Ngoảnh Mặt Lại Thấy Người Thương
Chương 67: Nhường nhịn
Minh Đan lái xe tới chỗ huấn luyện, dạy bù cho các học viên bị mất buổi.
Cô đã quay trở lại rồi, Sở Thiên Mặc liệu có kiếm cô xin cô tha thứ không??.
Minh Đan, mày đang nghĩ cái gì vậy, đã muốn chia tay rồi tại sao còn lưu luyến mong ngóng anh ta tới xin lỗi, điên thật.
Cô lắc lắc đầu rồi dặn các học viên”Trong một tuần này, chị sẽ dạy bù lại các buổi trong tuần trước chị đã xin nghỉ, các em nhớ sắp xếp nhé??”.
Các học viên gật đầu đồng ý, tiếp tục luyện tập.
----------------------------------------------Chuyển cảnh-------------------------------------------
“Em muốn con này!! “.Ngôn Ngôn giành cái con búp bê được tặng kèm trong lon sữa.
“Chị muốn con kia!!”.Ninh Ninh giựt không cho em gái lựa con này.
“Hai cái đứa này, thích con nào thì mỗi đứa lấy một con, cùng lắm mua bốn lon sữa, giành giành giựt giựt còn ra cái gì??”.Cảnh Luân ảo não nhìn hai đứa này đứng tại hàng sữa bột tranh cãi.
Sữa bột mà em gái anh dặn mua dùm đang có khuyến mãi, mua hai lon tặng một con búp bê, hai đứa nhóc này tưởng chỉ được tặng một con nên xích mích.
Hiểu Lam lựa rau củ đem đi cân xong đi lại, hỏi”Sao vậy hai đứa, chị em phải nhường nhịn nhau chứ??”.
“Tụi con không muốn nhường!!!”.Đanh xích mích mà cũng đồng thanh gớm.
Cảnh Luân hết cách, “ xách” hai đứa vào lại xe đẩy, quăng bốn lon sữa với hai con búp bê vào, rồi đấy, muốn làm gì thì làm.
Tính tiền xong xuôi, Cảnh Luân xách đồ ra để cốp xe, vào xe bật máy lạnh ngồi chờ ba mợ cháu.
“Tụi con muốn ăn khoai tây chém gió!!!”.Vừa ra cửa đã thấy quầy bán đồ ăn vặt.
Hiểu Lam mua cho mỗi đứa một cây, dắt hai đứa ra xe đi về nhà.
-------------------------------------------Chuyển cảnh------------------------------------------------
Biệt thự Lâm gia
“Huyên, em đâu rồi??”.Lâm Việt chính thức mù tạm thời, đang lần mò ra hành lang cầu thang.
Lăng Huyên đang trong bếp, nghe tiếng anh thì bỏ cái giá canh xuống, chạy lên cầu thang với anh.
“Em đây, em đây, sao anh không ngủ chút nữa đi??”.Lăng Huyên dắt tay anh nhẹ nhàng đi xuống cầu thang.
“Mắt khó chịu, không ngủ được nữa”.Lâm Việt nói thật.
“Sao cái chai xịt này ghê gớm vậy nhỉ?? Em mua hàng chất lượng cao nên cay nó cũng cao theo à??”.Lăng Huyên thắc mắc.
“Đã bình xịt hơi cay chất lượng cao thì cay nó cũng cao theo, hỏi lạ!”.Lâm Việt còn hờn cái vụ xịt.
“Ờ ha, hihi”.Lăng Huyên cười ngu ngơ.
Bế tắc với cô vợ ngốc tiếp.
Hết chương 67
Cô đã quay trở lại rồi, Sở Thiên Mặc liệu có kiếm cô xin cô tha thứ không??.
Minh Đan, mày đang nghĩ cái gì vậy, đã muốn chia tay rồi tại sao còn lưu luyến mong ngóng anh ta tới xin lỗi, điên thật.
Cô lắc lắc đầu rồi dặn các học viên”Trong một tuần này, chị sẽ dạy bù lại các buổi trong tuần trước chị đã xin nghỉ, các em nhớ sắp xếp nhé??”.
Các học viên gật đầu đồng ý, tiếp tục luyện tập.
----------------------------------------------Chuyển cảnh-------------------------------------------
“Em muốn con này!! “.Ngôn Ngôn giành cái con búp bê được tặng kèm trong lon sữa.
“Chị muốn con kia!!”.Ninh Ninh giựt không cho em gái lựa con này.
“Hai cái đứa này, thích con nào thì mỗi đứa lấy một con, cùng lắm mua bốn lon sữa, giành giành giựt giựt còn ra cái gì??”.Cảnh Luân ảo não nhìn hai đứa này đứng tại hàng sữa bột tranh cãi.
Sữa bột mà em gái anh dặn mua dùm đang có khuyến mãi, mua hai lon tặng một con búp bê, hai đứa nhóc này tưởng chỉ được tặng một con nên xích mích.
Hiểu Lam lựa rau củ đem đi cân xong đi lại, hỏi”Sao vậy hai đứa, chị em phải nhường nhịn nhau chứ??”.
“Tụi con không muốn nhường!!!”.Đanh xích mích mà cũng đồng thanh gớm.
Cảnh Luân hết cách, “ xách” hai đứa vào lại xe đẩy, quăng bốn lon sữa với hai con búp bê vào, rồi đấy, muốn làm gì thì làm.
Tính tiền xong xuôi, Cảnh Luân xách đồ ra để cốp xe, vào xe bật máy lạnh ngồi chờ ba mợ cháu.
“Tụi con muốn ăn khoai tây chém gió!!!”.Vừa ra cửa đã thấy quầy bán đồ ăn vặt.
Hiểu Lam mua cho mỗi đứa một cây, dắt hai đứa ra xe đi về nhà.
-------------------------------------------Chuyển cảnh------------------------------------------------
Biệt thự Lâm gia
“Huyên, em đâu rồi??”.Lâm Việt chính thức mù tạm thời, đang lần mò ra hành lang cầu thang.
Lăng Huyên đang trong bếp, nghe tiếng anh thì bỏ cái giá canh xuống, chạy lên cầu thang với anh.
“Em đây, em đây, sao anh không ngủ chút nữa đi??”.Lăng Huyên dắt tay anh nhẹ nhàng đi xuống cầu thang.
“Mắt khó chịu, không ngủ được nữa”.Lâm Việt nói thật.
“Sao cái chai xịt này ghê gớm vậy nhỉ?? Em mua hàng chất lượng cao nên cay nó cũng cao theo à??”.Lăng Huyên thắc mắc.
“Đã bình xịt hơi cay chất lượng cao thì cay nó cũng cao theo, hỏi lạ!”.Lâm Việt còn hờn cái vụ xịt.
“Ờ ha, hihi”.Lăng Huyên cười ngu ngơ.
Bế tắc với cô vợ ngốc tiếp.
Hết chương 67
Tác giả :
Cảnh Luân