Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa
Chương 17: Khương Lễ đến thăm
Khi Phong Tiểu Tiểu đã ăn no uống say, ngủ đủ giấc, chậm chạp tỉnh dậy, thì Dương Nghiễn cùng chó cỏ Alexander đã ra ngoài, xem chừng cuối cùng Thái Bạch Kim Tinh vẫn là hơn một chút, Tổ hợp bất hạnh Nhị Lang Thần cùng Hao Thiên Khuyển thất bại chiến dịch, không thể không khuất phục…
“Chiêm chiếp~ thu————–“
“…”
Phong Tiểu Tiểu miệng ngậm bàn chải đánh răng cùng chim Hoàng yến…chim sẻ trong lồng son nhìn nhau thật lâu, sau đó xoay người, mặt không chút thay đổi tiếp tục đánh răng, rửa mặt, lau khô lại quay lại: “Thì ra mày vẫn còn ở đây?!”
“Chiêm chiếp~~” Chim sẻ tên Alice vỗ vỗ cánh hai lần, cái đầu nhỏ nhanh chóng liếc mắt một cái hướng cái dĩa không trong lồng chim siêu sa hoa của mình rồi quay lại…Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc phát hiện bản thân vậy mà có thể nhìn thấy từ trong đôi mắt nhỏ kia là chỉ trích cùng bất mãn.
“Đói bụng?!” Phong Tiểu Tiểu nghi hoặc, ngẫm lại chính mình không nên lưu lạc đến mức cùng một con chim sẻ so đo, lại nói nó cũng ăn không hết mấy hạt gạo… Phong Tiểu Tiểu rất hào phóng quyết định giúp Nhị Lang Thần cho Phác Thiên Ưng của hắn ăn, vì thế hốt một nhúm gạo từ trong lu ra, thả vào cái dĩa không trước mặt chim sẻ béo.
Chim sẻ béo vừa lòng “chiêm chiếp” hai tiếng, nhảy đến trước cái dĩa, sau đó thấp đầu, lại sau đó…không động tĩnh.
“…”
“…”
Ba quỉ hồn phiêu thổi đi ngang qua liếc mắt một cái: “Chị, con chim sẻ này hình như không quen ăn gạo thông thường?”
Theo sự phô trương mà Dương Nghiễn chăm sóc cho thú cưng của hắn mà tính thì hai con này trước kia ở nhà họ Dương nhất định là sống quá sung sướng an nhàn, không nói ăn kim uống ngọc, nhưng mỗi tháng sinh hoạt phí của chúng còn cao hơn một nhà ba người là khẳng định.
Giống như chứng minh cách nói của ba quỉ côn đồ, vừa dứt lời, chim sẻ béo liền nâng móng hất đổ cái dĩa, một bộ nhà giàu mới nổi kiêu ngạo ương ngạnh lật bàn ở tiệm cơm.
Mẹ nó, mày nghĩ mày là phượng hoàng sao…
….
Thừa dịp Dương Nghiễn không ở nhà, quăng con chim sẻ này ra cửa sổ, để cho nó tự mình kiếm ăn thuận tiện giảm béo, đường đường là thần thú Phác Thiên Ưng là trâu bò cỡ nào, nếu như trở về hàng tiên ban mà bay không nổi thì dọa người ra sao chứ.
Phong Tiểu Tiểu tuyệt không thừa nhận vì bị đối phương khinh bỉ mới trả đũa.
Quay đầu lại, chỉ thấy ba quỉ cô hồn đang vây quanh mấy đống bùn không biết Lý Trường mang về từ khi nào.
Từ khi dùng Ngưu lệ có thể thấy ba quỉ, mấy người Phong Tiểu Tiểu không cần phải tiếp tục thoa mắt vẫn có thể liên tục nhìn đến ba tên này, theo Lý Trường, đây là do từ trường đã tương thông, mọi người đều đã nhớ kĩ tần suất dao động linh hồn của ba quỉ.
