Ngốc Tướng
Chương 19 Trừng Phạt
Edit: Miee (OnhaMiee)
Beta: Phở
________________
Dây thừng của khách điếm vô cùng rắn chắc nhưng cũng có thể do Diêu Nguyên Trạm thật sự quá nghe lời, ngoan ngoãn ngồi trên ghế nhìn Vân Khương cười tủm tỉm trói mình lại.
Hai tay của hắn bị trói ở phía sau, sợi dây đỏ chắc chắn vòng qua thắt lưng, bên trên còn thắt một cái nút.
Y phục của Diêu Nguyên Trạm ngay lúc này đã bị lột sạch, nếu ai mà để người ta trói như vậy chắc chắn đều sẽ có cảm giác áp bách, bất an.
Nhưng đối với Diêu Nguyên Trạm mà nói thì hoàn toàn khác, hắn không có chút nào gọi là lo lắng, thậm chí dịch thân thể để cho Vân Khương thuận tiện trói hắn càng chặt hơn, nhìn chằm chằm y không chớp mắt, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh đôi môi và thân thể mềm mại của nương tử, mút qua cổ y dần dần di chuyển xuống lồng ngực, sau đó lại đi xuống...!
Vân Khương quỳ gối giữa hai chân Diêu Nguyên Trạm, bàn tay thon dài mềm mại vuốt ve túi tinh nặng trịch của nam nhân, xoa xoa hai cái.
Khi ngẩng đầu lên vừa vặn cùng Diêu Nguyên Trạm đối diện với nhau, quy đầu dựng thẳng trước mặt y, hắn lặng lẽ nuốt ngụm nước miếng, rốt cục hậu tri hậu giác cảm thấy khó chịu, nhịn không được ưỡn thắt lưng, năn nỉ:
"Nương tử giúp ta..."
Sau đó thấy người ngồi xổm ở giữa hông hắn cười khẽ một tiếng, đôi tay đại phát từ bi vuốt ve thân dương v*t chậm rãi lướt qua lỗ sáo xoa nắn vài cái, Vân Khương thuận thế tiến về phía trước.
Đầu tiên dùng chóp mũi cọ cọ lông lá rậm rạp dưới bụng nam nhân, tiếp đến si mê ngậm lấy quy đầu đã sớm đỏ như mận, say sưa bú mút.
Vân Khương ngậm vô cùng nhiệt tình, thế nhưng trước sau lại không chạm vào phần dưới quy đầu, lúc tay rời khỏi vẫn không quên vỗ về dương v*t, đi tới trước ngực mình, tự mình bóp nhẹ lên.
Y phục vốn ăn mặc lỏng lẻo, chỉ cần động tác nhỏ như vậy lồng ngực trắng nõn cơ hồ đã lộ ra hơn phân nửa, núm vú đỏ tươi bị chơi lớn xuyên thấu qua lớp quần áo ưỡn lên, theo động tác chơi vú của mình như ẩn như hiện, làm Diêu Nguyên Trạm nhìn tới đỏ cả mắt.
Nhưng hắn bị trói chặt vào ghế, cả hai tay đều không thể nhúc nhích, Diêu Nguyên Trạm thật muốn tiến đến trước ngực mềm mại của Vân Khương.
Giống như trước kia liếm núm vú của y, nhưng hện tại chỉ có thể ưỡn dương v*t đang bị Vân Khương cố ý trêu chọc, trong lòng ủy khuất tới cùng cực, những lời nói ra miệng cũng mang theo chất giọng khàn khàn:
"Ô, nương tử, ngươi thả ta ra..." Ánh mắt ngập nước, hệt như chú cún con đang phát tình mà bị người ta khi dễ.
