Ngự Thú Quân Lâm
Chương 30: Hỏa Mộng Như
Lạc Nam theo Hỏa Chúc Diễm đến một lầu các khá lớn, có vẻ như đây là lầu các lớn thứ hai tại Hỏa gia rồi, còn một tòa chỉ gia chủ được phép tiến vào, ngay cả Hỏa Chúc Diễm không được lệnh của gia chủ cũng không dám tiến đến.
“Lạc công tử, gia chủ đang đợi người, tiểu thư gia chủ chỉ muốn gặp một mình Lạc công tử” Đứng gác bên ngoài, Bàng bá khom người nói.
“Cái gì? Tại sao chỉ có Tiểu Lạc” Hỏa Chúc Diễm lập tức ngạc nhiên, nói tiếp:”Ta cũng muốn vào”
“Lệnh của gia chủ, mong tiểu thư thông cảm” Bàng bá vẫn một thái độ.
“Được rồi, ta cũng muốn gặp riêng Hỏa gia chủ, nàng yên tâm là được” Lạc Nam trấn an Hỏa Chúc Diễm.
“Nhưng mà” Nàng vẫn còn chần chờ, tính cách của nghĩa mẫu nàng biết rõ, nàng sợ nghĩa mẫu gây khó dễ cho hắn.
Lạc Nam hướng nàng lắc lắc đầu. Lúc này hướng Bàng bá nói cảm tạ, sau cất bước đi vào.
Một luồng khí tức nóng rực ập vào mặt khi Lạc Nam vừa xuất hiện bên trong, chỉ thấy toàn bộ lầu các trống rỗng, hai bên được đặt khá nhiều bảo tọa, chẳng qua hiện giờ không có ai ngồi, Lạc Nam hướng mắt nhìn lên Bảo tọa cao nhất được đặt ở trung tâm.
Trên bảo tọa, một nữ nhân lạnh lùng, trong trẻo nhưng thân thể tỏa ra nhiệt khí hừng hực đang lẳng lặng ngồi đó, nàng thân khoát Phượng bào, mái tóc đỏ rực rất kích thích thị giác người khác hơn nhiềumái tốc chỉ hơi đỏ hồng của Hỏa Chúc Diễm, làn da trắng nõn, khóe môi đỏ được to điểm nốt ruồi trong rất quyến rũ, nhưng vẻ lạnh lùng cự nhân ngàn dặm của nàng lại hết sức mâu thuẫn. Chỉ thấy nàng chỉ im lặng ngồi, nhưng có một loại khí chất cao quý không nói nên lời.
Lạc Nam thoáng đánh giá nàng một lúc, không thể phủ nhận, nàng đẹp, rất đẹp, còn cao quý vô cùng, bất quá nữ nhân này quá lạnh lùng rồi, khiến hắn không có cảm giác gì nhiều, lúc này lên tiếng chào hỏi: “Ra mắt Hỏa gia chủ”
Hỏa Mộng Như vẫn im lặng, nhàn nhạt nhìn thiếu niên trước mắt, chợt một luồng khí tức cực mạnh khiến không khí xung quanh vặn vẹo áp về Lạc Nam.
Lạc Nam nhướng mày, cảm thấy hơi khó chịu, bất quá luồng khí tức này so với khí tức Long Quy của phụ thân phát ra thời điểm tập luyện cho Lạc Nam thật không đáng nhắc tới, hắn vẫn bình tĩnh đứng đó nhìn nàng, trong lòng âm thầm buồn cười, rõ ràng muốn hạ mã uy đây mà.
“Ừm?”
Hỏa Mộng Như mày phượng cau lại, mắt đẹp hiện vẻ bất ngờ, người trước mặt quá trấn định, uy áp được thu hồi, lúc này nàng một mặt nghiêm túc, môi đỏ hé mở:
“Ngươi có thân phận gì? tiếp cận Chúc Diễm nhầm mục đích gì?”
