Ngọt Tựa Như Đường
Chương 118
Lịch học trên lớp vào học kỳ hai rõ ràng căng thẳng hơn hẳn học kỳ một, ngay cả thầy cô giáo cũng nghiêm túc hơn bình thường. Kỳ này bọn họ đã học xong toàn bộ chương trình trong sách giáo khoa, đến lớp chỉ có giải đề và giải đề, giờ học cũng bị đẩy lên đến sáu giờ tối mới được nghỉ, thế nhưng cả học sinh và giáo viên đều không dám kêu ca, tại vì chỉ còn hơn nửa năm nữa thôi là sẽ diễn ra kỳ thi quan trọng nhất trong đời học sinh.
Từ hôm Phong chuyển về Quảng Ninh, Dương vẫn thản nhiên như thường, nên đến lớp thì đến lớp, nên đi chơi vẫn đi chơi, bạn học có người an ủi có người chỉ trỏ, nhưng mà Dương cứ bơ đi, chỉ là mấy đứa bạn không chịu nổi lên tiếng cãi lại.
Những lúc như vậy Dương thường can ngăn bạn, sắp thi tốt nghiệp, làm gì cũng phải tém tém lại.
Nhưng chính Dương cũng không ngờ người bênh vực mình nhiều đến thế, lúc đầu chỉ là lén lút, sau này đều công khai. Ví dụ như Long, Dương cứ tưởng lũ trai thẳng như gã sẽ kỳ thị, cuối cùng gã lại dùng nick thật đăng một bài bênh Dương và Phong trên diễn đàn, ngôn từ còn có chút lên án giáo viên.
Nghe Hoàng Anh nói thì mới biết lúc đầu là Long, từ đó dẫn đến hàng loạt bài viết theo sau, thậm chí có thư gửi về cho nhà trường yêu cầu xoá bỏ hình phạt cho hai người. Một số người còn dẫn bài về ủng hộ hôn nhân đồng giới lên hẳn diễn đàn trường.
Những điều đó xảy ra khi cậu nghỉ học, cậu chỉ biết qua lời kể của đám bạn thân. Lúc cậu được ông Đức trả lại điện thoại, lướt một vòng đã nhìn thấy bài viết ác ý bữa nọ bị gỡ, đứng đầu toàn là mấy bài viết ủng hộ.
Trong cuộc sống này không thể tránh khỏi nhiều điều bất công, nhưng ở đâu đó xung quanh sẽ có người tốt luôn luôn đứng về phía bạn.
Bất ngờ còn ở đằng sau, ngày 27/1/2017, Khi danh sách thi học sinh giỏi được phát về, tên bạn trai cậu chiễm trệ ngay giải nhất Toán quốc gia. Lúc này hắn đã chuyển trường nhưng hào quang còn mãi, thậm chí còn được dán ảnh và tên ở bảng danh dự.
Cùng ngày hôm đó, trên diễn đàn trường lặng lẽ xuất hiện một bài viết tự thú đến từ nick Anonymous User, nói rõ sai lầm và xin lỗi về những ác ý cậu ta dành cho Dương và Phong. Bài viết này làm toàn trường chấn động, bởi vì tên người ký tên lại chính là Nguyễn Hồng Nam, lớp trưởng lớp 12A7.
Nam lần này được giải nhì quốc gia môn Tiếng Anh, lẽ ra là niềm tự hào của nhà trường nhưng cậu ta lại xin nghỉ học từ tuần trước, có người đồn đại lý do vì cậu ta bị công an đến tận nhà điều tra.
Cậu ta bị kết hai tội, một là đưa hoặc sử dụng trái phép thông tin mạng máy tính, mạng viễn thông được quy định tại điều 288 – BLHS 2015. Thứ hai là điều 155 - BLHS 2015, người phạm tội có hành vi xúc phạm nghiêm trọng đến nhân phẩm danh dự người khác dưới mọi hình thức. Ví dụ đưa lên trang mạng internet hình ảnh riêng tư mang tính bêu rếu làm nhục người khác dẫn đến phản ứng gay gắt của dư luận. Thế nhưng may là tình tiết nhẹ cho nên cậu ta chỉ bị phạt tiền cảnh cáo.
Đến lúc bức thư thú tội được đăng lên nhà trường đồng thời cũng thông báo tin cậu ta nghỉ học.
