Ngựa Đực, Thỉnh Nghiêm Túc
Chương 53: Bi kịch luôn luôn vô tình xuất hiện
Ngọn nguồn mọi chuyện là như sau:
Mấy người Thang Mộ ngủ, lại tỉnh, lại ăn, sau đó lại lên đường, lại. . . . . . Được rồi, không có lại, bọn họ luôn ở trên đường.
Hơn nữa con đường này không cách nào dùng xe ngựa, cho nên mấy người Thang Mộ đã sớm chuyển thành đi bộ, xe ngựa cũng bị nhét vào trong Tinh Vân châu.
Ngựa đực đại thần vô cùng không hòa hài mà dùng một mũi tên màu đen biểu thị vị trí "Thông đạo Ma giới" trên bản đồ, Thang Mộ dự tính hành trình một chút, phát hiện chỉ bằng đi bộ, ít nhất còn phải mất ba ngày. Với điều kiện tiên quyết là, trên đường không có bất kỳ trở ngại nào.
Nhưng mà, điều này có thể sao?
Đừng quên, ở trong khu rừng này, Thang Mộ đã là ác danh vang dội.
Gần như trong nháy mắt ngay khi nàng đặt chân vào khu rừng Boddington, vô số ma thú đã chạy nhanh thông báo -- Không xong rồi! Cái sát tinh đó lại trở về rồi! Các nhà các hộ gà vịt cẩn thận ah! Trứng sẽ bị trộm đi đó!
Tóm lại, trong lúc Thang Mộ còn chưa biết gì, nàng đã kéo thù hận vô cùng lớn.
Dĩ nhiên, đây là vấn đề về sau, vấn đề trước mắt là ở. . . . . .
Nàng hình như lại bị chơi xỏ.
Bởi vì máu dùng để làm trứng nở chính là lấy của nàng và Jarrett, cho nên, con ma thú gọi là Chít Chít có hình dáng gấy trúc này, cư nhiên cũng cam chịu làm sủng vật của nàng; Mà mọi người đều biết, sủng vật trong [Long Chi Cốc] mặc dù có kỹ năng phụ trợ nhưng lại không có sức chiến đấu lớn, cũng không thêm được thuộc tính gì quá lớn, chức năng hữu hiệu nhất trừ làm nũng, cũng chỉ có nhặt đồ.
Không sai, nhặt đồ.
Ở trong phó bản của trò chơi vừa đánh quái vừa phải nhặt đồ không phải rất vất vả sao?
Cho nên mang sủng vật rất có lợi!
Nhưng vấn đề là, trò chơi là trò chơi, thực tế thì thực tế!
Vì vậy Thang Mộ gần như là vô số lần 囧 khi nhìn thấy, con gấu trúc nhỏ lúc trên xe ngựa vẫn vùi ở trong ngực Jarrett, từ lúc xuống xe liền kiên định tự mình đi trên đường, vừa đi, vừa rất cố gắng nhặt đồ trên mặt đất, tỷ như nhánh cây nè, tảng đá nè, hoa hoa cỏ cỏ nè, mà những thứ bị nhặt kia, trong nháy mắt lúc nó chạm vào, liền quỷ dị xuất hiện ở túi ảo của Thang Mộ cùng trong Tinh Vân châu của Jarrett.
【. . . . . . Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Jarrett con biết không? 】
【 Con không biết, tỷ tỷ thì sao? 】
【. . . . . . Tỷ...tỷ cũng không biết. 】 mới là lạ. . . . . . Nhưng mà cũng hoàn toàn không giải thích được lý do xác đáng!
Vì vậy, thần thú đầu tiên của đệ đệ nhà nàng, chức năng chính là nhặt ve chai sao? ! Tạm tha thứ cho nàng đi tìm chết đi!
Cuối cùng, lúc gấu trúc nhỏ rốt cuộc không khống chế được đưa đôi tay tội ác hướng về một đống phân của ma thú thì Jarrett một tay xách nó từ trên mặt đất lên, mạnh mẽ ôm ở trong ngực: "Đừng có chạy lung tung nữa."
"Chít chít chít chít chít chít. . . . . ." Không ngừng giãy giụa-- ngươi có thể ôm ta, nhưng không thể tước đoạt quyền lợi công việc của ta !
