Người Hầu Của Vương Gia
Chương 4: Tại thu lương viện vương gia và người hầu ân ái
Hai mắt Uông Nghĩa Thăng đỏ tươi như máu mỉm cười.
“A… Bản vương sẽ không bỏ qua cho ngươi…”
Vương gia kêu gào dần dần nhỏ đi, ngữ điệu cũng đã thay đổi từ lâu có chút khàn khàn có chút rên nhẹ. Cái mông tròn trịa mỗi lần bị cự bổng đâm vào thì run rẩy động đậy, cho dù là cúc huyệt hay là hoa huyệt đều tê tê dại dại, ngón tay liên tiếp xuyên ở phía trong cúc huyệt đùa bỡn nhục đạo, thỉnh thoảng đè ép hòa tan mỡ heo ở bên trong, còn dùng tràng thịt đè ép ngón tay, dường như muốn đưa ngón tay hút vào càng sâu. Còn hoa huyệt phía trước sớm bị cẩu nô tài liếm qua chơi đùa chỉ thiếu một chút là lên cao trào lúc này chỉ có thể trống vắng sung huyết mà mở ra hoa môi no đủ. Miệng huyệt mềm mại đỏ tươi chảy ra dâm thủy sền sệt mà phía trước tính khí lẻ loi thỉnh thoảng tiết ra chất nhầy nhỏ xuống đệm giường.
Y muốn cẩu nô tài kia nhanh lên một chút thao y, đem huyệt y nhét đến tràn đầy để không chảy ra nửa giọt dâm thủy, dùng bàn tay lớn thô ráp kia sờ rồi ma sát tính khí của y không chỉ đem y thao đến chảy ra dâm dịch, tốt nhất trực tiếp đem y thao đến bắn tinh.
Nhưng mà cái tên cẩu nô tài chết tiệt không hầu hạ y thì thôi, còn dùng cái “nghiệt rễ” của hắn đánh vào cái mông của y!
Vương gia âm thầm cắn vào những sợi tóc rơi xuống bên miệng một bên quở trách Uông Nghĩa Thăng không phải, một bên không nhịn được nâng cái mông lên, làm cho cự bổng đánh vào miệng cúc huyệt để làm cho cúc huyệt bớt ngứa một chút.
Chờ cẩu nô tài kia hầu hạ xong, bản vương đem hắn nhốt ở phòng chứa củi, bỏ đói trên ba ngày lấy đó làm trừng phạt.
“Hô… Hô…”
Uông Nghĩa Thăng thô lỗ thở gấp,hắc tử quy đầu như tỏa sáng ma sát miệng cúc huyệt Vương gia, một bàn tay yêu thương xoa xoa một bên cánh mông no đủ rắn chắc, một cái tay khác ở phía trong cúc huyệt mạnh mẽ chuyển động. Cúc huyệt bị mỡ heo thấm ướt vô cùng trắng mịn run rẩy co rút lại, trong lúc vô tình đã chứa được ba ngón tay to dài. Tràng đạo non mềm đem dục hỏa của nam nhân nhen lửa đến chỗ cao nhất, không ngừng mà dùng quy đầu ma sát cắm ngón tay vào trong cúc huyệt.
Cái mông vừa tròn vừa vểnh như kia cúc huyệt kia lập tức sẽ là của hắn.
Uông Nghĩa Thăng vừa nghĩ vừa cắm vào một ngón tay, Vương gia lập tức cảm giác được phía sau của mình lại trướng ra một chút. Y lại cho Uông Nghĩa Thăng tăng thêm một tội trạng: Làm việc không gọn gàng, chậm rì rì kỳ cục!
Vương gia quay đầu lần thứ hai mạnh mẽ trừng Uông Nghĩa Thăng một cái, cảnh cáo hắn nhanh lên một chút.
Cái nhìn này hầu như làm cho Uông Nghĩa Thăng mất đi lý trí, ngón tay ở cúc huyệt Vương gia liên tục đâm xuyên mở rộng, đem cúc huyệt của Vương gia làm cho run rẩy không ngừng, tràng thịt mềm mại càng rối tinh rối mù. Vương gia nằm lỳ ở trên giường cũng không biết mình đang thoải mái hay là khó chịu, nói chung rất kỳ quái, lại chờ mong cự bổng đi vào.
Chỉ là suy nghĩ một chút đến hình ảnh cúc huyệt của mình bị thao đến lỏng lỏng lẻo lẻo y không nhịn được cả người run rẩy, ngoan ngoãn bày ra tư thế thú giao phối chờ Uông Nghĩa Thăng nhanh lên một chút thao y.
Uông Nghĩa Thăng rút ra ngón tay, lòng bàn tay đầy vết chai lướt qua lưu luyến tràng thịt. Vương gia nhất thời run lên, cúc huyệt đột nhiên co rụt lại, làm mắt của Uông Nghĩa Thăng càng đỏ hơn ngày càng tối hơn, hắn nắm chặt cự bổng đại quy đầu đội lên đỉnh vào miệng cúc huyệt, mỡ heo làm quy đầu như dính đầy tinh dịch màu trắng đục một chút một chút đỉnh tiến vào cúc huyệt.
Vương gia vào giờ phút này mới chính thức biết được côn thịt của Uông Nghĩa Thăng thô to cứng mà dài như thế nào. Y nắm chặt sàn đan nhẫn nhịn khi quy đầu to lớn đi vào nong cúc huyệt ra, cúc huyệt nhăn nheo hoàn toàn bị quy đầu chống đỡ bằng phẳng, ngay cả như vậy còn chưa đủ lớn để quy đầu tiến vào. Y cảm giác cúc huyệt đâu chỉ là chống đỡ bằng phẳng mà quả thực đã nằm ở cực hạn, cảm giác nhẹ nhàng đau nhói từ phía sau truyền đến.
Không có đau đớn đột ngột như hoa huyệt lần thứ nhất bị đâm thủng mà là cơn đau chầm chậm đi vào cơ thể.
“A… Đau… Bản vương muốn đem ngươi nhốt vào phòng chứa củi…” Vương gia nhíu mày, mồ hôi lạnh đều tuôn xuống thái dương dính ướt vài sợi tóc, cằm hơi ngẩng lên làm từng giọt mồ hôi rớt xuống chiếc cổ cong cong vừa đẹp đẽ lại yếu đuối rồi chảy xuống hầu kết làm người xem muốn cắn một cái.
Uông Nghĩa Thăng nghe được trái tim của mình đập điên cuồng muốn tàn nhẫn trực tiếp phá huyệt mà vào, để y chảy ra máu tươi bị mình giữ lấy xác minh quyền sở hữu, nhưng lại muốn nhìn gương mặt tuấn tú của y lộ ra khoái hoạt, ở dưới người của hắn phóng đãng uốn éo mở rộng hai chân dâm đãng mệnh lệnh hắn thao hai cái động.
Nhưng mà, từ đầu đến cuối hắn đều không nỡ để y bị thương, thân thể tốt đẹp như vậy trời sinh nên hưởng thụ cách đối xử tốt nhất, sau đó đối với hắn càng ngày càng dâm đãng mà triển khai thân thể.
Uông Nghĩa Thăng chậm rãi vuốt ve thắt lưng của Vương gia càng ngày càng cẩn thận đỉnh tiến vào cúc huyệt, cái tay kia sờ qua eo vòng xuống xoa xoa bụng dưới của Vương gia, bàn tay thô ráp vuốt ve làm Vương gia không khỏi nheo mắt lại. Bàn tay lại chầm chậm ma sát đến hạ thể của y, nắm chặt tính khí linh hoạt trên dưới ve vuốt.
“A…” Tính khí bị bàn tay thô ráp ma sát đến hầu như nổi lửa, lòng bàn tay lại đè lên linh khẩu mà đè ấn xoay tròn, khoái cảm sắc bén làm bụng dưới Vương gia căng thẳng. Hoa huyệt thoải mái phun ra dâm thủy đem chung quanh làm ướt thành một mảng lớn, Vương gia âm thanh run run ra mệnh lệnh: ” Sờ huyệt cho bản vương… A ân…”
Một nửa quy đầu còn kẹt ở bên trong cúc huyệt Uông Nghĩa Thăng không vội vã, trái lại vô cùng kiên trì lấy lòng Vương gia. Vương gia mệnh lệnh sờ huyệt hắn liền sờ huyệt, ngón tay mới vừa đụng tới hoa huyệt, Vương gia không khống chế được tiết ra một cỗ dâm thủy trên tay hắn. Hoa huyệt so với dĩ vãng càng nóng rực, tham lam nuốt ngón tay to dài lập tức liền nuốt vào bốn ngón.
Hoa huyệt rốt cục có ngón tay nhét vào tạo ra cảm giác lấp đầy khiến Vương gia thoải mái rên rỉ, mặt vùi vào trong chăn mềm mại, khóe miệng cong lên thoả mãn. Y ung dung hạ thấp thân thể xuống, Uông Nghĩa Thăng nhưng nhân cơ hội hoạt động ngón tay, khép lại bốn ngón nhắm vào chỗ mẫn cảm bên trong hoa huyệt đâm đâm. Vương gia thả lỏng thân thể hai huyệt đều được nhồi đầy dâm thủy ục ục chít chít chảy ra ngoài.
Hoa huyệt thoải mái đến run rẩy co rút lại, cúc huyệt lại bị đại quy đầu tiếp tục đi vào, phía trước sung huyết đỏ tươi, phía sau chống đỡ đến cực hạn. Phía trước nuốt gọn, phía sau chống đỡ sự chênh lệch hoàn toàn rõ ràng. Uông Nghĩa Thăng nhìn một vòng da thịt cúc huyệt càng ngày càng mở rộng không còn những nếp uốn nhăn nheo, vốn là màu sắc hồng hào từ từ chuyển thành nửa trong suốt, xiết chặt đại quy đầu của hắn.
Hắn chậm rãi đẩy mạnh, bờ mông liền chậm rãi ma sát biểu bì quy đầu rồi nuốt vào quy đầu. Sắp ăn được côn thịt thì Vương gia lắc lắc đầu, nghểnh đầu khóc nức nở kêu to: “Không xong rồi… Ô ô… mặt sau bản vương muốn nứt… Đem bản vương thao hỏng rồi, bản vương liền… Liền giết cẩu nô tài nhà ngươi… A… Phía trước… Phía trước…”
Tiếng kêu làm Uông Nghĩa Thăng càng dùng sức đẩy ngón tay ra vào càng nhanh, hoa huyệt phồng lên co giật làm cho hoa môi đầy đặn lật lên lộ ra nửa đoạn ngón tay đều cắm vào huyệt khẩu. Một lượng lớn dâm dịch như thủy triều ở trong nhục đạo tiết ra, tính khí đỏ hồng co giật bành trướng, linh khẩu gấp gáp thư giãn mở ra.
Tất cả những thứ này đều không thể che giấu cảm quá trình cúc huyệt đang bị cự bổng đâm vào, tùy theo cử động của Uông Nghĩa Thăng tiến vào khiến y cảm giác ngột ngạt. Hoa huyệt bị ngón tay thao càng ngày càng nhanh, Vương gia không chịu nổi cảm giác khích thích này càng đau lại càng thoải mái mồ hôi lẫn vào nước mắt cùng nhau lăn xuống. Y quỳ ở trên giường hai chân lại tách ra một ít, mở rộng huyệt để Uông Nghĩa Thăng dùng tay thao hoa huyệt, nâng cao cái mông để Uông Nghĩa Thăng đỉnh tiến vào cúc huyệt của y.
“A a a… để bản vương đến… huyệt bản vương không nhịn được…” Bụng dưới co rụt lại làm Vương gia biết mình sắp lên cao trào, hoa huyệt căn bản cũng không chặn nổi liên tiếp dâm thủy tiết ra, chỉ muốn cẩu nô tài kia đem huyệt của y đâm đến tiết ra.
Nhục đạo gắt gao xoắn lấy ngón tay của Uông Nghĩa Thăng, Uông Nghĩa Thăng cắm xuống lại xuyên qua mới có thể làm cho hoa huyệt rộng ra một ít. Có thể Vương gia từ lâu mất khống chế đem huyệt hướng về ngón tay của hắn còn nắm lấy tay của hắn hướng vào bên trong hoa huyệt của mình dùng sức thao, muốn đâm đến tận xương tủy, trêu chọc làm cho Uông Nghĩa Thăng đem hoa huyệt của y thao đến có tiếng xì xì xì xì vang lên.
“A… “
Một trận kịch liệt run rẩy, Vương gia một tay nắm sàn đan miệng thì thê thảm rít gào, một tay kia cầm lấy tay của Uông Nghĩa Thăng đang thao hoa huyệt của mình không cho hắn tiếp tục thao nữa. Hoa huyệt phun nước làm ướt một mảng lớn sàn đan chảy xuống bên trong bắp đùi như từng đạo từng đạo thủy ngân.
Không cho Vương gia ngăn cản, tay của Uông Nghĩa Thăng vẫn cứng rắn mãnh liệt thao hoa huyệt, cự bổng đồng thời cũng tiến vào cúc huyệt.
“Hỗn… Đồ vô lại… A… A a…” Tính khí vô cùng đáng thương thật vất vả mới tích góp được một ít tinh dịch bắn ra. Bị kích thích mạnh như vậy Vương gia vô lực chui vào chăn bông thở hồng hộc thê thê thảm thảm kêu gào: “Bản vương sẽ không bỏ qua… Ngươi… A…”
Hoàn toàn tiến vào trong cơ thể Vương gia làm trong lòng Uông Nghĩa Thăng tràn ngập trìu mến, đặc biệt là nhìn thấy hình ảnh cúc huyệt của Vương gia cắn vào côn thịt của mình, lúc này mới cúi xuống ôm Vương gia hôn sau gáy, bả vai, phía sau lưng rồi sau đó là một trận vừa hôn vừa liếm một hồi, tiếp theo chậm rãi va chạm vào cái mông tròn trịa.
Vật cứng to dài khổng lồ ở tràng đạo qua lại đánh xuyên cũng không thoải mái. Vương gia hối hận rồi, mình không chỉ bị một hạ nhân trong phủ khai bao hoa huyệt, còn bị cùng một người khai bao luôn cúc huyệt làm y bất mãn hết sức. Tự mình đem hai lần khai bao đều cho cùng một người, quá sủng quá yêu một người rất không tốt.
Nhưng trò vui khởi động quá thoải mái, hại y không nhịn được đem hậu đình hoa cũng thưởng cho tên cẩu nô tài này.
Nhận ra được Vương gia thất thần, Uông Nghĩa Thăng hoài nghi có phải là mình không nỗ lực mới làm y thất thần.
Y nhớ tới ai?
Hắn không cho phép, hắn không muốn!
Nhắm ngay cổ Vương gia Uông Nghĩa thăng hé miệng cắn xuống một cái, vốn đang buồn phiền nên khi bị cắn Vương gia rất muốn phát hỏa, vậy mà vừa muốn quay đầu, thì bị cự bổng cẩn thận không nhẹ không nặng ma sát qua một chỗ trong tràng bích. Vương gia run lên, hỏa khí toàn bộ hóa thành một tiếng mềm mại rên rỉ, không chỉ tràng bích rụt lại hoa huyệt đều chảy ra nước giàn giụa.
Uông Nghĩa Thăng rút tay ra, ngay ở trước mặt Vương gia liếm liếm dâm thủy trên ngón tay còn đem hai ngón tay bỏ vào trong miệng mút vào, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Vương gia. Vừa qua cao trào là lúc Vương gia rất mẫn cảm bị ánh mắt chiếm hữu mãnh liệt nhìn chăm chú, eo của y trực tiếp nhuyễn xuống, nhưng mặt mũi vẫn gắng gượng mạnh mẽ trừng hắn, mà thân thể run rẩy không thể lừa dối được người.
Đem hai ngón tay mút vào sau đó đưa tay đến trước mặt Vương gia, hạ bộ của Uông Nghĩa Thăng càng hướng đẩy về phía trước một bước, oa oa nói: “Ngươi cũng liếm một liếm.”
Cả người đều tê tê, đầu óc cũng tê tê, Vương gia nhìn chằm chằm vào đôi mắt tối đen của Uông Nghĩa Thăng chậm rãi hé miệng, đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm đầu ngón tay thô ráp.
Bản vương tuyệt đối là điên rồi… Cẩu nô tài kia… A a… Thật thích…
Uông Nghĩa Thăng nheo mắt lại, một tay giữ cằm của Vương gia như phát rồ hôn môi Vương gia. Nướt bọt hỗn hợp trong miệng quấn quýt để thân thể và đầu óc của Vương gia càng thêm tê rần không biết gì hết.
Tìm được điểm mẫn cảm của cúc huyệt cự bổng xông thẳng điểm kia cọ xát, đại quy đầu không chỉ đem tràng đạo hoàn toàn nong rộng ra, càng có thể dễ dàng ma sát đến mẫn cảm điểm. Uông Nghĩa Thăng mút vào đầu lưỡi Vương gia, rút ra cự bổng rồi cực kỳ hưng phấn tiếp tục thao vào hậu huyệt của Vương gia.
Là của hắn, hắn chỉ muốn thao hết toàn bộ hai huyệt để nam tử này nhìn cũng nhìn không lọt mắt côn thịt của nam nhân khác, hắn muốn thao y làm y vui sướng, sẽ không nhớ tới cảm giác cùng nữ tử thử giao hoan.
