Người Cha Hàng Tỷ Sủng Nghiện
Chương 344 Đồng ý suy nghĩ chuyện kết hôn
Lâm Bằng có nhiều chuyện vẫn chia sẻ với vợ mình.
Lâm Bằng ngồi trên ghế sô pha nói với người vợ đang bưng trà cho mình: “Tiểu Thu! Sau này em đối xử tốt với Thiển Hạ một chút, nó sống cũng không dễ dàng gì.”
“Tôi không nhìn ra nó không dễ dàng chỗ nào hết!” Thiệu Thu trả lời.
Lâm Bằng lập tức trừng mắt nhìn bà ta: “Tóm lại, đối xử với Thiển Hạ tốt hơn một chút, đối với chúng ta cũng chẳng phải chuyện gì xấu. Bà có biết khách hàng lớn của tôi bây giờ là ai không?”
Thiệu Thu chỉ hứng thú đến vấn đề của khách hàng, bà ta ngay lập tức đi đến và hỏi: “Là ai thế?”
“Cậu ta tên là Quyền Quân Lâm. Là một nhà cung ứng kim hoàn nổi tiếng thế giới. Cậu ta nắm giữ vài mỏ kim cương trong núi, trong tay nắm giữ chuỗi cung ứng đồ trang sức cho các thương hiệu lớn trên thế giới. Nhưng mà còn có một tin tốt hơn.”
Thiệu Thu vừa nghe giới thiệu về Quyền Quân Lâm, bà ta đã vô cùng ngạc nhiên: “Lão Bằng à, một khách hàng lớn như vậy mà đồng ý hợp tác với công ty của ông sao? Ông đã ký hợp đồng chưa? Hai người đã bàn bạc được chuyện hợp tác rồi sao?”
Lâm Bằng gật đầu khi thấy vợ hỏi chuyện công ty một cách vội vàng như vậy: “Quân Lâm nói sẽ giúp tôi chuyện đó. Đương nhiên là giữa chúng ta còn có một tầng quan hệ khác nữa!”
Thiệu Thu lập tức tò mò hỏi: “Có quan hệ thế nào?”
“Bà có biết con của Thiển Hạ không? Tôi cứ tự hỏi sao cháu ngoại tôi lại xinh đẹp như vậy, cũng không giống với Thiển Hạ. Không ngờ ba ruột của nó là Quyền Quân Lâm.”
Thiệu Thu trợn tròn mắt, nghe được tin này bà ta không khỏi nghi ngờ: “Cái gì? Ông nói con gái của Lâm Thiển Hạ là con của ông chủ lớn này? Làm sao có thể! Cô ta nói dối ông đấy!”
“Chuyện này sao có thể nói dối tôi được? Ngay cả Tổng giám đốc Quyền cũng thừa nhận là con của cậu ấy, còn nói sau này chuyện của công ty tôi, cậu ta sẽ giúp một tay. Chỉ cần tôi đi theo công ty của cậu ta, tôi còn phải lo lắng việc vực dậy công ty hay sao?” Trong lòng Lâm Bằng vẫn có kỳ vọng mãnh liệt với công ty của mình.
Đúng lúc này, một giọng nói kinh ngạc vang lên từ tầng hai: “Ba, mẹ, hai người đang nói gì vậy?”
Lâm Mộng Di mặc một bộ đồ ngủ đi xuống, cô ta vừa ngủ một giấc, cả người còn uể oải.
Thiệu Thu ngay lập tức không muốn con gái biết chuyện này, so với hoàn cảnh của cô ta thì bây giờ Lâm Thiển Hạ đã tìm được một người đàn ông giàu có: “Mộng Di, không có chuyện gì đâu, chỉ là công ty của ba con được cứu rồi.”
“Thật sao? Sao công ty của ba đã được cứu rồi?” Lâm Mộng Di đi xuống lầu với vẻ mặt kinh ngạc.
Nhìn con gái thứ hai, Lâm Bằng cũng có chút đau khổ, nhìn cô ta rồi nói: “Mộng Di, con đi nói chuyện với Sở Trạch Hiên đi. Nếu muốn ly hôn thì ly hôn, chúng ta không sợ hắn nữa.”
“Không, con sẽ không ly hôn với anh ấy!”
