Ngọc Diện Diêm Vương
Chương 8
Lưỡng tình tương duyệt giống như trong giấc mộng, Huyễn Thế cự tuyệt đề nghị trở lại Chung gia, quyết định đi theo Long Phong đến thế giới kia bắt đầu cuộc sống mới của bọn họ.
Nhưng là sự thật dù sao cũng là sự thật.
Không nói đến bộ dạng phẫn nộ của Chung Tân, chính là Chung Thực liền đến kiếm chuyện. Bởi vì quan hệ trên giường, Huyễn Thế liên tục vài ngày không xuống giường được. Chung Thực lại mượn cớ thăm bệnh tùy ý tiến vào gia môn, Long Phong rốt cục tức giận đến không thể nhịn được nữa đem nàng đá ra ngoài. Ai ngờ nàng dám tung lời đồn, nói Long Phong sắp cưới nàng, khiến cho bọn công tử bột thích nàng không ngừng tìm đến, làm cho Long Phong một chút thanh tĩnh đều không có.
Vốn định đến Trường An, chờ cơ hội trở về, kết quả cứ như vậy bị hủy trong tay Chung Thực, Long Phong quyết định đem chung thực giết.
Hôm nay, Chung Thật tìm tới cửa, vì tỷ tỷ nàng cầu hôn.
“Long Phong, tỷ của ta đệ nhất mỹ nhân thành Lạc Dương, hiện tại nàng muốn gả cho ngươi, ngươi hẳn là cảm thấy vinh hạnh mới đúng, ngươi cư nhiên cự tuyệt hôn sự này.”
“Ta nói cho ngươi, tỷ của ngươi dù có đẹp cũng không bằng ta, cho nên đối với tâm ý của Chung Thực ta tuyệt không cảm thấy vinh hạnh, nếu không phải lúc trước các ngươi luyến tỷ tình kết khiến cho ta cảm thấy thú vị, ta ngay cả xem cũng sẽ không liếc mắt đến nữ nhân tâm ngoan thủ đoạn như vậy. Bất quá ta cũng cảm kích các ngươi, nếu không phải bởi vì ta đối các ngươi có ấn tượng, ta cũng sẽ không cứu Huyễn Thế, cũng sẽ không biết Huyễn Thế.”
Nói thật ra, Chung Thực này cũng có việc làm đúng, nàng cũng có thể coi là bà mối của Huyễn Thế, cho nên Long Phong quyết định tha thứ cho Chung Thực một lần.
Chung Thật tức giận trở về mang theo gia đinh đến bắt Long Phong, gia đinh đương nhiên không phải đối thủ của Huyễn Thế, kết quả xiêm y của Long Phong còn chưa bị chạm tới, toàn quân liền bị giết.
Thời điểm đám người Chung Tân đuổi đến, chỉ nhìn trên đất đều là người bị thương, ngay cả Chung Thật cũng không ngoại lệ. Mà Long Phong chính ôm lấy Huyễn Thế xem xét thương thế của hắn.
“Ngươi…… Ngươi…… Các ngươi còn có thể thống gì!”
Chung Tân bị sóng tình của bọn họ dọa cho sợ hãi, âm thanh cơ hồ không nói được.
“Cái gì thể thống, người yêu nhau đương nhiên là một khắc cũng không có thể tách ra. Chúng ta là thực yêu nhau.” Nói xong, Long Phong còn cố ý khẽ hôn hai gò má của Huyễn Thế.
Một đám người không sai biệt lắm đều té xỉu, ngón trỏ của Chung Thực chỉ vào bọn họ, “Ngươi thế nhưng lại như vậy. Ngươi đem ta để đâu.”
“Ta từ trước cho tới bây giờ đều không có ý gì với ngươi, là ngươi chính mình nhất sương tình nguyện.” Long Phong khinh thường nói. Dù sao sự tình đều đã như vậy, không bằng một lần giải quyết, miễn cho Huyễn Thế lại quan tâm.
“Ta yêu Huyễn Thế, mặc kệ hắn là nam là nữ, ta muốn hắn bên ta cả đời, lúc trước là các ngươi không cần hắn, hiện tại cũng không có tư cách gì can thiệp, Huyễn Thế không phải người của chung gia, hắn là người của Long Phong ta. Các ngươi không cần tái dây dưa với chúng ta.”
“Không, ta tuyệt không cho phép tiểu đệ đi theo ngươi, hắn chính là bị bộ dạng của ngươi mê hoặc, chờ hắn thanh tỉnh, hắn sẽ hối hận không kịp, ta tuyệt không có thể làm cho hắn lầm đường lạc lối.” Chung Tân phát quyền muốn đem hai người tách ra.
Huyễn Thế hóa giải quyền của hắn.
