Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới
Chương 132: Từ thiên đường xuống địa ngục
Chiến trường khốc liệt.
Gió tanh mưa máu.
Ngoài phong ấn, có vài người trẻ tuổi đã trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng tu la nghìn tay kia điên cuồng oanh kích lớp phòng hộ của ma tướng, trong lòng không khỏi lạnh lẽo vạn phần. Nghĩ đến, nếu trong trận thi đấu gặp phải Lâm Hàn, để hắn sử dụng đến chiêu này...
Đạo cảnh, lĩnh vực của bọn họ mạnh thì có mạnh, nhưng làm sao mà đè ép được thứ quái vật siêu khổng lồ kia? Họ cũng có chân khí hộ thể, thậm chí vài người còn ngộ ra cách kết hợp chân khí hộ thể và đạo cảnh, trở thành đạo cảnh hộ thể giống như ma tướng. Nhưng đứng trước công kích trùng trùng điệp điệp, cùng với đại lực bá đạo hủy thiên diệt địa kia, họ không dám chắc cái thứ “hộ thể” của mình có thể chịu được mấy trảo.
Ma tướng gầm lên cực kỳ không cam lòng. Đột ngột bị cấm chú hệ nhiệt của Lê Ân Tĩnh tàn phá từ bên trong, khiến đạo cảnh hộ thể của hắn trở nên cực kỳ bất ổn, chẳng mấy chốc đã bị trảo pháp sắc bén của tu la xé rách.
Lúc này, có đến tám trăm cánh tay đã xuất thủ, còn tới hai trăm trảo trùng điệp lao tới. Thái cực đạo bị phá, ma tướng lúc này hoàn toàn sử dụng ma khí bản thân để bảo vệ, nhưng cũng chẳng chịu được mấy trảo đã bị xé rách tơi bời, thân thể khổng lồ chẳng mấy chốc đã rách nát không nỡ nhìn.
Nhưng hắn vẫn sống, giết một ma tướng không có dễ dàng như vậy. Chỉ cần nguyên thần của hắn không diệt, vậy thì hắn là bất tử. Huống chi, hiện tại hắn đang chiếm hữu thân thể Lã Thiên Thanh, chứ không phải là ma thể của hắn.
Tít tít tít... chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn cấp SS: Khám phá toàn bộ Mộc Thuật của Hashirama!
Phần thưởng...
Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống vang lên, hàng loạt thông tin chảy vào đầu, khiến hắn thoáng chốc lấy lại đôi chút tỉnh táo. Không chút do dự, Lâm Hàn phấn khởi điều động số ít ỏi vừa khôi phục được, gắng gượng thi triển nhẫn thuật.
Không thể không nói, thể chất của tộc Senju lúc này mới thể hiện ra hết được toàn bộ giá trị. Cứ mỗi lần Lâm Hàn tưởng mình đã sử dụng hết toàn bộ chakra, thì lại một lần nữa, chakra được sinh ra cuồn cuộn không ngừng nghỉ, mặc dù đối với lượng chakra của hắn, số lượng bây giờ vẫn chỉ là rất ít, nhưng như thế cũng đã đủ để hắn tiếp tục ra đòn rồi.
Phong ấn thuật.
Khế ước phong ấn!
Mộc Nhân mạnh mẽ nhảy từ trên đầu tu xuống, bàn tay khổng lồ chắc khỏe mạnh mẽ tóm lấy cổ quái vật, đè chặt nó xuống đất. Từ lòng bàn tay của mộc nhân, một vòng các ấn ký quái lạ lan tỏa ra xung quanh, thoáng chốc đã bao kín đầu của quái vật.
Trong nguyên tác, khế ước phong ấn này là loại khế ước chặt đứt liên hệ giữa hai cá thể, có thể là một người triệu hồi với triệu hồi thú, hoặc là liên hệ khống chế, giống như Tobi hay Madara khống chế Cửu vĩ vậy.
Lâm Hàn lúc này không rõ ràng lắm, hắn chỉ thuần túy là làm bừa, khi mà phần thưởng đầu tiên của nhiệm vụ ẩn mà hắn nhận được lại chính là thuật này, không biết có phải là hệ thống cố ý hay không? Nhưng quả thật, Lâm Hàn trước đó cũng từng phán đoán, ma tướng chưa hoàn toàn đoạt xá Lã Thiên Thanh, chỉ đơn giản là chiếm lấy thân thể hắn, đàn áp ý chí của hắn, đoạt xá thực chất cũng không có đơn giản và nhanh gọn như vậy, nhất là khi Lã Thiên Thanh còn là một võ thánh!
Quả nhiên!
Theo phong ấn lan tỏa, từng làn ma khí đen đặc bắt đầu điên cuồng xì ra khỏi thân thể quái vật. Thân thể khổng lồ kia cũng mờ mịt dần dần, cuối cùng trở lại thân thể cao gầy của Lã Thiên Thanh, im lìm không chút động đậy nằm dưới đất.
