách thuốc, từ trong đó tìm ra một phương thuốc, đó là phương thuốc làm cho người ta khi ngủ rất hay mơ, dựa theo cách nói của người hiện đại chính là một bộ phận bị mất cân bằng, làm cho chất lượng giấc ngủ giảm xuống.
Những dược liệu này đều rất phổ biến, vừa vặn trong tư khố của nàng cũng có.
Còn tiếp
“Vi thần xác định, mạch thai nhi trong bụng nương nương càng ngày càng hư phù (không có thực), có lẽ vì thể cốt nương nương quá yếu, nếu như cứ tiếp tục như vậy, thai nhi có thể là một cái thai chết.”
Lời lão thái y nói làm cho trong lòng Phương Chỉ Doanh cảm thấy lạnh buốt, sao lại có thể là thai chết.
Chuyện như vậy, nàng thật sự không thể nào chịu đựng được.
Tử Quyên đứng ở một bên nghe xong cũng sắc mặt trắng nhợt, nàng khẩn trương nhìn nương nương, sợ nương nương quá kích động mà ngất đi.
“Tuy nhiên còn có một dấu hiệu khác nữa là nương nương không hề mang thai.” Đôi mắt đẹp mở to, trong mắt chấn kinh, hung hăng níu chặt người bên cạnh, hét lên, hết sức kích động: “Thái y, nhất định là ngươi đang nói đùa, đúng không?”
Bụng nàng càng ngày càng lớn, vậy mà thái y nói như thế, nếu không phải vì hắn là người của mình, nàng sợ là thái y này có rắp tâm khác, muốn mưu hại hài tử của nàng.
“Nương nương đừng quá kích động, cẩn thận hài tử, chuyện này vi thần không dám lấy ra nói đùa, mà do vi thần lấy mấy ngày đến xem bệnh cho nương nương, khả năng nương nương không mang thai không lớn, nhưng trước mắt vi thần nghĩ là do thể cốt nương nương yếu, mạch tượng thai y bất ổn, hư phù là rất bình thường, nhưng hiện tại xem ra, hình như không phải như vậy, cho nên vẫn nên tính đến khả năng này.”
“Nếu thể cốt nương nương khỏe mạnh mà nói, vi thần có thể trực tiếp chẩn đoán là khả năng kia.”
Chân tướng tàn khốc như vậy, hắn vẫn nói ra.
Lấy tư cách là một thái y đã đọc nhiều sách, đối với chuyện này cũng không nề hà, phương thuốc cổ truyền trong dân gian rất nhiều, ai biết có phải Quý phi nương nương là bị trúng chiêu rồi hay không.
Thái y cũng không phải vạn năng, mạch tượng thai nhi trong bụng Quý phi nương nương hư phù, trước đó hắn nghĩ rằng là do thân thể Quý phi nương nương không tốt.
Nhưng hôm nay lúc bắt mạch, mạch tượng thai nhi hình như không có, căn bản không giống như một người mang thai 5 tháng, cho nên hắn mới có phỏng đoán này.
“Không, không, không có khả năng, bản cung làm sao có thể không mang thai…” Trên mặt tú mĩ của Phương Chỉ Doanh hết sức mờ mịt, sắc mặt một mảnh trắng xanh, thống khổ khóc nức nở.
Kỳ thật trong lòng nàng cũng đã tin vào chẩn đoán bệnh thứ hai thái y nói với nàng, dù sao nàng cũng mới thị tẩm qua một lần, tuy nói dùng phương thuốc bí truyền rồi, nhưng nhìn vào thể trạng thân thể của mình thì tỷ lệ mang thai là rất nhỏ.
“Nương nương…” Tay chân Tử Quyên luống cuống nhìn Phương Quý Phi, không biết nên an ủi nương nương như thế nào mới tốt.
Phương Chỉ Doanh cũng là người mạnh mẽ, biết được chính mình hoài thai lại là thai chết, sau khi khóc xong liền bình tĩnh lại.
“Không biết thái y có phương pháp gì giúp bản cung giải trừ nguy cơ này?” Phương Chỉ Doanh vuốt ve bụng đã to, cắn môi bình tĩnh hỏi.
