[Ngưu - Yết] Trúc Mã, Nhớ Em Chứ?
Chương 6-2: Ngoại Truyện: Tỏ tình
Tự nhiên nổi cơn muốn viết một chút về quá khứ của hai em ấy í mà.
Thiên Yết tỏ tình Kim Ngưu như thế nào ta??
_______♡♡♡♡♡____♡♡♡♡♡______
Nói về Kim Ngưu và Thiên Yết, ai trong xóm lại không biết về hai cục thịt nhỏ hay nắm tay nhau đi học, nắm tay nhau đi chơi, nắm tay nhau đi dạo... ách, nói cách khác, đây là hai đứa bé cuồng ôm ôm nắm nắm nhau.
Nghe đồn đâu do hồi nhỏ nhà Kim Ngưu và Thiên Yết đều bận rộn, nên từ bé đã cho hai đứa 'tự tung tự tác' chơi đùa với nhau. Khụ, cũng do nhà không chú ý lắm, nên hai đứa nào đó tự coi nhau là gấu bông mà ôm a~~
Kim Ngưu và Thiên Yết đã bốn tuổi rồi nha! Là học sinh lớp chồi rồi đó!
Đùa, năm sau thôi là lớn nhất trường rồi, a! Chưa gì mình đã già rồi ta ơi...
Hai đứa nào đó chấp tay sau mông, mặt ngửa lên trời, học theo mấy anh chị xinh đẹp trên ti vi, thở dài nói.
“Xuân đương tới là xuân đương qua...
Aizz, cuối cùng ta cũng đã già!”
Lại nói đến một ngày nọ, Kim Ngưu mếu máo chạy về nhà, khóc bù lu bù loa.
“Yếy ơi! Yết ơi hu hu!”
“Sao?”- Thiên Yết cực người lớn uống ly cà phê chứa chín phần sữa đặc, một phần chất đắng, khoanh tay hỏi-” Vụ gì?”
“Yết ơi.... tao... tao có bầu rồi! Oa oa!”
“ Hả? Hồi nào?”- Thiên Yết nhíu mày.
“Tao... tao.... chị Song Tử đầu xóm nói... nắm.. nắm tay là mang thai, nắm tay hai lần sinh đôi, nắm tay ba lần sinh ba, rồi rồi...”
“Chết mẹ! Sáng giờ tao với mày nắm tay mấy lần?”- Thiên Yết mông đít như bị hơ lửa mà nhảy bật xuống, lo lắng...
Chết! Sáng giờ hai đứa nắm tay hơn chục lần, rồi đẻ chục đứa thì biết phải làm sao? Bây giờ vật giá leo thang, tiền sữa bột, rồi quần áo cơm nước cho trẻ con biết phải làm sao?:v
“Hu hu!! Làm sao bây giờ? Bé... bé Ngưu có bầu rồi!”
Kim Ngưu khóc dữ dội làm cậu chàng nào đó quýnh quáng, hai tay vỗ vỗ, cầm vội cốc nước đưa cho con bạn.
“Uống, uống dưỡng thai đi!”
Xong cầm tay con bạn kéo đi.
“Oa oa! Một đứa nữa rồi!”
“Tao xin lỗi...”- Thiên Yết lật đật bỏ tay ra-” Đi... đi mày!”
“Đi đâu? Hu hu hu!”
“Đi mua trái cây! Lỡ rồi tao phải hỏi cưới mày với hai bác chứ sao? Đồ ngu!”
Thiên Yết gằn giọng phủi cái mông đít, hừ, đã đến nước này, cậu là nam tử hán đại trượng phu, cái gì mà... à, mười bảy bẻ gãy sừng trâu, có làm có chịu, sẽ chịu trách nhiệm đàng hoàng chứ không như mấy anh trên ti vi đâu nha!
Đi đi, đến hiệu bánh kẹo.
“Bán con cái này, cái này, cái này!”
“Ồ! Sao bé Yết hôm nay mua nhiều thế? Con mua để dành à?”
Người bán hàng niềm nở buồn cười nhìn cậu nhóc nào đó mặt hùng hùng hổ hổ.
“Không ạ! Con đi hỏi cưới!”
“Hả o_o”
“Con làm Kim Ngưu có thai! Bây giờ con đi hỏi cưới bạn ấy!” Hùng hồn đáp lại.
