Nhân Vật Phản Diện Thật Ngoan
Chương 118 Tiểu Vô Danh Của Ta, Ngươi Thật Lợi Hại (1-10)
Oán khí!
Tức giận!
Phẫn hận!
Hung lệ!
Trong nháy mắt mạnh mẽ bạo tạc ra.
Tựa như một mãnh thú Viễn Cổ, đến bước đường cùng lựa chọn đồng quy vô tận với thế giới, khiến cho pháp tắc của thế giới này không ngừng chấn động.
Tiểu thế giới là dựa vào pháp tắc mà vận hành, vạn sự vạn vật đều tương sinh tương khắc, có trật tự phải tuân theo. Đặc điểm lớn nhất chính là ổn định, làm sao lại xuất hiện loại thần thú hung tàn như này!
Phát điên liên chính mình cô cũng không bỏ qua!
"Đây là nơi nào áp?" Trước mắt là một không gian màu hồng nhạt, cái gì cũng có, tất cả đều là một màu hồng nhạt dễ thương. Chỉ duy nhất chuỗi kẹo hồ lô đặt trên bàn sofa đó là một màu đỏ tươi.
Phồn Tinh cầm lấy một cây, liếm một chút.
Sưu Thần Hào nơm nớp lo sợ: 【 Ta chuẩn bị một không gian cho ngài, sau này cách khe hở của mỗi thế giới ngài đều có thể ở đây nghỉ ngơi! Tiểu thư Phồn Tinh đáng yêu xinh đẹp lại lương thiện, ngài có thích không? 】
Ba ba, ngươi có vui vẻ không? ? ?
Sưu Thần Hào liền chỉ thiếu nước quỳ xuống.
Sợ rồi, nó thật sự sợ rồi!
Không có Chiến Thần đại nhân làm đùi vàng trong cuộc sống, nó liền như đứa trẻ cô nhi. Nhìn thấy ai cũng muốn quỳ xuống gọi ba ba, nhất là lúc đối mặt với Phồn Tinh --
Lúc đầu nó chỉ coi cô là đồ ngốc.
Sau này phát hiện cái này lại là một tên phúc hắc, mà bây giờ, là một kẻ điên!
"Vui vẻ." Kẹo hồ lô rất ngon, Phồn Tinh tâm tình cực kỳ tốt, "Nếu như, còn có cái khác ăn, càng vui vẻ hơn."
Sưu Thần Hào run rẩy, lão đại đây là đang ám chỉ chút gì sao?
【 Có có, ngài sau này tới đây, khẳng định có! 】 Muốn cái gì đều cho, chỉ cần không cần mạng chó của nó, coi như muốn Chiến Thần ba ba của nó cũng đều cho!
Nam nhân nha, hi sinh chút nhan sắc, làm sao gọi là chịu thiệt?
Đây chẳng qua là sử dụng tài nguyên hợp lý mà thôi.
Phồn Tinh đếm trên đầu ngón tay tính toán: "1 thêm 1, lại thêm 1, ta có, 3 điểm chỉ số thông minh đây!"
Sưu Thần Hào: 【. . . 】 Cười không nổi, lúc 1 điểm chỉ số thông minh, ngươi coi Thích Hà là dê để chăn thả. 2 điểm chỉ số thông minh, ngươi học xong thần chắn sát thần, phật chắn giết phật, tâm không để ngươi toại nguyện, ngươi cũng có thể giết chết chính mình. 3 điểm chỉ số thông minh. . . Ngươi còn muốn làm cái gì?
Nó nơm nớp lo sợ đem Phồn Tinh đưa vào kế tiếp thế giới, trong lòng gần như là vỡ vụn--
Nó rất sợ a!
Hoàn toàn không biết sẽ phát sinh cái gì!
Lúc Phồn Tinh tỉnh lại, mặt liền rất đau.
Lão đại phồng quai hàm một chút, xác định là má phải đau, hơn nữa răng còn có chút lung lay.
Ai, đánh mặt cô?
Răng hỏng rồi.
Đánh mặt không sao, răng không thể động được, nếu không ăn cái gì cũng không ngon.
Lão đại ánh mắt tối sầm lại, cực kì rất không vui, bĩu bĩu môi, sợ tới mức Sưu Thần Hào bạo khóc, không muốn không muốn.
