Nghịch Thế Vũ Thần
Chương 138: Thực Lực Của Hoàng Uyên
- Tam đệ! Ngươi đi trước!
Tối hậu thời khắc, Hình Địa nhanh chóng đứng ra, hắn biết rõ mình không phải là đối thủ của người tới, thậm chí cho dù là muốn đỡ một chưởng này cũng là cửu tử nhất sinh, thế nhưng trong hai người, nhất định phải có một người lại ngăn chặn công kích của kẻ địch, như vậy người còn lại mới có cơ hội chạy thoát, nếu không thì cả hai người không ai có thể thoát được.
Hình Địa hắn thân là ca ca, tự nhiên cam tâm tình nguyện đứng ra thay Hình Nhân đỡ một chưởng này, cho dù cái giá phải trả rất có thể là mạng sống của hắn.
- Nhị ca! Không được...
Hình Nhân thấy Hình Địa quay ngược trở lại, trong lòng lập tức hiểu rõ đối phương đang muốn làm gì, vội vàng sợ hãi quát to một tiếng, cả người điên cuồng chạy về phía sau.
Hắn sao có thể để Hình Địa thay hắn chịu chết?
Đáng tiếc, tốc độ của bọn hắn so với đạo chưởng ảnh kia vẫn là quá chậm, Hình Nhân chỉ vừa mới quay đầu lại, công kích của đối phương đã đến ngay trước mặt Hình Địa.
Hình Địa chỉ thấy cả người như bị một ngọn núi đè lên, ép đến không thở nổi, tất cả những gì hắn có thể làm là toàn lực phòng ngự, thế nhưng là, cho dù phòng ngự của hắn là mạnh nhất trong ba huynh đệ Hình gia, ở trước Hoàng Uyên một kích vẫn không tính là thứ gì.
- Ầm!
Chưởng ảnh khổng lồ đập lên người Hình Địa, từng lớp phòng ngự của hắn ngay cả một giây đều không kiên trì được mà trực tiếp sụp đổ, đến cả kim sắc cự ngưu hư ảnh cũng tan vỡ không chừa lại chút nào.
Hình Địa mặc dù lấy thân ngăn cản, thế nhưng chỉ dựa vào sức của hắn, làm sao có thể hoàn toàn ngăn được Hoàng Uyên một chưởng, nhiều nhất chỉ thể đem uy lực một chưởng giảm bớt, thế nhưng cho dù chỉ là dư ba năng lượng cũng đủ đem Hình Nhân đẩy văng ra ngoài, ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi.
Đây chính là thực lực của Hoàng Uyên, người mà tu vi đã đạt đến cảnh giới Bát Tinh Vũ Linh, đừng nói là Hình Địa hay Hình Nhân, cho dù là Đồng Vô Lệ đối mặt một chưởng của người trước chắc chắn cũng sẽ không có một tia năng lực phản kháng.
Chưởng ảnh sau khi tán hết lực lượng liền tan biến, Hoàng Uyên thân ảnh cũng nhanh chóng xuất hiện.
- Vậy mà không chết?
Hoàng Uyên có chút kinh ngạc nhìn bị thương tàn phế nhìn không ra bộ dáng ban đầu Hình Địa nằm dưới đất, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Hình Địa lúc này bị thương có thể nói là cực kỳ trầm trọng, hai cánh tay xương cốt toàn bộ vỡ nát, xương ngực, xương sườn đều gãy đoạn nhiều chỗ, nội tạng cũng trọng thương, sớm đã hôn mê không còn biết gì, người bình thường chịu thương tích như vậy chỉ sợ rất khó sống, thế nhưng hắn lúc này tuy rằng cũng cách cái chết không xa, bất quá đúng là vẫn còn có một hơi thở.
Cửu Tinh Vũ Sư, có thể chịu một chưởng của Bát Tinh Vũ Linh mà không chết, cũng coi như là một cái thành tích đáng khen.
