Nghịch Long
Chương 65: Kế hoạch tạm thời
Tinh thần của mọi người dần được ổn định lại đôi chút khi nghe thấy văn minh nói về tình hình hiện tại, tất nhiên là hắn không hề đề cập tới việc yêu vương thao túm chuyện này, hắn chỉ nói là yêu tộc bày ra một trận pháp nhằm ngăn cách cảm ứng từ bên ngoài vào mà thôi, và nhiệm vụ của chúng chỉ là làm cho họ hoảng loạn rồi nhằm mục đích tiêu diệt tinh thần của mọi người
- Các vị! Chắc các vị cũng đã hiểu tình hình hiện tại của chúng ta - võ tam cuối cùng cũng đành lên tiếng, với cương vị là một trận sư duy nhất trong tập thể này nên những lời của hắn khá được mọi người tin tưởng ; nhất là khi đám yêu thú bên ngoài cố tình phá trận mà không thành càng khiến địa vị của hắn trong tập thể này lớn hơn một chút
- Võ huynh có chuyện gì cứ nói - văn minh vẫn là người lên tiếng, hắn giờ đây như là thủ lĩnh của nhóm người này, hắn lên tiếng chẳng khác nào mọi người lên tiếng cả
- Chúng ta đang bị bao vây bởi một trận đồ cực mạnh, nó mạnh hơn những gì các vị tưởng tượng nhưng nó có một điểm yếu - hắn nói đến đây thì ngưng lại một chút, hắn muốn thấy phản ứng của mọi người trước khi hắn vào vấn đề chính
Mọi người đều im lặng và nhìn về phía hắn như thể họ đang nhìn một báu vật vậy, trong mắt họ chứa đựng một thứ tạm thời được gọi là mầm sống, họ hi vọng sẽ có đường sống mà giờ đây người đối diện lại nói cho họ một con đường, bảo sao họ không vui mừng cho được
- các vị thấy đấy trận pháp mà yêu thú tạo thành chính là dùng thân thể của chúng tạo ra, nên chỉ cần các vị giết chết hết chúng thì trận pháp ắt sẽ mở - hắn tiếp tục nói và lời nói của hắn cực kỳ trực tiếp khiến cho mọi người có chút hoảng hốt
Phải biết rằng ngoài kia còn có một con yêu thú cấp 8, chỉ cần họ xông ra ngoài thì con yêu thú này sẽ xơi tái họ ngay, nên việc xông ra ngoài hiện tại là một điều ngu ngốc
- Tất nhiên việc xông ra ngoài là một điều cực kỳ khó khăn nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội - nói đoạn hắn dẫn trần thành ra khỏi tổ lạc nhật trùng rồi hướng mắt về mọi người giới thiệu
- Nàng là philip Elizabet, là con gái của đoàn trưởng quân đoàn thành thánh phương Tây - nàng theo sự chỉ dẫn của hắn cùng hắn bước ra ngoài chào hỏi mọi người
- Đẹp quá! nàng quả là tiên nữ! Quả đúng như lời đồn! - mọi người ai nấy trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp của nàng, đến hắn cũng phải công nhận nàng thì tất nhiên nhóm thanh niên chưa hiểu sự đời này phải thốt lên vậy rồi
- Thánh nữ! Nàng có người yêu chưa? - văn minh nhìn thấy vẻ đẹp của nàng thì hoảng hốt đôi phần, nàng quả là đẹp, nàng còn đẹp hơn trong lời đồn
- Chưa! - nàng nhìn về phía võ tam một cái rồi nheo mày nói
- Xin cho tại hạ được vinh hạnh làm lễ chào hỏi với thánh nữa - nói đoạn văn minh quỳ xuống rồi đưa bàn tay ra trước chờ đợi đôi bàn tay của người Ngọc
- Vớ vẩn! Nàng là vợ ta! Ai cho phép ngươi đụng - võ tam thật sự nổi điên, không ngờ lại có kẻ mặt dày hơn mình, dám đứng trước mặt mình tán tỉnh vợ mình
- Được! - nàng đưa bàn tay trái của mình tới rồi đặt lên tay của văn minh để hắn làm lễ chào hỏi