Bởi vì bên người Phong Tiểu Tiểu là hoàn cảnh thích hợp nhất để bồi dưỡng vạn linh, cho nên trước khi ba quỉ sống lại tự nhiên là muốn liên tục ở nơi này. Miễn cho ra đường không cẩn thận gặp phải kẻ linh hồn đầy lệ khí như Khương Lễ rồi hồn phi phách tán.
“Xem gì vậy?” Phong Tiểu Tiểu mở TV, cầm điều khiển từ xa chuyển kênh, thuận tay lấy một quả táo, vừa cắn vừa hỏi.
“Chị, bùn này là để nặn thân thể cho bọn em à?!” Ba quỉ tựa hồ có chút hưng phấn vây lại.
“Hình như là vậy, Lý Trường muốn tôi thử xem, xem cấu tạo và tính chất của loại đất nào xoa nắn thuận tay.” Phong Tiểu Tiểu phiêu mắt hướng đống bùn đủ màu sắc
Quỉ hồn côn đồ Giáp do dự một chút, phiêu đến gần: “Chị, độ thuần thục cao không?”
“Có lẽ nhìn ra được hình dạng.” Thanh âm cắn táo tạm dừng vài giây, sau đó mới nghe tiếng Phong Tiểu Tiểu trả lời.
Nghe thấy câu trả lời mơ hồ như vậy, ba quỉ hồn không khỏi sinh ra cảm giác nguy cơ. Bọn họ vốn muốn nhờ Phong Tiểu Tiểu nặn cho đẹp trai một chút so với trước kia, cái này chính là đi thẩm mĩ viện sửa sắc đẹp an toàn tuyệt đối không tác dụng phụ, nhưng theo tình huống hiện tại mà nói, ba quỉ có lẽ còn có nguy cơ hủy dung.
Nghĩ đến nhân sinh tương lai phải sống với ngũ quan dị dạng ba quỉ đột nhiên có loại xúc động không muốn sống.
Quỉ côn đồ Ất nuốt nuốt nước miếng: “Hay là…Ngài nặn trước cho bọn em xem thử?”
“Bây giờ nước tới chân mới nhảy không còn kịp rồi, có điều tôi đoán có lẽ thần lực tạo người hẳn là không cần cấp độ nghệ thuật quá cao nhỉ?” Phong Tiểu Tiểu cắn xong quả táo chà xát tay, thay đổi tư thế ngồi trên sô pha: “Nghe nói thời điểm Nữ Oa tạo người thì cũng chỉ có nhóm đầu tiêm là kiên nhẫn nhất, sau đều là cột cái dây dính bùn rồi trực tiếp quăng…Nhìn các anh diện mạo khi sinh tiền kia, tôi phỏng chừng có là tượng đất thì cũng chính là loại bị quăng thảm nhất.”
“…”
Bị đả kích nghiêm trọng, ba quỉ hồn đi phòng khác, tiếp tục phiêu đãng.
Phong Tiểu Tiểu chờ từ sáng đến nửa buổi chiều cũng không thấy bưu tá, vốn đang nghĩ bưu kiện hôm nay có lẽ sẽ không đến, định ra ngoài đi bộ một chút, thời điểm muốn ra ngoài, tiểu Khương ghé thăm.
“Tiểu Tiểu.” Khương lễ đứng ở ngoài cửa cười đến ngọt ngào, khuôn mặt thanh tú trắng nõn ngại ngùng, trong tay còn cầm mấy gói đựng cơm hộp: “Chú nói cậu hôm nay ở nhà chờ, mình nghĩ cậu hẳn là chưa ăn cơm, đi nhà hàng gọi giúp cậu vài món…”
Từ khi biết Dương Nghiễn cũng không phải là tình địch như mình tưởng, Khương Lễ lại thật nhiệt tình sự nghiệp theo đuổi Phong Tiểu Tiểu.
Hơn nữa bây giờ dưới điều kiện thuận lợi mọi người là hư hư thực thực đồng nghiệp.
