Ngược Về Thời Lê Sơ (Nam Việt Hải Quốc)
Chương 257: Điều kiện tiên quyết
Chương 257: Điều kiện tiên quyết
Các đoàn đại biểu đều được sắp xếp tại Khách sạn cao cấp Hoàng Gia Nam Việt. Tất nhiên những nhóm khách đặc biệt sẽ được sắp xếp khá tách biệt nhau. Ví dụ như Đai Minh Chu Lương và Trung Hoa Dương Lăng thì kẻ phòng phía nam người Phòng phía bắc. Nan Hàn và Bắc Triều cũng vậy, riêng Tây Mông cổ và Đông Mông cổ thì phải đành cho họ ở khác khách sạn, họ không thể khống chế được hành động của mình. Nhan Bá đã suýt nữa rút súng ngắn mà phơ Hỏa Sư, may có đội cảnh vệ Nam Việt nhanh tay lẹ mắt mà dùng kiên chống đạn bao bọc phái đoàn Đông Mông Cổ lại. Sau sự việc này Nguyên Hãn rất thô bạo mà tịch thu hết vũ khí của các bên. Toàn bộ việc bảo hộ cho các phái đoàn đều do Nam Việt đảm trách, mặc dù các cận vệ đều bị thu hết mọi vũ khí làm các bên đều ức chế thế nhưng ai cũng hiểu được chuyện cần phải vậy. Đây lần tồ chức hội nghị lần đầu tiên của Đông Á, quyết định vận mệnh của cả khu vực thế nên không ai muốn nó tan vỡ cả.
Sau sự việc trên Nhan Bá đã có một cuộc gặp 3 bên bên lề trước khi diễn ra hội nghị bao gồm Nguyên Hãn làm trung gian, Nhan Bá và Hỏa Sư. Nội dung cuộc gặp mặt thì chỉ có người trong cuộc mới biết được.
Cuộc gặp mặt thượng đỉnh diễn ra tại trung tâm hội nghị Nam Việt vài ngày 24 tháng 7 âm lịch năm 1406 lịch sử. Thật ra trước thềm hội nghị các bên đã cố gắng đạt được các thỏa thuận chung mang tính tổng quát với những cuộc gặp bên thềm hội nghị. Ấy vậy nhưng bước vào diễn đàn chính thức của phiên họp thì không khí căng thẳng lại bao trùm khắp nơi. Vì các thỏa thuận mang lại lợi ích cho ít bên thì thường lại xâm phạm lợi ích của một số quốc gia khác. Vậy nên khi đưa các vấn đề ra thảo luận chung thì thường sẽ gặp các ý kiến trái chiều, phản đối và không thiếu những ý kiến mang tính khiêu khích.
Vấn đề đầu tiên và là điều kiện tiên quyết được đưa ra bàn thảo trước thềm hội nghị là việc Trung Hoa đế quốc đi theo con đường phát xít là phản lại sự tiến bộ của nhân loại. Nếu Dương Lăng không thay đổi triệt để chết độ này thì không có chuyện gì để bàn bạc tiếp, hội nghị lập tức giải tán ai về nhà ấy chuẩn bị chiến tranh. Đây là lần đầu tiên Nguyên Hãn và Dương Lăng gặp mặt nhau mặc dù trước đó hai người dương tranh ám đấu rất nhiều lần rồi. Trước toàn thể hội nghị Nguyên Hãn không vòng vo mà tuyên bố thẳng.
- Ngài quốc trưởng Dương Lăng, tôi và ngài thừa hiểu xuất xứ của nhau và điều đó không nhất thiết phải nói ra rõ ràng. Nói cho cùng thì theo một khía cạnh nào đó tôi và ngài là chung một “nguồn gốc”.... và ngài cũng biết thừa rằng chế độ phát xít chỉ là giải pháp tình thế nhằm đối chọi tình hình khẩn cấp mang tính sống còn của một quốc gia. Nó sẽ vắt kiệt tất cả sức lực và tài nguyên của một quốc gia để tạo nên sức mạnh khổng lồ trong một thời gian ngắn. Thế nhưng nó sẽ không thể duy trì trong một thời gian dài chiến tranh như tình thế của Trung Hoa lúc này. Điều này đã được chứng minh trong lịch sử tại “quê nhà” của tôi mà ngài. Không cần liên quân tấn công mà chỉ cần chúng tôi thủ vững thì trong khoảng 5 năm tới các ngài sẽ tự mà đổ vỡ, trừ khi các ngài thay đổi chế độ. Nay việc liên quân yêu cầu phe phát xít phản động thay đổi chế độ là điều kiện tiên quyết để bàn tiếp các điều kiện về xây dựng một bộ luật chung của Đông Á. Nếu các ngài không thay đổi thì chúng ta sẽ tạm dừng tại đây mà nói chuyện tiếp trên chiến trường, mà lần này Nam Việt sẽ không tiếc tổn thất mà tung toàn bộ binh lực trực tiếp tham chiến chứ không mang vai trò yểm hộ như lúc này. Mong ngài suy nghĩ...
