Ngạo Thiên Cuồng Tôn
Chương 92: Kiếm Của Mặc Vũ
Rất nhiều người vốn không muốn đổi, dù sao ngũ hành linh đan đối với bất cứ một người tu luyện nào cũng có giá trị kinh người, huống chi đại đa số người chỉ là có được hai mươi mấy viên mà thôi, nhiều thì ba bốn mươi viên. Bản thân dùng cũng không đủ, ai sẽ đổi?
Nhưng cùng cấp bậc phúc lợi cùng một lúc mà nói, lại làm cho một số đệ tử không thể không động lòng.
Bởi vì cấp bậc phúc lợi quyết định không riêng gì mỗi tháng đạt được đan được phúc lợi, còn quyết định có thể ở Tuyệt Học quán lựa chọn tu luyện cấp bậc tuyệt học.
Cái này mới là thật sự làm các đệ tử không thể không động lòng!
...
Đêm đó, cửa lớn phòng Trần Hạo đóng chặt, trong phòng tu luyện, khuôn mặt thanh tú tuấn mỹ của Trần Hạo mỉm cười, híp mắt nhìn Mặc Vũ Dật cùng Hách Liên Vũ Tử hưng phấn vô cùng.
Trên mặt đất phòng tu luyện, một tấm thảm thật lớn trải ra, trên thảm được che kín từng viên ngũ hành linh đan màu sắc khác nhau nhưng trong suốt, đem toàn bộ phòng tu luyện chiếu rọi tràn ngập bảy màu, như mộng như ảo.
Thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ năm loại thuộc tính diễn sinh, không chỗ nào không bao lấy, còn có từng viên ngũ hành linh tính...
Có bao nhiêu viên?
Xưa nay Hách Liên Vũ Tử vẻ mặt băng lạnh như núi băng, giờ phút này khuôn mặt nhỏ băng lạnh này cũng hưng phấn, ngồi xổm trên mặt đất, bàn tay nhỏ cầm lấy từng viên, đem linh đan thuộc tính khác nhau đặt ở cùng một nơi, hơi hơi nhếch lên khóe miệng, lúm đồng tiền nhỏ nhỏ trên má xuất hiện, trừ vui sướng, nào còn có băng lạnh?
“Khụ khụ...”
Trần Hạo lão đại này xấu hổ ho khan hai tiếng, vội vàng tránh ánh mắt đi.
Hắn đứng không đúng chỗ, nhìn xuống Hách Liên Vũ Tử ngồi xổm trên mặt đất sửa sang lại đan dược, hơi không cẩn thận xuyên thấu qua cổ áo hơi rộng thùng thình của cô bé này thấy được hai mảng trắng như tuyết, khe rãnh rõ ràng...
Cái này thật sự là không cẩn thận, cũng chỉ là vô tình.
“Làm sao vậy, lão đại?” Ngồi xổm tương tự trên mặt đất, Mặc Vũ Dật vội vàng hỏi.
“Không có gì...” Trần Hạo lắc đầu nói, trong lòng thầm mắng, người này bình thường ba năm ngày rắm cũng không đánh một cái, lúc không nên nói thì lại xen miệng vào.
“Ồ...” Mặc Vũ Dật lên tiếng, một cái cánh tay xương bị gãy còn chưa khôi phục, ôm thanh đại kiếm tỏ ra càng thêm rách mướp kia, tay kia thì cùng Hách Liên Vũ Tử giống nhau, tiếp tục hưng phấn mà lựa, phân loại...
“Nếu bọn họ biết, năm thanh bảo kiếm cùng ngũ hành linh căn đều bị ta đạt được, sẽ là vẻ mặt gì?” Nhìn bộ dáng hưng phấn của hai người, Trần Hạo không nhịn được trong lòng xú mĩ nói: “Ngũ hành linh căn, hai người bọn họ hẳn là đoán được ta đã đạt được... Năm thanh bảo kiếm sao, ha ha... Chính là ta cũng không nghĩ tới...”
Sư thật quá thực như thế. Lúc ấy Trần Hạo căn cứ tham bảo kiếm linh nêu lên, chỉ là biết vòng tròn không bắt mắt ở trung tâm phù văn giá trị vượt qua năm thanh bảo kiếm. Hơn nữa theo lời tham bảo kiếm linh, liền đem tinh huyết cùng khí tức ngũ hành linh căn của mình rót vào trong đó. Tương đương với linh bảo nhận chủ.
Nhưng sau khi làm xong tất cả cái này, hắn cùng tham bảo kiếm linh đều không ngờ đến, năm thanh bảo kiếm lại theo vòng tròn nhận chủ, làm Trần Hạo cùng nó sinh ra liên hệ vi diệu, dường như cả năm thanh bảo kiếm cũng nhận chủ...
Trần Hạo còn có cái gì phải do dự?
Ðầu một chưa bị lừa đá, hai chưa bị cửa kẹp, vậy mới không cần!
