Ngoan Cố
Chương 8
Viện Ngoại ngữ Đại học H có hoạt động hết sức đáng sợ
Các cuộc thi đều nằm ở những ngày cuối tháng
Vừa vào tháng ôn thi, sinh viên các học viện khác đều ôn tập xong một môn vứt bỏ một môn, một tháng khẩn trương lại đầy đủ.
Sinh viên học viện ngoại ngữ thì là đầu tháng sóng dữ dội, giữa tháng bắt đầu sụp đổ, cuối tháng trực tiếp tan rã không thành quân, mỗi ngày đều chơi xiếc giống nhau, hận không thể ném mấy quyển sách.
Trình Duyệt thi xong mấy môn đầu to, thảnh thơi nhìn Tống Xu ở đối diện gấp đến độ vò đầu bứt tai.
“Làm sao tớ cảm thấy vĩnh viễn ôn tập không xong, tớ muốn điên lên rồi.” Khóe miệng Tống Xu đều lo lắng nổi mụn nước.
“Đừng nóng vội, đừng nóng vội, vội vàng sẽ không đạt được.” Trình Duyệt vểnh hai cẳng chân, ngữ khí thập phần thiếu đánh.
“Không được, tớ đau đầu lắm rồi, tớ về ký túc xá ngủ một giấc trước.” Mấy đêm thức khuya, Tống Xu không chịu nổi nữa
……………
“Chào dì.” Tống Xu đeo quầng thâm dưới mắt chào hỏi dì quản lý ktx.
“Tiểu Tống trở về rồi à.” Dì mãi mãi cười khanh khách, “Đúng rồi, Tiểu Tống đợi đã. ”
“Sao vậy dì?” Tống Xu dừng lại nhìn cô.
Chỉ thấy dì móc ra một cái hộp cơm nhỏ màu tím từ trong túi ra, bên trong đầy hạt dẻ đã lột da hấp, “Đây cháu cầm về mà ăn đi.”
“Vâng ” Trong lòng Tống Xu nhất thời ấm áp, mấy ngày trước mình bất quá thuận miệng hỏi một câu, dì tự nhiên còn nhớ rõ, lại nhìn hộp cơm nặng trịch, cô cảm thán, “Rất nhiều oa.”
“Đúng vậy, ta suy nghĩ cháu hẳn là rất thích ăn hạt dẻ, vì vậy ta cho cháu thêm một chút.”
‘’ Cháu cảm ơn dì! ‘’Cô vui mừng cầm hộp cơm.
Thật trùng hợp, trong điện thoại di động có một tin nhắn
【 Trình Duyệt 】: a a a a a a
Tống Xu không hiểu ra đầu, “??? ”
【 Trình Duyệt 】: a a a a a
“Cậu lại uống nhầm thuốc à?”
【 Trình Duyệt 】: Trương Bái Bì nói, chúng ta quay video không tệ, điểm giáo dục đạo đức trực tiếp cộng thành ưu tú nhất!!!
“Thật vậy sao?!”
【 Trình Duyệt 】: Cái này còn có thể có giả sao, tôi tuyên bố từ nay về sau lột da, không đúng, thầy giáo Trương chính là nam thần của tôi! Ai nói xấu anh ta tôi vội vàng với ai!
Tống Xu trợn trắng mắt, bình thường hình như là cậu nói nhiều nhất….
Nói một cách dễ hiểu, Tống Xu cảm thấy những lời này vẫn rất có đạo lý, sau khi cô bị tháng thi tàn phá, chuyện vui vẻ liền nối tiếp nhau.
Đi ra khỏi phòng thi cuối cùng, Tống Xu cảm thấy kinh mạch vừa thông cả người thoải mái, thiếu chút nữa mang theo ca hát, vũ đạo lại treo chùm pháo chúc mừng
“Này, buổi tối cùng đi ăn cơm đi!” Thành Tĩnh Tĩnh ôm cổ cô từ phía sau.
“Được rồi, dù sao cũng vậy…” Cô nói đến một nửa nghẹn lại.
