Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều
Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút
Kính Thiếu Khanh nhướng mày nói: “Chục năm không đổi qua, còn chưa đủ toàn tâm toàn ý sao? Những người phụ nữ bên cạnh tôi cho tới bây giờ cũng không có lưu lại quá nửa năm, dài nhất cũng chỉ là nửa năm, Đình Sâm đủ sĩ tình rồi.
” Trần Mộng Dao không dám tán thành suy nghĩ của anh: “Cái gì vài chục năm chứ? Trước đây Tiểu Ngôn không phải vẫn còn nhỏ tuổi hay sao? Sau đó Mục Đình sâm không phải quá trớn sao? Si tình cái rắm đó, những người đàn ông như các anh, có phải cảm thấy chỉ cần không vứt bỏ coi như là yêu say đắm rồi? Chuyên nhất chính là cả thân thẻ và trái tim, thiếu một thứ cũng không được.
” Còn chưa nói dứt lời, cô liền nhận thấy có chút không ổn: “Xin lỗi Tiểu Ngôn… mình nói sai rồi.
” Ôn Ngôn cũng không để ý nói: “Không sao đâu, không phải là Khương Nghiên Nghiên cũng đã ở cùng anh ta sao? Mình không ngại hai người đem chuyện mình ra nói, không sao cả, thực đó.
” Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút Coi như cô nói vậy, Kính Thiếu Khanh cùng Trần Mộng Dao vẫn là cắt đứt cuộc trò chuyện, dù sao ai cũng không nên lấy nỗi đau của người khác ra nói.
Ăn cơm xong, Kính Thiếu Khanh theo chức trách đưa Ôn Ngôn trở về nhà, khí trời nóng như vậy, Ôn Ngôn cũng không còn muốn đi đâu cả, liền đáp ứng.
Trần Mộng Dao vội vàng nói: “Vậy mình cũng đi nhò xe vậy, chút nữa mình có việc muốn đi tới bờ biển, vừa lúc đi ngang qua.
” Đưa xong Ôn Ngôn về nhà, trong xe chỉ còn lại có Kính Thiếu Khanh cùng Trần Mộng Dao hai người, ánh mắt Kính Thiếu Khanh nhìn thẳng phía trước, làm như lơ đãng hỏi: “Cô đi ra bờ biển làm gì?” Trần Mộng Dao thở dài: “Mẹ tôi giới thiệu đối tượng hẹn hò cho tôi, không đi bà ấy liền muốn sống muốn chết, vì hai chữ bình yên, tôi tiện thể đi xem thôi, biết đâu không phải là con cóc mà là một hoàng tử thì sao? Tôi không giống anh, tôi xui xẻo nên cũng muốn đi tìm vận khí.
” Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút Kính Thiếu Khanh không chút lưu tình nói thẳng: “Thông thường xem mắt chọn sau bữa cơm trưa, trên cơ bản là vắt cổ chày ra nước sợ mát tiền, lần đầu tiên gặp mặt cứ như vậy đã không có thành ý, cô còn hy vọng gặp phải công tử nào hay sao? Công tử vắt cổ chày ra nước sao? Cô nhằm rồi.
” Cô lườm anh nói: “Tiêu tiền của người khác cũng không tiện, coi như đi uống ly cà phê tôi cũng sẽ chọn chia tiền ra trả xòng phẳng, còn chưa kết hôn suy nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Dù sao không có chuyện gì làm, đi xem làm cũng được? Anh đừng đứng ở trên cao trào phúng dưới người ở trong bùn lầy để cho anh chê bai này nọ, người như tôi, chính là như vậy.
” Anh không nói gì, lái xe đến bờ biển rồi dừng sát ven đường, Trần Mộng Dao vội vã xuống xe, bất quá vẫn là chưa quên nói tiếng cám ơn: “Cảm ơn anh.
