Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp
Chương 274
Chương 274:
“Tôi không phải fan của Lê Nghiên Nghiên, thực sự không biết Lê Nghiên Nghiên sao lại bị chế nhạo thảm như vậy, , chúng tôi không biết Lê Hương là Mạc phu nhân, mà vị Mạc phu nhân này đã lợi dụng việc này đầy Lê Nghiên Nghiên lên đầu ào ngọn gió, thủ đoạn cung đầu thế này CÓ. thể nói ở cấp. vương giả luôn rồi, tôi ở rước mặt cô ta chặc chắn không sống nồi quá hai tập.”
“Fans Lê Hương tuyệt đối không biết sai đâu, cô ta từ nông thôn trở lại, lần đầu tiên đánh bại Lê gia, bây giờ chạy thẳng đến Nghiên Nghiên, dùng những phương thức hung ác, không phục cũng không được.”
Tin tức tiếp tục nỗ tung trên Weibo, một số người đã tung ra những bức ảnh chụp Lê Nghiên Nghiên quỳ gồi ngay trước mặt mọi người tại viện nghiên cứu, cũng như những bức ảnh đe dọa chửi rủa uy hiếp kia từ khóa “fan hâm mộ Lê Hương” đã trở thành hot search.
“OMG, Lê Hương lại ép Lê Nghiên Nghiên quỳ xuông ngay trước mặt mọi người!”
“Vị Mạc phu nhân này ghê gớm thật đó, có dám đắc tội với cô ta không, đề bạn nêm thử cảm giác người thân bị công kích, bị uy hiếp đe dọa!”
“Sao fan của Lê Hương lại ác độc như vậy, lại còn dọa Lê Nghiên I0, tôi tức đến run người luôn rôi!
“Xin Lê Hương nương tay cho, cô đã là Mạc phu nhân cao cao tại thượng, làm ơn bỏ qua cho kẻ hèn đáng thương Nghiên Nghiên bọn tôi!”
Fan hâm mộ của Lê Nghiên Nghiên đã bình luận ngay ngắn dưới những hotsearch, thậm chí họ còn đổi ảnh đại diện thành hình meme quỳ xuông van xin lòng thương xót, kèm theo dòng chữ câu xin Mạc phu nhân hãy bỏ qual Trong chốc lát, từ “Mạc phu nhân” đã tràn đây ác ý và mỉa mai.
Lê Hương không bất ngờ, hôm nay Ï lúc Lê Nghiên Nghiên quỳ xuống cô liền biết cô ta giỏ trò khô nhục kê, bây giò cô ta đang ở cảnh đầu Sóng ngọn gió, rất dễ dàng căn trả lại, mà một Lê Nghiên Nghiên yếu đuôi lại có thể dễ dàng chiếm được đồng cảm.
Giờ đây, toàn bộ dư luận đã nghiêng hẳn về Trột phía Lê Nghiên Nghiên.
“Ting” một tiếng, Diệp Linh gửi tin nhăn Wechat: “Bọn họ ghen tị với cậu thôi, trần trụi ghen tị, vậy nên đừng buôn nhé.”
Lê Hương rep lại Linh Linh: “Đừng nghĩ nhiều, bọn họ không thê ảnh hưởng đến tớ đâu.”
Diệp Linh đáp lại: “Ừ, tiếp theo cậu định làm gì? Lê Nghiên Nghiên tây – trắng cũng giỏi lãm, thực ra đây là công lao cô ta tích góp qua nhiêu năm, cô ta rất nâng niu danh dự của mình, mây năm qua. đều là nữ thiên tài y học bậc nhất của danh viện mà, có tài hoa, lại an tĩnh không làm điều gian ác, rất dễ dàng chiêm được lòng thương hại và đông cảm của công chúng thôi.”
Lê Hương tán thành, so với Lê Nghiên Nghiên cô có thê nói là không có chút cơ sở nào, bởi vì những năm này cô ở nông thôn, mới vệ Hải Thành đã bị ép chiến đấu, bây giờ nhắm vào hào quang Mạc phu nhân lại là cây to gió lớn, dễ thịnh nhưng cũng dễ suy.
Lê Hương đáp: “Đừng lo, Lê Nghiên Nghiên nhất định còn có hậu chiêu, chúng ta hãy xem cô ta chăm chỉ biêu diễn trước đã.”
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Diệp Linh, một chuỗi chuông điện thoại di động du dương vang lên, là cuộc gọi đên.
Là cuộc gọi từ Mạc Tuân.
Trận máu tanh trên Weibo ở chỗ anh chắc là biết đầu tiên.
Lê Hương ấn nút nhận, ngọt ngào nói: “Alo, Mạc tiên sinh, anh tìm em có chuyện gì không?”
Giọng nói trầm thấp từ tính của Mạc Tuân truyền từ đầu dây bên kia: “Cần anh giúp không?”
Chỉ câu từ đơn giản thôi, như phong cách thường lệ luôn mạnh mẽ bá đạo của anh.
Lê Hương chớp hàng mi cánh bướm, giả bộ tức giận: “Mạc tiên sinh, anh nhìn xem đã anh gây ra bao nhiêu phiền phức cho em này, bọn họ đều ghen tị với em, công kích em.
Anh đừng làm gì cả, cứ ngây Jẽ ngoan ngoãn đi, đừng ra ngoài là được, câm anh trêu hoa ghẹo bướm rƯỚC thêm địch cho em nữa đó, vê phần những điêu dân nhung nhớ anh kia, em sẽ giúp anh tiêu diệt từng tên!”