Ngự Lôi
Quyển 4 - Chương 29: Đại kết cục
Edit: Mị Mị
Beta: Sakura
Vài ngày trôi qua, trong vài ngày này Mặc Hi lấy chu quả cho mấy người không có thiên phú dị năng như Mặc Phàm, Chu Tiểu Trúc, Phương Hân ăn vào, sau đó trợ giúp bọn họ giảm bớt linh lực khổng lồ chu quả, rồi giao cho bọn họ phương pháp tu luyện, nhất thời vốn dĩ mấy người không có lực lượng lúc này giống như trẻ thêm vài chục tuổi, hơn nữa lại còn có thể tự hành tu luyện, cho dù không có thiên phú dị năng, nhưng hàng năm tích lũy, sống mấy trăm tuổi cũng không vấn đề gì, huống chi còn có đám người Mặc Hi tồn tại, có cái gì không hiểu đều có thể hỏi.
Đồng thời đồng ý phục dụng còn có hơn ngàn người dong binh đoàn Lôi Phạt của Lôi Nhận, mấy chục người lãnh đạo trọng yếu của thành Đế Do, đến nỗi những chiến sĩ khác cũng muốn, nhưng cô lại không có nhiều vậy, dù sao loại chu quả này trăm năm mới nở hoa, trăm năm sau mới kết quả, phải đợi thêm vài trăm năm nữa mới có đợt mới, cho nên đối với bọn hắn, cô chia một quả chu quả ra nhiều phần, cho dù chỉ là một phần nhỏ, nhưng linh khí cũng vô cùng cường đại đấy, nhất thời khiến cho lực chiến đấu của thành Đế Do tăng vọt.
Biến hóa như vậy đều lọt vào trong mắt của ba người Long Thiên Danh, nhưng bọn hắn không tim thấy nguyên nhân, chỉ biết tất cả những chuyện này đều có liên quan đến đám người Mặc Hi, dù sao tất cả những đều này được tiến hành thuận lợi là vì Mặc Hi biết rõ chỗ bọn hắn ở, nên mới bí ẩn tiến hành đấy, cho dù bọn hắn có dò hỏi, Mặc Hi cũng chỉ cười nhạt ứng phó, đáp chính mình không biết cái gì gọi là phương pháp rời đi khỏi thế giới này.
Quả thật, cô đúng là không có biện pháp, bởi vì thực lực bây giờ của cô không đủ mà, phải biết rằng có một ngày nọ cô và Lãnh Nặc Nho đã thử qua, mới phát hiện cả Thủy Lam Tinh bị một đạo năng lượng phong ấn tại chỗ, mà đạo năng lượng phong ấn kia Mặc Hi vô cùng quen thuộc đấy, đúng là phong ấn của Lôi Thần, nhưng mà, rõ ràng một phong ấn này so với phong ấn ở thần chi tức tối chi địa cường đại hơn rất nhiều lần.
Cho nên thực lực hiện tại của cô không đủ, đương nhiên sẽ không có biện pháp, mà ngoại trừ cô ra nếu muốn hy vọng vào một ai khác, trừ khi người đó có thực lực mạnh hơn Lôi Thần, nhưng sẽ có sao? Không có khả năng!
Mà đối với câu trả lời của Mặc Hi,Long Thiên Danhcũng có chút không biết thế nào, chỉ đành phải chờ đợi, chờ đợi Phong thị tiến đến.
Mãi tới bảy ngày sau, cuối cùng thành Đế Do cũng nghênh đón một vị khách, một vị khách vĩ đại.
Giờ phút này, không khí trong phòng hội nghị của thành Đế Do đều nặng nề, đang ngồi dự thính có vài người, thuộc ba phương, một phương là Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho, Phong Phiêu Miểu, Tế Tự, một phương là Long Thiên Danh, Hoa Điêu, Nham Điền, phương còn lại chính là Phong Tiên Tuyết, và ba người đàn ông khác.
“Tôi giới thiệu trước một chút.” bên phía Phong Tiên Tuyết có môt người đàn ông đứng dậy, cười đến ôn hòa, sau đó lên tiếng nói: “Phong Tiên Tuyết, Phong Thiên Minh, Phong Thiên Đạo, tôi là Phong Hàn Hách.”
Nói xong, Phong Hàn Hách ngồi trở lại vị trí, nhìn đám Mặc Hi cười cười nói: “Tôi nghĩ những chuyện liên quan đến cấp Đế và Thủy Lam Tinh mọi người đã biết rõ hết rồi đúng không?”
Mặc Hi cười nhạt gật đầu, ra hiệu đã hiểu rõ.
“Vậy tôi cũng không cần nhiều lời làm gì.” Phong Hàn Hách bình thản cười cười, ánh mắt giống như kiếm, vô cùng sắc bén “Không biết bên phía Lôi Đế nghĩ thế nào? Phải biết rằng, tất cả khi đạt đến cấp Đế đều phải ẩn thế, không được tham dự những sự vụ ngoại giới của Thủy Lam Tinh.”
“Tôi thấy hình như Phong tiên sinh nói nhầm rồi.” Mặc Hi cười nhạt một tiếng, không có một chút dị dạng, dường như đối với ánh mắt sắc bén của Phong Hàn Hách cô không cảm nhận được, cười nói: “Tôi nghe nói, quy củ kia chỉ có hiệu lực với những cấp Đế trong đoạn thời gian đó, phải biết rằng chúng tôi là những cấp Đế tu luyện từ ngoại giới đấy, như vậy chúng tôi có quyền lụa chọn có muốn ẩn thế hay không, cũng giống như minh chủ của Liên minh dị năng đã bị tiêu diệt vậy thôi.”
“Ha ha, đúng vậy.” Phong Hàn Hách cũng bình tĩnh trả lời, nhìn thoáng qua hai người ngồi bên cạnh đang có chút dị động, cái nhìn kia có thể nói là vô cùng lạnh lẽo, khiến cho bọn hắn nhất thời yên tĩnh lại, sau đó nghe hắn nói tiếp: “Nhưng nếu Lôi Đế đồng ý gia nhập thì những người khác cũng sẽ làm theo thôi đúng không? Phải biết rằng Phong thị chúng tôi có lịch sử vạn năm, còn là nơi tập hợp các cấp Đế cường đại để không ngừng trao đổi kinh nghiệm, chỉ cần Lôi Đế đồng ý gia nhập, thì sẽ đạt được những kinh nghiệm này chỉ trong nháy mắt.”
“Không hẳn, những thứ kia đối với tôi … căn bản tôi không thấy hứng thú.” Mặc Hi bình thản nói.
Sắc mặt Phong Hàn Hách cuối cùng cũng có chút biến hóa, “Ý của cô là không muốn thoát khỏi nhà tù Thủy Lam Tinh này sao? Phải biết đạt đến cấp Đế rồi thì sinh mạng kéo dài vô hạn, chẳng lẽ cô nguyện ý cả đời mình đều nhàm chán trong thế giới nhỏ yếu này sao?” giọng nói kia đã xen lẫn vài tia phẫn hận.
“Ở đây có nhà của tôi, vì cái gì tôi phải muốn rời khỏi đây.” Mặc Hi bình tĩnh trả lời, câu nói khiến tất cả mọi người sững sờ, Phong Tiên Tuyết nhìn chằm chằm vào cô, sau đó ánh mắt thoáng lướt khẽ qua Lãnh Nặc Nho chỉ biết mỗi Mặc Hi.
Nhà sao…
“Ha ha ha ha.” Không ngờ câu trả lời này khiến cho Phong Hàn Hách bật cười ra tiếng, ngoại trừ bốn người bên phía Mặc Hi và Phong Tiên Tuyết, gần như tất cả mọi người có mặt ở đây đều toát ra một tia chế nhạo.
Chỉ thấy tiếng cười Phong Hàn Hách đột nhiên dừng lại, giọng nói đã thiếu đi một chút bình thản, nhiều hơn một phần lạnh lùng: “Thật sự cô nghĩ như vậy sao? Phải biết rằng, cường giả vĩnh viễn đều muốn cầu tiến về phía trước đấy. Nhà? Người nhà sao? Tính mạng của cô là vô hạn, cho nên chỉ cần đợi thêm một thời gian nữa, cô sẽ được nhìn thấy toàn bộ người nhà của cô chết đi, cô còn có nhà sao?”
“Chết đi?” Mặc Hi mỉm cười, “Anh nhầm rồi, tôi sẽ không để cho người nhà của tôi chết đi, cho dù thật sự có, thì cũng còn đời sau, mà cho dù có muốn rời đi, dĩ nhiên tôi cũng sẽ tìm cách mang toàn bộ người nhà đi theo, nhưng bây giờ tôi chưa có cách rời khỏi, vậy đành phải ở lại và giữ họ bên cạnh cùng tạo một cuộc sống vui vẻ.”
“Tốt cho một cuộc sống vui vẻ.!” Sắc mặt Phong Hàn Hách đã hoàn toàn biến lạnh, lãnh giọng nói: “Mặc Hi, từ trước tới nay, thiên phú của cô cường đại nhất đấy, chỉ cần mấy chục năm đã đạt đến cấp Đế, nhưng cô đừng cho rằng chỉ cần như vậy thì khắp thiên hạ này cô không có đối thủ, cuộc sống vui vẻ!? Cô đã mất đi lòng cầu tiến cường giả sao? Một cấp Đế như cô thì có tác dụng gì!?”
Mặc Hi cười nhạt một tiếng, từ khi lấy được ký ức, cô biết trong lòng cô có chút thay đổi, nhưng đó là một loại tâm thái thăng hoa, tâm lý càng bình tĩnh thì tu vi mới càng dễ tăng tiến, hơn nữa, vốn dĩ cô đang nói sự thật, từ lúc bắt đầu, lý do để cô khiến mình trở nên cường đại là vì muốn bảo vệ người nhà, mà không phải vì chuyện rời khỏi đây, cô muốn canh giữ bên cạnh người nhà của mình, cho nên họ ở đâu thì dĩ nhiên cô sẽ ở đó.
“Nói nhiều như thế làm gì, chốt một câu cuối cùng là cô không muốn gia nhập Phong thị đúng không?”
“Đúng như lý giải của các anh.” Mặc Hi bình thản trả lời.
“Tốt! Rất tốt!” sắc mặt Phong Hàn Hách không còn một chút ngụy trang nào nữa, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mặc Hi, “Vậy tôi lại nói đến chuyện khác.”
Thấy Mặc Hi không chút biến hóa nào, liền nói tiếp: “Chúng tôi đã nghe qua cô cùng ba người bên cạnh cô đều thoát ra từ Thần chi tức tối, vậy tôi có thể hiểu rằng các cô đã biết được phương thức rời khỏi đây hay không, nhưng lại không muốn nói cho chúng tôi biết, sợ bị chúng tôi phát hiện ra trước, nên mới cự tuyệt thỉnh cầu này?”
Một câu nói, khiến cho tất cả mọi người đều nhìn về phía đám người Mặc Hi, mục đích bọn hắn đi tới đây chỉ vì chuyện này, vì muốn biết được từ miệng Mặc Hi cách thoát khỏi thế giới này, đây là hy vọng duy nhất của bọn hắn.
Nhìn thần sắc mọi người, Mặc Hi cười nhạt một tiếng: “Xem ra các anh không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua nhỉ?”
Hô hấp mọi người có chút chấn động, nhìn dáng vẻ của Mặc Hi dường như thật sự biết cách, chỉ thấy cô với Lãnh Nặc Nho đối mắt, Lãnh Nặc Nho gật đầu, cô cũng cười cười, sau đó mới nhìn về phía mọi người nói: “Quả thật, tôi đã tìm ra nguyên nhân vì sao mọi người không thoát khỏi Thủy Lam Tinh được rồi.”
“Cái gì! Đó là gì!?” mặc dù mọi người đã vô số lần tưởng tượng ra kết quả này, nhưng tới khi chân thật nghe được câu xác nhận của Mặc Hi, đều không nhịn được kích động mà đứng dậy.
“Phong ấn.” Mặc Hi cười nói, “Cả Thủy Lam Tinh này đều bị phong ấn, hơn nữa là phong ấn của thần, trừ khi lực lượng của anh sánh ngang với thần thì có thể thử đột phá một lần, nhưng mà, tôi chỉ có thể nói, chuyện đó không có khả năng!”
“Tại sao. Sao lại không có khả năng!”
“Thật sự thần đã bỏ rơi chúng tôi sao?”
“Sẽ không đâu…”
“…”
Từng tiếng thì thào lẩm bẩm mất hồn từ miệng bọn họ thốt ra, rõ ràng, câu trả lời của Mặc Hi khiến bọn họ khó có thể kịp thời thích ứng, tất cả mọi hy vọng bị phá hủy trong một câu trả lời này.
“Cô đã biết rõ tất cả, còn biểu hiện không quan tâm như thế, nhất định là biết rõ cách đi ra ngoài đúng không!? Nói cái gì mà vì có nhà, cũng chỉ là lời nói dối để che lấp mà thôi!”đột nhiên, Phong Thiên Đạo nhìn Mặc Hi kêu lên, thái độ có chút điên cuồng, mà một câu nói này của hắn đã làm mọi người tỉnh lại từ trong sợ hãi, đều nhìn về phía Mặc Hi.
“Ha ha, sự thật thế nào thì tôi cũng đã nói rồi, các anh không tin tôi cũng không có cách nào khác.” Mặc Hi cười nhạt nhìn bọn hắn, nhưng ánh mắt vô cùng lạnh lùng: “Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy tôi không tiện tiếp chuyện rồi, tôi chỉ hy vọng mọi người hiểu được, Thủy Lam Tinh đã hòa bình, tôi không hy vọng nó lại xuất hiện hỗn loạn một lần nữa, các anh đã ẩn thế thì trước giờ thế nào bấy giờ cứ thế ấy đi.”
Nghe Mặc Hi hạ lệnh đuổi khách, mọi người đều cảm thấy mặt mũi bị quét bay đi, mặc kệ thế nào bọn hắn đều là cấp Đế, số muối bọn hắn ăn còn nhiều hơn số cơm Mặc Hi ăn, đã vậy còn không cho bọn hắn mặt mũi, thậm chí còn cảnh cáo bọn hắn, điều này làm sao bọn hắn có thể chịu được chứ? Càng huống chi cả Thủy Lam Tinh này, gia tộc đệ nhất chính là Phong thị của bọn họ.
“Mặc Hi! Rất tốt! Mặc dù cô nói những gì cô nói đều là sự thật, nhưng sự thật thế nào thì Phong thị cũng phải đi chứng thực, nhưng mà bây giờ tôi còn có một việc cần thương thảo một chút.” Phong Hàn Hách chậm rãi khôi phục trạng thái thường thấy, chỉ là khẩu khí không ôn hòa như lúc đầu, mà là một khuôn mặt lạnh lùng, ngay cả cách nói chuyện cũng ít khách khí, hoàn toàn giống như đối lập.
“Mời nói.” Mặc Hi bình tĩnh đáp.
Khóe miệng Phong Hàn Hách khẽ cười, ánh mắt quét về phía Lãnh Nặc Nho, nói: “Hắn! Vốn là thiếu chủ Hình đường của Liên minh dị năng, có hôn ước với thánh nữ Phong Tiên Tuyết, có phải lúc này cũng nên giao hắn cho bọn tôi rồi không? Phải biết rằng hắn gần trở thành con rể của Phong thị chúng tôi rồi đấy!”