Còn làn khói đen kia, thoáng chốc đã tụ lại thành một thân ảnh cao lớn của một đại hán, đôi mắt tràn ngập hung quang nhìn Lâm Hàn. Nhưng ngay lập tức, hắn lại cảm thấy hoảng sợ, bởi phong ấn trên Long Châu Đài này đã bắt đầu rục rịch, năng lượng điên cuồng tràn tới hủy diệt nguyên thần của hắn.
Ma tướng thực sự hoảng hốt, phong ấn Long Châu Đài dù đã suy yếu, nhưng vẫn cực kỳ kinh khủng đối với ma tộc như hắn. Chẳng thế mà hắn chỉ dám ẩn giấu khí tức nguyên thần, chờ cơ hội đoạt xá một sinh vật trên đại lục này để có thể có cơ hội phá hoại phong ấn từ bên trong. Dù thế, thời gian của hắn cũng không nhiều, nếu không nhanh chóng, thì kể cả dù có đoạt xá, hắn cũng vẫn bị hủy diệt như thường.
Vậy mà bây giờ, thứ thuật chết tiệt của tên kia lại có thể mạnh mẽ tách hắn ra khỏi thân thể Lã Thiên Thanh, trần trụi phơi bày hắn trước pháp tắc của phong ấn, làm sao mà hắn không hoảng sợ đây? Nên nhớ, hiện tại hắn chỉ có nguyên thần tại đây, sức chống cự đối với phong ấn còn yếu ớt hơn ở trạng thái bình thường cả trăm lần.
Hắn hoảng hốt, nhanh chóng chui theo thông đạo mà mình vừa dồn sức mở ra kia. Mặc dù thông đạo lúc này gần như chỉ nhỏ bằng đầu đũa, nhưng hắn cũng chỉ là nguyên thần mà thôi, thoáng chốc đã trót lọt thông qua, không quên để lại lời nguyền rủa vang vọng khôn cùng:
- Đồ đáng chết! Tiện nhân! Các ngươi dám ám toán ta! Ta thề, sẽ có một ngày nào đó ta quay lại, giết sạch tất cả nhân loại các ngươi!
Theo tiếng la đầy oán niệm của ma tướng, tình thế cũng dần trở nên an tĩnh, chiến đấu cũng hoàn toàn ngừng lại, để lại một bãi chiến trường rách nát tràn ngập cát bụi và hoang tàn, còn đâu cảnh thế ngoại đào nguyên mà Lê Ân Tĩnh từng chứng kiến.
Aiz... có lẽ mỗi lần chiến đấu, nếu có ma pháp sư tham gia, chắc cũng chẳng xê xích gì nhiều a! Như vậy thì làm sao có người ẩn nấp trong này được? Lê Ân Tĩnh hơi cảm khái tự giải thích.
....
Hộc... hộc... hộc...
- Kết thúc... rồi sao?
Đôi mắt Lâm Hàn nhơ mờ đi hoàn toàn. Theo thiên chi chú ấn dần dần ẩn đi, hắn cảm thấy như toàn bộ sức lực của mình đều bị rút cạn. Cả thân thể như chẳng còn chút sức lực nào, lúc trước đã xâm chiếm toàn bộ thân thể hắn, tinh thần hắn, chống đỡ cho hắn chiến đấu tới lúc cuối cùng. Nhưng bây giờ, khi tất cả đột ngột rút đi. Lâm Hàn cảm giác như toàn bộ những thứ chống đỡ mình đều biến mất, tất cả... đều đứng trước ngưỡng cửa tan vỡ.
Lúc này, kiếm Hàn Tuyết vẫn lập lòe ánh sáng huyết sắc, sát khí thuần túy, không hề thông qua chú ấn theo cánh tay trái truyền vào, mạnh mẽ chiếm lĩnh lấy tinh thần Lâm Hàn, muốn giữ vững tinh thần sắp tan vỡ của hắn. Nhưng cũng chính vì thế, trong đầu Lâm Hàn bắt đầu tràn ngập sát khí, bản ngã mà hắn cố gắng duy trì từ đầu tới cuối có vẻ không duy trì nổi nữa.
Aaaaaaa...
Lâm Hàn gào lên đau đớn, tu la thiên thủ, mộc nhân, mộc long như mất đi nguồn sống, dần dần khô héo và đổ sập, Lâm Hàn cũng theo đó mà rơi tự do xuống, đối mặt với tình cảnh tan xương nát thịt.
Nhưng may mắn, Lê Ân Tĩnh vẫn còn ở đây. Với tu vi của nàng, việc đỡ lấy Lâm Hàn cũng chẳng khó khăn là bao. Hơn nữa nàng còn đỡ rất nhẹ nhàng, ôn nhu đặt hắn xuống, khuôn mặt tràn đầy lo lắng, nhìn Lâm Hàn thống khổ rít gào.