“Con... với con bé?”- người bán hàng ngu ngơ..
“Bác ngốc quá! Nắm tay một lần là một đứa! Sáng nay bọn con nắm tay nhau mười mấy lần! Con không muốn con của con sinh ra không có cha!”
“Phụt
~”
“Con đi đây!”
Thế là một mập một múp, trên tay là bịch ni lông đựng đầy snack với kẹo ngọt, hùng hổ bước đến nhà nào đó.
“A! Thiên Yết! Con đến chơi à? Bác có mua bánh nè! Kim Ngưu, vào nhà cất cặp rồi ăn đi con!”
“Thưa mẹ!”- Thiên Yết hùng hồn...
“Hả? M... mẹ?”
“Thưa mẹ, có ba ở nhà không ạ?”- Thiên Yết bước vào nhà-” Thưa ba!”
“.....” ba của Kim Ngưu-” Cháu mới tới chơi hả?”
“Dạ không ạ! Thưa ba, con không đến chơi! Đây ạ!” - đưa bịch đựng đầy bánh cho ba Kim Ngưu-” Thưa ba, con muốn nói chuyện với ba như hai người đàn ông!”
“A... vậy hả o_o!”
“Thưa ba! Ba nhận quà ra mắt của con rể đã!”- Thiên Yết cứng rắn đưa bịch bánh cho ba Kim Ngưu-” Thưa ba!”
“.....”
“Thưa ba, nắm tay một cái là một đứa mà sáng giờ con với bé Ngưu nắm tay hơn chục cái, chưa kể ban nãy còn nắm tay nhau đi mua hàng!”- Thiên Yết cứng rắn-” Thưa ba! Con rể là người có làm có chịu! Nay sự việc đã rồi! Mong ba cho con lấy em Kim Ngưu!”
“....” what the ^$($&!!!!!
“Thưa nhạc phụ, xin nhận của tiểu sinh một lạy!”- quỳ xuống, nhái y chang bộ phim kiếm hiệp mới xem tối qua-” Hôm nay trời đất chứng giám! Nguyệt.... nguyệt.... trời rất sáng, tiểu sinh mạn phép xin nhạc phụ đại nhân cho phép con và tiểu Thúy... lộn, tiểu Ngưu bên nhau! Dù không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm!”
“Phụ thân, mẫu thân!”- Kim Ngưu cũng nhập vai hoàn hảo-” Là con gái bất hiếu lỡ trao tim cho nghịch thần mang danh phản quốc, nhưng xin hai người chứng giám cho tình yêu của chúng con... huống chi, con đã lỡ manh cốt nhục của chàng... phụ thân, mẫu thân...!” Kêu gào thảm thiết.
“Xin hai người làm chứng cho chúng con!”- Thiên Yết mạnh mẽ hùng hồn-” Con nguyện cả đời che chở tiểu Thúy.. lộn, tiểu Ngưu!”
“....” Ba Kim Ngưu khóe miệng giựt giựt....
“...” mẹ Kim Ngưu sắp nhịn hết nổi.
Phụt
Ha ha ha
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Ha ha ha
“Đủ rồi, chuyện cũ sao mọi người bới móc mãi thế?”- Thiên Yết năm mười bốn tuổi đỏ mặt, xách cặp-” con đi học đây!”
“Con... con cũng vậy!”- Kim Ngưu bỏ dở chén cơm trưa, chạy theo Thiên Yết.
“Yết! Đợi tao với!”
“...” đi chậm lại.
“Mẹ... mẹ chỉ đùa một chút!”- Kim Ngưu ngại ngùng nói-” mày.... đừng có để bụng!”
“Tao không để bụng!”
“Vạy hả? Vậy sao mày...” lại nóng vậy?
“Có bao nhiêu đó cứ nhắc hoài, hết má tao rồi tới má mày!”
“À.....”
“Tao đã hứa lo cho mày cả đời, có nói láo đâu mà ca cẩm hoài!”
“Hả...” đỏ mặt.
“Hì!”- Thiên Yết giang tay, ôm Kim Ngưu vào lòng.
“Tao nói, sau này tao sẽ lấy mày rồi nuôi cả đời như đã hứa!”