Thuận theo những lời của Phong Hàn Hách vừa dứt, cả không gian đều yên tĩnh đến đáng sợ, hơi thở u ám càng thêm rõ ràng, mà ánh mắt của Lãnh Nặc Nho cũng chợt lóe huyết sắc khi nhìn về phía hắn.
Mà cũng từ lúc đạo huyết sắc kia lóe lên là lúc cả phòng hội nghị đều bị bao trùm bởi một cỗ hơi thở tử vong lạnh như băng, dù chỉ hiện trong nháy mắt nhưng cũng đủ để mọi người đổ mồ hôi lạnh.
Thật ra ngay từ đầu suy nghĩ này đã được bọn hắn chuẩn bị trước, trong kế hoạch nếu không phục được Mặc Hi thì sẽ chuyển đối tượng qua Lãnh Nặc Nho, vì hắn cũng là một trong số những người thoát ra từ thần chi tức tối, hơn nữa nhìn qua thì quan hệ của hắn với Mặc Hi vô cùng tốt, nhất định đều biết rõ chuyện gì đấy, hơn nữa hơi thở và thực lực hiện tại của hắn càng chứng mình điều đó.
“Thế nào? Lôi Đế sẽ không ngăn cản chứ, hôn ước đại biểu cho uy tín của từng người, tôi nghĩ Lãnh tiên sinh cũng không muốn uy tín của mình bị hủy hoại đâu nhỉ? Phải biết rằng một khi trở thành con rể của Phong thị thì sau này sẽ được gia chủ kế nhiệm tiếp theo đấy, còn nếu không muốn, gia tộc Phong thị chúng tôi bình sinh ghét nhất những người không giữ uy tín đấy, đến lúc đó cùng đừng trách chúng tôi không khách khí.”
Ý Phong Hàn Hách rất rõ ràng, vừa lấy lợi dụ vừa cưỡng bức, cưỡng bức lợi dụ, dường như việc này là việc làm yêu thích nhất của các đại gia tộc hay làm, mà ở trong phòng này có ai không phải người thông minh chứ? Dĩ nhiên đều hiểu được hắn muốn nói gì.
“Ha ha, đúng vậy, chuyện này quyền quyết định là của Nho.” Mặc Hi vẫn bình tĩnh như thường, mặt mang theo ý cười, nhưng ánh mắt nhìn về phía Phong Hàn Hách lại chớp động điện quang, tràn đầy hơi thở hủy diệt, nói xong thì quay đầu lại nhìn Lãnh Nặc Nho lúc này cũng đang nhìn cô, cười nói: “Người tôi đang hỏi anh kìa! Gia chủ tương lai của Phong thị, chức vị thật lớn.”
“Ha ha.” Khó thấy được lúc Mặc Hi nói những lời đùa giỡn như vậy, Lãnh Nặc Nho sủng nịch cười ra tiếng, gật đầu nói “Quả thật là chức vị lớn thật.”
Mặc dù Lãnh Nặc Nho nói như vậy, nhưng đám người Phong Hàn Hách không một chút vui mừng, thậm chí còn tức tối, bởi vì dựa vào trí thông mình của bọn hắn làm sao không nghe ra được giọng nói đầy mỉa mai này của Lãnh Nặc Nho, còn có thần sắc sủng nịch kia, rõ ràng là không để bọn hắn vào trong mắt.
Quả nhiên, chỉ thấy Lãnh Nặc Nho quay đầu, nhìn về phía đám người Phong Hàn Hách, cười nói: “Không sai, tôi chính là kiểu người không uy tín như vậy, vợ của tôi, chỉ có một người là Mặc Hi.”
Giọng nói thanh nhã kia, khuôn mặt tràn đầy tươi cười kia, tất cả đều lộ ra vẻ cao quý mà ưu nhã, chỉ là phong thái này càng khiến cho đám người Phong Hàn Hách tức đen mặt.
“Lãnh Nặc Nho, cậu biết rõ cậu vừa nói cái gì sao?” Phong Hàn Hách lạnh nhạt nói: “Phong thị hoàn toàn có thể vì một câu này mà sẽ hủy diệt cậu! Thậm chí… hủy diệt thành Đế Do!”
Thành Đế Do! Quả thật bọn hắn có thể lấy khuyết điểm của Lãnh Nặc Nho mà dồn ép thành Đế Do, và sẽ lợi dụng lý do này để có cớ tiếp tục công kích thành Đế Do.
Nhưng mà Lãnh Nặc Nho bây giờ không phải là Lãnh Nặc Nho lúc trước, còn là Tà Long, mà Tà Long lại hiếu sát, căn bản không xem uy hiếp này để vào mắt, càng thêm không thích bị người khác uy hiếp, chỉ thấy hắn cười nhạt một tiếng: “Tôi nghĩ, lời nói của tôi rất rõ ràng, hay là do anh nghe không hiểu?”
Mặc Hi cũng giống như hắn, khuôn mặt lúc nào cũng duy trì nụ cười nhàn nhạt, cô sẽ không cảm thấy kỳ quái khi Phong thị lấy lý do khuyết điểm của Lãnh Nặc Nho để đưa thành Đế Do lâm vào hiểm cảnh một lần nữa, thậm chí kết quả cô muốn đúng là như vậy, dã tâm của Phong thị gia tộc và Liên minh dị năng là cùng một loại đấy, dù không có chuyện này của Lãnh Nặc Nho thì bọn hắn cũng tìm cớ khác để công kích thành Đế Do, bởi vì bọn hắn không cho phép một thế lực khác siêu việt hơn bọn hắn, thậm chí cũng bởi vì bọn hắn không tin Mặc Hi, muốn chiếm đoạt phương pháp thoát ra khỏi Thủy Lam Tinh từ tay cô.
Cho nên, không cần biết Lãnh Nặc Nho đồng ý hay cự tuyệt, thì kết quả đều như nhau.
Mà muốn Thủy Lam Tinh, muốn thành Đế Do chính thức hòa bình, thì Phong thị là một trở ngại vô cùng lớn, cô cũng giống như Phong thị, nếu muốn những người thân của mình không bị thương hại, cô cần phải trở nên cường đại nhất, đã không cách nào có được hòa bình, vậy cũng chỉ còn cách giết không hết không ngừng!
Mặc Hi cười cười, đối mắt với Lãnh Nặc Nho, cả hai đều hiểu rõ ý tứ của nhau trong mắt đối phương.
“Tốt! Lãnh Nặc Nho! Mặc Hi, thành Đế Do! Rất tốt!” sắc mặt Phong Hàn Hách đã hoàn toàn lạnh như băng, cười nói: “Đừng tưởng rằng các cô đạt đến cấp Đế và thắng được Liên minh dị năng thì trên đời này không còn địch thủ, các cô sẽ thấy một khi đắc tội Phong thị thì hậu quả sẽ khủng bố cỡ nào!”
“Vậy sao? Tôi mỏi mắt mong chờ!” Mặc Hi bình thản cười, rõ ràng không đặt Phong Hàn Hách vào trong mắt, phản kháng sẽ bị giết mà không phản kháng cũng bị giết, vậy cần gì phải cho hắn mặt mũi, ít nhất phản kháng sẽ còn chút hy vọng.
Phong Hàn Hách như còn muốn nói điều gì, thì ngay lúc đó Phong Tiên Tuyết vẫn một mực không nói chuyện đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt băng lãnh nhìn hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho, lạnh lùng lên tiếng: “Mặc Hi, cứ đợi cuối cùng xem ai thắng ai thua đi.” Nói xong, thân ảnh đã biến mất.
Sắc mặt Phong Hàn Hách có chút đình trệ, dường như nghĩ đến chuyện gì đó, lại xoay đầu nhìn về phía đám người Long Thiên Danh, cười nói: “Long đế, không biết ba người các anh muốn ở lại thành Đế Do hay là tới làm khách Phong thị chúng tôi?”
Ý tứ hắn rất rõ ràng, là đang cho đám người Long Thiên Danh cơ hội lựa chọn, ở lại trợ giúp thành Đế Do hay là hợp tác cùng với Phong thị.
“Ha ha, thật lâu rồi cũng chưa tới thăm Phong thị, những gì cần thấy ở thành Đế Do cũng đã thấy rồi, nên lần này chúng tôi sẽ tới quấy rầy Phong thị một thời gian vậy.” Sắc mặt Long Thiên Danh thoáng run rẩy một phát, lát sau mới khôi phục lại như thường, cười nhẹ nói.
Dựa theo lập trường thì tình hình này cũng không thể trách bọn hắn, phải biết rằng đối với sự cường đại của Phong thị thì những lão cáo già như hắn dĩ nhiên đều hiểu rất rõ đấy, mặc dù hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho đều có thiên phú cường đại, nhưng dù gì cũng là lớp sau, muốn so sánh với Phong thị thì chỉ dựa vào hai người cấp Đế bọn hắn, hy vọng còn quá xa vời.
“Ha ha! Ba vị có thể tới Phong gia chúng tôi làm khách, đó là vinh hạnh của chúng tôi! Vậy bây giờ mời đi cùng chúng tôi đi!” Phong Hàn Hách cười nói, một tay đưa ra thế mời, hai người Phong Thiên Đạo và Phong Thiên Minh tiến tới trước một bước nhìn ba người Long Thiên Danh cười cười, dẫn đường đi, sau đó biến mất tại chỗ, Phong Hàn Hách liếc nhìn về phía hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho một cái rồi mới biến mất, trong không gian chỉ còn lưu lại một câu nói của hắn.
“Mặc Hi! Nếu cô đã nói vì người nhà! Vậy hãy nhìn đợi tôi đến hủy nhà của cô, giết người thân của cô, xem cô còn lại cái gì! Ha ha ha!”
“…” trầm mặc, khóe miệng Mặc Hi càng phát ra tươi rói, rồng có nghịch lân, chạm vào tất sẽ bị giết, lúc trước cô đã nói, ai cũng không được thương hại đến người nhà của cô, mà câu nói của Phong Hàn Hách vừa vặn chạm đến nghịch lân lớn nhất của cô, nhất thời con ngươi cô bỗng chốc biến thành màu tím, điện quang chớp động.
Bàn tay bỗng nhiên cảm giác hơi ấm áp, Mặc Hi quay đầu liền nhìn thấy ánh mắt Lãnh Nặc Nho đang nhìn cô vô cùng ôn nhu, theo đó là giọng nói thanh nhã vang lên: “Không sao, không ai có thể thương hại đến em, càng không ai có thể thương hại đến người nhà của chúng tôi.”
“Dạ.” Mặc Hi gật đầu.
“Đã bọn hắn muốn giết, vậy thì giết không hết không ngừng, Phong thị, vốn dĩ cũng nên bị diệt vong rồi.” Giọng nói Lãnh Nặc Nho nhẹ nhàng mà thanh nhã, nhưng ý tứ trong lời nói thì bá khí lăng nhiên, ánh mắt nhìn Mặc Hi càng lúc càng vui vẻ: “Thắng làm vua thua làm giặc, bọn hắn là kẻ xâm lược, kỳ thật chiến đấu với bọn hắn cũng là cơ hội cho chúng tôi thử thực lực của mình không phải sao? Cuối cùng cũng chỉ là mỗi bên mỗi mục đích mà thôi, nếu chúng tôi đã muốn bảo vệ những người muốn bảo vệ, vậy thì phải thắng.”
“Ha ha.” Mặc Hi cười nhẹ ra tiếng, nhìn Lãnh Nặc Nho “Tại sao anh lại luôn hiểu rõ suy nghĩ của em như vậy chứ?”
“Bởi vì đó cũng là ý nghĩ của anh.” Lãnh Nặc Nho cũng bật cười, trong mắt chỉ có duy nhất hình ảnh của cô.
Mặc Hi cũng không nói thêm gì nữa, ánh mắt chớp động điện quang, hơi thở cuồng bá phiêu phù bốn phía, kéo Lãnh Nặc Nho đứng lên “Nếu cần phải thắng thì lúc chiến đấu, cần phải có nhân lực, xem ra đoạn thời gian này phải bận rộn rồi.”
“Ừm.” Lãnh Nặc Nho gật đầu, chặt chẽ nắm lấy tay cô.
Rầm rầm rầm___
Tiếng vang lớn, va chạm, tu luyện.
Giờ phút này toàn bộ thành Đế Do nơi nơi tu luyện, chỉ bởi vì một câu nói của Mặc Hi mấy ngày trước, chiến tranh vẫn chưa kết thúc, bây giờ mới thật sự là chiến tranh, bọn họ cần những người có thực lực từ cấp Hoàng trở lên, có thể hiểu được cuộc chiến này tàn khốc thế nào, nhưng cho dù là như thế, mỗi một người đều cố gắng tu luyện, bởi vì trong suy nghĩ của bọn hắn đều muốn được đồng hành cùng Lôi Đế ra chiến trường, cùng một chỗ giết địch, cùng một chỗ hủy diệt tất cả!
Một chỗ trên mảnh đất trống đang đứng vài đám người, nhìn lướt qua đều là người quen, Phong Phiêu Miểu mang theo hơn ngàn Liêu tộc, phạt nhận mang theo hơn sáu trăm người của Lôi Phạt, bởi vì trận chiến vừa rồi nên Lôi Phạt chỉ còn lại khoảng tâm hơn sáu trăm người, còn có An Dĩ Mẫn, An Diệc Kỳ, Lạc Nguyệt, Hắc Ảnh, Thần, Phiêu linh, Quỷ….
Trước mặt bọn hắn là hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho, mọi người đứng đó, đều không động không nói, một mảnh yên tĩnh, mãi đến khi Mặc Hi lên tiếng: “ Trận chiến đấu này là trận chiến quyết định, cũng là một trận chiến nguy hiểm nhất từ trước đến nay.”
Mọi người trầm mặc, liền nhìn thấy Mặc Hi sâu kín cười cười, sau đó nói tiếp: “Lao quật thế giới, tôi nghĩ tất cả mọi người đều đã hiểu rõ, nói lời thật, tôi cũng không để ý đến chuyện rời đi hay không, bởi vì ở đây có nhà của tôi, mặc kệ tương lai thế nào, tôi đều muốn dùng hết sức mình để bảo vệ nơi đây, hơn nữa, cho dù là đến cấp Đế, tôi vẫn có phương pháp tu luyện để tăng thêm thực lực, từ công pháp cho Nguyệt và đám người Phạt Nhận cho đến phương pháp tu luyện cho Dị năng giả.”
Mọi người sững sờ, có thế nào bọn hắn cũng không nghĩ đến, một vấn đề khiến cho mọi cấp Đế đều đau đầu, khi lọt vào tay Mặc Hi lại đơn giản như thế, nếu bị những người kia biết được thì hậu quả sẽ thế nào?
“Các người có muốn rời khỏi không?” đột nhiên, Mặc Hi hỏi.
“Thuận theo tự nhiên.”
“Rời khỏi làm gì chứ?”
“Đại nhân ở đâu chúng tôi ở đó!”
“…”
Từng câu trả lời, khiến cho nụ cười trên mặt Mặc Hi càng phát ra chân thành, mãi đến khi tất cả những lời nói kia dùng lại, liền thấy sắc mặt cô bỗng chốc nghiêm lại: “Vậy, chiến thôi! Không bao lâu nữa, là một trận chiến quyết định sống chết của chúng tôi! Mọi người có sợ không?”