Lạc Nam nghe nàng chất vấn, thoáng nhíu mày, bất quá vẫn bình tĩnh đáp trả: “Tiểu tử gọi Lạc Nam, một thôn quê tiểu tử mà thôi, về phần Chúc Diễm là nữ nhân ta thích, đương nhiên phải tiếp cận nàng”
“Hừ, nữ nhân ngươi thích? Nói thật đơn giản” Nàng đương nhiên không hài lòng câu trả lời của hắn, giọng điệu hơi tức giận, nói tiếp:”Ngươi biết thân phận nàng sao? ngươi lấy gì thích nàng?”
Lạc Nam thoáng trầm tư, Chúc Diễm là đệ tử Kiều Tích Quân, trưởng lão Hoa Chiến Điện của Bách Hoa Môn, thân phận rõ ràng cao quý vô cùng, Lạc Nam muốn thích nàng cũng phải có tư cách, đây là điều hiển nhiên, hắn suy nghĩ một chút, đáp trả:
“Thân phận Chúc Diễm ta rõ ràng, về phần tư cách hiện tại chưa có, bất quá rất nhanh sẽ có”
“Rất nhanh sẽ có? Bao lâu? trăm năm hay ngàn năm?” Hỏa Mộng Như vẫn bình tĩnh, chỉ là giọng điệu rõ ràng tỏ ý xem thường Lạc Nam cuồng vọng.
Lạc Nam không tức giận, Hỏa Mộng Như không biết rõ về hắn, nàng không tin tưởng hắn cũng là bình thường, hắn hướng nàng đặt câu hỏi: “Không biết theo ý Hỏa gia chủ, tại hạ phải như thế nào mới đủ tư cách thích Chúc Diễm?”
Hỏa Mộng Như lại kinh ngạc rồi, kẻ này ung dung trấn định, không để ý lời khích tướng của nàng. Bất quá vẫn nhàn nhạt đáp: “Cửa ải nơi sư phụ Kiều Tích Quân của Diễm Nhi thì ngươi tự lo liệu”
Nàng nhìn thẳng vào mặt Lạc Nam nói tiếp: “Phía ta chỉ cần ngươi đạt quán quân Hoa Võ Hội một năm sau, ta sẽ lại không xen vào chuyện giữa ngươi và Diễm nhi”
Lạc Nam thoáng trầm tư, Hoa Võ hội là mục tiêu sắp tới của hắn, hắn cũng không dám cuồng vọng cho rằng mình sẽ đạt quán quân, dù sao thì nơi đó vô số thiên tài dưới trướng Bách Hoa môn tụ hội, tuổi tác tham dự lại lên đến 25 tuổi trở xuống, Lạc Nam mặc dù tự tin vô cùng về thiên phú của hắn, bất quá hiện tại mới gần 16 tuổi mà thôi, xem ra một năm sau áp lực không nhỏ.
Bất quá hắn cũng không muốn để nghĩa mẫu của Chúc Diễm xem thường, lúc này gật đầu: “Vị trí quán quân Hoa Võ Hội ta muốn”. Trong lòng lại nhanh chóng nghĩ cách gia tăng thực lực.
Hỏa Mộng Như gật đầu, xem như hơi hài lòng biểu hiện của hắn, lúc này mở môi thơm mê người đề nghị: “Vậy ta sẽ lấy Hỏa gia danh nghĩa cho ngươi tham dự”
Lạc Nam lắc đầu: “Không phiền Hỏa gia chủ, ta đã dùng danh nghĩa Thủy Gia”
Hỏa Mộng Như cũng không ngạc nhiên, khoát tay: “Ngươi có thể lui, nếu không đạt quán quân Hoa Võ Hội, hy vọng ngươi tự mình rời khỏi Diễm Nhi”
Lạc Nam nhìn nàng thật sâu, không nhanh không chậm nói: “Hỏa gia chủ hình như hiểu lầm, Lạc Nam ta sẽ không dùng tình cảm của mình và Chúc Diễm ra đánh cược với ngươi, ta chấp nhận khiêu chiến chỉ nhằm chứng minh cho Hỏa gia của ngươi biết, ta có tư cách đi cùng nàng mà thôi” Nói xong, xoay người rời đi.