Cảm giác tinh thần tan vỡ, nhưng lại bị một nguồn lực mạnh mẽ kéo lại, hơn nữa nguồn lực này còn muốn xâm chiếm hoàn toàn tâm trí mình. Một mớ hổ lốn thông tin như điên cuồng chen chúc tới, loạn xạ va tứ tung trong đầu Lâm Hàn. Lúc này, Lâm Hàn đang nếm trải sự đau đớn tột cùng khi sắp chết, nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại không chết, mà lại mạnh mẽ bị kéo lại, để sự đau đớn ấy kéo dài ra vô tận! Đây mới thực sự là sống không bằng chết.
Đau đớn tinh thần kia cũng phần nào giúp Lâm Hàn quên đi cái cảm giác đau của bản thân. Hoặc là... có lẽ thần kinh của hắn không thể nào tiếp thu thêm thông điệp đau đớn từ thân thể nữa.
Mạnh mẽ sử dụng sát khí, kết hợp với thiên chi chú ấn đã làm cho thân thể Lâm Hàn phải chịu áp lực rất lớn. Sát khí này không hề ôn hòa như năng lượng tự nhiên, nó mang theo tính sát phạt và ăn mòn rất mạnh, có phần tương tự với chakra oán hận của Cửu Vĩ. Hơn nữa, Lâm Hàn còn nhiều lần liều lĩnh tăng mạnh cường độ hấp thu chakra, nhanh chóng hoàn thiện trạng thái hai của chú ấn, khiến cho thân thể hắn bị tàn phá càng mạnh mẽ. Dù cho có là thân thể mạnh mẽ nhất nhẫn giới của tộc Senju cũng không thể chịu nổi!
Chưa kể đến việc, chakra sinh cơ của Lâm Hàn lúc này cũng bị sát khí đồng hóa đi rất nhiều, không còn quá đầy đủ để thúc giục việc phục hồi nữa, tình huống diễn ra càng trở nên bết bát!
Phải chết sao?
Lâm Hàn thống khổ nhắm mắt lại, thật kỳ lạ, cảm giác đau đớn đột nhiên hoàn toàn biến mất, đầu óc hắn lại trở về một mảnh thanh minh.
Xung quanh là một không gian trắng xóa, ánh sáng lập lòe cùng những màn hình 4D trong suốt nói cho Lâm Hàn biết, hắn hiện tại còn chưa chết, hắn đang ở trong không gian của hệ thống giao dịch.
Cũng phải, chỉ có ở trong này, tinh thần của mình mới có thể thoát khỏi đau đớn như vậy đi!
- Tít tít tít... chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến! Đồng thời cùng lúc hoàn thành nhiệm vụ ẩn cấp SS. Phần thưởng của ký chủ được trùng điệp tăng lên gấp bội!
Nhiệm vụ chính tuyến: Phần thưởng tám triệu điểm thưởng, một lần quay thưởng may mắn, kích hoạt nhiệm vụ sự nghiệp!
Nhiệm vụ ẩn: Tái hiện toàn bộ Mộc Độn thành danh của Senju Hashirama. Mặc dù là dùng thủ thuật miễn cưỡng đạt đến, khó có thể tái hiện, nhưng cũng miễn cưỡng tính là hoàn thành nhiệm vụ!
Phần thưởng: Mười triệu điểm thưởng, toàn bộ kỹ năng của Senju Hashirama với độ thành thục cực cao. Bao gồm: Mộc Độn (Bản hoàn chỉnh, điều kiện về chakra ký chủ phải tự đạt được), thuật phong ấn, thuật thông linh La Sinh Môn, Thuật trị liệu, thuật Hắc Ám Hành cùng năng lực kháng ảo thuật mạnh mẽ.
Lâm Hàn thoáng chốc trợn to mắt!
Lần này chơi lớn rồi!
Mười tám triệu điểm thưởng! Một con số khủng khiếp mà nằm mơ Lâm Hàn cũng không dám mơ tới! Mặc dù điểm số này so với những thứ cao cấp hàng đầu vẫn chưa là cái gì, thậm chí còn rất nhỏ bé. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên mà Lâm Hàn nhận được số điểm thưởng cao ngất như vậy, khiến hắn không thể nào không khiếp sợ.
Quan trọng hơn!
Cái phần thưởng của nhiệm vụ kia càng thêm khủng khiếp, toàn bộ kỹ năng của Hashi? Lâm Hàn trước nay đúng là vẫn luôn thần tượng Hashirama, lấy hắn làm mục tiêu. Lâm Hàn vẫn luôn muốn mình có thể hoàn mỹ được như Hashirama, là một người xuất sắc trên mọi phương diện!