Huống chi Trần Hạo vì đạt được vòng tròn, gây ra hỗn loạn, phát tài to hoàn toàn có, đương nhiên là không chút do dự đem năm thanh bảo kiếm thừa dịp hỗn loạn thu vào trong vòng tròn...
“Lão đại, kim thuộc tính diễn sinh lôi thuộc tính, tổng công bốn trăm ba mươi hai viên! Mộc thuộc tính diễn sinh phong thuộc tính tổng công ba trăm hai mươi tư viên! Thổ thuộc tính diễn sinh ám thuộc tính, cũng là bốn trăm ba mươi hai viên! Kim linh tinh tám viên, mộc linh tinh sáu viên, thổ linh tinh tám viên...” Mặc Vũ Dật hưng phấn nói.
Ngay sau đó hoàn toàn không ý thức được minh bị hớ, Hách Liên Vũ Tử cũng báo ra hóa thuộc tính cùng thủy thuộc tính.
Hỏa thuộc tính diễn sinh quang thuộc tính số lượng ít nhất, chỉ có hai trăm mười sáu viên, bốn viên hỏa tinh thạch.
Thủy thuộc tính kinh người nhất, cả một ngàn lẻ tám mươi tám viên, hai mươi viên thủy linh tinh tương đối lớn cùng một viên thủy linh tinh to như ngọc bội.
Toàn bộ thuộc tính cộng lại, tổng công hai ngàn bốn trăm chín mươi hai viên ngũ hành linh đan, bốn mươi sáu viên ngũ hành linh tinh lớn cùng một viên linh tinh nhỏ!
Cái thu hoạch này thật là quá nghịch thiên, quá kinh người, tuyệt đối chiếm cứ một phần ba tổng thu nhập của các đệ tử!
“Lão đại, sao cảm giác thiếu khoảng một nửa? Một viên linh tinh cơ bản đó là đối ứng một trăm lẻ tám viên ngũ hành linh đan...”
“Phải, sao có thể thiếu nhiều như vậy?”
“Ha ha...” Trần Hạo chưa trả lời vấn đề của hai người, mà là mỉm cười nói: “Các người hẳn là đã đoán được, ta đã đạt được ngũ hành linh căn. Trừ ngũ hành linh căn, bảo bối trung tâm của Huyền Hoàng bảo khố cũng đã đến trong tay ta!”
“A?”
Trần Hạo nói làm cho Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật đồng thời mở to hai mắt nhìn.
Chính như Trần Hạo nói, hắn đạt được ngũ hành linh căn, Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật tuy không dám xác nhận, nhưng mơ hồ đoán được, dù sao ở thời điểm mở ra những cung điện kia trong Huyền Hoàng bảo khố, nguyên lực của Trần Hạo mỗi lần đều ẩn chứa một cỗ năng lượng kỳ dị, dễ dàng có thể đem nó mở ra. Nhưng bảo bối trung tâm Huyền Hoàng bảo khố sao cũng đến trong tay Trần Hạo?
Lúc ấy hai người cảm giác được hành động của Trần Hạo quái dị, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới rõ ràng thứ bốn đại cao thủ đã lấy được, sao có thể bị Trần Hạo cướp được?
“Lúc ấy ta cố ý dẫn lên hỗn loạn là vì giấu tai mắt người ta. Chẳng qua, ta chỉ là muốn đạt được Huyền Hoàng Hoàn không chút bắt mắt, lại không nghĩ tới năm thanh bảo kiếm cùng một nhịp thở với Huyền Hoàng Hoàn, cho nên tất nhiên là đồng loạt thu! Nhưng... Trả giá lại là tiêu phí cả một nửa ngũ hành linh đan của chúng ta!” Trần Hạo có chút đau lòng nói.
“Không phải chứ?”
“Cái này cũng là chuyện không có cách nào, thực lực ta bây giờ quá thấp, căn bản không khởi động được Huyền Hoàng Hoàn, chỉ có để cho nó cắn nuốt ngũ hành linh đan mới có thể khởi động, nếu không căn bản không thể giấu được đám người Triệu Vân Phi...” Trần Hạo nói: “Chẳng qua đau lòng thì đau lòng, nhưng vẫn là đáng giá! Giá trị năm thanh bảo kiếm kia xa xa vượt qua giá trị một nửa ngũ hành linh đan của chúng ta, hơn nữa, Huyền Hoàng Hoàn có trữ vật không gian, lần trước các ngươi cũng đã nhìn thấy nhẫn trữ vật của Hoàng đại thúc, cùng loại với thứ đó! Những linh đan, linh tinh này bỏ vào tuyệt đối là an toàn, trừ khi ta chết... Chuyện này không thể để cho bất luận kẻ nào biết, nếu không chúng ta đắc tội đó là ba đại gia tộc cùng Gia Cát Thanh Vân! Thực lực bây giờ của chúng ta còn quá yếu, phải thu mình... Các ngươi nhìn gì?”
“Không... Không có gì...” Mặc Vũ Dật nói.