“Ha ha ha! Hi! Đừng nói những lời này!? Sợ!? Nếu sợ, làm sao chúng tôi còn có thể đứng ở đây!? Chẳng phải đã chết mấy lần rồi sao? Có cái gì phải sợ chứ!?” Lạc Nguyệt to giọng lên tiếng.
“Ha ha ha!” những người khác nghe xong đều cười ra tiếng, nhưng ý tứ rất rõ ràng.
“Ha ha ha, tôi biết rồi!” Mặc Hi cũng cười cười: “Vậy tôi nói một lần duy nhất nhé, bảo mọi người đến đây chính là muốn trong thời gian ngắn này cho mọi người tăng lên thực lực, trong khoản thời gian này sẽ có chút thống khổ, nhưng thực lực tăng lên tuyệt đối sẽ không ít, bởi vì vấn đề thời gian, cho nên trước mắt chỉ có thể trợ giúp mọi người bấy nhiêu thôi, nói trắng ra thì mọi người được tuyển chọn để đưa ra dốc sức liều mạng, không có gì khác.”
“Ha ha…” khó gặp lúc Mặc Hi nói chuyện với giọng điệu đùa giỡn như vậy, mọi người đều bật cười, chợt nghe Lạc Nguyệt lên tiếng hỏi: “Tăng thực lực lên? Chậc, vậy trong thời gian ngắn này bạn có thể giúp thực lực chúng tôi tăng lên cỡ nào?”
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cô, căn bản, trong tu luyện, quả thật cường giả có thể trợ giúp thực lực của kẻ yếu hơn tăng lên, ví dụ như dùng dị năng hạch để hấp thu năng lượng, hoặc huấn luyện hắn, nhưng những gì Mặc Hi nói, bọn hắn nhận thấy không đơn giản như vậy, mà câu hỏi vừa rồi của Lạc Nguyệt cũng là của tất cả mọi người có mặt ở đây.
Chỉ thấy dưới ánh nhìn của mọi người, Mặc Hi mỉm cười, lên tiếng: “Mạnh nhất là cấp Đế, thấp nhất là cấp Thánh!”
“Hít…”
Tiếng hít thở vang lên dồn dập, dĩ nhiên đây là chỉ đám người Phong Phiêu Miểu, còn đám người Lạc Nguyệt thì đã sớm không nói nên lời, đều có chút ngu ngơ, cấp Đế, cấp Thánh, trong mắt Mặc Hi lại đơn giản như thế sao? Còn nói cái gì mà thấp nhất là cấp Thánh.?
Thế nhưng, đối với thần sắc của bọn hắn, Mặc Hi không ngó ngàng tới, chỉ là khuôn mặt cô hơi trầm trọng: “Nếu không đạt đến cấp Thánh trở lên, vận mệnh tiếp theo của mọi người chỉ có tử vong, cho nên, phải như thế, hơn nữa, để gia tăng thực lực của mọi người trong khoản thời gian ngắn này, cũng chỉ có cách kích phát tiềm lực của mọi người, có khả năng sẽ có chút ảnh hưởng đến tiến độ tăng tu vi của mọi người sau này, nhưng đến lúc đó tôi sẽ trợ giúp mọi người khôi phục lại như cũ.”
“Nói gì vậy!? Cấp Thánh a! cấp Đế a! những tu vi đó đối với chúng tôi trước kia cũng chỉ dám mơ mà thôi! Bây giờ có thể thực hiện, có chết đi chúng tôi cũng không hối tiếc đâu!ha ha ha!” dù Mặc Hi đã tận lực ẩn giấu, nhưng một tia áy náy kia vẫn bị mọi người phát hiện, Lạc Nguyệt lại kêu to một tiếng, sau đó cầm lấy tay Mặc Hi: “Nhanh chút đi! Để cho tớ thành Đế đi!”
“Ha ha!” lấy sự thông minh của Mặc Hi sao có thể không nhìn ra sự cố ý của Lạc Nguyệt, cũng chỉ đành cười nói: “Tớ đã biết, nhưng mà tất cả phải có sự chuẩn bị.” Nói xong nhìn về phía đám người Phong Phiêu Miểu, hỏi: “Nói một chút, thực lực hiện tại của mọi người thế nào?”
Phong Phiêu Miểu nở nụ cười, tràn đầy tự tin, “Kỳ thật Vương hậu không cần khẩn trương như thế, phải biết rằng chúng tôi lúc trước là chiến tộc đệ nhất của Vương, thực lực mỗi người đều vượt qua thần nhân đấy, chỉ có điều ở đây bị phong ấn nên lực lượng bị áp chế, còn tầm khoảng cấp Thánh thôi, tôi và Tế Tự đều là cấp Đế.”
“Cấp Thánh à…” ngàn tên cấp Thánh, thực lực như thế tuyệt đối cường đại, chỉ là trước mặt cấp Đế, cấp Thánh cũng vô dụng.
Dường như nhìn ra suy nghĩ của Mặc Hi, Phong Phiêu Miểu nói tiếp: “Vương hậu không nên xem thường chúng tôi đâu đấy! Phải biết rằng chúng tôi có thân thể bất tử, trừ khi máu thịt của chúng tôi bị đốt hết, bằng không chúng tôi sẽ không bao giờ chết!”
“Có ý gì?” Mặc Hi sững sờ, liền nhìn thấy Phong Phiêu Miểu duỗi một cánh tay ra trước, sau đó không chút lưu tình chặt đứt lìa cánh tay trái của mình.
Nhất thời, máu tươi phun ra, khiến cho mọi người đều chấn động, Mặc Hi cũng hơi kinh ngạc, nhưng không có hành động gì, vì cô biết Phong Phiêu Miểu làm như thế tuyệt đối có đạo lý của chính mình.
Quả nhiên, khuôn mặt Phong Phiêu Miểu vẫn mang bộ dáng tươi cười, trên cánh tay ngay đoạn bị đứt chợt chớp động ánh sáng màu đỏ, sau đó không đến một giây, đoạn tay bị chặt đứt kia đã hoàn toàn khôi phục lại nguyên dạng, thậm chí một chút vết tích cũng không có, điều này bảo sao mọi người không kinh, như thế nào không sợ.
“Xem đi! Chính là như vậy, cho nên không cần phải quá lo lắng.” Khuôn mặt Phong Phiêu Miểu tràn đầy tự tin nói “Hơn nữa chiến kỹ trong tinh cầu này cũng không thể so sánh với chúng tôi, không tính tôi và Tế Tự, một địch mười cũng không phải là vấn đề, một nhóm từ vài người đến mười người bọn hắn kết hợp lại có thể giết được một cấp Đế là chuyện vô cùng đơn giản!”
Mặc Hi vừa mới hoàn hồn từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, nhất thời không biết phải làm thế nào, mà xoay người nhìn về phía Lãnh Nặc Nho cười nói: “Anh đã sớm biết à, vậy mà không cho em biết, khó trách vẫn luôn biểu hiện bộ dáng không có gì đáng phải lo lắng!” “mặc mặc.” Lãnh Nặc Nho khẽ hô lên một tiếng, cánh tay đang nhéo bên hông hắn càng lúc càng dùng sức, nhưng mà… chỉ thấy hắn nhẹ nhàng cười cười “ Em không cần dùng thêm sức đâu, đối với thân thể của anh bây giờ, thế này cũng không một chút cảm giác đấy.”
Vì sao không nói ư? Không phải vì muốn chứng kiến thần sắc bây giờ của Mặc Hi ư? Mà lúc này Lãnh Nặc Nho đã đạt được mục đích nên khuôn mặt càng lúc càng tươi rói.
“…”Mặc Hi không đường lựa chọn, dường như Lãnh Nặc Nho càng lúc càng bị làm hỏng, chỉ là hắn luôn có khả năng làm cho cô buông lỏng, cuối cùng cô đành phải buông tay, dáng tươi cười trên mặt cũng không còn nặng nề như lúc đầu nữa.
“Nói như vậy, là không có ý định tăng thực lực của chúng tôi nữa sao?” Lạc Nguyệt nhìn xung quanh một lượt, có chút tiếc nuối nói.
“Không!” Mặc Hi phủ nhận, “Trong chiến đấu luôn luôn phát sinh biến hóa đấy, có thực lực, thì khả năng sinh tồn mới càng lớn, chỉ là không cần phải liều mạng như lúc đầu mà thôi.”
Cô chớp mắt, nhìn về phía Phạt Dược trong đám người “Phạt Dược, chuẩn bị có chuyện quan trọng giao cho anh rồi đây, tôi sẽ cho anh biết phương pháp luyện chế của một ít đan dược.”
“Vâng!” Phạt Dược thận trọng lên tiếng.
“Ha ha, vậy, thắng hay bại, sẽ quyết định ngay trận này.” Ánh mắt Mặc Hi nhìn trời, lạnh nhạt nói, một cổ hơi thở bá đạo tứ tán bốn phía.
Mọi người đều nhìn theo ánh mắt cô, bộ dáng vô cùng kiên định.
Trận chiến này, tất thắng, phải thắng!
Tiếp về sau đó, khắp thành Đế Do đều truyền ra từng trận tiếng kêu thống khổ, bởi vì thân thể của bọn hắn bị Mặc Hi đoán tạo, một phần cũng vì tác dụng của đan dược, công với sự bạo trướng của năng lượng.
Nhưng mà cái giá phải trả có đắt thì mới đi kèm với thành quả nhận được, mọi người, đều đang chờ đợi một ngày phá kén thành bướm!
Bầu trời trong xanh, thành Đế Do một mảnh an tĩnh.
Lúc này, một đám đội ngũ đứng trật tự trên cao, dẫn đầu là hai người mặc quần áo một trắng một đen, rất nổi bật, khuôn mặt càng khiến người người kinh diễm, đúng là hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho.
Chỉ thấy Mặc Hi vốn dĩ đang nhắm mắt lúc này lại đột nhiên mở ra, bên trong đã là một mảnh điện quang chớp động, khóe miệng gợi lên nụ cười nhàn nhạt, tay nắm chặt lại Tử Thiên liền xuất hiện trong tay cô, sau đó liền nghe cô cười nói: “Tới lúc hành động rồi! Các vị, nếu muốn chiến, bị công hay chủ công, mọi người chọn cái nào?”
“Chủ công!” không một chút do dự, mọi người đều đồng loạt trả lời, phải biết rằng những trận chiến trước kia, đều là mỗi ngày tử thủ, một lần này, nếu phải chiến, lại phải tất thắng, dĩ nhiên là muốn làm chủ công!
“Tốt! Cùng tôi tiến lên!” Mặc Hi cười nói, thân chợt động đã bay đi theo hướng Thanh Dực chỉ điểm.
Không sai, từ ngày đám người Phong Hàn Hách rời khỏi, Mặc Hi đã kêu Thanh Dực theo dõi bọn hắn, nhưng lúc đầu vì có trận pháp ngăn cản nên mãi tới mấy ngày sau nó mới tìm ra được vị trí chính xác, mà trong ngày hôm nay, nó liền cảm thấy Phong thị có dị động, liền thông tri cho Mặc Hi biết.
Lệnh vừa ra, thân ảnh mọi người đã tiến về phía trước, đi theo Mặc Hi.
Bởi vì đã đạt đến cấp Đế nên tốc độ đuổi theo của hai phương nhân mã vô cùng nhanh chóng đấy, chỉ không đến một lát, song phương đã chạm mặt, mà khi Phong thị nhìn thấy đám người Mặc Hi thì vô cùng kinh ngạc, dẫn đầu là một người đàn ông tuấn mỹ, nhưng xem qua hắn cũng không phải là một cấp Đế bình thường có thể so sánh được đấy.
Sau khi nhìn thấy Mặc Hi, ánh mắt người đàn ông cũng chỉ chợt lóe vẻ kinh dị, sau đó liền khôi phục lại bình thường, phát ra khí thế “Cô chính là Mặc Hi?”
“Ha ha, Phong thị mọi người chỉ phái ra vài người thế này thôi sao, không sợ chúng tôi đánh lén hang ổ mọi người à?” Mặc Hi nhìn người đàn ông nọ cười đáp, linh thức đã trải rộng nhìn thấu nhân mã của bọn chúng, mười vị cấp Đế, trăm vị cấp Thánh, đây là thực lực của Phong thị sao? Tại Thủy Lam Tinh rất khó thấy được cấp Đế cũng như cấp Thánh, vậy mà Phong thị tùy ý có thể phái ra số lượng thế này, nhưng hình như đây là vẫn chưa dốc toàn bộ lực lượng thì phải.
Nhưng mà nếu chỉ dùng chút nhân mã này để chèn ép được đám người Mặc Hi, thì quả là người si nói mộng rồi.
“Ha ha, tự đại cũng không phải là đức tính tốt…” lời còn chưa nói xong, mắt người đàn ông đột nhiên trợn trừng, nhìn đám người phía sau Mặc Hi, một cảm giác kinh khủng bốc từ dưới chân lên đỉnh đầu hắn, “Sao có khả năng, căn cứ theo thông tin, thành Đế Do mọi người chỉ có tối đa khoảng bốn cấp Đế, không thể hơn, tại sao lại đột nhiên xuất hiện … đúng…. Bọn hắn! Theo tư liệu bọn hắn cũng chỉ là cấp Hoàng hoặc cấp Thánh, sao lại có thể trở thành cấp Đế rồi!”
Người đàn ông chấn kinh thế này cũng không thể trách hắn, lúc này mới bao nhiêu lâu, thành Đế Do đột nhiên xuất hiện vô số cao thủ như thế, hơn nữa căn cứ vào tư liệu mà nói, thì nhiều tháng trước, khi Phong Hàn Hách trở về bọn hắn cũng vẫn chỉ là cấp Hoàng hoặc cấp Thánh mà thôi, thậm chí còn có cấp Vương, giờ phút này thực lực từng người đều tăng tiến lên một cảnh giới, thậm chí có người còn tăng lên hai đến ba cảnh giới, điều này bảo hắn sao có thể bình tĩnh.
Lúc này, bên phía Mặc Hi, cộng thêm bốn người Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho, Phong Phiêu Miểu, Tế Tự thì có khoảng mười mấy vị cấp Đế, mặt khác đều là cấp Thánh, đương nhiên, người đàn ông kia căn bản không có khả năng nhìn ra đẳng cấp của bọn người Phong Phiêu Miểu, còn hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho thì hắn dựa theo tư liệu mới biết hai người họ là cấp Đế mà thôi.
Mà những người trở thành cấp Đế kia chính là mấy người Doãn Nghi, Hắc Ảnh, Phạt Nhận, Xích Tây, An Dĩ Mẫn…
“Sao có khả năng… thời gian ngắn như thế…”
“Ha ha, không có gì là không có khả năng cả.”Mặc Hi thẳng thắng nói, Tử Thiên trong tay chỉ thẳng về đám người của người đàn ông kia, cười nói “Nếu là để thăm dò thực lực, thì mọi người nên chuẩn bị tâm lý tử vong đi là vừa!”
Dưới ánh mắt sợ hãi của người đàn ông kia, giọng nói của Mặc Hi giống như tuyên cáo của tử thần.
“Chư vị! Giết! Một cũng không lưu!”
Lệnh vừa buông xuống, Mặc Hi là người đầu tiên cầm Tử Thiên xuyên suốt người đàn ông đang dẫn đầu, mà người đàn ông kia càng sợ hãi mở lớn mắt, nhìn Tử Thiên đang xuyên qua đan điền của mình, máu tươi không ngừng trào ra khỏi miệng “Làm sao… sao có thể như vậy? Rõ ràng…”
Hắn muốn nói, rõ ràng trong tư liệu, cô ta chỉ mạnh hơn cấp Đế bình thường một chút mà thôi, nhưng mà vì cái gì hắn ở trước mặt cô, một chiêu cũng trốn không thoát, năng lượng xung quanh cơ thể hắn một chút cũng không cách nào ngăn cản được công kích kia, tánh mạng của hắn lại bị đoạt đi một cách đơn giản như vậy.