Hỏa Mộng Như nhìn bóng lưng thiếu niên ung dung rời khỏi, môi đỏ căng mọng được to điểm nốt ruồi son lẩm bẩm:
“Không dùng tình cảm ra đánh cược sao?” Bỗng chóc khóe môi lạnh lùng quyến rũ ấy của nàng hơi cong lên, không gian xung quanh bỗng chốc như bị đọng lại tích tắc trước nụ cười mỉm phong hoa tuyệt đại của gia nhân vốn lạnh lùng kiêu ngạo.
……
“Thế nào? Mẫu thân không làm gì ngươi chứ?” Hỏa Chúc Diễm vẫn thấp thỏm không yên đi đi lại lại, thấy Lạc Nam bước ra, lập tức hấp tấp hỏi.
“Hỏa gia chủ cũng không ăn thịt ta, còn rất dễ nói chuyện, nàng hấp tấp như thế làm gì?” Lạc Nam lắc đầu cười khổ.
“Thật sự?” Mắt Hỏa Chúc Diễm sáng lên, vây quanh kiểm tra vài vòng, thấy hắn không sao mới thở phào nhẹ nhõm.
“Nữ nhân mị hoặc, hay quyến rũ trêu chọc người khác đâu rồi? sao hiện tại ta thấy nàng như một tiểu cô nương thế?” Lạc Nam cười đùa trêu nàng.
“Khanh khách, đệ thích tỷ như thế sao?” Hỏa Chúc Diễm hơi hơi đỏ mặt, bất quá làm bộ lớn mật hướng hắn cười khanh khách.
Lạc Nam lắc đầu, lúc này mới hướng nàng mời nói: “Ta muốn mời nàng ngày mai cùng ta dạo quanh Thủy Hỏa thành một vòng, mua một số vật cần thiết, sau đó ta sẽ rời đi lịch lãm”
Hỏa Chúc Diễm nghe hắn mời đi dạo, trong lòng vui vẻ, bất quá nghe đến câu sau mặt mày thoáng tái nhợt:”lịch lãm? ở đâu?”
Lạc Nam thấy vẻ mặt nàng nhợt nhạt, bắt lấy bàn tay nàng thủ thỉ: “Nghĩ lung tung gì thế, cho dù lịch lãm cũng bắt nàng đi cùng ta”
Hỏa Chúc Diễm lúc này mới hơi nhẹ nhõm, tuy nhiên vẫn không quá yên tâm hỏi: “đệ có kế hoạch gì?”
Lạc Nam mới cười cười đáp: “Ta lấy danh nghĩa Thủy gia tham gia Hoa Hội võ sắp tới, nàng có tham dự chứ?”
Hỏa Chúc Diễm gật gật đầu: “Có”. Một mặt bừng tỉnh hỏi:”Chẳng lẽ đệ dự định chúng ta?”
Lạc Nam xác nhận: “Ừm, còn một năm nữa hội võ bắt đầu, chúng ta từ Thủy Hỏa thành xuất phát, không sử dụng truyền tống trận, vừa lữ hành vừa rèn luyện, tin tưởng một năm sau kịp lúc tham dự đại hội”
“Qúa tốt, ta sẽ hỏi ý mẫu thân, thường những chuyện thế này nàng sẽ không cự tuyệt” Hoả Chúc Diễm vui mừng, mặt mày cũng hồng hào hẳn lên, nàng biết thời gian sắp tới không những được bên cạnh Lạc Nam, mà tu vi nhất định sẽ có tiến triển, dù sao thì ba tháng trong Thủy Hỏa Cảnh có Lạc Nam bồi luyện hiệu quả thấy được rõ ràng.
Trong lúc hai người cười nói bước đi, Lạc Nam định hướng nàng cáo biệt, ngày mai gặp lại thì một âm thanh từ xa vang lên:”Chúc Diễm sư muội, đã lâu không gặp”
Hai người quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên hai mươi tuổi đang vui vẻ tiến đến, bất quá vừa nhìn thấy Lạc Nam tay trong tay cùng Hỏa Chúc Diễm, gương mặt hắn chợt vặn vẹo lợi hại, sắc mặt vô cùng khó coi.