Thái y nhíu mày trầm tư một phen, thở dài: “Có là có, chỉ là sợ thể cốt nương nương không chịu nổi.”
“Nói đi, bản cung nghe.” Phương Chỉ Doanh cắn răng nói.
“Vi thần có một phương thuốc có thể cho nương nương sử dụng, dùng xong sẽ có hiệu quả như đẻ non, có điều lại cực kỳ hại cơ thể, thêm nữa thể cốt nương nương yếu, rất có thể nguy hiểm đến tính mạng.”
“Tuy nhiên vi thần không hề tán thành loại phương pháp này, dù sao khả năng thứ nhất vẫn lớn hơn, hiện tại thai nhi còn có mạch tượng, chỉ là hư phù, nhưng có vẻ nguy hiểm.”
Huyết sắc trên mặt Phương Chỉ Doanh nhất thời tản đi, dùng hay không dùng?
“Thái y, không phải ngươi vừa nói không xác định có loại khả năng này sao?” Nàng níu chặt lấy cọng rơm cứu mạng này.
Thái y gật đầu: “Đúng vậy, cho nên tất cả vẫn nên xem ý tứ của nương nương, có điều sau một tháng, nếu mạch tượng thai nhi trong bụng nương nương ổn định lại, thì không có việc gì.”
“Bản cung đã hiểu, vậy phiền thái y kê cho bản cung thuốc dưỡng thai.” Phương Chỉ Doanh quyết định thử đánh cuộc một lần.
Thái y lĩnh mệnh, sau đó căn cứ vào tình hình thân thể Phương Quý Phi trước mắt để kê đơn dưỡng thai, còn thêm một số thức ăn cần tránh, hắn hi vọng Phương quý phi có thể giữ được thai nhi.
Sauk hi Phương Chỉ Doanh nhận đầy đủ phương thuốc xong, sai Tử Quyên đưa thái y ra ngoài.
Nắm phương thuốc trong tay, ánh mắt Phương Chỉ Doanh mù mịt không hiểu, đồng thời vừa giận vừa hận thân thể gầy yếu của chính mình.
Nếu một tháng sau mạch tượng ổn định lại, liền là một tin vui lớn, nếu không thể, việc này có lẽ còn có thể trở thành cơ hội của nàng.
………………………………
Quan Sư cung phát sinh chuyện gì không ai biết, ngoại trừ Mộ Dung Triệt, khi hắn nghe ám vệ thuật lại những lời thái y nói xong, mắt hơi híp lại.
Thì ra phương thuốc kia thật sự có hiệu quả.
Sau đó hắn cũng bỏ sang một bên, chuyện Phương Chỉ Doanh với hắn mà nói không phải chuyện quan trọng, tuy con nối dõi của hắn rất ít, nhưng thân thể Phương quý phi sinh hạ ra hài tử cũng không làm hắn chờ mong.
Từ khi Liễu Vi Dung phát hiện ra than củi cũng có thể gian lận, liền nhận thức sâu sắc trình độ nguy hiểm của hoàng cung này, phải biết rằng mùa đông ở cổ đại phải dựa vào chậu than để sưởi ấm.
Đặc biệt là trẻ sơ sinh sinh vào mùa đông, một đứa trẻ chưa trưởng thành cũng đối xử như vậy, thật sự là quá tàn nhẫn.
Đối với Thục phi Ngụy Vãn Hân, hiện tại là Ngụy Tần, Liễu Vi Dung hận, không chỉ Đoàn Đoàn không có việc gì, liền bỏ qua, nếu nàng không có linh tuyền, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Cho nên nàng dự định phản kích lại một chút.
Nàng vào không gian tìm sách thuốc, từ trong đó tìm ra một phương thuốc, đó là phương thuốc làm cho người ta khi ngủ rất hay mơ, dựa theo cách nói của người hiện đại chính là một bộ phận bị mất cân bằng, làm cho chất lượng giấc ngủ giảm xuống.
Những dược liệu này đều rất phổ biến, vừa vặn trong tư khố của nàng cũng có.
Còn tiếp
Tác giả :
Cửu Nguyệt Vi Lam