Ba quỉ vốn đang đi ra ngoài muốn xem người đến cửa là ai, kết quả nhìn thấy Khương Lễ được Phong Tiểu Tiểu mời vào nhà, nháy mắt nửa người bay ra lại “huỵch” một tiếng rụt trở về.
Ngoại trừ đêm đầu tiên khi nhìn được thấy người quá mức sung sướng quên cả sợ hãi, sau này ba quỉ chỉ cần hơi chút ở gần Khương Lễ đều bảo trì hình tượng con thỏ nhỏ vô tội nơm nớp sợ hãi này.
“Trên người cậu lệ khí quá nặng, bọn họ sợ hồn phi phách tán.” Phong Tiểu Tiểu giải thích.
Khương Lễ đỏ mặt, có chút ngượng ngùng: “Thật xin lỗi, công việc của mình có chút tính đặc thù, hy vọng mọi người có thể lượng giải.”
Phong Tiểu Tiểu không thể lí giải cũng vô pháp tưởng tượng, một đứa bé trai ngại ngùng như vậy, lại lễ phép hiền hòa, thâm chí có chút mẫn cảm yếu ớt, thì khi tiến hành cái cậu ta gọi là công tác sẽ có bộ dạng gì.
Ba quỉ không sợ Nữ Oa là Phong Tiểu Tiểu, cũng không sợ Nhị Lang Thần là Dương Nghiễn, cố tình lại đi sợ Khương Lễ tính tình tốt như vây…Tuy rằng công việc của người ta đặc thù một chút, nhưng nếu bàn về tính cách mà nói, thì thời điểm không làm việc, cậu ta là người dễ nói chuyện nhất hoặc là dễ bắt nạt nhất.
Nguyên nhân trong đó, trừ bỏ bản thân Khương Lễ mang theo ngút trời lệ khí, đại khái còn có trực giác né tránh của ba quỉ với pháp thân cậu ta. Lý Trường từng nói qua, thân là linh thể thuần túy, cho nên bản năng của ba quỉ là trực tiếp nhất, cũng chính xác nhất.
Rốt cuộc Khương Lễ là loại người nào?! Phong Tiểu Tiểu bắt dầu chờ mong phù triện đến. Chỉ cần đến, cô lập tức sẽ chụp một tấm lên trán Khương Lễ.
“Chiêm chiếp~ thu————–“
“…”
Phong Tiểu Tiểu miệng ngậm bàn chải đánh răng cùng chim Hoàng yến…chim sẻ trong lồng son nhìn nhau thật lâu, sau đó xoay người, mặt không chút thay đổi tiếp tục đánh răng, rửa mặt, lau khô lại quay lại: “Thì ra mày vẫn còn ở đây?!”
“Chiêm chiếp~~” Chim sẻ tên Alice vỗ vỗ cánh hai lần, cái đầu nhỏ nhanh chóng liếc mắt một cái hướng cái dĩa không trong lồng chim siêu sa hoa của mình rồi quay lại…Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc phát hiện bản thân vậy mà có thể nhìn thấy từ trong đôi mắt nhỏ kia là chỉ trích cùng bất mãn.
“Đói bụng?!” Phong Tiểu Tiểu nghi hoặc, ngẫm lại chính mình không nên lưu lạc đến mức cùng một con chim sẻ so đo, lại nói nó cũng ăn không hết mấy hạt gạo… Phong Tiểu Tiểu rất hào phóng quyết định giúp Nhị Lang Thần cho Phác Thiên Ưng của hắn ăn, vì thế hốt một nhúm gạo từ trong lu ra, thả vào cái dĩa không trước mặt chim sẻ béo.
Chim sẻ béo vừa lòng “chiêm chiếp” hai tiếng, nhảy đến trước cái dĩa, sau đó thấp đầu, lại sau đó…không động tĩnh.
“…”
“…”
Ba quỉ hồn phiêu thổi đi ngang qua liếc mắt một cái: “Chị, con chim sẻ này hình như không quen ăn gạo thông thường?”