“Đại ca, ta tin tưởng ngươi tốt với ta, nhưng ta cũng không phải nhất thời hồ đồ, khi ta bị chung thực gây thương tích mất đi ý chí sinh tồn, là Long Phong đã cứu ta, là Long Phong một lần nữa cho ta sinh mệnh, mặc kệ là thân hay là tâm, ở bên cạnh Long Phong là tâm nguyện cả đời của ta. Không nên ngăn cản ta, ta là thật sự thương hắn.”
Chung Tân ủ rũ, cảm thấy thẹn với đệ đệ, mới khiến cho hắn lầm đường lạc lối, lúc trước một tay bọn họ khiến Huyễn Thế mất đi ý chí sinh tồn, hiện tại thì có tư cách gì bảo tiểu đệ rời bỏ cái mà hắn cho là hạnh phúc.
Thấy bộ dáng của Chung Tân giống như là buông tha cho Huyễn Thế, Long Phong nở nụ cười.
“Ta cam đoan ta nhất định sẽ làm Huyễn Thế hạnh phúc. Các ngươi không cần lo lắng.”
“Ngươi nhất định phải nói được thì làm được, bằng không cho dù là chân trời góc biển chúng ta cũng sẽ giết ngươi.” Chung Tân buông quyền, tỏ vẻ hắn thừa nhận quan hệ của bọn họ.
“Đại ca, ngươi như thế nào có thể thừa nhận bọn họ, Long Phong hẳn là vị hôn phu của ta mới đúng, có thể nào để cho người quái dị này cướp đi, thật không hổ là hồ ly tinh con, nương ngươi cướp đi cha của ta, ngươi cũng muốn cướp đi người trong lòng của ta. Ta quyết không tha cho ngươi.” Cầm lấy bảo kiếm, liền hướng Huyễn Thế mà đâm tới.
Huyễn Thế hóa giải kiếm của nàng, Chung Tân rất nhanh chế trụ chung thực,“Ngươi điên rồi, hắn là đệ đệ của ngươi, ngươi vì một ngoại nhân muốn giết đệ đệ ngươi.”
“Hắn mới không phải đệ đệ của ta, ta muốn giết tên dân đen này, hắn không xứng là người họ Chung.” “Ba” một tiếng, Chung Tân tát một cái thật mạnh, Chung Thực ngây người, nhìn ca ca luôn đối mình sủng ái, hôm nay thế nhưng đánh nàng.
“Người tới, đem tiểu thư mang đi, không được ta cho phép, ai cũng không thể để nàng xuất môn, mặt khác nói cho Lý gia thành đông, ta đáp ứng Lý gia cầu hôn, gọi bọn hắn tìm ngày tốt tới cầu hôn.” Chung Tân gọi gia đinh, đem chung thực giao cho gia đinh giải đi.
“Tiểu đệ, ta vẫn không có hảo hảo chiếu cố ngươi, ta còn trẻ không biết hủy đi dung nhan của ngươi, ngươi sẽ không hận ta đi.” Chung Tân nắm hay tay của Huyễn Thế xấu hổ nói.
“Sẽ không. Đại ca.” Huyễn Thế lắc đầu,
“Nếu ngươi nhận định bên hắn là hạnh phúc, ngươi nhất định phải giữ lấy nó, đừng cho nó bay đi. Ta biết ta không có tư cách nói những lời này. Nhưng ta là thiệt tình thành ý sám hối với ngươi, hy vọng ngươi có thể tha thứ cho ta. Chung gia vĩnh viễn là gia ngươi, mặc kệ ngươi có ủy khuất gì, đều có thể trở về, ca nhất định sẽ chiếu cố ngươi.”
“Long Phong, ta đem tiểu đệ giao cho ngươi, ngươi nhất định phải hảo hảo đối đãi hắn.”
“Không cần ngươi nói, ta cũng biết.” Long Phong mất hứng bỏ hai tay đang cầm tay Huyễn Thế của chung tân ra. Nói chuyện thì nói, nắm tay để lam gì a.
“Cám ơn ngươi, ca, tuy rằng ta từng hận các ngươi, nhưng ngươi vĩnh viễn là ca ca tối kính yêu của ta.” Huyễn Thế có điểm nghẹn ngào nói.
Chung Thành cũng không kìm chế được, cho Huyễn Thế một cái ôm lớn, đương nhiên lại bị Long Phong đẩy ra. “Ta cũng giống như vậy, ta chân thành chúc phúc ngươi, nếu ngươi chịu ủy khuất, nhị ca sẽ là chỗ dựa cho ngươi.”