Thật thích cảm giác cẩu nô tài một bên hôn y một bên thao y, yêu thích… Yêu thích… Yêu thích chết rồi…
Cảm giác khoái cảm tới nhanh nghẹn thở làm đại não Vương gia không kịp suy nghĩ, phía sau một hồi tiếp theo một hồi va chạm đâm xuyên khiến cho y không muốn suy nghĩ. Bên trong tràng đạo bị côn thịt đâm xuyên ma sát đẩy thân thể về phía trước, gối đầu kể cả nệm giường đều di động về phía trước, đầu cũng muốn va vào vách tường. Đến lúc này Uông Nghĩa Thăng tóm lấy cánh tay của y đem y kéo về phía mình, từng chút từng chút kéo y nằm ngang quỳ ở trên giường. Vương gia bị đẩy đi lại được kéo về, duy nhất không thay đổi chính là hạ thể hai người chưa từng tách ra.
Nệm giường vô cùng bằng phẳng chỉ chốc lát sau bị hai người làm cho rối tung, cái mông của Vương gia bị Uông Nghĩa Thăng khống chế làm y hô hấp dồn dập. Y tóm lấy đầu giường không có vải màn hoa mỹ, không có huân hương thanh nhã càng không có giường rộng lớn, chỉ có một phòng cho nô bộc nghỉ ngơi đơn giản, giường ván gỗ chịu đựng thể trọng của hai người trưởng thành.
Nam nhân phía sau bóp lấy eo của Vương gia, côn thịt như quái vật khổng lồ ở trong cúc huyệt ra ra vào vào, y phục ngổn ngang của Vương gia bị kéo xuống tóc đen dài theo từng va chạm của hắn mà tản ra tung bay che nữa bên mặt Vương gia để lộ gò má như ẩn như hiện càng ra vẻ tuấn mỹ. Một vài sợi tóc dính ở khóe miệng khiến cho khí chất cao quý nhiễm phải mấy phần tình dục tập kích làm cho bản thân không thể khống chế.
Uông Nghĩa Thăng say mê nhìn kỹ gò má của Vương gia, càng ngày càng hung ác đâm vào. Mỗi khi cử động quá sâu là quy đầu to lớn bị tràng thịt non mềm tầng tầng xiết chặt không chút lưu tình mà ma sát điểm mẫn cảm làm Vương gia nhất thời nắm chặt đầu giường, lắc cái mông rên rỉ gọi: “A a... chậm một chút… Chậm một chút thao bản vương… A…cúc huyệt của bản vương rất trướng…”
Tuy rằng miệng yêu cầu chậm một chút, nhưng thoải mái đến cực điểm sớm làm tràng đạo mãnh liệt co lại, chủ động quấn quít lấy cự bổng yêu cầu mãnh liệt thương yêu. Cánh mông trắng như tuyết bị đỉnh vào run run theo, cự bổng càng ngày càng dữ tợn đáng sợ như là dã thú cuồng mãnh thao cái mông của Vương gia.
Toàn bộ thân thể theo sự va chạm của nam nhân từng hồi từng hồi hướng về phía trước xóc nảy. Vương gia cảm giác nam nhân muốn đem y đâm đến bay ra ngoài nên không thể làm gì khác hơn là hai cái tay đồng thời nắm chặt đầu giường. Y nghe được âm thanh thở hổn hển của nam nhân cảm thấy êm tai rất êm tai, trong lòng một trận xao động không kìm lòng được căng lại cúc huyệt, hoa huyệt lại động dục chảy ra dâm thủy, tính khí vừa xuất tinh không bao lâu lại ngẩng đầu.
Côn thịt của Uông Nghĩa Thăng vốn to lớn, lúc này bị Vương gia kẹp chặt làm côn thịt nổi đầy gân xanh càng dán vào ma sát tràng đạo đè ép làm tràng đạo một trận một trận co thắt. Đại quy đầu đâm xuống đến cùng thoải mái đến nổi hai người tê cả da đầu không ngớt.
Vương gia khoái hoạt cánh tay như nhũn ra, nỗ lực nắm lấy đầu giường, yết hầu chỉ phát ra vài tiếng như nghẹn ngào như mèo kêu, hạ thân một trận nhiệt lưu tuôn ra, dâm thủy từ hoa huyệt tiết ra, da thịt toàn thân đầy mồ hôi lẫn mùi vị tanh ngọt của dâm thủy lặng lẽ nhuộm đầy căn phòng đơn sơ. Sàn đan đệm giường hỗn độn nhàn nhạt mùi tanh của tinh dịch.
“Vương gia, ta còn chưa có bắn đâu.” Uông Nghĩa Thăng cười nói, một tay sờ vào hoa huyệt sung huyết của Vương gia dâm thủy đầy tay làm hắn thoả mãn cực kỳ, tiện tay lại vuốt ve trên tính khí vừa mới bắn tinh của Vương gia, cố ý chen chen vào quy đầu, đem tinh dịch của Vương gia lấy ra sạch sẽ.
“A…” Vương gia cả người run lập cập vẫn phô trương thanh thế nói: “Ngươi, nô tài này dám phạm thượng với bản vương.. nhưng ta là.. A… Chủ nhân của ngươi… A… Không muốn sờ.. Bản vương sẽ tiết… đâm vào hoa huyệt của bản vương.. phía trước… A…”
Da thịt toàn thân mẫn cảm dường như không chịu nổi đụng chạm bình thường, đặc biệt là hạ thể so với những nơi khác càng thêm mẫn cảm, chỉ là sờ một cái chạm một cái lại có một luồng khoái cảm ập đến. Nhưng cho dù sắp lên cao trào, không có cái “nghiệt rễ” kia hầu hạ, hoa huyệt vẫn cứ trống vắng cô quạnh.
Âm thanh dần dần nhỏ lại Vương gia đã chống đỡ không nổi, ở hoa huyệt tay cũng rời đi cũng không tiếp tục cho phía trước của Vương gia một chút an ủi. Phía sau bị đâm xuyên lại không có ngừng lại, Vương gia tức giận Uông Nghĩa Thăng không nghe lời, nhưng thân thể quá mệt đến nỗi miệng muốn mở lời răn dạy toàn bộ biến thành một tiếng tiếp theo một tiếng dâm đãng rên rỉ.
Uông Nghĩa Thăng tinh tế xoa xoa da thịt bóng loáng của Vương gia, da thịt dính mồ hôi toả ra nhiệt độ hết sức hấp dẫn bàn tay của hắn, chỉ chốc lát liền tìm thấy lồng ngực Vương gia. Bàn tay thô to tìm thấy đầu vú trái phải chà xát, hai đầu vú nhô lên dưới lòng bàn tay đầy vết chai truyền thích thú nho nhỏ, thân thể Vương gia hầu như nhuyễn thành nước nhất thời nhẹ nhàng run.
“Nơi này cũng cứng rồi a!” Vuốt ve đầu vú của Vương gia đã sớm biến cứng, Uông Nghĩa Thăng tóm chặt một đầu vú lại kéo lại xả, trêu đến thân thể Vương gia mới vừa qua cao trào liều mạng run run.
Nhưng vào đúng lúc này, Uông Nghĩa Thăng đột nhiên rút cự bổng ra, hậu huyệt co giật trống trơn mở lớn, tràng đạo hoàn toàn không có gì đè ép, tràng bích muốn có gì ma sát cũng không làm được. Bên trong cúc huyệt khát khao co rút lại mỡ heo dùng để làm trơn hóa thành chất lỏng trong suốt toả ra ánh sáng lấp lánh.
Vương gia còn chìm đắm ở trong tình dục, đại não cũng không phản ứng, không hiểu xảy ra chuyện gì, tại sao cẩu nô tài không hầu hạ hắn? Đây là muốn làm phản sao? Lại dám lúc ở trên giường hầu hạ cho y thoải mái mà còn sĩ diện!
Vương gia giận dữ!
Đôi mắt hẹp dài lập tức nheo lại, nguy hiểm nhìn về hướng Uông Nghĩa Thăng. Uông Nghĩa Thăng nhìn thẳng vào ánh mắt của y, thân thể cao to cường tráng hiện ra tư thế mạnh mẽ, côn thịt thẳng tắp nhắm ngay cúc huyệt của Vương gia ám muội cọ xát miệng huyệt đã mở lớn.
“Ký hiệu.” Hắn trịnh trọng nói ra hai chữ.
Đại não của Vương gia công chưa tỉnh táo, không hiểu ý tứ của hai chữ “Ký hiệu” con mắt của y lần thứ hai nheo lại tựa hồ càng nguy hiểm, nhưng bản năng của thân thể lại muốn truy đuổi cự bổng.
“Để ta ở trên người ngươi lưu lại ký hiệu.” Uông Nghĩa Thăng nhìn Vương gia vẫn nheo mắt lại, hai mắt của y đầy lệ mờ mịt nhìn hắn mà không phản ứng lại.
Vương gia chà xát phía sau cự bổng, vô cùng hào phóng ban ân: “Bản vương thân thể cao quý cũng không thể tùy tùy tiện tiện lưu lại ký hiệu, nhưng bản vương ngày hôm nay cao hứng, miễn cưỡng để ngươi lưu lại ký hiệu.” Hắn chỉ chỉ cái cổ, thúc giục:”Nhanh một chút.”
Vương gia vừa đắc ý vì mình hào phóng thì Uông Nghĩa Thăng lập tức một tay giữ lấy bờ vai của y, một tay giữ chặt hạ thân cự bổng quay về cúc huyệt đâm vào. Lần này Vương gia không chỉ bị Uông Nghĩa Thăng nhấn ở trên giường mãnh đảo mãnh xuyên, hơn nữa còn không thể động đậy.
Vương gia cảm thấy có một người nam sủng dịu ngoan tựa hồ cách y càng ngày càng xa, y cảm thấy mình như là bị dã thú ép buộc giao hợp. Phía sau đâm xuyên nhanh chóng mà mãnh liệt, từng trận khoái cảm mãnh liệt đến liên tiếp, đặc biệt là khi bị đâm vào cúc huyệt, nhiệt nóng nhanh chóng hòa tan, cơ hồ bị nam nhân thao đến hỏa. Mặc dù hoa huyệt động tình chảy ra bao nhiêu dâm thủy cũng không cách nào dập tắt chỗ kết hợp giữa hai người ma sát ra lửa nóng hừng hực.
“Tốt … A… Bản vương cũng bị thao muốn phát hỏa…” Vương gia hình dung không ra cảm giác của mình, dùng sức nâng cái mông lên nghênh hợp Uông Nghĩa Thăng đánh xuyên, âm thanh đùng đùng do da thịt va chạm tràn đầy gian phòng.
Ván giường gỗ giản dị dưới thân cọt kẹt cọt kẹt lay động theo động tác của nam nhân, cự bổng vừa to vừa dài đâm vào trong cúc huyệt khuấy lên hưng phấn cũng làm cho Vương gia có cảm giác mình sẽ bị thao nát.
“Thật thoải mái… Thật thoải mái… Quy đầu lại đụng tới… A a… Nơi đó… Chính là chỗ đó… Thao bản vương nơi đó…” Quy đầu thô to đảo qua điểm mẫn cảm khoái cảm mãnh liệt nghiền ép thân thể Vương gia nhấn chìm thần kinh của y. Y rõ ràng có sức mạnh phản kháng nam nhân nhưng y không nghĩ phản kháng, làm cho nam nhân dùng tư thế áp chế y thao y, dâm loạn mà rên rỉ gọi: “Thật là lợi hại… Ô ô… Không thể lại biến lớn… Bản vương thật sẽ bị ngươi thao chết… A a —— “
Thật thích… Thật thích…
Yêu thích cảm giác “nghiệt rễ” ở trong người lớn lên, yêu thích cảm giác quy đầu đâm thủng tràng đạo, yêu thích cảm giác cẩu nô tài đem cúc huyệt y thao đến hỏng.
Rất trướng… rất muốn bắn.. Sẽ tràn ra …
“A a... đến.. đến.. a a... “
Tràng bích mãnh liệt co rút lại dường như biến thành một cái miệng nhỏ tham lam liếm láp cự bổng của Uông Nghĩa Thăng. Tràng bích ngọ nguậy ma sát quy đầu, muốn từ trong mã mắt hút ra tinh dịch, Uông Nghĩa Thăng thoải mái chỉ biết là dùng lực eo càng mạnh liên tiếp ra vào trong cúc huyệt Vương gia đem người lên cao trào mà co rút nhanh tràng đạo. Hắn hầu như đánh mất sức khống chế, tâm thần đều bị thân thể trắng nõn thon dài hấp dẫn. Người kia nằm nhoài trên gối bởi vì cao trào mà vặn vẹo gương mặt tuấn tú chảy ra vài ngụm nước bọt. Hắn cúi người liếm hết nước bọt trên khóe miệng Vương gia, cự bổng gắt gao đẩy vào cúc huyệt, cảm giác thoải mái không thể tả làm tràng bích cùng chủ nhân của nó run rẩy, chậm rãi tràn ra dâm dịch.
“A… A a…”
Khoái cảm tích tụ ở trong người bộc phát ra, phía sau nam nhân vẫn dùng sức thao, y cảm thấy mình không thể chịu nổi quá nhiều kích thích như thế. Nhưng lòng ham muốn của Vương gia càng nhiều, duy nhất chỉ có thể vặn vẹo cái mông đung đưa nghênh hợp nỗ lực của nam nhân, thân thể trắng nõn không chịu nổi trong đệm chăn chuyển thành màu hồng tràn đầy mồ hôi. Mười ngón tay nắm chặt sàn đan đến trắng bệt, trong cổ họng phát tiếng than nhẹ thống khổ.
Bàn tay đè lại eo Vương gia đổi thành bóp chặt, ngón tay thô to dễ dàng ở lưu trên eo Vương gia dấu tay đỏ hồng giống như là in lại dấu vết, cự bổng đem mình cúc huyệt lần thứ nhất giao hoan thành màu đỏ tươi dâm mỹ, đem cái miệng nhỏ này cho ăn no.
“Vương gia, ta muốn cho ăn ngươi, phía trước hoa huyệt muốn ăn cũng phải nói cho ta…”
Giọng trầm thấp vừa nói ra, Vương gia liền phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ lại vui thích. Tinh dịch nóng bỏng ở sâu trong tràng đạo từng luồng từng luồng phun ra, lần thứ nhất nếm trải tinh dịch bắn vào cúc huyệt nên Uông Nghĩa Thăng cố ý khắc chế tốc độ xuất tinh. Một luồng lại một luồng bắn ra, mỗi khi bắn ra một luồng côn thịt còn cắm sâu vào một phần. Côn thịt ở bên trong kịch liệt bắn tinh đem tràng đạo kích thích co rút lại, để Vương gia rõ ràng cảm nhận được mình bị tinh dịch bắn vào mà sinh ra khoái cảm.
Khoái cảm mãnh liệt trùng kích khắp toàn thân Vương gia, hoa huyệt hư không nhất thời mở to hơn, tính khí bắn ra một chút chất nhầy đáng thương bị đỉnh vào sàn đan, chỉ có cúc huyệt bị nam nhân nhồi vào làm cho trướng trướng, tràn ra tinh dịch màu trắng đục.
“Ừm… Ạch…”
Cho dù đã xuất tinh côn thịt vẫn hết sức to lớn cố ý dằn vặt người ở phía trong cúc huyệt cọ xát một hồi mới biết rút ra làm cả người Vương gia run rẩy. Uông Nghĩa Thăng rốt cục rút ra cự bổng, một cỗ tinh dịch lớn từ cúc huyệt tuôn ra, huyệt khẩu được tinh dịch nhuộm một màu trắng đục co rụt lại co rụt vẫn không thể trốn tránh khỏi vận mệnh bị nam nhân thao thành lỗ tròn lỏng lẻo. Bên trong tràng thịt no đủ bất kể co thắt như thế nào tạm thời cũng khôi phục không được trạng thái căng mịn như cũ, làm cho nam nhân thưởng thức được bên trong huyệt khẩu tinh dịch cuồn cuộn dâm đãng.
Uông Nghĩa Thăng đem Vương gia xoay người lại. Vương gia đang nhắm mắt bổng nhiên mở mắt ra hai đôi mắt ngập nước mắt trừng trừng Uông Nghĩa Thăng, một chân mềm yếu vô lực giơ lên ôm lấy eo của Uông Nghĩa Thăng. Y giơ cao một cái chân khác, lộ ra hoa huyệt đang chảy ra dâm dịch, y nhếch miệng lên mỉm cười, dùng ngón tay đẩy ra hoa môi, lộ ra miệng huyệt vừa co rụt, khàn khàn mệnh lệnh: “Cẩu nô tài, bản vương mệnh lệnh ngươi nhanh lên một chút hầu hạ hoa huyệt bản vương, hầu hạ tốt bản vương thưởng cho ngươi.”
Thân thể thấm mồ hôi bóng loáng bày ra trước mặt Uông Nghĩa Thăng, đầu vú đứng thẳng màu đỏ ở trên lồng ngực phập phồng nhẹ nhàng, cơ bắp đẹp đẽ có vài giọt mồ hôi trượt qua lấp lánh thủy ngân, vòng eo căng thẳng hiện ra dấu ấn hồng ngân do Uông Nghĩa Thăng lúc nãy dùng sức bấm vào nhìn rất dễ thấy, mà hạ thể không có lông từ lâu nhuộm đầy tình dục ửng hồng, đặc biệt là phía sau cúc huyệt bị thao không ra hình thù gì. So với lối vào hoa huyệt căng mịn hình thành sự chênh lệch rõ ràng, càng ngày càng làm hắn miệng lưỡi khô khốc.