Mùa thu năm đó, gió thổi rất mạnh, nhưng chả thể thổi đi lời tỏ tình ngọt ngào của Thiên Yết...
Thiên Yết tỏ tình Kim Ngưu như thế nào ta??
_______♡♡♡♡♡____♡♡♡♡♡______
Nói về Kim Ngưu và Thiên Yết, ai trong xóm lại không biết về hai cục thịt nhỏ hay nắm tay nhau đi học, nắm tay nhau đi chơi, nắm tay nhau đi dạo... ách, nói cách khác, đây là hai đứa bé cuồng ôm ôm nắm nắm nhau.
Nghe đồn đâu do hồi nhỏ nhà Kim Ngưu và Thiên Yết đều bận rộn, nên từ bé đã cho hai đứa 'tự tung tự tác' chơi đùa với nhau. Khụ, cũng do nhà không chú ý lắm, nên hai đứa nào đó tự coi nhau là gấu bông mà ôm a~~
Kim Ngưu và Thiên Yết đã bốn tuổi rồi nha! Là học sinh lớp chồi rồi đó!
Đùa, năm sau thôi là lớn nhất trường rồi, a! Chưa gì mình đã già rồi ta ơi...
Hai đứa nào đó chấp tay sau mông, mặt ngửa lên trời, học theo mấy anh chị xinh đẹp trên ti vi, thở dài nói.
“Xuân đương tới là xuân đương qua...
Aizz, cuối cùng ta cũng đã già!”
Lại nói đến một ngày nọ, Kim Ngưu mếu máo chạy về nhà, khóc bù lu bù loa.
“Yếy ơi! Yết ơi hu hu!”
“Sao?”- Thiên Yết cực người lớn uống ly cà phê chứa chín phần sữa đặc, một phần chất đắng, khoanh tay hỏi-” Vụ gì?”
“Yết ơi.... tao... tao có bầu rồi! Oa oa!”
“ Hả? Hồi nào?”- Thiên Yết nhíu mày.
“Tao... tao.... chị Song Tử đầu xóm nói... nắm.. nắm tay là mang thai, nắm tay hai lần sinh đôi, nắm tay ba lần sinh ba, rồi rồi...”
“Chết mẹ! Sáng giờ tao với mày nắm tay mấy lần?”- Thiên Yết mông đít như bị hơ lửa mà nhảy bật xuống, lo lắng...
Chết! Sáng giờ hai đứa nắm tay hơn chục lần, rồi đẻ chục đứa thì biết phải làm sao? Bây giờ vật giá leo thang, tiền sữa bột, rồi quần áo cơm nước cho trẻ con biết phải làm sao?:v
“Hu hu!! Làm sao bây giờ? Bé... bé Ngưu có bầu rồi!”
Kim Ngưu khóc dữ dội làm cậu chàng nào đó quýnh quáng, hai tay vỗ vỗ, cầm vội cốc nước đưa cho con bạn.
“Uống, uống dưỡng thai đi!”
Xong cầm tay con bạn kéo đi.
“Oa oa! Một đứa nữa rồi!”
“Tao xin lỗi...”- Thiên Yết lật đật bỏ tay ra-” Đi... đi mày!”
“Đi đâu? Hu hu hu!”
“Đi mua trái cây! Lỡ rồi tao phải hỏi cưới mày với hai bác chứ sao? Đồ ngu!”
Thiên Yết gằn giọng phủi cái mông đít, hừ, đã đến nước này, cậu là nam tử hán đại trượng phu, cái gì mà... à, mười bảy bẻ gãy sừng trâu, có làm có chịu, sẽ chịu trách nhiệm đàng hoàng chứ không như mấy anh trên ti vi đâu nha!
Đi đi, đến hiệu bánh kẹo.
“Bán con cái này, cái này, cái này!”
“Ồ! Sao bé Yết hôm nay mua nhiều thế? Con mua để dành à?”
Người bán hàng niềm nở buồn cười nhìn cậu nhóc nào đó mặt hùng hùng hổ hổ.
“Không ạ! Con đi hỏi cưới!”
“Hả o_o”
“Con làm Kim Ngưu có thai! Bây giờ con đi hỏi cưới bạn ấy!” Hùng hồn đáp lại.
“Con... với con bé?”- người bán hàng ngu ngơ..
