Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương Phi
Chương 2
-Meyo darling? Có chuyện gì con ko vừa ý sao? - người đàn ông đứng dậy, đi tới cạnh cô. Người này khoảng 35, 36 tuổi.tóc ngắn đen, mắt đen xinh đẹp. Đôi môi mỏng, mũi cao,thẳng. Khuôn mặt mỉm cười, giọng nói dịu dàng.
Meyo ngồi xuống chiếc bàn uống trà kiểu Nhật, dáng vẻ dịu dàng nhu mì.
- là cha muốn con đi Trung Quốc du học?
- Đúng là như vậy. Con là tiếng Trung rất giỏi, ta muốn con liền sang đó giúp ta mật thám bên đó. - hắn cười, như không có chuyện gì sảy ra.
- cha, ta là ko muốn đi. - Nàng nhíu mày, giọng nói yếu ớt, thêm vài phần run rẩy.
- ta muốn con sang.- hắn kiên định lắc đầu
Nghe được câu nói này, Meyo môi mím lại, 1 tay đặt trước ngực, khoé mắt phiếm hồng. Đôi mắt như cẩm ngọc của nàng liền bao phủ 1 lớp băng mỏng, làm đôi mắt nàng nhuốm đầy lệ. Như muốn người ta che chở, chăm sóc.
- nhưng con còn bạn bè bên này, họ sẽ nhớ con!
- phải, họ cũng sẽ cảm ơn ta nhiều khi mang con đi!
Meyo rút khăn lụa trong ống tay áo, lau nước mắt, đứng dậy.
Meyo ngồi xuống chiếc bàn uống trà kiểu Nhật, dáng vẻ dịu dàng nhu mì.
- là cha muốn con đi Trung Quốc du học?
- Đúng là như vậy. Con là tiếng Trung rất giỏi, ta muốn con liền sang đó giúp ta mật thám bên đó. - hắn cười, như không có chuyện gì sảy ra.
- cha, ta là ko muốn đi. - Nàng nhíu mày, giọng nói yếu ớt, thêm vài phần run rẩy.
- ta muốn con sang.- hắn kiên định lắc đầu
Nghe được câu nói này, Meyo môi mím lại, 1 tay đặt trước ngực, khoé mắt phiếm hồng. Đôi mắt như cẩm ngọc của nàng liền bao phủ 1 lớp băng mỏng, làm đôi mắt nàng nhuốm đầy lệ. Như muốn người ta che chở, chăm sóc.
- nhưng con còn bạn bè bên này, họ sẽ nhớ con!
- phải, họ cũng sẽ cảm ơn ta nhiều khi mang con đi!
Meyo rút khăn lụa trong ống tay áo, lau nước mắt, đứng dậy.
Tác giả :
Phụng Phụng