- Xem ra, công pháp mà hắn tu luyện quả nhiên không tầm thường!
Hoàng Uyên đem tất cả đều quy công cho Hình Địa tu luyện công pháp, bởi vì từ trước đến nay không có một Cửu Tinh Vũ Sư nào có thể ở trong tay hắn chịu một chưởng mà nào không chết, Hình Địa chính là người đầu tiên.
- A? Còn có một con chuột chạy trốn?
Hoàng Uyên lông mày bỗng nhiên hơi nhíu lại, bởi vì hắn không nhìn thấy Hình Nhân thân ảnh, người sau hẳn là đã trốn mất.
Đây cũng là vì Hoàng Uyên hắn quá mức chủ quan, cho rằng một chưởng vừa rồi đã đủ đem cả hai người toàn bộ đánh thành trọng thương thậm chí giết chết, bất quá sau cùng xem ra là hắn tính sai.
Hình Địa bị một chưởng của Hoàng Uyên đánh cho gần như tàn phế, thế nhưng hắn xem như đã thành công giúp Hình Nhân tranh thủ một chút thời gian, người sau tuy rằng cũng trọng thương, thế nhưng chung quy vẫn có thể chạy thoát.
Dù vậy, Hoàng Uyên cũng không quá mức để ý, trong mắt hắn, bất kể là Hình Thiên, Hình Địa hay Hình Nhân mà nói đều là kiến hôi, hắn căn bản sẽ không lo lắng đến một con kiến hôi sau này có thể gây khó dễ cho mình.
Đương nhiên, Hoàng Uyên lúc này tất nhiên không thể để cho Hình Địa cứ như vậy chết đi, bởi vì hắn còn muốn tra hỏi công pháp từ y.
Lúc này, Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc đã chạy tới, hai người đều đã chứng kiến uy lực một chưởng vừa rồi của Hoàng Uyên từ xa, trong lòng vẫn còn sợ hãi, thầm nghĩ nếu như vừa rồi đổi lại là bọn hắn, e rằng chín thành là cầm chắc cái chết.
- Hoàng huynh tu vi thâm hậu, Đồng mỗ bái phục! Không biết Hoàng huynh có ý muốn sử lý người này như thế nào?
Đồng Thiên Tân thanh âm có chút nịnh nọt, vừa nói vừa liếc nhìn Hình Địa nửa sống nửa chết nằm dưới đất, cẩn thận từng li từng tí nói.
Hắn hiểu rất rõ, tuy rằng đều là Vũ Linh, thế nhưng hắn chỉ là bình thường nhất Vũ Linh một sao, còn Hoàng Uyên lại là Bát Tinh Vũ Linh, hai người ở giữa chênh lệch vô cùng to lớn, vì thế cho dù đây là sân nhà của hắn, hắn cũng phải dựa theo ý của Hoàng Uyên mà hành sự.
Hoàng Uyên suy nghĩ một chút, cũng không quan trọng nói:
- Để cho hắn không chết là được! Đợi đến lúc hắn tỉnh lại ta liền đến gặp hắn một lần!
Đồng Thiên Tân khẽ gật đầu, không dám có chút ý kiến, đến lúc hắn chú ý đến thương tích của Hình Địa, trong lòng không khỏi thở dài, bị thương nặng như vậy, muốn cứu sống cũng là cả cái vấn đề, còn đến mức khi nào đối phương có thể tỉnh lại thì có trời mới biết.
………………..
- Quá mạnh! Người này đến tột cùng là ai? Tĩnh Vân tỷ không phải đã từng nói Đồng gia cường giả mạnh nhất chính là phụ thân của nàng và đại trưởng lão hay sao? Thế nhưng hai người này cho dù là cộng lại cùng một chỗ cũng không chịu nổi người kia một kích a!