Hỏa Chúc Diễm nhướng mày nhìn kẻ vừa đến, kẻ này quấy rối hai người làm nàng hơi phiền chán, bất quá nàng cũng không biểu hiện ra ngoài, nhàn nhạt đáp: “Là Ngạo Đường sao? Tam thẩm ở lầu các phía tây, ngươi có thể đến đó tìm nàng.”
“Ta vừa vấn an tam cô cùng tam dượng xong” Hắn tỏ ý khoe khoang liếc nhìn Lạc Nam, lúc này tỏ vẻ bừng tỉnh hỏi thăm:”Không biết vị này là?”
Hỏa Chúc Diễm cau mày, kẻ này nhìn hai người nắm tay biết còn cố tình hỏi, nàng đang định đáp trả thì bên cạnh âm thanh thong dong của Lạc Nam truyền đến: “tại hạ Lạc Nam, là nam nhân của nàng”
Hỏa Chúc Diễm trong lòng ngọt lịm, như được ăn kẹo, khóe môi cong lên, bàn tay cũng siết chặt tay hắn hơn một chút.
“Ngươi nói gì? Ngươi lặp lại lần nữa?” Ngạo Đường một mặt sắp điên rồi, hắn là con trai gia chủ Ngạo gia tại Địa Hàn thành, tuy nhiên Địa Hàn thành chỉ là một tòa thành nhỏ, không đáng nhắc đến trước Thủy Hỏa thành, tam cô hắn bất ngờ được tam trưởng lão Hỏa gia nhìn trúng cưới làm thê tử, từ đó thân phận Ngạo gia tại Địa Hàn thành tăng một bậc lớn.
Ngạo Đường lần đầu nhìn thấy Đại tiểu thư Hỏa gia đã điên cuồng si mê, luôn tìm cơ hội tiếp cận, nếu được nàng vừa ý có thể cá vượt long môn, hắn đã điều tra rõ trước đó Hỏa Chúc Diễm rất kiêu ngạo, chưa có bạn trai, Ngạo Đường vốn định dựa vào đầu mối nơi tam trưởng lão tiếp cận nàng, hiện tại thằng nhãi nhỏ tuổi hơn hắn nói là nam nhân của nàng, Hỏa Chúc Diễm còn một mặt hạnh phúc, hắn sao có thế chấp nhận.
Nhìn Ngạo Đường đôi mắt đỏ ngầu, Hỏa Chúc Diễm vốn thông minh tinh quái sao không hiểu ý nghĩ của kẻ này, tính cách nàng nóng nãy, lúc này không khách khí quát:”Ngươi chất vấn ai đó?”
Lạc Nam cũng cau mày, rõ ràng kẻ này đánh chủ ý nữ nhân của mình, từ khi xác định mối quan hệ với các nàng, Lạc Nam chưa từng e ngại khiêu chiến từ tình địch, bất quá khiêu chiến chân chính đâu chưa thấy, chỉ thấy một đám trẻ trâu nhảy nhót trước mặt, làm tâm hắn có phần khó chịu, lúc này hồn lực Ngự vương lập tức ép đến.
Phụt, Ngạo Đường bất ngờ không kịp phản ứng, một ngụm máu tươi phun ra, lùi về sau vài bước liên tục, một mặt sợ hãi oán độc nhìn Lạc Nam.
Lạc Nam nhàn nhạt nhìn tên trước mặt, không nói gì kéo tay Hỏa Chúc Diễm rời đi.
“Khanh khách, đệ có một mặt bá đạo này từ khi nào thế?” Hỏa Chúc Diễm vừa đi vừa hưng phấn nói, nàng rất ưa thích bộ dáng lúc nãy của Lạc Nam.
Nhìn vẻ mặt hiếu chiến của cô nàng trước mặt, Lạc Nam bất ngờ đánh lén đánh chụt lên đôi môi đỏ kiều diễm, cười ha ha rời khỏi Hỏa gia.
