Nha Hoàn Có Điểm!
Chương 9: Một chút hiểu lầm!
” Ha..ha…a…ha…” Là ai, tiếng cười già nua đang vang lên bên tai là của người nào? Âm thanh kh
iến cho người ta phát hoảng.
” Đại phu, ngươi cười cái gì? Ân Ân với Tiểu Tiểu nhà chúng ta rốt cuộc bị làm sao vậy hả?”
” Không bị sao cả, ha ha, không có việc gì, Vưu lão gia, không phải lần trước ta đã nói rồi sao, Ân Ân tiểu thư đã lớn ..”
” Ta biết, cho nên ta mới phải gấp rút tìm một lão bà tốt cho Ân Ân đó thôi.”
Biết ngay mà, đám nữ nhân đến phủ là do lão cha cố ý an bài. Ta không cần! Nổi giận, hắn liền quát thành tiếng : ” Ta không cần!”
“Ủa, Ân Ân, ngươi tỉnh rồi? Sao lại ngất đi như thế? Có thấy chỗ nào khác thường? Ngươi không cần cái gì?” Đập thẳng vào mắt là khuôn mặt lo lắng của cha.
“Ta không cần những nữ nhân mà cha tìm về này!” Vừa tỏ rõ lập trường, hắn lại lo lắng vì sao mình có thể ngất xỉu? Rõ ràng, lúc trước hắn không nhịn nổi nên đã ăn miệng của Tiểu Tiểu, miệng của Tiểu Tiểu thật ngon, thật ngọt, thật thơm, cái cảm giác rung động này, làm hắn… quên cả thở ?
“Vưu lão gia đừng lo lắng, vừa rồi Ân Ân tiểu thư bị thiếu không khí hô hấp, nên mới bị ngất xỉu, không có việc gì cả, ha ha… lần đầu tiên…. thiếu kinh nghiệm thôi…” Thật là một đứa nhỏ đơn thuần đáng yêu mà, lão đại phu vừa vuốt râu vừa cười tỏ vẻ mờ ám.
Quả nhiên …. khuôn mặt Vưu Đức Ân lộ rõ vẻ ảo não, vì ngượng ngùng mà trở nên đỏ ửng, cúi thấp đầu, mới kinh hãi phát hiện ra, Tiểu Tiểu vẫn nằm ở bên cạnh hắn, hôn mê chưa tỉnh.
” Tiểu Tiểu sao vậy ? Đại phu, nàng ….?”
“Ân Ân tiểu thư đừng lo lắng, nha đầu Tiểu Tiểu kia, cùng ngất đi với ngươi, nguyên nhân, đương nhiên cũng giống nhau… ” Ngây thơ quá, dễ thương quá.
Da mặt nóng đến mức có thể nấu chín cả trứng gà, Vưu Đức Ân tức giận ngẩng đầu: “Cha, người không cần lo tìm nữ nhân đến nữa. Ta không thích người nào cả. Ta.. ta muốn khôi phục thân nam trang.”
“Không được!” Vưu lão gia nói như đinh đóng cột ” Đợi sau khi tròn 20 tuổi sẽ bàn lại!”
“Mấy năm nay thân thể ta vẫn rất khỏe mạnh mà?” Tuy hắn không cường tráng, nhưng cũng không mắc bệnh tật gì.
“Không được, ta chỉ có một đứa con duy nhất là ngươi, tuyệt đối không thể mạo hiểm. Tốt nhất ta vẫn nên thêm mấy người dự bị cho ngươi. Ngươi cố gắng lên một chút, cho Vưu gia ta đơm chồi nảy lộc.” Đây là nguyện vọng của cả đời lão mà.
“Hừ!” Đầu hắn như bị lừa đá cho một cái. Biết ngay là không có cách nào… để có thể thảo luận vấn đề này với cha mà, chán đôi co, dù sao quyền quyết định cũng nằm trong tay hắn, Vưu Đức Ân cũng không để ý đến cha hắn nữa: “Thôi mọi người đi ra ngoài đi!”