Nó vẫn còn là trẻ nhỏ, chuyện ở thế giới trước đã khiến nó sinh ra bóng ma trong lòng. Khiến nó luôn có ảo giác, a, đồ ngốc này không vui, cô có phải hay không muốn đưa tay ra một tay móc tim ra? ? ?
Sưu Thần Hào sợ tới mức nhanh chóng đem một tia ý thức nội dung cốt truyện nhét vào trong đầu Phồn Tinh trong, nhận nội dung cốt truyện, đừng tức giận, thế giới này rất tốt đẹp!
Thế giới này mảnh vở linh hồn của Chiến Thần đại nhân, là một tên vô danh gọi là Tạ Trản.
180 tuyến vô danh, năng lực nghiệp vụ không được còn chạy tới tham gia chương trình tìm kiếm ngôi sao nam, không có năng lực còn muốn bước chân vào giới giải trí.
Tính tình kém, năng lực thấp, không coi ai ra gì, lại thích ganh tỵ!
Từ nhỏ lớn lên trong một hoàn cảnh khiến hắn trở thành một thanh niên thiếu đạo đức, thiếu kiến thức, ánh mắt thiển cận, thật là. . .
Khiến cho người ta chán ghét!
Cho dù là người thường, đều chọc cho người ghét bỏ, huống chi là ở trong giới giải trí một nơi hơi sơ xuất sẽ bị phóng đại mọi khuyết điểm.
Đây không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là, hắn còn rất biết tìm đường chết --
Không tìm chết, làm sao có thể như vậy điên cuồng đi oán hận nam chính Thẩm Anh Bác của thế giới này?
Tạ Trản kia thật là giống như chó dại thoát dây cương, một tiết mục, nói năm câu thì bốn câu rưỡi đã oán hận hắn!
Bên ngoài tiếc mục, phàm là có thể oán hận Thẩm Anh Bác, hắn đều giống như anti-fan, sống chết cắn không buông.
Không biết, sợ là sẽ cảm thấy hắn cực kỳ mến mộ Thẩm Anh Bác!
Cứ như hắn một đại nam nhân, chán ghét một người trừ oán hận hắn bên ngoài ưu mỹ, lại không có lý do khác khiến người ta sống không được, chết không xong.
Cái này rất rõ ràng, chính là vừa xuẩn vừa ra vẻ.
Ai có thể thích hắn được?
Lại nói Thẩm Anh Bác, đây tuyệt đối là nam nhân được thiên đạo yêu thích nhất.
Xuất thân bất phàm, gia thế ưu việt, tuy rằng không tính là đứng đầu, nhưng so trên không bằng, so dưới có dư. Nhà hắn là gia tộc thứ hai trong tứ đại thế gia của thành phố Giang Nam, ít nhất ở Giang Nam, ai thấy cũng phải một gọi tiếng Thẩm thiếu.
Hơn nữa cái gia thế này, vẫn là lúc hắn tham gia Nam Đoàn, có được rất nhiều fans ưu ái, mới 'Trong lúc vô ý' phát hiện ra.
Càng dẫn tới một đám nữ fans gào thét --
A, không trở về nhà kế thừa gia sản hàng trăm triệu!
Có tài hoa, lại có nhan sắc, lại vẫn như vậy cố gắng, đây rốt cuộc là thần tiên tiểu ca ca từ phương nào?
Thẩm Anh Bác gần như là một đêm nổi tiếng, sau khi tham gia Nam Đoàn xong, trở thành ngôi sao nổi tiếng.
Sau đó liền --
Phồn Tinh nghiêng đầu.
Mở ra con đường lập hậu cung.
Là, có ý gì?
Ngọc gia yêu kiều -- nhan khống Đại tiểu thư, Thẩm gia ngang ngược tùy hứng nhưng trên giường rất phóng đãng -- em gái, Thẩm gia thành thục quyến rũ phóng đãng -- mẹ nuôi, thục nữ tỉnh thành thế gia bề ngoài ôn nhu động lòng người, nhưng trên giường tất tất tất --
Phồn Tinh vẻ mặt ngây ngẩn.
Trong đầu chỉ còn lại "Tất -- "
Loại miêu tả mịt mờ này, siêu khó hiểu, lão đại không hiểu.
