Ngạo Thiên Cuồng Tôn
Chương 267: Sở Khuynh Thiên Cường Đại
“Trần Tuyết này không đơn giản...” Ðoàn Dự Phi nhịn không được kinh ngạc than thở.
Lúc này Trần Tuyết bước vào tháp khảo thí còn chưa đến năm phút đồng hồ nhưng làm mọi người kinh ngạc là tầng sáu của tháp khảo thí chỗ nàng lại bắt đầu sáng lên. Tuy bây giờ còn chưa phải thành tích cuối cùng, nhưng đơn thuần cái tốc độ này so với Cô Tinh cũng không kém hơn bao nhiêu.
“Hừ, có cái gì không đơn giản, dù là có thể đăng đỉnh lại như thế nào? Lợi hại nữa cũng không hơn được U U! Vô luận phương diện nào!” Hạ Lan Lan nhìn chằm chằm tháp khảo thí chỗ Trần Tuyết, rất có địch ý nói.
Ðoàn Dự Phi cười cười, không nói thêm gì nữa. Hắn đồng ý ý kiến của Hạ Lan Lan, nhưng cũng có thể khẳng định Trần Tuyết mặc dù không bằng Hạ U U, kém cũng có hạn, nếu không quả quyết Trần Tuyết sẽ không tấn thăng nhanh như vậy.
Phải biết rằng lần trước nhìn thấy Trần Tuyết chỉ là Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa còn không ổn định, cách nửa bước Nguyên Anh cũng phải đi khá xa. Nhưng bây giờ nàng đã là Nguyên Anh sơ kỳ, lúc này cũng không bao lâu thời gian.
Không ai dám tùy tùy tiện tiện dẫn động thiên phạt, mặc dù là siêu cấp thiên tài của cửu phẩm tông môn cũng không dám sơ ý, chỉ có ở thời điểm tâm cảnh viên mãn, có nắm chắc rất lớn, mới dám dẫn động thiên phạt. Nhưng Trần Tuyết nhanh như vậy đã làm...
Căn cơ vững hay không, Đoàn Dự Phi không biết. Nhưng có thể ở trong thời gian ngắn như thế dẫn động thiên phạt lại thành công vượt qua, tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.
...
Tám phút đồng hồ!
Trần Tuyết ở trong sự kinh ngạc của mọi người, trở thành đệ tử thứ hai thành công đăng đỉnh, hơn nữa chỉ dùng tám phút đồng hồ, gần với Cô Tinh.
Tiềm lực như thế làm Trần Tuyết thật sự trở thành tiêu điểm mọi người chú ý, mặc dù là một số siêu cấp thiên tài ánh mắt cao ngạo của cửu phẩm tông môn cũng nhìn về phía Trần Tuyết tràn ngập kinh ngạc, không ít người nghĩ đến thân phận tán tu của Trần Tuyết, đều đã có một tia ý nghĩ.
...
“Các ngươi nghe, Trần Tuyết này tuổi chỉ ngoài hai mươi đã bước vào Nguyên Anh cảnh, hơn nữa có được tiềm lực như thế, mặc dù là ở Nguyên môn chúng ta cũng coi như thiên tài đứng đầu. Sau khi bước vào thiên không chi thành, các ngươi nếu là gặp được nàng liền mời nàng gia nhập Nguyên môn chúng ta! Cho nàng hưởng thụ đãi ngộ trọng điểm hạch tâm đệ tử, cứ nói ta nói! Hiểu chưa?”
“Vâng, sư huynh!” Mười mấy tên đệ tử Nguyên môn lúc nghe được Sở Khuynh Thiên truyền âm, đồng thời đáp.
“Sư huynh, nếu nàng không đáp ứng thì sao? Lúc sư huynh ngài chưa tới... Ta, ta từng mời nàng vào tổ đội bị từ chối rồi...”