” Kính Thiếu Khanh xoay kính xe xuống nhìn cô: “Cô vội vã muốn gả cho người ta rồi sao, hay là chỉ để ứng phó với mẹ cô vậy?” Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút Trần Mộng Dao không hề nghĩ ngợi liền nói: “Vì cả hai! Tìm người có tiền gả cho, tôi cũng không cần vùng vẫy từ chối như vậy, coi như không tìm được người thích hợp kết hôn, đi xem mắt cũng được, có sao chứ?” Con ngươi anh hơi trầm xuống, đóng lại cửa sổ xe: “Thuận miệng hỏi một chút, chúc cô may mắn.
” Nhìn chiếc xe rời đi, Trần Mộng Dao có chút khó hiểu, tên này đột nhiên sao lại nói những lời kỳ quái với cô như vậy chứ? Tìm thấy đối tượng xem mắt với cô đã hẹn ở quán cà phê, Trần Mộng Dao nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt như ngừng lại cách đó không xa trên người một người đàn ông, người đàn ông kia trong hình thoạt nhìn tương đối cao, có lẽ là anh ta không sai.
Người thật so với ảnh đẹp hơn nhiều, so với ông chú hói đầu lần trước không biết mạnh hơn bao nhiều.
it nhất.
bề ngoài cũng oki.
Cô sửa sang lại quần áo chút, cắt bước đi tới: “Xin Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút chào, tôi là Trần Mộng Dao.
” Phản ứng đầu tiên của người đàn ông là quan sát cô, từ đầu đến chân, vài giây sau đó, người đàn ông tựa hồ rất hài lòng, lúc này mới mỉm cười nói: “Tôi là Châu Khải, mời ngồi.
” Cô vốn tưởng rằng là ở trong phòng quán cà phê, ít nhất điều hòa có thể nhanh chóng giảm nhiệt, không ngờ lại là ở bên ngoài, liếc mắt có thể thấy biển, phong cảnh không tệ, gió thổi trên biển cũng mát, đỉnh đầu còn có che dù, nhưng không đạt được tác dụng nhanh chóng giảm nhiệt.
Cảm giác oi bức khiến cô mắt kiên nhẫn tìm hiểu đối phương, đơn giản trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính giới thiệu bản thân một lần: “Tôi tốt nghiệp đại học Nam Đại, xuất ngoại ba năm, bây giờ đang làm thiết kế ở công ty Khải Duyệt.
Nhà tôi có hai người mẹ và tôi, không nhà không xe, cuộc sống cũng bình thường, đây là những điều căn bản về tôi.
Châu Khải cười nói: “Lần đầu tiên gặp mặt cô đã thẳng thắn vậy sao, không sao cả, trước khi tới nơi tôi đã xem xét qua những hồ sơ căn bản về cô, ngại nói, Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút tôi cũng sẽ không nói tới.
Khải Duyệt cũng không tệ, tổng công ty Kính gia.
Nếu cô đã thẳng thắn như thé, tôi đây cũng sẽ không lòng vòng, cô là gu của tôi.
” Trần Mộng Dao bị anh ta nhìn có chút xấu hổ, từ lúc cô vừa đến ánh mắt anh đã không dời cô, cô nói thẳng thắn, anh ta nói chuyện thì quá trực bạch, cô có chút gánh không được: “Cái kia.
Bất kể nói thế nào, lần đầu tiên gặp mặt, nếu như ấn tượng đều không tệ, có thể tìm hiểu nhau chút, hoàn cảnh của anh so với tôi tốt hơn rất nhiều, dù sao cũng là mẹ tôi cùng bạn bà ấy giới thiệu.
” Đối với điều kiện gia đình, Châu Khải rất tự tin nói: “Cũng tạm ổn, có thể thỏa mãn yêu cầu của cô và mẹ cô, tôi cũng có công ty thiết kế riêng, có năm căn hộ, tài khoản ngân hàng tám con số.