“Đúng vậy, cho dù con gái tôi muốn ly hôn, thì cũng phải được chia một nửa tài sản của nhà họ Sở.” Thiệu Thu nói với vẻ tức giận.
Lâm Mộng Di nghe xong, đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt tái nhợt nhìn mẹ: “Mẹ, có thể con không được chia tài sản của anh ấy.”
“Tại sao?” Thiệu Thu ngạc nhiên nhìn con gái.
Mắt Lâm Mộng Di đỏ bừng, cô ta che mặt nói: “Khi con kết hôn với anh ấy, anh ấy đã ép con ký một hợp đồng. Hợp đồng nói rằng tất cả tài sản của anh ấy không liên quan gì đến con. Ngay cả khi con ly hôn với anh ấy thì cũng không được chia tài sản.”
“Cái gì? Sao con lại ngốc như vậy? Hắn ta đã làm gì để con ký? Chúng ta có thể kiện hắn.”
Cho dù Lâm Mộng Di có hối hận thì cũng đã quá muộn, cô ta lắc đầu: “Không thể kiện anh ấy được, anh ấy còn quay video, trong video chính miệng con đã hứa với anh ấy. Hơn nữa, lúc đó con còn rất vui vẻ mà đồng ý với anh ấy.”
Thiệu Thu gần như bị con gái mình làm cho tức chết, Lâm Bằng cũng cảm thấy đứa con gái này thật quá ngu ngốc.
Vì một tên đàn ông mà hạ thấp mình đến như vậy, lúc trước đúng là không nên để cô ta gả cho tên cặn bã này.
“Thôi, chuyện bây giờ cũng đến mức này rồi, chỉ có thể tiếp tục cứng rắn duy trì, chỉ cần hắn ta không ly hôn con cũng đừng nhắc đến chuyện này, để cho đứa tiểu tam kia mãi mãi là tiểu tam đi, không được là vợ chính.” Thiệu Thu hung hăng đề nghị.
“Nếu như vậy không phải Mộng Di cũng chịu khổ sở sao?” Lâm Bằng không định làm như vậy.
Lâm Mộng Di nghiến răng: “Mẹ, mẹ nói đúng, con cũng nghĩ như vậy. Chỉ cần con không ly hôn, thì người phụ nữ đáng chết kia sẽ không thể thế chỗ của con.”
Lâm Bằng thấy hai mẹ con họ như phát điên lên, ông ta thở dài nói: “Hai người bình tĩnh lại đi. Tình hình công ty bây giờ không cần cầu cạnh hắn ta nữa, nên ly hôn thì ly hôn! Cũng đừng để hạnh phúc của Mộng Di bị trễ nải!”
Lâm Bằng lên lầu nghỉ ngơi, Lâm Mộng Di vẫn tò mò hỏi mẹ cô ta: “Mẹ, công ty của ba được cứu thế nào? Ai giúp chúng ta?”
Vẻ mặt của Thiệu Thu trầm xuống: “Còn có thể là ai nữa? Lâm Thiển Hạ đã mang một khách hàng lớn đến cho ba con.”
“Cái gì? Cô ta lấy đâu ra khả năng như vậy?” Lâm Mộng Di chế nhạo.
Thiệu Thu không đành lòng khi nói với con gái rằng Lâm Thiển Hạ bây giờ có khả năng! Người đàn ông đó vẫn là ba ruột của con gái cô ấy, tài sản của anh ta còn lớn hơn cả Sở Trạch Hiên!
“Mẹ, mẹ nói xem con và Trạch Hiên còn có khả năng không?”
“Đừng nghĩ đến tên đàn ông đó nữa, bên ngoài bây giờ có đầy đàn ông!”
Tại thời điểm này, ngay cả khi Thiệu Thu biết con gái mình sắp ly hôn, bà ta vẫn nghĩ rằng cô ta có thể tìm được một người khác tốt hơn và giàu có hơn trong tương lai.
Lâm Thiển Hạ ngồi trên xe của Quyền Quân Lâm trở về biệt thự, nhóc con đã ngủ say, Quyền Quân Lâm dừng xe, lập tức xuống xe, đến ôm nhóc con thay cô.
Khi Lâm Thiển Hạ giao đứa trẻ trong tay mình cho anh, tay anh vừa chạm nhẹ vào cô, tim của Lâm Thiển Hạ không khỏi nhảy lên một cái.