Người đàn ông này làm sao có thể hiểu được, tư liệu bọn hắn căn cứ là dựa theo tiêu chuẩn lực chiến đấu lần đầu Mặc Hi xuất hiện trở lại đấy, mà ngày đó, Mặc Hi lại liên tục thi triển hai lần kinh lôi, cơ thể mệt mỏi đến mức thổ máu, mặc dù công kích kia vô cùng cường đại, nhưng rõ ràng sau khi cô sử dụng xong chiêu đó thì chỉ có thể mặc người khác chém giết, cho nên bọn hắn đánh giá Mặc Hi cũng không mạnh lắm.
Nhưng trên thực tế, nếu như Mặc Hi rót linh lực vào Tử Thiên, thì ngay cả Lãnh Nặc Nho cũng phải cẩn thận ứng phó, thậm chí rơi xuống hạ phong, về lâu về dài cũng không phải là đối thủ của Mặc Hi, cho nên người đàn ông với cái vòng năng lượng bảo hộ trước mắt này làm sao có thể ngăn cản được công kích của Mặc Hi cơ chứ.
Một lát sau, Mặc Hi đưa tay rút Tử Thiên ra, đảo mắt nhìn quanh, liền thấy đội ngũ vừa hơn trăm người kia lúc này chỉ còn lại hai tên cấp Đế, và cũng bị Lãnh Nặc Nho và Phong Phiêu Miểu kích sát trong nháy mắt, cả quá trình không đến mười giây, mười tên cấp Đế, trăm tên cấp Thánh bị diệt sạch sẽ, tình huống như vậy nếu để người bình thường thấy được, thì sẽ phải kinh thế hãi tục nhường nào!?
“Người quá ít, hơn nữa căn bản không thể ăn.” Khuôn mặt Phong Phiêu Miểu hiện lên một vòng ngọt ngào vui vẻ, khóe miệng còn sót lại một tia máu.
Đối với việc này, Mặc Hi cũng chỉ cười nhạt một tiếng: “Đội ngũ này chỉ để thử thực lực của chúng tôi thôi, cứ tiến về phía trước, trực tiếp công kích vào gia tộc Phong thị.”
Quả thật, nhân lực của hai phương nhân mã hoàn toàn cách biệt, phải biết rằng bọn họ đến đấy đã có chín vị cấp Đế, cộng thêm bốn người Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho, Phong Phiêu Miểu, Tế Tự đều không phải là cấp Đế bình thường có thể so sánh được đấy, lấy một địch mười, thậm chí địch trăm cũng không phải là vấn đề, càng huống chi hơn ngàn người Liêu Tộc, thêm sáu trăm thành viên Lôi Phạt, và mấy chục vị cường giả của thành Đế Do, đội ngũ vừa đến kia sao có thể là đối thủ của bọn hắn chứ?
Nếu thực sự thành Đế Do chỉ có bốn gã cấp Đế là đám người Mặc Hi, hơn nữa thực lực cũng giống như các cấp Đế khác của Thủy Lam Tinh, vậy thì đội ngũ vừa rồi quả thật có thể một kích tất sát bọn hắn, nhưng mà hết lần này đến lần khác lại không phải!
“Đi thôi! Tiến về phía trước!” Mặc Hi vung Tử Thiên lên, dù cho mới vừa giết chết một người, nhưng trên Tử Thiên không dính một giọt máu nào, vẫn lóng lánh như cũ.
Sưu sưu sưu__
Mấy ngàn nhân mã đều biến mất trong nháy mắt.
Lúc này, nội bộ gia tộc Phong thị trong dãy núi Vô Tận, trong nháy mắt đã truyền tới một tiếng thông báo, chính là chuyện người đàn ông kia đã bị giết chết, mà dường như kết quả như vậy cũng đã nằm trong dự liệu, nhưng vẫn không nghĩ đến hắn sẽ bị giết nhanh như vậy, chỉ thấy đầu não trong Phong thị nhất thời ra một loạt mệnh lệnh, ai cũng không nghĩ tới, một thành Đế Do nho nhỏ như vậy lại có thể trưởng thành đến tình trạng như vậy, lại có thể chống lại một gia tộc ẩn thế như Phong thị, thậm chí…
Tựa hồ có cái gì chống lưng cho bọn họ?
Ngay trong lúc Phong thị đang thương thảo, đột nhiên trên bầu trời truyền tới tiếng quát khẽ của thiếu nữ.
“Phong thị, nên ra đón khách đi chứ!”
Hống____
Chấn kinh, một mảnh chấn kinh, ai cũng không nghĩ đến chuyện bọn người Mặc Hi có thể tìm ra được dãy núi Vô Tận, phải biết rằng ở đây đã được lão tổ tông của Phong thị bố trí trận pháp đấy! Cho dù thật sự tìm ra được, thế nhưng bọn hắn cũng dám tới đây tuyên chiến, chuyện này hoàn toàn biểu thị cho việc bọn hắn muốn đối kháng với Phong thị, hủy diệt Phong thị sao?
“Đi ra ngoài! Phái người ra nghênh đón, Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho, có thể lưu thì lưu, không thể thì một cũng không lưu!” một giọng nói lạnh lùng vang vẳng khắp cả dãy núi Vô Tận, chấn động kinh thiên, càng làm cho tất cả thành viên trong Phong thị chấn kinh, bởi vì chỉ là một thành Đế Do nho nhỏ cũng có thể khiến cho lão tổ tông của Phong thị trực tiếp ra lệnh, hơn nữa nhìn bộ dáng là muốn rời núi ra nghênh chiến, điều này bảo sao đám người bọn hắn không chấn kinh cho được chứ?
Xem ra, thành Đế Do không còn một chút đường sống rồi!
Đó là cách nghĩ của tất cả mọi người bên trong Phong thị, bất kể là Phong thị, hay là các cấp Đế khác đang ẩn cư trong Phong thị, hoặc trợ giúp Phong thị, hoặc bảo trì trung lập, đương nhiên, 60% đều bảo trì trung lập đấy.
Lúc này, đám người Mặc Hi cũng đang vô cùng kinh ngạc với kiến trúc trước mắt, một kiến trúc cổ đại được núi non bao quanh giống như tiên cảnh, thật sự rất xinh đẹp, chỉ là sợ không tới bao lâu nữa, ở đây sẽ thành một trang lịch sử bị phá hư rồi!
Lúc này Thanh Dực cũng đa tới bên cạnh Mặc Hi, nhìn cô cười nói: “Chủ nhân, em làm không tệ nhỉ!”
“Ha ha! Ừ!” đối với việc thích được khen của Thanh Dực, Mặc Hi liền cười thừa nhận năng lực của nó, sau đó lại nhìn hết thảy trước mắt, Phong thị, quả nhiên không đơn giản a, trận thế như vậy, chỉ sợ sắp tới tuyệt đối sẽ là một trận chiến không đơn giản rồi!
Nhưng mà, không thể không chiến!
Mọi nguuời phía sau cũng không một ai toát ra vẻ sợ sệt, có chăng chỉ là khuôn mặt trầm trọng, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định đấy, tất cả, sẽ được quyết định tại đây!
Sưu sưu sưu___
Vô số tiếng phá không vang lên, chỉ trong một lát, đã xuất hiện vô số thân ảnh giữa không trung, đứng đối đầu với đám người Mặc Hi, Mặc Hi dùng linh thức quét qua, dĩ nhiên có hơn trăm vị cấp Đế, mà cấp Thánh cũng mấy ngàn người, đây chính là thực lực của Phong thị sao? Quả nhiên vô cùng cường đại, nhưng dù thế đi chăng nữa cũng không thể không chiến! Mà từ linh thức cô cảm giác được, tất cả thế này còn chưa phải là toàn bộ thực lực của Phong thị, đành phải giết đến khi toàn bộ bọn hắn ra tràng thôi!
“Mặc Hi!” một người đàn ông đứng ở hàng đầu nhìn Mặc Hi lạnh lùng nói “Chống lại Phong thị, cô chắc chắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, hoặc là cô thật sự có năng lực gì đó vô cùng đặc biệt, có thể làm cho một thành Đế Do nho nhỏ trong thời gian ngắn đã có được thực lực như ngày hôm nay, nhưng mà, so với Phong thị mà nói, chưa phải là gì cả!”
“Phải đánh rồi mới biết câu trả lời chứ?” so về nhân số của hai bên, quả thật bên Phong thị nhiều hơn không chỉ một vài người, nhưng mà Mặc Hi không vì thế mà cho rằng bên cô không có thực lực để liều mạng, phải đánh rồi mới biết, đúng không?
“Rất tốt! Vậy để tôi cho đám kiến hôi biết thế nào mới thật sự là cường đại!” người đàn ông cũng không nói quá nhiều, ra lệnh một tiếng, toàn bộ đều xuất quân.
“Từng người tự bảo vệ chính mình!” Mặc Hi phân phó một tiếng, chuyển đầu đối mắt với Lãnh Nặc Nho, nhìn thấy sự tín nhiệm và dịu dàng trong mắt đối phương, làm cho cả thế xác và tinh thần đều vô cùng ấm áp, chỉ cần có cô/anh ở bên cạnh, thì còn phải sợ chuyện gì nữa chứ?
“Giết!”
Cô ra lệnh một tiếng, sau đó cả người dẫn đầu lao về phía một cấp Đế gần nhất, ánh sáng tràn ngập màu sắc bao phủ xung quanh Tử Thiên, một thân bá khí, tốc độ kinh người không có đối thủ, đây chính là kiếm pháp Tử Thiên, Lôi Thần chi kiếm pháp.
Xoẹt xoẹt xoẹt__
Một lát sau, liền thấy trên chiến trường chớp động vô số lôi điện tím trắng, mỗi một khắc nó xuất hiện, chính là một mạng người, khiến cho người người sợ hãi, đây là kiểu thực lực gì vậy?
Một bên khác, Lãnh Nặc Nho với hai mắt đỏ hồng, tay chớp động huyết quang, lân phiến đỏ hồng bao phủ toàn bộ hai cánh tay, tàn nhẫn xé đôi những đối thủ cận chiến trước mắt, cho dù là xa chiến cũng là máu huyết chớp động, tiếng la hét của đám người lặp đi lặp lại, hắn giống như ma thần tại thế.
Có cái gọi là một kẻ làm quan cả họ được nhờ, nhờ hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho mở đầu như thế, nên chỉ sau một lát, cả hai đã trảm sát không dưới trăm người, cấp Đế lẫn cấp Thánh, bọn hắn cũng không thèm để ý, chỉ biết là ai đứng trước mắt, liền giết!
Quét, thế không thể cản!
Hai màu tím bạch và đỏ hồng không ngừng chớp động, hơi thở lạnh như băng cùng với hơi thở hủy diệt bá đạo, rung đông tâm linh của tất cả mọi người.
“Ha ha ha! Sao có thể để cho mình Vương và Vương hậu giết đã tay như thế? Bọn nhóc! Giết cho tôi! Tha hồ ăn đi!” bên trong tử chiến, Phong Phiêu Miểu hét lên, miệng chợt há ra đã xuất hiện một cặp răng nanh, đôi đồng tử chuyển thành màu vàng yêu dị mà sáng rọi, trên ngón tay cũng chớp động huyết quang, kích sát từng kẻ thù trước mặt.
“Rống!” tiếng gầm nửa giống người nửa giống thú vang lên, miệng lớn của ngàn tên Liêu tộc há ra, con ngươi màu vàng chớp động, một chút cũng không chần chờ phi thẳng tới đám người Phong thị, cho dù thân thể bị chém đứt đoạn, thì cũng được hồi phục trong nháy mắt, khiến người người sợ hãi.
Máu huyết tung bay, hoàn toàn giống như đánh giết, Phong thị không có một chút cơ hội phản kháng, rốt cuộc là chiến đấu kiểu gì vậy, giống như vừa tới lúc chiến đấu, Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho đều biến đổi từ ôn hòa thành tử thần, không một chút lưu tình, liều mạng dốc sức đồ sát.
Mà người Liêu tộc giống như được trời sinh ra để chiến đấu vậy, phương thức chiến đấu một kích tất sát kia, hành vi không sợ chết kia, kể cả năng lực tái sinh trong nháy mắt kia, này bảo sao đám người Phong thị có thể giết họ được chứ?
Đừng nói là đám người Phong thị, ngay cả đám người thành Đế Do nhìn thấy cũng lạnh người, kẻ thù như vậy, chỉ nghĩ tới thôi cũng khó có thể thừa nhận rồi! Bọn hắn đều nghe theo lệnh Mặc Hi, từng người chiến đấu và cũng chú ý bảo vệ tính mạng của mình, bởi vì một khi bọn hắn làm được như thế thì Mặc Hi mới không cố kỵ trảm sát kẻ thù.
“A…a.a.a.a!”
“Quái vật! Quái vât!”
“Quái vật! Này không phải người! Căn bản họ không phải người!”
“…”
Chiến đấu còn chưa kéo dài hết vài phút, Phong thị đã liên tiếp bị bức lui về sau, tiếng sợ hãi nối tiếp nhau vang lên, kích thích tâm thần mọi người, mà câu quái vật bọn hắn nói về ai cũng chưa biết được, có lẽ trong lòng bọn hắn, giờ phút này bọn người Mặc Hi đều là quái vật.
“Ha ha! Quái vật!? Tôi chưa từng nói mình là người mà!” nhìn khuôn mặt sợ hãi đến mức tái nhợt trước mắt, Phong Phiêu Miểu giơ lên nụ cười yêu kiều ngọt ngào nói, lẽ lưỡi liếm bờ môi hồng nhuận, ngón tay khẽ động, đã trảm sát người nọ, máu đỏ tươi dường như bị cái gì đó hấp dẫn, đều bị hút vào trong cánh tay kia, thân thể người nọ hoàn toàn bị biến thành xác khô.
“Thật xấu xí quá đi.” Cười nhạt một tiếng, thân chợt động đã hướng về phía một người khác.
Các vị cấp Đế cầm đầu vốn dĩ đang ẩn bên trong Phong thị để xem cuộc vui thì lúc này lòng ai cũng đều lạnh lẽo và trầm trọng, này là quái vật phương nào? Bất tử!? Bất tử kiểu của họ cùng với bất tử của cấp Đế không giống nhau, bọn hắn có tính mạng vô hạn còn đoàn người kia căn bản là giết không chết? Này bảo bọn họ làm sao đánh!? Phong thị… dường như gặp phải đối thủ rồi.
Mà khiến bọn hắn càng thêm nặng nề chính là, thành Đế Do trước mắt này vốn dĩ chỉ là một thành trấn ngoại thế nho nhỏ, thế nhưng chỉ trong một thời gian ngắn bọn hắn lại phát triển thành bộ dáng thế này, này bảo sao bọn hắn không cảm thấy áp lực, cộng thêm Lãnh Nặc Nho và Mặc Hi còn chưa tới ba mươi tuổi! Này là thực lực và thiên phú như thế nào mới được!? Hoặc là nói bọn hắn nhận được gì từ Thần chi tức tối chi địa!
