Ngọt Thê Động Lòng Người, Bá Đạo Tổng Giám Đốc Hảo Tình Thâm
Chương 62: Tình ý dấu không được
Chỉ thấy Đường Diệc Đình đang ngồi tư thế đẹp đẽ hai chân vắt chéo, mày rậm khẽ nhướng lên, nhìn về phía ống kính, khóe miệng khẽ nâng lên nụ cười nhẹ như có như không, “Không có mẫu hình cụ thể, chỉ cần có thể làm cho tôi động lòng là được.”
“Vậy nếu gặp người làm cho ngài động lòng, ngài sẽ chủ động theo đuổi sao?”
“...”
Đường Diệc Đình không có trả lời ngay, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ vai cái lên chỗ vịn, sau đó quay đầu, nhìn về phía Lý Nguyên Y, trong con ngươi trắng đen rõ ràng, giống như là ẩn chứa tình cảm cực kỳ phức tạp.
Trong lòng Lý Nguyên Y cứng lại, còn chưa kịp nhìn rõ, anh đã quay đầu, mặt hướng về thính phòng, mang theo vài phần kiêu ngạo từ lúc sinh ra đã có: “Tất nhiên sẽ như vậy, đến chết cũng không rời!”
“Thùng thùng thùng - - “
Giờ khắc này, rõ ràng Lý Nguyên Y nghe được tiếng tim mình đập, kịch liệt như vậy.
...
Trong lúc tiết mục gần tới hồi kết thúc, đột nhiên trong thính phòng lại có người đứng lên, ánh mắt không thiện cảm nhìn về phía Lý Nguyên Y: “Lý chủ bá, đoạn thời gian trước ngài ở kênh ( tài chính và kinh tế) hung hăng công kích Đường thiếu, hiện nay lại mời ngài ấy tham gia tiết mục, trong lời nói, lại bày tỏ tán thưởng đối với Đường thiếu. Tôi mạn phép mời ngài giải thích một chút, vì sao không đến một tháng, thái độ của ngài lại thay đổi nhanh như vậy? Hay là nói, trước đó là do ngài cố ý tuyên truyền, hấp dẫn sự chú ý của Đường thiếu, mượn cơ hội thăng chức sao?”
Oanh - -
Toàn trường ồ lên, biên đạo với nhân viên làm việc hiển nhiên không ngờ đến sẽ có người nói ra vấn đề bén nhọn như vậy, trong lúc nhất thời gấp đến độ đổ mồ hôi, lại cũng không nghĩ ra cách thức giải quyết, dù sao, đây chính là hiện trường của trương trình trực tiếp.
Sắc mặt Lý Nguyên Y hơi thay đổi, đầu dưa vận chuyển cực nhanh, thật vất vả nghĩ ra phải trả lời như thế nào, lúc này, thoáng một thanh âm trầm thấp. Giọng nói này, trước cô một bước, vang dội ở trên không studio...
*****
Lý Xương Húc đang ăn mừng trong phòng ở quán bar cùng với vài vị đồng nghiệp vì giải quyết được một vụ án lớn. Đột nhiên, có người cầm di động hô lên: “Sếp, đêm nay là tiết mục của Lý chủ bá, khách quý lại là Đường Diệc Đình!”
Vị cảnh sát nói chuyện, chính là fan chung thành của Lý Nguyên Y, cho nên dù đêm nay có bữa tiệc, anh ta vẫn nắm chắc cơ hội, vụng trộm lên mạng xem trực tiếp.
“Cái gì?” Vốn dĩ Lý Xương Húc đang vui vẻ trong nháy mắt gương mặt liền trầm xuống, liền đoạt lấy điện thoại của người kua, đập vào mi mắt anh ta, là khuôn mặt mị hoặc của Đường Diệc Đình kia. - -
“Lý chủ bá vẫn luôn là người an phận, hình tưỡng vẫn luôn rất tốt, bản thiếu ngưỡng mộ cô ấy đã lâu, vô cùng hy vọng có thể quen biết cô ấy, cô ấy cần gì phải dựa vào tuyên truyền như vậy để gây chú ý cho bản thiếu? Về phần thái độ, những người có mắt đều nhìn ra được, Lý chủ bá vô chùng chuyên nghiệp với việc mình làm, nếu bản thiếu là khách quý, tất nhiên phải được tiếp đãi, đây chẳng lẽ không phải vấn đề cơ bản nhất sao?”
...
Lý Xương Húc chứng kiến người xem nữ kia bị dọa cho xanh mặt, hiển nhiên bị khí thế của Đường Diệc Đình làm cho kinh sợ triệt để, mà em gái mình lại không nháy mắt ngắm nhìn Đường Diệc Đình, vòng quah con ngươi, hình như che dấu không được tình ý!
Điện thoại di động, bị anh ta nắm thật chặt, gân xanh trên khuôn mặt tuấn tú như ẩn như hiện, vốn dĩ không khí trong phòng đang tràn đầy vui mừng, bỗng nhiên bị một cỗ khí thế đè nén, trong nháy mắt yên tĩnh trở lại!
“Sếp, điện thoại di động của em!” Sợ điện thoại mình mới mua sẽ gặp nạn, cảnh sát nhỏ tuổi kia kiên trì, lấy điện thoại từ chỗ Lý Xương Húc về.
Lý Xương Húc hơi hốt hoảng, nắm chặt nắm tay, nhàn nhạt nhìn những thành viên trong đội một cái: “Mọi người tiếp tục vui chơi đi, toàn bộ ký tên tôi là được. Tôi đi trước.”