Nhưng con người mà, tinh lực có hạn, Lâm Hàn dù có làm thế nào đi nữa cũng không sánh được với Hashirama chỉ trong thời gian ngắn như thế, có chăng chỉ là Mộc Độn của hắn rất có thành tựu, bởi có sự hiểu biết kỹ càng về hình thái, tính chất biến hóa, và sự trợ giúp cực kỳ đắc lực của Trường Sinh Bí Điển. Còn các phương diện khác... có lẽ còn kém nhiều lắm!
Nhưng hiện tại, chỉ nhờ nắm giữ Mộc Độn đến mức cao nhất... Ách, thực tế là không phải nắm giữ, mà là lợi dụng thiên chi chú ấn làm được, trả giá là thân thể gần như tan vỡ như bây giờ. Hiện tại, dù có giết Lâm Hàn đi hắn cũng không dám một lần nữa sử dụng thiên chi chú ấn một cách điên cuồng như vậy! Ít nhất, Sát Pháp – Mộc Độn hắn không dám sử dụng, bởi áp lực và trả giá quá nặng nề rồi!
Chỉ nhờ “miễn cưỡng” nắm giữ được mộc độn mà Lâm Hàn lại nhận được phần thưởng là tất cả các kỹ năng bá đạo và hoàn mỹ của Hashirama, đúng là miếng bánh lớn từ trên trời rơi xuống, khiến hắn không thể không mừng rỡ.
Nhưng mà...
Tại sao mộc độn lại có điều kiện là phải đủ chakra?
Chết tiệt! Mộc độn chẳng phải là bao gồm cả tiên pháp – mộc độn hay sao? Không đủ chakra, vậy thì dùng kiểu gì?
Vậy còn tiên thuật? Tiên thuật của Hashirama đâu?
- Ký chủ hiện tại đang bị chú ấn xâm chiếm, thân thể đã gắn liền với chú ấn và thần khí Hàn Tuyết, ký chủ không thể cảm nhận được năng lượng tự nhiên nữa, vì vậy tiên thuật Thấp Cốt Lâm của Hashirama hoàn toàn bị vô hiệu hóa!
Lâm Hàn rên rỉ.
Cái gì mà không thể cảm nhận năng lượng tự nhiên nữa?
Chẳng phải là hoàn toàn không thể tu luyện tiên thuật nữa hay sao?
Bên góc màn hình còn bày rành rành phân tích về chú ấn cùng Hàn Tuyết! Theo tính toán, sau này, cứ mỗi lần sử dụng trạng thái này, Lâm Hàn chắc chắn sẽ bị sát khí xâm lấn tinh thần và thân thể, nhẹ thì bị sát khí ăn mòn ý thức, biến thành ác ma, nặng thì tinh thần tan vỡ, hương tiêu đạo vẫn.
Việc sử dụng sát pháp – mộc độn như hôm nay thì càng quên đi!
Tiên thuật không học được, sát pháp cũng là liều mạng may ra mới dùng, mà còn chưa chắc giành được chiến thắng! Hơn nữa, sát pháp chung quy lại cũng chỉ là bí pháp, không có không gian phát triển, hơn nữa còn có nhược điểm trí mạng là nghịch thiên, dễ bị võ giả dẫn thiên đạo oanh tạc, vì vậy, đường tiến sau này của Lâm Hàn gần như là hoàn toàn bị chặt đứt, lại còn có nhược điểm cực kỳ chết người bày ra.
Khốn nạn!
Ò oe ò oe...
Tiếng báo động vang lên, kéo Lâm Hàn ra khỏi niềm vui cùng sự hụt hẫng lo sợ vừa rồi.
- Cảnh báo, sinh mạng của ký chủ đang dần dần trôi đi! Có 90% là tử vong. Tinh thần nằm trong ranh giới tan vỡ, thân thể dần héo rút. Theo tính toán, sau năm phút sẽ hoàn toàn mất đi hy vọng! Cảnh báo...
Lâm Hàn kinh hãi!
Nãy giờ quanh quẩn trong hệ thống, làm hắn cứ cho rằng mình sẽ không có việc gì. Nhưng hắn nhầm rồi, nhầm to rồi. Tình trạng thân thể của hắn hiện tại cực kỳ bết bát, đứng trước ngưỡng cửa tử vong bất cứ lúc nào. Tính toán của hệ thống không phải là để trang trí, tỷ lệ thành công của trợ giúp rõ ràng chỉ có 10%, vậy thì Lâm Hàn chắc chắn chỉ có 10% sống sót!
Dù là kết quả hắn thắng hay thua, chắc chắn cũng chỉ có 10% sống sót, đó mới chính là sự đáng sợ khi hệ thống này tính toán, thực sự rất ít khi sai lệch bao giờ.
Cảm giác từ thiên đường rơi xuống địa ngục, có lẽ cũng là như thế đi!
Một giây trước còn nghe thấy mình giành được đủ phần quà, đủ loại kỹ năng lợi hại. Một phút sau, lại biết rằng đó chỉ là bữa cơm cuối của kẻ sắp bị tử hình, đúng là khiến người ta bi ai mà phẫn nộ.