". . . . . . Không được nhặt đồ bậy bạ nữa."
"Chít chít chít chít chít chít. . . . . ." Hai mắt rưng rưng -- ta không có nhặt đồ bậy bạ, ta là đang cố gắng làm việc!
"Nhặt đồ bậy bạ nữa liền thu ngươi vào trong không gian nha."
". . . . . '' Ngoan ngoãn.
Thang Mộ quan sát cuộc giao lưu tình cảm này, lòng tràn đầy an ủi gật gật đầu, rồi sau đó, nàng thành vui quá hoá buồn.
Vì sao?
Còn nhớ rõ những ma thú hận nàng đến chết đi sống lại kia không?
Vốn bọn ma thú này chỉ muốn dời nhà đi, nói tóm lại, chạy đến địa phương nàng ta không tìm được, đợi nàng ta cút đi thì bọn chúng lại trở về, dù sao đã ở chỗ này lâu như vậy, đối với phân khu thế lực lân cận cũng rất quen thuộc, chỉ cần không chạy vào lãnh địa không thể trêu của ma thú cấp cao, tránh một người chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng lý tưởng là thịt, thực tế chính là xương.
Trong quá trình dọn nhà tập thể, bọn chúng không cẩn thận chạy vào bên trong một mảnh sương mù màu đen, sau đó. . . . . . Sau đó thì cái gì đều không nhớ, đơn giản mà nói, chính là lối suy nghĩ xảy ra biến chuyển như sau--
Trước đây là:
"Nhanh lên, chạy đi! Đừng để cho nữ nhân kia diệt tộc!"
"Ta đánh bại hơn 400 con giống cái mới cướp được lão công nhà ta đó! Hắn mà chết ta chỉ còn cách tự sát, muốn chết!"
"Đừng nói nữa chạy mau đi! Bị bắt cũng chỉ có thể bách hợp thôi! Ta thật sự là yêu khác phái!"
"Ríu rít ríu rít, cái thế giới đáng ghét này không buông tha cho kẻ yêu khác phái thì chỉ còn nước là hủy diệt thôi!"
Nhìn đi, mặc dù cái ý niệm cuối cùng có chút nguy hiểm, nhưng dầu gì cũng còn ở trong phạm vi khống chế.
Bây giờ là:
"Chạy cọng lông đó! Đi, mọi người cùng nhau đi lật đỗ nữ nhân kia!"
''Đúng vậy đúng vậy! Giết nàng ta thì từ nay về sau sẽ không cần giành giống đực nữa! Muốn ngủ một con thì ngủ một con, muốn ngủ hai con thì ngủ hai con!"
"Giết chết đồng tính luyến ái đáng ghê tởm, yêu khác phái vạn tuế!"
"Khiến cho nữ nhân kia cùng cái thế giới mục nát này cùng nhau hủy diệt đi!"
Cho nên, Thang Mộ bi kịch.
Trong lúc vô tình, nàng đã trở thành kẻ thù chung của nhân dân.
Thang Mộ đối với việc này không hề phát giác, nàng lúc này phát hiện một chuyện quỷ dị trong bản đồ, đó chính là, vốn là phân tán khắp nơi, các điểm đỏ với trình tự ổn định hướng về phía ngược lại, đột nhiên quay đầu, tập trung lại xông về hướng của bọn họ.
"Dựa vào!" Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
"Tỷ tỷ, thế nào?" Jarrett thân thể căng thẳng, đối với dự cảm về nguy hiểm của tỷ tỷ mình, hắn vẫn vô cùng tin tưởng.
"Lớn, nhóm ma thú rất lớn đang chạy tới gần nơi này ."
"Phương hướng là?"
"Bốn phương tám hướng! ! !"
". . . . . ."
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Kirsten dùng Tinh Thần lực khẳng định phán đoán của Thang Mộ, "Không được, không còn kịp rồi!"
Vừa dứt lời, mấy người chỉ nhìn thấy một đoàn ma thú đã xuất hiện ở trong tầm mắt của bọn họ; cao thấp, lớn nhỏ, chủng loại, giới tính đều bất đồng, duy nhất giống nhau là, trong mắt của bọn nó đều lóe lên ánh đỏ tràn đầy sát ý.