” Ân Ân à, ngươi xem, cha mang tới rất nhiều bức họa nhé, ngươi…”
” Đi ra ngoài!” Ân Ân bực bội thét to. Vưu lão gia vội vàng kéo tay đại phu và quản gia nhanh chóng chạy ra khỏi cửa, Ân Ân nhà họ nổi giận rồi, đại khái là đang bất mãn đi. Thôi để cho hai đứa nó có chút không gian ngọt ngào, ha ha, tốt nhất hôm nay nhân thể làm ra cho hắn một đứa cháu ngoan đi. Ân Ân, cố lên!
Nhìn thấy Hạ Tiểu Tiểu nằm bên cạnh mình, Vưu Đức Ân hắng giọng, rồi vỗ vỗ lên mặt Hạ Tiểu Tiểu : “Tiểu Tiểu, mau tỉnh, mau tỉnh.”
“Dạ…” Hạ Tiểu Tiểu từ từ tỉnh lại, khuôn mặt vẫn tỏ vẻ ngây ngô không hiểu : ” Tiểu thư…” Đã xảy ra chuyện gì vậy? Nàng còn nhớ, lúc đó nàng đang mát xa cho tiểu thư, sau đó tiểu thư tỉnh, sau đó tiểu thư … ăn miệng của nàng?
Hạ Tiểu Tiểu mở tròn mắt, nhảy dựng lên, “Bộp” một tiếng, nàng kêu lên đau đớn : ” Đau quá..”
“Ôi! Đau chết ta, ngươi làm cái gì vậy?” Vưu Đức Ân cũng khổ sở ôm đầu.
Không quan tâm trán mình đang bị đau, Hạ Tiểu Tiểu tiến lại xem xét đầu của tiểu thư, không ngừng xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi tiểu thư, người không sao chứ? Không có việc gì chứ? Để Tiểu Tiểu xem trán người một cái nào. “
Mùi hương truyền lại, mặt Vưu Đức Ân càng thêm đỏ, vội vàng đẩy tay của Tiểu Tiểu ra, hắn lắp bắp nói : “Ta, ta không sao cả, Tiểu Tiểu, ngươi mau ra ngoài đi!” Nếu nàng không ra ngoài, hắn lại muốn ăn cái miệng nhỏ nhắn kia tiếp mất.
“Không có việc gì thật chứ? Vậy, ta đi ra ngoài đây.” Không khí mờ ám xấu hổ này làm Tiểu Tiểu cũng muốn chạy trốn, nàng vội vội vàng vàng nhảy khỏi giường, cố gắng khống chế đang run rẩy, chạy ra ngoài cửa.
” Hạ Tiểu Tiểu, sau này nếu ta không cho phép, ngươi tuyệt đối không được tùy tiện vào trong phòng ta. TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC TRÁI LỜI!” Để không phát sinh lại cái chuyện kỳ quái kia, Vưu Đức Ân vội vàng cảnh cáo trước.
” Tiểu thư ???” Vì sao vậy?
“Ngươi nhớ cho rõ, tuyệt đối không được trái lời!” Khẩu khí của hắn có phần hung tợn.
Oa, nàng đã phạm sai lầm gì rồi ? Tiểu thư ghét nàng rồi. Oa oa… tiểu thư hung dữ quá… oa oa, Hạ Tiểu Tiểu cúi đầu đi ra khỏi cửa, bước thấp bước cao.
Ta bị làm sao vậy ? Sao ta lại kỳ quái như thế ! Vưu Đức Ân đang phiền toái xoa đầu bứt tóc trong phòng, không để ý tới dáng vẻ ủ rũ của Hạ Tiểu Tiểu.
Hôm nay cũng lạ ghê, có gì đó không đúng? Vưu lão gia nghi hoặc nhìn Ân Ân nhà mình.
Trong lòng hắn tràn đầy vui mừng đến xem hai kẻ đang chuẩn bị cho hắn ôm cháu, đang nghĩ sẽ gặp một không khí ân ân ái ái, đôi vợ chồng son không thể chia tách, chính là, vì sao chỉ còn có một mình Ân Ân ở đây?