Phất tay cáo biệt người nhà, Long Phong cùng Huyễn Thế lại bước trên đường lớn Trường An. Không giống khi đến, Huyễn Thế cùng Long Phong tâm linh tương thông cùng nhau bước vào con đường đến tương lai.
Nhưng là sự thật dù sao cũng là sự thật.
Không nói đến bộ dạng phẫn nộ của Chung Tân, chính là Chung Thực liền đến kiếm chuyện. Bởi vì quan hệ trên giường, Huyễn Thế liên tục vài ngày không xuống giường được. Chung Thực lại mượn cớ thăm bệnh tùy ý tiến vào gia môn, Long Phong rốt cục tức giận đến không thể nhịn được nữa đem nàng đá ra ngoài. Ai ngờ nàng dám tung lời đồn, nói Long Phong sắp cưới nàng, khiến cho bọn công tử bột thích nàng không ngừng tìm đến, làm cho Long Phong một chút thanh tĩnh đều không có.
Vốn định đến Trường An, chờ cơ hội trở về, kết quả cứ như vậy bị hủy trong tay Chung Thực, Long Phong quyết định đem chung thực giết.
Hôm nay, Chung Thật tìm tới cửa, vì tỷ tỷ nàng cầu hôn.
“Long Phong, tỷ của ta đệ nhất mỹ nhân thành Lạc Dương, hiện tại nàng muốn gả cho ngươi, ngươi hẳn là cảm thấy vinh hạnh mới đúng, ngươi cư nhiên cự tuyệt hôn sự này.”
“Ta nói cho ngươi, tỷ của ngươi dù có đẹp cũng không bằng ta, cho nên đối với tâm ý của Chung Thực ta tuyệt không cảm thấy vinh hạnh, nếu không phải lúc trước các ngươi luyến tỷ tình kết khiến cho ta cảm thấy thú vị, ta ngay cả xem cũng sẽ không liếc mắt đến nữ nhân tâm ngoan thủ đoạn như vậy. Bất quá ta cũng cảm kích các ngươi, nếu không phải bởi vì ta đối các ngươi có ấn tượng, ta cũng sẽ không cứu Huyễn Thế, cũng sẽ không biết Huyễn Thế.”
Nói thật ra, Chung Thực này cũng có việc làm đúng, nàng cũng có thể coi là bà mối của Huyễn Thế, cho nên Long Phong quyết định tha thứ cho Chung Thực một lần.
Chung Thật tức giận trở về mang theo gia đinh đến bắt Long Phong, gia đinh đương nhiên không phải đối thủ của Huyễn Thế, kết quả xiêm y của Long Phong còn chưa bị chạm tới, toàn quân liền bị giết.
Thời điểm đám người Chung Tân đuổi đến, chỉ nhìn trên đất đều là người bị thương, ngay cả Chung Thật cũng không ngoại lệ. Mà Long Phong chính ôm lấy Huyễn Thế xem xét thương thế của hắn.
“Ngươi…… Ngươi…… Các ngươi còn có thể thống gì!”
Chung Tân bị sóng tình của bọn họ dọa cho sợ hãi, âm thanh cơ hồ không nói được.
“Cái gì thể thống, người yêu nhau đương nhiên là một khắc cũng không có thể tách ra. Chúng ta là thực yêu nhau.” Nói xong, Long Phong còn cố ý khẽ hôn hai gò má của Huyễn Thế.
Một đám người không sai biệt lắm đều té xỉu, ngón trỏ của Chung Thực chỉ vào bọn họ, “Ngươi thế nhưng lại như vậy. Ngươi đem ta để đâu.”
“Ta từ trước cho tới bây giờ đều không có ý gì với ngươi, là ngươi chính mình nhất sương tình nguyện.” Long Phong khinh thường nói. Dù sao sự tình đều đã như vậy, không bằng một lần giải quyết, miễn cho Huyễn Thế lại quan tâm.
“Ta yêu Huyễn Thế, mặc kệ hắn là nam là nữ, ta muốn hắn bên ta cả đời, lúc trước là các ngươi không cần hắn, hiện tại cũng không có tư cách gì can thiệp, Huyễn Thế không phải người của chung gia, hắn là người của Long Phong ta. Các ngươi không cần tái dây dưa với chúng ta.”
“Không, ta tuyệt không cho phép tiểu đệ đi theo ngươi, hắn chính là bị bộ dạng của ngươi mê hoặc, chờ hắn thanh tỉnh, hắn sẽ hối hận không kịp, ta tuyệt không có thể làm cho hắn lầm đường lạc lối.” Chung Tân phát quyền muốn đem hai người tách ra.
Huyễn Thế hóa giải quyền của hắn.
