Nghịch Thiên Vận Mệnh
Chương 23: Triệu thiếu soái là một cái tra nam. (14)
Hoa Yên Vũ chẳng hiểu tại sao mình lại phải thi chế dược với Farley nữa. Y rõ ràng mình là người của ban chiến đấu, hiện tại lại đứng trên sàn đấu ban quân y. Trước mặt còn là cái Alpha ảo tưởng đến chồng mình. Thật sự hết nói nổi.
"Hiệu trưởng, em sao lại ở đây?"_Hoa Yên Vũ quay qua nhìn Thẩm Lăng đang ngồi trên đài, nhún vai tỏ vẻ không hiểu.
"Đúng đấy thầy, rõ ràng tiểu Diệp của ban bọn em mà."_Cao Dương chen vào.
"Chuyện này....thật ra bên Liên Bang có quyền được chọn người thi đấu. Farley chọn trúng em, ta không thay đổi được."_Thẩm hiệu trưởng ra vẻ bất lực.
"Em cũng từng học ban quân y mà. Đề thi lần này là kiến thức của năm nhất. Chắc chắn em làm được."
"Nếu cậu sợ thua, tôi sẽ không dùng đến tinh thần lực."_ Farley đắc ý. Lời này thực làm cho Hoa Yên Vũ nổi cáu. Đây là đang nói y không xứng với Triệu Huyền sao.
"Tôi thi là được chứ gì. Cậu không cần nhường, cứ dùng hết thực lực."
"Đây là cậu nói."
Omega trên đài đã sớm đứng ngồi không yên rồi. Mạc Diệp trước kia chính là cái thành tích xếp đầu từ dưới lên, cực kì vụng về. Hiện tại người ta đã nhường rồi mà còn mạnh miệng.
"Cậu ta mà thua thì ban quân y chúng ta giấu mặt đi đâu."
"Giá như người trên đó là Hạ Đình thì còn có cơ hội hòa a. Ai chẳng nói Farley chính là Omega giỏi nhất."
Hạ Đình nghe hết lời họ nói. Chỉ là hòa thôi sao? Cậu không cam tâm. Nếu Triệu Huyền thật sự không còn lợi dụng được nữa, carlos lại là lựa chọn thích hợp nhất.
*Không thể để vụt mất anh ta nữa.*
"Tiểu Diệp, cố lên."_Triệu Huyền ngồi bên trên, trông thấy y nhìn mình liền dùng khẩu hình miệng. Hoa Yên Vũ cười đến rạng rỡ. Thôi thì thắng người được coi là giỏi nhất này, thuận tiện chứng minh y và Triệu Huyền chính là một cặp hoàn mĩ. Đến lúc công khai sẽ đỡ phiền phức.
"Hiện tại liền bắt đầu."
Tiếng trọng tài vừa vang lên, Farley lập tức bắt tay vào sơ chế thực tài. Cậu ta tỉ mỉ rửa sạch, lại giã nhuyễn để tạo hỗn hợp. Trong khi đó Hoa Yên Vũ vẫn đứng đó nhìn dược liệu trên bàn, ta trừng ngươi, ngươi trừng ta. Y chẳng có bất cứ hành động gì cả.
" Farley của chúng ta đang thi đấu mà tôi không lo lắng gì cả."
"Thật là nhàm chán. Farley đáng ra phải chọn người cân xứng hơn. Còn Omega kia, chỉ được cái đẹp thôi."
"Trường quân đội Đế quốc không ngờ lại có loại người như vậy."
Cao Dương được sắp xếp ngồi sau học viên trường Liên Bang, nghe họ phán xét bạch nguyệt quang của mình như vậy thì sôi máu. Định tiến lên cãi tay đôi một trận liền bị Tạ Niên kéo lại.
"Đừng làm loạn. Mày phải tin vào Tiểu Diệp chứ."
"Đúng rồi, Tiểu Diệp chính là thiên tài ngàn năm có một nha."
Khoảng chừng 5 phút xem xét vật liệu, Hoa Yên Vũ quyết định điều chế Bổ mệnh tề. Tuy thực tài ở đây chất lượng không ổn lắm, nhưng vẫn tạm chấp nhận.
Sau khi quyết định, Hoa Yên Vũ vận dụng linh lực làm sạch mọi tế bào của thực tài. Người xem chỉ thấy dược liệu không được bất kì thứ gì nâng đỡ mà xoay tròn trên không trung. Ngay khi kết thúc sơ chế, tất cả các dược liệu cần thiết đã được làm sạch sẽ, tách thành từng lát.
"Thần kì vậy!"
"Tao từng được xem Sa đại sư làm nha. Ông ấy chính là dùng cách này chế tạo dược tề."