Vương Hạo Thần từ nãy đến giờ vẫn ở một bên theo tất cả từ đầu đến cuối, chứng kiến một kích của Hoàng Uyên, trong lòng cũng kinh hãi, mặc dù hắn không cách nào nhìn ra thực lực của người sau, thế nhưng đối phương ít nhất cũng phải là Vũ Linh hậu kỳ.
Loại thực lực này, Vương Hạo Thần thậm chí còn không chắc Tiểu Long có thể đánh lại hắn hay không.
Vương Hạo Thần nhớ rất rõ, Đồng Tĩnh Vân từng nói đến cả phụ thân của nàng cũng chỉ có tu vi Nhất Tinh Vũ Linh, bản thân lão đã là cường giả số một của Đồng gia, lúc này làm sao lại nhô một cái tu vi hư hư thực thực là Vũ Linh hậu kỳ?
Nghĩ không thông, Vương Hạo Thần liền dứt khoát bỏ qua vấn đề này, hắn vốn dĩ muốn tìm Đồng Tĩnh Vân nói chuyện một chút, thế nhưng lại không tìm được nàng, lại thấy Đồng Thiên Tân tựa hồ cũng không rảnh rỗi, vì thế quyết định trước tiên trở lại phòng của mình, ngày mai liền tìm Đồng Tĩnh Vân nói rõ ràng, dù sao chính hắn cũng không thể tiếp tục lưu lại nơi này quá lâu, cần phải sớm trở về Thiên Sinh Môn.
Vương Hạo Thần vừa rồi đi, trận chiến giữa Hình Thiên và Đồng Vô Lệ cũng kết thúc, kết quả không khó đoán, tất nhiên là người trước thảm bại, thân thể trọng thương nặng không kém Hình Địa bao nhiêu, hơn nữa sinh cơ còn bởi vì cưỡng ép sử dụng bí thuật mà bị thiêu đốt gần hết,nếu không phải Đồng Vô Lệ cũng không muốn trực tiếp giết mà giữ lại một cái mạng của hắn, Hình Thiên sớm đã đi đời nhà ma.
Tất nhiên, bởi vì Hình Thiên liều mạng dùng lấy thương đổi thương phương pháp chiến đấu, hơn nữa Đồng Vô Lệ còn muốn bắt sống đối phương, vì thế bản thân hắn cũng chịu một chút thương tích, cả người lộ ra có chút chật vật, không còn vẻ ung dung như ban đầu.
- Nhị đệ! Ngươi không có vấn đề gì chứ?
Đợi Hình Thiên bị giải đi rồi, Đồng Thiên Tân cùng Hoàng Uyên, Đồng Khải Mặc cũng đi tới nơi này, người trước lập tức đối với Đồng Vô Lệ hỏi thăm.
Đồng Vô Lệ đưa tay lau đi vết máu nơi khóe miệng, lắc đầu nói:
- Ta không sao! Bất quá kẻ kia xác thực là một tên điên, vậy mà dám dùng bí thuật thiêu đốt sinh cơ để bộc phát ra chiến lực vượt quá tu vi của mình! Nếu không phải ta mạo hiểm muốn giữ lại mạng cho hắn thì sao có thể bị thương!
Đồng Thiên Tân trố mắt nhìn, cùng Đồng Vô Lệ nói mấy câu, sau đó liền quay sang nhìn Hoàng Uyên cười nói:
- Hoàng huynh! Chuyện hôm này là chúng ta sơ sót, hi vọng ngươi chớ trách!
Hoàng Uyên cũng cười đáp:
- Một cái nhấc tay mà thôi, không cần để ý!
Xác thực, đối với hắn mà nói, bất kể là trấn áp hay giết Hình gia ba huynh đệ, đều là chuyện dễ như trở bàn tay.
