Nhà Trọ Cực Phẩm
Chương 215: Chưa bao giờ thoát khỏi
Ngồi ăn chè uống nước nói chuyện phiếm, chờ đến lúc muốn đứng dậy tạm biệt, Hà Nhạc Nhạc mới giật mình phát hiện hình như cô đã bị người ta không dấu vết điều tra hết cả gia thế hoàn cảnh sở thích của mình rồi!
“Có rảnh đến chơi nhiều hơn nha! Đứa con trai này của dì thật sự nuôi uổng công, suốt ngày vội vàng không nhìn thấy người, còn mua nhà ở bên ngoài, lâu lâu mới về nhà với dì một lần!” Từng Hương Nghi vừa liếc nhìn Lê Dĩ Quyền, vừa oán giận nói.
Lê Dĩ Quyền chỉ có thể cười cười, đưa Hà Nhạc Nhạc trở về.
Mở cửa vào nhà, lúc đóng cửa Hà Nhạc Nhạc liếc nhìn cửa phòng đối diện, vẫn tối đen một khoảng, như là một cái động hắc ám tối thui…
“Meo meo…”
Con mèo nhỏ chui trong ổ chạy ra, đôi mắt ngập nước giống như chứa vẻ uất ức nhìn Hà Nhạc Nhạc, Hà Nhạc Nhạc nhìn thức ăn còn đầy trong chén, ôm lấy Đậu Đỏ ── cô còn tưởng rằng Tần Chi Tu sẽ mang nó đi theo.
“Meo meo…”
Sợ con mèo nhỏ lại kêu không ngừng, Hà Nhạc Nhạc đem ảnh của Tần Chi Tu để ở ổ của nó, lại đặt Đậu Đỏ trên ảnh, ai ngờ cô vừa mới để Đậu Đỏ xuống, nó liền nhảy lại trong lòng cô.
Hà Nhạc Nhạc có chút kinh ngạc nhìn nó, nó… Cũng sợ cô đơn sao?
“Thực xin lỗi.”
Mãi cho đến đêm khuya, Hà Nhạc Nhạc cũng không nghe thấy tiếng mở cửa của phòng đối diện, nằm ở trên giường ôm con mèo nhỏ, cô không biết cảm giác mê mang trong lòng là gì, cô chỉ mơ hồ cảm thấy… hình như cô vẫn chưa thoát khỏi được đám nam nhân ở nhà trọ đã lấy đi trinh tiết của cô.
Thứ 2, ngày 1 tháng 11.
Ngồi nhờ xe của Lê Dĩ Quyền, lúc Hà Nhạc Nhạc tới khách sạn vẫn còn một lúc nữa mới tới giờ làm, côgái tiếp tân trực ban đang híp mắt nhìn TV, Hà Nhạc Nhạc liếc mắt một cái, chương trình cô gái kia đangxem hình như là chương trình trực tiếp buổi chiều hôm qua Tần Chi Tu và Nguyễn Lân làm khách mời.
“Hà Nhạc Nhạc, cô đã đến rồi? Trông quầy dùm tôi một chút nha, tôi đi lấy cà phê, buồn ngủ quá.”
“Được.”
Hà Nhạc Nhạc ngồi vào ghế, trên TV đang chiếu đến đoạn Tần Chi Tu và Nguyễn Lân trả lời vấn đề liên quan đến bộ phim 《 một đời một kiếp 》. Có lẽ là bởi vì chuyện của Tiêu Toa nên bộ phim 《 một đời một kiếp 》như bị phủ bụi, vì thế bộ phận tuyên truyền điện ảnh của Mâu Tư phá lệ xuất tiền, đến Tần Chi Tu ít tham gia các chương trình giải trí cũng phải chạy đi tuyên truyền, cho thấy sự coi trọng của Mâu Tư.
“Nghe nói trong phim này Nguyễn Lân có một cảnh cực kỳ nóng bỏng, đối với Nguyễn Lân đã không ít lần diễn cảnh nóng mà nói, không biết lần này có khác gì với những lần trước không?” MC hỏi.
Hà Nhạc Nhạc vừa nghe thấy liền khẩn trương đứng lên, hơi thở không chịu khống chế dần dần dồn dập lên.
“Khác nhau ở chỗ… Lần này không phải diễn.”
