Ngươi Rốt Cục Đến Tự Thú
Chương 15
Kỷ Tiểu Yêu đi theo anh hùng, dọc theo lề khân sấu một vòng.
Chạm đến từng bàn tay tò mò.
Trải qua từng ánh đèn điện thoại di động sáng lên.
Nội tâm Kỷ Tiểu Yêu —— lại dị thường bình tĩnh.
Phổi của hắn hút vào so với bình thường càng nhiều dưỡng khí hơn.
Đầu óc một mảnh không minh bạch.
Lại như, linh hồn trong suốt đi theo Tử thần xuyên qua nhân gian vẩn đục.
Anh hùng hỏi: “Biết tại sao phải lấy hơi ưỡn ngực không?”
Có người cướp trả lời: “Vì trước mặt kẻ xấu giữ tôn nghiêm!”
“Sai.” Anh hùng chỉ thị Kỷ Tiểu Yêu, “Hiện tại hít, hóp bụng, cực lực dùng khả năng sắp xếp thân thể.”
Kỷ Tiểu Yêu nghe theo.
Anh hùng hỏi: “Cảm giác có bất đồng cái gì không?”
Bởi vì khí tức yếu ớt, Kỷ Tiểu Yêu nói ra rất nhẹ.
“Dây thừng lỏng ra…”
Anh hùng bốc lên một đoạn dây thừng cho mọi người xem, mọi người liền đều hiểu.
Anh hùng tổng kết nói: “Có người muốn đánh anh, anh liền căng cơ thể. Có người muốn trói anh, anh cũng phải căng cơ thở, sử dụng hết khả năng lấy hơi nhiều, đem mình gồng lên. Như vậy khi anh thả lỏng xuống, dây thừng liền lỏng ra.”
Có người nghi ngờ: “Có thể lỏng ra bao nhiêu?”
Anh hùng nói: “Tùy theo từng người, có thể là dao xương cốt thân thể.”
Dưới sân khấu vang lên một trận cười to.
Kia Kỷ Tiểu Yêu lỏng được bao nhiêu?
Dưới sự cổ vũ của anh hùng, hắn dĩ nhiên thật sự từ bên trong dây thừng rút ra một cái tay.
Chuyện này quả thật như một trò ảo thuật.
Có người hỏi anh hùng: “Anh có phải là trước kia cùng Kỷ Tiểu Yêu quen biết?”
“Đúng rồi đúng rồi, các anh thật giống như phối hợp rất khá!”
Nghe người khác nói như vậy, chính Kỷ Tiểu Yêu cũng bắt đầu hoài nghi.
Hắn có phải là ở nơi nào, gặp được người này đi?
Anh hùng rất có phong độ giơ tay ra hiệu mọi người im lặng, sau đó gật gật đầu.
“Ta và mọi người ở đây đều biết, bất quá là ở đời trước, bằng không ngày hôm nay không có duyên đến dạy các vị. Có thể giảm đi chất vấn thì biện pháp tốt nhất chính là thực tiễn. Vị nào nguyện ý lên sân khấu, thí nghiệm một chút thủ đoạn vừa nãy.”
“Thí nghiệm bị trói sao?”
“Vẫn là thí nghiệm ôm cùng đạp a?”
Mọi người hình như rất quan tâm nhân vật của mình.
Anh hùng nói: “Đều được.”
Vài cái tay giơ lên.
Kỷ Tiểu Yêu đã rất tự giác xuống đài đứng ở một bên.
Cùng ánh mắt của mọi người, xem ba người nhấc tay kia.
Có hành chính sợ hãi tẻ ngắt tự tiến cử.
Có tiểu tử vắt mũi chưa sạch ở lầu dưới mình kia.
Còn có —— lãnh đạo của mình?
“Kha tổng! Kha tổng!” Mọi người đứng lên gọi.
Anh hùng tự nhiên biết lắng nghe.
Kha tổng đi tới sân khấu, ánh mắt quét quét qua dưới đài.
Lại như giọng điệu bình thường bố trí công tác, rất tùy ý nói một tiếng: “Tiểu Yêu, lại đây.”