Tính ra mà nói, Hình Thiên, Hình Địa và Hình Nhân cũng thật xui xẻo, nếu như là bình thường, dựa vào thực lực của họ tại dưới tình huống bất ngờ như vậy, hoàn toàn có thể khiến cho Đồng gia chịu tổn thất nặng nề sau đó ung dung rời đi, dù sao chỉ dựa vào Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc là không giữ đổi hai người bọn họ.
Hết lần này đến làn khác, bọn họ lại xuất hiện vào ngày Đồng Vô Lệ và Hoàng Uyên hai vị siêu cấp cao thủ này có mặt ở Đồng gia, thật sự là tránh vỏ lại gặp vỏ dừa.
- Phải rồi! Đồng huynh, hôm nay ta không nhìn thấy Hoàng thiếu và Đồng tiểu thư! Bọn hắn hẳn là đang ở cùng một chỗ đi a?
Đồng Thiên Tân và Hoàng Uyên một bên không ngừng trò chuyện, người sau bỗng nhiên lại mỉm cười có chút thâm ý nhìn Đồng Thiên Tân nói.
- Ha ha, đúng là như vậy! Người trẻ tuổi thường có rất nhiều chuyện tốt muốn làm, không giống như mấy lão già chúng ta ngày bận đến tối tăm mặt mũi, chỉ biết chăm chăm vào võ đạo! Liền để cho bọn hắn tự do a!
Đồng Thiên Tân cười ha hả đáp, thanh âm tựa hồ vô cùng cao hứng.
Mấy ngày hôm nay trải qua nhiều chuyện, Đồng Thiên Tân cũng sớm quên đi chuyện Vương Hạo Thần ở trong Ngũ Hành Tháp, hôm nay Đồng Tứ vốn là muốn đem chuyện Vương Hạo Thần leo đến tầng thứ năm báo cho hắn, đáng tiếc người sau lại ở trong trận chiến với Hình gia ba huynh đệ vừa rồi bị đánh thành trọng thương, đang phải dưỡng thương, căn bản vô pháp cùng hắn báo cáo cái gì.
Lúc này, Đồng Thiên Tân thậm chí chỉ muốn Hoàng Thiếu Phong ra tay nhanh một chút, nhanh chóng cùng nữ nhi của hắn tiến thêm một bước, để hắn có thể lập tức ôm vào Tử Dương Tông bắp đùi.
- Đồng huynh nói vậy cũng không sai!
Hoàng Uyên cũng cười nhạt nói.
Hoàng Thiếu Phong nếu như đã đối với vị Đồng gia đại tiểu thư kia có ý tứ, vậy liền để cho hắn vui chơi một chút, thậm chí muốn thu đối phương vào hậu cung của hắn cũng không có vấn đề, bất quá Hoàng Uyên đương nhiên biết rõ, coi như chuyện đó xảy ra, vậy Đồng Tĩnh Vân nhiều nhất chỉ có thể làm một cái thê thiếp, còn chính thất là chuyện không thể nào, trừ phi Hoàng Thiếu Phong hắn bị điên, muốn để cho tông môn bãi miễn ngôi vị thiếu tông chủ của hắn.
Đáng tiếc, Đồng Thiên Tân tựa hồ cũng không cho rằng như vậy...
Mà Đồng Khải Mặc ở phía sau hai người, ánh mắt lại hơi âm trầm, Đồng Tĩnh Vân cùng với Tử Dương Tông thiếu tông chủ phát sinh phát quan hệ, đối với hắn tuyệt đối là thiên đại tin tức xấu.
Đồng Khải Mặc có thể tưởng tượng ra được, một khi Đồng Thiên Tân có được chỗ dựa vững chắc là Tử Dương Tông dạng này quái vật khổng lồ, kết cục của hắn mạch này sẽ trở nên thê thảm đến mức nào, thế nhưng hắn lại không thể làm cái gì, bởi vì Hoàng Uyên thực lực còn ở đó, hắn nếu nhúng tay chắc chắn sẽ bị đối phương hung hăng giáo huấn một trận, cuối cùng chỉ phí công vô ích.