“Ðược rồi, chúng ta mỗi người lấy hai mươi viên linh đan đổi thành đan dược cấp sáu hoặc cấp bảy. Cấp bậc phúc lợi hẳn là có thể không tồi rồi, đổi đan được cũng đủ chúng ta dùng một đoạn thời gian thật dài, các ngươi mỗi người lấy mỗi loại thuộc tính linh tinh một viên dùng lúc tu luyện. Cái khác tạm thời do ta bảo quản, chờ có cơ hội lúc kiếm được nhẫn trữ vật, lại phân cho các ngươi, tin rằng cũng không cần tới bao lâu. Các ngươi không đủ dùng thì tìm ta lấy là được!” Trần Hạo nói xong mi tâm phát ra một đạo tinh thần lực, trong phút chốc linh đan cùng linh tinh bày ở trên thảm liền vù vù vù biến mất không thấy.
Làm Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật nhìn mà choáng váng, không có cách nào, trữ vật không gian đối với hai người mà nói thật sự là quá thần kỳ một chút, nhẫn trữ vật, bọn ho cũng chỉ là lần trước theo Hoàng Khởi chung đường mới biết được. Đó chính là thứ chỉ có cao thủ cảnh giới võ thần mới có thể luyện chế, trân quý vô cùng, giống Vân Châu tiểu địa phượng như vậy, căn bản khả năng có cũng không lớn.
Chẳng qua đệ tử hoàng gia Tân Tú đường, muốn kiếm được nhẫn trữ vật cấp thấp, dựa theo lời Hoàng Khởi, không phải quá khó.
May mà, công năng đơn thuần thúc giục trữ vật, Trần Hạo còn có thể làm được, cũng không cần hao phí linh đan. Nếu không chính là đại bi kịch...
“Thủy kiếm cùng kim kiếm chờ thời điểm thực lực chúng ta có đủ, liền cho hai người các ngươi sử dụng. Bây giờ không thể bại lộ, tạm thời vẫn là ta giữ...” Trần Hạo nói tiếp.
“Ta không cần” Hách Liên Vũ Tử trái lại chưa nói gì, nhưng Mặc Vũ Dật chỉ hơi do dự, liền đem thanh kiếm nát kia gắt gao ôm ở trong lòng, nói: “Lão đại, ta có nó là đủ rồi... Kim kiếm tuy rất tốt... Nhưng ta càng thích thanh kiểm này hơn, từ nhỏ bầu bạn với ta đến khi lớn lên bây giờ...”
“Thanh kiếm nát này của ngươi có gì tốt? Ngươi thật đúng là đem nó coi là lão bà?” Trần Hạo không còn gì nữa để nói.
“Không phải... Lão đại, kiếm này tuy không phải kiếm tốt, nhưng... Ta, ta duy nhất... chứng minh thân phận. Hơn nữa... Ta có thể cảm giác ra, nó cùng ta là có cảm tình...” Mặc Vũ Dật vẻ mặt quái dị, sắc mặt đỏ bừng nói.
“Khụ khụ...” Hách Liên Vũ Tử cố nén ý cười, ho nhẹ che giấu.
“Không phải chứ?” Mà Trần Hạo lại trừng lớn mắt nhìn Mặc Vũ Dật nói.
“Thật ra, ta cũng không phải đệ tử Mặc gia đích hệ, cha ta, thực tế là cha nuôi của ta... Theo cha nuôi của ta nói, lúc ông nhặt được ta, ta là cùng kiếm này ở cùng một chỗ, khi đó ta vừa mới ra đời...” Ánh mắt Mặc Vũ Dật trở nên có chút phức tạp, thanh âm trầm thấp.
Vốn đang nhịn không được muốn cười, giờ phút này Hách Liên Vũ Tử cũng không có chút ý cười. Mà Trần Hạo cũng đã hiểu Mặc Vũ Dật vì sao là một kiếm si trầm mặc ít lời, tính cách quái gở.
“Kiếm này của hắn không đơn giản...”
Nhưng vào lúc này, trong đầu Trần Hạo vang lên thanh âm tham bảo kiếm linh.
“Ồ? Không đơn giản thế nào?” Trần Hạo hơi kinh ngạc hỏi.
“Cụ thể ta không rõ lắm, chất liệu rất bình thường, nhưng trong đó tựa như ẩn chứa một cỗ khí tức cùng loại với ta, rất yếu rất yếu... Nhưng ta có thể tin chắc, theo thực lực tiểu tử này tăng lên, thanh kiếm này cũng sẽ dần dần lột xác thăng cấp...”
“Ý của ngươi là nói, thanh kiếm nát này của hắn có được kiếm linh?”
“Ừm... Tiểu tử, thương lượng chuyện này...” Tham bảo kiếm linh nói xong bỗng nhiên nói sang chuyện khác.
“Không thương lượng!”
“Ta còn chưa nói chuyện gì, ngươi thực không thương lượng?”