“Ăn ở đâu?Lẩu Đông Môn hay thịt nướng cửa Tây Nam thì sao? Thành Tĩnh Tĩnh hỏi cô, nửa ngày không đợi cô trả lời: “Tớ nói gì cậu có nghe gì không? Nhìn cái gì vậy, tròng mắt sắp rơi ra rồi kìa. ”
Theo ánh mắt của cô nhìn qua, chờ thấy rõ người đứng cách đó không xa, Thành Tĩnh Tĩnh kích động lắc lắc cánh tay cô, “Ôi, đó không phải là nhóc con mà cậu làm gia sư sao, một trận trước đã từng lên tường thổ lộ. ”
Tống Xu ừ một tiếng, “Bình thường học thuộc lòng từ vựng không thấy trí nhớ của cậu tốt như vậy…”
“Cậu về thu dọn đồ đạc trước đi, không phải cậu đã đặt vé tàu ngày mai về nhà sao.” Tống Xu nghiêng đầu nói với cô.
– Đúng vậy, vậy tớ rút trước, buổi tối cùng nhau ăn cơm đừng quên!’’ Mắt thấy Thành Tĩnh Tĩnh đi xa, Tống Xu vẫy vẫy tay với cậu, ý bảo cậu lại đây
“Có chuyện gì vậy nhóc, tới tìm tôi làm sao vậy?”
Thiệu Khôn nhìn qua rất đắc ý, thần bí hề hề từ sau lưng lấy ra một tờ giấy.
“Tự cô xem đi.”
Tống Xu nhận lấy tờ giấy, đánh giá một cái, bảng điểm lớp 30.
“Oa, xếp hạng 29?! Có thể, cậu…!’’ Tống Xu kinh hỉ lên tiếng.
“Vậy thì cô….”
“Ừ?”
“Có thể tiếp tục dạy tôi không?”
Tống Xu cười sảng khoái, “Không thành vấn đề, Tống Xu tôi nói chuyện, một lời đã định! ”
Cô lại bắt đầu nghiên cứu bảng điểm kia, “Toán tiến bộ rất lớn, tiếng Anh ngữ văn cũng rất tốt, vật lý còn phải cố gắng hơn nữa, mới thi 58 điểm, ít nhất cũng phải đạt được…’’
Cô vẫn cúi đầu, không chút nào chú ý tới ý cười nở rộ trên khóe miệng thiếu niên bên cạnh
Các cuộc thi đều nằm ở những ngày cuối tháng
Vừa vào tháng ôn thi, sinh viên các học viện khác đều ôn tập xong một môn vứt bỏ một môn, một tháng khẩn trương lại đầy đủ.
Sinh viên học viện ngoại ngữ thì là đầu tháng sóng dữ dội, giữa tháng bắt đầu sụp đổ, cuối tháng trực tiếp tan rã không thành quân, mỗi ngày đều chơi xiếc giống nhau, hận không thể ném mấy quyển sách.
Trình Duyệt thi xong mấy môn đầu to, thảnh thơi nhìn Tống Xu ở đối diện gấp đến độ vò đầu bứt tai.
“Làm sao tớ cảm thấy vĩnh viễn ôn tập không xong, tớ muốn điên lên rồi.” Khóe miệng Tống Xu đều lo lắng nổi mụn nước.
“Đừng nóng vội, đừng nóng vội, vội vàng sẽ không đạt được.” Trình Duyệt vểnh hai cẳng chân, ngữ khí thập phần thiếu đánh.
“Không được, tớ đau đầu lắm rồi, tớ về ký túc xá ngủ một giấc trước.” Mấy đêm thức khuya, Tống Xu không chịu nổi nữa
……………
“Chào dì.” Tống Xu đeo quầng thâm dưới mắt chào hỏi dì quản lý ktx.
“Tiểu Tống trở về rồi à.” Dì mãi mãi cười khanh khách, “Đúng rồi, Tiểu Tống đợi đã. ”
“Sao vậy dì?” Tống Xu dừng lại nhìn cô.
Chỉ thấy dì móc ra một cái hộp cơm nhỏ màu tím từ trong túi ra, bên trong đầy hạt dẻ đã lột da hấp, “Đây cháu cầm về mà ăn đi.”
“Vâng ” Trong lòng Tống Xu nhất thời ấm áp, mấy ngày trước mình bất quá thuận miệng hỏi một câu, dì tự nhiên còn nhớ rõ, lại nhìn hộp cơm nặng trịch, cô cảm thán, “Rất nhiều oa.”