“Ân Ân, mau kêu Tiểu Tiểu đến ăn dưa.” Dưa ngọt và ngon như vậy, chính là chuẩn bị riêng cho Tiểu Tiểu – người sắp sinh cháu chắt cho hắn.
“Ta không đi. Thích thì tự ngươi đi mà kêu.”
…
“Ân Ân, đã lâu rồi ngươi với Tiểu Tiểu không ra ngoài chơi, hôm nay trời cũng không nắng, hai người các ngươi ra ngoài ngoạn cảnh đi, không cần trở về sớm.” Phải tích cực tìm ra cơ hội cho hai đứa nó bồi đắp tình cảm.
“Ta không đi, ngươi tự mà hỏi Tiểu Tiểu, nàng muốn ra ngoài thì đi một mình được rồi.”
Sao vậy chứ? Đôi vợ chồng son này sao kỳ quặc thế? Vưu lão gia cũng thấy
Vưu Đức Ân lại càng buồn bực hơn, đã ba ngày rồi Tiểu Tiểu chưa xuất hiện, đã sống cùng nhau tới 8 năm, đối phương luôn sớm sớm chiều chiều ở bên mình, đột nhiên mấy ngày liền không xuất hiện, có cảm giác như chỗ nào đó không trọn vẹn.
Xú nha đầu kia, chết ở chỗ nào rồi ! Còn dám nói cả đời này không xa hắn nửa bước, kết quả thì sao? Đã ba ngày nay không thấy bóng dáng đâu. Hừ! Vưu Đức Ân bực bội cắn một miếng dưa lớn, bụng đầy bực tức không có chỗ xả.
“Gì? Không đúng, Ân Ân à, không phải Tiểu Tiểu vẫn luôn ở bên cạnh ngươi sao? Vì sao hôm nay chỉ có một mình ngươi ở đây?” Rốt cuộc Vưu lão gia cũng nói trúng vào vấn đề, đã hơn nửa canh giờ rồi mà bên người Ân Ân vẫn không thấy bóng dáng cái đuôi Tiểu Tiểu đâu.
” Đã ba ngày nay nàng không đi theo ta rồi !” Vưu Đức Ân bực bội ôm oán hận nói.
“Cái gì ? Đã ba ngày không đi theo ngươi rồi sao ? Sao lại có thể? Nhỡ ngươi xảy ra chuyện gì thì sao?” Vưu lão gia cực kỳ khẩn trương, đạo trưởng đã nói rồi, nha đầu kia phải ở bên cạnh ngươi mọi lúc mọi nơi.
“Cha, ta cũng lớn rồi, thân thể cũng khỏe mạnh rồi, ngươi đừng mê tín như vậy được không ?” Hắn vẫn còn phải vận nữ trang, cha còn muốn thế nào nữa.
” Không được không được, chẳng may có chuyện gì thì sao, để ta đi xem xem nha đầu Tiểu Tiểu kia có chuyện gì.” Vưu lão gia không để ý đến Ân Ân nhà mình nữa, vội vàng chạy về phía sương phòng.
Chỉ lát sau, Vưu lão gia vẻ mặt giận dữ kéo theo Tiểu Tiểu ngây ngây ngô ngô quay trở lại.
” Vưu Đức Ân! Ngươi đã làm gì Tiểu Tiểu vậy?” Vưu lão gia vẻ mặt đau lòng ôm lấy Tiểu Tiểu nhà mình.