“Không phải là muốn cắn nuốt ngũ hành linh đan sao?”
“Phải! Ngươi thực không cho? Ngươi cũng đừng hối hận! Ta hận nhất chính là qua cầu rút ván! Không có ta, ngươi có thể có được nhiều như vậy? Về sau cũng đừng muốn ta giúp ngươi cảm ứng bảo bối nữa!”
“Khụ khụ... Mười viên!” Nghe được tham bảo kiếm linh nói, Trần Hạo vội vàng nói.
“Hai mươi viên!”
“Năm mươi viên!”
“Sáu mươi viên!”
“Mẹ kiếp...”
“Năm trăm viên, chơi thì chơi, không chơi thì thôi! Hơn hai ngàn viên, tính cả hai người bọn họ, ta bỏ sức lớn nhất, ngay cả một phần tư cũng không đến, còn giúp ngươi đạt được ngũ hành linh căn, Huyền Hoàng Hoàn, Ngũ Hành Kiếm, ngươi cũng đừng quá keo kiệt!”
“Được rồi, chờ bọn hắn đi rồi cho ngươi cắn nuốt...” Trần Hạo không thể không thỏa hiệp nói.
Việc này hắn đã sớm nghĩ tới, vừa rồi từ chối thương lượng, đơn giản là sợ công phu sư tử ngoạm của gia hỏa này mà thôi. Năm trăm viên còn ở trong phạm vi thừa nhận. Dù sao, không có tham bảo kiếm linh, Trần Hạo đừng nói ngũ hành linh căn, chỉ sợ thu hoạch so với đệ tử khác cũng cao hơn không đến đâu.
Sau khi đuổi đi tham bảo kiếm linh, Trần Hạo mới nhìn Mặc Vũ Dật nói: “Vậy ngươi cứ dùng kiếm của ngươi, thanh kiếm này của ngươi, ta cũng cảm giác không phải đơn giản như vậy... Ngươi có thể ẩn chứa kiếm ý, chỉ sợ cũng có liên quan với nó...”
“Phải, lão đại! Nó chỉ là chất liệu kém một chút, nếu có khí tức sắc bén vô cùng như vậy của kim kiếm, liền càng hoàn mỹ...”
“Cái này đơn giản, chờ sau khi thực lực ngươi mạnh, dùng năng lượng tế luyện là được, chì cần tìm được đủ khoáng thạch trân quý, liền có thể dần dần mạnh lên! Được rồi, các ngươi đều trở về tu luyện đi! Sáng mai, chúng ta đi đổi, sau khi bình định cấp bậc phúc lợi, liền đi Tuyệt Học quán xem xem!”
“Ừm!”
...
“Cái gì? Ngươi nói bao nhiêu viên?”
Tổng quản điện Lãnh Nguyệt nhìn ba người bọn Trần Hạo, vẻ mặt kinh ngạc, cho rằng mình đã nghe lầm. Hôm qua, đường chủ đã phát ra thông báo, hơn nữa dọn ra móc câu phúc lợi hấp dẫn đệ tử mới tới, đem ngũ hành linh đan trong tay mình đổi một bộ phận ra. Nhưng đệ tử sáng nay đến đổi, tuyệt đại đa số đều là hai ba viên, nhiều nhất cũng chỉ là năm viên. Hiển nhiên, ai cũng biết chỗ trân quý của ngũ hành linh đan, có thể lấy ra năm viên đã là tương đối không dễ. Nhưng giờ phút này, Trần Hạo thế mà nói ba người bọn họ mỗi người hai mươi viên, tổng cộng sáu mươi viên!
Làm tổng quán lão đầu nghĩ rằng mình đã nghe lầm, vẻ mặt khiếp sợ nhìn ba người bọn Trần Hạo.
“Thực lực chúng ta quá kém, cùng với giữ ngũ hành linh đan tương lai dùng, không bằng đổi thành linh dược cấp sáu, cấp bảy càng thực tế hơn, hơn nữa còn có thể đạt được cấp bậc phúc lợi không tệ, chúng ta cho rằng rất giá trị... Cho nên, chúng ta đổi toàn bộ, tất cả sáu mươi viên!” Trần Hạo dứt khoát nói: “Tổng quán giúp chúng ta đổi hai mươi viên linh dược cấp bảy, cái khác đều đổi thành linh dược cấp sáu...”
“Cái này... Được được được! Thật sự là đứa trẻ tốt... Đều phải có loại tinh thần cống hiến này của các ngươi, hoàng gia Tân Tú đường chúng ta lo gì không mạnh? Chẳng qua... Các ngươi không giữ lại mấy viên sao? Ðây chính là linh đan có được khí tức ngũ hành linh căn, tuy không phải quá trân quý, nhưng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, đối với các ngươi về sau là rất hữu dụng! Lão phu tuy rất muốn các ngượi đổi hết, nhưng giữ lại mấy viên chính mình dùng đối với các ngươi mới tốt hơn...”