Beta: Sakura
Vài ngày trôi qua, trong vài ngày này Mặc Hi lấy chu quả cho mấy người không có thiên phú dị năng như Mặc Phàm, Chu Tiểu Trúc, Phương Hân ăn vào, sau đó trợ giúp bọn họ giảm bớt linh lực khổng lồ chu quả, rồi giao cho bọn họ phương pháp tu luyện, nhất thời vốn dĩ mấy người không có lực lượng lúc này giống như trẻ thêm vài chục tuổi, hơn nữa lại còn có thể tự hành tu luyện, cho dù không có thiên phú dị năng, nhưng hàng năm tích lũy, sống mấy trăm tuổi cũng không vấn đề gì, huống chi còn có đám người Mặc Hi tồn tại, có cái gì không hiểu đều có thể hỏi.
Đồng thời đồng ý phục dụng còn có hơn ngàn người dong binh đoàn Lôi Phạt của Lôi Nhận, mấy chục người lãnh đạo trọng yếu của thành Đế Do, đến nỗi những chiến sĩ khác cũng muốn, nhưng cô lại không có nhiều vậy, dù sao loại chu quả này trăm năm mới nở hoa, trăm năm sau mới kết quả, phải đợi thêm vài trăm năm nữa mới có đợt mới, cho nên đối với bọn hắn, cô chia một quả chu quả ra nhiều phần, cho dù chỉ là một phần nhỏ, nhưng linh khí cũng vô cùng cường đại đấy, nhất thời khiến cho lực chiến đấu của thành Đế Do tăng vọt.
Biến hóa như vậy đều lọt vào trong mắt của ba người Long Thiên Danh, nhưng bọn hắn không tim thấy nguyên nhân, chỉ biết tất cả những chuyện này đều có liên quan đến đám người Mặc Hi, dù sao tất cả những đều này được tiến hành thuận lợi là vì Mặc Hi biết rõ chỗ bọn hắn ở, nên mới bí ẩn tiến hành đấy, cho dù bọn hắn có dò hỏi, Mặc Hi cũng chỉ cười nhạt ứng phó, đáp chính mình không biết cái gì gọi là phương pháp rời đi khỏi thế giới này.
Quả thật, cô đúng là không có biện pháp, bởi vì thực lực bây giờ của cô không đủ mà, phải biết rằng có một ngày nọ cô và Lãnh Nặc Nho đã thử qua, mới phát hiện cả Thủy Lam Tinh bị một đạo năng lượng phong ấn tại chỗ, mà đạo năng lượng phong ấn kia Mặc Hi vô cùng quen thuộc đấy, đúng là phong ấn của Lôi Thần, nhưng mà, rõ ràng một phong ấn này so với phong ấn ở thần chi tức tối chi địa cường đại hơn rất nhiều lần.
Cho nên thực lực hiện tại của cô không đủ, đương nhiên sẽ không có biện pháp, mà ngoại trừ cô ra nếu muốn hy vọng vào một ai khác, trừ khi người đó có thực lực mạnh hơn Lôi Thần, nhưng sẽ có sao? Không có khả năng!
Mà đối với câu trả lời của Mặc Hi,Long Thiên Danhcũng có chút không biết thế nào, chỉ đành phải chờ đợi, chờ đợi Phong thị tiến đến.
Mãi tới bảy ngày sau, cuối cùng thành Đế Do cũng nghênh đón một vị khách, một vị khách vĩ đại.
Giờ phút này, không khí trong phòng hội nghị của thành Đế Do đều nặng nề, đang ngồi dự thính có vài người, thuộc ba phương, một phương là Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho, Phong Phiêu Miểu, Tế Tự, một phương là Long Thiên Danh, Hoa Điêu, Nham Điền, phương còn lại chính là Phong Tiên Tuyết, và ba người đàn ông khác.
“Tôi giới thiệu trước một chút.” bên phía Phong Tiên Tuyết có môt người đàn ông đứng dậy, cười đến ôn hòa, sau đó lên tiếng nói: “Phong Tiên Tuyết, Phong Thiên Minh, Phong Thiên Đạo, tôi là Phong Hàn Hách.”
Nói xong, Phong Hàn Hách ngồi trở lại vị trí, nhìn đám Mặc Hi cười cười nói: “Tôi nghĩ những chuyện liên quan đến cấp Đế và Thủy Lam Tinh mọi người đã biết rõ hết rồi đúng không?”
Mặc Hi cười nhạt gật đầu, ra hiệu đã hiểu rõ.
“Vậy tôi cũng không cần nhiều lời làm gì.” Phong Hàn Hách bình thản cười cười, ánh mắt giống như kiếm, vô cùng sắc bén “Không biết bên phía Lôi Đế nghĩ thế nào? Phải biết rằng, tất cả khi đạt đến cấp Đế đều phải ẩn thế, không được tham dự những sự vụ ngoại giới của Thủy Lam Tinh.”
“Tôi thấy hình như Phong tiên sinh nói nhầm rồi.” Mặc Hi cười nhạt một tiếng, không có một chút dị dạng, dường như đối với ánh mắt sắc bén của Phong Hàn Hách cô không cảm nhận được, cười nói: “Tôi nghe nói, quy củ kia chỉ có hiệu lực với những cấp Đế trong đoạn thời gian đó, phải biết rằng chúng tôi là những cấp Đế tu luyện từ ngoại giới đấy, như vậy chúng tôi có quyền lụa chọn có muốn ẩn thế hay không, cũng giống như minh chủ của Liên minh dị năng đã bị tiêu diệt vậy thôi.”
“Ha ha, đúng vậy.” Phong Hàn Hách cũng bình tĩnh trả lời, nhìn thoáng qua hai người ngồi bên cạnh đang có chút dị động, cái nhìn kia có thể nói là vô cùng lạnh lẽo, khiến cho bọn hắn nhất thời yên tĩnh lại, sau đó nghe hắn nói tiếp: “Nhưng nếu Lôi Đế đồng ý gia nhập thì những người khác cũng sẽ làm theo thôi đúng không? Phải biết rằng Phong thị chúng tôi có lịch sử vạn năm, còn là nơi tập hợp các cấp Đế cường đại để không ngừng trao đổi kinh nghiệm, chỉ cần Lôi Đế đồng ý gia nhập, thì sẽ đạt được những kinh nghiệm này chỉ trong nháy mắt.”
“Không hẳn, những thứ kia đối với tôi … căn bản tôi không thấy hứng thú.” Mặc Hi bình thản nói.
Sắc mặt Phong Hàn Hách cuối cùng cũng có chút biến hóa, “Ý của cô là không muốn thoát khỏi nhà tù Thủy Lam Tinh này sao? Phải biết đạt đến cấp Đế rồi thì sinh mạng kéo dài vô hạn, chẳng lẽ cô nguyện ý cả đời mình đều nhàm chán trong thế giới nhỏ yếu này sao?” giọng nói kia đã xen lẫn vài tia phẫn hận.
“Ở đây có nhà của tôi, vì cái gì tôi phải muốn rời khỏi đây.” Mặc Hi bình tĩnh trả lời, câu nói khiến tất cả mọi người sững sờ, Phong Tiên Tuyết nhìn chằm chằm vào cô, sau đó ánh mắt thoáng lướt khẽ qua Lãnh Nặc Nho chỉ biết mỗi Mặc Hi.
Nhà sao…
“Ha ha ha ha.” Không ngờ câu trả lời này khiến cho Phong Hàn Hách bật cười ra tiếng, ngoại trừ bốn người bên phía Mặc Hi và Phong Tiên Tuyết, gần như tất cả mọi người có mặt ở đây đều toát ra một tia chế nhạo.
Chỉ thấy tiếng cười Phong Hàn Hách đột nhiên dừng lại, giọng nói đã thiếu đi một chút bình thản, nhiều hơn một phần lạnh lùng: “Thật sự cô nghĩ như vậy sao? Phải biết rằng, cường giả vĩnh viễn đều muốn cầu tiến về phía trước đấy. Nhà? Người nhà sao? Tính mạng của cô là vô hạn, cho nên chỉ cần đợi thêm một thời gian nữa, cô sẽ được nhìn thấy toàn bộ người nhà của cô chết đi, cô còn có nhà sao?”
“Chết đi?” Mặc Hi mỉm cười, “Anh nhầm rồi, tôi sẽ không để cho người nhà của tôi chết đi, cho dù thật sự có, thì cũng còn đời sau, mà cho dù có muốn rời đi, dĩ nhiên tôi cũng sẽ tìm cách mang toàn bộ người nhà đi theo, nhưng bây giờ tôi chưa có cách rời khỏi, vậy đành phải ở lại và giữ họ bên cạnh cùng tạo một cuộc sống vui vẻ.”
“Tốt cho một cuộc sống vui vẻ.!” Sắc mặt Phong Hàn Hách đã hoàn toàn biến lạnh, lãnh giọng nói: “Mặc Hi, từ trước tới nay, thiên phú của cô cường đại nhất đấy, chỉ cần mấy chục năm đã đạt đến cấp Đế, nhưng cô đừng cho rằng chỉ cần như vậy thì khắp thiên hạ này cô không có đối thủ, cuộc sống vui vẻ!? Cô đã mất đi lòng cầu tiến cường giả sao? Một cấp Đế như cô thì có tác dụng gì!?”
Mặc Hi cười nhạt một tiếng, từ khi lấy được ký ức, cô biết trong lòng cô có chút thay đổi, nhưng đó là một loại tâm thái thăng hoa, tâm lý càng bình tĩnh thì tu vi mới càng dễ tăng tiến, hơn nữa, vốn dĩ cô đang nói sự thật, từ lúc bắt đầu, lý do để cô khiến mình trở nên cường đại là vì muốn bảo vệ người nhà, mà không phải vì chuyện rời khỏi đây, cô muốn canh giữ bên cạnh người nhà của mình, cho nên họ ở đâu thì dĩ nhiên cô sẽ ở đó.
“Nói nhiều như thế làm gì, chốt một câu cuối cùng là cô không muốn gia nhập Phong thị đúng không?”
“Đúng như lý giải của các anh.” Mặc Hi bình thản trả lời.
“Tốt! Rất tốt!” sắc mặt Phong Hàn Hách không còn một chút ngụy trang nào nữa, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mặc Hi, “Vậy tôi lại nói đến chuyện khác.”
Thấy Mặc Hi không chút biến hóa nào, liền nói tiếp: “Chúng tôi đã nghe qua cô cùng ba người bên cạnh cô đều thoát ra từ Thần chi tức tối, vậy tôi có thể hiểu rằng các cô đã biết được phương thức rời khỏi đây hay không, nhưng lại không muốn nói cho chúng tôi biết, sợ bị chúng tôi phát hiện ra trước, nên mới cự tuyệt thỉnh cầu này?”
Một câu nói, khiến cho tất cả mọi người đều nhìn về phía đám người Mặc Hi, mục đích bọn hắn đi tới đây chỉ vì chuyện này, vì muốn biết được từ miệng Mặc Hi cách thoát khỏi thế giới này, đây là hy vọng duy nhất của bọn hắn.
Nhìn thần sắc mọi người, Mặc Hi cười nhạt một tiếng: “Xem ra các anh không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua nhỉ?”
Hô hấp mọi người có chút chấn động, nhìn dáng vẻ của Mặc Hi dường như thật sự biết cách, chỉ thấy cô với Lãnh Nặc Nho đối mắt, Lãnh Nặc Nho gật đầu, cô cũng cười cười, sau đó mới nhìn về phía mọi người nói: “Quả thật, tôi đã tìm ra nguyên nhân vì sao mọi người không thoát khỏi Thủy Lam Tinh được rồi.”
“Cái gì! Đó là gì!?” mặc dù mọi người đã vô số lần tưởng tượng ra kết quả này, nhưng tới khi chân thật nghe được câu xác nhận của Mặc Hi, đều không nhịn được kích động mà đứng dậy.
“Phong ấn.” Mặc Hi cười nói, “Cả Thủy Lam Tinh này đều bị phong ấn, hơn nữa là phong ấn của thần, trừ khi lực lượng của anh sánh ngang với thần thì có thể thử đột phá một lần, nhưng mà, tôi chỉ có thể nói, chuyện đó không có khả năng!”
“Tại sao. Sao lại không có khả năng!”
“Thật sự thần đã bỏ rơi chúng tôi sao?”
“Sẽ không đâu…”
“…”
Từng tiếng thì thào lẩm bẩm mất hồn từ miệng bọn họ thốt ra, rõ ràng, câu trả lời của Mặc Hi khiến bọn họ khó có thể kịp thời thích ứng, tất cả mọi hy vọng bị phá hủy trong một câu trả lời này.
“Cô đã biết rõ tất cả, còn biểu hiện không quan tâm như thế, nhất định là biết rõ cách đi ra ngoài đúng không!? Nói cái gì mà vì có nhà, cũng chỉ là lời nói dối để che lấp mà thôi!”đột nhiên, Phong Thiên Đạo nhìn Mặc Hi kêu lên, thái độ có chút điên cuồng, mà một câu nói này của hắn đã làm mọi người tỉnh lại từ trong sợ hãi, đều nhìn về phía Mặc Hi.
“Ha ha, sự thật thế nào thì tôi cũng đã nói rồi, các anh không tin tôi cũng không có cách nào khác.” Mặc Hi cười nhạt nhìn bọn hắn, nhưng ánh mắt vô cùng lạnh lùng: “Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy tôi không tiện tiếp chuyện rồi, tôi chỉ hy vọng mọi người hiểu được, Thủy Lam Tinh đã hòa bình, tôi không hy vọng nó lại xuất hiện hỗn loạn một lần nữa, các anh đã ẩn thế thì trước giờ thế nào bấy giờ cứ thế ấy đi.”
Nghe Mặc Hi hạ lệnh đuổi khách, mọi người đều cảm thấy mặt mũi bị quét bay đi, mặc kệ thế nào bọn hắn đều là cấp Đế, số muối bọn hắn ăn còn nhiều hơn số cơm Mặc Hi ăn, đã vậy còn không cho bọn hắn mặt mũi, thậm chí còn cảnh cáo bọn hắn, điều này làm sao bọn hắn có thể chịu được chứ? Càng huống chi cả Thủy Lam Tinh này, gia tộc đệ nhất chính là Phong thị của bọn họ.
“Mặc Hi! Rất tốt! Mặc dù cô nói những gì cô nói đều là sự thật, nhưng sự thật thế nào thì Phong thị cũng phải đi chứng thực, nhưng mà bây giờ tôi còn có một việc cần thương thảo một chút.” Phong Hàn Hách chậm rãi khôi phục trạng thái thường thấy, chỉ là khẩu khí không ôn hòa như lúc đầu, mà là một khuôn mặt lạnh lùng, ngay cả cách nói chuyện cũng ít khách khí, hoàn toàn giống như đối lập.
“Mời nói.” Mặc Hi bình tĩnh đáp.
Khóe miệng Phong Hàn Hách khẽ cười, ánh mắt quét về phía Lãnh Nặc Nho, nói: “Hắn! Vốn là thiếu chủ Hình đường của Liên minh dị năng, có hôn ước với thánh nữ Phong Tiên Tuyết, có phải lúc này cũng nên giao hắn cho bọn tôi rồi không? Phải biết rằng hắn gần trở thành con rể của Phong thị chúng tôi rồi đấy!”
Thuận theo những lời của Phong Hàn Hách vừa dứt, cả không gian đều yên tĩnh đến đáng sợ, hơi thở u ám càng thêm rõ ràng, mà ánh mắt của Lãnh Nặc Nho cũng chợt lóe huyết sắc khi nhìn về phía hắn.