Tôi cũng không thích lòng vòng, nếu như cô đối với tôi ấn tượng cũng không tệ lắm, vậy xác định quan hệ đi! Tôi không thích kéo dài, nhàm chán.
” Trần Mộng Dao không dám tán thành suy nghĩ của anh: “Cái gì vài chục năm chứ? Trước đây Tiểu Ngôn không phải vẫn còn nhỏ tuổi hay sao? Sau đó Mục Đình sâm không phải quá trớn sao? Si tình cái rắm đó, những người đàn ông như các anh, có phải cảm thấy chỉ cần không vứt bỏ coi như là yêu say đắm rồi? Chuyên nhất chính là cả thân thẻ và trái tim, thiếu một thứ cũng không được.
” Còn chưa nói dứt lời, cô liền nhận thấy có chút không ổn: “Xin lỗi Tiểu Ngôn… mình nói sai rồi.
” Ôn Ngôn cũng không để ý nói: “Không sao đâu, không phải là Khương Nghiên Nghiên cũng đã ở cùng anh ta sao? Mình không ngại hai người đem chuyện mình ra nói, không sao cả, thực đó.
” Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút Coi như cô nói vậy, Kính Thiếu Khanh cùng Trần Mộng Dao vẫn là cắt đứt cuộc trò chuyện, dù sao ai cũng không nên lấy nỗi đau của người khác ra nói.
Ăn cơm xong, Kính Thiếu Khanh theo chức trách đưa Ôn Ngôn trở về nhà, khí trời nóng như vậy, Ôn Ngôn cũng không còn muốn đi đâu cả, liền đáp ứng.
Trần Mộng Dao vội vàng nói: “Vậy mình cũng đi nhò xe vậy, chút nữa mình có việc muốn đi tới bờ biển, vừa lúc đi ngang qua.
” Đưa xong Ôn Ngôn về nhà, trong xe chỉ còn lại có Kính Thiếu Khanh cùng Trần Mộng Dao hai người, ánh mắt Kính Thiếu Khanh nhìn thẳng phía trước, làm như lơ đãng hỏi: “Cô đi ra bờ biển làm gì?” Trần Mộng Dao thở dài: “Mẹ tôi giới thiệu đối tượng hẹn hò cho tôi, không đi bà ấy liền muốn sống muốn chết, vì hai chữ bình yên, tôi tiện thể đi xem thôi, biết đâu không phải là con cóc mà là một hoàng tử thì sao? Tôi không giống anh, tôi xui xẻo nên cũng muốn đi tìm vận khí.
” Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút Kính Thiếu Khanh không chút lưu tình nói thẳng: “Thông thường xem mắt chọn sau bữa cơm trưa, trên cơ bản là vắt cổ chày ra nước sợ mát tiền, lần đầu tiên gặp mặt cứ như vậy đã không có thành ý, cô còn hy vọng gặp phải công tử nào hay sao? Công tử vắt cổ chày ra nước sao? Cô nhằm rồi.
” Cô lườm anh nói: “Tiêu tiền của người khác cũng không tiện, coi như đi uống ly cà phê tôi cũng sẽ chọn chia tiền ra trả xòng phẳng, còn chưa kết hôn suy nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Dù sao không có chuyện gì làm, đi xem làm cũng được? Anh đừng đứng ở trên cao trào phúng dưới người ở trong bùn lầy để cho anh chê bai này nọ, người như tôi, chính là như vậy.
” Anh không nói gì, lái xe đến bờ biển rồi dừng sát ven đường, Trần Mộng Dao vội vã xuống xe, bất quá vẫn là chưa quên nói tiếng cám ơn: “Cảm ơn anh.
” Kính Thiếu Khanh xoay kính xe xuống nhìn cô: “Cô vội vã muốn gả cho người ta rồi sao, hay là chỉ để ứng phó với mẹ cô vậy?” Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút Trần Mộng Dao không hề nghĩ ngợi liền nói: “Vì cả hai! Tìm người có tiền gả cho, tôi cũng không cần vùng vẫy từ chối như vậy, coi như không tìm được người thích hợp kết hôn, đi xem mắt cũng được, có sao chứ?” Con ngươi anh hơi trầm xuống, đóng lại cửa sổ xe: “Thuận miệng hỏi một chút, chúc cô may mắn.