Theo thể thống phương tây từ xưa đến nay có hai cách chào hỏi, một là hôn tay hai là chạm má ; với những người thân phận khác nhau người ta sẽ dùng những cách chào khác nhau: vd khi bạn bè gặp nhau họ sẽ chạm má vào nhau thể hiện sự thân thiết còn khi gặp một người quý tộc thì họ phải hôn tay thể hiện sự tôn kính ; và giờ đây văn minh đang làm cách thứ hai vì chỉ có vậy mới thể hiện đủ sự tôn kính của hắn đối với nàng
Bất kỳ nam nhân nào ở nhân tộc đều tôn sùng hai vị nữ thần, một chính là trần thanh thanh của thần lang đoàn phương đông, và hai chính là nàng nữ thần của quân đoàn phương Tây ; bất kỳ nam nhân nào đều mong muốn được một lần chung gối với các nàng cho dù sau đó phải chết, chắc họ cũng cam tâm tình nguyện
Và văn minh cũng như đoàn người ở đây cũng vậy, họ tôn sùng nàng và xem nàng chính là người tình trong mộng của họ vậy, việc văn minh được hôn tay khiến không ít người ganh tỵ và một trong những kẻ đang xem kia thì khuôn mặt chợt đen sạm lại vì tức
- Bỏ ra ngay - hắn đưa tay mình cầm lấy tay nàng rồi rút ra khỏi bàn tay của văn minh
- Chàng ghen sao? - nàng nhìn thấy khuôn mặt hắn đen sạm lại vì tức tối, thì nàng chợt bật cười, tiếng cười của nàng vang lên khiến cho mọi người cảm giác được như mình đang ở tiên cảnh ; và chỉ có hắn khi nghe thấy giọng cười này thì càng thêm tức tối
- Ghen! Nàng nghĩ ta không có quyền đó sao - hắn hét lên thật lớn khiến cho tiếng hét của hắn áp đi tiếng cười của nàng trong lòng mọi người
- Ta xin giới thiệu với mọi người! Nàng là người của ta! Từ này về sau nàng vĩnh viễn là người của ta! Không cho phép bất kỳ ai chạm vào nàng - hắn hét lên giới thiệu vơi mọi người cũng như là tuyên bố với chính hắn vậy “ đúng nàng là người của hắn, hắn thề sẽ bảo vệ nàng bằng mọi giá”
- Chàng muốn ta Vĩnh viễn là của chàng? Không dễ thế đâu! - nàng nghe hắn nói thế thì trong lòng cực kỳ vui mừng cùng hạnh phúc
- Sau khi thoát khỏi đây ta sẽ tới phương Tây đón nàng - hắn tiếp tục tuyên bố một câu mà hắn chắc chắn sẽ làm nếu hắn còn sống
- Nhưng cha của thiếp sẽ không chịu! - nàng tiếp tục làm khó hắn, quả thực cha nàng sẽ không dễ tiếp nhận chuyện này, nhưng nàng sẽ có cách
- Cho dù cha nàng có là thần thánh phương nào ta cũng mặc kệ! Ta ta đã quyết nếu cha nàng thực sự ngăn cản ta, ta sẽ đánh chết hắn - hắn chỉ lên trời rồi thề thốt, hắn không biết rằng những lời của hắn đều bị cha nàng nghe thấy
- Philip à! Có kẻ muốn giết ngươi kìa - yêu vương khoái chí nở nụ cười, tuy rằng không biết tên này có phải là chủ nhân của hắn hay không nhưng phần khẩu vị này của võ tam khiến hắn cực kỳ thích thú
- Ta sẽ không gả nó cho tên kia! Trừ khi nó thắng được ta! - philip mặt mày cũng đen sạm lại, hắn chút thẳng xuống dưới rồi thề thốt
- Có lẽ ngươi không có quyền quyết định rồi! - lưu dương nhìn thấy khuôn mặt của hắn cũng phì cười, hắn quyết định đổ thêm dầu vào lửa cho dịu đi cái không khí căng thẳng từ nãy giờ
- Đúng vậy! Ngươi không còn quyền quyết định nữa - hai vị yêu tộc kia cũng lên tiếng, chỉ cần nhìn cử chỉ của hai vị thiếu niên kia thì họ đã biết, không còn ai có thể ngăn cách họ ; tuy rằng không biết giữa họ từng sảy ra chuyện gì nhưng chỉ cần nhìn vào thái độ của họ thì cũng biết, cho dù trời có sập xuống thì cũng chưa chắc đã chia cắt được họ