Ánh mắt thâm thuý của Quyền Quân Lâm đang ôm nhóc con rơi lên trên mặt của cô.
“Cảm ơn anh rất nhiều vì chuyện của ba em tối nay.” Lâm Thiển Hạ nói một cách chân thành.
Công ty của ba cô sắp đóng cửa, nếu không phải do anh kịp thời ra tay giúp đỡ thì ba cô cũng không thể nhẹ nhàng được như vậy.
“Đây là việc anh nên làm. Ông ấy là ba của em. Sau này cũng chính là người thân của anh, mặc kệ trước kia ông ấy đối xử với em như thế nào, chỉ cần em còn chấp nhận ông ấy thì anh sẽ nhận.”
Lâm Thiển Thiển nghe xong lời này của anh thì không khỏi sững sờ, cô nuốt nước bọt: “Anh thật sự quyết định kết hôn với em sao?”
“Chỉ cần em đồng ý với anh thì chúng ta sẽ kết hôn.” Ánh mắt của Quyền Quân lâm cực kì kiên định.
Lâm Thiển Hạ cắn môi, vẫn có chút xấu hổ khi bắt gặp ánh mắt thiêu đốt của anh, cô gật đầu: “Đêm nay cho em suy nghĩ một đêm, ngày mai em sẽ cho anh một câu trả lời chắc chắn, được không?”
Trong lòng Quyền Quân Lâm vui mừng khôn xiết. Đối với anh mà nói thì có thể nhận được câu trả lời như vậy từ cô là anh đã cực kì vui vẻ.
“Được rồi! Anh đợi câu trả lời của em vào ngày mai.” Quyền Quân Lâm trầm giọng đáp.
Anh bế cô bé rồi bước về phía đại sảnh trước, Lâm Thiển Hạ đi theo ở phía sau. Các vì sao trên bầu trời tỏa sáng, dải ngân hà như đang kết hợp với nhau, lúc này ngôi nhà trông thật yên bình.
Lâm Thiển Hạ theo anh lên lầu, Quyền Quân Lâm đột nhiên nở nụ cười: “Tối nay để con gái ngủ với anh được không?”
Lâm Bằng ngồi trên ghế sô pha nói với người vợ đang bưng trà cho mình: “Tiểu Thu! Sau này em đối xử tốt với Thiển Hạ một chút, nó sống cũng không dễ dàng gì.”
“Tôi không nhìn ra nó không dễ dàng chỗ nào hết!” Thiệu Thu trả lời.
Lâm Bằng lập tức trừng mắt nhìn bà ta: “Tóm lại, đối xử với Thiển Hạ tốt hơn một chút, đối với chúng ta cũng chẳng phải chuyện gì xấu. Bà có biết khách hàng lớn của tôi bây giờ là ai không?”
Thiệu Thu chỉ hứng thú đến vấn đề của khách hàng, bà ta ngay lập tức đi đến và hỏi: “Là ai thế?”
“Cậu ta tên là Quyền Quân Lâm. Là một nhà cung ứng kim hoàn nổi tiếng thế giới. Cậu ta nắm giữ vài mỏ kim cương trong núi, trong tay nắm giữ chuỗi cung ứng đồ trang sức cho các thương hiệu lớn trên thế giới. Nhưng mà còn có một tin tốt hơn.”
Thiệu Thu vừa nghe giới thiệu về Quyền Quân Lâm, bà ta đã vô cùng ngạc nhiên: “Lão Bằng à, một khách hàng lớn như vậy mà đồng ý hợp tác với công ty của ông sao? Ông đã ký hợp đồng chưa? Hai người đã bàn bạc được chuyện hợp tác rồi sao?”
Lâm Bằng gật đầu khi thấy vợ hỏi chuyện công ty một cách vội vàng như vậy: “Quân Lâm nói sẽ giúp tôi chuyện đó. Đương nhiên là giữa chúng ta còn có một tầng quan hệ khác nữa!”
Thiệu Thu lập tức tò mò hỏi: “Có quan hệ thế nào?”
“Bà có biết con của Thiển Hạ không? Tôi cứ tự hỏi sao cháu ngoại tôi lại xinh đẹp như vậy, cũng không giống với Thiển Hạ. Không ngờ ba ruột của nó là Quyền Quân Lâm.”