“Cái này còn cần ta nói sao? Tiềm lực tuy cao nhưng chẳng qua là Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi, bắt cho ta là được. Sau khi đi ra giao cho ta xử lý... Nhớ rõ, chỉ bắt, đừng động vào nàng...” Khóe miệng Sở Khuynh Thiên hơi cong lên, trong đôi mắt lóng lánh ra một cỗ tà ác không thể phát hiện...”
“Vâng...”
Mọi người hơi sửng sốt, vội vàng đáp. Sở Khuynh Thiên là người thế nào, bọn họ rất rõ ràng. Đối với Sở Khuynh Thiên bá đạo, bọn họ không dám có bất cứ gì bất mãn. Mặc dù là đệ tử đối với Trần Tuyết có ý cũng chỉ có thể thu hồi ý nghĩ này. Sở Khuynh Thiên chính là tông chủ tương lai của Nguyên môn, không ai dám đắc tội hắn.
...
“Tốt lắm, tốt lắm! Tán tu, Nguyên Anh kỳ, tiềm lực như thế, dung mạo như thế, quả thực là đạo lữ chuyên môn vì Cô Hà ta mà sinh!” Ở lúc Sở Khuynh Thiên dặn dò đệ tử Nguyên môn, siêu cấp thiên tài Phiêu Miểu tông nửa bước Hóa Thân cảnh, gần với Cô Tinh, Cô Hà ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Trần Tuyết bay tới bên người Trần Hạo, thầm nghĩ. Rất nhanh liền truyền âm cho các đệ tử Phiêu Miểu tông trừ Cô Tinh.
Tình huống cùng loại với Nguyên môn, Phiêu Miểu tông còn có không ít.
...
Trần Tuyết vô luận như thế nào cũng không ngờ tới nàng biểu hiện kinh người liền tự đem mình đẩy về phía nơi đầu sóng ngọn gió. Đương nhiên nàng mặc dù biết vẫn sẽ làm như thế, hơn nữa không để ý chút nào.
...
Khảo thí vẫn đang tiếp tục.
Xếp hạng của bia tháp màu bạc cũng không ngừng biến hóa, làm mọi người kinh ngạc là đông đại lục lần này số lượng đệ tử có thể đăng đỉnh xa xa vượt qua lần trước, ở thời điểm khảo thí đến sáu ngàn người có tám người đăng đỉnh. Tám người này có sáu người đều là người trong mười đại cửu phẩm tông môn bao gồm Cô Hà ở trong. Hai người là siêu cấp thiên tài của bát phẩm tông môn. Chẳng qua vị trí của Cô Tinh, Trần Tuyết, xếp hạng thứ nhất, thứ hai, trước sau không ai lay động.
Loại tình huống này thẳng đến Thiên Kiếm tông Ngô Nhược Trần ra màn. Nhưng cũng chỉ là lấy ưu thế mỏng manh vượt qua Trần Tuyết, vẫn chưa lay động được địa vị Cô Tinh.
Điều này làm sắc mặt Ngô Nhược Trần rất khó coi.
Thời điểm lần thứ bảy mươi bắt đầu, rốt cuộc đến lượt Sở Khuynh Thiên!
“Rốt cuộc đến ta rồi, ha ha!
Lúc cột sáng tập trung Sở Khuynh Thiên, Sở Khuynh Thiên ngạo nghễ nói, ánh mắt sắc bén mang theo một tia khinh thường nhìn Ngô Nhược Trần, cuối cùng tràn ngập khiêu khích dừng ở trên người Cô Tinh.
“Thứ nhất chỉ có thể là Sở Khuynh Thiên ta! Bây giờ như vậy, khi thi đấu giao lưu tông môn vẫn sẽ như vậy.”
Tiếng cuồng ngạo coi rẻ thiên hạ của Sở Khuynh Thiên vang vọng ở trong trời đất, vù một tiếng liền bước vào trong tháp khảo thí.
“Thiên Địa Phách Khí Quyết, ta như trước tu luyện đến đại thành chi cảnh, ai có thể cản ta? Thứ nhất tất nhiên là ta! Bảy phút đồng hồ lại như thế nào?” Sở Khuynh Thiên ở lúc bước vào tháp khảo thí, hít một hơi thật sâu, thầm nghĩ.