Gió tanh mưa máu.
Ngoài phong ấn, có vài người trẻ tuổi đã trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng tu la nghìn tay kia điên cuồng oanh kích lớp phòng hộ của ma tướng, trong lòng không khỏi lạnh lẽo vạn phần. Nghĩ đến, nếu trong trận thi đấu gặp phải Lâm Hàn, để hắn sử dụng đến chiêu này...
Đạo cảnh, lĩnh vực của bọn họ mạnh thì có mạnh, nhưng làm sao mà đè ép được thứ quái vật siêu khổng lồ kia? Họ cũng có chân khí hộ thể, thậm chí vài người còn ngộ ra cách kết hợp chân khí hộ thể và đạo cảnh, trở thành đạo cảnh hộ thể giống như ma tướng. Nhưng đứng trước công kích trùng trùng điệp điệp, cùng với đại lực bá đạo hủy thiên diệt địa kia, họ không dám chắc cái thứ “hộ thể” của mình có thể chịu được mấy trảo.
Ma tướng gầm lên cực kỳ không cam lòng. Đột ngột bị cấm chú hệ nhiệt của Lê Ân Tĩnh tàn phá từ bên trong, khiến đạo cảnh hộ thể của hắn trở nên cực kỳ bất ổn, chẳng mấy chốc đã bị trảo pháp sắc bén của tu la xé rách.
Lúc này, có đến tám trăm cánh tay đã xuất thủ, còn tới hai trăm trảo trùng điệp lao tới. Thái cực đạo bị phá, ma tướng lúc này hoàn toàn sử dụng ma khí bản thân để bảo vệ, nhưng cũng chẳng chịu được mấy trảo đã bị xé rách tơi bời, thân thể khổng lồ chẳng mấy chốc đã rách nát không nỡ nhìn.
Nhưng hắn vẫn sống, giết một ma tướng không có dễ dàng như vậy. Chỉ cần nguyên thần của hắn không diệt, vậy thì hắn là bất tử. Huống chi, hiện tại hắn đang chiếm hữu thân thể Lã Thiên Thanh, chứ không phải là ma thể của hắn.
Tít tít tít... chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn cấp SS: Khám phá toàn bộ Mộc Thuật của Hashirama!
Phần thưởng...
Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống vang lên, hàng loạt thông tin chảy vào đầu, khiến hắn thoáng chốc lấy lại đôi chút tỉnh táo. Không chút do dự, Lâm Hàn phấn khởi điều động số ít ỏi vừa khôi phục được, gắng gượng thi triển nhẫn thuật.
Không thể không nói, thể chất của tộc Senju lúc này mới thể hiện ra hết được toàn bộ giá trị. Cứ mỗi lần Lâm Hàn tưởng mình đã sử dụng hết toàn bộ chakra, thì lại một lần nữa, chakra được sinh ra cuồn cuộn không ngừng nghỉ, mặc dù đối với lượng chakra của hắn, số lượng bây giờ vẫn chỉ là rất ít, nhưng như thế cũng đã đủ để hắn tiếp tục ra đòn rồi.
Phong ấn thuật.
Khế ước phong ấn!
Mộc Nhân mạnh mẽ nhảy từ trên đầu tu xuống, bàn tay khổng lồ chắc khỏe mạnh mẽ tóm lấy cổ quái vật, đè chặt nó xuống đất. Từ lòng bàn tay của mộc nhân, một vòng các ấn ký quái lạ lan tỏa ra xung quanh, thoáng chốc đã bao kín đầu của quái vật.
Trong nguyên tác, khế ước phong ấn này là loại khế ước chặt đứt liên hệ giữa hai cá thể, có thể là một người triệu hồi với triệu hồi thú, hoặc là liên hệ khống chế, giống như Tobi hay Madara khống chế Cửu vĩ vậy.
Lâm Hàn lúc này không rõ ràng lắm, hắn chỉ thuần túy là làm bừa, khi mà phần thưởng đầu tiên của nhiệm vụ ẩn mà hắn nhận được lại chính là thuật này, không biết có phải là hệ thống cố ý hay không? Nhưng quả thật, Lâm Hàn trước đó cũng từng phán đoán, ma tướng chưa hoàn toàn đoạt xá Lã Thiên Thanh, chỉ đơn giản là chiếm lấy thân thể hắn, đàn áp ý chí của hắn, đoạt xá thực chất cũng không có đơn giản và nhanh gọn như vậy, nhất là khi Lã Thiên Thanh còn là một võ thánh!
Quả nhiên!
Theo phong ấn lan tỏa, từng làn ma khí đen đặc bắt đầu điên cuồng xì ra khỏi thân thể quái vật. Thân thể khổng lồ kia cũng mờ mịt dần dần, cuối cùng trở lại thân thể cao gầy của Lã Thiên Thanh, im lìm không chút động đậy nằm dưới đất.