Theo sự phô trương mà Dương Nghiễn chăm sóc cho thú cưng của hắn mà tính thì hai con này trước kia ở nhà họ Dương nhất định là sống quá sung sướng an nhàn, không nói ăn kim uống ngọc, nhưng mỗi tháng sinh hoạt phí của chúng còn cao hơn một nhà ba người là khẳng định.
Giống như chứng minh cách nói của ba quỉ côn đồ, vừa dứt lời, chim sẻ béo liền nâng móng hất đổ cái dĩa, một bộ nhà giàu mới nổi kiêu ngạo ương ngạnh lật bàn ở tiệm cơm.
Mẹ nó, mày nghĩ mày là phượng hoàng sao…
….
Thừa dịp Dương Nghiễn không ở nhà, quăng con chim sẻ này ra cửa sổ, để cho nó tự mình kiếm ăn thuận tiện giảm béo, đường đường là thần thú Phác Thiên Ưng là trâu bò cỡ nào, nếu như trở về hàng tiên ban mà bay không nổi thì dọa người ra sao chứ.
Phong Tiểu Tiểu tuyệt không thừa nhận vì bị đối phương khinh bỉ mới trả đũa.
Quay đầu lại, chỉ thấy ba quỉ cô hồn đang vây quanh mấy đống bùn không biết Lý Trường mang về từ khi nào.
Từ khi dùng Ngưu lệ có thể thấy ba quỉ, mấy người Phong Tiểu Tiểu không cần phải tiếp tục thoa mắt vẫn có thể liên tục nhìn đến ba tên này, theo Lý Trường, đây là do từ trường đã tương thông, mọi người đều đã nhớ kĩ tần suất dao động linh hồn của ba quỉ.
Bởi vì bên người Phong Tiểu Tiểu là hoàn cảnh thích hợp nhất để bồi dưỡng vạn linh, cho nên trước khi ba quỉ sống lại tự nhiên là muốn liên tục ở nơi này. Miễn cho ra đường không cẩn thận gặp phải kẻ linh hồn đầy lệ khí như Khương Lễ rồi hồn phi phách tán.
“Xem gì vậy?” Phong Tiểu Tiểu mở TV, cầm điều khiển từ xa chuyển kênh, thuận tay lấy một quả táo, vừa cắn vừa hỏi.
“Chị, bùn này là để nặn thân thể cho bọn em à?!” Ba quỉ tựa hồ có chút hưng phấn vây lại.
“Hình như là vậy, Lý Trường muốn tôi thử xem, xem cấu tạo và tính chất của loại đất nào xoa nắn thuận tay.” Phong Tiểu Tiểu phiêu mắt hướng đống bùn đủ màu sắc
Quỉ hồn côn đồ Giáp do dự một chút, phiêu đến gần: “Chị, độ thuần thục cao không?”
“Có lẽ nhìn ra được hình dạng.” Thanh âm cắn táo tạm dừng vài giây, sau đó mới nghe tiếng Phong Tiểu Tiểu trả lời.
Nghe thấy câu trả lời mơ hồ như vậy, ba quỉ hồn không khỏi sinh ra cảm giác nguy cơ. Bọn họ vốn muốn nhờ Phong Tiểu Tiểu nặn cho đẹp trai một chút so với trước kia, cái này chính là đi thẩm mĩ viện sửa sắc đẹp an toàn tuyệt đối không tác dụng phụ, nhưng theo tình huống hiện tại mà nói, ba quỉ có lẽ còn có nguy cơ hủy dung.
Nghĩ đến nhân sinh tương lai phải sống với ngũ quan dị dạng ba quỉ đột nhiên có loại xúc động không muốn sống.
Quỉ côn đồ Ất nuốt nuốt nước miếng: “Hay là…Ngài nặn trước cho bọn em xem thử?”
