Ngự Xà Cuồng Phi
Chương 67: Cải tạo thành công
“Tiểu thư, thời gian hai khắc, có phải hay không có chút nhanh!” Hồng Kiều
có chút vì các cô nương này lo lắng, thời gian hai khắc, muốn các nàng tháo
hết trang sức, hoá trang lại, còn chọn y phục khác mặc vào, theo quan điểm của Hồng Kiều không đủ thời gian
“ Thoải mái ” Phượng Thiên Mị đạm nói, rồi tự mình uống trà.
Hai khắc còn kém năm phần, các cô nương đều chạy tới, nhìn bọ họ thay
đổi hết trang phục, không hề có chút diễm lệ tục khí, tất cả đều đổi thành
thanh u phong nhã, Phượng Thiên Mị hài lòng câu thần cười, không sai, trẻ nhỏ dễ dạy.
Những nữ tử này dung mạo không kém chẳng qua ngày ngày trang điểm loè
loẹt, nguyên bản khuôn mặt xinh đẹp đều bị bọn họ biến xấu tự như Phượng
Thiên Mị trước kia, vốn là đại mỹ nữ lại bị đống son phấn biến thành xấu nữ.
Ngay cả các cô nương hiện giờ cũng chấn kinh rồi, thì ra các nàng cũng có
thể mĩ đến vậy! Xem ra thanh u tao nhã vân hơn dong chi tục phấn đủ câu
nhân nha!
Tiếp đó Phượng Thiên Mị chọn ra tứ đại hoa khôi, Lần lượt sử lại tên, Gọi U Cầm, Thanh Ca, Lộng Vũ, Liên Thi, và tất nhiên bốn người bọn họ đều am hiểu cần, ca, vũ, thi như tên của mình.
Trong suốt bảy tám ngày, nhóm người Phượng Thiên Mị ở lại Phượng Vũ Cửu Thiên, mỗi ngày đều dạy các cô nương vũ khúc, còn chỉ điểm công tượng (
thợ mộc) xửa lại Phượng Vũ Cửu Thiên, cũng tìm về mười thị vệ có chút thân thủ.
Phượng Thiên Mị trao quyền, chỉ cần có khánh nhân đến Phượng Vũ Cửu
Thiên nháo chuyện có thể trực tiếp đá ra ngoài, hậu quả nàng chịu.
Trong tám ngày mọi thứ đều hoàn thành, có thể bắt đầu quảng bá, sau đó
chờ hết hai ngày là khai chương. Trong tám ngày này, chúng cô nương đối
với Phượng Thiên Mị thật sự là bội phục sát đất, một nữ tử mới mười sáu mười bảy tuổi mà đã hiểu biết nhiều như vậy, xưng là đệ nhất tài nữ của
Thiên Vận hoàng triều cũng không đủ. Ngay cả đám người Hồng Kiều và Tư
Vân cũng rung động không thôi, tất cả đều cho rằng Phượng Thiên Mị là thiên nữ chuyên thế, nếu không sao nàng có thể biết nhiều như vậy.
Toàn bộ người trong lâu cũng chỉ có Lâm ma ma và Tiên ma ma biết chân
diện mục của Phượng Thiên Mị, nhưng tính cách của Phượng Thiên Mị cô nương trong lâu đều rõ. Các nàng biết, chỉ cần các nàng chung tâm với chủ tử thì nàng nhất định coi bọn họ như thân nhân mà đối đãi, nhưng ngược lại nếu có ai phản bội chủ tử, nàng cũng nhất định khiến kẻ đó phải hối hận vì đã sinh ra trên đời này.
Phượng Vũ Cửu Thiên lúc này hoàn toàn khác so với trước kí làm Phượng
Thiên Mị hết sức hài lòng.
“Tốt lắm, ngày mai Phượng Vũ Cửu Thiên sẽ khai trương, các ngươi cứ dựa
theo những gì ta phân phó, cho người tới truyền đơn, nơi nơi tuyên truyền.
Điểm ấy sẽ có chút gian nan vất vả, nhưng vì mục tiêu, khó khăn cũng phải
vượt qua.” Phượng Thiên Mị nói.
“Là” Mọi người nhất tề đáp, không có chút thầm oán.
Tám ngày này Phượng Thiên Mị ở lâu bận rộn xứ lý chuyện tình, Thương Lan
Mạch trong lúc đó cũng không nhà rỗi, hai ba ngày đều đến Thiên Phượng cư xem xét nhưng mãi không thấy bóng dáng Phượng Thiên Mị đâu.