“Không cần, cám ơn Tổng quản. Chúng ta tin rằng tương lai bằng vào thực lực của mình đều có thể lĩnh ngộ! Đổi hết đi...” Trần Hạo lắc lắc đầu nói.
Nhưng cùng cấp bậc phúc lợi cùng một lúc mà nói, lại làm cho một số đệ tử không thể không động lòng.
Bởi vì cấp bậc phúc lợi quyết định không riêng gì mỗi tháng đạt được đan được phúc lợi, còn quyết định có thể ở Tuyệt Học quán lựa chọn tu luyện cấp bậc tuyệt học.
Cái này mới là thật sự làm các đệ tử không thể không động lòng!
...
Đêm đó, cửa lớn phòng Trần Hạo đóng chặt, trong phòng tu luyện, khuôn mặt thanh tú tuấn mỹ của Trần Hạo mỉm cười, híp mắt nhìn Mặc Vũ Dật cùng Hách Liên Vũ Tử hưng phấn vô cùng.
Trên mặt đất phòng tu luyện, một tấm thảm thật lớn trải ra, trên thảm được che kín từng viên ngũ hành linh đan màu sắc khác nhau nhưng trong suốt, đem toàn bộ phòng tu luyện chiếu rọi tràn ngập bảy màu, như mộng như ảo.
Thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ năm loại thuộc tính diễn sinh, không chỗ nào không bao lấy, còn có từng viên ngũ hành linh tính...
Có bao nhiêu viên?
Xưa nay Hách Liên Vũ Tử vẻ mặt băng lạnh như núi băng, giờ phút này khuôn mặt nhỏ băng lạnh này cũng hưng phấn, ngồi xổm trên mặt đất, bàn tay nhỏ cầm lấy từng viên, đem linh đan thuộc tính khác nhau đặt ở cùng một nơi, hơi hơi nhếch lên khóe miệng, lúm đồng tiền nhỏ nhỏ trên má xuất hiện, trừ vui sướng, nào còn có băng lạnh?
“Khụ khụ...”
Trần Hạo lão đại này xấu hổ ho khan hai tiếng, vội vàng tránh ánh mắt đi.
Hắn đứng không đúng chỗ, nhìn xuống Hách Liên Vũ Tử ngồi xổm trên mặt đất sửa sang lại đan dược, hơi không cẩn thận xuyên thấu qua cổ áo hơi rộng thùng thình của cô bé này thấy được hai mảng trắng như tuyết, khe rãnh rõ ràng...
Cái này thật sự là không cẩn thận, cũng chỉ là vô tình.
“Làm sao vậy, lão đại?” Ngồi xổm tương tự trên mặt đất, Mặc Vũ Dật vội vàng hỏi.
“Không có gì...” Trần Hạo lắc đầu nói, trong lòng thầm mắng, người này bình thường ba năm ngày rắm cũng không đánh một cái, lúc không nên nói thì lại xen miệng vào.
“Ồ...” Mặc Vũ Dật lên tiếng, một cái cánh tay xương bị gãy còn chưa khôi phục, ôm thanh đại kiếm tỏ ra càng thêm rách mướp kia, tay kia thì cùng Hách Liên Vũ Tử giống nhau, tiếp tục hưng phấn mà lựa, phân loại...
“Nếu bọn họ biết, năm thanh bảo kiếm cùng ngũ hành linh căn đều bị ta đạt được, sẽ là vẻ mặt gì?” Nhìn bộ dáng hưng phấn của hai người, Trần Hạo không nhịn được trong lòng xú mĩ nói: “Ngũ hành linh căn, hai người bọn họ hẳn là đoán được ta đã đạt được... Năm thanh bảo kiếm sao, ha ha... Chính là ta cũng không nghĩ tới...”
Sư thật quá thực như thế. Lúc ấy Trần Hạo căn cứ tham bảo kiếm linh nêu lên, chỉ là biết vòng tròn không bắt mắt ở trung tâm phù văn giá trị vượt qua năm thanh bảo kiếm. Hơn nữa theo lời tham bảo kiếm linh, liền đem tinh huyết cùng khí tức ngũ hành linh căn của mình rót vào trong đó. Tương đương với linh bảo nhận chủ.
Nhưng sau khi làm xong tất cả cái này, hắn cùng tham bảo kiếm linh đều không ngờ đến, năm thanh bảo kiếm lại theo vòng tròn nhận chủ, làm Trần Hạo cùng nó sinh ra liên hệ vi diệu, dường như cả năm thanh bảo kiếm cũng nhận chủ...
Trần Hạo còn có cái gì phải do dự?
Ðầu một chưa bị lừa đá, hai chưa bị cửa kẹp, vậy mới không cần!
Huống chi Trần Hạo vì đạt được vòng tròn, gây ra hỗn loạn, phát tài to hoàn toàn có, đương nhiên là không chút do dự đem năm thanh bảo kiếm thừa dịp hỗn loạn thu vào trong vòng tròn...