” Ta làm gì nàng đâu…. Nàng không phải chẳng có chuyện gì sao …. Tiểu Tiểu, ngươi làm sao vậy? ” Vưu Đức Ân miễn cưỡng ngẩng đầu, vừa nhìn thấy mặt Tiểu Tiểu ở phía sau đột nhiên biến sắc. Chỉ thấy hai mắt Tiểu Tiểu giống như hai hạt đào, hai gò má ướt sũng nước mắt, mũi đỏ như quả cà chua, trên khuôn mặt vốn nhỏ nhắn xinh xắn, các bộ phận đột nhiên phù to l
” Tiểu Tiểu, ngươi làm sao vậy? Sao lại trở thành thế này?” Vưu Đức Ân vội vàng kéo tay Hạ Tiểu Tiểu, vội vàng hỏi, đẩy lão cha mặt đầy nghi ngại sang một bên, cảnh tượng hắn ôm Tiểu Tiểu vừa rồi sao lại chướng mắt thế chứ ?
“Ta, ta không sao cả.” Hạ Tiểu Tiểu cố gắng trợn to đôi mắt sưng thũng, nhìn tiểu thư.
“Không là không thế nào? Không thì sao ánh mắt lại trũng sâu như vậy. Đừng nói rằng ba ngày nay ngươi không sang chỗ ta, chỉ ngồi nguyên trong phòng khóc lóc đâu đấy? ” Vưu Đức An nhăn nhó mặt mày, gằn giọng hỏi.
Tiểu thư thật hung dữ… “Oa” , Hạ Tiểu Tiểu xoa xoa miệng, nước mắt lại trào ra.
“Ân Ân, ngươi đừng hung dữ như vậy, ngươi lại dọa nàng rồi.” Đứng bên cạnh xem, Vưu lão gia vội vàng khuyên nhủ, đứa con ngốc nghếch này của hắn, không biết rằng đối với con gái phải nhẹ nhàng hay sao?
“Cha, ngươi đi về trước đi, ở đây không có việc gì của ngươi cả !” Vưu Đức Ân khoát tay, đuổi lão cha chướng mắt đang đứng bên cạnh đi.
” Các ngươi …” Vưu lão gia tỏ vẻ do dự.
” Cha, không có việc gì đâu, ngươi yên tâm, cứ đi trước đi, ta có việc phải nói riêng với Tiểu Tiểu.” Vưu Đức Ân nhanh nhanh chóng chóng đuổi Vưu lão gia đi, xoay người lại nhìn thẳng vào Hạ Tiểu Tiểu.
iến cho người ta phát hoảng.
” Đại phu, ngươi cười cái gì? Ân Ân với Tiểu Tiểu nhà chúng ta rốt cuộc bị làm sao vậy hả?”
” Không bị sao cả, ha ha, không có việc gì, Vưu lão gia, không phải lần trước ta đã nói rồi sao, Ân Ân tiểu thư đã lớn ..”
” Ta biết, cho nên ta mới phải gấp rút tìm một lão bà tốt cho Ân Ân đó thôi.”
Biết ngay mà, đám nữ nhân đến phủ là do lão cha cố ý an bài. Ta không cần! Nổi giận, hắn liền quát thành tiếng : ” Ta không cần!”
“Ủa, Ân Ân, ngươi tỉnh rồi? Sao lại ngất đi như thế? Có thấy chỗ nào khác thường? Ngươi không cần cái gì?” Đập thẳng vào mắt là khuôn mặt lo lắng của cha.
“Ta không cần những nữ nhân mà cha tìm về này!” Vừa tỏ rõ lập trường, hắn lại lo lắng vì sao mình có thể ngất xỉu? Rõ ràng, lúc trước hắn không nhịn nổi nên đã ăn miệng của Tiểu Tiểu, miệng của Tiểu Tiểu thật ngon, thật ngọt, thật thơm, cái cảm giác rung động này, làm hắn… quên cả thở ?
“Vưu lão gia đừng lo lắng, vừa rồi Ân Ân tiểu thư bị thiếu không khí hô hấp, nên mới bị ngất xỉu, không có việc gì cả, ha ha… lần đầu tiên…. thiếu kinh nghiệm thôi…” Thật là một đứa nhỏ đơn thuần đáng yêu mà, lão đại phu vừa vuốt râu vừa cười tỏ vẻ mờ ám.