Dưới bài viết là hàng loạt những bình luận công kích mắng chửi, Hoàng Anh nghiến răng nghiến lợi gõ điện thoại mắng: "Trốn nhanh thật, thằng này giỏi, tao mà gặp được nó thì tao phải tẩn cho nên thân."
Dương không bình luận gì về chuyện này hết. Sau khi nhìn thấy bài đăng, cậu lập tức nhắn tin cho bạn trai, vừa biết được đây chính là tác phẩm của hắn và anh Minh cậu đã bật cười.
[Yang]: Vì sao tha cho cậu ta đơn giản vậy?
[Nghiện]: Việc lớn hoá việc bé, nhà trường không muốn mở rộng. Với lại tôi cảm thấy những người như thằng đó ấy mà, bêu tên lên diễn đàn là việc nhục nhã nhất trong cuộc đời cậu ta rồi, hơn nữa...
Khoé miệng Phong cong lên, nhắn tiếp.
[Nghiện]: Tôi nghe nói nếu công an xử phạt, án phạt đó còn đi theo cậu ta suốt đời, cậu ta vừa ích kỷ lại hay ghen tị như vậy, cậu đoán xem xảy ra như vậy cậu ta có chịu được không?
[Yang]: Tôi biết rồi, thôi đừng nhắc đến cậu ta nữa, cậu đang học môn gì vậy?
Thật ra không phải Dương vô tư không biết tức giận, lúc nghe được tin cậu cũng đã rất buồn, dù sao cậu và Nam học cùng một lớp gần ba năm, bọn cậu chưa hề xích mích gì, cậu không hiểu vì sao cậu ta lại phải hãm hại cậu với Phong?
Nhưng mà người cũng chuyển đi rồi, nếu cậu cứ suy nghĩ về vấn đề này mãi sẽ không tập trung vào việc gì được mất, vì vậy cậu quyết định gác lại một bên đã.
Dù sao bèo nước gặp nhau, cậu ta cũng chỉ là một người đã từng đi qua cuộc đời của Dương mà thôi. Vết chân lấm bùn đó cũng chẳng thể nào vấy bẩn nổi cậu.
[Nghiện]: Toán. Dạo này bọn tôi cũng toàn giải đề thôi.
[Nghiện]: Gọi video được không?
Dương ngay lập tức ấn gọi, cậu đang ngồi trong lớp dựa lưng vào tường, giờ cậu ngồi chỗ Phong hồi trước, còn Tuấn ngồi bên cạnh.
Phong thấy mặt bạn trai mình, tậm trạng tốt hơn hẳn, lại nhìn ra sau lưng Dương thấy học sinh đang nô đùa, hắn hỏi: "Lớp mình vẫn thế chứ?"
Phong ở màn hình bên kia cũng đang trong giờ ra chơi, hắn mặc đồng phục trường màu tím than pha trắng, mái tóc mới cắt ngắn, lộ rõ cặp lông mày rậm và đôi mắt sâu. Dương gật đầu, lia điện thoại một vòng. "Vẫn thế, nhưng cậu đi rồi chúng nó lại lười y như trước."
Phong cười, Dương đang định nói tiếp thì một khuôn mặt to chình ình đẩy hắn ra rồi ló đầu sát vào màn hình, cười toe toét: "Chào bạn Dương."
Dương cũng cười: "Chào bạn Vũ."
Phong đã nói hết chuyện của hắn cho mấy người bạn thân, cả ba người đều rất tò mò, liên tục hỏi han đủ điều, Dương cũng bị kéo vào các cuộc nói chuyện đó vài lần. Thế là giờ đây ai cũng biết rõ cậu là người yêu của Phong.
Cũng may là bạn Phong cũng giống như bạn cậu, chỉ ngạc nhiên một chút chứ không hề kỳ thị, Phong có được mấy người bạn như vậy cậu cũng yên tâm.
Nói chuyện với Vũ một lát chuông vào lớp đã reo, Dương tắt điện thoại đi, mấy đứa ngồi gần biết cậu gọi cho Phong bắt đầu hùa vào trêu đùa, lúc này Hoàng Anh và Tuấn đi vào thấy vậy cũng cười theo.
Nhân lúc cô giáo chưa vào, Hoàng Anh nhoài người xuống nói với Dương: "Tao nói cho mày một bí mật nhé, hôm nọ anh Phong còn nhắn tin cho tao nhờ chăm sóc mày, thậm chí còn bảo tao lưu tâm không để mày phải nghe mấy lời đồn đại. Ổng tâm lý thật đấy, ghen tị quá đi mất."