- Để sẽ giết hắn - philip vẫn một bụng tức không những vậy, những người khác còn đỏ thêm dầu vào lửa khiến bụng tức của hắn ngày một phình ra
- Nếu ngươi giết hắn thì con gái ngươi cũng chết theo, vậy ngươi tính làm sao? - yêu vương như là kẻ hiểu sự đời, quả thật nếu võ tam mà bị cha nàng giết chế ta không biết tâm tranh của nàng sẽ ra sao, có khi nàng sẽ tự tử không chừng “ quả là một cái kết có hậu” yêu vương thần lẩm bẩm
Sau khi nghe hắn tuyên bố xong thì tất cả mọi người đều cho hắn một chàng vỗ tay, họ vỗ tay thật mạnh như là để chúc phúc cho hai người, và cũng là để xác nhận từ nay về sau họ chỉ còn lại một nữ thần duy nhất
- Vậy việc tiếp theo nên làm gì? - văn minh lại là người lên tiếng, sau khi hắn bước được ra khỏi chính cái mộng tưởng của mình thì hắn lại xốc lại tinh thần, tiếp tục bàn việc
- Chắc mọi người cũng hiểu đôi chút ta ta muốn nói - hắn lên tiếng, và lời nói của hắn hiện tại hắn nghĩ chắc mọi người sẽ hiểu
- Ý của huynh là chúng ta chỉ cần phá được trận pháp này một lúc chúng ta sẽ được cứu - lý khang là người cực kỳ nhanh nhạy, khi nghe võ tam nhắc đến philip Elizabet thì hắn đã suy nghĩ ra vấn đề trong đó
Quả thật việc phá trận này là một điều cực khó, nhưng để làm cho nó rối loạn một lúc thì họ hoàn toàn có thể, chỉ cần trong phút chốc đó nàng có thể phát ra được tín hiệu cầu cứu thì cha nàng chắc chắn sẽ tới, và họ sẽ được cứu
- Quả là diệu kế - văn minh khi nghe xong kế hoạch này hắn cũng thấy có phần khả thi, yêu vương thì sao? Yêu vương chắc chắn phải để cho thần thánh quân đoàn mặt mũi, chỉ cần philip đại nhân đến thì đại đoàn trưởng cũng sẽ đến và chỉ cần đoàn trưởng đến thì họ Sẽ được thả ra
- Được! Vậy bao giờ thì hành động? - lý khang lên tiếng, hắn là người muốn chiến đấu nhất trong đám người này
- Con yêu thú cấp 8 kia thì sao? - tiếp theo câu hỏi của lý khang chính là câu hỏi của văn minh, con yêu thú cấp 8 kia chính là cơn nguồn khiến họ khốn đốn hiện nay, việc giải quyết nó là một điều kiện tiên quyết, quyết định đến trận này
- Con yêu thú cấp 8 kia cứ để ta đối phó - lúc này lý khang lại lên tiếng, con yêu thú cấp 8 này chính là nguyên nhân dẫn đến cái chết của anh trai hắn, hắn hận con yêu thú này tới tận xương tủy ; và ở đây cũng chỉ có hắn mới có sức để chống lại con yêu thú này nên hắn quyết định mình sẽ là người chống chọi với nó
- Người đó sẽ là ta! - võ tam cũng đồng thời lên tiếng, hắn chỉ thẳng vào mặt mình rồi nói, hắn đã quyết định rồi, hắn sẽ là người tiễn đưa con yêu thú kia về với cát bụi và đưa nàng rời khỏi đây bằng mọi giá
- Ngươi nghĩ sao vậy? Đầu óc có vấn đề à - văn minh lên tiếng, hắn không ngờ tên này lại xuẩn ngốc như vậy, đối diện với nó là cái chết ; và theo hắn nghĩ người có thể chống chọi lại nó chỉ cơ thể là lý khang, vì lý khang chính là người duy nhất có thể còn sống khi đối mặt với con yêu thú cấp 8 này
- Ta không hề tranh giành với hắn - võ tam nhìn thấy phản ứng của văn minh thì biết tên này đã hiểu lầm rồi
- Ngươi không giành với ta ý là sao - lý khang cũng cực kỳ khó hiểu nhìn hắn
- Ngoài kia có hai con yêu thú cấp linh vương - hắn chỉ ra ngoài rồi nói, quả thật nếu chỉ có một con thì hắn chẳng phải đau đầu tới vậy
- Ngươi nói là hai con - văn minh cực kỳ bất ngờ, theo như hắn biết thì chỉ có một con là cấp bậc linh vương không ngờ vẫn còn một con nữa