Quả nhiên …. khuôn mặt Vưu Đức Ân lộ rõ vẻ ảo não, vì ngượng ngùng mà trở nên đỏ ửng, cúi thấp đầu, mới kinh hãi phát hiện ra, Tiểu Tiểu vẫn nằm ở bên cạnh hắn, hôn mê chưa tỉnh.
” Tiểu Tiểu sao vậy ? Đại phu, nàng ….?”
“Ân Ân tiểu thư đừng lo lắng, nha đầu Tiểu Tiểu kia, cùng ngất đi với ngươi, nguyên nhân, đương nhiên cũng giống nhau… ” Ngây thơ quá, dễ thương quá.
Da mặt nóng đến mức có thể nấu chín cả trứng gà, Vưu Đức Ân tức giận ngẩng đầu: “Cha, người không cần lo tìm nữ nhân đến nữa. Ta không thích người nào cả. Ta.. ta muốn khôi phục thân nam trang.”
“Không được!” Vưu lão gia nói như đinh đóng cột ” Đợi sau khi tròn 20 tuổi sẽ bàn lại!”
“Mấy năm nay thân thể ta vẫn rất khỏe mạnh mà?” Tuy hắn không cường tráng, nhưng cũng không mắc bệnh tật gì.
“Không được, ta chỉ có một đứa con duy nhất là ngươi, tuyệt đối không thể mạo hiểm. Tốt nhất ta vẫn nên thêm mấy người dự bị cho ngươi. Ngươi cố gắng lên một chút, cho Vưu gia ta đơm chồi nảy lộc.” Đây là nguyện vọng của cả đời lão mà.
“Hừ!” Đầu hắn như bị lừa đá cho một cái. Biết ngay là không có cách nào… để có thể thảo luận vấn đề này với cha mà, chán đôi co, dù sao quyền quyết định cũng nằm trong tay hắn, Vưu Đức Ân cũng không để ý đến cha hắn nữa: “Thôi mọi người đi ra ngoài đi!”
” Ân Ân à, ngươi xem, cha mang tới rất nhiều bức họa nhé, ngươi…”
” Đi ra ngoài!” Ân Ân bực bội thét to. Vưu lão gia vội vàng kéo tay đại phu và quản gia nhanh chóng chạy ra khỏi cửa, Ân Ân nhà họ nổi giận rồi, đại khái là đang bất mãn đi. Thôi để cho hai đứa nó có chút không gian ngọt ngào, ha ha, tốt nhất hôm nay nhân thể làm ra cho hắn một đứa cháu ngoan đi. Ân Ân, cố lên!
Nhìn thấy Hạ Tiểu Tiểu nằm bên cạnh mình, Vưu Đức Ân hắng giọng, rồi vỗ vỗ lên mặt Hạ Tiểu Tiểu : “Tiểu Tiểu, mau tỉnh, mau tỉnh.”
“Dạ…” Hạ Tiểu Tiểu từ từ tỉnh lại, khuôn mặt vẫn tỏ vẻ ngây ngô không hiểu : ” Tiểu thư…” Đã xảy ra chuyện gì vậy? Nàng còn nhớ, lúc đó nàng đang mát xa cho tiểu thư, sau đó tiểu thư tỉnh, sau đó tiểu thư … ăn miệng của nàng?
Hạ Tiểu Tiểu mở tròn mắt, nhảy dựng lên, “Bộp” một tiếng, nàng kêu lên đau đớn : ” Đau quá..”
“Ôi! Đau chết ta, ngươi làm cái gì vậy?” Vưu Đức Ân cũng khổ sở ôm đầu.
Không quan tâm trán mình đang bị đau, Hạ Tiểu Tiểu tiến lại xem xét đầu của tiểu thư, không ngừng xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi tiểu thư, người không sao chứ? Không có việc gì chứ? Để Tiểu Tiểu xem trán người một cái nào. “
Mùi hương truyền lại, mặt Vưu Đức Ân càng thêm đỏ, vội vàng đẩy tay của Tiểu Tiểu ra, hắn lắp bắp nói : “Ta, ta không sao cả, Tiểu Tiểu, ngươi mau ra ngoài đi!” Nếu nàng không ra ngoài, hắn lại muốn ăn cái miệng nhỏ nhắn kia tiếp mất.