Dương Lăng cười khổ, Nam Việt đây là trực tiếp uy hiếp một cách trần trụi, và thò tay can thiệp vào nội chính của Trung Hoa. Thế nhưng Nam Việt giờ đây có cái sức mạnh ấy. Nhìn khoa học của họ thì biết. Trong khi Trung Hoa đang vật vờ với những công nghệ Hơi nước thì Nam Việt đã có động cơ chạy dầu, có điện mặc dù chưa phổ cập nhưng cũng là sớm muộn. Nhìn cuộc họp bàn tròn hôm nay cũng thấy được vết dấu của sự hiện đại của Nam Việt. Mỗi người đều có micro để phát biểu ra loa chung, nếu vậy thì ai cũng có thể nghe rõ ràng. Thứ 2 là các đại biểu các quốc gia khác nhau đều có tai nghe để nghe phiên dịch. Và kinh dị nhất là trong số các đại biểu các quốc gia tới đây có tới 80% phát biểu và đối thoại bằng tiếng việt. Tiếng việt đã trở thành ngôn ngữ khu vực như Tiếng Anh sau này. Chỉ có Đại Minh, Bắc Triều Tiên và Trung Hoa là dùng tiếng Hán mà thôi. Điều này chứng thực một điều sức ảnh hưởng của Nam Việt lên khu vực là rất mạnh mẽ. Im lặng đăm chiêu suy nghĩ Dương Lăng đang lần mò kế sách, ai có thể thủ tiêu chế độ phát xít chứ hắn thì cực khó. Việc giết vua cướp ngôi danh bất chính ngôn bất thuận đã bó buộc Dương lăng quá nhiều. Chỉ cần buông bỏ một phần quyền lực thì hắn sẽ chết một cách tức tưởi không hơn kém.
Các đoàn đại biểu đều được sắp xếp tại Khách sạn cao cấp Hoàng Gia Nam Việt. Tất nhiên những nhóm khách đặc biệt sẽ được sắp xếp khá tách biệt nhau. Ví dụ như Đai Minh Chu Lương và Trung Hoa Dương Lăng thì kẻ phòng phía nam người Phòng phía bắc. Nan Hàn và Bắc Triều cũng vậy, riêng Tây Mông cổ và Đông Mông cổ thì phải đành cho họ ở khác khách sạn, họ không thể khống chế được hành động của mình. Nhan Bá đã suýt nữa rút súng ngắn mà phơ Hỏa Sư, may có đội cảnh vệ Nam Việt nhanh tay lẹ mắt mà dùng kiên chống đạn bao bọc phái đoàn Đông Mông Cổ lại. Sau sự việc này Nguyên Hãn rất thô bạo mà tịch thu hết vũ khí của các bên. Toàn bộ việc bảo hộ cho các phái đoàn đều do Nam Việt đảm trách, mặc dù các cận vệ đều bị thu hết mọi vũ khí làm các bên đều ức chế thế nhưng ai cũng hiểu được chuyện cần phải vậy. Đây lần tồ chức hội nghị lần đầu tiên của Đông Á, quyết định vận mệnh của cả khu vực thế nên không ai muốn nó tan vỡ cả.
Sau sự việc trên Nhan Bá đã có một cuộc gặp 3 bên bên lề trước khi diễn ra hội nghị bao gồm Nguyên Hãn làm trung gian, Nhan Bá và Hỏa Sư. Nội dung cuộc gặp mặt thì chỉ có người trong cuộc mới biết được.
Cuộc gặp mặt thượng đỉnh diễn ra tại trung tâm hội nghị Nam Việt vài ngày 24 tháng 7 âm lịch năm 1406 lịch sử. Thật ra trước thềm hội nghị các bên đã cố gắng đạt được các thỏa thuận chung mang tính tổng quát với những cuộc gặp bên thềm hội nghị. Ấy vậy nhưng bước vào diễn đàn chính thức của phiên họp thì không khí căng thẳng lại bao trùm khắp nơi. Vì các thỏa thuận mang lại lợi ích cho ít bên thì thường lại xâm phạm lợi ích của một số quốc gia khác. Vậy nên khi đưa các vấn đề ra thảo luận chung thì thường sẽ gặp các ý kiến trái chiều, phản đối và không thiếu những ý kiến mang tính khiêu khích.