Mà cũng từ lúc đạo huyết sắc kia lóe lên là lúc cả phòng hội nghị đều bị bao trùm bởi một cỗ hơi thở tử vong lạnh như băng, dù chỉ hiện trong nháy mắt nhưng cũng đủ để mọi người đổ mồ hôi lạnh.
Thật ra ngay từ đầu suy nghĩ này đã được bọn hắn chuẩn bị trước, trong kế hoạch nếu không phục được Mặc Hi thì sẽ chuyển đối tượng qua Lãnh Nặc Nho, vì hắn cũng là một trong số những người thoát ra từ thần chi tức tối, hơn nữa nhìn qua thì quan hệ của hắn với Mặc Hi vô cùng tốt, nhất định đều biết rõ chuyện gì đấy, hơn nữa hơi thở và thực lực hiện tại của hắn càng chứng mình điều đó.
“Thế nào? Lôi Đế sẽ không ngăn cản chứ, hôn ước đại biểu cho uy tín của từng người, tôi nghĩ Lãnh tiên sinh cũng không muốn uy tín của mình bị hủy hoại đâu nhỉ? Phải biết rằng một khi trở thành con rể của Phong thị thì sau này sẽ được gia chủ kế nhiệm tiếp theo đấy, còn nếu không muốn, gia tộc Phong thị chúng tôi bình sinh ghét nhất những người không giữ uy tín đấy, đến lúc đó cùng đừng trách chúng tôi không khách khí.”
Ý Phong Hàn Hách rất rõ ràng, vừa lấy lợi dụ vừa cưỡng bức, cưỡng bức lợi dụ, dường như việc này là việc làm yêu thích nhất của các đại gia tộc hay làm, mà ở trong phòng này có ai không phải người thông minh chứ? Dĩ nhiên đều hiểu được hắn muốn nói gì.
“Ha ha, đúng vậy, chuyện này quyền quyết định là của Nho.” Mặc Hi vẫn bình tĩnh như thường, mặt mang theo ý cười, nhưng ánh mắt nhìn về phía Phong Hàn Hách lại chớp động điện quang, tràn đầy hơi thở hủy diệt, nói xong thì quay đầu lại nhìn Lãnh Nặc Nho lúc này cũng đang nhìn cô, cười nói: “Người tôi đang hỏi anh kìa! Gia chủ tương lai của Phong thị, chức vị thật lớn.”
“Ha ha.” Khó thấy được lúc Mặc Hi nói những lời đùa giỡn như vậy, Lãnh Nặc Nho sủng nịch cười ra tiếng, gật đầu nói “Quả thật là chức vị lớn thật.”
Mặc dù Lãnh Nặc Nho nói như vậy, nhưng đám người Phong Hàn Hách không một chút vui mừng, thậm chí còn tức tối, bởi vì dựa vào trí thông mình của bọn hắn làm sao không nghe ra được giọng nói đầy mỉa mai này của Lãnh Nặc Nho, còn có thần sắc sủng nịch kia, rõ ràng là không để bọn hắn vào trong mắt.
Quả nhiên, chỉ thấy Lãnh Nặc Nho quay đầu, nhìn về phía đám người Phong Hàn Hách, cười nói: “Không sai, tôi chính là kiểu người không uy tín như vậy, vợ của tôi, chỉ có một người là Mặc Hi.”
Giọng nói thanh nhã kia, khuôn mặt tràn đầy tươi cười kia, tất cả đều lộ ra vẻ cao quý mà ưu nhã, chỉ là phong thái này càng khiến cho đám người Phong Hàn Hách tức đen mặt.
“Lãnh Nặc Nho, cậu biết rõ cậu vừa nói cái gì sao?” Phong Hàn Hách lạnh nhạt nói: “Phong thị hoàn toàn có thể vì một câu này mà sẽ hủy diệt cậu! Thậm chí… hủy diệt thành Đế Do!”
Thành Đế Do! Quả thật bọn hắn có thể lấy khuyết điểm của Lãnh Nặc Nho mà dồn ép thành Đế Do, và sẽ lợi dụng lý do này để có cớ tiếp tục công kích thành Đế Do.
Nhưng mà Lãnh Nặc Nho bây giờ không phải là Lãnh Nặc Nho lúc trước, còn là Tà Long, mà Tà Long lại hiếu sát, căn bản không xem uy hiếp này để vào mắt, càng thêm không thích bị người khác uy hiếp, chỉ thấy hắn cười nhạt một tiếng: “Tôi nghĩ, lời nói của tôi rất rõ ràng, hay là do anh nghe không hiểu?”
Mặc Hi cũng giống như hắn, khuôn mặt lúc nào cũng duy trì nụ cười nhàn nhạt, cô sẽ không cảm thấy kỳ quái khi Phong thị lấy lý do khuyết điểm của Lãnh Nặc Nho để đưa thành Đế Do lâm vào hiểm cảnh một lần nữa, thậm chí kết quả cô muốn đúng là như vậy, dã tâm của Phong thị gia tộc và Liên minh dị năng là cùng một loại đấy, dù không có chuyện này của Lãnh Nặc Nho thì bọn hắn cũng tìm cớ khác để công kích thành Đế Do, bởi vì bọn hắn không cho phép một thế lực khác siêu việt hơn bọn hắn, thậm chí cũng bởi vì bọn hắn không tin Mặc Hi, muốn chiếm đoạt phương pháp thoát ra khỏi Thủy Lam Tinh từ tay cô.
Cho nên, không cần biết Lãnh Nặc Nho đồng ý hay cự tuyệt, thì kết quả đều như nhau.
Mà muốn Thủy Lam Tinh, muốn thành Đế Do chính thức hòa bình, thì Phong thị là một trở ngại vô cùng lớn, cô cũng giống như Phong thị, nếu muốn những người thân của mình không bị thương hại, cô cần phải trở nên cường đại nhất, đã không cách nào có được hòa bình, vậy cũng chỉ còn cách giết không hết không ngừng!
Mặc Hi cười cười, đối mắt với Lãnh Nặc Nho, cả hai đều hiểu rõ ý tứ của nhau trong mắt đối phương.
“Tốt! Lãnh Nặc Nho! Mặc Hi, thành Đế Do! Rất tốt!” sắc mặt Phong Hàn Hách đã hoàn toàn lạnh như băng, cười nói: “Đừng tưởng rằng các cô đạt đến cấp Đế và thắng được Liên minh dị năng thì trên đời này không còn địch thủ, các cô sẽ thấy một khi đắc tội Phong thị thì hậu quả sẽ khủng bố cỡ nào!”
“Vậy sao? Tôi mỏi mắt mong chờ!” Mặc Hi bình thản cười, rõ ràng không đặt Phong Hàn Hách vào trong mắt, phản kháng sẽ bị giết mà không phản kháng cũng bị giết, vậy cần gì phải cho hắn mặt mũi, ít nhất phản kháng sẽ còn chút hy vọng.
Phong Hàn Hách như còn muốn nói điều gì, thì ngay lúc đó Phong Tiên Tuyết vẫn một mực không nói chuyện đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt băng lãnh nhìn hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho, lạnh lùng lên tiếng: “Mặc Hi, cứ đợi cuối cùng xem ai thắng ai thua đi.” Nói xong, thân ảnh đã biến mất.
Sắc mặt Phong Hàn Hách có chút đình trệ, dường như nghĩ đến chuyện gì đó, lại xoay đầu nhìn về phía đám người Long Thiên Danh, cười nói: “Long đế, không biết ba người các anh muốn ở lại thành Đế Do hay là tới làm khách Phong thị chúng tôi?”
Ý tứ hắn rất rõ ràng, là đang cho đám người Long Thiên Danh cơ hội lựa chọn, ở lại trợ giúp thành Đế Do hay là hợp tác cùng với Phong thị.
“Ha ha, thật lâu rồi cũng chưa tới thăm Phong thị, những gì cần thấy ở thành Đế Do cũng đã thấy rồi, nên lần này chúng tôi sẽ tới quấy rầy Phong thị một thời gian vậy.” Sắc mặt Long Thiên Danh thoáng run rẩy một phát, lát sau mới khôi phục lại như thường, cười nhẹ nói.
Dựa theo lập trường thì tình hình này cũng không thể trách bọn hắn, phải biết rằng đối với sự cường đại của Phong thị thì những lão cáo già như hắn dĩ nhiên đều hiểu rất rõ đấy, mặc dù hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho đều có thiên phú cường đại, nhưng dù gì cũng là lớp sau, muốn so sánh với Phong thị thì chỉ dựa vào hai người cấp Đế bọn hắn, hy vọng còn quá xa vời.
“Ha ha! Ba vị có thể tới Phong gia chúng tôi làm khách, đó là vinh hạnh của chúng tôi! Vậy bây giờ mời đi cùng chúng tôi đi!” Phong Hàn Hách cười nói, một tay đưa ra thế mời, hai người Phong Thiên Đạo và Phong Thiên Minh tiến tới trước một bước nhìn ba người Long Thiên Danh cười cười, dẫn đường đi, sau đó biến mất tại chỗ, Phong Hàn Hách liếc nhìn về phía hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho một cái rồi mới biến mất, trong không gian chỉ còn lưu lại một câu nói của hắn.
“Mặc Hi! Nếu cô đã nói vì người nhà! Vậy hãy nhìn đợi tôi đến hủy nhà của cô, giết người thân của cô, xem cô còn lại cái gì! Ha ha ha!”
“…” trầm mặc, khóe miệng Mặc Hi càng phát ra tươi rói, rồng có nghịch lân, chạm vào tất sẽ bị giết, lúc trước cô đã nói, ai cũng không được thương hại đến người nhà của cô, mà câu nói của Phong Hàn Hách vừa vặn chạm đến nghịch lân lớn nhất của cô, nhất thời con ngươi cô bỗng chốc biến thành màu tím, điện quang chớp động.
Bàn tay bỗng nhiên cảm giác hơi ấm áp, Mặc Hi quay đầu liền nhìn thấy ánh mắt Lãnh Nặc Nho đang nhìn cô vô cùng ôn nhu, theo đó là giọng nói thanh nhã vang lên: “Không sao, không ai có thể thương hại đến em, càng không ai có thể thương hại đến người nhà của chúng tôi.”
“Dạ.” Mặc Hi gật đầu.
“Đã bọn hắn muốn giết, vậy thì giết không hết không ngừng, Phong thị, vốn dĩ cũng nên bị diệt vong rồi.” Giọng nói Lãnh Nặc Nho nhẹ nhàng mà thanh nhã, nhưng ý tứ trong lời nói thì bá khí lăng nhiên, ánh mắt nhìn Mặc Hi càng lúc càng vui vẻ: “Thắng làm vua thua làm giặc, bọn hắn là kẻ xâm lược, kỳ thật chiến đấu với bọn hắn cũng là cơ hội cho chúng tôi thử thực lực của mình không phải sao? Cuối cùng cũng chỉ là mỗi bên mỗi mục đích mà thôi, nếu chúng tôi đã muốn bảo vệ những người muốn bảo vệ, vậy thì phải thắng.”
“Ha ha.” Mặc Hi cười nhẹ ra tiếng, nhìn Lãnh Nặc Nho “Tại sao anh lại luôn hiểu rõ suy nghĩ của em như vậy chứ?”
“Bởi vì đó cũng là ý nghĩ của anh.” Lãnh Nặc Nho cũng bật cười, trong mắt chỉ có duy nhất hình ảnh của cô.
Mặc Hi cũng không nói thêm gì nữa, ánh mắt chớp động điện quang, hơi thở cuồng bá phiêu phù bốn phía, kéo Lãnh Nặc Nho đứng lên “Nếu cần phải thắng thì lúc chiến đấu, cần phải có nhân lực, xem ra đoạn thời gian này phải bận rộn rồi.”
“Ừm.” Lãnh Nặc Nho gật đầu, chặt chẽ nắm lấy tay cô.
Rầm rầm rầm___
Tiếng vang lớn, va chạm, tu luyện.
Giờ phút này toàn bộ thành Đế Do nơi nơi tu luyện, chỉ bởi vì một câu nói của Mặc Hi mấy ngày trước, chiến tranh vẫn chưa kết thúc, bây giờ mới thật sự là chiến tranh, bọn họ cần những người có thực lực từ cấp Hoàng trở lên, có thể hiểu được cuộc chiến này tàn khốc thế nào, nhưng cho dù là như thế, mỗi một người đều cố gắng tu luyện, bởi vì trong suy nghĩ của bọn hắn đều muốn được đồng hành cùng Lôi Đế ra chiến trường, cùng một chỗ giết địch, cùng một chỗ hủy diệt tất cả!
Một chỗ trên mảnh đất trống đang đứng vài đám người, nhìn lướt qua đều là người quen, Phong Phiêu Miểu mang theo hơn ngàn Liêu tộc, phạt nhận mang theo hơn sáu trăm người của Lôi Phạt, bởi vì trận chiến vừa rồi nên Lôi Phạt chỉ còn lại khoảng tâm hơn sáu trăm người, còn có An Dĩ Mẫn, An Diệc Kỳ, Lạc Nguyệt, Hắc Ảnh, Thần, Phiêu linh, Quỷ….
Trước mặt bọn hắn là hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho, mọi người đứng đó, đều không động không nói, một mảnh yên tĩnh, mãi đến khi Mặc Hi lên tiếng: “ Trận chiến đấu này là trận chiến quyết định, cũng là một trận chiến nguy hiểm nhất từ trước đến nay.”
Mọi người trầm mặc, liền nhìn thấy Mặc Hi sâu kín cười cười, sau đó nói tiếp: “Lao quật thế giới, tôi nghĩ tất cả mọi người đều đã hiểu rõ, nói lời thật, tôi cũng không để ý đến chuyện rời đi hay không, bởi vì ở đây có nhà của tôi, mặc kệ tương lai thế nào, tôi đều muốn dùng hết sức mình để bảo vệ nơi đây, hơn nữa, cho dù là đến cấp Đế, tôi vẫn có phương pháp tu luyện để tăng thêm thực lực, từ công pháp cho Nguyệt và đám người Phạt Nhận cho đến phương pháp tu luyện cho Dị năng giả.”
Mọi người sững sờ, có thế nào bọn hắn cũng không nghĩ đến, một vấn đề khiến cho mọi cấp Đế đều đau đầu, khi lọt vào tay Mặc Hi lại đơn giản như thế, nếu bị những người kia biết được thì hậu quả sẽ thế nào?
“Các người có muốn rời khỏi không?” đột nhiên, Mặc Hi hỏi.
“Thuận theo tự nhiên.”
“Rời khỏi làm gì chứ?”
“Đại nhân ở đâu chúng tôi ở đó!”
“…”
Từng câu trả lời, khiến cho nụ cười trên mặt Mặc Hi càng phát ra chân thành, mãi đến khi tất cả những lời nói kia dùng lại, liền thấy sắc mặt cô bỗng chốc nghiêm lại: “Vậy, chiến thôi! Không bao lâu nữa, là một trận chiến quyết định sống chết của chúng tôi! Mọi người có sợ không?”
“Ha ha ha! Hi! Đừng nói những lời này!? Sợ!? Nếu sợ, làm sao chúng tôi còn có thể đứng ở đây!? Chẳng phải đã chết mấy lần rồi sao? Có cái gì phải sợ chứ!?” Lạc Nguyệt to giọng lên tiếng.