“A a a a ──” trong trường quay lại là những tiếng thét chói tai.
“Oa! Ý của anh là lần này đóng cảnh thật hả?” Vẻ mặt MC vừa kinh ngạc vừa hưng phấn.
“… Mọi người xem sẽ biết.” Nguyễn Lân thân sĩ lại mỉm cười mị hoặc, bên cạnh hắn Tần Chi Tu cụp đôi mắt xuống, dung nhan như thiên sứ lộ ra khoảng cách tuyệt thế.
Tòa nhà công ty Mâu Tư.
Sáng sớm, rèm cửa văn phòng Thân Đồ Mặc vẫn đóng chặt, bên trong ánh sáng lóe ra, tiếng thở dốc dâm mỹ của nam nữ quanh quẩn, Thân Đồ Mặc cầm điều khiển quay đi quay lại, đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm bức tranh trên tường, đôi mắt không hề chớp.
Hồi lâu sau, “Đem toàn bộ cảnh quay này đưa đến đây.”
Tào Hâm: “Là… toàn bộ hả?”
Cầm di động, Tào Hâm lo lắng không yên, sáng nay hắn vừa đem bản cắt gọn chỉnh sửa sơ lược của bộ phim《một đời một kiếp》 đến đây, chưa đến một tiếng đồng hồ, Thân Đồ giám chế còn chưa xem hết được tất cả phân cảnh, chẳng lẽ bộ phim có vấn đề gì rồi sao? không dám hỏi kỹ càng, Tào Hâm cố gắng chịu đựng cẩn thận đem toàn bộ cảnh quay đưa đến trong tay Thân Đồ Mặc.
Thân Đồ Mặc rất nhanh liền tìm được mục tiêu ── thoáng đụng vào thân thể phiếm hồng run rẩy, da thịt trắng nõn mềm mại mẫn cảm, tiếng ngâm khẽ trêu chọc dục vọng của nam nhân. Cho dù trên đoạn phim đã rất xảo diệu tránh khỏi khuôn mặt của cô gái dưới thân Nguyễn Lân, nhưng cô gái làm Nguyễn Lân lộ ra biểu cảm gợi tình như vậy, cái cô gái uyển chuyển muốn chìm đắm lại vừa cự tuyệt kia, rõràng chính là cô gái nhỏ nhát gan, liên tiếp làm cho Mục Duy, Nguyễn Lân, Quý Tiết đều động tâm ---- Hà Nhạc Nhạc! Đến cả Tần Chi Tu không hiểu tình cảm là gì hình như cũng rơi vào tay cô…
Cảm giác còn sống của nam nhân?
Dục vọng tích lũy đã lâu mênh mông hung mãnh, Thân Đồ Mặc nhìn chiếc bút máy xa xa trên bàn làm việc, suy tư một lát.
Mấy phút sau, Thân Đồ Mặc biến mất ở văn phòng mờ ảo.
Hơn phân nửa buổi sáng hai mí mắt Hà Nhạc Nhạc không ngừng nhảy, không biết là tài hay là tai đây, làm cho cô trả lời điện thoại càng cẩn thận hơn, chỉ sợ có lỗi, thật vất vả chờ đến lúc nghỉ trưa. cô mới phát hiện cả một buổi sáng cô cũng chưa uống nước. Thừa dịp rảnh rỗi, cô cầm ly nước đi vào bàn trà.
“Tôi đã nói cô ta có gia cảnh rồi! Cậu còn không tin!”
“nói không chừng là đang quen một bạn trai có tiền đó?”
“Làm ơn đi! Hai chiếc xe có biển số khác nhau đó, cậu không thấy sao? Tôi dám cá với cậu, Hà Nhạc Nhạc chắc chắn sẽ tăng chức nhanh thôi!”
“Hà Nhạc Nhạc, tôi đang đi tìm cô đó! Tổng giám đốc kêu cô đến phòng 2701.” Quản lý khách sạn đến giữa cửa phòng trà nói với Hà Nhạc Nhạc.
Hai người đang nhiều chuyện ở giữa phòng trà nghe vậy quay đầu lại liền thấy Hà Nhạc Nhạc vẻ mặt lạnh nhạt, giống như chỉ nghe thấy bọn họ nói chuyện bình thường thôi.