Còn làn khói đen kia, thoáng chốc đã tụ lại thành một thân ảnh cao lớn của một đại hán, đôi mắt tràn ngập hung quang nhìn Lâm Hàn. Nhưng ngay lập tức, hắn lại cảm thấy hoảng sợ, bởi phong ấn trên Long Châu Đài này đã bắt đầu rục rịch, năng lượng điên cuồng tràn tới hủy diệt nguyên thần của hắn.
Ma tướng thực sự hoảng hốt, phong ấn Long Châu Đài dù đã suy yếu, nhưng vẫn cực kỳ kinh khủng đối với ma tộc như hắn. Chẳng thế mà hắn chỉ dám ẩn giấu khí tức nguyên thần, chờ cơ hội đoạt xá một sinh vật trên đại lục này để có thể có cơ hội phá hoại phong ấn từ bên trong. Dù thế, thời gian của hắn cũng không nhiều, nếu không nhanh chóng, thì kể cả dù có đoạt xá, hắn cũng vẫn bị hủy diệt như thường.
Vậy mà bây giờ, thứ thuật chết tiệt của tên kia lại có thể mạnh mẽ tách hắn ra khỏi thân thể Lã Thiên Thanh, trần trụi phơi bày hắn trước pháp tắc của phong ấn, làm sao mà hắn không hoảng sợ đây? Nên nhớ, hiện tại hắn chỉ có nguyên thần tại đây, sức chống cự đối với phong ấn còn yếu ớt hơn ở trạng thái bình thường cả trăm lần.
Hắn hoảng hốt, nhanh chóng chui theo thông đạo mà mình vừa dồn sức mở ra kia. Mặc dù thông đạo lúc này gần như chỉ nhỏ bằng đầu đũa, nhưng hắn cũng chỉ là nguyên thần mà thôi, thoáng chốc đã trót lọt thông qua, không quên để lại lời nguyền rủa vang vọng khôn cùng:
- Đồ đáng chết! Tiện nhân! Các ngươi dám ám toán ta! Ta thề, sẽ có một ngày nào đó ta quay lại, giết sạch tất cả nhân loại các ngươi!
Theo tiếng la đầy oán niệm của ma tướng, tình thế cũng dần trở nên an tĩnh, chiến đấu cũng hoàn toàn ngừng lại, để lại một bãi chiến trường rách nát tràn ngập cát bụi và hoang tàn, còn đâu cảnh thế ngoại đào nguyên mà Lê Ân Tĩnh từng chứng kiến.
Aiz... có lẽ mỗi lần chiến đấu, nếu có ma pháp sư tham gia, chắc cũng chẳng xê xích gì nhiều a! Như vậy thì làm sao có người ẩn nấp trong này được? Lê Ân Tĩnh hơi cảm khái tự giải thích.
....
Hộc... hộc... hộc...
- Kết thúc... rồi sao?
Đôi mắt Lâm Hàn nhơ mờ đi hoàn toàn. Theo thiên chi chú ấn dần dần ẩn đi, hắn cảm thấy như toàn bộ sức lực của mình đều bị rút cạn. Cả thân thể như chẳng còn chút sức lực nào, lúc trước đã xâm chiếm toàn bộ thân thể hắn, tinh thần hắn, chống đỡ cho hắn chiến đấu tới lúc cuối cùng. Nhưng bây giờ, khi tất cả đột ngột rút đi. Lâm Hàn cảm giác như toàn bộ những thứ chống đỡ mình đều biến mất, tất cả... đều đứng trước ngưỡng cửa tan vỡ.
Lúc này, kiếm Hàn Tuyết vẫn lập lòe ánh sáng huyết sắc, sát khí thuần túy, không hề thông qua chú ấn theo cánh tay trái truyền vào, mạnh mẽ chiếm lĩnh lấy tinh thần Lâm Hàn, muốn giữ vững tinh thần sắp tan vỡ của hắn. Nhưng cũng chính vì thế, trong đầu Lâm Hàn bắt đầu tràn ngập sát khí, bản ngã mà hắn cố gắng duy trì từ đầu tới cuối có vẻ không duy trì nổi nữa.
Aaaaaaa...
Lâm Hàn gào lên đau đớn, tu la thiên thủ, mộc nhân, mộc long như mất đi nguồn sống, dần dần khô héo và đổ sập, Lâm Hàn cũng theo đó mà rơi tự do xuống, đối mặt với tình cảnh tan xương nát thịt.
Nhưng may mắn, Lê Ân Tĩnh vẫn còn ở đây. Với tu vi của nàng, việc đỡ lấy Lâm Hàn cũng chẳng khó khăn là bao. Hơn nữa nàng còn đỡ rất nhẹ nhàng, ôn nhu đặt hắn xuống, khuôn mặt tràn đầy lo lắng, nhìn Lâm Hàn thống khổ rít gào.