Sưu Thần Hào chống nạnh, vì lo ngại cho thế giới trong sáng của mọi người, nó đem tất cả tin tức không hài hòa thay thế hết, mệt chết lão tử!
Gì? Thay đổi xong, xem không hiểu? (⊙_⊙)?
Sưu Thần Hào: 【. . . MMP! 】
Cô là cái tên ngốc đầu óc chỉ có 3 điểm chỉ số thông minh!
Sưu Thần Hào ở trong lòng bao biện cho Phồn Tinh.
Giúp cô cũng không có cái gì, dù sao quan tâm đồ ngốc, mỗi người đều có trách nhiệm.
Nếu bao biện còn chưa đủ, Sưu Thần Hào lại tự tiêm cho mình một liều thuốc mạnh--
Cô không chỉ là cái đầu óc ngốc, còn mẹ nó là tên dám móc tim mình ra!
Trong nháy mắt đó, Sưu Thần Hào không tình nguyện bình phục lại. Bắt đầu cam tâm tình nguyện chỉnh lý nội dung cốt truyện cho Phồn Tinh, quyết định đem nội dung cốt truyện phân tích, nhào nặn, sau đó lại chính miệng truyền lại cho cô.
Dù sao nó rất sợ, chứng kiến một màn móc tim đó, nó sợ là đã sinh ra bóng ma tâm lý cả đời.
【 Đại khái chính là như vậy. . . Thẩm Anh Bác kia, hắn là con nuôi của Thẩm gia. Bởi vì là con nuôi, cho nên hắn không có cảm giác an toàn, muốn có càng nhiều quyền lực. Hắn đi tham gia chương trình Nam Đoàn kia, tiến vào giới giải trí, chính là muốn mượn quan hệ của giới giải trí, đem quan hệ kinh doanh của thương nghiệp xâu chuỗi lại, củng cố địa vị của bản thân. 】
【 Ngài nghe có hiểu không? 】 Sưu Thần Hào hỏi dò.
Lão đại trong ánh mắt đều là ngôi sao nổ lóe tóe, suy nghĩ của bọn họ, rất phức tạp a!
Nhưng mà sau khi tăng 2 điểm chỉ số thông minh, cô đã học được giả vờ hiểu!
"Ưm. . . Hiểu."
【 Đây là thế giới giới giải trí, hơi có chút hỗn loạn, quan hệ nam nữ, tương đối phóng khoáng. 】 Sưu Thần Hào dùng hết từ ngữ để miêu tả, 【 Hơn nữa, Thẩm Anh Bác là một nam nhân có một hệ thống nuôi dưỡng bá tổng, cho nên, liền có rất nhiều nữ nhân quỳ gối dưới quần tây của hắn hầu hạ, đại khái cũng khoảng. . . Mười mấy hai mươi cái. Cuối cùng có danh phận thì khoảng bảy người. . . 】
Chỉ số thông minh của lão đại có tăng là không sai, nhưng mà cái nội dung cốt truyện này cũng bắt đầu chậm rãi vượt quá mức bình thường rồi!
Coi như Sưu Thần Hào phân tích, nhào nặn mà nói, Phồn Tinh cũng phản ứng hồi lâu --
Kỳ thật Thẩm Anh Bác coi như là cường đoạt vận mệnh của người khác, vốn dĩ kiếp trước của hắn chỉ là một tên côn đồ không cha hông mẹ, ở đầu đường xó chợ không chịu tiến thủ.
Nhưng sau khi trói buộc được hệ thống Nuôi Dưỡng Bá Tổng, hắn có được cơ hội sống lại một đời.
Lúc còn nhỏ sau khi được nhận nuôi một đoạn thời gian, dùng kế sách bẩn thỉu cướp mất vị trí con trai của người ta, thành công mở ra bước đầu Nuôi Dưỡng Bá Tổng.
Lúc đầu là bởi vì tuổi còn nhỏ, cho nên hệ thống Nuôi Dưỡng Bá Tổng Nuôi không làm được cái gì, chỉ có thể tạm thời án binh bất động, cho đến khi Thẩm Anh Bác trưởng thành.
Lưu manh, cho dù là sống lại một đời, vẫn là một tên không chịu tiến thủ.