Tối hậu thời khắc, Hình Địa nhanh chóng đứng ra, hắn biết rõ mình không phải là đối thủ của người tới, thậm chí cho dù là muốn đỡ một chưởng này cũng là cửu tử nhất sinh, thế nhưng trong hai người, nhất định phải có một người lại ngăn chặn công kích của kẻ địch, như vậy người còn lại mới có cơ hội chạy thoát, nếu không thì cả hai người không ai có thể thoát được.
Hình Địa hắn thân là ca ca, tự nhiên cam tâm tình nguyện đứng ra thay Hình Nhân đỡ một chưởng này, cho dù cái giá phải trả rất có thể là mạng sống của hắn.
- Nhị ca! Không được...
Hình Nhân thấy Hình Địa quay ngược trở lại, trong lòng lập tức hiểu rõ đối phương đang muốn làm gì, vội vàng sợ hãi quát to một tiếng, cả người điên cuồng chạy về phía sau.
Hắn sao có thể để Hình Địa thay hắn chịu chết?
Đáng tiếc, tốc độ của bọn hắn so với đạo chưởng ảnh kia vẫn là quá chậm, Hình Nhân chỉ vừa mới quay đầu lại, công kích của đối phương đã đến ngay trước mặt Hình Địa.
Hình Địa chỉ thấy cả người như bị một ngọn núi đè lên, ép đến không thở nổi, tất cả những gì hắn có thể làm là toàn lực phòng ngự, thế nhưng là, cho dù phòng ngự của hắn là mạnh nhất trong ba huynh đệ Hình gia, ở trước Hoàng Uyên một kích vẫn không tính là thứ gì.
- Ầm!
Chưởng ảnh khổng lồ đập lên người Hình Địa, từng lớp phòng ngự của hắn ngay cả một giây đều không kiên trì được mà trực tiếp sụp đổ, đến cả kim sắc cự ngưu hư ảnh cũng tan vỡ không chừa lại chút nào.
Hình Địa mặc dù lấy thân ngăn cản, thế nhưng chỉ dựa vào sức của hắn, làm sao có thể hoàn toàn ngăn được Hoàng Uyên một chưởng, nhiều nhất chỉ thể đem uy lực một chưởng giảm bớt, thế nhưng cho dù chỉ là dư ba năng lượng cũng đủ đem Hình Nhân đẩy văng ra ngoài, ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi.
Đây chính là thực lực của Hoàng Uyên, người mà tu vi đã đạt đến cảnh giới Bát Tinh Vũ Linh, đừng nói là Hình Địa hay Hình Nhân, cho dù là Đồng Vô Lệ đối mặt một chưởng của người trước chắc chắn cũng sẽ không có một tia năng lực phản kháng.
Chưởng ảnh sau khi tán hết lực lượng liền tan biến, Hoàng Uyên thân ảnh cũng nhanh chóng xuất hiện.
- Vậy mà không chết?
Hoàng Uyên có chút kinh ngạc nhìn bị thương tàn phế nhìn không ra bộ dáng ban đầu Hình Địa nằm dưới đất, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Hình Địa lúc này bị thương có thể nói là cực kỳ trầm trọng, hai cánh tay xương cốt toàn bộ vỡ nát, xương ngực, xương sườn đều gãy đoạn nhiều chỗ, nội tạng cũng trọng thương, sớm đã hôn mê không còn biết gì, người bình thường chịu thương tích như vậy chỉ sợ rất khó sống, thế nhưng hắn lúc này tuy rằng cũng cách cái chết không xa, bất quá đúng là vẫn còn có một hơi thở.
Cửu Tinh Vũ Sư, có thể chịu một chưởng của Bát Tinh Vũ Linh mà không chết, cũng coi như là một cái thành tích đáng khen.
- Xem ra, công pháp mà hắn tu luyện quả nhiên không tầm thường!