“Đáng giận, dám công khai chiếm tiện nghi bổn tiểu thư, lần sau ta sẽ đòi lại” Hỏa Chúc Diễm giậm chân, nhìn bóng lưng hắn khuất hẳn, lúc này mới tiếu dung đầy mặt xoay người trở vào trước vẻ mặt như gặp quỷ của bốn tên thủ vệ.
“Lạc công tử, gia chủ đang đợi người, tiểu thư gia chủ chỉ muốn gặp một mình Lạc công tử” Đứng gác bên ngoài, Bàng bá khom người nói.
“Cái gì? Tại sao chỉ có Tiểu Lạc” Hỏa Chúc Diễm lập tức ngạc nhiên, nói tiếp:”Ta cũng muốn vào”
“Lệnh của gia chủ, mong tiểu thư thông cảm” Bàng bá vẫn một thái độ.
“Được rồi, ta cũng muốn gặp riêng Hỏa gia chủ, nàng yên tâm là được” Lạc Nam trấn an Hỏa Chúc Diễm.
“Nhưng mà” Nàng vẫn còn chần chờ, tính cách của nghĩa mẫu nàng biết rõ, nàng sợ nghĩa mẫu gây khó dễ cho hắn.
Lạc Nam hướng nàng lắc lắc đầu. Lúc này hướng Bàng bá nói cảm tạ, sau cất bước đi vào.
Một luồng khí tức nóng rực ập vào mặt khi Lạc Nam vừa xuất hiện bên trong, chỉ thấy toàn bộ lầu các trống rỗng, hai bên được đặt khá nhiều bảo tọa, chẳng qua hiện giờ không có ai ngồi, Lạc Nam hướng mắt nhìn lên Bảo tọa cao nhất được đặt ở trung tâm.
Trên bảo tọa, một nữ nhân lạnh lùng, trong trẻo nhưng thân thể tỏa ra nhiệt khí hừng hực đang lẳng lặng ngồi đó, nàng thân khoát Phượng bào, mái tóc đỏ rực rất kích thích thị giác người khác hơn nhiềumái tốc chỉ hơi đỏ hồng của Hỏa Chúc Diễm, làn da trắng nõn, khóe môi đỏ được to điểm nốt ruồi trong rất quyến rũ, nhưng vẻ lạnh lùng cự nhân ngàn dặm của nàng lại hết sức mâu thuẫn. Chỉ thấy nàng chỉ im lặng ngồi, nhưng có một loại khí chất cao quý không nói nên lời.
Lạc Nam thoáng đánh giá nàng một lúc, không thể phủ nhận, nàng đẹp, rất đẹp, còn cao quý vô cùng, bất quá nữ nhân này quá lạnh lùng rồi, khiến hắn không có cảm giác gì nhiều, lúc này lên tiếng chào hỏi: “Ra mắt Hỏa gia chủ”
Hỏa Mộng Như vẫn im lặng, nhàn nhạt nhìn thiếu niên trước mắt, chợt một luồng khí tức cực mạnh khiến không khí xung quanh vặn vẹo áp về Lạc Nam.
Lạc Nam nhướng mày, cảm thấy hơi khó chịu, bất quá luồng khí tức này so với khí tức Long Quy của phụ thân phát ra thời điểm tập luyện cho Lạc Nam thật không đáng nhắc tới, hắn vẫn bình tĩnh đứng đó nhìn nàng, trong lòng âm thầm buồn cười, rõ ràng muốn hạ mã uy đây mà.
“Ừm?”
Hỏa Mộng Như mày phượng cau lại, mắt đẹp hiện vẻ bất ngờ, người trước mặt quá trấn định, uy áp được thu hồi, lúc này nàng một mặt nghiêm túc, môi đỏ hé mở:
“Ngươi có thân phận gì? tiếp cận Chúc Diễm nhầm mục đích gì?”
Lạc Nam nghe nàng chất vấn, thoáng nhíu mày, bất quá vẫn bình tĩnh đáp trả: “Tiểu tử gọi Lạc Nam, một thôn quê tiểu tử mà thôi, về phần Chúc Diễm là nữ nhân ta thích, đương nhiên phải tiếp cận nàng”
“Hừ, nữ nhân ngươi thích? Nói thật đơn giản” Nàng đương nhiên không hài lòng câu trả lời của hắn, giọng điệu hơi tức giận, nói tiếp:”Ngươi biết thân phận nàng sao? ngươi lấy gì thích nàng?”