"Cuồng hóa thú. . . . . ."
"Đây là cuồng hóa thú."
Gần như là đồng thời, Kirsten cùng Ysasi nói ra lời ấy.
"Đó là gì thế?" Đừng ở lúc này mà còn nói những lời người khác nghe không hiểu chứ!
Ysasi và Kirsten liếc nhau một cái, hình như đã đạt thành nhận thức chung gì đó, ngay sau đó, vang lên giọng nói giống như nước suối lạnh lẽo của Ysasi : "Thú bị ma hóa, ma thú vì bị hơi thở hắc ám xâm nhập mà phát điên."
"Nói như vậy. . . . . ." Kirsten nhắm mắt lại cảm giác, rồi sau đó lắc đầu, "Không được, không cảm thấy, thông đạo Ma tộc toả ra khí tức sẽ ảnh hưởng đến tất cả sinh vật trong vòng chu vi một nghìn km, nếu tất cả ma thú đều bị ảnh hưởng, vậy nó thật sự ở chỗ này rồi."
"Bây giờ nói những thứ này có ích gì chứ?" Thang Mộ bị từng đạo ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm, cảm thấy áp lực thật lớn, "Có biện pháp gì giải quyết không?"
"Biện pháp chỉ có một."
"Cái gì?"
"Giết bọn chúng."
". . . . . ." Nếu như là Kirsten nói những lời này, nàng nhất định sẽ ném hắn vào trong đám ma thú, nhưng nói lời này lại chính là em gái, coi như nghẹn khuất nàng cũng phải….. "nhẫn"!
Nhưng vấn đề là, nàng lặng lẽ nhìn bọn ma thú này, lộ ra một ít gương mặt quen thuộc, không sai, hầu như đều bị nàng xoát qua, sau khi cuồng hóa, cấp bậc của bọn nó gần như đều là tăng gấp đôi lúc trước, mặc dù cấp bậc của nàng cũng tăng, nhưng là Kiến nhiều có thể cắn chết Voi!
Huống chi, nơi này lại không phải chỉ có một mình nàng, nếu như nói nàng và Jarrett còn có thể trốn vào không gian của Kirsten, Ysasi không có ký kết khế ước cùng Kirsten căn bản là không thể đi vào, chẳng lẽ nàng có thể trơ mắt nhìn cô bé chết sao?
Đáng ghét đáng ghét đáng ghét!
Loại thời điểm này rốt cuộc nên làm cái gì mới phải?
"Tất cả, đều dựa vào ngươi."
". . . . . ." Thang Mộ lập tức níu lấy Ngựa đực đại thần, "Ngươi không phải đã đồng ý phải bảo đảm an toàn của chúng ta sao? !"
"Khụ, gì kia, không phải là xảy ra chút ngoài ý muốn sao."
"! ! ! Ngươi dám lừa bịp thêm chút nữa không?!"
"Bây giờ không phải là thời điểm oán trách đâu!" Ngựa đực đại thần dứt khoát dời đề tài, "Hơn nữa mặc dù ta có sai lầm, nhưng lỗi là của ngươi được không, ngươi không phát hiện bọn ma thú này hoàn toàn là nhằm vào ngươi sao?"
"= 口 =!" Phát hiện được mới có quỷ đó!
Nàng đã nói thế nào mà bọn ma thú này lại nhìn mình lom lom, còn tưởng rằng đối phương phát hiện ra nàng xuất sắc hơn người cho nên mới đặc biệt căm thù chứ!
"Vậy bây giờ nên làm như thế nào?"
"Nếu bọn chúng là nhằm vào ngươi, ngươi dẫnbọn chúng đi, những người khác không phải là an toàn sao!"
Giọng điệu của Ngựa đực đại thần rất nhẹ nhàng, rất dễ dàng.
Dễ dàng đến Thang Mộ nghĩ muốn một tay bóp chết cái hàng này ! ! !
Trong nháy mắt loại dự cảm này sắp sửa được [1]Lôi Phong, Hoàng Kế Quang, Khúc Thiếu Vân, Đổng Tồn Thụy nhập thể là chuyện gì xảy ra? !