Nhất là sau khi hắn có được sự giúp đỡ của hệ thống, không tốn bao nhiêu công sức trở thành Thẩm thiếu, vốn dĩ trong lòng đã không chịu cố gắng tiến thủ, lại càng thêm phóng túng bản thân.
Hắn cũng đã có hệ thống hỗ trợ, vận khí đã tốt đến mức nghịch thiên, việc gì phải đi học mấy cái quản lý doanh nghiệp gì kia?
Hắn xuất hiện nơi nào, liền tự động phát ra cỗ mị lực mê hoặc lòng người, cho dù là trinh tiết liệt nữ cũng không chống đỡ được.
Vì sao phải nhọc long đi học mấy cái ngôn ngữ gì kia, học quản lý xí nghiệp, học nhiều như vậy để làm cái gì?
Giới giải trí mới là con đường nhanh chóng thuận tiện nhất!
Chờ hắn đứng trên đỉnh của giới giải trí, trong tay nắm nhiều quan hệ rồi, tùy tùy tiện tiện mở công ty, đều có thể trở thành bá tổng người người ngưỡng mộ.
Huống hồ, hệ thống Nuôi Dưỡng Bá Tổng, chỉ là muốn hắn thu hoạch tình cảm của phụ nữ mà thôi, cũng không muốn hắn ở phương diện lĩnh vực doanh nghiệp này làm ra bao nhiêu thành tựu.
Thẩm Anh Bác dưới sự giúp đỡ của hệ thống, một đường phát triển cực kỳ thuận buồn xuôi gió.
Phàm là nữ nhân mà hắn coi trọng, cho dù là thiên kim tiểu thư gia thế ưu việt, thật sự sẽ chết tâm tư, quỳ gối dưới chân hắn mà hầu hạ, Vì hắn mà điên, vì hắn mà cuồng, tựa như là thiêu thân lao đầu vào biển lửa, thậm chí cung không biết là vì cái gì!
Một đám phụ nữ kiêu ngạo hơn trời kia, thậm chí cũng đồng ý chung chồng với người khác.
Nhưng mà ngoại trừ Ngọc gia Đại tiểu thư Ngọc Phồn Tinh.
Ngọc thị là gia tộc đứng đầu trong tứ đại thế gia ở thành phố Giang Nam này, Ngọc Phồn Tinh đại tiểu thư này, tuy rằng. ..
Nhan khống, mê trai, không làm việc, đầu óc không tốt.
Nhưng mà cô rất được yêu thương!
Ngọc gia cũng chỉ có một đứa con gái này, đó chính là nâng trong lòng bàn tay, dốc hết toàn bộ sức lực mà cưng chiều.
Cô cũng là người phụ nữ đầu tiên và duy nhất ở bên cạnh Thẩm Anh Bác khi hắn còn chưa có mở hậu cung thu phụ nữ. Lần đầu tiên gặp mặt, chính là nhìn trúng mặt của Thẩm Anh Bác.
Nhìn mặt, nhưng lại rất chung thủy.
Nói là nhan khống, liền thật sự chỉ nhìn mặt, cho dù là thân hay tâm, cũng chưa một lần nhìn qua.
Ngươi để cô cùng những người khác cùng chung một chồng?
Vậy thời gian mà cô nhìn mặt, không phải ít đi rất nhiều! ?
Thẩm Anh Bác đời này trước giờ cũng chưa từng bị nghẹn khuất như vậy, không thể ở bên ngoài trái ôm phải ấp thì thôi đi, đằng này Ngọc Phồn Tinh kia lại cứ như chày gỗ, ái mụi ám chỉ cái gì cũng không được. Cố tình là Ngọc thị còn áp Thẩm thị một cái đầu, hắn mới phải vất vả đi lấy lòng cô.
Cũng vì đời này ở trên người Ngọc Phồn Tinh nghẹn khuất nhiều như vậy.
Chờ hắn hấp dẫn phụ nữ đủ nhiều, tài sản và quan hệ tích góp đã lớn vượt qua Ngọc gia, chuyện đầu tiên chính là trở mặt khai đao với Ngọc Thị--
Ngọc Phồn Tinh cuối cùng kết cục mười phần thảm thiết, cô vốn là một người thích cái đến cực điểm, lại bị Thẩm Anh Bác hủy dung, đau khổ vô cùng.
Về phần quan hệ của Tạ Trản và Thẩm Anh Bác...