“Không có việc gì thật chứ? Vậy, ta đi ra ngoài đây.” Không khí mờ ám xấu hổ này làm Tiểu Tiểu cũng muốn chạy trốn, nàng vội vội vàng vàng nhảy khỏi giường, cố gắng khống chế đang run rẩy, chạy ra ngoài cửa.
” Hạ Tiểu Tiểu, sau này nếu ta không cho phép, ngươi tuyệt đối không được tùy tiện vào trong phòng ta. TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC TRÁI LỜI!” Để không phát sinh lại cái chuyện kỳ quái kia, Vưu Đức Ân vội vàng cảnh cáo trước.
” Tiểu thư ???” Vì sao vậy?
“Ngươi nhớ cho rõ, tuyệt đối không được trái lời!” Khẩu khí của hắn có phần hung tợn.
Oa, nàng đã phạm sai lầm gì rồi ? Tiểu thư ghét nàng rồi. Oa oa… tiểu thư hung dữ quá… oa oa, Hạ Tiểu Tiểu cúi đầu đi ra khỏi cửa, bước thấp bước cao.
Ta bị làm sao vậy ? Sao ta lại kỳ quái như thế ! Vưu Đức Ân đang phiền toái xoa đầu bứt tóc trong phòng, không để ý tới dáng vẻ ủ rũ của Hạ Tiểu Tiểu.
Hôm nay cũng lạ ghê, có gì đó không đúng? Vưu lão gia nghi hoặc nhìn Ân Ân nhà mình.
Trong lòng hắn tràn đầy vui mừng đến xem hai kẻ đang chuẩn bị cho hắn ôm cháu, đang nghĩ sẽ gặp một không khí ân ân ái ái, đôi vợ chồng son không thể chia tách, chính là, vì sao chỉ còn có một mình Ân Ân ở đây?
“Ân Ân, mau kêu Tiểu Tiểu đến ăn dưa.” Dưa ngọt và ngon như vậy, chính là chuẩn bị riêng cho Tiểu Tiểu – người sắp sinh cháu chắt cho hắn.
“Ta không đi. Thích thì tự ngươi đi mà kêu.”
…
“Ân Ân, đã lâu rồi ngươi với Tiểu Tiểu không ra ngoài chơi, hôm nay trời cũng không nắng, hai người các ngươi ra ngoài ngoạn cảnh đi, không cần trở về sớm.” Phải tích cực tìm ra cơ hội cho hai đứa nó bồi đắp tình cảm.
“Ta không đi, ngươi tự mà hỏi Tiểu Tiểu, nàng muốn ra ngoài thì đi một mình được rồi.”
Sao vậy chứ? Đôi vợ chồng son này sao kỳ quặc thế? Vưu lão gia cũng thấy
Vưu Đức Ân lại càng buồn bực hơn, đã ba ngày rồi Tiểu Tiểu chưa xuất hiện, đã sống cùng nhau tới 8 năm, đối phương luôn sớm sớm chiều chiều ở bên mình, đột nhiên mấy ngày liền không xuất hiện, có cảm giác như chỗ nào đó không trọn vẹn.
Xú nha đầu kia, chết ở chỗ nào rồi ! Còn dám nói cả đời này không xa hắn nửa bước, kết quả thì sao? Đã ba ngày nay không thấy bóng dáng đâu. Hừ! Vưu Đức Ân bực bội cắn một miếng dưa lớn, bụng đầy bực tức không có chỗ xả.
“Gì? Không đúng, Ân Ân à, không phải Tiểu Tiểu vẫn luôn ở bên cạnh ngươi sao? Vì sao hôm nay chỉ có một mình ngươi ở đây?” Rốt cuộc Vưu lão gia cũng nói trúng vào vấn đề, đã hơn nửa canh giờ rồi mà bên người Ân Ân vẫn không thấy bóng dáng cái đuôi Tiểu Tiểu đâu.