[1]Là chiến sĩ cách mạng của Trung Quốc.
Mấy người Thang Mộ ngủ, lại tỉnh, lại ăn, sau đó lại lên đường, lại. . . . . . Được rồi, không có lại, bọn họ luôn ở trên đường.
Hơn nữa con đường này không cách nào dùng xe ngựa, cho nên mấy người Thang Mộ đã sớm chuyển thành đi bộ, xe ngựa cũng bị nhét vào trong Tinh Vân châu.
Ngựa đực đại thần vô cùng không hòa hài mà dùng một mũi tên màu đen biểu thị vị trí "Thông đạo Ma giới" trên bản đồ, Thang Mộ dự tính hành trình một chút, phát hiện chỉ bằng đi bộ, ít nhất còn phải mất ba ngày. Với điều kiện tiên quyết là, trên đường không có bất kỳ trở ngại nào.
Nhưng mà, điều này có thể sao?
Đừng quên, ở trong khu rừng này, Thang Mộ đã là ác danh vang dội.
Gần như trong nháy mắt ngay khi nàng đặt chân vào khu rừng Boddington, vô số ma thú đã chạy nhanh thông báo -- Không xong rồi! Cái sát tinh đó lại trở về rồi! Các nhà các hộ gà vịt cẩn thận ah! Trứng sẽ bị trộm đi đó!
Tóm lại, trong lúc Thang Mộ còn chưa biết gì, nàng đã kéo thù hận vô cùng lớn.
Dĩ nhiên, đây là vấn đề về sau, vấn đề trước mắt là ở. . . . . .
Nàng hình như lại bị chơi xỏ.
Bởi vì máu dùng để làm trứng nở chính là lấy của nàng và Jarrett, cho nên, con ma thú gọi là Chít Chít có hình dáng gấy trúc này, cư nhiên cũng cam chịu làm sủng vật của nàng; Mà mọi người đều biết, sủng vật trong [Long Chi Cốc] mặc dù có kỹ năng phụ trợ nhưng lại không có sức chiến đấu lớn, cũng không thêm được thuộc tính gì quá lớn, chức năng hữu hiệu nhất trừ làm nũng, cũng chỉ có nhặt đồ.
Không sai, nhặt đồ.
Ở trong phó bản của trò chơi vừa đánh quái vừa phải nhặt đồ không phải rất vất vả sao?
Cho nên mang sủng vật rất có lợi!
Nhưng vấn đề là, trò chơi là trò chơi, thực tế thì thực tế!
Vì vậy Thang Mộ gần như là vô số lần 囧 khi nhìn thấy, con gấu trúc nhỏ lúc trên xe ngựa vẫn vùi ở trong ngực Jarrett, từ lúc xuống xe liền kiên định tự mình đi trên đường, vừa đi, vừa rất cố gắng nhặt đồ trên mặt đất, tỷ như nhánh cây nè, tảng đá nè, hoa hoa cỏ cỏ nè, mà những thứ bị nhặt kia, trong nháy mắt lúc nó chạm vào, liền quỷ dị xuất hiện ở túi ảo của Thang Mộ cùng trong Tinh Vân châu của Jarrett.
【. . . . . . Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Jarrett con biết không? 】
【 Con không biết, tỷ tỷ thì sao? 】
【. . . . . . Tỷ...tỷ cũng không biết. 】 mới là lạ. . . . . . Nhưng mà cũng hoàn toàn không giải thích được lý do xác đáng!
Vì vậy, thần thú đầu tiên của đệ đệ nhà nàng, chức năng chính là nhặt ve chai sao? ! Tạm tha thứ cho nàng đi tìm chết đi!
Cuối cùng, lúc gấu trúc nhỏ rốt cuộc không khống chế được đưa đôi tay tội ác hướng về một đống phân của ma thú thì Jarrett một tay xách nó từ trên mặt đất lên, mạnh mẽ ôm ở trong ngực: "Đừng có chạy lung tung nữa."
"Chít chít chít chít chít chít. . . . . ." Không ngừng giãy giụa-- ngươi có thể ôm ta, nhưng không thể tước đoạt quyền lợi công việc của ta !
". . . . . . Không được nhặt đồ bậy bạ nữa."