Hoàng Uyên đem tất cả đều quy công cho Hình Địa tu luyện công pháp, bởi vì từ trước đến nay không có một Cửu Tinh Vũ Sư nào có thể ở trong tay hắn chịu một chưởng mà nào không chết, Hình Địa chính là người đầu tiên.
- A? Còn có một con chuột chạy trốn?
Hoàng Uyên lông mày bỗng nhiên hơi nhíu lại, bởi vì hắn không nhìn thấy Hình Nhân thân ảnh, người sau hẳn là đã trốn mất.
Đây cũng là vì Hoàng Uyên hắn quá mức chủ quan, cho rằng một chưởng vừa rồi đã đủ đem cả hai người toàn bộ đánh thành trọng thương thậm chí giết chết, bất quá sau cùng xem ra là hắn tính sai.
Hình Địa bị một chưởng của Hoàng Uyên đánh cho gần như tàn phế, thế nhưng hắn xem như đã thành công giúp Hình Nhân tranh thủ một chút thời gian, người sau tuy rằng cũng trọng thương, thế nhưng chung quy vẫn có thể chạy thoát.
Dù vậy, Hoàng Uyên cũng không quá mức để ý, trong mắt hắn, bất kể là Hình Thiên, Hình Địa hay Hình Nhân mà nói đều là kiến hôi, hắn căn bản sẽ không lo lắng đến một con kiến hôi sau này có thể gây khó dễ cho mình.
Đương nhiên, Hoàng Uyên lúc này tất nhiên không thể để cho Hình Địa cứ như vậy chết đi, bởi vì hắn còn muốn tra hỏi công pháp từ y.
Lúc này, Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc đã chạy tới, hai người đều đã chứng kiến uy lực một chưởng vừa rồi của Hoàng Uyên từ xa, trong lòng vẫn còn sợ hãi, thầm nghĩ nếu như vừa rồi đổi lại là bọn hắn, e rằng chín thành là cầm chắc cái chết.
- Hoàng huynh tu vi thâm hậu, Đồng mỗ bái phục! Không biết Hoàng huynh có ý muốn sử lý người này như thế nào?
Đồng Thiên Tân thanh âm có chút nịnh nọt, vừa nói vừa liếc nhìn Hình Địa nửa sống nửa chết nằm dưới đất, cẩn thận từng li từng tí nói.
Hắn hiểu rất rõ, tuy rằng đều là Vũ Linh, thế nhưng hắn chỉ là bình thường nhất Vũ Linh một sao, còn Hoàng Uyên lại là Bát Tinh Vũ Linh, hai người ở giữa chênh lệch vô cùng to lớn, vì thế cho dù đây là sân nhà của hắn, hắn cũng phải dựa theo ý của Hoàng Uyên mà hành sự.
Hoàng Uyên suy nghĩ một chút, cũng không quan trọng nói:
- Để cho hắn không chết là được! Đợi đến lúc hắn tỉnh lại ta liền đến gặp hắn một lần!
Đồng Thiên Tân khẽ gật đầu, không dám có chút ý kiến, đến lúc hắn chú ý đến thương tích của Hình Địa, trong lòng không khỏi thở dài, bị thương nặng như vậy, muốn cứu sống cũng là cả cái vấn đề, còn đến mức khi nào đối phương có thể tỉnh lại thì có trời mới biết.
………………..
- Quá mạnh! Người này đến tột cùng là ai? Tĩnh Vân tỷ không phải đã từng nói Đồng gia cường giả mạnh nhất chính là phụ thân của nàng và đại trưởng lão hay sao? Thế nhưng hai người này cho dù là cộng lại cùng một chỗ cũng không chịu nổi người kia một kích a!