Tuấn cũng hùa theo: "Tao cũng nhận được tin nhắn y hệt, chắc tin nhắn copy paste cho cả bọn."
Dương gục đầu xuống bàn, mỉm cười ngọt ngào.
Thời gian trôi qua thật nhanh, từ hôm Phong đi Dương liền lao đầu vào học, ngay cả tết âm lịch cậu cũng không hề lơi là. Cậu chăm chỉ đi học lò, về nhà giải đề, đến điện thoại cho Phong cũng phải tận dụng mọi thời gian, thậm chí có hôm hai người cùng mở cuộc gọi rồi ai nấy tập trung vào giải đề, lúc có vấn đề cần hỏi thì hắn có thể tiện tay giúp cậu gỡ rối.
Thời gian học vẫn như trước, chỉ là cách nhau một cái màn hình.
Nỗi nhớ nhung tràn đầy nhưng cả hai đều giấu kín, chỉ biết phấn đấu hết mình cho tương lai.
Tết âm nghỉ mười ngày, hai người nhiều thời gian rảnh. Nhà Phong dạo này chào đón thành viên mới, hơn nữa lời hứa với bà Sinh còn đó cho nên hắn không thể đi thăm Dương được.
Mới đầu Dương còn lo lắng về mối quan hệ của Phong với gia đình, không ngờ hắn lại khá để tâm tới cô em gái mới, liên tục chụp ảnh gửi cho Dương với giọng điệu phấn khởi.
Cô nhóc rất xinh xắn, hơi buồn một xíu là vừa sinh ra được hai tháng đã phát bệnh IGA bọng nước mãn tính thể nhẹ, bệnh này làm cho chân tay bé nổi những bọng nước khá lớn, nó có thể tự lành và không để lại sẹo, tuy vậy nhìn không được thẩm mỹ cho lắm.
Thế nhưng cả Phong với Dương đều thấy bé rất rất đáng yêu, hàng ngày chủ đề bàn luận của bọn họ đều liên quan đến em gái bé nhỏ.
Minh thực hiện lời hứa sang ở với Dương trong giai đoạn này, hắn nghiêm túc chỉ cậu học, cộng thêm cả Phong giúp đỡ, cuối cùng hai lần thi thử của Dương đều đạt kết quả khá cao.
Chụp ảnh kỷ yếu cũng khá vui vẻ, chỉ là thiếu Phong nên Dương không còn hào hứng như cũ, suốt buổi chụp cậu liên tục cầm điện thoại nhắn tin với hắn, đến lúc mọi người gọi mới phối hợp.
Cả lớp bắt đầu truyền tay nhau cuốn lưu bút, Dương cũng viết một cuốn, cố tình để trống một trang ở chính giữa. Cậu muốn khi nào gặp Phong, bắt hắn điền đầy trang giấy này.
Kỳ thi đại học năm 2017 diễn ra vào ba ngày từ 22 đến 24/6. Ngày học cuối cùng, thầy Hưng chủ nhiệm lên lớp nói dông nói dài một lúc lâu, cuối cùng thầy chúc cả lớp thi tốt, lúc đi ra ngoài Minh con còn kịp nhìn thấy khoé mắt thầy đã đỏ.
Cùng trong buổi chiều hôm đó, cả lớp cùng nhau viết một bức thư để cảm ơn công lao của thầy dìu dắt, có chữ ký của tất cả học sinh lớp 12A7.
Dương bước ra khỏi cổng trường cùng các bạn, cậu nhìn những tán hoa phượng vĩ rực đỏ một góc trời, lại nhìn sang tà áo trắng tinh của các bạn học bên cạnh. Tâm trạng thật khó tả.
Những thanh thiếu niên tuổi mới lớn, dường như sau hôm nay đã trưởng thành.
Ngày đầu tiên thi Ngữ Văn và Toán, ngày thứ hai thi các môn Khoa Học Tự Nhiên và Ngoại Ngữ, ngày thứ ba thi các môn Xã Hội.
Trước ngày thi, rất nhiều tin nhắn gửi đến lời chúc thi tốt. Anh Tú còn gọi điện chúc thật lâu, nhưng bất ngờ nhất là một tin nhắn đến từ người mà Dương không thể ngờ. Cậu đọc đi đọc lại tin nhắn mà vẫn không biết xử lý thế nào.