"Tốc độ sơ chế của Mạc Diệp còn muốn nhanh hơn Sa đại sư."
Bước chuẩn bị đã xong, tiếp sau đó chính là quá trình quan trọng nhất: điều chế dược tề. Cả quá trình y không hề động tay vào thực tài, chỉ dùng tinh thần lực điều khiển chúng. Tốc độ nhanh đến nỗi mà nhiều người đều há hốc mồm. Sa Tịnh Biên ở phòng thí nghiệm đế quốc, nhìn trận đấu liền bỏ luôn dược tề đang chế dở, dùng phi thuyền chạy đến.
Nhận thấy có điều khác thường, Farley vội ngẩng đầu. Cậu lại kinh ngạc phát hiện, Mạc Diệp chính là đang nhàn rỗi nhìn mình. Trên mặt bàn để 4 lọ dược tề màu đỏ trong, nhìn như tỏa sáng. Farley không khỏi cuống lên, thực tài trên tay rơi xuống mặt bàn.
"Cậu thua rồi."_Hoa Yên Vũ nói xong liền rời sân đấu. Nhân viên công tác ngay lập tức đi lên kiểm tra dược tề của y.
Dược tề: Bổ mệnh tề.
Dược tính: 45 đan tư.
Độ tinh khiết: 100%
Chức năng: Kéo dài thọ mệnh, gia tăng giá thị thể lực.
Cả hội trường như vỡ òa. Là dược tính 45 đan tư, độ tinh khiết 100% đấy! Đây chính là điều chưa từng có trong lịch sử đế quốc. Mạc Diệp làm sao có thể chế ra chứ. Lại còn kéo dài tuổi thọ. Đây chính là báu vật!
Vừa lúc Hoa Yên Vũ bước xuống sàn đấu cũng là Sa Tịnh Biên đến. Ông nhanh chóng đi vào trong, gương mặt xuất hiện nếp nhăn cười đến sáng lạng. Cuối cùng ông cũng tìm thấy người phù hợp rồi.
"Vị thiếu niên xinh đẹp này, có muốn theo lão đến căn cứ đế quốc làm việc?"
"Xin lỗi, cháu theo ban chiến đấu."_Hoa Yên Vũ cười từ chối, sau đó lướt qua.
"Đổi ý nhớ đến tìm ta. Ta là Sa Tịnh Biên."
"Cảm tạ."
...----------------...
Kết quả thắng thua đã rõ. Farley không thể ngờ mình lại thua, tất cả học viên cũng chẳng ngờ đến chuyện này. Lúc Hoa Yên Vũ trở về hàng ghế, tất cả đều nhìn y như nhìn quái vật. Cao Dương cũng không nhịn nổi, phi thẳng sang khu dành cho Omega kéo y đi.
"Này, đi đâu đấy?"
"Cậu còn phải thi cho ban chúng ta a~ Trời ơi, Tiểu Diệp thật soái quá!"
"Chúc mừng tiểu Diệp."_Tạ Niên choàng tay kéo Cao Dương, lên tiếng.
"Sắp đến lượt đấu của chúng ta rồi. Mọi người chuẩn bị nhé. Trận đầu Tạ Niên lên trước." La Tường cẩn trọng nhìn Tạ Niên. "Tôi biết cậu không thể thắng được Carlos, nhưng hãy cố không để thua thảm nhất. Chúng ta có 3 trận với anh ta, không cần thắng, chỉ cần duy trì lâu nhất có thể. Dù thế nào cũng không nên để Đế quốc ta quá mất mặt."
"Rõ đội trưởng."
Hoa Yên Vũ được sắp xếp đấu trận cuối. Vốn là không muốn để y ra tay, là Hoa Yên Vũ một mực đề nghị. Tất cả chỉ có thể đồng ý.
Trận đấu của Tạ Niên không được suôn sẻ mấy, bị đánh cho tím cả người. Cao Dương muốn chửi anh óc heo lại chỉ có thể nhịn. Cuối cùng đưa Tạ Niên xuống phòng y tế. Trận 1 thua.
Sang đến lượt thứ 2, chính La Tường là người ra trận. Lần này bớt thảm hơn một chút. Chỉ là cũng bị thương phần mềm, không đến nỗi như Tạ Niên.
"Cẩn thận. Tiểu Diệp không cần cố quá. Bị thương là phải nhận thua ngay."_La Tường vỗ vai y.
"Sẽ thắng thôi."
"Ừ."
Carlos đấu xong hai trận, lại không ngờ người thứ 3 là Omega xinh đẹp kia. Anh nhìn y, cười bất đắc dĩ "Cậu....thi sao?"