“Đại ca, ta tin tưởng ngươi tốt với ta, nhưng ta cũng không phải nhất thời hồ đồ, khi ta bị chung thực gây thương tích mất đi ý chí sinh tồn, là Long Phong đã cứu ta, là Long Phong một lần nữa cho ta sinh mệnh, mặc kệ là thân hay là tâm, ở bên cạnh Long Phong là tâm nguyện cả đời của ta. Không nên ngăn cản ta, ta là thật sự thương hắn.”
Chung Tân ủ rũ, cảm thấy thẹn với đệ đệ, mới khiến cho hắn lầm đường lạc lối, lúc trước một tay bọn họ khiến Huyễn Thế mất đi ý chí sinh tồn, hiện tại thì có tư cách gì bảo tiểu đệ rời bỏ cái mà hắn cho là hạnh phúc.
Thấy bộ dáng của Chung Tân giống như là buông tha cho Huyễn Thế, Long Phong nở nụ cười.
“Ta cam đoan ta nhất định sẽ làm Huyễn Thế hạnh phúc. Các ngươi không cần lo lắng.”
“Ngươi nhất định phải nói được thì làm được, bằng không cho dù là chân trời góc biển chúng ta cũng sẽ giết ngươi.” Chung Tân buông quyền, tỏ vẻ hắn thừa nhận quan hệ của bọn họ.
“Đại ca, ngươi như thế nào có thể thừa nhận bọn họ, Long Phong hẳn là vị hôn phu của ta mới đúng, có thể nào để cho người quái dị này cướp đi, thật không hổ là hồ ly tinh con, nương ngươi cướp đi cha của ta, ngươi cũng muốn cướp đi người trong lòng của ta. Ta quyết không tha cho ngươi.” Cầm lấy bảo kiếm, liền hướng Huyễn Thế mà đâm tới.
Huyễn Thế hóa giải kiếm của nàng, Chung Tân rất nhanh chế trụ chung thực,“Ngươi điên rồi, hắn là đệ đệ của ngươi, ngươi vì một ngoại nhân muốn giết đệ đệ ngươi.”
“Hắn mới không phải đệ đệ của ta, ta muốn giết tên dân đen này, hắn không xứng là người họ Chung.” “Ba” một tiếng, Chung Tân tát một cái thật mạnh, Chung Thực ngây người, nhìn ca ca luôn đối mình sủng ái, hôm nay thế nhưng đánh nàng.
“Người tới, đem tiểu thư mang đi, không được ta cho phép, ai cũng không thể để nàng xuất môn, mặt khác nói cho Lý gia thành đông, ta đáp ứng Lý gia cầu hôn, gọi bọn hắn tìm ngày tốt tới cầu hôn.” Chung Tân gọi gia đinh, đem chung thực giao cho gia đinh giải đi.
“Tiểu đệ, ta vẫn không có hảo hảo chiếu cố ngươi, ta còn trẻ không biết hủy đi dung nhan của ngươi, ngươi sẽ không hận ta đi.” Chung Tân nắm hay tay của Huyễn Thế xấu hổ nói.
“Sẽ không. Đại ca.” Huyễn Thế lắc đầu,
“Nếu ngươi nhận định bên hắn là hạnh phúc, ngươi nhất định phải giữ lấy nó, đừng cho nó bay đi. Ta biết ta không có tư cách nói những lời này. Nhưng ta là thiệt tình thành ý sám hối với ngươi, hy vọng ngươi có thể tha thứ cho ta. Chung gia vĩnh viễn là gia ngươi, mặc kệ ngươi có ủy khuất gì, đều có thể trở về, ca nhất định sẽ chiếu cố ngươi.”
“Long Phong, ta đem tiểu đệ giao cho ngươi, ngươi nhất định phải hảo hảo đối đãi hắn.”
“Không cần ngươi nói, ta cũng biết.” Long Phong mất hứng bỏ hai tay đang cầm tay Huyễn Thế của chung tân ra. Nói chuyện thì nói, nắm tay để lam gì a.
“Cám ơn ngươi, ca, tuy rằng ta từng hận các ngươi, nhưng ngươi vĩnh viễn là ca ca tối kính yêu của ta.” Huyễn Thế có điểm nghẹn ngào nói.
Chung Thành cũng không kìm chế được, cho Huyễn Thế một cái ôm lớn, đương nhiên lại bị Long Phong đẩy ra. “Ta cũng giống như vậy, ta chân thành chúc phúc ngươi, nếu ngươi chịu ủy khuất, nhị ca sẽ là chỗ dựa cho ngươi.”
Phất tay cáo biệt người nhà, Long Phong cùng Huyễn Thế lại bước trên đường lớn Trường An. Không giống khi đến, Huyễn Thế cùng Long Phong tâm linh tương thông cùng nhau bước vào con đường đến tương lai.
Tác giả :
Đỗ Phong