...
“Thật nhanh!”
“Lợi hại! Không hổ là Sở Khuynh Thiên!”
“Chỉ sợ Cô Tinh thứ nhất cũng không giữ được...”
Ngắn ngủn ba phút đồng hồ thời gian, gần vạn đệ tử từng người kinh hãi mở to hai mắt nhìn. Tuy rất nhiều người bất mãn đối với Sở Khuynh Thiên kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng không thể không bội phục thực lực Sở Khuynh Thiên bày ra. Như Nguyên môn độc lĩnh phong tao bá đạo phá quan, thế như chẻ tre!
Chỉ gần ba phút đồng hồ thời gian, hắn đã đi lên tầng thứ năm. Ba phút rưỡi đã đi lên tầng sáu, cái tốc độ này so với Cô Tinh còn nhanh hơn mười giây.
“Không có khả năng, Sở Khuynh Thiên sao có thể nhanh như vậy?” Ngô Nhược Trần siết thật chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi nói. Tuy kết quả chưa ra nhưng dựa theo loại xu thế này, Sở Khuynh Thiên tuyệt đối có thể đạt được thứ nhất. Thua cô Tinh, hắn có thể nhịn. Nhưng thua Sở Khuynh Thiên, hắn lại không cách nào dễ dàng tha thứ. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Hạ U U. Hắn cùng Sở Khuynh Thiên, tông môn đều đã hướng Lăng Thiên tông bày tỏ tâm ý, đó là cưới xin. Tuy Hạ Lăng Phong lấy nguyên nhân Hạ U U tu luyện, tạm thời từ chối, nhưng bọn hắn đều biết đã là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nhau.
“Chằng lẽ Thiên Ðịa Phách Khí Quyết của hắn đã tu luyện đến đại thành chi cảnh?”
Cô Tinh cùng Ngô Nhược Trần hầu như đồng thời thầm nghĩ.
Thiên Địa Phách Khí Quyết chính là địa cấp cực phẩm tuyệt học của Nguyên môn, chỉ có đệ tử đạt được tư cách tông chủ đời tiếp theo mới có thể tu luyện. Phàm là đệ tử tu luyện công pháp này đều sẽ ẩn chứa một tia khí thế trên trời dưới đất mình ta độc tôn, tới lúc đại thành, uy lực càng thêm khủng bố, là trước Nguyên Thần cảnh có thể tu luyện một loại tuyệt học cường hãn nhất.
“Thật lợi hại! Sở Khuynh Thiên này chỉ sợ khoảng sáu phút đồng hồ có thể đăng đỉnh!” Ánh mắt Trần Tuyết nhìn về phía Trần Hạo, thấp giọng nói: “Mẹ ta kể, đại thế đã đến, trong thiên hạ sẽ toát ra vô số siêu cấp thiên tài, quả nhiên như thế. Lần này số lượng, thời gian đăng đỉnh, đều xa xa vượt qua mấy lần trước. Mà Sở Khuynh Thiên này sợ là sắp phá vỡ kỷ lục lần trước!”
“Lúc này mới chỉ là đông đại lục chúng ta... Tây đại lục cùng quần đảo Nam Hải có thể sẽ so với chúng ta càng mạnh hơn! Ta mặc dù là đến Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, gia tăng cũng chỉ là kinh nghiệm chiến đấu, nhiều nhất có thể tăng lên tới trình độ của Cô Tinh, trừ phi ta có thể đem điêu kĩ tâm pháp tăng lên tới cảnh giới thứ tư...”
“Sao, ngươi có lòng tin vượt qua hắn?”
Trần Tuyết nhìn thấy vẻ mặt của Trần Hạo, nhịn không được hỏi.
“Sau khi thử mới biết” Trần Hạo từ chối cho ý kiến. Nhưng trong mắt ẩn chứa tự tin khiến Trần Tuyết rõ ràng Trần Hạo cũng không đơn giản như ngoài miệng nói.