Uông Nghĩa Thăng nuốt nước miếng, nắm chặt cự bổng, đại quy đầu trực tiếp đâm vào hoa huyệt đến nửa ngày mới nói ra một câu “Vương gia, nếu như ta hầu hạ tốt ngươi thưởng ta liếm sạch sẽ toàn thân ngươi, ta sẽ đem Vương gia liếm đến thoải mái.”
Ngược lại chỉ cần nằm trên giường để cẩu nô tài kia liếm là được, bản vương hào phóng đồng ý. Vương gia suy nghĩ một chút gật đầu đồng ý, sau đó thiếu kiên nhẫn giục.
“Nhanh lên một chút hầu hạ bản vương.”
Uông Nghĩa Thăng vui mừng dùng cự bổng ma sát hoa huyệt Vương gia, ma sát đến Vương gia chảy dâm thủy ròng ròng, tính khí lại cương lên. Sau đó quy đầu đột nhiên đỉnh vào hoa huyệt trực tiếp thao vào nhục đạo hướng về phía dưới đáy mà đi sâu vào. Quy đầu vừa tròn vừa lớn giống một cái bàn chải thịt mà hành thân lồi ra gân xanh hướng vào nhục bích khát khao mà ma sát.
“A a... thật thoải mái… Bên trong thật thoải mái… Lại để bản vương thoải mái một chút…” Vương gia hào hứng vừa lòng dâm đãng nói: “Thao vào sâu đến cùng…”
Quy đầu lập tức chạm vào cái miệng nhỏ dưới đáy, Vương gia đột nhiên giống như mất tiếng, cả người run lên, nhục đạo co lại quá chặt chẽ, một luồng một luồng dâm thủy nóng bỏng tưới vào quy đầu của Uông Nghĩa Thăng. Uông Nghĩa Thăng thoải mái thở ra một hơi, cự bổng chầm chậm rút ra một ít rồi nhanh chóng cắm vào, quy đầu lần thứ hai đỉnh vào cái cái miệng nhỏ kia.
“A… A... ” quy đầu lần đầu chạm vào dưới đáy, khoái cảm tê dại vừa sắc bén lại mãnh liệt xông vào từng mạch máu chảy khắp toàn thân. Hai chân Vương gia chủ động kẹp vào eo của Uông Nghĩa Thăng. Hoa huyệt giữa hai chân hầu như ăn tới tận gốc rễ của cự bổng. Túi thịt nặng trình trịch chen vào giữa khe mông. Lông mao thô cứng của hắn ma sát hoa huyệt mềm mại và cả cúc huyệt làm Vương gia không cảm thấy khó chịu, trái lại hi vọng những âm mao kia có thể ma sát nhiều hơn vào hạ thể của y.
Trong cơ thể cái miệng nhỏ bí ẩn cứ bị va chạm ma sát, người phía trên hình thể cao to mang đến cảm giác ngột ngạt mà côn thịt ra vào mạnh mẽ lao thẳng tới Vương gia, tư thế chính diện làm y không cách nào lơ là Uông Nghĩa Thăng. Hắn càng ngày càng rõ ràng hung hăng, uy nghiêm hoàng tộc khắc sâu ở trong xương không cho phép người khác đối với y lộ ra khí thế hung hăng như vậy. Nhưng y lúc này bị cự bổng của nam nhân thao ở trên giường, giường ván gỗ đơn sơ phát ra âm thanh chói tai khi lay động. Hoa huyệt tham lam bị hắc tử cự bổng mở lớn, hoa môi sưng to tuỳ ý cho cự bổng thay phiên ra vào mang ra một luồng lại một luồng dâm thủy.
“Cẩu nô tài nằm xuống dưới đi… Bản vương… Bản vương muốn ở phía trên… A…” Vương gia không thích nắm lấy bả vai của Uông Nghĩa Thăng, muốn đem hắn lật úp nằm dưới người của mình, mình thì lại cưỡi ở trên người cẩu nô tài, “Thượng vị” như vậy mới phù hợp thân phận của y.
Uông Nghĩa Thăng hôn một cái lên miệng của Vương gia nói:”Nô tài tuân mệnh.”
Sau đó hắn vươn mình nằm xuống, Vương gia lúc này mới thoả mãn thả lỏng cặp chân mày, chống đỡ thân thể như nhũn ra bò đến trên người Uông Nghĩa Thăng mở chân ra đỡ cự bổng nhắm ngay hoa huyệt trống vắng muốn ngồi xuống. Trước sau hai cái động cũng đã trở nên ẩm ướt, cúc huyệt hơi co lại, chảy ra tinh dịch thuộc về nam nhân dính vào trên âm nang của nam nhân.
Uông Nghĩa Thăng vẫn biết hạ thể của nam tử này bóng loáng không lông mao, nhưng mỗi một lần nhìn thấy cũng làm cho thú tính của hắn đại phát, đem côn thịt của mình nhét vào trong cơ thể y dùng sức đảo, để hạ thể trơn bóng dính đầy dính đầy dâm dịch nhơm nhớp dơ bẩn. Nhìn tính khí bành trướng của hắn, màu sắc trở nên càng thâm tím. Hoa huyệt giữa hai chân càng sung huyết no đủ.
Vào giờ phút này, hắn không chỉ giữ lấy hoa huyệt của người này hơn nữa còn ở trong cúc huyệt của người này bắn tràn đầy tinh dịch.
Nghĩ tới đây, Uông Nghĩa Thăng càng ngày càng hưng phấn, quy đầu lại bắt đầu lớn lên, hành thân côn thịt tráng kiện lớn hơn mấy phần. Vương gia ngồi xuống, cự bổng vừa to vừa dài liền trực tiếp đâm sâu tới dưới đáy, một trận tê dại trực từ nơi sâu lan tỏa ra. Vương gia không nhịn được rên rỉ lên tiếng, ngồi ở trên người Uông Nghĩa Thăng uốn éo cái mông, hai chân cũng kẹp chặt eo hắn.
Nhìn nam nhân dưới thân không có một chút phản kháng thuận theo Vương gia thoả mãn nhếch miệng, lúc này mới nâng cái mông lên sau đó ngồi xuống. Không biết tư thế này có thể làm cho Uông Nghĩa Thăng nằm ở phía dưới rõ ràng nhìn thấy hình ảnh y mỗi một lần nhấc eo ngồi xuống thì hoa huyệt từ dưới mà bị thao lên. Thân thể trần trụi chập trùng lên xuống xóc nảy, gương mặt tuấn tú đầy mồ hôi bởi vì khoái cảm mà thống khổ cau mày, đôi môi khi thì nhếch lên, khi thì mở ra rên rỉ, chiếc gáy thon dài nhướng lên tạo thành độ cong làm cho xương quai xanh và lồng ngực cùng tạo ra độ cong cực hạn. Vòng eo dẻo dai không ngừng mà vặn vẹo, cánh mông tròn trịa rắn chắc một lần lại một lần hạ xuống, tính khí kề cận đã cứng rắn trên đỉnh phun ra chất nhầy trong suốt, hoa môi giữa hai chân run rẩy, một trên một dưới ve vuốt cự bổng thô to.
“Đảo đến… Đảo đến… A a… Thoải mái…” Vương gia không nhịn được truy đuổi quy đầu để nó va chạm vào cái miệng nhỏ dưới đáy sinh ra cảm giác thích thú. Tay phải không nhịn được nắm chặt tính khí qua lại tuốt động, vòng eo càng cử động càng lợi hại, đầu gối tách lớn ra giữa hai chân không ngừng mà trên dưới áp bức cự bổng, mỗi lần đều vui sướng thao đến cùng.
Uông Nghĩa Thăng nắm lấy y phục của Vương gia lôi kéo, Vương gia rốt cuộc tìm được chỗ có thể phát sinh ra cực hạn khoái cảm để mình chìm chìm nổi nổi, năm ngón tay sâu sắc nắm chặt bàn tay dày rộng ấm áp của Uông Nghĩa Thăng. Lòng bàn tay của hai đều tràn ngập mồ hôi, Vương gia không kìm lòng được để quy đầu áp bức cái miệng nhỏ, tách ra hai chân tràn đầy mồ hôi và dâm thủy. Y mở to hai mắt, vừa thống khổ lại vừa sung sướng ra lệnh: “Nắm chặt một chút… A… Bản vương thoả mãn ngươi hầu hạ… A… Cho phép ngươi sờ một cái vào hậu đình hoa của bản vương. ah.. a…”
Năm ngón tay lập tức siết chặt khe hở năm ngón tay đối phương, Vương gia gấp gáp thở dốc, chỉ cảm thấy trong cơ thể cự bổng trở nên càng to lớn hơn càng nóng hơn. Quy đầu khổng lồ mạnh mẽ chen vào cái miệng nhỏ, một bàn tay lớn tìm thấy cái mông của y một hồi một hồi nhào nặn hai cánh mông, lòng bàn tay ma sát làm hai cánh mông một trận nóng lên hừng hực. Hoa huyệt lỏng lẻo động tình chảy ra một ít tinh dịch, bên trong tràng đạo nhất thời co bóp lại.
Vương gia khó nhịn lắc lắc eo, không lo an ủi tính khí nắm lấy cái tay người kia tiến vào hoa huyệt mình, đôi mắt hẹp dài nhuộm đầy lệ quang mê hoặc nhìn kỹ Uông Nghĩa Thăng. Hai mắt hắn có chút đỏ lên, khóe miệng cong lên cười yếu ớt nói: “Bản vương cho phép ngón tay của ngươi chen vào… A... “
Lòng bàn tay hắn vuốt ve miệng huyệt non mềm, Vương gia lời còn chưa dứt, ngón tay liền tiến quân thần tốc. Hậu huyệt không chút chống cự ngón tay tiến vào, tràng đạo ôn ôn mềm mại mẫn cảm run cầm cập, có thể đã bị cự bổng thao qua nên tràng đạo căn bản không phải một ngón tay có thể thỏa mãn, Uông Nghĩa Thăng kiên trì dùng cự bổng hướng lên trên đâm xuyên hoa huyệt, ngón tay từng chút tăng cường đâm vào bên trong cúc huyệt.
Vẫn phải tăng cường đến bốn ngón tay, bốn ngón tay ở trong cúc huyệt tràn đầy tinh dịch xoa xoa khát vọng âu yếm tràng bích, ở chung quanh điểm mẫn cảm từng chút từng chút xoa bóp kích thích, làm đến Vương gia thất thanh kêu to. Quy đầu cẩn thận ma sát cái miệng nhỏ, vách tường thịt lại bị hành thân gân xanh ma sát, từng cổ lớn dâm thủy nhất thời tiết ra không thể khống chế như lao ra khỏi hoa huyệt. Ngón tay phía sau vào lúc này ấn tới điểm mẫn cảm ôn nhu lại tàn nhẫn mà ma sát, nhất thời làm tràng đạo co giật lên, tinh dịch ấm áp ở sâu bên trong theo sự co giật mà chảy ra.
Cảm giác mãnh liệt làm Vương gia không chống đỡ được. Khoái cảm từ trước sau hai nơi mãnh liệt đánh về phía y, từng trận nhiệt lưu từ dưới bụng dâng trào, y không khống chế được tính khí nhỏ xuống chất lỏng màu vàng nhạt, cũng không khống chế được hoa huyệt tiết ra dâm thủy tương tự không khống chế được cúc huyệt co giật.
Biết rõ nên đúng lúc bứt ra mới không chật vật thái quá, nhưng bản năng của thân thể lưu luyến đủ để làm hắn triệt để tan vỡ. Cho dù khoái cảm đã làm cho y phải thở dốc y vẫn nắm chặt tay của đối phương không nỡ thoát ly côn thịt của cẩu nô tài kia, một lần lại một lần đem hoa huyệt để lên “nghiệt rễ” đâm xuyên nhục đạo, kẹp chặt cúc huyệt để ngón tay ra vào ma sát tràng bích.
“Vương gia… Vương gia…” Uông Nghĩa Thăng ôm lấy Vương gia, thở gấp lẩm bẩm kêu Vương gia, thân thể động tình đến hết sức lợi hại, càng ngày càng lưu luyến đối phương, “Ngươi là của ta…”
“Nhanh… Nhanh cho bản vương… Bản vương muốn…” Cự bổng hướng lên trên đâm mỗi lần như vạch ra cái miệng nhỏ dưới đáy nhưng sau đó lại rời đi. Vương gia ý loạn tình mê ngồi xuống, chỉ hy vọng cự bổng kia thoả thích thao y, rồi lại bị ngón tay quản chế cúc huyệt không thể tùy ý tuỳ chỉ phụ thuộc vào động tác của Uông Nghĩa Thăng.
“Ngươi là của ta…” Uông Nghĩa Thăng thì thầm ở bên tai của y ngữ khí nhẹ nhàng như gió xuân phảng phất qua, cự bổng đẩy vào cái miệng nhỏ ma sát, mê hoặc làm cho Vương gia chảy ra dâm thủy tràn trề. Cự bổng cùng với ngón tay ở phía sau liên tục ra vào làm tính khí của y chảy ra chút nước tiểu nhỏ lên trên bụng của Uông Nghĩa Thăng.
“Bản vương muốn...ngươi… A a… Đâm thủng huyệt bản vương huyệt… Bản vương muốn ngươi…muốn ngươi…” Không tiếp tục chịu được Vương gia khóc nức nở kêu lên, sau đó một khắc lại bị cự bổng tiến vào đâm cái miệng nhỏ làm y la thất thanh, hoa huyệt bị thao đến rối tinh rối mù, đôi mắt mang theo nước mắt rơi từng giọt lớn như giọt châu.
Đâm vào hai động của Vương gia Uông Nghĩa Thăng hận mình không thể lại có thêm một cái côn thịt, đem cúc huyệt của y cũng lấp kín, đồng thời thao hai cái huyệt của y. Nhưng hắn chỉ có một cái, vì thế chỉ có thể dùng ngón tay hầu hạ cúc huyệt. Hắn nhanh chóng dùng ngón tay rút ra đâm vào phối hợp thao cúc huyệt. Nam tử cả người vô lực ngồi ở trên bụng hắn, lồng ngực vân da rõ ràng hai cái đầu vú cương cứng phồng lên, bụng dưới thậm chí có thể nhìn thấy mỗi lần hắn đâm xuyên là một lần xuất hiện dấu vết, có thể tưởng tượng được hắn đi vào sâu cỡ nào.
Hoa huyệt kia không nên tồn tại trên người nam tử bị kịch liệt thao. Uông Nghĩa Thăng có thể cảm giác được Vương gia đang co giật, hắn cắn vào lỗ tai Vương gia, đầu lưỡi đâm vào trong tai làm giống như cự bổng thao hoa huyệt nhìn thì ôn nhu nhưng kì thực là hung ác công kích, thề muốn ở trên người Vương gia lưu lại ký hiệu không thể xóa nhòa.
Tầm mắt của Vương gia từ lâu đã mơ hồ, mất đi tiêu cự hai mắt chỉ còn nhìn thấy nam nhân ở phía dưới thân mình, hoa huyệt, cúc huyệt đều thoải mái run lẩy bẩy, tinh dịch của nam nhân và dâm thủy của y hỗn hợp thành chất lỏng dâm mỹ. Thân thể hai người dính đầy mồ hôi thân mật quấn quýt, kết hợp với tiếng nước phát ra từ hạ thể xì xì xì xì và tiếng òm ọp òm ọp vang lên khi ngón tay ra vào trong cúc huyệt.
“Muốn thao hỏng rồi… hỏng rồi… A a a.. ” Bụng dưới y co quắp một trận, tính khí nhất thời bắn ra từng luồng từng luồng nước tiểu, tưới vào trên ngực bụng của Uông Nghĩa Thăng. Hoa huyệt, cúc huyệt đồng thời co giật, không chỉ làm cự bổng và ngón tay của Uông Nghĩa Thăng căng thẳng mà dâm thủy như thủy triều cứ phun mạnh ra, cúc huyệt cũng phun ra tàn dư tinh dịch.
Sàn đan đệm giường sạch sẽ từ từ bị dính mảnh nước lớn, nhưng mà càng ngày càng nhiều dâm thủy bị Uông Nghĩa Thăng từng hồi tiếp theo từng hồi đâm vào mà phun ra. Ngón tay tinh tế chậm rãi ma sát điểm mẫn ở trong cúc huyệt, khoái cảm dần dần càng lên cao, hai chân Vương gia run lên, hoa huyệt sung huyết no đủ bị Uông Nghĩa Thăng thao trở nên càng thêm tươi đẹp, cúc huyệt lại một lần nữa co giật, tràng đạo non mềm nghênh hợp ngón tay lần lượt đâm xuyên.
Vương gia bị khinh thường miệng không thể phát ra một thanh âm nào, thân thể co giật cong như một cây cung, giống như kéo một cái dây cung sẽ đứt. Nam nhân cũng không biết đủ nhanh chóng thao hoa huyệt, đem y làm đến hoa huyệt muốn chảy ra nước tiểu.