“Bác ngốc quá! Nắm tay một lần là một đứa! Sáng nay bọn con nắm tay nhau mười mấy lần! Con không muốn con của con sinh ra không có cha!”
“Phụt
~”
“Con đi đây!”
Thế là một mập một múp, trên tay là bịch ni lông đựng đầy snack với kẹo ngọt, hùng hổ bước đến nhà nào đó.
“A! Thiên Yết! Con đến chơi à? Bác có mua bánh nè! Kim Ngưu, vào nhà cất cặp rồi ăn đi con!”
“Thưa mẹ!”- Thiên Yết hùng hồn...
“Hả? M... mẹ?”
“Thưa mẹ, có ba ở nhà không ạ?”- Thiên Yết bước vào nhà-” Thưa ba!”
“.....” ba của Kim Ngưu-” Cháu mới tới chơi hả?”
“Dạ không ạ! Thưa ba, con không đến chơi! Đây ạ!” - đưa bịch đựng đầy bánh cho ba Kim Ngưu-” Thưa ba, con muốn nói chuyện với ba như hai người đàn ông!”
“A... vậy hả o_o!”
“Thưa ba! Ba nhận quà ra mắt của con rể đã!”- Thiên Yết cứng rắn đưa bịch bánh cho ba Kim Ngưu-” Thưa ba!”
“.....”
“Thưa ba, nắm tay một cái là một đứa mà sáng giờ con với bé Ngưu nắm tay hơn chục cái, chưa kể ban nãy còn nắm tay nhau đi mua hàng!”- Thiên Yết cứng rắn-” Thưa ba! Con rể là người có làm có chịu! Nay sự việc đã rồi! Mong ba cho con lấy em Kim Ngưu!”
“....” what the ^$($&!!!!!
“Thưa nhạc phụ, xin nhận của tiểu sinh một lạy!”- quỳ xuống, nhái y chang bộ phim kiếm hiệp mới xem tối qua-” Hôm nay trời đất chứng giám! Nguyệt.... nguyệt.... trời rất sáng, tiểu sinh mạn phép xin nhạc phụ đại nhân cho phép con và tiểu Thúy... lộn, tiểu Ngưu bên nhau! Dù không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm!”
“Phụ thân, mẫu thân!”- Kim Ngưu cũng nhập vai hoàn hảo-” Là con gái bất hiếu lỡ trao tim cho nghịch thần mang danh phản quốc, nhưng xin hai người chứng giám cho tình yêu của chúng con... huống chi, con đã lỡ manh cốt nhục của chàng... phụ thân, mẫu thân...!” Kêu gào thảm thiết.
“Xin hai người làm chứng cho chúng con!”- Thiên Yết mạnh mẽ hùng hồn-” Con nguyện cả đời che chở tiểu Thúy.. lộn, tiểu Ngưu!”
“....” Ba Kim Ngưu khóe miệng giựt giựt....
“...” mẹ Kim Ngưu sắp nhịn hết nổi.
Phụt
Ha ha ha
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Ha ha ha
“Đủ rồi, chuyện cũ sao mọi người bới móc mãi thế?”- Thiên Yết năm mười bốn tuổi đỏ mặt, xách cặp-” con đi học đây!”
“Con... con cũng vậy!”- Kim Ngưu bỏ dở chén cơm trưa, chạy theo Thiên Yết.
“Yết! Đợi tao với!”
“...” đi chậm lại.
“Mẹ... mẹ chỉ đùa một chút!”- Kim Ngưu ngại ngùng nói-” mày.... đừng có để bụng!”
“Tao không để bụng!”
“Vạy hả? Vậy sao mày...” lại nóng vậy?
“Có bao nhiêu đó cứ nhắc hoài, hết má tao rồi tới má mày!”
“À.....”
“Tao đã hứa lo cho mày cả đời, có nói láo đâu mà ca cẩm hoài!”
“Hả...” đỏ mặt.
“Hì!”- Thiên Yết giang tay, ôm Kim Ngưu vào lòng.
“Tao nói, sau này tao sẽ lấy mày rồi nuôi cả đời như đã hứa!”
Mùa thu năm đó, gió thổi rất mạnh, nhưng chả thể thổi đi lời tỏ tình ngọt ngào của Thiên Yết...
Tác giả :
Vân CàNa