Vương Hạo Thần từ nãy đến giờ vẫn ở một bên theo tất cả từ đầu đến cuối, chứng kiến một kích của Hoàng Uyên, trong lòng cũng kinh hãi, mặc dù hắn không cách nào nhìn ra thực lực của người sau, thế nhưng đối phương ít nhất cũng phải là Vũ Linh hậu kỳ.
Loại thực lực này, Vương Hạo Thần thậm chí còn không chắc Tiểu Long có thể đánh lại hắn hay không.
Vương Hạo Thần nhớ rất rõ, Đồng Tĩnh Vân từng nói đến cả phụ thân của nàng cũng chỉ có tu vi Nhất Tinh Vũ Linh, bản thân lão đã là cường giả số một của Đồng gia, lúc này làm sao lại nhô một cái tu vi hư hư thực thực là Vũ Linh hậu kỳ?
Nghĩ không thông, Vương Hạo Thần liền dứt khoát bỏ qua vấn đề này, hắn vốn dĩ muốn tìm Đồng Tĩnh Vân nói chuyện một chút, thế nhưng lại không tìm được nàng, lại thấy Đồng Thiên Tân tựa hồ cũng không rảnh rỗi, vì thế quyết định trước tiên trở lại phòng của mình, ngày mai liền tìm Đồng Tĩnh Vân nói rõ ràng, dù sao chính hắn cũng không thể tiếp tục lưu lại nơi này quá lâu, cần phải sớm trở về Thiên Sinh Môn.
Vương Hạo Thần vừa rồi đi, trận chiến giữa Hình Thiên và Đồng Vô Lệ cũng kết thúc, kết quả không khó đoán, tất nhiên là người trước thảm bại, thân thể trọng thương nặng không kém Hình Địa bao nhiêu, hơn nữa sinh cơ còn bởi vì cưỡng ép sử dụng bí thuật mà bị thiêu đốt gần hết,nếu không phải Đồng Vô Lệ cũng không muốn trực tiếp giết mà giữ lại một cái mạng của hắn, Hình Thiên sớm đã đi đời nhà ma.
Tất nhiên, bởi vì Hình Thiên liều mạng dùng lấy thương đổi thương phương pháp chiến đấu, hơn nữa Đồng Vô Lệ còn muốn bắt sống đối phương, vì thế bản thân hắn cũng chịu một chút thương tích, cả người lộ ra có chút chật vật, không còn vẻ ung dung như ban đầu.
- Nhị đệ! Ngươi không có vấn đề gì chứ?
Đợi Hình Thiên bị giải đi rồi, Đồng Thiên Tân cùng Hoàng Uyên, Đồng Khải Mặc cũng đi tới nơi này, người trước lập tức đối với Đồng Vô Lệ hỏi thăm.
Đồng Vô Lệ đưa tay lau đi vết máu nơi khóe miệng, lắc đầu nói:
- Ta không sao! Bất quá kẻ kia xác thực là một tên điên, vậy mà dám dùng bí thuật thiêu đốt sinh cơ để bộc phát ra chiến lực vượt quá tu vi của mình! Nếu không phải ta mạo hiểm muốn giữ lại mạng cho hắn thì sao có thể bị thương!
Đồng Thiên Tân trố mắt nhìn, cùng Đồng Vô Lệ nói mấy câu, sau đó liền quay sang nhìn Hoàng Uyên cười nói:
- Hoàng huynh! Chuyện hôm này là chúng ta sơ sót, hi vọng ngươi chớ trách!
Hoàng Uyên cũng cười đáp:
- Một cái nhấc tay mà thôi, không cần để ý!
Xác thực, đối với hắn mà nói, bất kể là trấn áp hay giết Hình gia ba huynh đệ, đều là chuyện dễ như trở bàn tay.
Tính ra mà nói, Hình Thiên, Hình Địa và Hình Nhân cũng thật xui xẻo, nếu như là bình thường, dựa vào thực lực của họ tại dưới tình huống bất ngờ như vậy, hoàn toàn có thể khiến cho Đồng gia chịu tổn thất nặng nề sau đó ung dung rời đi, dù sao chỉ dựa vào Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc là không giữ đổi hai người bọn họ.