- Là nó - hắn chỉ ra phía ngoài trận đồ rồi hướng tay về phía một con yêu thú đang tỏ vẻ khá nhàn rỗi trong đám yêu thú rồi nói
- Các vị! Chắc các vị cũng đã hiểu tình hình hiện tại của chúng ta - võ tam cuối cùng cũng đành lên tiếng, với cương vị là một trận sư duy nhất trong tập thể này nên những lời của hắn khá được mọi người tin tưởng ; nhất là khi đám yêu thú bên ngoài cố tình phá trận mà không thành càng khiến địa vị của hắn trong tập thể này lớn hơn một chút
- Võ huynh có chuyện gì cứ nói - văn minh vẫn là người lên tiếng, hắn giờ đây như là thủ lĩnh của nhóm người này, hắn lên tiếng chẳng khác nào mọi người lên tiếng cả
- Chúng ta đang bị bao vây bởi một trận đồ cực mạnh, nó mạnh hơn những gì các vị tưởng tượng nhưng nó có một điểm yếu - hắn nói đến đây thì ngưng lại một chút, hắn muốn thấy phản ứng của mọi người trước khi hắn vào vấn đề chính
Mọi người đều im lặng và nhìn về phía hắn như thể họ đang nhìn một báu vật vậy, trong mắt họ chứa đựng một thứ tạm thời được gọi là mầm sống, họ hi vọng sẽ có đường sống mà giờ đây người đối diện lại nói cho họ một con đường, bảo sao họ không vui mừng cho được
- các vị thấy đấy trận pháp mà yêu thú tạo thành chính là dùng thân thể của chúng tạo ra, nên chỉ cần các vị giết chết hết chúng thì trận pháp ắt sẽ mở - hắn tiếp tục nói và lời nói của hắn cực kỳ trực tiếp khiến cho mọi người có chút hoảng hốt
Phải biết rằng ngoài kia còn có một con yêu thú cấp 8, chỉ cần họ xông ra ngoài thì con yêu thú này sẽ xơi tái họ ngay, nên việc xông ra ngoài hiện tại là một điều ngu ngốc
- Tất nhiên việc xông ra ngoài là một điều cực kỳ khó khăn nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội - nói đoạn hắn dẫn trần thành ra khỏi tổ lạc nhật trùng rồi hướng mắt về mọi người giới thiệu
- Nàng là philip Elizabet, là con gái của đoàn trưởng quân đoàn thành thánh phương Tây - nàng theo sự chỉ dẫn của hắn cùng hắn bước ra ngoài chào hỏi mọi người
- Đẹp quá! nàng quả là tiên nữ! Quả đúng như lời đồn! - mọi người ai nấy trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp của nàng, đến hắn cũng phải công nhận nàng thì tất nhiên nhóm thanh niên chưa hiểu sự đời này phải thốt lên vậy rồi
- Thánh nữ! Nàng có người yêu chưa? - văn minh nhìn thấy vẻ đẹp của nàng thì hoảng hốt đôi phần, nàng quả là đẹp, nàng còn đẹp hơn trong lời đồn
- Chưa! - nàng nhìn về phía võ tam một cái rồi nheo mày nói
- Xin cho tại hạ được vinh hạnh làm lễ chào hỏi với thánh nữa - nói đoạn văn minh quỳ xuống rồi đưa bàn tay ra trước chờ đợi đôi bàn tay của người Ngọc
- Vớ vẩn! Nàng là vợ ta! Ai cho phép ngươi đụng - võ tam thật sự nổi điên, không ngờ lại có kẻ mặt dày hơn mình, dám đứng trước mặt mình tán tỉnh vợ mình
- Được! - nàng đưa bàn tay trái của mình tới rồi đặt lên tay của văn minh để hắn làm lễ chào hỏi
Theo thể thống phương tây từ xưa đến nay có hai cách chào hỏi, một là hôn tay hai là chạm má ; với những người thân phận khác nhau người ta sẽ dùng những cách chào khác nhau: vd khi bạn bè gặp nhau họ sẽ chạm má vào nhau thể hiện sự thân thiết còn khi gặp một người quý tộc thì họ phải hôn tay thể hiện sự tôn kính ; và giờ đây văn minh đang làm cách thứ hai vì chỉ có vậy mới thể hiện đủ sự tôn kính của hắn đối với nàng