“Lão đại, kim thuộc tính diễn sinh lôi thuộc tính, tổng công bốn trăm ba mươi hai viên! Mộc thuộc tính diễn sinh phong thuộc tính tổng công ba trăm hai mươi tư viên! Thổ thuộc tính diễn sinh ám thuộc tính, cũng là bốn trăm ba mươi hai viên! Kim linh tinh tám viên, mộc linh tinh sáu viên, thổ linh tinh tám viên...” Mặc Vũ Dật hưng phấn nói.
Ngay sau đó hoàn toàn không ý thức được minh bị hớ, Hách Liên Vũ Tử cũng báo ra hóa thuộc tính cùng thủy thuộc tính.
Hỏa thuộc tính diễn sinh quang thuộc tính số lượng ít nhất, chỉ có hai trăm mười sáu viên, bốn viên hỏa tinh thạch.
Thủy thuộc tính kinh người nhất, cả một ngàn lẻ tám mươi tám viên, hai mươi viên thủy linh tinh tương đối lớn cùng một viên thủy linh tinh to như ngọc bội.
Toàn bộ thuộc tính cộng lại, tổng công hai ngàn bốn trăm chín mươi hai viên ngũ hành linh đan, bốn mươi sáu viên ngũ hành linh tinh lớn cùng một viên linh tinh nhỏ!
Cái thu hoạch này thật là quá nghịch thiên, quá kinh người, tuyệt đối chiếm cứ một phần ba tổng thu nhập của các đệ tử!
“Lão đại, sao cảm giác thiếu khoảng một nửa? Một viên linh tinh cơ bản đó là đối ứng một trăm lẻ tám viên ngũ hành linh đan...”
“Phải, sao có thể thiếu nhiều như vậy?”
“Ha ha...” Trần Hạo chưa trả lời vấn đề của hai người, mà là mỉm cười nói: “Các người hẳn là đã đoán được, ta đã đạt được ngũ hành linh căn. Trừ ngũ hành linh căn, bảo bối trung tâm của Huyền Hoàng bảo khố cũng đã đến trong tay ta!”
“A?”
Trần Hạo nói làm cho Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật đồng thời mở to hai mắt nhìn.
Chính như Trần Hạo nói, hắn đạt được ngũ hành linh căn, Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật tuy không dám xác nhận, nhưng mơ hồ đoán được, dù sao ở thời điểm mở ra những cung điện kia trong Huyền Hoàng bảo khố, nguyên lực của Trần Hạo mỗi lần đều ẩn chứa một cỗ năng lượng kỳ dị, dễ dàng có thể đem nó mở ra. Nhưng bảo bối trung tâm Huyền Hoàng bảo khố sao cũng đến trong tay Trần Hạo?
Lúc ấy hai người cảm giác được hành động của Trần Hạo quái dị, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới rõ ràng thứ bốn đại cao thủ đã lấy được, sao có thể bị Trần Hạo cướp được?
“Lúc ấy ta cố ý dẫn lên hỗn loạn là vì giấu tai mắt người ta. Chẳng qua, ta chỉ là muốn đạt được Huyền Hoàng Hoàn không chút bắt mắt, lại không nghĩ tới năm thanh bảo kiếm cùng một nhịp thở với Huyền Hoàng Hoàn, cho nên tất nhiên là đồng loạt thu! Nhưng... Trả giá lại là tiêu phí cả một nửa ngũ hành linh đan của chúng ta!” Trần Hạo có chút đau lòng nói.
“Không phải chứ?”
“Cái này cũng là chuyện không có cách nào, thực lực ta bây giờ quá thấp, căn bản không khởi động được Huyền Hoàng Hoàn, chỉ có để cho nó cắn nuốt ngũ hành linh đan mới có thể khởi động, nếu không căn bản không thể giấu được đám người Triệu Vân Phi...” Trần Hạo nói: “Chẳng qua đau lòng thì đau lòng, nhưng vẫn là đáng giá! Giá trị năm thanh bảo kiếm kia xa xa vượt qua giá trị một nửa ngũ hành linh đan của chúng ta, hơn nữa, Huyền Hoàng Hoàn có trữ vật không gian, lần trước các ngươi cũng đã nhìn thấy nhẫn trữ vật của Hoàng đại thúc, cùng loại với thứ đó! Những linh đan, linh tinh này bỏ vào tuyệt đối là an toàn, trừ khi ta chết... Chuyện này không thể để cho bất luận kẻ nào biết, nếu không chúng ta đắc tội đó là ba đại gia tộc cùng Gia Cát Thanh Vân! Thực lực bây giờ của chúng ta còn quá yếu, phải thu mình... Các ngươi nhìn gì?”
“Không... Không có gì...” Mặc Vũ Dật nói.