Thiệu Thu trợn tròn mắt, nghe được tin này bà ta không khỏi nghi ngờ: “Cái gì? Ông nói con gái của Lâm Thiển Hạ là con của ông chủ lớn này? Làm sao có thể! Cô ta nói dối ông đấy!”
“Chuyện này sao có thể nói dối tôi được? Ngay cả Tổng giám đốc Quyền cũng thừa nhận là con của cậu ấy, còn nói sau này chuyện của công ty tôi, cậu ta sẽ giúp một tay. Chỉ cần tôi đi theo công ty của cậu ta, tôi còn phải lo lắng việc vực dậy công ty hay sao?” Trong lòng Lâm Bằng vẫn có kỳ vọng mãnh liệt với công ty của mình.
Đúng lúc này, một giọng nói kinh ngạc vang lên từ tầng hai: “Ba, mẹ, hai người đang nói gì vậy?”
Lâm Mộng Di mặc một bộ đồ ngủ đi xuống, cô ta vừa ngủ một giấc, cả người còn uể oải.
Thiệu Thu ngay lập tức không muốn con gái biết chuyện này, so với hoàn cảnh của cô ta thì bây giờ Lâm Thiển Hạ đã tìm được một người đàn ông giàu có: “Mộng Di, không có chuyện gì đâu, chỉ là công ty của ba con được cứu rồi.”
“Thật sao? Sao công ty của ba đã được cứu rồi?” Lâm Mộng Di đi xuống lầu với vẻ mặt kinh ngạc.
Nhìn con gái thứ hai, Lâm Bằng cũng có chút đau khổ, nhìn cô ta rồi nói: “Mộng Di, con đi nói chuyện với Sở Trạch Hiên đi. Nếu muốn ly hôn thì ly hôn, chúng ta không sợ hắn nữa.”
“Không, con sẽ không ly hôn với anh ấy!”
“Đúng vậy, cho dù con gái tôi muốn ly hôn, thì cũng phải được chia một nửa tài sản của nhà họ Sở.” Thiệu Thu nói với vẻ tức giận.
Lâm Mộng Di nghe xong, đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt tái nhợt nhìn mẹ: “Mẹ, có thể con không được chia tài sản của anh ấy.”
“Tại sao?” Thiệu Thu ngạc nhiên nhìn con gái.
Mắt Lâm Mộng Di đỏ bừng, cô ta che mặt nói: “Khi con kết hôn với anh ấy, anh ấy đã ép con ký một hợp đồng. Hợp đồng nói rằng tất cả tài sản của anh ấy không liên quan gì đến con. Ngay cả khi con ly hôn với anh ấy thì cũng không được chia tài sản.”
“Cái gì? Sao con lại ngốc như vậy? Hắn ta đã làm gì để con ký? Chúng ta có thể kiện hắn.”
Cho dù Lâm Mộng Di có hối hận thì cũng đã quá muộn, cô ta lắc đầu: “Không thể kiện anh ấy được, anh ấy còn quay video, trong video chính miệng con đã hứa với anh ấy. Hơn nữa, lúc đó con còn rất vui vẻ mà đồng ý với anh ấy.”
Thiệu Thu gần như bị con gái mình làm cho tức chết, Lâm Bằng cũng cảm thấy đứa con gái này thật quá ngu ngốc.
Vì một tên đàn ông mà hạ thấp mình đến như vậy, lúc trước đúng là không nên để cô ta gả cho tên cặn bã này.
“Thôi, chuyện bây giờ cũng đến mức này rồi, chỉ có thể tiếp tục cứng rắn duy trì, chỉ cần hắn ta không ly hôn con cũng đừng nhắc đến chuyện này, để cho đứa tiểu tam kia mãi mãi là tiểu tam đi, không được là vợ chính.” Thiệu Thu hung hăng đề nghị.
“Nếu như vậy không phải Mộng Di cũng chịu khổ sở sao?” Lâm Bằng không định làm như vậy.
Lâm Mộng Di nghiến răng: “Mẹ, mẹ nói đúng, con cũng nghĩ như vậy. Chỉ cần con không ly hôn, thì người phụ nữ đáng chết kia sẽ không thể thế chỗ của con.”