Quy đầu bị kích thích lớn hơn một vòng, khi miệng ngậm đến đau nhức Vân Khương mới hài lòng buông ra, chậm rãi đứng thẳng người, tựa vào trong ngực Diêu Nguyên Trạm, một bên hỏi hắn thoải mái sao, một bên chủ động đem núm vú đưa đến bên miệng của hắn, mặc cho nam nhân cứ như đứa nhỏ gấp gáp ngậm mút sữa non.
Vân Khương xoa quy đầy nổi đẩy gân xanh làm cho kẻ ngốc càng ưỡn thắt lưng vào tay y.
Chờ kẻ ngốc từ trong miệng kêu lên một tiếng đau đớn, lúc hắn muốn bắn y lại dừng động tác trên tay, ngón cái chặn lỗ tiểu nhẹ nhàng bóp lấy, Diêu Nguyên Trạm kích động run lên vài lần! Lúc phóng thích bị chặn lại, Diêu Nguyên Trạm chỉ có thể run rẩy, ủy khuất nhìn Vân Khương giống như nhìn chủ nhân, cầu y.
Kẻ ngốc ngay cả xuất tinh cũng không nói, mỗi lần muốn bắn đều mang giọng mũi nói với Vân Khương rằng mình có thứ gì đó muốn đi ra.
So với trước kia, Vân Khương trên giường đối với hắn giờ phút này lại có thái độ khác thường, chậm rãi từ trên người hắn bò xuống, áo khoác lỏng lẻo ngồi trở lại bên giường, y không mặc tiết khố, hai chân giao nhau mơ hồ có thể trông thấy âm hộ non hổng cùng dương v*t thanh tú đang đứng thẳng tắp, Vân Khương không thèm để ý chút nào, dựa vào giường duỗi hai chân lên đùi Diêu Nguyên Trạm, chậm rãi đếm từng tội trạng của hắn đã gây ra.
"Thừa dịp đầu óc ta không tỉnh táo mà chiếm tiện nghi của ta." Chân duỗi về phía giữa hai chân Diêu Nguyên Trạm, bàn chân trắng nõn đặt lên dương v*t, nhẹ nhàng ma sát.
Diêu Nguyên Trạm bị kích thích khiến thân thể căng thẳng, nhìn chằm chằm hoa huy*t chảy nước giữa hai chân Vân Khương, hô hấp cũng ngày một nặng nề.
"Dỗ ta gọi ngươi là tướng công." Vân Khương giẫm đủ rồi, lại dùng ngón chân kẹp lấy quy đầu, làm gân xanh trên thân dương v*t giật giật vài cái.
"Còn vụng trộm nhìn chân sau của ta." Vừa dứt lời, Vân Khương liền đặt một chân khác lên, lòng bàn chân kẹp lấy thân trụ sưng lên của Diêu Nguyên Trạm, xấu xa giúp hắn chân giao.
Chưa từng thử qua cách chơi này bao giờ, dư vị cao trào của Diêu Nguyên Trạm vẫn không hề phai nhạt, hiện tại cứ nhìn chằm chằm ngón chân mềm mại của Vân Khương, hung hăng nuốt nước miếng.
Vân Khương đối diện với hắn, hai chân y tách ra kẹp lấy dương v*t của hắn, nơi riêng tư phấn nộn dưới thân quả thực nhìn rõ mồn một không sót một chút nào, hiển nhiên hắn cũng động tình đến lợi hại.
Ngọc hành đem vạt áo chống lên, hoa huy*t bên dưới ướt sũng chảy nước ướt dầm ướt dề, cánh hoa đỏ tươi hé mở, đói khát co rụt lại.
Y tùy ý vuốt dương v*t của mình, sắc mặt đỏ lựng liếm ướt ngón tay.
Trước mặt Diêu Nguyên Trạm, tự mình tách hai mép thịt mập mạp ra, xoa xoa hoa đế sưng lên, sau đó chậm rãi đem ngón tay đâm vào.