Cảm giác tinh thần tan vỡ, nhưng lại bị một nguồn lực mạnh mẽ kéo lại, hơn nữa nguồn lực này còn muốn xâm chiếm hoàn toàn tâm trí mình. Một mớ hổ lốn thông tin như điên cuồng chen chúc tới, loạn xạ va tứ tung trong đầu Lâm Hàn. Lúc này, Lâm Hàn đang nếm trải sự đau đớn tột cùng khi sắp chết, nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại không chết, mà lại mạnh mẽ bị kéo lại, để sự đau đớn ấy kéo dài ra vô tận! Đây mới thực sự là sống không bằng chết.
Đau đớn tinh thần kia cũng phần nào giúp Lâm Hàn quên đi cái cảm giác đau của bản thân. Hoặc là... có lẽ thần kinh của hắn không thể nào tiếp thu thêm thông điệp đau đớn từ thân thể nữa.
Mạnh mẽ sử dụng sát khí, kết hợp với thiên chi chú ấn đã làm cho thân thể Lâm Hàn phải chịu áp lực rất lớn. Sát khí này không hề ôn hòa như năng lượng tự nhiên, nó mang theo tính sát phạt và ăn mòn rất mạnh, có phần tương tự với chakra oán hận của Cửu Vĩ. Hơn nữa, Lâm Hàn còn nhiều lần liều lĩnh tăng mạnh cường độ hấp thu chakra, nhanh chóng hoàn thiện trạng thái hai của chú ấn, khiến cho thân thể hắn bị tàn phá càng mạnh mẽ. Dù cho có là thân thể mạnh mẽ nhất nhẫn giới của tộc Senju cũng không thể chịu nổi!
Chưa kể đến việc, chakra sinh cơ của Lâm Hàn lúc này cũng bị sát khí đồng hóa đi rất nhiều, không còn quá đầy đủ để thúc giục việc phục hồi nữa, tình huống diễn ra càng trở nên bết bát!
Phải chết sao?
Lâm Hàn thống khổ nhắm mắt lại, thật kỳ lạ, cảm giác đau đớn đột nhiên hoàn toàn biến mất, đầu óc hắn lại trở về một mảnh thanh minh.
Xung quanh là một không gian trắng xóa, ánh sáng lập lòe cùng những màn hình 4D trong suốt nói cho Lâm Hàn biết, hắn hiện tại còn chưa chết, hắn đang ở trong không gian của hệ thống giao dịch.
Cũng phải, chỉ có ở trong này, tinh thần của mình mới có thể thoát khỏi đau đớn như vậy đi!
- Tít tít tít... chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến! Đồng thời cùng lúc hoàn thành nhiệm vụ ẩn cấp SS. Phần thưởng của ký chủ được trùng điệp tăng lên gấp bội!
Nhiệm vụ chính tuyến: Phần thưởng tám triệu điểm thưởng, một lần quay thưởng may mắn, kích hoạt nhiệm vụ sự nghiệp!
Nhiệm vụ ẩn: Tái hiện toàn bộ Mộc Độn thành danh của Senju Hashirama. Mặc dù là dùng thủ thuật miễn cưỡng đạt đến, khó có thể tái hiện, nhưng cũng miễn cưỡng tính là hoàn thành nhiệm vụ!
Phần thưởng: Mười triệu điểm thưởng, toàn bộ kỹ năng của Senju Hashirama với độ thành thục cực cao. Bao gồm: Mộc Độn (Bản hoàn chỉnh, điều kiện về chakra ký chủ phải tự đạt được), thuật phong ấn, thuật thông linh La Sinh Môn, Thuật trị liệu, thuật Hắc Ám Hành cùng năng lực kháng ảo thuật mạnh mẽ.
Lâm Hàn thoáng chốc trợn to mắt!
Lần này chơi lớn rồi!
Mười tám triệu điểm thưởng! Một con số khủng khiếp mà nằm mơ Lâm Hàn cũng không dám mơ tới! Mặc dù điểm số này so với những thứ cao cấp hàng đầu vẫn chưa là cái gì, thậm chí còn rất nhỏ bé. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên mà Lâm Hàn nhận được số điểm thưởng cao ngất như vậy, khiến hắn không thể nào không khiếp sợ.
Quan trọng hơn!
Cái phần thưởng của nhiệm vụ kia càng thêm khủng khiếp, toàn bộ kỹ năng của Hashi? Lâm Hàn trước nay đúng là vẫn luôn thần tượng Hashirama, lấy hắn làm mục tiêu. Lâm Hàn vẫn luôn muốn mình có thể hoàn mỹ được như Hashirama, là một người xuất sắc trên mọi phương diện!
Nhưng con người mà, tinh lực có hạn, Lâm Hàn dù có làm thế nào đi nữa cũng không sánh được với Hashirama chỉ trong thời gian ngắn như thế, có chăng chỉ là Mộc Độn của hắn rất có thành tựu, bởi có sự hiểu biết kỹ càng về hình thái, tính chất biến hóa, và sự trợ giúp cực kỳ đắc lực của Trường Sinh Bí Điển. Còn các phương diện khác... có lẽ còn kém nhiều lắm!