"Ừm. Không được hả?"
"Cậu là Omega, làm sao có thể?"_ Đến cả Alpha cũng không.
"Cứ đấu đi rồi biết."
...----------------...
"Hiệu trưởng, em sao lại ở đây?"_Hoa Yên Vũ quay qua nhìn Thẩm Lăng đang ngồi trên đài, nhún vai tỏ vẻ không hiểu.
"Đúng đấy thầy, rõ ràng tiểu Diệp của ban bọn em mà."_Cao Dương chen vào.
"Chuyện này....thật ra bên Liên Bang có quyền được chọn người thi đấu. Farley chọn trúng em, ta không thay đổi được."_Thẩm hiệu trưởng ra vẻ bất lực.
"Em cũng từng học ban quân y mà. Đề thi lần này là kiến thức của năm nhất. Chắc chắn em làm được."
"Nếu cậu sợ thua, tôi sẽ không dùng đến tinh thần lực."_ Farley đắc ý. Lời này thực làm cho Hoa Yên Vũ nổi cáu. Đây là đang nói y không xứng với Triệu Huyền sao.
"Tôi thi là được chứ gì. Cậu không cần nhường, cứ dùng hết thực lực."
"Đây là cậu nói."
Omega trên đài đã sớm đứng ngồi không yên rồi. Mạc Diệp trước kia chính là cái thành tích xếp đầu từ dưới lên, cực kì vụng về. Hiện tại người ta đã nhường rồi mà còn mạnh miệng.
"Cậu ta mà thua thì ban quân y chúng ta giấu mặt đi đâu."
"Giá như người trên đó là Hạ Đình thì còn có cơ hội hòa a. Ai chẳng nói Farley chính là Omega giỏi nhất."
Hạ Đình nghe hết lời họ nói. Chỉ là hòa thôi sao? Cậu không cam tâm. Nếu Triệu Huyền thật sự không còn lợi dụng được nữa, carlos lại là lựa chọn thích hợp nhất.
*Không thể để vụt mất anh ta nữa.*
"Tiểu Diệp, cố lên."_Triệu Huyền ngồi bên trên, trông thấy y nhìn mình liền dùng khẩu hình miệng. Hoa Yên Vũ cười đến rạng rỡ. Thôi thì thắng người được coi là giỏi nhất này, thuận tiện chứng minh y và Triệu Huyền chính là một cặp hoàn mĩ. Đến lúc công khai sẽ đỡ phiền phức.
"Hiện tại liền bắt đầu."
Tiếng trọng tài vừa vang lên, Farley lập tức bắt tay vào sơ chế thực tài. Cậu ta tỉ mỉ rửa sạch, lại giã nhuyễn để tạo hỗn hợp. Trong khi đó Hoa Yên Vũ vẫn đứng đó nhìn dược liệu trên bàn, ta trừng ngươi, ngươi trừng ta. Y chẳng có bất cứ hành động gì cả.
" Farley của chúng ta đang thi đấu mà tôi không lo lắng gì cả."
"Thật là nhàm chán. Farley đáng ra phải chọn người cân xứng hơn. Còn Omega kia, chỉ được cái đẹp thôi."
"Trường quân đội Đế quốc không ngờ lại có loại người như vậy."
Cao Dương được sắp xếp ngồi sau học viên trường Liên Bang, nghe họ phán xét bạch nguyệt quang của mình như vậy thì sôi máu. Định tiến lên cãi tay đôi một trận liền bị Tạ Niên kéo lại.
"Đừng làm loạn. Mày phải tin vào Tiểu Diệp chứ."
"Đúng rồi, Tiểu Diệp chính là thiên tài ngàn năm có một nha."
Khoảng chừng 5 phút xem xét vật liệu, Hoa Yên Vũ quyết định điều chế Bổ mệnh tề. Tuy thực tài ở đây chất lượng không ổn lắm, nhưng vẫn tạm chấp nhận.
Sau khi quyết định, Hoa Yên Vũ vận dụng linh lực làm sạch mọi tế bào của thực tài. Người xem chỉ thấy dược liệu không được bất kì thứ gì nâng đỡ mà xoay tròn trên không trung. Ngay khi kết thúc sơ chế, tất cả các dược liệu cần thiết đã được làm sạch sẽ, tách thành từng lát.
"Thần kì vậy!"
"Tao từng được xem Sa đại sư làm nha. Ông ấy chính là dùng cách này chế tạo dược tề."
"Tốc độ sơ chế của Mạc Diệp còn muốn nhanh hơn Sa đại sư."