Uông Nghĩa Thăng đột nhiên đem Vương gia đè xuống hai tay ôm chặt lấy Vương gia, cự bổng run lên tinh dịch nóng hổi từng luồng từng luồng bắn vào hoa huyệt. Đang ở lúc cao trào mẫn cảm nhất Vương gia lại bị tinh dịch bắn vào làm cả người run rẩy, nhưng mà ánh mắt của Uông Nghĩa Thăng tối sầm cắn răng quyết định, y dùng hai tay kiềm chặt eo của Vương gia một luồng nước nóng hổi không giống với tinh dịch bắn vào trong cơ thể Vương gia.
“Ây…” thân thể Vương gia run cầm cập mềm nhũn tiến vào trong lồng ngực của Uông Nghĩa Thăng nhiệt lưu vẫn không ngừng mà bắn vào trong cơ thể y, hoa huyệt mẫn cảm không thể tả chỉ chốc lát liền bị nhiệt lưu kích thích co rút lại, dâm thủy, tinh dịch, còn có cỗ nhiệt lưu kia đồng loạt phun ra.
Cái bụng trướng lên kì quái rốt cục để Vương gia phát hiện không đúng. Vừa nghĩ tới bắn vào trong cơ thể mình không chỉ là tinh dịch của cẩu nô tài kia Vương gia đã muốn một cước đạp bay cẩu nô tài hổn sượt này, y trợn mắt lên, run lập cập cả giận nói: “Ngươi ngươi ngươi… Lớn mật… Làm càn…”
Không chỉ tiếng nói suy yếu, hơn nữa còn ngồi trên cự bổng của cẩu nô tài, Vương gia uy nghiêm tức giận đến thở không thông. Uông Nghĩa Thăng nhìn chằm chằm Vương gia, hắn to gan lớn mật, làm chuyện làm thứ nhất chính là.. bắt nạt chủ.
Cự bổng từ trong hoa huyệt rút ra, Uông Nghĩa Thăng đem Vương gia đặt nằm lên giường, nhấc hai chân Vương gia lên, đẩy ra hai cánh mông trắng như tuyết của Vương gia, trước sau hai cái huyệt đỏ sẫm một mảnh đều lỏng lỏng lẻo lẻo. Đặc biệt là hoa huyệt, chỉ cần thoáng nhấn một cái thì sẽ chảy ra ký hiệu mà nam nhân bắn vào.
Vương gia muốn đạp hắn nhưng không có khí lực đạp, chỉ đe dọa:”Bản vương sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Ta biết được, ta không cầu Vương gia buông tha ta, chỉ cầu Vương gia thuộc về ta.” Uông Nghĩa Thăng vừa nói vừa chậm rãi cắm vào cúc huyệt Vương gia, đôi mắt nhìn thẳng Vương gia, ngón tay cắm vào trong hoa huyệt khuấy đảo chất lỏng bên trong nói: “Trên đời này e rằng chỉ có ta một người dám ở trong cơ thể ngươi bắn ra nước tiểu, cho dù sau đó ngươi không cho phép ta lại hầu hạ ngươi, ngươi cũng sẽ vĩnh viễn nhớ tới đã từng có một người không để ý chết sống dám ở trong thân thể của ngươi bắn nước tiểu lưu lại ký hiệu.”
Vương gia nghe xong lời nói này không biết sao trong lòng lại có chút đau, nô tài chết tiệt này không chỉ mạo phạm y, hơn nữa… Hơn nữa cái gì? Kỳ quái, bản vương làm sao lại có chút nhẹ dạ? Bản vương há có thể nhẹ dạ? Có điều một tiểu tiểu nô tài làm nam sủng của bản vương còn lớn mật như thế, hơn nữa dám cưỡi trên đầu y, vốn là không để y vào trong mắt, quả thực là phản, bản vương muốn mạnh mẽ trừng phạt!
“Vương gia, bây giờ ngươi giết ta ta cũng không hề có lời oán hận, nhưng để ta lại hầu hạ ngươi một lần.”
Không chờ Vương gia đồng ý, Uông Nghĩa Thăng cúi đầu hôn lên môi y, lại dùng sức va chạm cúc huyệt.
Vương gia mài răng, hầu hạ xong bản vương nhất định phải lạnh nhạt với cẩu nô tài kia, dám ở dưới mí mắt của bản vương làm phản, bản vương để cho hắn biết rõ ràng thất sủng là đáng sợ như thế nào!
Vương gia vừa nghĩ vừa thân mật quấn lấy đầu lưỡi của Uông Nghĩa Thăng, hoa huyệt mẫn cảm lại chảy ra một luồng lại một luồng nước tiểu lẫn vào tinh dịch vừa dơ bẩn lại vừa ẩm ướt. Một lượng lớn nước tiểu chảy tới cái mông, bị cự bổng khuấy đảo mang vào trong cúc huyệt.
Uông Nghĩa Thăng không nghĩ tới y sẽ hôn môi đáp lại mình sửng sốt một chút rồi mừng rỡ như điên cuồng mà hôn, bàn tay lớn thô ráp ma sát làm da thịt Vương gia đỏ lên nóng rực run rẩy. Vương gia nhắm mắt lại cảm thụ hắn hôn môi rồi nhẹ nhàng khuấy đảo bên trong hoa huyệt và cúc huyệt làm cả hai rung động.
Nóng, ngoại trừ nóng vẫn là nóng, hầu như muốn cho thân thể hòa tan để người không thể từ chối trầm luân. Vương gia nghẹn ngào thở dốc rên rỉ, đè ở trên người nam nhân. Da thịt cùng da thịt ma sát, hô hấp cùng hô hấp dung hợp, còn có hỗn hợp mùi vị dâm dịch toả ra đầy tình dục, tất cả những thứ này đều làm thân thể liên tục động dục, tình dục từ trong cơ thể như dậy sóng tuôn ra.
Hai chân gác ở trên bả vai chậm rãi trượt xuống hai cánh tay của đối phương, tính khí bán cương, hoa huyệt dâm loạn mở lớn, lộ ra nhục đạo hồng thấu tràn ngập nước tiểu và tinh dịch, Uông Nghĩa Thăng nhìn nơi này bị mình thao mất đi độ đàn hồi hơn nữa còn bắn nước tiểu vào trong làm ký hiệu. Hắn lấy ngón tay trực tiếp đẩy hoa huyệt ra không cho hoa huyệt khôi phục co dãn, nhục đạo động dục giờ khắc này tự mình an ủi ma sát nhục bích cũng không làm được, bên trong chỉ có thể trống vắng co rút lại.
Người này không biết xấu hổ!
Vương gia khó chịu giận dữ, lấy tay tát vào mặt của Uông Nghĩa Thăng. Y chẳng có bao nhiêu sức nên một tát này mềm nhũn run rẩy rơi vào trên mặt Uông Nghĩa Thăng. Trái lại Uông Nghĩa Thăng thấy y chưa kịp thu tay há mồm liếm đầu ngón tay của y, ngón cái tầng tầng xoa nắn hai bờ môi.
Vương gia bi thảm phát hiện mình bị cẩu nô tài không biết xấu hổ kia hầu hạ đến cũng biến thành không biết xấu hổ. Y thích cẩu nô tài đồng thời hầu hạ hai cái huyệt, khó trách có những lời đồn những người trên giường không kiêng dè đều là thị thiếp nam sủng được sủng ái nhất, quả nhiên là đúng vậy.
Uông Nghĩa Thăng chầm chậm rút cự bổng ra lại mạnh mẽ tiến vào cúc huyệt: “Nô tài sẽ làm hai cái động của Vương gia đều ăn no.”
Dứt lời, bốn ngón tay cũng tiến vào hoa huyệt.
Hai huyệt đều bị thao nghịch hướng ma sát làm cho hạ thể của Vương gia bị đẩy hướng lên trên, y sung sướng rên rỉ: “A… Thật thoải mái… cứ như vậy thao bản vương… A…”
Vương gia đung đưa cái mông liên tục hướng về hạ thể lông mao dày đặc của Uông Nghĩa Thăng mà ma sát. Cúc huyệt nỗ lực co rút lại, tinh dịch hóa thành một dung dịch như bọt trắng dính vào huyệt khẩu đỏ tươi. Tràng đạo tham ăn ngậm chặt quy đầu khổng lồ không cho quy đầu rời đi, quy đầu như nó mong muốn đi vào càng ngày càng sâu.
“Quá sâu… A… Quá lớn… ah.. a…” Vương gia tự lẩm bẩm, cúc huyệt đã sớm thoải mái vô cùng co rút liên tục.
Người như vậy hắn làm sao có khả năng buông tay? Nếu như hắn không được thì sẽ không để lại cho người khác. Nếu như có một ngày trơ mắt nhìn người này lại thuộc về người khác, như vậy kết cục không phải hắn chết, thì hắn sẽ ở trên giường giết chết y, để y có thể chết trong vô biên vô hạn khoái hoạt không có một chút phòng bị đau đớn mà rời nhân thế.
Vì lẽ đó ngươi tuyệt đối đừng coi trọng người khác.
Uông Nghĩa Thăng cảm giác mình bi ai tới cực điểm, trong lòng lúc ẩn lúc hiện đoán được thân phận của người này, nhưng hắn không dám nghĩ quá sâu, chỉ lo mình cả nghĩ quá rồi cũng không có cách nào làm mình bình tĩnh được.
“Vương gia cúc huyệt cũng muốn làm ký hiệu.” Uông Nghĩa Thăng cười nói, mồ hôi trên khuôn mặt rơi xuống từng giọt từng giọt rơi trên mặt và lồng ngực của Vương gia.
Mồ hôi tràn đầy khuôn mặt dương cương, hắn nhẫn đến cực điểm nên vẻ mặt khi cười cũng có chút vặn vẹo. Vương gia liếm liếm mồ hôi rơi vào trên mặt, hoa huyệt kẹp chặt ngón tay, Uông Nghĩa Thăng nhất thời lại đem ngón tay đâm vào sâu mấy phần, đung đưa đánh xuyên. Vương gia bị kích thích mạnh, cả người vặn vẹo, cự bổng trước sau đâm sâu vào cúc huyệt nhanh chóng gây rối, phối hợp với ngón tay trỏ thao hoa huyệt làm khoái cảm sắc bén từng làn từng làn dằn vặt Vương gia. Y rên rỉ mở rộng chân để Uông Nghĩa Thăng thao y xuyên hai huyệt y, trực đem hai cái huyệt thao đến màu sắc tươi đẹp, mở ra thật lớn.
Mặc dù khoái cảm không ngừng, nhưng đều không thể lên cao trào. Vương gia muốn sờ tính khí tự an ủi, tay mới vừa đụng tới tính khí liền bị Uông Nghĩa Thăng đẩy ra, tính khí đỏ hồng dính chất nhầy cương cứng ở giữa hai chân, chỉ có thể dựa vào Uông Nghĩa Thăng thao hai huyệt đến cao trào mới có thể bắn ra.
“Thứ hỗn trướng… A a…” Bị bức ép đến cực điểm Vương gia thở hổn hển mắng to, âm thanh nhỏ như mèo con kêu. Y run cầm cập ôm lấy bắp đùi, đẩy ra cái mông vừa tròn vừa vểnh, vẻ mặt có chút trống rỗng theo bản năng nói: “Là bản vương ân chuẩn ngươi… A ân… ở cái mông bản vương có thể tiểu.. Bên trong… A…”
Một tiếng khàn khàn rên rỉ ra, hoa huyệt tung toé bắn ra điểm điểm chất lỏng, bàn tay lớn hầu như cắm vào toàn bộ trong hoa huyệt, nước tiểu, tinh dịch, dâm thủy xì xì xì xì phun ra. Uông Nghĩa Thăng kìm nén một hơi cự bổng mạnh mẽ thao vào cúc huyệt Vương gia, tinh dịch giàn giụa, hóa thành bọt trắng.
“A a a.. đẩy đến… Đẩy đến… A a a… Bản vương không xong rồi… Mau mau…”
Không biết là ngón tay xuyên vào nhục đạo đụng đến cái miệng nhỏ, hay là cự bổng thao đến điểm mẫn cảm trong cúc huyệt, làm Vương gia quên cả nuốt nước bọt, hai tay liều mạng bám vào sàn đan, hoa huyệt một cổ một cổ co rút lại, bên trong nhục đạo cũng co thắt. Ngón tay đầy vết chai cắm vào rút ra ma sát trong vách tường thịt làm cho hoa huyệt tràn lan dâm thủy, cúc huyệt càng cắn chặt cả cây cự bổng, đại quy đầu tới tới lui lui nhanh chóng ma sát như phát rồ mà đảo quanh tràng bích, lần lượt chạm vào điểm mẫn cảm.
“Ô ô… Thao bản vương… Thao bản vương… Tè ra quần… A a a… “
Liên tục bị kích thích cái miệng nhỏ rốt cục co rút nhanh, Vương gia gào khóc tiết ra, nước mắt chảy đầy trên gương mặt tuấn tú nhưng càng ngày càng vặn vẹo thống khổ. Do cao trào nên thân thể y co giật vặn vẹo giãy dụa, kẹp chặt hai chân cũng không cách nào ngăn cản Uông Nghĩa Thăng dùng ngón tay ra vào thao hoa huyệt. Hoa huyệt cứng ngắc co rút nhanh khi bị đánh xuyên, cái miệng nhỏ dưới đáy vừa bị ngón tay đẩy vào chỉ có thể đáng thương co rúm lại run run.
Lúc này, nước tiểu nóng bỏng đã bắn vào sâu trong tràng đạo kéo dài mà chầm chậm dần dần rót đầy tràng đạo. Cúc huyệt sớm bị thao đến muốn hỏng căn bản vô lực ngăn cản hành vi nam nhân làm càn chịu đựng từng luồng từng luồng nước của nam nhân truyền vào, tràng bích mẫn cảm vừa bị nước tiểu bắn vào càng thêm tham lam co thắt. Đầu óc Vương gia trống rỗng nhìn nam nhân tiếp tục ở trong cơ thể y xạ niệu, xạ niệu mà y nếm trải không giống với bắn tinh ngắn ngủi liên miên khoái cảm, cúc huyệt từng trận co rút phun ra chất dịch dơ bẩn, vẫn chảy ra không hết nước tiểu làm chướng bụng.
Sau khi nam nhân bắn nước tiểu xong Vương gia cũng dường như dùng hết sức lực cuối cùng vậy. Thân thể y mềm yếu vô lực, gương mặt ửng hồng, khóe mắt đong đầy nước mắt, nước bọt nơi khóe miệng chảy xuống ẩm ướt. Lồng ngực kịch liệt phập phồng, bụng dưới đầy dịch dơ bẩn, tính khí dặt dẹo lúc nãy căn bản không có bắn ra bao nhiêu tinh dịch chỉ còn chảy ra vài giọt nước tiểu. Hoa huyệt ướt nhẹp đỏ tươi diễm lệ, nam nhân rút ngón tay ra huyệt khẩu hiện ra một vòng tròn lớn. Ở phía dưới cự bổng rút ra khỏi cúc huyệt từng cỗ lớn nước tiểu chảy ra ngăn không nổi.
Hai cái huyệt không chỉ triệt để thuộc về Uông Nghĩa Thăng, hơn nữa còn lưu lại ký hiệu khó quên.
Uông Nghĩa Thăng hài lòng, lau một cái trên hạ thể của Vương gia, để trên tay dính đầy nước tiểu tinh dịch bôi lên trên đầu vú của Vương gia. Hoàn toàn bị hắn thao đến rã rời Vương gia không chịu nổi hắn vuốt ve, cả người hơi run, mà ngay cả chạm nhẹ cũng không thể chịu nổi. Vừa đụng vào hạ thể thì hai cái huyệt động liền dâm loạn chảy ra nước.
Uông Nghĩa Thăng quỳ gối hai bên người của Vương gia, từ đầu đến chân từng chút từng chút liếm sạch sẽ khắp người Vương gia, cũng vì lúc trước Vương gia có nói tới hầu hạ tốt sẽ ban thưởng để hắn liếm sạch sẽ toàn thân.
“Ây… A…” Miệng không thể khép lại nước bọt chảy ra ướt đẫm dính vào tóc mai. Cả người đều mang theo một mùi vị dâm mỹ dày đặc, Vương gia sớm bị thao đến đầu óc đều một mảnh trống không, thân thể theo bản năng run rẩy co giật. Nam nhân tỉ mỉ liếm da thịt y như dã thú tham ăn muốn đem cả xương thịt của y nuốt vào trong bụng, hạ thể bị cự bổng ám muội ma sát làm dâm dịch chảy xuống tới bắp đùi.
“Dáng dấp như vậy ngươi và ta làm sao có thể để cho người khác nhìn thấy đây?”
Uông Nghĩa Thăng thấp giọng nói, đôi môi lưu luyến ở cổ và lồng ngực Vương phun ra nhiệt khí tràn ngập dục vọng, hắn liếm láp hai tai rồi sau gáy của Vương gia. Vương gia động cũng không muốn động đậy một chút, xung quanh ngoại trừ Uông Nghĩa Thăng và tình dục cũng lại không cảm giác được cái khác, dường như đem toàn bộ bản thân mình giao vào tay Uông Nghĩa Thăng.
——
Vương gia không trở về phòng, Vương gia không trở về phòng!
Bàng Phúc ròng rã đợi Vương gia một đêm, tuy rằng biết được Vương gia đang ở Thu Lương Viện nhưng nghĩ tới nam sủng kia trong lòng lão lại bất an chỉ lo Vương gia có chuyện. Lão muốn phái người đi Thu Lương Viện nhìn một cái, lại sợ Vương gia trách tội nhiều chuyện, chỉ có thể không dám chợp mắt chờ Vương gia trở về phòng mình.