Chỉ là Trần Tuyết tuy tin tưởng Trần Hạo thiên phú biến thái, đăng đỉnh khẳng định không thành vấn đề, nhưng muốn vượt qua Sở Khuynh Thiên chỉ sợ muôn vàn khó khăn. Mặc dù là vượt qua nàng cũng không thể xác định. Dù sao cái này tuy là khảo thí tiềm lực, nhưng tu vi càng cao kinh nghiệm càng phong phú, tương đối mà nói, ngộ tính cũng sẽ tăng lên một ít, tự nhiên có thể đẩy nhanh thời gian thông qua.
Nhưng bây giờ ánh mắt Trần Hạo lại làm Trần Tuyết dâng lên một tia chờ mong. Gia hỏa này tựa như mỗi một lần ở lúc nàng cho rằng đã thấy rõ, đều sẽ ra ngoài nàng đoán trước. Một lần này có thể hay không lại là như thế...
...
“Ha ha ha ha...”
Thời điểm qua sáu phút đồng hồ vài giây, tiếng cười cuồng ngạo của Sở Khuynh Thiên từ đỉnh tháp khảo thí truyền đến. Ở thời điểm một số đệ tử thực lực cường hãn còn chưa hoàn thành khảo thí, đã dẫn đầu đăng đỉnh, lấy ưu thế tuyệt đối vượt qua Cô Tinh xếp hạng nhất, đăng đỉnh!
Đơn thuần từ trên thời gian phán đoán, Sở Khuynh Thiên đã hoàn toàn xứng đáng đệ nhất.
Sư thật quả thực như thế.
Ở thời điểm các đệ tử đều hoàn thành khảo thí, bia tháp màu bạc lóng lánh ra hào quang rực rỡ, tên Sở Khuynh Thiên thay thế Cô Tinh, trở thành tồn tại cao cao tại thượng.
Không chỉ là cố ý hay là vô tình, ở lúc Sở Khuynh Thiên từ từ bay về phía khu vực chỗ đệ tử Nguyên môn, khóe miệng cong lên một cái mỉm cười cuồng ngạo, ánh mắt Trần Tuyết đang nhìn chằm chằm hắn một lát.
...
Ở thời điểm đệ tả khảo thí đến chín ngàn người, tiếp cận kết thúc, nhân số đăng đỉnh tăng trưởng đến mười lăm người. Sở Khuynh Thiên thứ nhất, Cô Tinh thứ hai, Ngô Nhược Trần thứ ba, Trần Tuyết thứ tư, không còn có bất luận kẻ nào có thể lay động vị trí của bốn người.
Cũng thẳng đến lúc này, ở trong ánh mắt chờ mong của Trần Tuyết, rốt cuộc đã đến lượt Trần Hạo.
Thời điểm bản thân nàng khảo thí cũng không có chút kích động, ngược lại là Trần Hạo khảo thí làm tim nàng đập nhanh, Trần Hạo có thể lần nữa sáng tạo kỳ tích hay không còn là câu hỏi bí ẩn.
...
“Chậc chậc, tiểu tử này rốt cuộc ra sân rồi, các huynh đệ đoán một chút, hắn có thể tầng mấy?”
Ở thời điểm Trần Hạo vừa mới bay về phía tháp khảo thí, người tu luyện đứng ở phụ cận hai bên Trần Hạo cùng Trần Tuyết liền không kiêng nể gì nghị luận hẳn lên. Ban đầu Trần Hạo ở Kim Ðan hậu kỳ đã chém giết Phạm Phóng, mặc dù có chút kinh người, nhưng đối với bọn họ những siêu cấp thiên tài này mà nói, căn bản không coi là cái gì, nhiều nhất là nhìn thêm một hai cái. Nhưng Trần Tuyết thiếu nữ tuyệt sắc này cùng Trần Hạo thân cận lại làm bọn gia hỏa kia ghen tị vô cùng, giờ phút này nếu không đả kích làm thấp đi là khó nói. Bản thân có được hay không không sao cả, ít nhất không thể để cho một đóa hoa tươi cắm ở trên bãi phân trâu.