"A...!Thật thoải mái...!Cắm vào điểm dâm rồi." Vân Khương ở bên này tự cung tự cấp, Diêu Nguyên Trạm dĩ nhiên bị cảnh tượng Vân Khương thủ dâm trước mặt kích thích không hề nhẹ, chân kẹp quy đầu chủ động ma sát.
Hắn dùng sức giãy giụa muốn thoát khỏi dây thừng, hận không thể lập tức đem thứ vướng víu kia xé nát, nhào tới trên người mỹ nhân dâm đãng đang thủ dâm trước mặt hắn.
Vân Khương tự chơi đến sảng khoái, nhưng ngón tay chung quy vẫn kém dương v*t tráng kiện kia rất nhiều.
Bản tính thỏ yêu dâm đãng bị câu ra rất nhanh y đã cảm thấy không thỏa mãn, hừ nhẹ một tiếng, từ giữa hai chân Diêu Nguyên Trạm rút ra, xoay người nằm sấp trên giường, lại đưa tay xuống.
Động tác nằm sấp làm cho Vân Khương càng dễ dàng đụng phải điểm mẫn cảm, nhưng khổ cho Diêu Nguyên Trạm, lần này toàn bộ mông Vân Khương đều lộ ra, ngoại trừ thịt trai chảy nước giữa hai chân, cái lỗ nhỏ giữa mông trắng nõn cũng mơ hồ có thể thấy được, nhất là Vân Khương cố ý trêu chọc hắn, trong lúc rên rỉ ngón tay trắng nõn tách mở ra hai miếng thịt mềm mại, cố ý để hoa huy*t lộ cho Diêu Nguyên Trạm xem.
"Nương tử.", Diêu Nguyên Trạm quả thực muốn điên rồi, thanh âm Vân Khương cắm huyệt phát ra tiếng òm ọp òm ọp truyền đến bên tai hắn, nhất là còn không thỏa mãn hừ nhẹ, làm nũng nói không chen vào được tận cùng.
dương v*t cương cứng như muốn phát điên nhưng Vân Khương cư nhiên làm như không thấy, hắn khó chịu chết đi được, mở miệng: "Nương từ, ta có thể giúp ngươi!"
Vân Khương hình như lúc này mới chú ý tới sự tồn tại của hắn, ánh mắt lóng lánh nhìn hắn trong giây lát, mới chậm rãi tập trung lại, y rút ngón tay ra, vươn đầu lưỡi liếm liếm dâm dịch còn dính ở trên, ra vẻ suy tư nói: "Bảo bối có thể giúp ta không?"
Diêu Nguyên Trạm vội vàng gật gật đầu, đầy chờ mong giật giật thắt lưng, ý muốn nói Vân Khương hãy nhìn hạ thân cứng rắn tới phát đau của mình không chỉ nói liếm, ngậm dương v*t nhỏ, cọ cọ bướm dâm của nương tử cũng tốt nha, ô ô, Diêu Nguyên Trạm ở trong lòng khóc không ra nước mắt.
Hiện tại hắn trông như tiểu công cẩu đang trong thời kỳ động dục không được thỏa mãn, chỉ biết ưỡn thắt lưng phát tình, ngoài miệng nói có thể giúp Vân Khương nhưng thực tế trong lòng đang âm thầm vẫy đuôi, chờ mong phần thưởng của chủ nhân.
Nhưng Vân Khương hình như không để ý động tác của hắn mà trực tiếp xuống giường, cũng không thèm liếc mắt nhìn dương v*t cường tráng kia một cái, trực tiếp bò lên người Diêu Nguyên Trạm, hai đầu gối tách ra quỳ trên đệm ghế, ngón tay tách huyệt nhục ướt sũng ra, còn xoa xoa âm vật sưng tấy, ưỡn thắt lưng, đem cơn đói khát háo hức dâng lên trước mặt Diêu Nguyên Trạm, mềm giọng dụ dỗ: "Giúp ta liếm đi, chó con hư hỏng."
_________
Tên chương là trừng phạt, thực ra lại là phần thưởng ????.