Hi vọng tên nam sủng kia kh
“A… Bản vương sẽ không bỏ qua cho ngươi…”
Vương gia kêu gào dần dần nhỏ đi, ngữ điệu cũng đã thay đổi từ lâu có chút khàn khàn có chút rên nhẹ. Cái mông tròn trịa mỗi lần bị cự bổng đâm vào thì run rẩy động đậy, cho dù là cúc huyệt hay là hoa huyệt đều tê tê dại dại, ngón tay liên tiếp xuyên ở phía trong cúc huyệt đùa bỡn nhục đạo, thỉnh thoảng đè ép hòa tan mỡ heo ở bên trong, còn dùng tràng thịt đè ép ngón tay, dường như muốn đưa ngón tay hút vào càng sâu. Còn hoa huyệt phía trước sớm bị cẩu nô tài liếm qua chơi đùa chỉ thiếu một chút là lên cao trào lúc này chỉ có thể trống vắng sung huyết mà mở ra hoa môi no đủ. Miệng huyệt mềm mại đỏ tươi chảy ra dâm thủy sền sệt mà phía trước tính khí lẻ loi thỉnh thoảng tiết ra chất nhầy nhỏ xuống đệm giường.
Y muốn cẩu nô tài kia nhanh lên một chút thao y, đem huyệt y nhét đến tràn đầy để không chảy ra nửa giọt dâm thủy, dùng bàn tay lớn thô ráp kia sờ rồi ma sát tính khí của y không chỉ đem y thao đến chảy ra dâm dịch, tốt nhất trực tiếp đem y thao đến bắn tinh.
Nhưng mà cái tên cẩu nô tài chết tiệt không hầu hạ y thì thôi, còn dùng cái “nghiệt rễ” của hắn đánh vào cái mông của y!
Vương gia âm thầm cắn vào những sợi tóc rơi xuống bên miệng một bên quở trách Uông Nghĩa Thăng không phải, một bên không nhịn được nâng cái mông lên, làm cho cự bổng đánh vào miệng cúc huyệt để làm cho cúc huyệt bớt ngứa một chút.
Chờ cẩu nô tài kia hầu hạ xong, bản vương đem hắn nhốt ở phòng chứa củi, bỏ đói trên ba ngày lấy đó làm trừng phạt.
“Hô… Hô…”
Uông Nghĩa Thăng thô lỗ thở gấp,hắc tử quy đầu như tỏa sáng ma sát miệng cúc huyệt Vương gia, một bàn tay yêu thương xoa xoa một bên cánh mông no đủ rắn chắc, một cái tay khác ở phía trong cúc huyệt mạnh mẽ chuyển động. Cúc huyệt bị mỡ heo thấm ướt vô cùng trắng mịn run rẩy co rút lại, trong lúc vô tình đã chứa được ba ngón tay to dài. Tràng đạo non mềm đem dục hỏa của nam nhân nhen lửa đến chỗ cao nhất, không ngừng mà dùng quy đầu ma sát cắm ngón tay vào trong cúc huyệt.
Cái mông vừa tròn vừa vểnh như kia cúc huyệt kia lập tức sẽ là của hắn.
Uông Nghĩa Thăng vừa nghĩ vừa cắm vào một ngón tay, Vương gia lập tức cảm giác được phía sau của mình lại trướng ra một chút. Y lại cho Uông Nghĩa Thăng tăng thêm một tội trạng: Làm việc không gọn gàng, chậm rì rì kỳ cục!
Vương gia quay đầu lần thứ hai mạnh mẽ trừng Uông Nghĩa Thăng một cái, cảnh cáo hắn nhanh lên một chút.
Cái nhìn này hầu như làm cho Uông Nghĩa Thăng mất đi lý trí, ngón tay ở cúc huyệt Vương gia liên tục đâm xuyên mở rộng, đem cúc huyệt của Vương gia làm cho run rẩy không ngừng, tràng thịt mềm mại càng rối tinh rối mù. Vương gia nằm lỳ ở trên giường cũng không biết mình đang thoải mái hay là khó chịu, nói chung rất kỳ quái, lại chờ mong cự bổng đi vào.
Chỉ là suy nghĩ một chút đến hình ảnh cúc huyệt của mình bị thao đến lỏng lỏng lẻo lẻo y không nhịn được cả người run rẩy, ngoan ngoãn bày ra tư thế thú giao phối chờ Uông Nghĩa Thăng nhanh lên một chút thao y.
Uông Nghĩa Thăng rút ra ngón tay, lòng bàn tay đầy vết chai lướt qua lưu luyến tràng thịt. Vương gia nhất thời run lên, cúc huyệt đột nhiên co rụt lại, làm mắt của Uông Nghĩa Thăng càng đỏ hơn ngày càng tối hơn, hắn nắm chặt cự bổng đại quy đầu đội lên đỉnh vào miệng cúc huyệt, mỡ heo làm quy đầu như dính đầy tinh dịch màu trắng đục một chút một chút đỉnh tiến vào cúc huyệt.
Vương gia vào giờ phút này mới chính thức biết được côn thịt của Uông Nghĩa Thăng thô to cứng mà dài như thế nào. Y nắm chặt sàn đan nhẫn nhịn khi quy đầu to lớn đi vào nong cúc huyệt ra, cúc huyệt nhăn nheo hoàn toàn bị quy đầu chống đỡ bằng phẳng, ngay cả như vậy còn chưa đủ lớn để quy đầu tiến vào. Y cảm giác cúc huyệt đâu chỉ là chống đỡ bằng phẳng mà quả thực đã nằm ở cực hạn, cảm giác nhẹ nhàng đau nhói từ phía sau truyền đến.
Không có đau đớn đột ngột như hoa huyệt lần thứ nhất bị đâm thủng mà là cơn đau chầm chậm đi vào cơ thể.
“A… Đau… Bản vương muốn đem ngươi nhốt vào phòng chứa củi…” Vương gia nhíu mày, mồ hôi lạnh đều tuôn xuống thái dương dính ướt vài sợi tóc, cằm hơi ngẩng lên làm từng giọt mồ hôi rớt xuống chiếc cổ cong cong vừa đẹp đẽ lại yếu đuối rồi chảy xuống hầu kết làm người xem muốn cắn một cái.
Uông Nghĩa Thăng nghe được trái tim của mình đập điên cuồng muốn tàn nhẫn trực tiếp phá huyệt mà vào, để y chảy ra máu tươi bị mình giữ lấy xác minh quyền sở hữu, nhưng lại muốn nhìn gương mặt tuấn tú của y lộ ra khoái hoạt, ở dưới người của hắn phóng đãng uốn éo mở rộng hai chân dâm đãng mệnh lệnh hắn thao hai cái động.
Nhưng mà, từ đầu đến cuối hắn đều không nỡ để y bị thương, thân thể tốt đẹp như vậy trời sinh nên hưởng thụ cách đối xử tốt nhất, sau đó đối với hắn càng ngày càng dâm đãng mà triển khai thân thể.
Uông Nghĩa Thăng chậm rãi vuốt ve thắt lưng của Vương gia càng ngày càng cẩn thận đỉnh tiến vào cúc huyệt, cái tay kia sờ qua eo vòng xuống xoa xoa bụng dưới của Vương gia, bàn tay thô ráp vuốt ve làm Vương gia không khỏi nheo mắt lại. Bàn tay lại chầm chậm ma sát đến hạ thể của y, nắm chặt tính khí linh hoạt trên dưới ve vuốt.
“A…” Tính khí bị bàn tay thô ráp ma sát đến hầu như nổi lửa, lòng bàn tay lại đè lên linh khẩu mà đè ấn xoay tròn, khoái cảm sắc bén làm bụng dưới Vương gia căng thẳng. Hoa huyệt thoải mái phun ra dâm thủy đem chung quanh làm ướt thành một mảng lớn, Vương gia âm thanh run run ra mệnh lệnh: ” Sờ huyệt cho bản vương… A ân…”
Một nửa quy đầu còn kẹt ở bên trong cúc huyệt Uông Nghĩa Thăng không vội vã, trái lại vô cùng kiên trì lấy lòng Vương gia. Vương gia mệnh lệnh sờ huyệt hắn liền sờ huyệt, ngón tay mới vừa đụng tới hoa huyệt, Vương gia không khống chế được tiết ra một cỗ dâm thủy trên tay hắn. Hoa huyệt so với dĩ vãng càng nóng rực, tham lam nuốt ngón tay to dài lập tức liền nuốt vào bốn ngón.
Hoa huyệt rốt cục có ngón tay nhét vào tạo ra cảm giác lấp đầy khiến Vương gia thoải mái rên rỉ, mặt vùi vào trong chăn mềm mại, khóe miệng cong lên thoả mãn. Y ung dung hạ thấp thân thể xuống, Uông Nghĩa Thăng nhưng nhân cơ hội hoạt động ngón tay, khép lại bốn ngón nhắm vào chỗ mẫn cảm bên trong hoa huyệt đâm đâm. Vương gia thả lỏng thân thể hai huyệt đều được nhồi đầy dâm thủy ục ục chít chít chảy ra ngoài.
Hoa huyệt thoải mái đến run rẩy co rút lại, cúc huyệt lại bị đại quy đầu tiếp tục đi vào, phía trước sung huyết đỏ tươi, phía sau chống đỡ đến cực hạn. Phía trước nuốt gọn, phía sau chống đỡ sự chênh lệch hoàn toàn rõ ràng. Uông Nghĩa Thăng nhìn một vòng da thịt cúc huyệt càng ngày càng mở rộng không còn những nếp uốn nhăn nheo, vốn là màu sắc hồng hào từ từ chuyển thành nửa trong suốt, xiết chặt đại quy đầu của hắn.
Hắn chậm rãi đẩy mạnh, bờ mông liền chậm rãi ma sát biểu bì quy đầu rồi nuốt vào quy đầu. Sắp ăn được côn thịt thì Vương gia lắc lắc đầu, nghểnh đầu khóc nức nở kêu to: “Không xong rồi… Ô ô… mặt sau bản vương muốn nứt… Đem bản vương thao hỏng rồi, bản vương liền… Liền giết cẩu nô tài nhà ngươi… A… Phía trước… Phía trước…”
Tiếng kêu làm Uông Nghĩa Thăng càng dùng sức đẩy ngón tay ra vào càng nhanh, hoa huyệt phồng lên co giật làm cho hoa môi đầy đặn lật lên lộ ra nửa đoạn ngón tay đều cắm vào huyệt khẩu. Một lượng lớn dâm dịch như thủy triều ở trong nhục đạo tiết ra, tính khí đỏ hồng co giật bành trướng, linh khẩu gấp gáp thư giãn mở ra.
Tất cả những thứ này đều không thể che giấu cảm quá trình cúc huyệt đang bị cự bổng đâm vào, tùy theo cử động của Uông Nghĩa Thăng tiến vào khiến y cảm giác ngột ngạt. Hoa huyệt bị ngón tay thao càng ngày càng nhanh, Vương gia không chịu nổi cảm giác khích thích này càng đau lại càng thoải mái mồ hôi lẫn vào nước mắt cùng nhau lăn xuống. Y quỳ ở trên giường hai chân lại tách ra một ít, mở rộng huyệt để Uông Nghĩa Thăng dùng tay thao hoa huyệt, nâng cao cái mông để Uông Nghĩa Thăng đỉnh tiến vào cúc huyệt của y.
“A a a… để bản vương đến… huyệt bản vương không nhịn được…” Bụng dưới co rụt lại làm Vương gia biết mình sắp lên cao trào, hoa huyệt căn bản cũng không chặn nổi liên tiếp dâm thủy tiết ra, chỉ muốn cẩu nô tài kia đem huyệt của y đâm đến tiết ra.
Nhục đạo gắt gao xoắn lấy ngón tay của Uông Nghĩa Thăng, Uông Nghĩa Thăng cắm xuống lại xuyên qua mới có thể làm cho hoa huyệt rộng ra một ít. Có thể Vương gia từ lâu mất khống chế đem huyệt hướng về ngón tay của hắn còn nắm lấy tay của hắn hướng vào bên trong hoa huyệt của mình dùng sức thao, muốn đâm đến tận xương tủy, trêu chọc làm cho Uông Nghĩa Thăng đem hoa huyệt của y thao đến có tiếng xì xì xì xì vang lên.
“A… “
Một trận kịch liệt run rẩy, Vương gia một tay nắm sàn đan miệng thì thê thảm rít gào, một tay kia cầm lấy tay của Uông Nghĩa Thăng đang thao hoa huyệt của mình không cho hắn tiếp tục thao nữa. Hoa huyệt phun nước làm ướt một mảng lớn sàn đan chảy xuống bên trong bắp đùi như từng đạo từng đạo thủy ngân.
Không cho Vương gia ngăn cản, tay của Uông Nghĩa Thăng vẫn cứng rắn mãnh liệt thao hoa huyệt, cự bổng đồng thời cũng tiến vào cúc huyệt.
“Hỗn… Đồ vô lại… A… A a…” Tính khí vô cùng đáng thương thật vất vả mới tích góp được một ít tinh dịch bắn ra. Bị kích thích mạnh như vậy Vương gia vô lực chui vào chăn bông thở hồng hộc thê thê thảm thảm kêu gào: “Bản vương sẽ không bỏ qua… Ngươi… A…”
Hoàn toàn tiến vào trong cơ thể Vương gia làm trong lòng Uông Nghĩa Thăng tràn ngập trìu mến, đặc biệt là nhìn thấy hình ảnh cúc huyệt của Vương gia cắn vào côn thịt của mình, lúc này mới cúi xuống ôm Vương gia hôn sau gáy, bả vai, phía sau lưng rồi sau đó là một trận vừa hôn vừa liếm một hồi, tiếp theo chậm rãi va chạm vào cái mông tròn trịa.
Vật cứng to dài khổng lồ ở tràng đạo qua lại đánh xuyên cũng không thoải mái. Vương gia hối hận rồi, mình không chỉ bị một hạ nhân trong phủ khai bao hoa huyệt, còn bị cùng một người khai bao luôn cúc huyệt làm y bất mãn hết sức. Tự mình đem hai lần khai bao đều cho cùng một người, quá sủng quá yêu một người rất không tốt.
Nhưng trò vui khởi động quá thoải mái, hại y không nhịn được đem hậu đình hoa cũng thưởng cho tên cẩu nô tài này.
Nhận ra được Vương gia thất thần, Uông Nghĩa Thăng hoài nghi có phải là mình không nỗ lực mới làm y thất thần.
Y nhớ tới ai?
Hắn không cho phép, hắn không muốn!
Nhắm ngay cổ Vương gia Uông Nghĩa thăng hé miệng cắn xuống một cái, vốn đang buồn phiền nên khi bị cắn Vương gia rất muốn phát hỏa, vậy mà vừa muốn quay đầu, thì bị cự bổng cẩn thận không nhẹ không nặng ma sát qua một chỗ trong tràng bích. Vương gia run lên, hỏa khí toàn bộ hóa thành một tiếng mềm mại rên rỉ, không chỉ tràng bích rụt lại hoa huyệt đều chảy ra nước giàn giụa.
Uông Nghĩa Thăng rút tay ra, ngay ở trước mặt Vương gia liếm liếm dâm thủy trên ngón tay còn đem hai ngón tay bỏ vào trong miệng mút vào, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Vương gia. Vừa qua cao trào là lúc Vương gia rất mẫn cảm bị ánh mắt chiếm hữu mãnh liệt nhìn chăm chú, eo của y trực tiếp nhuyễn xuống, nhưng mặt mũi vẫn gắng gượng mạnh mẽ trừng hắn, mà thân thể run rẩy không thể lừa dối được người.
Đem hai ngón tay mút vào sau đó đưa tay đến trước mặt Vương gia, hạ bộ của Uông Nghĩa Thăng càng hướng đẩy về phía trước một bước, oa oa nói: “Ngươi cũng liếm một liếm.”
Cả người đều tê tê, đầu óc cũng tê tê, Vương gia nhìn chằm chằm vào đôi mắt tối đen của Uông Nghĩa Thăng chậm rãi hé miệng, đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm đầu ngón tay thô ráp.
Bản vương tuyệt đối là điên rồi… Cẩu nô tài kia… A a… Thật thích…
Uông Nghĩa Thăng nheo mắt lại, một tay giữ cằm của Vương gia như phát rồ hôn môi Vương gia. Nướt bọt hỗn hợp trong miệng quấn quýt để thân thể và đầu óc của Vương gia càng thêm tê rần không biết gì hết.
Tìm được điểm mẫn cảm của cúc huyệt cự bổng xông thẳng điểm kia cọ xát, đại quy đầu không chỉ đem tràng đạo hoàn toàn nong rộng ra, càng có thể dễ dàng ma sát đến mẫn cảm điểm. Uông Nghĩa Thăng mút vào đầu lưỡi Vương gia, rút ra cự bổng rồi cực kỳ hưng phấn tiếp tục thao vào hậu huyệt của Vương gia.
Là của hắn, hắn chỉ muốn thao hết toàn bộ hai huyệt để nam tử này nhìn cũng nhìn không lọt mắt côn thịt của nam nhân khác, hắn muốn thao y làm y vui sướng, sẽ không nhớ tới cảm giác cùng nữ tử thử giao hoan.