Lâm Bằng thấy hai mẹ con họ như phát điên lên, ông ta thở dài nói: “Hai người bình tĩnh lại đi. Tình hình công ty bây giờ không cần cầu cạnh hắn ta nữa, nên ly hôn thì ly hôn! Cũng đừng để hạnh phúc của Mộng Di bị trễ nải!”
Lâm Bằng lên lầu nghỉ ngơi, Lâm Mộng Di vẫn tò mò hỏi mẹ cô ta: “Mẹ, công ty của ba được cứu thế nào? Ai giúp chúng ta?”
Vẻ mặt của Thiệu Thu trầm xuống: “Còn có thể là ai nữa? Lâm Thiển Hạ đã mang một khách hàng lớn đến cho ba con.”
“Cái gì? Cô ta lấy đâu ra khả năng như vậy?” Lâm Mộng Di chế nhạo.
Thiệu Thu không đành lòng khi nói với con gái rằng Lâm Thiển Hạ bây giờ có khả năng! Người đàn ông đó vẫn là ba ruột của con gái cô ấy, tài sản của anh ta còn lớn hơn cả Sở Trạch Hiên!
“Mẹ, mẹ nói xem con và Trạch Hiên còn có khả năng không?”
“Đừng nghĩ đến tên đàn ông đó nữa, bên ngoài bây giờ có đầy đàn ông!”
Tại thời điểm này, ngay cả khi Thiệu Thu biết con gái mình sắp ly hôn, bà ta vẫn nghĩ rằng cô ta có thể tìm được một người khác tốt hơn và giàu có hơn trong tương lai.
Lâm Thiển Hạ ngồi trên xe của Quyền Quân Lâm trở về biệt thự, nhóc con đã ngủ say, Quyền Quân Lâm dừng xe, lập tức xuống xe, đến ôm nhóc con thay cô.
Khi Lâm Thiển Hạ giao đứa trẻ trong tay mình cho anh, tay anh vừa chạm nhẹ vào cô, tim của Lâm Thiển Hạ không khỏi nhảy lên một cái.
Ánh mắt thâm thuý của Quyền Quân Lâm đang ôm nhóc con rơi lên trên mặt của cô.
“Cảm ơn anh rất nhiều vì chuyện của ba em tối nay.” Lâm Thiển Hạ nói một cách chân thành.
Công ty của ba cô sắp đóng cửa, nếu không phải do anh kịp thời ra tay giúp đỡ thì ba cô cũng không thể nhẹ nhàng được như vậy.
“Đây là việc anh nên làm. Ông ấy là ba của em. Sau này cũng chính là người thân của anh, mặc kệ trước kia ông ấy đối xử với em như thế nào, chỉ cần em còn chấp nhận ông ấy thì anh sẽ nhận.”
Lâm Thiển Thiển nghe xong lời này của anh thì không khỏi sững sờ, cô nuốt nước bọt: “Anh thật sự quyết định kết hôn với em sao?”
“Chỉ cần em đồng ý với anh thì chúng ta sẽ kết hôn.” Ánh mắt của Quyền Quân lâm cực kì kiên định.
Lâm Thiển Hạ cắn môi, vẫn có chút xấu hổ khi bắt gặp ánh mắt thiêu đốt của anh, cô gật đầu: “Đêm nay cho em suy nghĩ một đêm, ngày mai em sẽ cho anh một câu trả lời chắc chắn, được không?”
Trong lòng Quyền Quân Lâm vui mừng khôn xiết. Đối với anh mà nói thì có thể nhận được câu trả lời như vậy từ cô là anh đã cực kì vui vẻ.
“Được rồi! Anh đợi câu trả lời của em vào ngày mai.” Quyền Quân Lâm trầm giọng đáp.
Anh bế cô bé rồi bước về phía đại sảnh trước, Lâm Thiển Hạ đi theo ở phía sau. Các vì sao trên bầu trời tỏa sáng, dải ngân hà như đang kết hợp với nhau, lúc này ngôi nhà trông thật yên bình.
Lâm Thiển Hạ theo anh lên lầu, Quyền Quân Lâm đột nhiên nở nụ cười: “Tối nay để con gái ngủ với anh được không?”
Tác giả :
Thượng Quan Nhiêu