Bất kỳ nam nhân nào ở nhân tộc đều tôn sùng hai vị nữ thần, một chính là trần thanh thanh của thần lang đoàn phương đông, và hai chính là nàng nữ thần của quân đoàn phương Tây ; bất kỳ nam nhân nào đều mong muốn được một lần chung gối với các nàng cho dù sau đó phải chết, chắc họ cũng cam tâm tình nguyện
Và văn minh cũng như đoàn người ở đây cũng vậy, họ tôn sùng nàng và xem nàng chính là người tình trong mộng của họ vậy, việc văn minh được hôn tay khiến không ít người ganh tỵ và một trong những kẻ đang xem kia thì khuôn mặt chợt đen sạm lại vì tức
- Bỏ ra ngay - hắn đưa tay mình cầm lấy tay nàng rồi rút ra khỏi bàn tay của văn minh
- Chàng ghen sao? - nàng nhìn thấy khuôn mặt hắn đen sạm lại vì tức tối, thì nàng chợt bật cười, tiếng cười của nàng vang lên khiến cho mọi người cảm giác được như mình đang ở tiên cảnh ; và chỉ có hắn khi nghe thấy giọng cười này thì càng thêm tức tối
- Ghen! Nàng nghĩ ta không có quyền đó sao - hắn hét lên thật lớn khiến cho tiếng hét của hắn áp đi tiếng cười của nàng trong lòng mọi người
- Ta xin giới thiệu với mọi người! Nàng là người của ta! Từ này về sau nàng vĩnh viễn là người của ta! Không cho phép bất kỳ ai chạm vào nàng - hắn hét lên giới thiệu vơi mọi người cũng như là tuyên bố với chính hắn vậy “ đúng nàng là người của hắn, hắn thề sẽ bảo vệ nàng bằng mọi giá”
- Chàng muốn ta Vĩnh viễn là của chàng? Không dễ thế đâu! - nàng nghe hắn nói thế thì trong lòng cực kỳ vui mừng cùng hạnh phúc
- Sau khi thoát khỏi đây ta sẽ tới phương Tây đón nàng - hắn tiếp tục tuyên bố một câu mà hắn chắc chắn sẽ làm nếu hắn còn sống
- Nhưng cha của thiếp sẽ không chịu! - nàng tiếp tục làm khó hắn, quả thực cha nàng sẽ không dễ tiếp nhận chuyện này, nhưng nàng sẽ có cách
- Cho dù cha nàng có là thần thánh phương nào ta cũng mặc kệ! Ta ta đã quyết nếu cha nàng thực sự ngăn cản ta, ta sẽ đánh chết hắn - hắn chỉ lên trời rồi thề thốt, hắn không biết rằng những lời của hắn đều bị cha nàng nghe thấy
- Philip à! Có kẻ muốn giết ngươi kìa - yêu vương khoái chí nở nụ cười, tuy rằng không biết tên này có phải là chủ nhân của hắn hay không nhưng phần khẩu vị này của võ tam khiến hắn cực kỳ thích thú
- Ta sẽ không gả nó cho tên kia! Trừ khi nó thắng được ta! - philip mặt mày cũng đen sạm lại, hắn chút thẳng xuống dưới rồi thề thốt
- Có lẽ ngươi không có quyền quyết định rồi! - lưu dương nhìn thấy khuôn mặt của hắn cũng phì cười, hắn quyết định đổ thêm dầu vào lửa cho dịu đi cái không khí căng thẳng từ nãy giờ
- Đúng vậy! Ngươi không còn quyền quyết định nữa - hai vị yêu tộc kia cũng lên tiếng, chỉ cần nhìn cử chỉ của hai vị thiếu niên kia thì họ đã biết, không còn ai có thể ngăn cách họ ; tuy rằng không biết giữa họ từng sảy ra chuyện gì nhưng chỉ cần nhìn vào thái độ của họ thì cũng biết, cho dù trời có sập xuống thì cũng chưa chắc đã chia cắt được họ
- Để sẽ giết hắn - philip vẫn một bụng tức không những vậy, những người khác còn đỏ thêm dầu vào lửa khiến bụng tức của hắn ngày một phình ra