“Ha ha ha!” những người khác nghe xong đều cười ra tiếng, nhưng ý tứ rất rõ ràng.
“Ha ha ha, tôi biết rồi!” Mặc Hi cũng cười cười: “Vậy tôi nói một lần duy nhất nhé, bảo mọi người đến đây chính là muốn trong thời gian ngắn này cho mọi người tăng lên thực lực, trong khoản thời gian này sẽ có chút thống khổ, nhưng thực lực tăng lên tuyệt đối sẽ không ít, bởi vì vấn đề thời gian, cho nên trước mắt chỉ có thể trợ giúp mọi người bấy nhiêu thôi, nói trắng ra thì mọi người được tuyển chọn để đưa ra dốc sức liều mạng, không có gì khác.”
“Ha ha…” khó gặp lúc Mặc Hi nói chuyện với giọng điệu đùa giỡn như vậy, mọi người đều bật cười, chợt nghe Lạc Nguyệt lên tiếng hỏi: “Tăng thực lực lên? Chậc, vậy trong thời gian ngắn này bạn có thể giúp thực lực chúng tôi tăng lên cỡ nào?”
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cô, căn bản, trong tu luyện, quả thật cường giả có thể trợ giúp thực lực của kẻ yếu hơn tăng lên, ví dụ như dùng dị năng hạch để hấp thu năng lượng, hoặc huấn luyện hắn, nhưng những gì Mặc Hi nói, bọn hắn nhận thấy không đơn giản như vậy, mà câu hỏi vừa rồi của Lạc Nguyệt cũng là của tất cả mọi người có mặt ở đây.
Chỉ thấy dưới ánh nhìn của mọi người, Mặc Hi mỉm cười, lên tiếng: “Mạnh nhất là cấp Đế, thấp nhất là cấp Thánh!”
“Hít…”
Tiếng hít thở vang lên dồn dập, dĩ nhiên đây là chỉ đám người Phong Phiêu Miểu, còn đám người Lạc Nguyệt thì đã sớm không nói nên lời, đều có chút ngu ngơ, cấp Đế, cấp Thánh, trong mắt Mặc Hi lại đơn giản như thế sao? Còn nói cái gì mà thấp nhất là cấp Thánh.?
Thế nhưng, đối với thần sắc của bọn hắn, Mặc Hi không ngó ngàng tới, chỉ là khuôn mặt cô hơi trầm trọng: “Nếu không đạt đến cấp Thánh trở lên, vận mệnh tiếp theo của mọi người chỉ có tử vong, cho nên, phải như thế, hơn nữa, để gia tăng thực lực của mọi người trong khoản thời gian ngắn này, cũng chỉ có cách kích phát tiềm lực của mọi người, có khả năng sẽ có chút ảnh hưởng đến tiến độ tăng tu vi của mọi người sau này, nhưng đến lúc đó tôi sẽ trợ giúp mọi người khôi phục lại như cũ.”
“Nói gì vậy!? Cấp Thánh a! cấp Đế a! những tu vi đó đối với chúng tôi trước kia cũng chỉ dám mơ mà thôi! Bây giờ có thể thực hiện, có chết đi chúng tôi cũng không hối tiếc đâu!ha ha ha!” dù Mặc Hi đã tận lực ẩn giấu, nhưng một tia áy náy kia vẫn bị mọi người phát hiện, Lạc Nguyệt lại kêu to một tiếng, sau đó cầm lấy tay Mặc Hi: “Nhanh chút đi! Để cho tớ thành Đế đi!”
“Ha ha!” lấy sự thông minh của Mặc Hi sao có thể không nhìn ra sự cố ý của Lạc Nguyệt, cũng chỉ đành cười nói: “Tớ đã biết, nhưng mà tất cả phải có sự chuẩn bị.” Nói xong nhìn về phía đám người Phong Phiêu Miểu, hỏi: “Nói một chút, thực lực hiện tại của mọi người thế nào?”
Phong Phiêu Miểu nở nụ cười, tràn đầy tự tin, “Kỳ thật Vương hậu không cần khẩn trương như thế, phải biết rằng chúng tôi lúc trước là chiến tộc đệ nhất của Vương, thực lực mỗi người đều vượt qua thần nhân đấy, chỉ có điều ở đây bị phong ấn nên lực lượng bị áp chế, còn tầm khoảng cấp Thánh thôi, tôi và Tế Tự đều là cấp Đế.”
“Cấp Thánh à…” ngàn tên cấp Thánh, thực lực như thế tuyệt đối cường đại, chỉ là trước mặt cấp Đế, cấp Thánh cũng vô dụng.
Dường như nhìn ra suy nghĩ của Mặc Hi, Phong Phiêu Miểu nói tiếp: “Vương hậu không nên xem thường chúng tôi đâu đấy! Phải biết rằng chúng tôi có thân thể bất tử, trừ khi máu thịt của chúng tôi bị đốt hết, bằng không chúng tôi sẽ không bao giờ chết!”
“Có ý gì?” Mặc Hi sững sờ, liền nhìn thấy Phong Phiêu Miểu duỗi một cánh tay ra trước, sau đó không chút lưu tình chặt đứt lìa cánh tay trái của mình.
Nhất thời, máu tươi phun ra, khiến cho mọi người đều chấn động, Mặc Hi cũng hơi kinh ngạc, nhưng không có hành động gì, vì cô biết Phong Phiêu Miểu làm như thế tuyệt đối có đạo lý của chính mình.
Quả nhiên, khuôn mặt Phong Phiêu Miểu vẫn mang bộ dáng tươi cười, trên cánh tay ngay đoạn bị đứt chợt chớp động ánh sáng màu đỏ, sau đó không đến một giây, đoạn tay bị chặt đứt kia đã hoàn toàn khôi phục lại nguyên dạng, thậm chí một chút vết tích cũng không có, điều này bảo sao mọi người không kinh, như thế nào không sợ.
“Xem đi! Chính là như vậy, cho nên không cần phải quá lo lắng.” Khuôn mặt Phong Phiêu Miểu tràn đầy tự tin nói “Hơn nữa chiến kỹ trong tinh cầu này cũng không thể so sánh với chúng tôi, không tính tôi và Tế Tự, một địch mười cũng không phải là vấn đề, một nhóm từ vài người đến mười người bọn hắn kết hợp lại có thể giết được một cấp Đế là chuyện vô cùng đơn giản!”
Mặc Hi vừa mới hoàn hồn từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, nhất thời không biết phải làm thế nào, mà xoay người nhìn về phía Lãnh Nặc Nho cười nói: “Anh đã sớm biết à, vậy mà không cho em biết, khó trách vẫn luôn biểu hiện bộ dáng không có gì đáng phải lo lắng!” “mặc mặc.” Lãnh Nặc Nho khẽ hô lên một tiếng, cánh tay đang nhéo bên hông hắn càng lúc càng dùng sức, nhưng mà… chỉ thấy hắn nhẹ nhàng cười cười “ Em không cần dùng thêm sức đâu, đối với thân thể của anh bây giờ, thế này cũng không một chút cảm giác đấy.”
Vì sao không nói ư? Không phải vì muốn chứng kiến thần sắc bây giờ của Mặc Hi ư? Mà lúc này Lãnh Nặc Nho đã đạt được mục đích nên khuôn mặt càng lúc càng tươi rói.
“…”Mặc Hi không đường lựa chọn, dường như Lãnh Nặc Nho càng lúc càng bị làm hỏng, chỉ là hắn luôn có khả năng làm cho cô buông lỏng, cuối cùng cô đành phải buông tay, dáng tươi cười trên mặt cũng không còn nặng nề như lúc đầu nữa.
“Nói như vậy, là không có ý định tăng thực lực của chúng tôi nữa sao?” Lạc Nguyệt nhìn xung quanh một lượt, có chút tiếc nuối nói.
“Không!” Mặc Hi phủ nhận, “Trong chiến đấu luôn luôn phát sinh biến hóa đấy, có thực lực, thì khả năng sinh tồn mới càng lớn, chỉ là không cần phải liều mạng như lúc đầu mà thôi.”
Cô chớp mắt, nhìn về phía Phạt Dược trong đám người “Phạt Dược, chuẩn bị có chuyện quan trọng giao cho anh rồi đây, tôi sẽ cho anh biết phương pháp luyện chế của một ít đan dược.”
“Vâng!” Phạt Dược thận trọng lên tiếng.
“Ha ha, vậy, thắng hay bại, sẽ quyết định ngay trận này.” Ánh mắt Mặc Hi nhìn trời, lạnh nhạt nói, một cổ hơi thở bá đạo tứ tán bốn phía.
Mọi người đều nhìn theo ánh mắt cô, bộ dáng vô cùng kiên định.
Trận chiến này, tất thắng, phải thắng!
Tiếp về sau đó, khắp thành Đế Do đều truyền ra từng trận tiếng kêu thống khổ, bởi vì thân thể của bọn hắn bị Mặc Hi đoán tạo, một phần cũng vì tác dụng của đan dược, công với sự bạo trướng của năng lượng.
Nhưng mà cái giá phải trả có đắt thì mới đi kèm với thành quả nhận được, mọi người, đều đang chờ đợi một ngày phá kén thành bướm!
Bầu trời trong xanh, thành Đế Do một mảnh an tĩnh.
Lúc này, một đám đội ngũ đứng trật tự trên cao, dẫn đầu là hai người mặc quần áo một trắng một đen, rất nổi bật, khuôn mặt càng khiến người người kinh diễm, đúng là hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho.
Chỉ thấy Mặc Hi vốn dĩ đang nhắm mắt lúc này lại đột nhiên mở ra, bên trong đã là một mảnh điện quang chớp động, khóe miệng gợi lên nụ cười nhàn nhạt, tay nắm chặt lại Tử Thiên liền xuất hiện trong tay cô, sau đó liền nghe cô cười nói: “Tới lúc hành động rồi! Các vị, nếu muốn chiến, bị công hay chủ công, mọi người chọn cái nào?”
“Chủ công!” không một chút do dự, mọi người đều đồng loạt trả lời, phải biết rằng những trận chiến trước kia, đều là mỗi ngày tử thủ, một lần này, nếu phải chiến, lại phải tất thắng, dĩ nhiên là muốn làm chủ công!
“Tốt! Cùng tôi tiến lên!” Mặc Hi cười nói, thân chợt động đã bay đi theo hướng Thanh Dực chỉ điểm.
Không sai, từ ngày đám người Phong Hàn Hách rời khỏi, Mặc Hi đã kêu Thanh Dực theo dõi bọn hắn, nhưng lúc đầu vì có trận pháp ngăn cản nên mãi tới mấy ngày sau nó mới tìm ra được vị trí chính xác, mà trong ngày hôm nay, nó liền cảm thấy Phong thị có dị động, liền thông tri cho Mặc Hi biết.
Lệnh vừa ra, thân ảnh mọi người đã tiến về phía trước, đi theo Mặc Hi.
Bởi vì đã đạt đến cấp Đế nên tốc độ đuổi theo của hai phương nhân mã vô cùng nhanh chóng đấy, chỉ không đến một lát, song phương đã chạm mặt, mà khi Phong thị nhìn thấy đám người Mặc Hi thì vô cùng kinh ngạc, dẫn đầu là một người đàn ông tuấn mỹ, nhưng xem qua hắn cũng không phải là một cấp Đế bình thường có thể so sánh được đấy.
Sau khi nhìn thấy Mặc Hi, ánh mắt người đàn ông cũng chỉ chợt lóe vẻ kinh dị, sau đó liền khôi phục lại bình thường, phát ra khí thế “Cô chính là Mặc Hi?”
“Ha ha, Phong thị mọi người chỉ phái ra vài người thế này thôi sao, không sợ chúng tôi đánh lén hang ổ mọi người à?” Mặc Hi nhìn người đàn ông nọ cười đáp, linh thức đã trải rộng nhìn thấu nhân mã của bọn chúng, mười vị cấp Đế, trăm vị cấp Thánh, đây là thực lực của Phong thị sao? Tại Thủy Lam Tinh rất khó thấy được cấp Đế cũng như cấp Thánh, vậy mà Phong thị tùy ý có thể phái ra số lượng thế này, nhưng hình như đây là vẫn chưa dốc toàn bộ lực lượng thì phải.
Nhưng mà nếu chỉ dùng chút nhân mã này để chèn ép được đám người Mặc Hi, thì quả là người si nói mộng rồi.
“Ha ha, tự đại cũng không phải là đức tính tốt…” lời còn chưa nói xong, mắt người đàn ông đột nhiên trợn trừng, nhìn đám người phía sau Mặc Hi, một cảm giác kinh khủng bốc từ dưới chân lên đỉnh đầu hắn, “Sao có khả năng, căn cứ theo thông tin, thành Đế Do mọi người chỉ có tối đa khoảng bốn cấp Đế, không thể hơn, tại sao lại đột nhiên xuất hiện … đúng…. Bọn hắn! Theo tư liệu bọn hắn cũng chỉ là cấp Hoàng hoặc cấp Thánh, sao lại có thể trở thành cấp Đế rồi!”
Người đàn ông chấn kinh thế này cũng không thể trách hắn, lúc này mới bao nhiêu lâu, thành Đế Do đột nhiên xuất hiện vô số cao thủ như thế, hơn nữa căn cứ vào tư liệu mà nói, thì nhiều tháng trước, khi Phong Hàn Hách trở về bọn hắn cũng vẫn chỉ là cấp Hoàng hoặc cấp Thánh mà thôi, thậm chí còn có cấp Vương, giờ phút này thực lực từng người đều tăng tiến lên một cảnh giới, thậm chí có người còn tăng lên hai đến ba cảnh giới, điều này bảo hắn sao có thể bình tĩnh.
Lúc này, bên phía Mặc Hi, cộng thêm bốn người Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho, Phong Phiêu Miểu, Tế Tự thì có khoảng mười mấy vị cấp Đế, mặt khác đều là cấp Thánh, đương nhiên, người đàn ông kia căn bản không có khả năng nhìn ra đẳng cấp của bọn người Phong Phiêu Miểu, còn hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho thì hắn dựa theo tư liệu mới biết hai người họ là cấp Đế mà thôi.
Mà những người trở thành cấp Đế kia chính là mấy người Doãn Nghi, Hắc Ảnh, Phạt Nhận, Xích Tây, An Dĩ Mẫn…
“Sao có khả năng… thời gian ngắn như thế…”
“Ha ha, không có gì là không có khả năng cả.”Mặc Hi thẳng thắng nói, Tử Thiên trong tay chỉ thẳng về đám người của người đàn ông kia, cười nói “Nếu là để thăm dò thực lực, thì mọi người nên chuẩn bị tâm lý tử vong đi là vừa!”
Dưới ánh mắt sợ hãi của người đàn ông kia, giọng nói của Mặc Hi giống như tuyên cáo của tử thần.
“Chư vị! Giết! Một cũng không lưu!”
Lệnh vừa buông xuống, Mặc Hi là người đầu tiên cầm Tử Thiên xuyên suốt người đàn ông đang dẫn đầu, mà người đàn ông kia càng sợ hãi mở lớn mắt, nhìn Tử Thiên đang xuyên qua đan điền của mình, máu tươi không ngừng trào ra khỏi miệng “Làm sao… sao có thể như vậy? Rõ ràng…”
Hắn muốn nói, rõ ràng trong tư liệu, cô ta chỉ mạnh hơn cấp Đế bình thường một chút mà thôi, nhưng mà vì cái gì hắn ở trước mặt cô, một chiêu cũng trốn không thoát, năng lượng xung quanh cơ thể hắn một chút cũng không cách nào ngăn cản được công kích kia, tánh mạng của hắn lại bị đoạt đi một cách đơn giản như vậy.