“Tầng năm nhiều nhất. Loại thiên tài này chẳng qua là thiên tài của tông môn thập phẩm mà thôi, đặt tới tông môn chúng ta, một cái rắm cũng không phải! Cùng ta cũng kém mấy con phố...”
“Nói giỡn hả? Ta mới đến tầng năm, chỉ bằng hắn cũng có thể so với ta? Ta thấy tầng bốn sẽ bị hạ trực tiếp! Siêu cấp thiên tài của tam phẩm tông môn nho nhỏ mà thôi, dám đến nơi này tham gia cũng có dũng khí, đáng tiếc cái này cũng không phải là có dũng khí là được...”
“Ha ha... Thực có khả năng! Các ngươi xem, rất nhiều người đã đến tầng thứ hai, người này còn ở tầng thứ nhất, dựa theo tỷ lệ chỉ sợ thật sự là đào thải trước hết một đám...”
Trần Tuyết khẽ nhíu mày. Mọi người cố ý châm chọc đối với Trần Hạo là một mặt, nhưng thật sự làm cho Trần Tuyết nhíu mày là thời gian Trần Hạo ở tầng thứ nhất quá dài. Chính như mấy người đó nói, biểu hiện như thế chỉ sợ thực sẽ là đào thải sớm nhất một đám.
“Ðây là chuyện gì?”
Cũng khó hiểu còn có Đoàn Dự Phi cùng Hạ Lan Lan.
Hai người tuy không hiểu biết Trần Hạo bằng Trần Tuyết, nhưng ít nhiều cũng hiểu biết một chút. Một kẻ ở Kim Ðan hậu kỳ đã có thể chém giết nửa bước Nguyên Anh Phạm Phóng, có thể một kiếm đem Xích Viêm Thú chặt đứt, hơn nữa chỉ mười tám tuổi, tiềm lực của hắn khó có thể thấp. Tuy chưa chắc có thể đăng đỉnh, nhưng bước lên tầng chín, tầng mười đều là chuyện rất bình thường. Nhưng bây giờ rất nhiều đệ tử đã lao tới tầng hai, mà Trần Hạo còn ở tầng thứ nhất, đơn thuần từ trên thời gian phán đoán, rất có thể tầng bốn tầng năm sẽ bị đào thải.
...
Tê!
Ở nháy mắt bước vào tháp khảo thí, trước mắt Trần Hạo xuất hiện một thông đạo hẹp dài bà ngàn thước, cùng lúc đó một cỗ khí tức huyền ảo khủng bố trực tiếp rót vào mi tâm Trần Hạo, ở một khắc này Trần Hạo cảm giác được rõ ràng cỗ khí tức này tập trung thân thể hắn, chỉ trong nháy mắt, giữa thông đạo liền xuất hiện một con rối quanh thân lóng lánh hào quang kim loại, không có bất cứ khí tức sinh mệnh gì, nhưng lại tản ra uy áp khủng bố.
“Ba ngàn mét! Ở dưới uy áp này mặc dù không có con rối cản đường, trực tiếp phi hành qua cũng cần mười giây! Trong năm mươi lăm giây phải thông qua con rối. Đây đã là khảo nghiệm tổng hợp lại đối với tâm cảnh, ý chí, ngộ tính, thiên phú chiến đấu, thiên phú thân thể, nhưng giữa mười tầng, tất nhiên có liên hệ!”