Thật thích cảm giác cẩu nô tài một bên hôn y một bên thao y, yêu thích… Yêu thích… Yêu thích chết rồi…
Cảm giác khoái cảm tới nhanh nghẹn thở làm đại não Vương gia không kịp suy nghĩ, phía sau một hồi tiếp theo một hồi va chạm đâm xuyên khiến cho y không muốn suy nghĩ. Bên trong tràng đạo bị côn thịt đâm xuyên ma sát đẩy thân thể về phía trước, gối đầu kể cả nệm giường đều di động về phía trước, đầu cũng muốn va vào vách tường. Đến lúc này Uông Nghĩa Thăng tóm lấy cánh tay của y đem y kéo về phía mình, từng chút từng chút kéo y nằm ngang quỳ ở trên giường. Vương gia bị đẩy đi lại được kéo về, duy nhất không thay đổi chính là hạ thể hai người chưa từng tách ra.
Nệm giường vô cùng bằng phẳng chỉ chốc lát sau bị hai người làm cho rối tung, cái mông của Vương gia bị Uông Nghĩa Thăng khống chế làm y hô hấp dồn dập. Y tóm lấy đầu giường không có vải màn hoa mỹ, không có huân hương thanh nhã càng không có giường rộng lớn, chỉ có một phòng cho nô bộc nghỉ ngơi đơn giản, giường ván gỗ chịu đựng thể trọng của hai người trưởng thành.
Nam nhân phía sau bóp lấy eo của Vương gia, côn thịt như quái vật khổng lồ ở trong cúc huyệt ra ra vào vào, y phục ngổn ngang của Vương gia bị kéo xuống tóc đen dài theo từng va chạm của hắn mà tản ra tung bay che nữa bên mặt Vương gia để lộ gò má như ẩn như hiện càng ra vẻ tuấn mỹ. Một vài sợi tóc dính ở khóe miệng khiến cho khí chất cao quý nhiễm phải mấy phần tình dục tập kích làm cho bản thân không thể khống chế.
Uông Nghĩa Thăng say mê nhìn kỹ gò má của Vương gia, càng ngày càng hung ác đâm vào. Mỗi khi cử động quá sâu là quy đầu to lớn bị tràng thịt non mềm tầng tầng xiết chặt không chút lưu tình mà ma sát điểm mẫn cảm làm Vương gia nhất thời nắm chặt đầu giường, lắc cái mông rên rỉ gọi: “A a... chậm một chút… Chậm một chút thao bản vương… A…cúc huyệt của bản vương rất trướng…”
Tuy rằng miệng yêu cầu chậm một chút, nhưng thoải mái đến cực điểm sớm làm tràng đạo mãnh liệt co lại, chủ động quấn quít lấy cự bổng yêu cầu mãnh liệt thương yêu. Cánh mông trắng như tuyết bị đỉnh vào run run theo, cự bổng càng ngày càng dữ tợn đáng sợ như là dã thú cuồng mãnh thao cái mông của Vương gia.
Toàn bộ thân thể theo sự va chạm của nam nhân từng hồi từng hồi hướng về phía trước xóc nảy. Vương gia cảm giác nam nhân muốn đem y đâm đến bay ra ngoài nên không thể làm gì khác hơn là hai cái tay đồng thời nắm chặt đầu giường. Y nghe được âm thanh thở hổn hển của nam nhân cảm thấy êm tai rất êm tai, trong lòng một trận xao động không kìm lòng được căng lại cúc huyệt, hoa huyệt lại động dục chảy ra dâm thủy, tính khí vừa xuất tinh không bao lâu lại ngẩng đầu.
Côn thịt của Uông Nghĩa Thăng vốn to lớn, lúc này bị Vương gia kẹp chặt làm côn thịt nổi đầy gân xanh càng dán vào ma sát tràng đạo đè ép làm tràng đạo một trận một trận co thắt. Đại quy đầu đâm xuống đến cùng thoải mái đến nổi hai người tê cả da đầu không ngớt.
Vương gia khoái hoạt cánh tay như nhũn ra, nỗ lực nắm lấy đầu giường, yết hầu chỉ phát ra vài tiếng như nghẹn ngào như mèo kêu, hạ thân một trận nhiệt lưu tuôn ra, dâm thủy từ hoa huyệt tiết ra, da thịt toàn thân đầy mồ hôi lẫn mùi vị tanh ngọt của dâm thủy lặng lẽ nhuộm đầy căn phòng đơn sơ. Sàn đan đệm giường hỗn độn nhàn nhạt mùi tanh của tinh dịch.
“Vương gia, ta còn chưa có bắn đâu.” Uông Nghĩa Thăng cười nói, một tay sờ vào hoa huyệt sung huyết của Vương gia dâm thủy đầy tay làm hắn thoả mãn cực kỳ, tiện tay lại vuốt ve trên tính khí vừa mới bắn tinh của Vương gia, cố ý chen chen vào quy đầu, đem tinh dịch của Vương gia lấy ra sạch sẽ.
“A…” Vương gia cả người run lập cập vẫn phô trương thanh thế nói: “Ngươi, nô tài này dám phạm thượng với bản vương.. nhưng ta là.. A… Chủ nhân của ngươi… A… Không muốn sờ.. Bản vương sẽ tiết… đâm vào hoa huyệt của bản vương.. phía trước… A…”
Da thịt toàn thân mẫn cảm dường như không chịu nổi đụng chạm bình thường, đặc biệt là hạ thể so với những nơi khác càng thêm mẫn cảm, chỉ là sờ một cái chạm một cái lại có một luồng khoái cảm ập đến. Nhưng cho dù sắp lên cao trào, không có cái “nghiệt rễ” kia hầu hạ, hoa huyệt vẫn cứ trống vắng cô quạnh.
Âm thanh dần dần nhỏ lại Vương gia đã chống đỡ không nổi, ở hoa huyệt tay cũng rời đi cũng không tiếp tục cho phía trước của Vương gia một chút an ủi. Phía sau bị đâm xuyên lại không có ngừng lại, Vương gia tức giận Uông Nghĩa Thăng không nghe lời, nhưng thân thể quá mệt đến nỗi miệng muốn mở lời răn dạy toàn bộ biến thành một tiếng tiếp theo một tiếng dâm đãng rên rỉ.
Uông Nghĩa Thăng tinh tế xoa xoa da thịt bóng loáng của Vương gia, da thịt dính mồ hôi toả ra nhiệt độ hết sức hấp dẫn bàn tay của hắn, chỉ chốc lát liền tìm thấy lồng ngực Vương gia. Bàn tay thô to tìm thấy đầu vú trái phải chà xát, hai đầu vú nhô lên dưới lòng bàn tay đầy vết chai truyền thích thú nho nhỏ, thân thể Vương gia hầu như nhuyễn thành nước nhất thời nhẹ nhàng run.
“Nơi này cũng cứng rồi a!” Vuốt ve đầu vú của Vương gia đã sớm biến cứng, Uông Nghĩa Thăng tóm chặt một đầu vú lại kéo lại xả, trêu đến thân thể Vương gia mới vừa qua cao trào liều mạng run run.
Nhưng vào đúng lúc này, Uông Nghĩa Thăng đột nhiên rút cự bổng ra, hậu huyệt co giật trống trơn mở lớn, tràng đạo hoàn toàn không có gì đè ép, tràng bích muốn có gì ma sát cũng không làm được. Bên trong cúc huyệt khát khao co rút lại mỡ heo dùng để làm trơn hóa thành chất lỏng trong suốt toả ra ánh sáng lấp lánh.
Vương gia còn chìm đắm ở trong tình dục, đại não cũng không phản ứng, không hiểu xảy ra chuyện gì, tại sao cẩu nô tài không hầu hạ hắn? Đây là muốn làm phản sao? Lại dám lúc ở trên giường hầu hạ cho y thoải mái mà còn sĩ diện!
Vương gia giận dữ!
Đôi mắt hẹp dài lập tức nheo lại, nguy hiểm nhìn về hướng Uông Nghĩa Thăng. Uông Nghĩa Thăng nhìn thẳng vào ánh mắt của y, thân thể cao to cường tráng hiện ra tư thế mạnh mẽ, côn thịt thẳng tắp nhắm ngay cúc huyệt của Vương gia ám muội cọ xát miệng huyệt đã mở lớn.
“Ký hiệu.” Hắn trịnh trọng nói ra hai chữ.
Đại não của Vương gia công chưa tỉnh táo, không hiểu ý tứ của hai chữ “Ký hiệu” con mắt của y lần thứ hai nheo lại tựa hồ càng nguy hiểm, nhưng bản năng của thân thể lại muốn truy đuổi cự bổng.
“Để ta ở trên người ngươi lưu lại ký hiệu.” Uông Nghĩa Thăng nhìn Vương gia vẫn nheo mắt lại, hai mắt của y đầy lệ mờ mịt nhìn hắn mà không phản ứng lại.
Vương gia chà xát phía sau cự bổng, vô cùng hào phóng ban ân: “Bản vương thân thể cao quý cũng không thể tùy tùy tiện tiện lưu lại ký hiệu, nhưng bản vương ngày hôm nay cao hứng, miễn cưỡng để ngươi lưu lại ký hiệu.” Hắn chỉ chỉ cái cổ, thúc giục:”Nhanh một chút.”
Vương gia vừa đắc ý vì mình hào phóng thì Uông Nghĩa Thăng lập tức một tay giữ lấy bờ vai của y, một tay giữ chặt hạ thân cự bổng quay về cúc huyệt đâm vào. Lần này Vương gia không chỉ bị Uông Nghĩa Thăng nhấn ở trên giường mãnh đảo mãnh xuyên, hơn nữa còn không thể động đậy.
Vương gia cảm thấy có một người nam sủng dịu ngoan tựa hồ cách y càng ngày càng xa, y cảm thấy mình như là bị dã thú ép buộc giao hợp. Phía sau đâm xuyên nhanh chóng mà mãnh liệt, từng trận khoái cảm mãnh liệt đến liên tiếp, đặc biệt là khi bị đâm vào cúc huyệt, nhiệt nóng nhanh chóng hòa tan, cơ hồ bị nam nhân thao đến hỏa. Mặc dù hoa huyệt động tình chảy ra bao nhiêu dâm thủy cũng không cách nào dập tắt chỗ kết hợp giữa hai người ma sát ra lửa nóng hừng hực.
“Tốt … A… Bản vương cũng bị thao muốn phát hỏa…” Vương gia hình dung không ra cảm giác của mình, dùng sức nâng cái mông lên nghênh hợp Uông Nghĩa Thăng đánh xuyên, âm thanh đùng đùng do da thịt va chạm tràn đầy gian phòng.
Ván giường gỗ giản dị dưới thân cọt kẹt cọt kẹt lay động theo động tác của nam nhân, cự bổng vừa to vừa dài đâm vào trong cúc huyệt khuấy lên hưng phấn cũng làm cho Vương gia có cảm giác mình sẽ bị thao nát.
“Thật thoải mái… Thật thoải mái… Quy đầu lại đụng tới… A a… Nơi đó… Chính là chỗ đó… Thao bản vương nơi đó…” Quy đầu thô to đảo qua điểm mẫn cảm khoái cảm mãnh liệt nghiền ép thân thể Vương gia nhấn chìm thần kinh của y. Y rõ ràng có sức mạnh phản kháng nam nhân nhưng y không nghĩ phản kháng, làm cho nam nhân dùng tư thế áp chế y thao y, dâm loạn mà rên rỉ gọi: “Thật là lợi hại… Ô ô… Không thể lại biến lớn… Bản vương thật sẽ bị ngươi thao chết… A a —— “
Thật thích… Thật thích…
Yêu thích cảm giác “nghiệt rễ” ở trong người lớn lên, yêu thích cảm giác quy đầu đâm thủng tràng đạo, yêu thích cảm giác cẩu nô tài đem cúc huyệt y thao đến hỏng.
Rất trướng… rất muốn bắn.. Sẽ tràn ra …
“A a... đến.. đến.. a a... “
Tràng bích mãnh liệt co rút lại dường như biến thành một cái miệng nhỏ tham lam liếm láp cự bổng của Uông Nghĩa Thăng. Tràng bích ngọ nguậy ma sát quy đầu, muốn từ trong mã mắt hút ra tinh dịch, Uông Nghĩa Thăng thoải mái chỉ biết là dùng lực eo càng mạnh liên tiếp ra vào trong cúc huyệt Vương gia đem người lên cao trào mà co rút nhanh tràng đạo. Hắn hầu như đánh mất sức khống chế, tâm thần đều bị thân thể trắng nõn thon dài hấp dẫn. Người kia nằm nhoài trên gối bởi vì cao trào mà vặn vẹo gương mặt tuấn tú chảy ra vài ngụm nước bọt. Hắn cúi người liếm hết nước bọt trên khóe miệng Vương gia, cự bổng gắt gao đẩy vào cúc huyệt, cảm giác thoải mái không thể tả làm tràng bích cùng chủ nhân của nó run rẩy, chậm rãi tràn ra dâm dịch.
“A… A a…”
Khoái cảm tích tụ ở trong người bộc phát ra, phía sau nam nhân vẫn dùng sức thao, y cảm thấy mình không thể chịu nổi quá nhiều kích thích như thế. Nhưng lòng ham muốn của Vương gia càng nhiều, duy nhất chỉ có thể vặn vẹo cái mông đung đưa nghênh hợp nỗ lực của nam nhân, thân thể trắng nõn không chịu nổi trong đệm chăn chuyển thành màu hồng tràn đầy mồ hôi. Mười ngón tay nắm chặt sàn đan đến trắng bệt, trong cổ họng phát tiếng than nhẹ thống khổ.
Bàn tay đè lại eo Vương gia đổi thành bóp chặt, ngón tay thô to dễ dàng ở lưu trên eo Vương gia dấu tay đỏ hồng giống như là in lại dấu vết, cự bổng đem mình cúc huyệt lần thứ nhất giao hoan thành màu đỏ tươi dâm mỹ, đem cái miệng nhỏ này cho ăn no.
“Vương gia, ta muốn cho ăn ngươi, phía trước hoa huyệt muốn ăn cũng phải nói cho ta…”
Giọng trầm thấp vừa nói ra, Vương gia liền phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ lại vui thích. Tinh dịch nóng bỏng ở sâu trong tràng đạo từng luồng từng luồng phun ra, lần thứ nhất nếm trải tinh dịch bắn vào cúc huyệt nên Uông Nghĩa Thăng cố ý khắc chế tốc độ xuất tinh. Một luồng lại một luồng bắn ra, mỗi khi bắn ra một luồng côn thịt còn cắm sâu vào một phần. Côn thịt ở bên trong kịch liệt bắn tinh đem tràng đạo kích thích co rút lại, để Vương gia rõ ràng cảm nhận được mình bị tinh dịch bắn vào mà sinh ra khoái cảm.
Khoái cảm mãnh liệt trùng kích khắp toàn thân Vương gia, hoa huyệt hư không nhất thời mở to hơn, tính khí bắn ra một chút chất nhầy đáng thương bị đỉnh vào sàn đan, chỉ có cúc huyệt bị nam nhân nhồi vào làm cho trướng trướng, tràn ra tinh dịch màu trắng đục.
“Ừm… Ạch…”
Cho dù đã xuất tinh côn thịt vẫn hết sức to lớn cố ý dằn vặt người ở phía trong cúc huyệt cọ xát một hồi mới biết rút ra làm cả người Vương gia run rẩy. Uông Nghĩa Thăng rốt cục rút ra cự bổng, một cỗ tinh dịch lớn từ cúc huyệt tuôn ra, huyệt khẩu được tinh dịch nhuộm một màu trắng đục co rụt lại co rụt vẫn không thể trốn tránh khỏi vận mệnh bị nam nhân thao thành lỗ tròn lỏng lẻo. Bên trong tràng thịt no đủ bất kể co thắt như thế nào tạm thời cũng khôi phục không được trạng thái căng mịn như cũ, làm cho nam nhân thưởng thức được bên trong huyệt khẩu tinh dịch cuồn cuộn dâm đãng.
Uông Nghĩa Thăng đem Vương gia xoay người lại. Vương gia đang nhắm mắt bổng nhiên mở mắt ra hai đôi mắt ngập nước mắt trừng trừng Uông Nghĩa Thăng, một chân mềm yếu vô lực giơ lên ôm lấy eo của Uông Nghĩa Thăng. Y giơ cao một cái chân khác, lộ ra hoa huyệt đang chảy ra dâm dịch, y nhếch miệng lên mỉm cười, dùng ngón tay đẩy ra hoa môi, lộ ra miệng huyệt vừa co rụt, khàn khàn mệnh lệnh: “Cẩu nô tài, bản vương mệnh lệnh ngươi nhanh lên một chút hầu hạ hoa huyệt bản vương, hầu hạ tốt bản vương thưởng cho ngươi.”
Thân thể thấm mồ hôi bóng loáng bày ra trước mặt Uông Nghĩa Thăng, đầu vú đứng thẳng màu đỏ ở trên lồng ngực phập phồng nhẹ nhàng, cơ bắp đẹp đẽ có vài giọt mồ hôi trượt qua lấp lánh thủy ngân, vòng eo căng thẳng hiện ra dấu ấn hồng ngân do Uông Nghĩa Thăng lúc nãy dùng sức bấm vào nhìn rất dễ thấy, mà hạ thể không có lông từ lâu nhuộm đầy tình dục ửng hồng, đặc biệt là phía sau cúc huyệt bị thao không ra hình thù gì. So với lối vào hoa huyệt căng mịn hình thành sự chênh lệch rõ ràng, càng ngày càng làm hắn miệng lưỡi khô khốc.