“Đúng vậy, ta suy nghĩ cháu hẳn là rất thích ăn hạt dẻ, vì vậy ta cho cháu thêm một chút.”
‘’ Cháu cảm ơn dì! ‘’Cô vui mừng cầm hộp cơm.
Thật trùng hợp, trong điện thoại di động có một tin nhắn
【 Trình Duyệt 】: a a a a a a
Tống Xu không hiểu ra đầu, “??? ”
【 Trình Duyệt 】: a a a a a
“Cậu lại uống nhầm thuốc à?”
【 Trình Duyệt 】: Trương Bái Bì nói, chúng ta quay video không tệ, điểm giáo dục đạo đức trực tiếp cộng thành ưu tú nhất!!!
“Thật vậy sao?!”
【 Trình Duyệt 】: Cái này còn có thể có giả sao, tôi tuyên bố từ nay về sau lột da, không đúng, thầy giáo Trương chính là nam thần của tôi! Ai nói xấu anh ta tôi vội vàng với ai!
Tống Xu trợn trắng mắt, bình thường hình như là cậu nói nhiều nhất….
Nói một cách dễ hiểu, Tống Xu cảm thấy những lời này vẫn rất có đạo lý, sau khi cô bị tháng thi tàn phá, chuyện vui vẻ liền nối tiếp nhau.
Đi ra khỏi phòng thi cuối cùng, Tống Xu cảm thấy kinh mạch vừa thông cả người thoải mái, thiếu chút nữa mang theo ca hát, vũ đạo lại treo chùm pháo chúc mừng
“Này, buổi tối cùng đi ăn cơm đi!” Thành Tĩnh Tĩnh ôm cổ cô từ phía sau.
“Được rồi, dù sao cũng vậy…” Cô nói đến một nửa nghẹn lại.
“Ăn ở đâu?Lẩu Đông Môn hay thịt nướng cửa Tây Nam thì sao? Thành Tĩnh Tĩnh hỏi cô, nửa ngày không đợi cô trả lời: “Tớ nói gì cậu có nghe gì không? Nhìn cái gì vậy, tròng mắt sắp rơi ra rồi kìa. ”
Theo ánh mắt của cô nhìn qua, chờ thấy rõ người đứng cách đó không xa, Thành Tĩnh Tĩnh kích động lắc lắc cánh tay cô, “Ôi, đó không phải là nhóc con mà cậu làm gia sư sao, một trận trước đã từng lên tường thổ lộ. ”
Tống Xu ừ một tiếng, “Bình thường học thuộc lòng từ vựng không thấy trí nhớ của cậu tốt như vậy…”
“Cậu về thu dọn đồ đạc trước đi, không phải cậu đã đặt vé tàu ngày mai về nhà sao.” Tống Xu nghiêng đầu nói với cô.
– Đúng vậy, vậy tớ rút trước, buổi tối cùng nhau ăn cơm đừng quên!’’ Mắt thấy Thành Tĩnh Tĩnh đi xa, Tống Xu vẫy vẫy tay với cậu, ý bảo cậu lại đây
“Có chuyện gì vậy nhóc, tới tìm tôi làm sao vậy?”
Thiệu Khôn nhìn qua rất đắc ý, thần bí hề hề từ sau lưng lấy ra một tờ giấy.
“Tự cô xem đi.”
Tống Xu nhận lấy tờ giấy, đánh giá một cái, bảng điểm lớp 30.
“Oa, xếp hạng 29?! Có thể, cậu…!’’ Tống Xu kinh hỉ lên tiếng.
“Vậy thì cô….”
“Ừ?”
“Có thể tiếp tục dạy tôi không?”
Tống Xu cười sảng khoái, “Không thành vấn đề, Tống Xu tôi nói chuyện, một lời đã định! ”
Cô lại bắt đầu nghiên cứu bảng điểm kia, “Toán tiến bộ rất lớn, tiếng Anh ngữ văn cũng rất tốt, vật lý còn phải cố gắng hơn nữa, mới thi 58 điểm, ít nhất cũng phải đạt được…’’
Cô vẫn cúi đầu, không chút nào chú ý tới ý cười nở rộ trên khóe miệng thiếu niên bên cạnh
Tác giả :
Agethe