Người đàn ông này làm sao có thể hiểu được, tư liệu bọn hắn căn cứ là dựa theo tiêu chuẩn lực chiến đấu lần đầu Mặc Hi xuất hiện trở lại đấy, mà ngày đó, Mặc Hi lại liên tục thi triển hai lần kinh lôi, cơ thể mệt mỏi đến mức thổ máu, mặc dù công kích kia vô cùng cường đại, nhưng rõ ràng sau khi cô sử dụng xong chiêu đó thì chỉ có thể mặc người khác chém giết, cho nên bọn hắn đánh giá Mặc Hi cũng không mạnh lắm.
Nhưng trên thực tế, nếu như Mặc Hi rót linh lực vào Tử Thiên, thì ngay cả Lãnh Nặc Nho cũng phải cẩn thận ứng phó, thậm chí rơi xuống hạ phong, về lâu về dài cũng không phải là đối thủ của Mặc Hi, cho nên người đàn ông với cái vòng năng lượng bảo hộ trước mắt này làm sao có thể ngăn cản được công kích của Mặc Hi cơ chứ.
Một lát sau, Mặc Hi đưa tay rút Tử Thiên ra, đảo mắt nhìn quanh, liền thấy đội ngũ vừa hơn trăm người kia lúc này chỉ còn lại hai tên cấp Đế, và cũng bị Lãnh Nặc Nho và Phong Phiêu Miểu kích sát trong nháy mắt, cả quá trình không đến mười giây, mười tên cấp Đế, trăm tên cấp Thánh bị diệt sạch sẽ, tình huống như vậy nếu để người bình thường thấy được, thì sẽ phải kinh thế hãi tục nhường nào!?
“Người quá ít, hơn nữa căn bản không thể ăn.” Khuôn mặt Phong Phiêu Miểu hiện lên một vòng ngọt ngào vui vẻ, khóe miệng còn sót lại một tia máu.
Đối với việc này, Mặc Hi cũng chỉ cười nhạt một tiếng: “Đội ngũ này chỉ để thử thực lực của chúng tôi thôi, cứ tiến về phía trước, trực tiếp công kích vào gia tộc Phong thị.”
Quả thật, nhân lực của hai phương nhân mã hoàn toàn cách biệt, phải biết rằng bọn họ đến đấy đã có chín vị cấp Đế, cộng thêm bốn người Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho, Phong Phiêu Miểu, Tế Tự đều không phải là cấp Đế bình thường có thể so sánh được đấy, lấy một địch mười, thậm chí địch trăm cũng không phải là vấn đề, càng huống chi hơn ngàn người Liêu Tộc, thêm sáu trăm thành viên Lôi Phạt, và mấy chục vị cường giả của thành Đế Do, đội ngũ vừa đến kia sao có thể là đối thủ của bọn hắn chứ?
Nếu thực sự thành Đế Do chỉ có bốn gã cấp Đế là đám người Mặc Hi, hơn nữa thực lực cũng giống như các cấp Đế khác của Thủy Lam Tinh, vậy thì đội ngũ vừa rồi quả thật có thể một kích tất sát bọn hắn, nhưng mà hết lần này đến lần khác lại không phải!
“Đi thôi! Tiến về phía trước!” Mặc Hi vung Tử Thiên lên, dù cho mới vừa giết chết một người, nhưng trên Tử Thiên không dính một giọt máu nào, vẫn lóng lánh như cũ.
Sưu sưu sưu__
Mấy ngàn nhân mã đều biến mất trong nháy mắt.
Lúc này, nội bộ gia tộc Phong thị trong dãy núi Vô Tận, trong nháy mắt đã truyền tới một tiếng thông báo, chính là chuyện người đàn ông kia đã bị giết chết, mà dường như kết quả như vậy cũng đã nằm trong dự liệu, nhưng vẫn không nghĩ đến hắn sẽ bị giết nhanh như vậy, chỉ thấy đầu não trong Phong thị nhất thời ra một loạt mệnh lệnh, ai cũng không nghĩ tới, một thành Đế Do nho nhỏ như vậy lại có thể trưởng thành đến tình trạng như vậy, lại có thể chống lại một gia tộc ẩn thế như Phong thị, thậm chí…
Tựa hồ có cái gì chống lưng cho bọn họ?
Ngay trong lúc Phong thị đang thương thảo, đột nhiên trên bầu trời truyền tới tiếng quát khẽ của thiếu nữ.
“Phong thị, nên ra đón khách đi chứ!”
Hống____
Chấn kinh, một mảnh chấn kinh, ai cũng không nghĩ đến chuyện bọn người Mặc Hi có thể tìm ra được dãy núi Vô Tận, phải biết rằng ở đây đã được lão tổ tông của Phong thị bố trí trận pháp đấy! Cho dù thật sự tìm ra được, thế nhưng bọn hắn cũng dám tới đây tuyên chiến, chuyện này hoàn toàn biểu thị cho việc bọn hắn muốn đối kháng với Phong thị, hủy diệt Phong thị sao?
“Đi ra ngoài! Phái người ra nghênh đón, Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho, có thể lưu thì lưu, không thể thì một cũng không lưu!” một giọng nói lạnh lùng vang vẳng khắp cả dãy núi Vô Tận, chấn động kinh thiên, càng làm cho tất cả thành viên trong Phong thị chấn kinh, bởi vì chỉ là một thành Đế Do nho nhỏ cũng có thể khiến cho lão tổ tông của Phong thị trực tiếp ra lệnh, hơn nữa nhìn bộ dáng là muốn rời núi ra nghênh chiến, điều này bảo sao đám người bọn hắn không chấn kinh cho được chứ?
Xem ra, thành Đế Do không còn một chút đường sống rồi!
Đó là cách nghĩ của tất cả mọi người bên trong Phong thị, bất kể là Phong thị, hay là các cấp Đế khác đang ẩn cư trong Phong thị, hoặc trợ giúp Phong thị, hoặc bảo trì trung lập, đương nhiên, 60% đều bảo trì trung lập đấy.
Lúc này, đám người Mặc Hi cũng đang vô cùng kinh ngạc với kiến trúc trước mắt, một kiến trúc cổ đại được núi non bao quanh giống như tiên cảnh, thật sự rất xinh đẹp, chỉ là sợ không tới bao lâu nữa, ở đây sẽ thành một trang lịch sử bị phá hư rồi!
Lúc này Thanh Dực cũng đa tới bên cạnh Mặc Hi, nhìn cô cười nói: “Chủ nhân, em làm không tệ nhỉ!”
“Ha ha! Ừ!” đối với việc thích được khen của Thanh Dực, Mặc Hi liền cười thừa nhận năng lực của nó, sau đó lại nhìn hết thảy trước mắt, Phong thị, quả nhiên không đơn giản a, trận thế như vậy, chỉ sợ sắp tới tuyệt đối sẽ là một trận chiến không đơn giản rồi!
Nhưng mà, không thể không chiến!
Mọi nguuời phía sau cũng không một ai toát ra vẻ sợ sệt, có chăng chỉ là khuôn mặt trầm trọng, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định đấy, tất cả, sẽ được quyết định tại đây!
Sưu sưu sưu___
Vô số tiếng phá không vang lên, chỉ trong một lát, đã xuất hiện vô số thân ảnh giữa không trung, đứng đối đầu với đám người Mặc Hi, Mặc Hi dùng linh thức quét qua, dĩ nhiên có hơn trăm vị cấp Đế, mà cấp Thánh cũng mấy ngàn người, đây chính là thực lực của Phong thị sao? Quả nhiên vô cùng cường đại, nhưng dù thế đi chăng nữa cũng không thể không chiến! Mà từ linh thức cô cảm giác được, tất cả thế này còn chưa phải là toàn bộ thực lực của Phong thị, đành phải giết đến khi toàn bộ bọn hắn ra tràng thôi!
“Mặc Hi!” một người đàn ông đứng ở hàng đầu nhìn Mặc Hi lạnh lùng nói “Chống lại Phong thị, cô chắc chắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, hoặc là cô thật sự có năng lực gì đó vô cùng đặc biệt, có thể làm cho một thành Đế Do nho nhỏ trong thời gian ngắn đã có được thực lực như ngày hôm nay, nhưng mà, so với Phong thị mà nói, chưa phải là gì cả!”
“Phải đánh rồi mới biết câu trả lời chứ?” so về nhân số của hai bên, quả thật bên Phong thị nhiều hơn không chỉ một vài người, nhưng mà Mặc Hi không vì thế mà cho rằng bên cô không có thực lực để liều mạng, phải đánh rồi mới biết, đúng không?
“Rất tốt! Vậy để tôi cho đám kiến hôi biết thế nào mới thật sự là cường đại!” người đàn ông cũng không nói quá nhiều, ra lệnh một tiếng, toàn bộ đều xuất quân.
“Từng người tự bảo vệ chính mình!” Mặc Hi phân phó một tiếng, chuyển đầu đối mắt với Lãnh Nặc Nho, nhìn thấy sự tín nhiệm và dịu dàng trong mắt đối phương, làm cho cả thế xác và tinh thần đều vô cùng ấm áp, chỉ cần có cô/anh ở bên cạnh, thì còn phải sợ chuyện gì nữa chứ?
“Giết!”
Cô ra lệnh một tiếng, sau đó cả người dẫn đầu lao về phía một cấp Đế gần nhất, ánh sáng tràn ngập màu sắc bao phủ xung quanh Tử Thiên, một thân bá khí, tốc độ kinh người không có đối thủ, đây chính là kiếm pháp Tử Thiên, Lôi Thần chi kiếm pháp.
Xoẹt xoẹt xoẹt__
Một lát sau, liền thấy trên chiến trường chớp động vô số lôi điện tím trắng, mỗi một khắc nó xuất hiện, chính là một mạng người, khiến cho người người sợ hãi, đây là kiểu thực lực gì vậy?
Một bên khác, Lãnh Nặc Nho với hai mắt đỏ hồng, tay chớp động huyết quang, lân phiến đỏ hồng bao phủ toàn bộ hai cánh tay, tàn nhẫn xé đôi những đối thủ cận chiến trước mắt, cho dù là xa chiến cũng là máu huyết chớp động, tiếng la hét của đám người lặp đi lặp lại, hắn giống như ma thần tại thế.
Có cái gọi là một kẻ làm quan cả họ được nhờ, nhờ hai người Mặc Hi và Lãnh Nặc Nho mở đầu như thế, nên chỉ sau một lát, cả hai đã trảm sát không dưới trăm người, cấp Đế lẫn cấp Thánh, bọn hắn cũng không thèm để ý, chỉ biết là ai đứng trước mắt, liền giết!
Quét, thế không thể cản!
Hai màu tím bạch và đỏ hồng không ngừng chớp động, hơi thở lạnh như băng cùng với hơi thở hủy diệt bá đạo, rung đông tâm linh của tất cả mọi người.
“Ha ha ha! Sao có thể để cho mình Vương và Vương hậu giết đã tay như thế? Bọn nhóc! Giết cho tôi! Tha hồ ăn đi!” bên trong tử chiến, Phong Phiêu Miểu hét lên, miệng chợt há ra đã xuất hiện một cặp răng nanh, đôi đồng tử chuyển thành màu vàng yêu dị mà sáng rọi, trên ngón tay cũng chớp động huyết quang, kích sát từng kẻ thù trước mặt.
“Rống!” tiếng gầm nửa giống người nửa giống thú vang lên, miệng lớn của ngàn tên Liêu tộc há ra, con ngươi màu vàng chớp động, một chút cũng không chần chờ phi thẳng tới đám người Phong thị, cho dù thân thể bị chém đứt đoạn, thì cũng được hồi phục trong nháy mắt, khiến người người sợ hãi.
Máu huyết tung bay, hoàn toàn giống như đánh giết, Phong thị không có một chút cơ hội phản kháng, rốt cuộc là chiến đấu kiểu gì vậy, giống như vừa tới lúc chiến đấu, Mặc Hi, Lãnh Nặc Nho đều biến đổi từ ôn hòa thành tử thần, không một chút lưu tình, liều mạng dốc sức đồ sát.
Mà người Liêu tộc giống như được trời sinh ra để chiến đấu vậy, phương thức chiến đấu một kích tất sát kia, hành vi không sợ chết kia, kể cả năng lực tái sinh trong nháy mắt kia, này bảo sao đám người Phong thị có thể giết họ được chứ?
Đừng nói là đám người Phong thị, ngay cả đám người thành Đế Do nhìn thấy cũng lạnh người, kẻ thù như vậy, chỉ nghĩ tới thôi cũng khó có thể thừa nhận rồi! Bọn hắn đều nghe theo lệnh Mặc Hi, từng người chiến đấu và cũng chú ý bảo vệ tính mạng của mình, bởi vì một khi bọn hắn làm được như thế thì Mặc Hi mới không cố kỵ trảm sát kẻ thù.
“A…a.a.a.a!”
“Quái vật! Quái vât!”
“Quái vật! Này không phải người! Căn bản họ không phải người!”
“…”
Chiến đấu còn chưa kéo dài hết vài phút, Phong thị đã liên tiếp bị bức lui về sau, tiếng sợ hãi nối tiếp nhau vang lên, kích thích tâm thần mọi người, mà câu quái vật bọn hắn nói về ai cũng chưa biết được, có lẽ trong lòng bọn hắn, giờ phút này bọn người Mặc Hi đều là quái vật.
“Ha ha! Quái vật!? Tôi chưa từng nói mình là người mà!” nhìn khuôn mặt sợ hãi đến mức tái nhợt trước mắt, Phong Phiêu Miểu giơ lên nụ cười yêu kiều ngọt ngào nói, lẽ lưỡi liếm bờ môi hồng nhuận, ngón tay khẽ động, đã trảm sát người nọ, máu đỏ tươi dường như bị cái gì đó hấp dẫn, đều bị hút vào trong cánh tay kia, thân thể người nọ hoàn toàn bị biến thành xác khô.
“Thật xấu xí quá đi.” Cười nhạt một tiếng, thân chợt động đã hướng về phía một người khác.
Các vị cấp Đế cầm đầu vốn dĩ đang ẩn bên trong Phong thị để xem cuộc vui thì lúc này lòng ai cũng đều lạnh lẽo và trầm trọng, này là quái vật phương nào? Bất tử!? Bất tử kiểu của họ cùng với bất tử của cấp Đế không giống nhau, bọn hắn có tính mạng vô hạn còn đoàn người kia căn bản là giết không chết? Này bảo bọn họ làm sao đánh!? Phong thị… dường như gặp phải đối thủ rồi.
Mà khiến bọn hắn càng thêm nặng nề chính là, thành Đế Do trước mắt này vốn dĩ chỉ là một thành trấn ngoại thế nho nhỏ, thế nhưng chỉ trong một thời gian ngắn bọn hắn lại phát triển thành bộ dáng thế này, này bảo sao bọn hắn không cảm thấy áp lực, cộng thêm Lãnh Nặc Nho và Mặc Hi còn chưa tới ba mươi tuổi! Này là thực lực và thiên phú như thế nào mới được!? Hoặc là nói bọn hắn nhận được gì từ Thần chi tức tối chi địa!
Tác giả :
Tiêu Gia Tiểu Khanh