Lạc Nam thoáng trầm tư, Chúc Diễm là đệ tử Kiều Tích Quân, trưởng lão Hoa Chiến Điện của Bách Hoa Môn, thân phận rõ ràng cao quý vô cùng, Lạc Nam muốn thích nàng cũng phải có tư cách, đây là điều hiển nhiên, hắn suy nghĩ một chút, đáp trả:
“Thân phận Chúc Diễm ta rõ ràng, về phần tư cách hiện tại chưa có, bất quá rất nhanh sẽ có”
“Rất nhanh sẽ có? Bao lâu? trăm năm hay ngàn năm?” Hỏa Mộng Như vẫn bình tĩnh, chỉ là giọng điệu rõ ràng tỏ ý xem thường Lạc Nam cuồng vọng.
Lạc Nam không tức giận, Hỏa Mộng Như không biết rõ về hắn, nàng không tin tưởng hắn cũng là bình thường, hắn hướng nàng đặt câu hỏi: “Không biết theo ý Hỏa gia chủ, tại hạ phải như thế nào mới đủ tư cách thích Chúc Diễm?”
Hỏa Mộng Như lại kinh ngạc rồi, kẻ này ung dung trấn định, không để ý lời khích tướng của nàng. Bất quá vẫn nhàn nhạt đáp: “Cửa ải nơi sư phụ Kiều Tích Quân của Diễm Nhi thì ngươi tự lo liệu”
Nàng nhìn thẳng vào mặt Lạc Nam nói tiếp: “Phía ta chỉ cần ngươi đạt quán quân Hoa Võ Hội một năm sau, ta sẽ lại không xen vào chuyện giữa ngươi và Diễm nhi”
Lạc Nam thoáng trầm tư, Hoa Võ hội là mục tiêu sắp tới của hắn, hắn cũng không dám cuồng vọng cho rằng mình sẽ đạt quán quân, dù sao thì nơi đó vô số thiên tài dưới trướng Bách Hoa môn tụ hội, tuổi tác tham dự lại lên đến 25 tuổi trở xuống, Lạc Nam mặc dù tự tin vô cùng về thiên phú của hắn, bất quá hiện tại mới gần 16 tuổi mà thôi, xem ra một năm sau áp lực không nhỏ.
Bất quá hắn cũng không muốn để nghĩa mẫu của Chúc Diễm xem thường, lúc này gật đầu: “Vị trí quán quân Hoa Võ Hội ta muốn”. Trong lòng lại nhanh chóng nghĩ cách gia tăng thực lực.
Hỏa Mộng Như gật đầu, xem như hơi hài lòng biểu hiện của hắn, lúc này mở môi thơm mê người đề nghị: “Vậy ta sẽ lấy Hỏa gia danh nghĩa cho ngươi tham dự”
Lạc Nam lắc đầu: “Không phiền Hỏa gia chủ, ta đã dùng danh nghĩa Thủy Gia”
Hỏa Mộng Như cũng không ngạc nhiên, khoát tay: “Ngươi có thể lui, nếu không đạt quán quân Hoa Võ Hội, hy vọng ngươi tự mình rời khỏi Diễm Nhi”
Lạc Nam nhìn nàng thật sâu, không nhanh không chậm nói: “Hỏa gia chủ hình như hiểu lầm, Lạc Nam ta sẽ không dùng tình cảm của mình và Chúc Diễm ra đánh cược với ngươi, ta chấp nhận khiêu chiến chỉ nhằm chứng minh cho Hỏa gia của ngươi biết, ta có tư cách đi cùng nàng mà thôi” Nói xong, xoay người rời đi.
Hỏa Mộng Như nhìn bóng lưng thiếu niên ung dung rời khỏi, môi đỏ căng mọng được to điểm nốt ruồi son lẩm bẩm:
“Không dùng tình cảm ra đánh cược sao?” Bỗng chóc khóe môi lạnh lùng quyến rũ ấy của nàng hơi cong lên, không gian xung quanh bỗng chốc như bị đọng lại tích tắc trước nụ cười mỉm phong hoa tuyệt đại của gia nhân vốn lạnh lùng kiêu ngạo.