"Chít chít chít chít chít chít. . . . . ." Hai mắt rưng rưng -- ta không có nhặt đồ bậy bạ, ta là đang cố gắng làm việc!
"Nhặt đồ bậy bạ nữa liền thu ngươi vào trong không gian nha."
". . . . . '' Ngoan ngoãn.
Thang Mộ quan sát cuộc giao lưu tình cảm này, lòng tràn đầy an ủi gật gật đầu, rồi sau đó, nàng thành vui quá hoá buồn.
Vì sao?
Còn nhớ rõ những ma thú hận nàng đến chết đi sống lại kia không?
Vốn bọn ma thú này chỉ muốn dời nhà đi, nói tóm lại, chạy đến địa phương nàng ta không tìm được, đợi nàng ta cút đi thì bọn chúng lại trở về, dù sao đã ở chỗ này lâu như vậy, đối với phân khu thế lực lân cận cũng rất quen thuộc, chỉ cần không chạy vào lãnh địa không thể trêu của ma thú cấp cao, tránh một người chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng lý tưởng là thịt, thực tế chính là xương.
Trong quá trình dọn nhà tập thể, bọn chúng không cẩn thận chạy vào bên trong một mảnh sương mù màu đen, sau đó. . . . . . Sau đó thì cái gì đều không nhớ, đơn giản mà nói, chính là lối suy nghĩ xảy ra biến chuyển như sau--
Trước đây là:
"Nhanh lên, chạy đi! Đừng để cho nữ nhân kia diệt tộc!"
"Ta đánh bại hơn 400 con giống cái mới cướp được lão công nhà ta đó! Hắn mà chết ta chỉ còn cách tự sát, muốn chết!"
"Đừng nói nữa chạy mau đi! Bị bắt cũng chỉ có thể bách hợp thôi! Ta thật sự là yêu khác phái!"
"Ríu rít ríu rít, cái thế giới đáng ghét này không buông tha cho kẻ yêu khác phái thì chỉ còn nước là hủy diệt thôi!"
Nhìn đi, mặc dù cái ý niệm cuối cùng có chút nguy hiểm, nhưng dầu gì cũng còn ở trong phạm vi khống chế.
Bây giờ là:
"Chạy cọng lông đó! Đi, mọi người cùng nhau đi lật đỗ nữ nhân kia!"
''Đúng vậy đúng vậy! Giết nàng ta thì từ nay về sau sẽ không cần giành giống đực nữa! Muốn ngủ một con thì ngủ một con, muốn ngủ hai con thì ngủ hai con!"
"Giết chết đồng tính luyến ái đáng ghê tởm, yêu khác phái vạn tuế!"
"Khiến cho nữ nhân kia cùng cái thế giới mục nát này cùng nhau hủy diệt đi!"
Cho nên, Thang Mộ bi kịch.
Trong lúc vô tình, nàng đã trở thành kẻ thù chung của nhân dân.
Thang Mộ đối với việc này không hề phát giác, nàng lúc này phát hiện một chuyện quỷ dị trong bản đồ, đó chính là, vốn là phân tán khắp nơi, các điểm đỏ với trình tự ổn định hướng về phía ngược lại, đột nhiên quay đầu, tập trung lại xông về hướng của bọn họ.
"Dựa vào!" Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
"Tỷ tỷ, thế nào?" Jarrett thân thể căng thẳng, đối với dự cảm về nguy hiểm của tỷ tỷ mình, hắn vẫn vô cùng tin tưởng.
"Lớn, nhóm ma thú rất lớn đang chạy tới gần nơi này ."
"Phương hướng là?"
"Bốn phương tám hướng! ! !"
". . . . . ."
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Kirsten dùng Tinh Thần lực khẳng định phán đoán của Thang Mộ, "Không được, không còn kịp rồi!"
Vừa dứt lời, mấy người chỉ nhìn thấy một đoàn ma thú đã xuất hiện ở trong tầm mắt của bọn họ; cao thấp, lớn nhỏ, chủng loại, giới tính đều bất đồng, duy nhất giống nhau là, trong mắt của bọn nó đều lóe lên ánh đỏ tràn đầy sát ý.
"Cuồng hóa thú. . . . . ."