” Nhìn chiếc xe rời đi, Trần Mộng Dao có chút khó hiểu, tên này đột nhiên sao lại nói những lời kỳ quái với cô như vậy chứ? Tìm thấy đối tượng xem mắt với cô đã hẹn ở quán cà phê, Trần Mộng Dao nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt như ngừng lại cách đó không xa trên người một người đàn ông, người đàn ông kia trong hình thoạt nhìn tương đối cao, có lẽ là anh ta không sai.
Người thật so với ảnh đẹp hơn nhiều, so với ông chú hói đầu lần trước không biết mạnh hơn bao nhiều.
it nhất.
bề ngoài cũng oki.
Cô sửa sang lại quần áo chút, cắt bước đi tới: “Xin Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút chào, tôi là Trần Mộng Dao.
” Phản ứng đầu tiên của người đàn ông là quan sát cô, từ đầu đến chân, vài giây sau đó, người đàn ông tựa hồ rất hài lòng, lúc này mới mỉm cười nói: “Tôi là Châu Khải, mời ngồi.
” Cô vốn tưởng rằng là ở trong phòng quán cà phê, ít nhất điều hòa có thể nhanh chóng giảm nhiệt, không ngờ lại là ở bên ngoài, liếc mắt có thể thấy biển, phong cảnh không tệ, gió thổi trên biển cũng mát, đỉnh đầu còn có che dù, nhưng không đạt được tác dụng nhanh chóng giảm nhiệt.
Cảm giác oi bức khiến cô mắt kiên nhẫn tìm hiểu đối phương, đơn giản trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính giới thiệu bản thân một lần: “Tôi tốt nghiệp đại học Nam Đại, xuất ngoại ba năm, bây giờ đang làm thiết kế ở công ty Khải Duyệt.
Nhà tôi có hai người mẹ và tôi, không nhà không xe, cuộc sống cũng bình thường, đây là những điều căn bản về tôi.
Châu Khải cười nói: “Lần đầu tiên gặp mặt cô đã thẳng thắn vậy sao, không sao cả, trước khi tới nơi tôi đã xem xét qua những hồ sơ căn bản về cô, ngại nói, Chương 183: Thuận Miệng Hỏi Chút tôi cũng sẽ không nói tới.
Khải Duyệt cũng không tệ, tổng công ty Kính gia.
Nếu cô đã thẳng thắn như thé, tôi đây cũng sẽ không lòng vòng, cô là gu của tôi.
” Trần Mộng Dao bị anh ta nhìn có chút xấu hổ, từ lúc cô vừa đến ánh mắt anh đã không dời cô, cô nói thẳng thắn, anh ta nói chuyện thì quá trực bạch, cô có chút gánh không được: “Cái kia.
Bất kể nói thế nào, lần đầu tiên gặp mặt, nếu như ấn tượng đều không tệ, có thể tìm hiểu nhau chút, hoàn cảnh của anh so với tôi tốt hơn rất nhiều, dù sao cũng là mẹ tôi cùng bạn bà ấy giới thiệu.
” Đối với điều kiện gia đình, Châu Khải rất tự tin nói: “Cũng tạm ổn, có thể thỏa mãn yêu cầu của cô và mẹ cô, tôi cũng có công ty thiết kế riêng, có năm căn hộ, tài khoản ngân hàng tám con số.
Tôi cũng không thích lòng vòng, nếu như cô đối với tôi ấn tượng cũng không tệ lắm, vậy xác định quan hệ đi! Tôi không thích kéo dài, nhàm chán.
Tác giả :
Mục Đình Sâm Ôn Ngôn