……
“Thế nào? Mẫu thân không làm gì ngươi chứ?” Hỏa Chúc Diễm vẫn thấp thỏm không yên đi đi lại lại, thấy Lạc Nam bước ra, lập tức hấp tấp hỏi.
“Hỏa gia chủ cũng không ăn thịt ta, còn rất dễ nói chuyện, nàng hấp tấp như thế làm gì?” Lạc Nam lắc đầu cười khổ.
“Thật sự?” Mắt Hỏa Chúc Diễm sáng lên, vây quanh kiểm tra vài vòng, thấy hắn không sao mới thở phào nhẹ nhõm.
“Nữ nhân mị hoặc, hay quyến rũ trêu chọc người khác đâu rồi? sao hiện tại ta thấy nàng như một tiểu cô nương thế?” Lạc Nam cười đùa trêu nàng.
“Khanh khách, đệ thích tỷ như thế sao?” Hỏa Chúc Diễm hơi hơi đỏ mặt, bất quá làm bộ lớn mật hướng hắn cười khanh khách.
Lạc Nam lắc đầu, lúc này mới hướng nàng mời nói: “Ta muốn mời nàng ngày mai cùng ta dạo quanh Thủy Hỏa thành một vòng, mua một số vật cần thiết, sau đó ta sẽ rời đi lịch lãm”
Hỏa Chúc Diễm nghe hắn mời đi dạo, trong lòng vui vẻ, bất quá nghe đến câu sau mặt mày thoáng tái nhợt:”lịch lãm? ở đâu?”
Lạc Nam thấy vẻ mặt nàng nhợt nhạt, bắt lấy bàn tay nàng thủ thỉ: “Nghĩ lung tung gì thế, cho dù lịch lãm cũng bắt nàng đi cùng ta”
Hỏa Chúc Diễm lúc này mới hơi nhẹ nhõm, tuy nhiên vẫn không quá yên tâm hỏi: “đệ có kế hoạch gì?”
Lạc Nam mới cười cười đáp: “Ta lấy danh nghĩa Thủy gia tham gia Hoa Hội võ sắp tới, nàng có tham dự chứ?”
Hỏa Chúc Diễm gật gật đầu: “Có”. Một mặt bừng tỉnh hỏi:”Chẳng lẽ đệ dự định chúng ta?”
Lạc Nam xác nhận: “Ừm, còn một năm nữa hội võ bắt đầu, chúng ta từ Thủy Hỏa thành xuất phát, không sử dụng truyền tống trận, vừa lữ hành vừa rèn luyện, tin tưởng một năm sau kịp lúc tham dự đại hội”
“Qúa tốt, ta sẽ hỏi ý mẫu thân, thường những chuyện thế này nàng sẽ không cự tuyệt” Hoả Chúc Diễm vui mừng, mặt mày cũng hồng hào hẳn lên, nàng biết thời gian sắp tới không những được bên cạnh Lạc Nam, mà tu vi nhất định sẽ có tiến triển, dù sao thì ba tháng trong Thủy Hỏa Cảnh có Lạc Nam bồi luyện hiệu quả thấy được rõ ràng.
Trong lúc hai người cười nói bước đi, Lạc Nam định hướng nàng cáo biệt, ngày mai gặp lại thì một âm thanh từ xa vang lên:”Chúc Diễm sư muội, đã lâu không gặp”
Hai người quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên hai mươi tuổi đang vui vẻ tiến đến, bất quá vừa nhìn thấy Lạc Nam tay trong tay cùng Hỏa Chúc Diễm, gương mặt hắn chợt vặn vẹo lợi hại, sắc mặt vô cùng khó coi.
Hỏa Chúc Diễm nhướng mày nhìn kẻ vừa đến, kẻ này quấy rối hai người làm nàng hơi phiền chán, bất quá nàng cũng không biểu hiện ra ngoài, nhàn nhạt đáp: “Là Ngạo Đường sao? Tam thẩm ở lầu các phía tây, ngươi có thể đến đó tìm nàng.”