“Ðược rồi, chúng ta mỗi người lấy hai mươi viên linh đan đổi thành đan dược cấp sáu hoặc cấp bảy. Cấp bậc phúc lợi hẳn là có thể không tồi rồi, đổi đan được cũng đủ chúng ta dùng một đoạn thời gian thật dài, các ngươi mỗi người lấy mỗi loại thuộc tính linh tinh một viên dùng lúc tu luyện. Cái khác tạm thời do ta bảo quản, chờ có cơ hội lúc kiếm được nhẫn trữ vật, lại phân cho các ngươi, tin rằng cũng không cần tới bao lâu. Các ngươi không đủ dùng thì tìm ta lấy là được!” Trần Hạo nói xong mi tâm phát ra một đạo tinh thần lực, trong phút chốc linh đan cùng linh tinh bày ở trên thảm liền vù vù vù biến mất không thấy.
Làm Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật nhìn mà choáng váng, không có cách nào, trữ vật không gian đối với hai người mà nói thật sự là quá thần kỳ một chút, nhẫn trữ vật, bọn ho cũng chỉ là lần trước theo Hoàng Khởi chung đường mới biết được. Đó chính là thứ chỉ có cao thủ cảnh giới võ thần mới có thể luyện chế, trân quý vô cùng, giống Vân Châu tiểu địa phượng như vậy, căn bản khả năng có cũng không lớn.
Chẳng qua đệ tử hoàng gia Tân Tú đường, muốn kiếm được nhẫn trữ vật cấp thấp, dựa theo lời Hoàng Khởi, không phải quá khó.
May mà, công năng đơn thuần thúc giục trữ vật, Trần Hạo còn có thể làm được, cũng không cần hao phí linh đan. Nếu không chính là đại bi kịch...
“Thủy kiếm cùng kim kiếm chờ thời điểm thực lực chúng ta có đủ, liền cho hai người các ngươi sử dụng. Bây giờ không thể bại lộ, tạm thời vẫn là ta giữ...” Trần Hạo nói tiếp.
“Ta không cần” Hách Liên Vũ Tử trái lại chưa nói gì, nhưng Mặc Vũ Dật chỉ hơi do dự, liền đem thanh kiếm nát kia gắt gao ôm ở trong lòng, nói: “Lão đại, ta có nó là đủ rồi... Kim kiếm tuy rất tốt... Nhưng ta càng thích thanh kiểm này hơn, từ nhỏ bầu bạn với ta đến khi lớn lên bây giờ...”
“Thanh kiếm nát này của ngươi có gì tốt? Ngươi thật đúng là đem nó coi là lão bà?” Trần Hạo không còn gì nữa để nói.
“Không phải... Lão đại, kiếm này tuy không phải kiếm tốt, nhưng... Ta, ta duy nhất... chứng minh thân phận. Hơn nữa... Ta có thể cảm giác ra, nó cùng ta là có cảm tình...” Mặc Vũ Dật vẻ mặt quái dị, sắc mặt đỏ bừng nói.
“Khụ khụ...” Hách Liên Vũ Tử cố nén ý cười, ho nhẹ che giấu.
“Không phải chứ?” Mà Trần Hạo lại trừng lớn mắt nhìn Mặc Vũ Dật nói.
“Thật ra, ta cũng không phải đệ tử Mặc gia đích hệ, cha ta, thực tế là cha nuôi của ta... Theo cha nuôi của ta nói, lúc ông nhặt được ta, ta là cùng kiếm này ở cùng một chỗ, khi đó ta vừa mới ra đời...” Ánh mắt Mặc Vũ Dật trở nên có chút phức tạp, thanh âm trầm thấp.
Vốn đang nhịn không được muốn cười, giờ phút này Hách Liên Vũ Tử cũng không có chút ý cười. Mà Trần Hạo cũng đã hiểu Mặc Vũ Dật vì sao là một kiếm si trầm mặc ít lời, tính cách quái gở.
“Kiếm này của hắn không đơn giản...”
Nhưng vào lúc này, trong đầu Trần Hạo vang lên thanh âm tham bảo kiếm linh.
“Ồ? Không đơn giản thế nào?” Trần Hạo hơi kinh ngạc hỏi.
“Cụ thể ta không rõ lắm, chất liệu rất bình thường, nhưng trong đó tựa như ẩn chứa một cỗ khí tức cùng loại với ta, rất yếu rất yếu... Nhưng ta có thể tin chắc, theo thực lực tiểu tử này tăng lên, thanh kiếm này cũng sẽ dần dần lột xác thăng cấp...”
“Ý của ngươi là nói, thanh kiếm nát này của hắn có được kiếm linh?”
“Ừm... Tiểu tử, thương lượng chuyện này...” Tham bảo kiếm linh nói xong bỗng nhiên nói sang chuyện khác.
“Không thương lượng!”
“Ta còn chưa nói chuyện gì, ngươi thực không thương lượng?”
“Không phải là muốn cắn nuốt ngũ hành linh đan sao?”
“Phải! Ngươi thực không cho? Ngươi cũng đừng hối hận! Ta hận nhất chính là qua cầu rút ván! Không có ta, ngươi có thể có được nhiều như vậy? Về sau cũng đừng muốn ta giúp ngươi cảm ứng bảo bối nữa!”