Nhưng hiện tại, chỉ nhờ nắm giữ Mộc Độn đến mức cao nhất... Ách, thực tế là không phải nắm giữ, mà là lợi dụng thiên chi chú ấn làm được, trả giá là thân thể gần như tan vỡ như bây giờ. Hiện tại, dù có giết Lâm Hàn đi hắn cũng không dám một lần nữa sử dụng thiên chi chú ấn một cách điên cuồng như vậy! Ít nhất, Sát Pháp – Mộc Độn hắn không dám sử dụng, bởi áp lực và trả giá quá nặng nề rồi!
Chỉ nhờ “miễn cưỡng” nắm giữ được mộc độn mà Lâm Hàn lại nhận được phần thưởng là tất cả các kỹ năng bá đạo và hoàn mỹ của Hashirama, đúng là miếng bánh lớn từ trên trời rơi xuống, khiến hắn không thể không mừng rỡ.
Nhưng mà...
Tại sao mộc độn lại có điều kiện là phải đủ chakra?
Chết tiệt! Mộc độn chẳng phải là bao gồm cả tiên pháp – mộc độn hay sao? Không đủ chakra, vậy thì dùng kiểu gì?
Vậy còn tiên thuật? Tiên thuật của Hashirama đâu?
- Ký chủ hiện tại đang bị chú ấn xâm chiếm, thân thể đã gắn liền với chú ấn và thần khí Hàn Tuyết, ký chủ không thể cảm nhận được năng lượng tự nhiên nữa, vì vậy tiên thuật Thấp Cốt Lâm của Hashirama hoàn toàn bị vô hiệu hóa!
Lâm Hàn rên rỉ.
Cái gì mà không thể cảm nhận năng lượng tự nhiên nữa?
Chẳng phải là hoàn toàn không thể tu luyện tiên thuật nữa hay sao?
Bên góc màn hình còn bày rành rành phân tích về chú ấn cùng Hàn Tuyết! Theo tính toán, sau này, cứ mỗi lần sử dụng trạng thái này, Lâm Hàn chắc chắn sẽ bị sát khí xâm lấn tinh thần và thân thể, nhẹ thì bị sát khí ăn mòn ý thức, biến thành ác ma, nặng thì tinh thần tan vỡ, hương tiêu đạo vẫn.
Việc sử dụng sát pháp – mộc độn như hôm nay thì càng quên đi!
Tiên thuật không học được, sát pháp cũng là liều mạng may ra mới dùng, mà còn chưa chắc giành được chiến thắng! Hơn nữa, sát pháp chung quy lại cũng chỉ là bí pháp, không có không gian phát triển, hơn nữa còn có nhược điểm trí mạng là nghịch thiên, dễ bị võ giả dẫn thiên đạo oanh tạc, vì vậy, đường tiến sau này của Lâm Hàn gần như là hoàn toàn bị chặt đứt, lại còn có nhược điểm cực kỳ chết người bày ra.
Khốn nạn!
Ò oe ò oe...
Tiếng báo động vang lên, kéo Lâm Hàn ra khỏi niềm vui cùng sự hụt hẫng lo sợ vừa rồi.
- Cảnh báo, sinh mạng của ký chủ đang dần dần trôi đi! Có 90% là tử vong. Tinh thần nằm trong ranh giới tan vỡ, thân thể dần héo rút. Theo tính toán, sau năm phút sẽ hoàn toàn mất đi hy vọng! Cảnh báo...
Lâm Hàn kinh hãi!
Nãy giờ quanh quẩn trong hệ thống, làm hắn cứ cho rằng mình sẽ không có việc gì. Nhưng hắn nhầm rồi, nhầm to rồi. Tình trạng thân thể của hắn hiện tại cực kỳ bết bát, đứng trước ngưỡng cửa tử vong bất cứ lúc nào. Tính toán của hệ thống không phải là để trang trí, tỷ lệ thành công của trợ giúp rõ ràng chỉ có 10%, vậy thì Lâm Hàn chắc chắn chỉ có 10% sống sót!
Dù là kết quả hắn thắng hay thua, chắc chắn cũng chỉ có 10% sống sót, đó mới chính là sự đáng sợ khi hệ thống này tính toán, thực sự rất ít khi sai lệch bao giờ.
Cảm giác từ thiên đường rơi xuống địa ngục, có lẽ cũng là như thế đi!
Một giây trước còn nghe thấy mình giành được đủ phần quà, đủ loại kỹ năng lợi hại. Một phút sau, lại biết rằng đó chỉ là bữa cơm cuối của kẻ sắp bị tử hình, đúng là khiến người ta bi ai mà phẫn nộ.
Tác giả :
Hóng Heart