Đợi chút! 2701? 2701 không phải chính là phòng VIP sao? Tổng giám đốc kêu cô ấy đi phòng VIP hả?
“Có rảnh đến chơi nhiều hơn nha! Đứa con trai này của dì thật sự nuôi uổng công, suốt ngày vội vàng không nhìn thấy người, còn mua nhà ở bên ngoài, lâu lâu mới về nhà với dì một lần!” Từng Hương Nghi vừa liếc nhìn Lê Dĩ Quyền, vừa oán giận nói.
Lê Dĩ Quyền chỉ có thể cười cười, đưa Hà Nhạc Nhạc trở về.
Mở cửa vào nhà, lúc đóng cửa Hà Nhạc Nhạc liếc nhìn cửa phòng đối diện, vẫn tối đen một khoảng, như là một cái động hắc ám tối thui…
“Meo meo…”
Con mèo nhỏ chui trong ổ chạy ra, đôi mắt ngập nước giống như chứa vẻ uất ức nhìn Hà Nhạc Nhạc, Hà Nhạc Nhạc nhìn thức ăn còn đầy trong chén, ôm lấy Đậu Đỏ ── cô còn tưởng rằng Tần Chi Tu sẽ mang nó đi theo.
“Meo meo…”
Sợ con mèo nhỏ lại kêu không ngừng, Hà Nhạc Nhạc đem ảnh của Tần Chi Tu để ở ổ của nó, lại đặt Đậu Đỏ trên ảnh, ai ngờ cô vừa mới để Đậu Đỏ xuống, nó liền nhảy lại trong lòng cô.
Hà Nhạc Nhạc có chút kinh ngạc nhìn nó, nó… Cũng sợ cô đơn sao?
“Thực xin lỗi.”
Mãi cho đến đêm khuya, Hà Nhạc Nhạc cũng không nghe thấy tiếng mở cửa của phòng đối diện, nằm ở trên giường ôm con mèo nhỏ, cô không biết cảm giác mê mang trong lòng là gì, cô chỉ mơ hồ cảm thấy… hình như cô vẫn chưa thoát khỏi được đám nam nhân ở nhà trọ đã lấy đi trinh tiết của cô.
Thứ 2, ngày 1 tháng 11.
Ngồi nhờ xe của Lê Dĩ Quyền, lúc Hà Nhạc Nhạc tới khách sạn vẫn còn một lúc nữa mới tới giờ làm, côgái tiếp tân trực ban đang híp mắt nhìn TV, Hà Nhạc Nhạc liếc mắt một cái, chương trình cô gái kia đangxem hình như là chương trình trực tiếp buổi chiều hôm qua Tần Chi Tu và Nguyễn Lân làm khách mời.
“Hà Nhạc Nhạc, cô đã đến rồi? Trông quầy dùm tôi một chút nha, tôi đi lấy cà phê, buồn ngủ quá.”
“Được.”
Hà Nhạc Nhạc ngồi vào ghế, trên TV đang chiếu đến đoạn Tần Chi Tu và Nguyễn Lân trả lời vấn đề liên quan đến bộ phim 《 một đời một kiếp 》. Có lẽ là bởi vì chuyện của Tiêu Toa nên bộ phim 《 một đời một kiếp 》như bị phủ bụi, vì thế bộ phận tuyên truyền điện ảnh của Mâu Tư phá lệ xuất tiền, đến Tần Chi Tu ít tham gia các chương trình giải trí cũng phải chạy đi tuyên truyền, cho thấy sự coi trọng của Mâu Tư.
“Nghe nói trong phim này Nguyễn Lân có một cảnh cực kỳ nóng bỏng, đối với Nguyễn Lân đã không ít lần diễn cảnh nóng mà nói, không biết lần này có khác gì với những lần trước không?” MC hỏi.
Hà Nhạc Nhạc vừa nghe thấy liền khẩn trương đứng lên, hơi thở không chịu khống chế dần dần dồn dập lên.
“Khác nhau ở chỗ… Lần này không phải diễn.”
“A a a a ──” trong trường quay lại là những tiếng thét chói tai.
“Oa! Ý của anh là lần này đóng cảnh thật hả?” Vẻ mặt MC vừa kinh ngạc vừa hưng phấn.