Hết lần này đến làn khác, bọn họ lại xuất hiện vào ngày Đồng Vô Lệ và Hoàng Uyên hai vị siêu cấp cao thủ này có mặt ở Đồng gia, thật sự là tránh vỏ lại gặp vỏ dừa.
- Phải rồi! Đồng huynh, hôm nay ta không nhìn thấy Hoàng thiếu và Đồng tiểu thư! Bọn hắn hẳn là đang ở cùng một chỗ đi a?
Đồng Thiên Tân và Hoàng Uyên một bên không ngừng trò chuyện, người sau bỗng nhiên lại mỉm cười có chút thâm ý nhìn Đồng Thiên Tân nói.
- Ha ha, đúng là như vậy! Người trẻ tuổi thường có rất nhiều chuyện tốt muốn làm, không giống như mấy lão già chúng ta ngày bận đến tối tăm mặt mũi, chỉ biết chăm chăm vào võ đạo! Liền để cho bọn hắn tự do a!
Đồng Thiên Tân cười ha hả đáp, thanh âm tựa hồ vô cùng cao hứng.
Mấy ngày hôm nay trải qua nhiều chuyện, Đồng Thiên Tân cũng sớm quên đi chuyện Vương Hạo Thần ở trong Ngũ Hành Tháp, hôm nay Đồng Tứ vốn là muốn đem chuyện Vương Hạo Thần leo đến tầng thứ năm báo cho hắn, đáng tiếc người sau lại ở trong trận chiến với Hình gia ba huynh đệ vừa rồi bị đánh thành trọng thương, đang phải dưỡng thương, căn bản vô pháp cùng hắn báo cáo cái gì.
Lúc này, Đồng Thiên Tân thậm chí chỉ muốn Hoàng Thiếu Phong ra tay nhanh một chút, nhanh chóng cùng nữ nhi của hắn tiến thêm một bước, để hắn có thể lập tức ôm vào Tử Dương Tông bắp đùi.
- Đồng huynh nói vậy cũng không sai!
Hoàng Uyên cũng cười nhạt nói.
Hoàng Thiếu Phong nếu như đã đối với vị Đồng gia đại tiểu thư kia có ý tứ, vậy liền để cho hắn vui chơi một chút, thậm chí muốn thu đối phương vào hậu cung của hắn cũng không có vấn đề, bất quá Hoàng Uyên đương nhiên biết rõ, coi như chuyện đó xảy ra, vậy Đồng Tĩnh Vân nhiều nhất chỉ có thể làm một cái thê thiếp, còn chính thất là chuyện không thể nào, trừ phi Hoàng Thiếu Phong hắn bị điên, muốn để cho tông môn bãi miễn ngôi vị thiếu tông chủ của hắn.
Đáng tiếc, Đồng Thiên Tân tựa hồ cũng không cho rằng như vậy...
Mà Đồng Khải Mặc ở phía sau hai người, ánh mắt lại hơi âm trầm, Đồng Tĩnh Vân cùng với Tử Dương Tông thiếu tông chủ phát sinh phát quan hệ, đối với hắn tuyệt đối là thiên đại tin tức xấu.
Đồng Khải Mặc có thể tưởng tượng ra được, một khi Đồng Thiên Tân có được chỗ dựa vững chắc là Tử Dương Tông dạng này quái vật khổng lồ, kết cục của hắn mạch này sẽ trở nên thê thảm đến mức nào, thế nhưng hắn lại không thể làm cái gì, bởi vì Hoàng Uyên thực lực còn ở đó, hắn nếu nhúng tay chắc chắn sẽ bị đối phương hung hăng giáo huấn một trận, cuối cùng chỉ phí công vô ích.
Tác giả :
Huyết Tu La