Uông Nghĩa Thăng nuốt nước miếng, nắm chặt cự bổng, đại quy đầu trực tiếp đâm vào hoa huyệt đến nửa ngày mới nói ra một câu “Vương gia, nếu như ta hầu hạ tốt ngươi thưởng ta liếm sạch sẽ toàn thân ngươi, ta sẽ đem Vương gia liếm đến thoải mái.”
Ngược lại chỉ cần nằm trên giường để cẩu nô tài kia liếm là được, bản vương hào phóng đồng ý. Vương gia suy nghĩ một chút gật đầu đồng ý, sau đó thiếu kiên nhẫn giục.
“Nhanh lên một chút hầu hạ bản vương.”
Uông Nghĩa Thăng vui mừng dùng cự bổng ma sát hoa huyệt Vương gia, ma sát đến Vương gia chảy dâm thủy ròng ròng, tính khí lại cương lên. Sau đó quy đầu đột nhiên đỉnh vào hoa huyệt trực tiếp thao vào nhục đạo hướng về phía dưới đáy mà đi sâu vào. Quy đầu vừa tròn vừa lớn giống một cái bàn chải thịt mà hành thân lồi ra gân xanh hướng vào nhục bích khát khao mà ma sát.
“A a... thật thoải mái… Bên trong thật thoải mái… Lại để bản vương thoải mái một chút…” Vương gia hào hứng vừa lòng dâm đãng nói: “Thao vào sâu đến cùng…”
Quy đầu lập tức chạm vào cái miệng nhỏ dưới đáy, Vương gia đột nhiên giống như mất tiếng, cả người run lên, nhục đạo co lại quá chặt chẽ, một luồng một luồng dâm thủy nóng bỏng tưới vào quy đầu của Uông Nghĩa Thăng. Uông Nghĩa Thăng thoải mái thở ra một hơi, cự bổng chầm chậm rút ra một ít rồi nhanh chóng cắm vào, quy đầu lần thứ hai đỉnh vào cái cái miệng nhỏ kia.
“A… A... ” quy đầu lần đầu chạm vào dưới đáy, khoái cảm tê dại vừa sắc bén lại mãnh liệt xông vào từng mạch máu chảy khắp toàn thân. Hai chân Vương gia chủ động kẹp vào eo của Uông Nghĩa Thăng. Hoa huyệt giữa hai chân hầu như ăn tới tận gốc rễ của cự bổng. Túi thịt nặng trình trịch chen vào giữa khe mông. Lông mao thô cứng của hắn ma sát hoa huyệt mềm mại và cả cúc huyệt làm Vương gia không cảm thấy khó chịu, trái lại hi vọng những âm mao kia có thể ma sát nhiều hơn vào hạ thể của y.
Trong cơ thể cái miệng nhỏ bí ẩn cứ bị va chạm ma sát, người phía trên hình thể cao to mang đến cảm giác ngột ngạt mà côn thịt ra vào mạnh mẽ lao thẳng tới Vương gia, tư thế chính diện làm y không cách nào lơ là Uông Nghĩa Thăng. Hắn càng ngày càng rõ ràng hung hăng, uy nghiêm hoàng tộc khắc sâu ở trong xương không cho phép người khác đối với y lộ ra khí thế hung hăng như vậy. Nhưng y lúc này bị cự bổng của nam nhân thao ở trên giường, giường ván gỗ đơn sơ phát ra âm thanh chói tai khi lay động. Hoa huyệt tham lam bị hắc tử cự bổng mở lớn, hoa môi sưng to tuỳ ý cho cự bổng thay phiên ra vào mang ra một luồng lại một luồng dâm thủy.
“Cẩu nô tài nằm xuống dưới đi… Bản vương… Bản vương muốn ở phía trên… A…” Vương gia không thích nắm lấy bả vai của Uông Nghĩa Thăng, muốn đem hắn lật úp nằm dưới người của mình, mình thì lại cưỡi ở trên người cẩu nô tài, “Thượng vị” như vậy mới phù hợp thân phận của y.
Uông Nghĩa Thăng hôn một cái lên miệng của Vương gia nói:”Nô tài tuân mệnh.”
Sau đó hắn vươn mình nằm xuống, Vương gia lúc này mới thoả mãn thả lỏng cặp chân mày, chống đỡ thân thể như nhũn ra bò đến trên người Uông Nghĩa Thăng mở chân ra đỡ cự bổng nhắm ngay hoa huyệt trống vắng muốn ngồi xuống. Trước sau hai cái động cũng đã trở nên ẩm ướt, cúc huyệt hơi co lại, chảy ra tinh dịch thuộc về nam nhân dính vào trên âm nang của nam nhân.
Uông Nghĩa Thăng vẫn biết hạ thể của nam tử này bóng loáng không lông mao, nhưng mỗi một lần nhìn thấy cũng làm cho thú tính của hắn đại phát, đem côn thịt của mình nhét vào trong cơ thể y dùng sức đảo, để hạ thể trơn bóng dính đầy dính đầy dâm dịch nhơm nhớp dơ bẩn. Nhìn tính khí bành trướng của hắn, màu sắc trở nên càng thâm tím. Hoa huyệt giữa hai chân càng sung huyết no đủ.
Vào giờ phút này, hắn không chỉ giữ lấy hoa huyệt của người này hơn nữa còn ở trong cúc huyệt của người này bắn tràn đầy tinh dịch.
Nghĩ tới đây, Uông Nghĩa Thăng càng ngày càng hưng phấn, quy đầu lại bắt đầu lớn lên, hành thân côn thịt tráng kiện lớn hơn mấy phần. Vương gia ngồi xuống, cự bổng vừa to vừa dài liền trực tiếp đâm sâu tới dưới đáy, một trận tê dại trực từ nơi sâu lan tỏa ra. Vương gia không nhịn được rên rỉ lên tiếng, ngồi ở trên người Uông Nghĩa Thăng uốn éo cái mông, hai chân cũng kẹp chặt eo hắn.
Nhìn nam nhân dưới thân không có một chút phản kháng thuận theo Vương gia thoả mãn nhếch miệng, lúc này mới nâng cái mông lên sau đó ngồi xuống. Không biết tư thế này có thể làm cho Uông Nghĩa Thăng nằm ở phía dưới rõ ràng nhìn thấy hình ảnh y mỗi một lần nhấc eo ngồi xuống thì hoa huyệt từ dưới mà bị thao lên. Thân thể trần trụi chập trùng lên xuống xóc nảy, gương mặt tuấn tú đầy mồ hôi bởi vì khoái cảm mà thống khổ cau mày, đôi môi khi thì nhếch lên, khi thì mở ra rên rỉ, chiếc gáy thon dài nhướng lên tạo thành độ cong làm cho xương quai xanh và lồng ngực cùng tạo ra độ cong cực hạn. Vòng eo dẻo dai không ngừng mà vặn vẹo, cánh mông tròn trịa rắn chắc một lần lại một lần hạ xuống, tính khí kề cận đã cứng rắn trên đỉnh phun ra chất nhầy trong suốt, hoa môi giữa hai chân run rẩy, một trên một dưới ve vuốt cự bổng thô to.
“Đảo đến… Đảo đến… A a… Thoải mái…” Vương gia không nhịn được truy đuổi quy đầu để nó va chạm vào cái miệng nhỏ dưới đáy sinh ra cảm giác thích thú. Tay phải không nhịn được nắm chặt tính khí qua lại tuốt động, vòng eo càng cử động càng lợi hại, đầu gối tách lớn ra giữa hai chân không ngừng mà trên dưới áp bức cự bổng, mỗi lần đều vui sướng thao đến cùng.
Uông Nghĩa Thăng nắm lấy y phục của Vương gia lôi kéo, Vương gia rốt cuộc tìm được chỗ có thể phát sinh ra cực hạn khoái cảm để mình chìm chìm nổi nổi, năm ngón tay sâu sắc nắm chặt bàn tay dày rộng ấm áp của Uông Nghĩa Thăng. Lòng bàn tay của hai đều tràn ngập mồ hôi, Vương gia không kìm lòng được để quy đầu áp bức cái miệng nhỏ, tách ra hai chân tràn đầy mồ hôi và dâm thủy. Y mở to hai mắt, vừa thống khổ lại vừa sung sướng ra lệnh: “Nắm chặt một chút… A… Bản vương thoả mãn ngươi hầu hạ… A… Cho phép ngươi sờ một cái vào hậu đình hoa của bản vương. ah.. a…”
Năm ngón tay lập tức siết chặt khe hở năm ngón tay đối phương, Vương gia gấp gáp thở dốc, chỉ cảm thấy trong cơ thể cự bổng trở nên càng to lớn hơn càng nóng hơn. Quy đầu khổng lồ mạnh mẽ chen vào cái miệng nhỏ, một bàn tay lớn tìm thấy cái mông của y một hồi một hồi nhào nặn hai cánh mông, lòng bàn tay ma sát làm hai cánh mông một trận nóng lên hừng hực. Hoa huyệt lỏng lẻo động tình chảy ra một ít tinh dịch, bên trong tràng đạo nhất thời co bóp lại.
Vương gia khó nhịn lắc lắc eo, không lo an ủi tính khí nắm lấy cái tay người kia tiến vào hoa huyệt mình, đôi mắt hẹp dài nhuộm đầy lệ quang mê hoặc nhìn kỹ Uông Nghĩa Thăng. Hai mắt hắn có chút đỏ lên, khóe miệng cong lên cười yếu ớt nói: “Bản vương cho phép ngón tay của ngươi chen vào… A... “
Lòng bàn tay hắn vuốt ve miệng huyệt non mềm, Vương gia lời còn chưa dứt, ngón tay liền tiến quân thần tốc. Hậu huyệt không chút chống cự ngón tay tiến vào, tràng đạo ôn ôn mềm mại mẫn cảm run cầm cập, có thể đã bị cự bổng thao qua nên tràng đạo căn bản không phải một ngón tay có thể thỏa mãn, Uông Nghĩa Thăng kiên trì dùng cự bổng hướng lên trên đâm xuyên hoa huyệt, ngón tay từng chút tăng cường đâm vào bên trong cúc huyệt.
Vẫn phải tăng cường đến bốn ngón tay, bốn ngón tay ở trong cúc huyệt tràn đầy tinh dịch xoa xoa khát vọng âu yếm tràng bích, ở chung quanh điểm mẫn cảm từng chút từng chút xoa bóp kích thích, làm đến Vương gia thất thanh kêu to. Quy đầu cẩn thận ma sát cái miệng nhỏ, vách tường thịt lại bị hành thân gân xanh ma sát, từng cổ lớn dâm thủy nhất thời tiết ra không thể khống chế như lao ra khỏi hoa huyệt. Ngón tay phía sau vào lúc này ấn tới điểm mẫn cảm ôn nhu lại tàn nhẫn mà ma sát, nhất thời làm tràng đạo co giật lên, tinh dịch ấm áp ở sâu bên trong theo sự co giật mà chảy ra.
Cảm giác mãnh liệt làm Vương gia không chống đỡ được. Khoái cảm từ trước sau hai nơi mãnh liệt đánh về phía y, từng trận nhiệt lưu từ dưới bụng dâng trào, y không khống chế được tính khí nhỏ xuống chất lỏng màu vàng nhạt, cũng không khống chế được hoa huyệt tiết ra dâm thủy tương tự không khống chế được cúc huyệt co giật.
Biết rõ nên đúng lúc bứt ra mới không chật vật thái quá, nhưng bản năng của thân thể lưu luyến đủ để làm hắn triệt để tan vỡ. Cho dù khoái cảm đã làm cho y phải thở dốc y vẫn nắm chặt tay của đối phương không nỡ thoát ly côn thịt của cẩu nô tài kia, một lần lại một lần đem hoa huyệt để lên “nghiệt rễ” đâm xuyên nhục đạo, kẹp chặt cúc huyệt để ngón tay ra vào ma sát tràng bích.
“Vương gia… Vương gia…” Uông Nghĩa Thăng ôm lấy Vương gia, thở gấp lẩm bẩm kêu Vương gia, thân thể động tình đến hết sức lợi hại, càng ngày càng lưu luyến đối phương, “Ngươi là của ta…”
“Nhanh… Nhanh cho bản vương… Bản vương muốn…” Cự bổng hướng lên trên đâm mỗi lần như vạch ra cái miệng nhỏ dưới đáy nhưng sau đó lại rời đi. Vương gia ý loạn tình mê ngồi xuống, chỉ hy vọng cự bổng kia thoả thích thao y, rồi lại bị ngón tay quản chế cúc huyệt không thể tùy ý tuỳ chỉ phụ thuộc vào động tác của Uông Nghĩa Thăng.
“Ngươi là của ta…” Uông Nghĩa Thăng thì thầm ở bên tai của y ngữ khí nhẹ nhàng như gió xuân phảng phất qua, cự bổng đẩy vào cái miệng nhỏ ma sát, mê hoặc làm cho Vương gia chảy ra dâm thủy tràn trề. Cự bổng cùng với ngón tay ở phía sau liên tục ra vào làm tính khí của y chảy ra chút nước tiểu nhỏ lên trên bụng của Uông Nghĩa Thăng.
“Bản vương muốn...ngươi… A a… Đâm thủng huyệt bản vương huyệt… Bản vương muốn ngươi…muốn ngươi…” Không tiếp tục chịu được Vương gia khóc nức nở kêu lên, sau đó một khắc lại bị cự bổng tiến vào đâm cái miệng nhỏ làm y la thất thanh, hoa huyệt bị thao đến rối tinh rối mù, đôi mắt mang theo nước mắt rơi từng giọt lớn như giọt châu.
Đâm vào hai động của Vương gia Uông Nghĩa Thăng hận mình không thể lại có thêm một cái côn thịt, đem cúc huyệt của y cũng lấp kín, đồng thời thao hai cái huyệt của y. Nhưng hắn chỉ có một cái, vì thế chỉ có thể dùng ngón tay hầu hạ cúc huyệt. Hắn nhanh chóng dùng ngón tay rút ra đâm vào phối hợp thao cúc huyệt. Nam tử cả người vô lực ngồi ở trên bụng hắn, lồng ngực vân da rõ ràng hai cái đầu vú cương cứng phồng lên, bụng dưới thậm chí có thể nhìn thấy mỗi lần hắn đâm xuyên là một lần xuất hiện dấu vết, có thể tưởng tượng được hắn đi vào sâu cỡ nào.
Hoa huyệt kia không nên tồn tại trên người nam tử bị kịch liệt thao. Uông Nghĩa Thăng có thể cảm giác được Vương gia đang co giật, hắn cắn vào lỗ tai Vương gia, đầu lưỡi đâm vào trong tai làm giống như cự bổng thao hoa huyệt nhìn thì ôn nhu nhưng kì thực là hung ác công kích, thề muốn ở trên người Vương gia lưu lại ký hiệu không thể xóa nhòa.
Tầm mắt của Vương gia từ lâu đã mơ hồ, mất đi tiêu cự hai mắt chỉ còn nhìn thấy nam nhân ở phía dưới thân mình, hoa huyệt, cúc huyệt đều thoải mái run lẩy bẩy, tinh dịch của nam nhân và dâm thủy của y hỗn hợp thành chất lỏng dâm mỹ. Thân thể hai người dính đầy mồ hôi thân mật quấn quýt, kết hợp với tiếng nước phát ra từ hạ thể xì xì xì xì và tiếng òm ọp òm ọp vang lên khi ngón tay ra vào trong cúc huyệt.
“Muốn thao hỏng rồi… hỏng rồi… A a a.. ” Bụng dưới y co quắp một trận, tính khí nhất thời bắn ra từng luồng từng luồng nước tiểu, tưới vào trên ngực bụng của Uông Nghĩa Thăng. Hoa huyệt, cúc huyệt đồng thời co giật, không chỉ làm cự bổng và ngón tay của Uông Nghĩa Thăng căng thẳng mà dâm thủy như thủy triều cứ phun mạnh ra, cúc huyệt cũng phun ra tàn dư tinh dịch.
Sàn đan đệm giường sạch sẽ từ từ bị dính mảnh nước lớn, nhưng mà càng ngày càng nhiều dâm thủy bị Uông Nghĩa Thăng từng hồi tiếp theo từng hồi đâm vào mà phun ra. Ngón tay tinh tế chậm rãi ma sát điểm mẫn ở trong cúc huyệt, khoái cảm dần dần càng lên cao, hai chân Vương gia run lên, hoa huyệt sung huyết no đủ bị Uông Nghĩa Thăng thao trở nên càng thêm tươi đẹp, cúc huyệt lại một lần nữa co giật, tràng đạo non mềm nghênh hợp ngón tay lần lượt đâm xuyên.
Vương gia bị khinh thường miệng không thể phát ra một thanh âm nào, thân thể co giật cong như một cây cung, giống như kéo một cái dây cung sẽ đứt. Nam nhân cũng không biết đủ nhanh chóng thao hoa huyệt, đem y làm đến hoa huyệt muốn chảy ra nước tiểu.
Uông Nghĩa Thăng đột nhiên đem Vương gia đè xuống hai tay ôm chặt lấy Vương gia, cự bổng run lên tinh dịch nóng hổi từng luồng từng luồng bắn vào hoa huyệt. Đang ở lúc cao trào mẫn cảm nhất Vương gia lại bị tinh dịch bắn vào làm cả người run rẩy, nhưng mà ánh mắt của Uông Nghĩa Thăng tối sầm cắn răng quyết định, y dùng hai tay kiềm chặt eo của Vương gia một luồng nước nóng hổi không giống với tinh dịch bắn vào trong cơ thể Vương gia.