Anh ta nói xong, cầm chìa khóa xe lên, mở cửa đi ra ngoài.
Đường Diệc Đình, anh đừng mơ tưởng nhúng chàm em gái tôi!
- - - -
“Vậy nếu gặp người làm cho ngài động lòng, ngài sẽ chủ động theo đuổi sao?”
“...”
Đường Diệc Đình không có trả lời ngay, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ vai cái lên chỗ vịn, sau đó quay đầu, nhìn về phía Lý Nguyên Y, trong con ngươi trắng đen rõ ràng, giống như là ẩn chứa tình cảm cực kỳ phức tạp.
Trong lòng Lý Nguyên Y cứng lại, còn chưa kịp nhìn rõ, anh đã quay đầu, mặt hướng về thính phòng, mang theo vài phần kiêu ngạo từ lúc sinh ra đã có: “Tất nhiên sẽ như vậy, đến chết cũng không rời!”
“Thùng thùng thùng - - “
Giờ khắc này, rõ ràng Lý Nguyên Y nghe được tiếng tim mình đập, kịch liệt như vậy.
...
Trong lúc tiết mục gần tới hồi kết thúc, đột nhiên trong thính phòng lại có người đứng lên, ánh mắt không thiện cảm nhìn về phía Lý Nguyên Y: “Lý chủ bá, đoạn thời gian trước ngài ở kênh ( tài chính và kinh tế) hung hăng công kích Đường thiếu, hiện nay lại mời ngài ấy tham gia tiết mục, trong lời nói, lại bày tỏ tán thưởng đối với Đường thiếu. Tôi mạn phép mời ngài giải thích một chút, vì sao không đến một tháng, thái độ của ngài lại thay đổi nhanh như vậy? Hay là nói, trước đó là do ngài cố ý tuyên truyền, hấp dẫn sự chú ý của Đường thiếu, mượn cơ hội thăng chức sao?”
Oanh - -
Toàn trường ồ lên, biên đạo với nhân viên làm việc hiển nhiên không ngờ đến sẽ có người nói ra vấn đề bén nhọn như vậy, trong lúc nhất thời gấp đến độ đổ mồ hôi, lại cũng không nghĩ ra cách thức giải quyết, dù sao, đây chính là hiện trường của trương trình trực tiếp.
Sắc mặt Lý Nguyên Y hơi thay đổi, đầu dưa vận chuyển cực nhanh, thật vất vả nghĩ ra phải trả lời như thế nào, lúc này, thoáng một thanh âm trầm thấp. Giọng nói này, trước cô một bước, vang dội ở trên không studio...
*****
Lý Xương Húc đang ăn mừng trong phòng ở quán bar cùng với vài vị đồng nghiệp vì giải quyết được một vụ án lớn. Đột nhiên, có người cầm di động hô lên: “Sếp, đêm nay là tiết mục của Lý chủ bá, khách quý lại là Đường Diệc Đình!”
Vị cảnh sát nói chuyện, chính là fan chung thành của Lý Nguyên Y, cho nên dù đêm nay có bữa tiệc, anh ta vẫn nắm chắc cơ hội, vụng trộm lên mạng xem trực tiếp.
“Cái gì?” Vốn dĩ Lý Xương Húc đang vui vẻ trong nháy mắt gương mặt liền trầm xuống, liền đoạt lấy điện thoại của người kua, đập vào mi mắt anh ta, là khuôn mặt mị hoặc của Đường Diệc Đình kia. - -
“Lý chủ bá vẫn luôn là người an phận, hình tưỡng vẫn luôn rất tốt, bản thiếu ngưỡng mộ cô ấy đã lâu, vô cùng hy vọng có thể quen biết cô ấy, cô ấy cần gì phải dựa vào tuyên truyền như vậy để gây chú ý cho bản thiếu? Về phần thái độ, những người có mắt đều nhìn ra được, Lý chủ bá vô chùng chuyên nghiệp với việc mình làm, nếu bản thiếu là khách quý, tất nhiên phải được tiếp đãi, đây chẳng lẽ không phải vấn đề cơ bản nhất sao?”
...
Lý Xương Húc chứng kiến người xem nữ kia bị dọa cho xanh mặt, hiển nhiên bị khí thế của Đường Diệc Đình làm cho kinh sợ triệt để, mà em gái mình lại không nháy mắt ngắm nhìn Đường Diệc Đình, vòng quah con ngươi, hình như che dấu không được tình ý!
Điện thoại di động, bị anh ta nắm thật chặt, gân xanh trên khuôn mặt tuấn tú như ẩn như hiện, vốn dĩ không khí trong phòng đang tràn đầy vui mừng, bỗng nhiên bị một cỗ khí thế đè nén, trong nháy mắt yên tĩnh trở lại!
“Sếp, điện thoại di động của em!” Sợ điện thoại mình mới mua sẽ gặp nạn, cảnh sát nhỏ tuổi kia kiên trì, lấy điện thoại từ chỗ Lý Xương Húc về.
Lý Xương Húc hơi hốt hoảng, nắm chặt nắm tay, nhàn nhạt nhìn những thành viên trong đội một cái: “Mọi người tiếp tục vui chơi đi, toàn bộ ký tên tôi là được. Tôi đi trước.”
Anh ta nói xong, cầm chìa khóa xe lên, mở cửa đi ra ngoài.
Đường Diệc Đình, anh đừng mơ tưởng nhúng chàm em gái tôi!
- - - -
Tác giả :
Bảo Lạp