Bước chuẩn bị đã xong, tiếp sau đó chính là quá trình quan trọng nhất: điều chế dược tề. Cả quá trình y không hề động tay vào thực tài, chỉ dùng tinh thần lực điều khiển chúng. Tốc độ nhanh đến nỗi mà nhiều người đều há hốc mồm. Sa Tịnh Biên ở phòng thí nghiệm đế quốc, nhìn trận đấu liền bỏ luôn dược tề đang chế dở, dùng phi thuyền chạy đến.
Nhận thấy có điều khác thường, Farley vội ngẩng đầu. Cậu lại kinh ngạc phát hiện, Mạc Diệp chính là đang nhàn rỗi nhìn mình. Trên mặt bàn để 4 lọ dược tề màu đỏ trong, nhìn như tỏa sáng. Farley không khỏi cuống lên, thực tài trên tay rơi xuống mặt bàn.
"Cậu thua rồi."_Hoa Yên Vũ nói xong liền rời sân đấu. Nhân viên công tác ngay lập tức đi lên kiểm tra dược tề của y.
Dược tề: Bổ mệnh tề.
Dược tính: 45 đan tư.
Độ tinh khiết: 100%
Chức năng: Kéo dài thọ mệnh, gia tăng giá thị thể lực.
Cả hội trường như vỡ òa. Là dược tính 45 đan tư, độ tinh khiết 100% đấy! Đây chính là điều chưa từng có trong lịch sử đế quốc. Mạc Diệp làm sao có thể chế ra chứ. Lại còn kéo dài tuổi thọ. Đây chính là báu vật!
Vừa lúc Hoa Yên Vũ bước xuống sàn đấu cũng là Sa Tịnh Biên đến. Ông nhanh chóng đi vào trong, gương mặt xuất hiện nếp nhăn cười đến sáng lạng. Cuối cùng ông cũng tìm thấy người phù hợp rồi.
"Vị thiếu niên xinh đẹp này, có muốn theo lão đến căn cứ đế quốc làm việc?"
"Xin lỗi, cháu theo ban chiến đấu."_Hoa Yên Vũ cười từ chối, sau đó lướt qua.
"Đổi ý nhớ đến tìm ta. Ta là Sa Tịnh Biên."
"Cảm tạ."
...----------------...
Kết quả thắng thua đã rõ. Farley không thể ngờ mình lại thua, tất cả học viên cũng chẳng ngờ đến chuyện này. Lúc Hoa Yên Vũ trở về hàng ghế, tất cả đều nhìn y như nhìn quái vật. Cao Dương cũng không nhịn nổi, phi thẳng sang khu dành cho Omega kéo y đi.
"Này, đi đâu đấy?"
"Cậu còn phải thi cho ban chúng ta a~ Trời ơi, Tiểu Diệp thật soái quá!"
"Chúc mừng tiểu Diệp."_Tạ Niên choàng tay kéo Cao Dương, lên tiếng.
"Sắp đến lượt đấu của chúng ta rồi. Mọi người chuẩn bị nhé. Trận đầu Tạ Niên lên trước." La Tường cẩn trọng nhìn Tạ Niên. "Tôi biết cậu không thể thắng được Carlos, nhưng hãy cố không để thua thảm nhất. Chúng ta có 3 trận với anh ta, không cần thắng, chỉ cần duy trì lâu nhất có thể. Dù thế nào cũng không nên để Đế quốc ta quá mất mặt."
"Rõ đội trưởng."
Hoa Yên Vũ được sắp xếp đấu trận cuối. Vốn là không muốn để y ra tay, là Hoa Yên Vũ một mực đề nghị. Tất cả chỉ có thể đồng ý.
Trận đấu của Tạ Niên không được suôn sẻ mấy, bị đánh cho tím cả người. Cao Dương muốn chửi anh óc heo lại chỉ có thể nhịn. Cuối cùng đưa Tạ Niên xuống phòng y tế. Trận 1 thua.
Sang đến lượt thứ 2, chính La Tường là người ra trận. Lần này bớt thảm hơn một chút. Chỉ là cũng bị thương phần mềm, không đến nỗi như Tạ Niên.
"Cẩn thận. Tiểu Diệp không cần cố quá. Bị thương là phải nhận thua ngay."_La Tường vỗ vai y.
"Sẽ thắng thôi."
"Ừ."
Carlos đấu xong hai trận, lại không ngờ người thứ 3 là Omega xinh đẹp kia. Anh nhìn y, cười bất đắc dĩ "Cậu....thi sao?"
"Ừm. Không được hả?"
"Cậu là Omega, làm sao có thể?"_ Đến cả Alpha cũng không.
"Cứ đấu đi rồi biết."
...----------------...
Tác giả :
Nhiên Hoa Hải Ninh