Chạm đến từng bàn tay tò mò.
Trải qua từng ánh đèn điện thoại di động sáng lên.
Nội tâm Kỷ Tiểu Yêu —— lại dị thường bình tĩnh.
Phổi của hắn hút vào so với bình thường càng nhiều dưỡng khí hơn.
Đầu óc một mảnh không minh bạch.
Lại như, linh hồn trong suốt đi theo Tử thần xuyên qua nhân gian vẩn đục.
Anh hùng hỏi: “Biết tại sao phải lấy hơi ưỡn ngực không?”
Có người cướp trả lời: “Vì trước mặt kẻ xấu giữ tôn nghiêm!”
“Sai.” Anh hùng chỉ thị Kỷ Tiểu Yêu, “Hiện tại hít, hóp bụng, cực lực dùng khả năng sắp xếp thân thể.”
Kỷ Tiểu Yêu nghe theo.
Anh hùng hỏi: “Cảm giác có bất đồng cái gì không?”
Bởi vì khí tức yếu ớt, Kỷ Tiểu Yêu nói ra rất nhẹ.
“Dây thừng lỏng ra…”
Anh hùng bốc lên một đoạn dây thừng cho mọi người xem, mọi người liền đều hiểu.
Anh hùng tổng kết nói: “Có người muốn đánh anh, anh liền căng cơ thể. Có người muốn trói anh, anh cũng phải căng cơ thở, sử dụng hết khả năng lấy hơi nhiều, đem mình gồng lên. Như vậy khi anh thả lỏng xuống, dây thừng liền lỏng ra.”
Có người nghi ngờ: “Có thể lỏng ra bao nhiêu?”
Anh hùng nói: “Tùy theo từng người, có thể là dao xương cốt thân thể.”
Dưới sân khấu vang lên một trận cười to.
Kia Kỷ Tiểu Yêu lỏng được bao nhiêu?
Dưới sự cổ vũ của anh hùng, hắn dĩ nhiên thật sự từ bên trong dây thừng rút ra một cái tay.
Chuyện này quả thật như một trò ảo thuật.
Có người hỏi anh hùng: “Anh có phải là trước kia cùng Kỷ Tiểu Yêu quen biết?”
“Đúng rồi đúng rồi, các anh thật giống như phối hợp rất khá!”
Nghe người khác nói như vậy, chính Kỷ Tiểu Yêu cũng bắt đầu hoài nghi.
Hắn có phải là ở nơi nào, gặp được người này đi?
Anh hùng rất có phong độ giơ tay ra hiệu mọi người im lặng, sau đó gật gật đầu.
“Ta và mọi người ở đây đều biết, bất quá là ở đời trước, bằng không ngày hôm nay không có duyên đến dạy các vị. Có thể giảm đi chất vấn thì biện pháp tốt nhất chính là thực tiễn. Vị nào nguyện ý lên sân khấu, thí nghiệm một chút thủ đoạn vừa nãy.”
“Thí nghiệm bị trói sao?”
“Vẫn là thí nghiệm ôm cùng đạp a?”
Mọi người hình như rất quan tâm nhân vật của mình.
Anh hùng nói: “Đều được.”
Vài cái tay giơ lên.
Kỷ Tiểu Yêu đã rất tự giác xuống đài đứng ở một bên.
Cùng ánh mắt của mọi người, xem ba người nhấc tay kia.
Có hành chính sợ hãi tẻ ngắt tự tiến cử.
Có tiểu tử vắt mũi chưa sạch ở lầu dưới mình kia.
Còn có —— lãnh đạo của mình?
“Kha tổng! Kha tổng!” Mọi người đứng lên gọi.
Anh hùng tự nhiên biết lắng nghe.
Kha tổng đi tới sân khấu, ánh mắt quét quét qua dưới đài.
Lại như giọng điệu bình thường bố trí công tác, rất tùy ý nói một tiếng: “Tiểu Yêu, lại đây.”
Tác giả :
Trương Mê Kinh