” Đã ba ngày nay nàng không đi theo ta rồi !” Vưu Đức Ân bực bội ôm oán hận nói.
“Cái gì ? Đã ba ngày không đi theo ngươi rồi sao ? Sao lại có thể? Nhỡ ngươi xảy ra chuyện gì thì sao?” Vưu lão gia cực kỳ khẩn trương, đạo trưởng đã nói rồi, nha đầu kia phải ở bên cạnh ngươi mọi lúc mọi nơi.
“Cha, ta cũng lớn rồi, thân thể cũng khỏe mạnh rồi, ngươi đừng mê tín như vậy được không ?” Hắn vẫn còn phải vận nữ trang, cha còn muốn thế nào nữa.
” Không được không được, chẳng may có chuyện gì thì sao, để ta đi xem xem nha đầu Tiểu Tiểu kia có chuyện gì.” Vưu lão gia không để ý đến Ân Ân nhà mình nữa, vội vàng chạy về phía sương phòng.
Chỉ lát sau, Vưu lão gia vẻ mặt giận dữ kéo theo Tiểu Tiểu ngây ngây ngô ngô quay trở lại.
” Vưu Đức Ân! Ngươi đã làm gì Tiểu Tiểu vậy?” Vưu lão gia vẻ mặt đau lòng ôm lấy Tiểu Tiểu nhà mình.
” Ta làm gì nàng đâu…. Nàng không phải chẳng có chuyện gì sao …. Tiểu Tiểu, ngươi làm sao vậy? ” Vưu Đức Ân miễn cưỡng ngẩng đầu, vừa nhìn thấy mặt Tiểu Tiểu ở phía sau đột nhiên biến sắc. Chỉ thấy hai mắt Tiểu Tiểu giống như hai hạt đào, hai gò má ướt sũng nước mắt, mũi đỏ như quả cà chua, trên khuôn mặt vốn nhỏ nhắn xinh xắn, các bộ phận đột nhiên phù to l
” Tiểu Tiểu, ngươi làm sao vậy? Sao lại trở thành thế này?” Vưu Đức Ân vội vàng kéo tay Hạ Tiểu Tiểu, vội vàng hỏi, đẩy lão cha mặt đầy nghi ngại sang một bên, cảnh tượng hắn ôm Tiểu Tiểu vừa rồi sao lại chướng mắt thế chứ ?
“Ta, ta không sao cả.” Hạ Tiểu Tiểu cố gắng trợn to đôi mắt sưng thũng, nhìn tiểu thư.
“Không là không thế nào? Không thì sao ánh mắt lại trũng sâu như vậy. Đừng nói rằng ba ngày nay ngươi không sang chỗ ta, chỉ ngồi nguyên trong phòng khóc lóc đâu đấy? ” Vưu Đức An nhăn nhó mặt mày, gằn giọng hỏi.
Tiểu thư thật hung dữ… “Oa” , Hạ Tiểu Tiểu xoa xoa miệng, nước mắt lại trào ra.
“Ân Ân, ngươi đừng hung dữ như vậy, ngươi lại dọa nàng rồi.” Đứng bên cạnh xem, Vưu lão gia vội vàng khuyên nhủ, đứa con ngốc nghếch này của hắn, không biết rằng đối với con gái phải nhẹ nhàng hay sao?
“Cha, ngươi đi về trước đi, ở đây không có việc gì của ngươi cả !” Vưu Đức Ân khoát tay, đuổi lão cha chướng mắt đang đứng bên cạnh đi.
” Các ngươi …” Vưu lão gia tỏ vẻ do dự.
” Cha, không có việc gì đâu, ngươi yên tâm, cứ đi trước đi, ta có việc phải nói riêng với Tiểu Tiểu.” Vưu Đức Ân nhanh nhanh chóng chóng đuổi Vưu lão gia đi, xoay người lại nhìn thẳng vào Hạ Tiểu Tiểu.
Tác giả :
Lệnh Hồ Hồ