“… Mọi người xem sẽ biết.” Nguyễn Lân thân sĩ lại mỉm cười mị hoặc, bên cạnh hắn Tần Chi Tu cụp đôi mắt xuống, dung nhan như thiên sứ lộ ra khoảng cách tuyệt thế.
Tòa nhà công ty Mâu Tư.
Sáng sớm, rèm cửa văn phòng Thân Đồ Mặc vẫn đóng chặt, bên trong ánh sáng lóe ra, tiếng thở dốc dâm mỹ của nam nữ quanh quẩn, Thân Đồ Mặc cầm điều khiển quay đi quay lại, đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm bức tranh trên tường, đôi mắt không hề chớp.
Hồi lâu sau, “Đem toàn bộ cảnh quay này đưa đến đây.”
Tào Hâm: “Là… toàn bộ hả?”
Cầm di động, Tào Hâm lo lắng không yên, sáng nay hắn vừa đem bản cắt gọn chỉnh sửa sơ lược của bộ phim《một đời một kiếp》 đến đây, chưa đến một tiếng đồng hồ, Thân Đồ giám chế còn chưa xem hết được tất cả phân cảnh, chẳng lẽ bộ phim có vấn đề gì rồi sao? không dám hỏi kỹ càng, Tào Hâm cố gắng chịu đựng cẩn thận đem toàn bộ cảnh quay đưa đến trong tay Thân Đồ Mặc.
Thân Đồ Mặc rất nhanh liền tìm được mục tiêu ── thoáng đụng vào thân thể phiếm hồng run rẩy, da thịt trắng nõn mềm mại mẫn cảm, tiếng ngâm khẽ trêu chọc dục vọng của nam nhân. Cho dù trên đoạn phim đã rất xảo diệu tránh khỏi khuôn mặt của cô gái dưới thân Nguyễn Lân, nhưng cô gái làm Nguyễn Lân lộ ra biểu cảm gợi tình như vậy, cái cô gái uyển chuyển muốn chìm đắm lại vừa cự tuyệt kia, rõràng chính là cô gái nhỏ nhát gan, liên tiếp làm cho Mục Duy, Nguyễn Lân, Quý Tiết đều động tâm ---- Hà Nhạc Nhạc! Đến cả Tần Chi Tu không hiểu tình cảm là gì hình như cũng rơi vào tay cô…
Cảm giác còn sống của nam nhân?
Dục vọng tích lũy đã lâu mênh mông hung mãnh, Thân Đồ Mặc nhìn chiếc bút máy xa xa trên bàn làm việc, suy tư một lát.
Mấy phút sau, Thân Đồ Mặc biến mất ở văn phòng mờ ảo.
Hơn phân nửa buổi sáng hai mí mắt Hà Nhạc Nhạc không ngừng nhảy, không biết là tài hay là tai đây, làm cho cô trả lời điện thoại càng cẩn thận hơn, chỉ sợ có lỗi, thật vất vả chờ đến lúc nghỉ trưa. cô mới phát hiện cả một buổi sáng cô cũng chưa uống nước. Thừa dịp rảnh rỗi, cô cầm ly nước đi vào bàn trà.
“Tôi đã nói cô ta có gia cảnh rồi! Cậu còn không tin!”
“nói không chừng là đang quen một bạn trai có tiền đó?”
“Làm ơn đi! Hai chiếc xe có biển số khác nhau đó, cậu không thấy sao? Tôi dám cá với cậu, Hà Nhạc Nhạc chắc chắn sẽ tăng chức nhanh thôi!”
“Hà Nhạc Nhạc, tôi đang đi tìm cô đó! Tổng giám đốc kêu cô đến phòng 2701.” Quản lý khách sạn đến giữa cửa phòng trà nói với Hà Nhạc Nhạc.
Hai người đang nhiều chuyện ở giữa phòng trà nghe vậy quay đầu lại liền thấy Hà Nhạc Nhạc vẻ mặt lạnh nhạt, giống như chỉ nghe thấy bọn họ nói chuyện bình thường thôi.
Đợi chút! 2701? 2701 không phải chính là phòng VIP sao? Tổng giám đốc kêu cô ấy đi phòng VIP hả?
Tác giả :
Giang Sơn Đa Tiêu