"Đây là cuồng hóa thú."
Gần như là đồng thời, Kirsten cùng Ysasi nói ra lời ấy.
"Đó là gì thế?" Đừng ở lúc này mà còn nói những lời người khác nghe không hiểu chứ!
Ysasi và Kirsten liếc nhau một cái, hình như đã đạt thành nhận thức chung gì đó, ngay sau đó, vang lên giọng nói giống như nước suối lạnh lẽo của Ysasi : "Thú bị ma hóa, ma thú vì bị hơi thở hắc ám xâm nhập mà phát điên."
"Nói như vậy. . . . . ." Kirsten nhắm mắt lại cảm giác, rồi sau đó lắc đầu, "Không được, không cảm thấy, thông đạo Ma tộc toả ra khí tức sẽ ảnh hưởng đến tất cả sinh vật trong vòng chu vi một nghìn km, nếu tất cả ma thú đều bị ảnh hưởng, vậy nó thật sự ở chỗ này rồi."
"Bây giờ nói những thứ này có ích gì chứ?" Thang Mộ bị từng đạo ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm, cảm thấy áp lực thật lớn, "Có biện pháp gì giải quyết không?"
"Biện pháp chỉ có một."
"Cái gì?"
"Giết bọn chúng."
". . . . . ." Nếu như là Kirsten nói những lời này, nàng nhất định sẽ ném hắn vào trong đám ma thú, nhưng nói lời này lại chính là em gái, coi như nghẹn khuất nàng cũng phải….. "nhẫn"!
Nhưng vấn đề là, nàng lặng lẽ nhìn bọn ma thú này, lộ ra một ít gương mặt quen thuộc, không sai, hầu như đều bị nàng xoát qua, sau khi cuồng hóa, cấp bậc của bọn nó gần như đều là tăng gấp đôi lúc trước, mặc dù cấp bậc của nàng cũng tăng, nhưng là Kiến nhiều có thể cắn chết Voi!
Huống chi, nơi này lại không phải chỉ có một mình nàng, nếu như nói nàng và Jarrett còn có thể trốn vào không gian của Kirsten, Ysasi không có ký kết khế ước cùng Kirsten căn bản là không thể đi vào, chẳng lẽ nàng có thể trơ mắt nhìn cô bé chết sao?
Đáng ghét đáng ghét đáng ghét!
Loại thời điểm này rốt cuộc nên làm cái gì mới phải?
"Tất cả, đều dựa vào ngươi."
". . . . . ." Thang Mộ lập tức níu lấy Ngựa đực đại thần, "Ngươi không phải đã đồng ý phải bảo đảm an toàn của chúng ta sao? !"
"Khụ, gì kia, không phải là xảy ra chút ngoài ý muốn sao."
"! ! ! Ngươi dám lừa bịp thêm chút nữa không?!"
"Bây giờ không phải là thời điểm oán trách đâu!" Ngựa đực đại thần dứt khoát dời đề tài, "Hơn nữa mặc dù ta có sai lầm, nhưng lỗi là của ngươi được không, ngươi không phát hiện bọn ma thú này hoàn toàn là nhằm vào ngươi sao?"
"= 口 =!" Phát hiện được mới có quỷ đó!
Nàng đã nói thế nào mà bọn ma thú này lại nhìn mình lom lom, còn tưởng rằng đối phương phát hiện ra nàng xuất sắc hơn người cho nên mới đặc biệt căm thù chứ!
"Vậy bây giờ nên làm như thế nào?"
"Nếu bọn chúng là nhằm vào ngươi, ngươi dẫnbọn chúng đi, những người khác không phải là an toàn sao!"
Giọng điệu của Ngựa đực đại thần rất nhẹ nhàng, rất dễ dàng.
Dễ dàng đến Thang Mộ nghĩ muốn một tay bóp chết cái hàng này ! ! !
Trong nháy mắt loại dự cảm này sắp sửa được [1]Lôi Phong, Hoàng Kế Quang, Khúc Thiếu Vân, Đổng Tồn Thụy nhập thể là chuyện gì xảy ra? !
[1]Là chiến sĩ cách mạng của Trung Quốc.
Tác giả :
Tam Thiên Lưu Ly