- Nếu ngươi giết hắn thì con gái ngươi cũng chết theo, vậy ngươi tính làm sao? - yêu vương như là kẻ hiểu sự đời, quả thật nếu võ tam mà bị cha nàng giết chế ta không biết tâm tranh của nàng sẽ ra sao, có khi nàng sẽ tự tử không chừng “ quả là một cái kết có hậu” yêu vương thần lẩm bẩm
Sau khi nghe hắn tuyên bố xong thì tất cả mọi người đều cho hắn một chàng vỗ tay, họ vỗ tay thật mạnh như là để chúc phúc cho hai người, và cũng là để xác nhận từ nay về sau họ chỉ còn lại một nữ thần duy nhất
- Vậy việc tiếp theo nên làm gì? - văn minh lại là người lên tiếng, sau khi hắn bước được ra khỏi chính cái mộng tưởng của mình thì hắn lại xốc lại tinh thần, tiếp tục bàn việc
- Chắc mọi người cũng hiểu đôi chút ta ta muốn nói - hắn lên tiếng, và lời nói của hắn hiện tại hắn nghĩ chắc mọi người sẽ hiểu
- Ý của huynh là chúng ta chỉ cần phá được trận pháp này một lúc chúng ta sẽ được cứu - lý khang là người cực kỳ nhanh nhạy, khi nghe võ tam nhắc đến philip Elizabet thì hắn đã suy nghĩ ra vấn đề trong đó
Quả thật việc phá trận này là một điều cực khó, nhưng để làm cho nó rối loạn một lúc thì họ hoàn toàn có thể, chỉ cần trong phút chốc đó nàng có thể phát ra được tín hiệu cầu cứu thì cha nàng chắc chắn sẽ tới, và họ sẽ được cứu
- Quả là diệu kế - văn minh khi nghe xong kế hoạch này hắn cũng thấy có phần khả thi, yêu vương thì sao? Yêu vương chắc chắn phải để cho thần thánh quân đoàn mặt mũi, chỉ cần philip đại nhân đến thì đại đoàn trưởng cũng sẽ đến và chỉ cần đoàn trưởng đến thì họ Sẽ được thả ra
- Được! Vậy bao giờ thì hành động? - lý khang lên tiếng, hắn là người muốn chiến đấu nhất trong đám người này
- Con yêu thú cấp 8 kia thì sao? - tiếp theo câu hỏi của lý khang chính là câu hỏi của văn minh, con yêu thú cấp 8 kia chính là cơn nguồn khiến họ khốn đốn hiện nay, việc giải quyết nó là một điều kiện tiên quyết, quyết định đến trận này
- Con yêu thú cấp 8 kia cứ để ta đối phó - lúc này lý khang lại lên tiếng, con yêu thú cấp 8 này chính là nguyên nhân dẫn đến cái chết của anh trai hắn, hắn hận con yêu thú này tới tận xương tủy ; và ở đây cũng chỉ có hắn mới có sức để chống lại con yêu thú này nên hắn quyết định mình sẽ là người chống chọi với nó
- Người đó sẽ là ta! - võ tam cũng đồng thời lên tiếng, hắn chỉ thẳng vào mặt mình rồi nói, hắn đã quyết định rồi, hắn sẽ là người tiễn đưa con yêu thú kia về với cát bụi và đưa nàng rời khỏi đây bằng mọi giá
- Ngươi nghĩ sao vậy? Đầu óc có vấn đề à - văn minh lên tiếng, hắn không ngờ tên này lại xuẩn ngốc như vậy, đối diện với nó là cái chết ; và theo hắn nghĩ người có thể chống chọi lại nó chỉ cơ thể là lý khang, vì lý khang chính là người duy nhất có thể còn sống khi đối mặt với con yêu thú cấp 8 này
- Ta không hề tranh giành với hắn - võ tam nhìn thấy phản ứng của văn minh thì biết tên này đã hiểu lầm rồi
- Ngươi không giành với ta ý là sao - lý khang cũng cực kỳ khó hiểu nhìn hắn
- Ngoài kia có hai con yêu thú cấp linh vương - hắn chỉ ra ngoài rồi nói, quả thật nếu chỉ có một con thì hắn chẳng phải đau đầu tới vậy
- Ngươi nói là hai con - văn minh cực kỳ bất ngờ, theo như hắn biết thì chỉ có một con là cấp bậc linh vương không ngờ vẫn còn một con nữa
- Là nó - hắn chỉ ra phía ngoài trận đồ rồi hướng tay về phía một con yêu thú đang tỏ vẻ khá nhàn rỗi trong đám yêu thú rồi nói
Tác giả :
Kiemtien Laphong