Vấn đề đầu tiên và là điều kiện tiên quyết được đưa ra bàn thảo trước thềm hội nghị là việc Trung Hoa đế quốc đi theo con đường phát xít là phản lại sự tiến bộ của nhân loại. Nếu Dương Lăng không thay đổi triệt để chết độ này thì không có chuyện gì để bàn bạc tiếp, hội nghị lập tức giải tán ai về nhà ấy chuẩn bị chiến tranh. Đây là lần đầu tiên Nguyên Hãn và Dương Lăng gặp mặt nhau mặc dù trước đó hai người dương tranh ám đấu rất nhiều lần rồi. Trước toàn thể hội nghị Nguyên Hãn không vòng vo mà tuyên bố thẳng.
- Ngài quốc trưởng Dương Lăng, tôi và ngài thừa hiểu xuất xứ của nhau và điều đó không nhất thiết phải nói ra rõ ràng. Nói cho cùng thì theo một khía cạnh nào đó tôi và ngài là chung một “nguồn gốc”.... và ngài cũng biết thừa rằng chế độ phát xít chỉ là giải pháp tình thế nhằm đối chọi tình hình khẩn cấp mang tính sống còn của một quốc gia. Nó sẽ vắt kiệt tất cả sức lực và tài nguyên của một quốc gia để tạo nên sức mạnh khổng lồ trong một thời gian ngắn. Thế nhưng nó sẽ không thể duy trì trong một thời gian dài chiến tranh như tình thế của Trung Hoa lúc này. Điều này đã được chứng minh trong lịch sử tại “quê nhà” của tôi mà ngài. Không cần liên quân tấn công mà chỉ cần chúng tôi thủ vững thì trong khoảng 5 năm tới các ngài sẽ tự mà đổ vỡ, trừ khi các ngài thay đổi chế độ. Nay việc liên quân yêu cầu phe phát xít phản động thay đổi chế độ là điều kiện tiên quyết để bàn tiếp các điều kiện về xây dựng một bộ luật chung của Đông Á. Nếu các ngài không thay đổi thì chúng ta sẽ tạm dừng tại đây mà nói chuyện tiếp trên chiến trường, mà lần này Nam Việt sẽ không tiếc tổn thất mà tung toàn bộ binh lực trực tiếp tham chiến chứ không mang vai trò yểm hộ như lúc này. Mong ngài suy nghĩ...
Dương Lăng cười khổ, Nam Việt đây là trực tiếp uy hiếp một cách trần trụi, và thò tay can thiệp vào nội chính của Trung Hoa. Thế nhưng Nam Việt giờ đây có cái sức mạnh ấy. Nhìn khoa học của họ thì biết. Trong khi Trung Hoa đang vật vờ với những công nghệ Hơi nước thì Nam Việt đã có động cơ chạy dầu, có điện mặc dù chưa phổ cập nhưng cũng là sớm muộn. Nhìn cuộc họp bàn tròn hôm nay cũng thấy được vết dấu của sự hiện đại của Nam Việt. Mỗi người đều có micro để phát biểu ra loa chung, nếu vậy thì ai cũng có thể nghe rõ ràng. Thứ 2 là các đại biểu các quốc gia khác nhau đều có tai nghe để nghe phiên dịch. Và kinh dị nhất là trong số các đại biểu các quốc gia tới đây có tới 80% phát biểu và đối thoại bằng tiếng việt. Tiếng việt đã trở thành ngôn ngữ khu vực như Tiếng Anh sau này. Chỉ có Đại Minh, Bắc Triều Tiên và Trung Hoa là dùng tiếng Hán mà thôi. Điều này chứng thực một điều sức ảnh hưởng của Nam Việt lên khu vực là rất mạnh mẽ. Im lặng đăm chiêu suy nghĩ Dương Lăng đang lần mò kế sách, ai có thể thủ tiêu chế độ phát xít chứ hắn thì cực khó. Việc giết vua cướp ngôi danh bất chính ngôn bất thuận đã bó buộc Dương lăng quá nhiều. Chỉ cần buông bỏ một phần quyền lực thì hắn sẽ chết một cách tức tưởi không hơn kém.
Tác giả :
Trần Nguyên Hãn