Giờ phút này, Thương Lan Mạch ngồi trên xích đu ở Thiên Phượng cư phiêu đãng, biểu tình có chút không hờn giận, Phượng Thiên Mị này thế nào lại biến mất! Suất tám ngay liền không thấy mặt mũi đâu! Nàng sẽ không phải thật sự Là Quỷ hồn đi
Phi phi phi! Sao có khá năng như vậy! Hắn từ khi nào mà cũng có lại ý tưởng
này vậy!
có chút vì các cô nương này lo lắng, thời gian hai khắc, muốn các nàng tháo
hết trang sức, hoá trang lại, còn chọn y phục khác mặc vào, theo quan điểm của Hồng Kiều không đủ thời gian
“ Thoải mái ” Phượng Thiên Mị đạm nói, rồi tự mình uống trà.
Hai khắc còn kém năm phần, các cô nương đều chạy tới, nhìn bọ họ thay
đổi hết trang phục, không hề có chút diễm lệ tục khí, tất cả đều đổi thành
thanh u phong nhã, Phượng Thiên Mị hài lòng câu thần cười, không sai, trẻ nhỏ dễ dạy.
Những nữ tử này dung mạo không kém chẳng qua ngày ngày trang điểm loè
loẹt, nguyên bản khuôn mặt xinh đẹp đều bị bọn họ biến xấu tự như Phượng
Thiên Mị trước kia, vốn là đại mỹ nữ lại bị đống son phấn biến thành xấu nữ.
Ngay cả các cô nương hiện giờ cũng chấn kinh rồi, thì ra các nàng cũng có
thể mĩ đến vậy! Xem ra thanh u tao nhã vân hơn dong chi tục phấn đủ câu
nhân nha!
Tiếp đó Phượng Thiên Mị chọn ra tứ đại hoa khôi, Lần lượt sử lại tên, Gọi U Cầm, Thanh Ca, Lộng Vũ, Liên Thi, và tất nhiên bốn người bọn họ đều am hiểu cần, ca, vũ, thi như tên của mình.
Trong suốt bảy tám ngày, nhóm người Phượng Thiên Mị ở lại Phượng Vũ Cửu Thiên, mỗi ngày đều dạy các cô nương vũ khúc, còn chỉ điểm công tượng (
thợ mộc) xửa lại Phượng Vũ Cửu Thiên, cũng tìm về mười thị vệ có chút thân thủ.
Phượng Thiên Mị trao quyền, chỉ cần có khánh nhân đến Phượng Vũ Cửu
Thiên nháo chuyện có thể trực tiếp đá ra ngoài, hậu quả nàng chịu.
Trong tám ngày mọi thứ đều hoàn thành, có thể bắt đầu quảng bá, sau đó
chờ hết hai ngày là khai chương. Trong tám ngày này, chúng cô nương đối
với Phượng Thiên Mị thật sự là bội phục sát đất, một nữ tử mới mười sáu mười bảy tuổi mà đã hiểu biết nhiều như vậy, xưng là đệ nhất tài nữ của
Thiên Vận hoàng triều cũng không đủ. Ngay cả đám người Hồng Kiều và Tư
Vân cũng rung động không thôi, tất cả đều cho rằng Phượng Thiên Mị là thiên nữ chuyên thế, nếu không sao nàng có thể biết nhiều như vậy.
Toàn bộ người trong lâu cũng chỉ có Lâm ma ma và Tiên ma ma biết chân
diện mục của Phượng Thiên Mị, nhưng tính cách của Phượng Thiên Mị cô nương trong lâu đều rõ. Các nàng biết, chỉ cần các nàng chung tâm với chủ tử thì nàng nhất định coi bọn họ như thân nhân mà đối đãi, nhưng ngược lại nếu có ai phản bội chủ tử, nàng cũng nhất định khiến kẻ đó phải hối hận vì đã sinh ra trên đời này.
Phượng Vũ Cửu Thiên lúc này hoàn toàn khác so với trước kí làm Phượng
Thiên Mị hết sức hài lòng.
“Tốt lắm, ngày mai Phượng Vũ Cửu Thiên sẽ khai trương, các ngươi cứ dựa
theo những gì ta phân phó, cho người tới truyền đơn, nơi nơi tuyên truyền.
Điểm ấy sẽ có chút gian nan vất vả, nhưng vì mục tiêu, khó khăn cũng phải
vượt qua.” Phượng Thiên Mị nói.
“Là” Mọi người nhất tề đáp, không có chút thầm oán.
Tám ngày này Phượng Thiên Mị ở lâu bận rộn xứ lý chuyện tình, Thương Lan
Mạch trong lúc đó cũng không nhà rỗi, hai ba ngày đều đến Thiên Phượng cư xem xét nhưng mãi không thấy bóng dáng Phượng Thiên Mị đâu.
Giờ phút này, Thương Lan Mạch ngồi trên xích đu ở Thiên Phượng cư phiêu đãng, biểu tình có chút không hờn giận, Phượng Thiên Mị này thế nào lại biến mất! Suất tám ngay liền không thấy mặt mũi đâu! Nàng sẽ không phải thật sự Là Quỷ hồn đi
Phi phi phi! Sao có khá năng như vậy! Hắn từ khi nào mà cũng có lại ý tưởng
này vậy!
Tác giả :
A Mai Nhi