“Ây…” thân thể Vương gia run cầm cập mềm nhũn tiến vào trong lồng ngực của Uông Nghĩa Thăng nhiệt lưu vẫn không ngừng mà bắn vào trong cơ thể y, hoa huyệt mẫn cảm không thể tả chỉ chốc lát liền bị nhiệt lưu kích thích co rút lại, dâm thủy, tinh dịch, còn có cỗ nhiệt lưu kia đồng loạt phun ra.
Cái bụng trướng lên kì quái rốt cục để Vương gia phát hiện không đúng. Vừa nghĩ tới bắn vào trong cơ thể mình không chỉ là tinh dịch của cẩu nô tài kia Vương gia đã muốn một cước đạp bay cẩu nô tài hổn sượt này, y trợn mắt lên, run lập cập cả giận nói: “Ngươi ngươi ngươi… Lớn mật… Làm càn…”
Không chỉ tiếng nói suy yếu, hơn nữa còn ngồi trên cự bổng của cẩu nô tài, Vương gia uy nghiêm tức giận đến thở không thông. Uông Nghĩa Thăng nhìn chằm chằm Vương gia, hắn to gan lớn mật, làm chuyện làm thứ nhất chính là.. bắt nạt chủ.
Cự bổng từ trong hoa huyệt rút ra, Uông Nghĩa Thăng đem Vương gia đặt nằm lên giường, nhấc hai chân Vương gia lên, đẩy ra hai cánh mông trắng như tuyết của Vương gia, trước sau hai cái huyệt đỏ sẫm một mảnh đều lỏng lỏng lẻo lẻo. Đặc biệt là hoa huyệt, chỉ cần thoáng nhấn một cái thì sẽ chảy ra ký hiệu mà nam nhân bắn vào.
Vương gia muốn đạp hắn nhưng không có khí lực đạp, chỉ đe dọa:”Bản vương sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Ta biết được, ta không cầu Vương gia buông tha ta, chỉ cầu Vương gia thuộc về ta.” Uông Nghĩa Thăng vừa nói vừa chậm rãi cắm vào cúc huyệt Vương gia, đôi mắt nhìn thẳng Vương gia, ngón tay cắm vào trong hoa huyệt khuấy đảo chất lỏng bên trong nói: “Trên đời này e rằng chỉ có ta một người dám ở trong cơ thể ngươi bắn ra nước tiểu, cho dù sau đó ngươi không cho phép ta lại hầu hạ ngươi, ngươi cũng sẽ vĩnh viễn nhớ tới đã từng có một người không để ý chết sống dám ở trong thân thể của ngươi bắn nước tiểu lưu lại ký hiệu.”
Vương gia nghe xong lời nói này không biết sao trong lòng lại có chút đau, nô tài chết tiệt này không chỉ mạo phạm y, hơn nữa… Hơn nữa cái gì? Kỳ quái, bản vương làm sao lại có chút nhẹ dạ? Bản vương há có thể nhẹ dạ? Có điều một tiểu tiểu nô tài làm nam sủng của bản vương còn lớn mật như thế, hơn nữa dám cưỡi trên đầu y, vốn là không để y vào trong mắt, quả thực là phản, bản vương muốn mạnh mẽ trừng phạt!
“Vương gia, bây giờ ngươi giết ta ta cũng không hề có lời oán hận, nhưng để ta lại hầu hạ ngươi một lần.”
Không chờ Vương gia đồng ý, Uông Nghĩa Thăng cúi đầu hôn lên môi y, lại dùng sức va chạm cúc huyệt.
Vương gia mài răng, hầu hạ xong bản vương nhất định phải lạnh nhạt với cẩu nô tài kia, dám ở dưới mí mắt của bản vương làm phản, bản vương để cho hắn biết rõ ràng thất sủng là đáng sợ như thế nào!
Vương gia vừa nghĩ vừa thân mật quấn lấy đầu lưỡi của Uông Nghĩa Thăng, hoa huyệt mẫn cảm lại chảy ra một luồng lại một luồng nước tiểu lẫn vào tinh dịch vừa dơ bẩn lại vừa ẩm ướt. Một lượng lớn nước tiểu chảy tới cái mông, bị cự bổng khuấy đảo mang vào trong cúc huyệt.
Uông Nghĩa Thăng không nghĩ tới y sẽ hôn môi đáp lại mình sửng sốt một chút rồi mừng rỡ như điên cuồng mà hôn, bàn tay lớn thô ráp ma sát làm da thịt Vương gia đỏ lên nóng rực run rẩy. Vương gia nhắm mắt lại cảm thụ hắn hôn môi rồi nhẹ nhàng khuấy đảo bên trong hoa huyệt và cúc huyệt làm cả hai rung động.
Nóng, ngoại trừ nóng vẫn là nóng, hầu như muốn cho thân thể hòa tan để người không thể từ chối trầm luân. Vương gia nghẹn ngào thở dốc rên rỉ, đè ở trên người nam nhân. Da thịt cùng da thịt ma sát, hô hấp cùng hô hấp dung hợp, còn có hỗn hợp mùi vị dâm dịch toả ra đầy tình dục, tất cả những thứ này đều làm thân thể liên tục động dục, tình dục từ trong cơ thể như dậy sóng tuôn ra.
Hai chân gác ở trên bả vai chậm rãi trượt xuống hai cánh tay của đối phương, tính khí bán cương, hoa huyệt dâm loạn mở lớn, lộ ra nhục đạo hồng thấu tràn ngập nước tiểu và tinh dịch, Uông Nghĩa Thăng nhìn nơi này bị mình thao mất đi độ đàn hồi hơn nữa còn bắn nước tiểu vào trong làm ký hiệu. Hắn lấy ngón tay trực tiếp đẩy hoa huyệt ra không cho hoa huyệt khôi phục co dãn, nhục đạo động dục giờ khắc này tự mình an ủi ma sát nhục bích cũng không làm được, bên trong chỉ có thể trống vắng co rút lại.
Người này không biết xấu hổ!
Vương gia khó chịu giận dữ, lấy tay tát vào mặt của Uông Nghĩa Thăng. Y chẳng có bao nhiêu sức nên một tát này mềm nhũn run rẩy rơi vào trên mặt Uông Nghĩa Thăng. Trái lại Uông Nghĩa Thăng thấy y chưa kịp thu tay há mồm liếm đầu ngón tay của y, ngón cái tầng tầng xoa nắn hai bờ môi.
Vương gia bi thảm phát hiện mình bị cẩu nô tài không biết xấu hổ kia hầu hạ đến cũng biến thành không biết xấu hổ. Y thích cẩu nô tài đồng thời hầu hạ hai cái huyệt, khó trách có những lời đồn những người trên giường không kiêng dè đều là thị thiếp nam sủng được sủng ái nhất, quả nhiên là đúng vậy.
Uông Nghĩa Thăng chầm chậm rút cự bổng ra lại mạnh mẽ tiến vào cúc huyệt: “Nô tài sẽ làm hai cái động của Vương gia đều ăn no.”
Dứt lời, bốn ngón tay cũng tiến vào hoa huyệt.
Hai huyệt đều bị thao nghịch hướng ma sát làm cho hạ thể của Vương gia bị đẩy hướng lên trên, y sung sướng rên rỉ: “A… Thật thoải mái… cứ như vậy thao bản vương… A…”
Vương gia đung đưa cái mông liên tục hướng về hạ thể lông mao dày đặc của Uông Nghĩa Thăng mà ma sát. Cúc huyệt nỗ lực co rút lại, tinh dịch hóa thành một dung dịch như bọt trắng dính vào huyệt khẩu đỏ tươi. Tràng đạo tham ăn ngậm chặt quy đầu khổng lồ không cho quy đầu rời đi, quy đầu như nó mong muốn đi vào càng ngày càng sâu.
“Quá sâu… A… Quá lớn… ah.. a…” Vương gia tự lẩm bẩm, cúc huyệt đã sớm thoải mái vô cùng co rút liên tục.
Người như vậy hắn làm sao có khả năng buông tay? Nếu như hắn không được thì sẽ không để lại cho người khác. Nếu như có một ngày trơ mắt nhìn người này lại thuộc về người khác, như vậy kết cục không phải hắn chết, thì hắn sẽ ở trên giường giết chết y, để y có thể chết trong vô biên vô hạn khoái hoạt không có một chút phòng bị đau đớn mà rời nhân thế.
Vì lẽ đó ngươi tuyệt đối đừng coi trọng người khác.
Uông Nghĩa Thăng cảm giác mình bi ai tới cực điểm, trong lòng lúc ẩn lúc hiện đoán được thân phận của người này, nhưng hắn không dám nghĩ quá sâu, chỉ lo mình cả nghĩ quá rồi cũng không có cách nào làm mình bình tĩnh được.
“Vương gia cúc huyệt cũng muốn làm ký hiệu.” Uông Nghĩa Thăng cười nói, mồ hôi trên khuôn mặt rơi xuống từng giọt từng giọt rơi trên mặt và lồng ngực của Vương gia.
Mồ hôi tràn đầy khuôn mặt dương cương, hắn nhẫn đến cực điểm nên vẻ mặt khi cười cũng có chút vặn vẹo. Vương gia liếm liếm mồ hôi rơi vào trên mặt, hoa huyệt kẹp chặt ngón tay, Uông Nghĩa Thăng nhất thời lại đem ngón tay đâm vào sâu mấy phần, đung đưa đánh xuyên. Vương gia bị kích thích mạnh, cả người vặn vẹo, cự bổng trước sau đâm sâu vào cúc huyệt nhanh chóng gây rối, phối hợp với ngón tay trỏ thao hoa huyệt làm khoái cảm sắc bén từng làn từng làn dằn vặt Vương gia. Y rên rỉ mở rộng chân để Uông Nghĩa Thăng thao y xuyên hai huyệt y, trực đem hai cái huyệt thao đến màu sắc tươi đẹp, mở ra thật lớn.
Mặc dù khoái cảm không ngừng, nhưng đều không thể lên cao trào. Vương gia muốn sờ tính khí tự an ủi, tay mới vừa đụng tới tính khí liền bị Uông Nghĩa Thăng đẩy ra, tính khí đỏ hồng dính chất nhầy cương cứng ở giữa hai chân, chỉ có thể dựa vào Uông Nghĩa Thăng thao hai huyệt đến cao trào mới có thể bắn ra.
“Thứ hỗn trướng… A a…” Bị bức ép đến cực điểm Vương gia thở hổn hển mắng to, âm thanh nhỏ như mèo con kêu. Y run cầm cập ôm lấy bắp đùi, đẩy ra cái mông vừa tròn vừa vểnh, vẻ mặt có chút trống rỗng theo bản năng nói: “Là bản vương ân chuẩn ngươi… A ân… ở cái mông bản vương có thể tiểu.. Bên trong… A…”
Một tiếng khàn khàn rên rỉ ra, hoa huyệt tung toé bắn ra điểm điểm chất lỏng, bàn tay lớn hầu như cắm vào toàn bộ trong hoa huyệt, nước tiểu, tinh dịch, dâm thủy xì xì xì xì phun ra. Uông Nghĩa Thăng kìm nén một hơi cự bổng mạnh mẽ thao vào cúc huyệt Vương gia, tinh dịch giàn giụa, hóa thành bọt trắng.
“A a a.. đẩy đến… Đẩy đến… A a a… Bản vương không xong rồi… Mau mau…”
Không biết là ngón tay xuyên vào nhục đạo đụng đến cái miệng nhỏ, hay là cự bổng thao đến điểm mẫn cảm trong cúc huyệt, làm Vương gia quên cả nuốt nước bọt, hai tay liều mạng bám vào sàn đan, hoa huyệt một cổ một cổ co rút lại, bên trong nhục đạo cũng co thắt. Ngón tay đầy vết chai cắm vào rút ra ma sát trong vách tường thịt làm cho hoa huyệt tràn lan dâm thủy, cúc huyệt càng cắn chặt cả cây cự bổng, đại quy đầu tới tới lui lui nhanh chóng ma sát như phát rồ mà đảo quanh tràng bích, lần lượt chạm vào điểm mẫn cảm.
“Ô ô… Thao bản vương… Thao bản vương… Tè ra quần… A a a… “
Liên tục bị kích thích cái miệng nhỏ rốt cục co rút nhanh, Vương gia gào khóc tiết ra, nước mắt chảy đầy trên gương mặt tuấn tú nhưng càng ngày càng vặn vẹo thống khổ. Do cao trào nên thân thể y co giật vặn vẹo giãy dụa, kẹp chặt hai chân cũng không cách nào ngăn cản Uông Nghĩa Thăng dùng ngón tay ra vào thao hoa huyệt. Hoa huyệt cứng ngắc co rút nhanh khi bị đánh xuyên, cái miệng nhỏ dưới đáy vừa bị ngón tay đẩy vào chỉ có thể đáng thương co rúm lại run run.
Lúc này, nước tiểu nóng bỏng đã bắn vào sâu trong tràng đạo kéo dài mà chầm chậm dần dần rót đầy tràng đạo. Cúc huyệt sớm bị thao đến muốn hỏng căn bản vô lực ngăn cản hành vi nam nhân làm càn chịu đựng từng luồng từng luồng nước của nam nhân truyền vào, tràng bích mẫn cảm vừa bị nước tiểu bắn vào càng thêm tham lam co thắt. Đầu óc Vương gia trống rỗng nhìn nam nhân tiếp tục ở trong cơ thể y xạ niệu, xạ niệu mà y nếm trải không giống với bắn tinh ngắn ngủi liên miên khoái cảm, cúc huyệt từng trận co rút phun ra chất dịch dơ bẩn, vẫn chảy ra không hết nước tiểu làm chướng bụng.
Sau khi nam nhân bắn nước tiểu xong Vương gia cũng dường như dùng hết sức lực cuối cùng vậy. Thân thể y mềm yếu vô lực, gương mặt ửng hồng, khóe mắt đong đầy nước mắt, nước bọt nơi khóe miệng chảy xuống ẩm ướt. Lồng ngực kịch liệt phập phồng, bụng dưới đầy dịch dơ bẩn, tính khí dặt dẹo lúc nãy căn bản không có bắn ra bao nhiêu tinh dịch chỉ còn chảy ra vài giọt nước tiểu. Hoa huyệt ướt nhẹp đỏ tươi diễm lệ, nam nhân rút ngón tay ra huyệt khẩu hiện ra một vòng tròn lớn. Ở phía dưới cự bổng rút ra khỏi cúc huyệt từng cỗ lớn nước tiểu chảy ra ngăn không nổi.
Hai cái huyệt không chỉ triệt để thuộc về Uông Nghĩa Thăng, hơn nữa còn lưu lại ký hiệu khó quên.
Uông Nghĩa Thăng hài lòng, lau một cái trên hạ thể của Vương gia, để trên tay dính đầy nước tiểu tinh dịch bôi lên trên đầu vú của Vương gia. Hoàn toàn bị hắn thao đến rã rời Vương gia không chịu nổi hắn vuốt ve, cả người hơi run, mà ngay cả chạm nhẹ cũng không thể chịu nổi. Vừa đụng vào hạ thể thì hai cái huyệt động liền dâm loạn chảy ra nước.
Uông Nghĩa Thăng quỳ gối hai bên người của Vương gia, từ đầu đến chân từng chút từng chút liếm sạch sẽ khắp người Vương gia, cũng vì lúc trước Vương gia có nói tới hầu hạ tốt sẽ ban thưởng để hắn liếm sạch sẽ toàn thân.
“Ây… A…” Miệng không thể khép lại nước bọt chảy ra ướt đẫm dính vào tóc mai. Cả người đều mang theo một mùi vị dâm mỹ dày đặc, Vương gia sớm bị thao đến đầu óc đều một mảnh trống không, thân thể theo bản năng run rẩy co giật. Nam nhân tỉ mỉ liếm da thịt y như dã thú tham ăn muốn đem cả xương thịt của y nuốt vào trong bụng, hạ thể bị cự bổng ám muội ma sát làm dâm dịch chảy xuống tới bắp đùi.
“Dáng dấp như vậy ngươi và ta làm sao có thể để cho người khác nhìn thấy đây?”
Uông Nghĩa Thăng thấp giọng nói, đôi môi lưu luyến ở cổ và lồng ngực Vương phun ra nhiệt khí tràn ngập dục vọng, hắn liếm láp hai tai rồi sau gáy của Vương gia. Vương gia động cũng không muốn động đậy một chút, xung quanh ngoại trừ Uông Nghĩa Thăng và tình dục cũng lại không cảm giác được cái khác, dường như đem toàn bộ bản thân mình giao vào tay Uông Nghĩa Thăng.
——
Vương gia không trở về phòng, Vương gia không trở về phòng!
Bàng Phúc ròng rã đợi Vương gia một đêm, tuy rằng biết được Vương gia đang ở Thu Lương Viện nhưng nghĩ tới nam sủng kia trong lòng lão lại bất an chỉ lo Vương gia có chuyện. Lão muốn phái người đi Thu Lương Viện nhìn một cái, lại sợ Vương gia trách tội nhiều chuyện, chỉ có thể không dám chợp mắt chờ Vương gia trở về phòng mình.
Hi vọng tên nam sủng kia kh
Tác giả :
Thiên Nhất