“Khụ khụ... Mười viên!” Nghe được tham bảo kiếm linh nói, Trần Hạo vội vàng nói.
“Hai mươi viên!”
“Năm mươi viên!”
“Sáu mươi viên!”
“Mẹ kiếp...”
“Năm trăm viên, chơi thì chơi, không chơi thì thôi! Hơn hai ngàn viên, tính cả hai người bọn họ, ta bỏ sức lớn nhất, ngay cả một phần tư cũng không đến, còn giúp ngươi đạt được ngũ hành linh căn, Huyền Hoàng Hoàn, Ngũ Hành Kiếm, ngươi cũng đừng quá keo kiệt!”
“Được rồi, chờ bọn hắn đi rồi cho ngươi cắn nuốt...” Trần Hạo không thể không thỏa hiệp nói.
Việc này hắn đã sớm nghĩ tới, vừa rồi từ chối thương lượng, đơn giản là sợ công phu sư tử ngoạm của gia hỏa này mà thôi. Năm trăm viên còn ở trong phạm vi thừa nhận. Dù sao, không có tham bảo kiếm linh, Trần Hạo đừng nói ngũ hành linh căn, chỉ sợ thu hoạch so với đệ tử khác cũng cao hơn không đến đâu.
Sau khi đuổi đi tham bảo kiếm linh, Trần Hạo mới nhìn Mặc Vũ Dật nói: “Vậy ngươi cứ dùng kiếm của ngươi, thanh kiếm này của ngươi, ta cũng cảm giác không phải đơn giản như vậy... Ngươi có thể ẩn chứa kiếm ý, chỉ sợ cũng có liên quan với nó...”
“Phải, lão đại! Nó chỉ là chất liệu kém một chút, nếu có khí tức sắc bén vô cùng như vậy của kim kiếm, liền càng hoàn mỹ...”
“Cái này đơn giản, chờ sau khi thực lực ngươi mạnh, dùng năng lượng tế luyện là được, chì cần tìm được đủ khoáng thạch trân quý, liền có thể dần dần mạnh lên! Được rồi, các ngươi đều trở về tu luyện đi! Sáng mai, chúng ta đi đổi, sau khi bình định cấp bậc phúc lợi, liền đi Tuyệt Học quán xem xem!”
“Ừm!”
...
“Cái gì? Ngươi nói bao nhiêu viên?”
Tổng quản điện Lãnh Nguyệt nhìn ba người bọn Trần Hạo, vẻ mặt kinh ngạc, cho rằng mình đã nghe lầm. Hôm qua, đường chủ đã phát ra thông báo, hơn nữa dọn ra móc câu phúc lợi hấp dẫn đệ tử mới tới, đem ngũ hành linh đan trong tay mình đổi một bộ phận ra. Nhưng đệ tử sáng nay đến đổi, tuyệt đại đa số đều là hai ba viên, nhiều nhất cũng chỉ là năm viên. Hiển nhiên, ai cũng biết chỗ trân quý của ngũ hành linh đan, có thể lấy ra năm viên đã là tương đối không dễ. Nhưng giờ phút này, Trần Hạo thế mà nói ba người bọn họ mỗi người hai mươi viên, tổng cộng sáu mươi viên!
Làm tổng quán lão đầu nghĩ rằng mình đã nghe lầm, vẻ mặt khiếp sợ nhìn ba người bọn Trần Hạo.
“Thực lực chúng ta quá kém, cùng với giữ ngũ hành linh đan tương lai dùng, không bằng đổi thành linh dược cấp sáu, cấp bảy càng thực tế hơn, hơn nữa còn có thể đạt được cấp bậc phúc lợi không tệ, chúng ta cho rằng rất giá trị... Cho nên, chúng ta đổi toàn bộ, tất cả sáu mươi viên!” Trần Hạo dứt khoát nói: “Tổng quán giúp chúng ta đổi hai mươi viên linh dược cấp bảy, cái khác đều đổi thành linh dược cấp sáu...”
“Cái này... Được được được! Thật sự là đứa trẻ tốt... Đều phải có loại tinh thần cống hiến này của các ngươi, hoàng gia Tân Tú đường chúng ta lo gì không mạnh? Chẳng qua... Các ngươi không giữ lại mấy viên sao? Ðây chính là linh đan có được khí tức ngũ hành linh căn, tuy không phải quá trân quý, nhưng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, đối với các ngươi về sau là rất hữu dụng! Lão phu tuy rất muốn các ngượi đổi hết, nhưng giữ lại mấy viên chính mình dùng đối với các ngươi mới tốt hơn...”
“Không cần, cám ơn Tổng quản. Chúng ta tin rằng tương lai bằng vào thực lực của mình đều có thể lĩnh ngộ! Đổi hết đi...” Trần Hạo lắc lắc đầu nói.
Tác giả :
Ô Sơn Vân Vũ