“Ta vừa vấn an tam cô cùng tam dượng xong” Hắn tỏ ý khoe khoang liếc nhìn Lạc Nam, lúc này tỏ vẻ bừng tỉnh hỏi thăm:”Không biết vị này là?”
Hỏa Chúc Diễm cau mày, kẻ này nhìn hai người nắm tay biết còn cố tình hỏi, nàng đang định đáp trả thì bên cạnh âm thanh thong dong của Lạc Nam truyền đến: “tại hạ Lạc Nam, là nam nhân của nàng”
Hỏa Chúc Diễm trong lòng ngọt lịm, như được ăn kẹo, khóe môi cong lên, bàn tay cũng siết chặt tay hắn hơn một chút.
“Ngươi nói gì? Ngươi lặp lại lần nữa?” Ngạo Đường một mặt sắp điên rồi, hắn là con trai gia chủ Ngạo gia tại Địa Hàn thành, tuy nhiên Địa Hàn thành chỉ là một tòa thành nhỏ, không đáng nhắc đến trước Thủy Hỏa thành, tam cô hắn bất ngờ được tam trưởng lão Hỏa gia nhìn trúng cưới làm thê tử, từ đó thân phận Ngạo gia tại Địa Hàn thành tăng một bậc lớn.
Ngạo Đường lần đầu nhìn thấy Đại tiểu thư Hỏa gia đã điên cuồng si mê, luôn tìm cơ hội tiếp cận, nếu được nàng vừa ý có thể cá vượt long môn, hắn đã điều tra rõ trước đó Hỏa Chúc Diễm rất kiêu ngạo, chưa có bạn trai, Ngạo Đường vốn định dựa vào đầu mối nơi tam trưởng lão tiếp cận nàng, hiện tại thằng nhãi nhỏ tuổi hơn hắn nói là nam nhân của nàng, Hỏa Chúc Diễm còn một mặt hạnh phúc, hắn sao có thế chấp nhận.
Nhìn Ngạo Đường đôi mắt đỏ ngầu, Hỏa Chúc Diễm vốn thông minh tinh quái sao không hiểu ý nghĩ của kẻ này, tính cách nàng nóng nãy, lúc này không khách khí quát:”Ngươi chất vấn ai đó?”
Lạc Nam cũng cau mày, rõ ràng kẻ này đánh chủ ý nữ nhân của mình, từ khi xác định mối quan hệ với các nàng, Lạc Nam chưa từng e ngại khiêu chiến từ tình địch, bất quá khiêu chiến chân chính đâu chưa thấy, chỉ thấy một đám trẻ trâu nhảy nhót trước mặt, làm tâm hắn có phần khó chịu, lúc này hồn lực Ngự vương lập tức ép đến.
Phụt, Ngạo Đường bất ngờ không kịp phản ứng, một ngụm máu tươi phun ra, lùi về sau vài bước liên tục, một mặt sợ hãi oán độc nhìn Lạc Nam.
Lạc Nam nhàn nhạt nhìn tên trước mặt, không nói gì kéo tay Hỏa Chúc Diễm rời đi.
“Khanh khách, đệ có một mặt bá đạo này từ khi nào thế?” Hỏa Chúc Diễm vừa đi vừa hưng phấn nói, nàng rất ưa thích bộ dáng lúc nãy của Lạc Nam.
Nhìn vẻ mặt hiếu chiến của cô nàng trước mặt, Lạc Nam bất ngờ đánh lén đánh chụt lên đôi môi đỏ kiều diễm, cười ha ha rời khỏi Hỏa gia.
“Đáng giận, dám công khai chiếm tiện nghi bổn tiểu thư, lần sau ta sẽ đòi lại” Hỏa Chúc Diễm giậm chân, nhìn bóng lưng hắn khuất hẳn, lúc này mới tiếu dung đầy mặt xoay người trở vào trước vẻ mặt như gặp quỷ của bốn tên thủ vệ.
Tác giả :
Godsexkid