“Bây giờ nước tới chân mới nhảy không còn kịp rồi, có điều tôi đoán có lẽ thần lực tạo người hẳn là không cần cấp độ nghệ thuật quá cao nhỉ?” Phong Tiểu Tiểu cắn xong quả táo chà xát tay, thay đổi tư thế ngồi trên sô pha: “Nghe nói thời điểm Nữ Oa tạo người thì cũng chỉ có nhóm đầu tiêm là kiên nhẫn nhất, sau đều là cột cái dây dính bùn rồi trực tiếp quăng…Nhìn các anh diện mạo khi sinh tiền kia, tôi phỏng chừng có là tượng đất thì cũng chính là loại bị quăng thảm nhất.”
“…”
Bị đả kích nghiêm trọng, ba quỉ hồn đi phòng khác, tiếp tục phiêu đãng.
Phong Tiểu Tiểu chờ từ sáng đến nửa buổi chiều cũng không thấy bưu tá, vốn đang nghĩ bưu kiện hôm nay có lẽ sẽ không đến, định ra ngoài đi bộ một chút, thời điểm muốn ra ngoài, tiểu Khương ghé thăm.
“Tiểu Tiểu.” Khương lễ đứng ở ngoài cửa cười đến ngọt ngào, khuôn mặt thanh tú trắng nõn ngại ngùng, trong tay còn cầm mấy gói đựng cơm hộp: “Chú nói cậu hôm nay ở nhà chờ, mình nghĩ cậu hẳn là chưa ăn cơm, đi nhà hàng gọi giúp cậu vài món…”
Từ khi biết Dương Nghiễn cũng không phải là tình địch như mình tưởng, Khương Lễ lại thật nhiệt tình sự nghiệp theo đuổi Phong Tiểu Tiểu.
Hơn nữa bây giờ dưới điều kiện thuận lợi mọi người là hư hư thực thực đồng nghiệp.
Ba quỉ vốn đang đi ra ngoài muốn xem người đến cửa là ai, kết quả nhìn thấy Khương Lễ được Phong Tiểu Tiểu mời vào nhà, nháy mắt nửa người bay ra lại “huỵch” một tiếng rụt trở về.
Ngoại trừ đêm đầu tiên khi nhìn được thấy người quá mức sung sướng quên cả sợ hãi, sau này ba quỉ chỉ cần hơi chút ở gần Khương Lễ đều bảo trì hình tượng con thỏ nhỏ vô tội nơm nớp sợ hãi này.
“Trên người cậu lệ khí quá nặng, bọn họ sợ hồn phi phách tán.” Phong Tiểu Tiểu giải thích.
Khương Lễ đỏ mặt, có chút ngượng ngùng: “Thật xin lỗi, công việc của mình có chút tính đặc thù, hy vọng mọi người có thể lượng giải.”
Phong Tiểu Tiểu không thể lí giải cũng vô pháp tưởng tượng, một đứa bé trai ngại ngùng như vậy, lại lễ phép hiền hòa, thâm chí có chút mẫn cảm yếu ớt, thì khi tiến hành cái cậu ta gọi là công tác sẽ có bộ dạng gì.
Ba quỉ không sợ Nữ Oa là Phong Tiểu Tiểu, cũng không sợ Nhị Lang Thần là Dương Nghiễn, cố tình lại đi sợ Khương Lễ tính tình tốt như vây…Tuy rằng công việc của người ta đặc thù một chút, nhưng nếu bàn về tính cách mà nói, thì thời điểm không làm việc, cậu ta là người dễ nói chuyện nhất hoặc là dễ bắt nạt nhất.
Nguyên nhân trong đó, trừ bỏ bản thân Khương Lễ mang theo ngút trời lệ khí, đại khái còn có trực giác né tránh của ba quỉ với pháp thân cậu ta. Lý Trường từng nói qua, thân là linh thể thuần túy, cho nên bản năng của ba quỉ là trực tiếp nhất, cũng chính xác nhất.
Rốt cuộc Khương Lễ là loại người nào?! Phong Tiểu Tiểu bắt dầu chờ mong phù triện đến. Chỉ cần đến, cô lập tức sẽ chụp một tấm lên trán Khương Lễ.
Tác giả :
Lăng Vũ Thủy Tụ