Từng trải qua điện Thất Tinh bảy tầng khảo nghiệm, Trần Hạo sau khi cảm ứng được khí tức tháp khảo thí tầng một, nháy mắt liền xác định tháp khảo thí này trong mỗi một tầng gia tăng ra con rối, tất nhiên là tổ hợp một loại trận pháp chiến kĩ. Hơn nữa từ Trần Tuyết nơi đó cũng hiểu biết được thời gian thông qua khảo thí, tuy cũng là một cái chỉ tiêu chủ yếu đánh giá tiềm lực nhưng không phải toàn bộ nhân tố. Hơn nữa vừa rồi người khảo thí cũng đã chứng thực điểm ấy. Trong mười lăm người đăng đỉnh có tồn tại thời gian dài ngược lại xếp hạng cao. Tuy thời gian chênh lệch không lớn, nhưng ít ra nói rõ thời gian không phải nhân tố duy nhất.
Lúc này Trần Tuyết bước vào tháp khảo thí còn chưa đến năm phút đồng hồ nhưng làm mọi người kinh ngạc là tầng sáu của tháp khảo thí chỗ nàng lại bắt đầu sáng lên. Tuy bây giờ còn chưa phải thành tích cuối cùng, nhưng đơn thuần cái tốc độ này so với Cô Tinh cũng không kém hơn bao nhiêu.
“Hừ, có cái gì không đơn giản, dù là có thể đăng đỉnh lại như thế nào? Lợi hại nữa cũng không hơn được U U! Vô luận phương diện nào!” Hạ Lan Lan nhìn chằm chằm tháp khảo thí chỗ Trần Tuyết, rất có địch ý nói.
Ðoàn Dự Phi cười cười, không nói thêm gì nữa. Hắn đồng ý ý kiến của Hạ Lan Lan, nhưng cũng có thể khẳng định Trần Tuyết mặc dù không bằng Hạ U U, kém cũng có hạn, nếu không quả quyết Trần Tuyết sẽ không tấn thăng nhanh như vậy.
Phải biết rằng lần trước nhìn thấy Trần Tuyết chỉ là Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa còn không ổn định, cách nửa bước Nguyên Anh cũng phải đi khá xa. Nhưng bây giờ nàng đã là Nguyên Anh sơ kỳ, lúc này cũng không bao lâu thời gian.
Không ai dám tùy tùy tiện tiện dẫn động thiên phạt, mặc dù là siêu cấp thiên tài của cửu phẩm tông môn cũng không dám sơ ý, chỉ có ở thời điểm tâm cảnh viên mãn, có nắm chắc rất lớn, mới dám dẫn động thiên phạt. Nhưng Trần Tuyết nhanh như vậy đã làm...
Căn cơ vững hay không, Đoàn Dự Phi không biết. Nhưng có thể ở trong thời gian ngắn như thế dẫn động thiên phạt lại thành công vượt qua, tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.
...
Tám phút đồng hồ!
Trần Tuyết ở trong sự kinh ngạc của mọi người, trở thành đệ tử thứ hai thành công đăng đỉnh, hơn nữa chỉ dùng tám phút đồng hồ, gần với Cô Tinh.
Tiềm lực như thế làm Trần Tuyết thật sự trở thành tiêu điểm mọi người chú ý, mặc dù là một số siêu cấp thiên tài ánh mắt cao ngạo của cửu phẩm tông môn cũng nhìn về phía Trần Tuyết tràn ngập kinh ngạc, không ít người nghĩ đến thân phận tán tu của Trần Tuyết, đều đã có một tia ý nghĩ.
...
“Các ngươi nghe, Trần Tuyết này tuổi chỉ ngoài hai mươi đã bước vào Nguyên Anh cảnh, hơn nữa có được tiềm lực như thế, mặc dù là ở Nguyên môn chúng ta cũng coi như thiên tài đứng đầu. Sau khi bước vào thiên không chi thành, các ngươi nếu là gặp được nàng liền mời nàng gia nhập Nguyên môn chúng ta! Cho nàng hưởng thụ đãi ngộ trọng điểm hạch tâm đệ tử, cứ nói ta nói! Hiểu chưa?”
“Vâng, sư huynh!” Mười mấy tên đệ tử Nguyên môn lúc nghe được Sở Khuynh Thiên truyền âm, đồng thời đáp.
“Sư huynh, nếu nàng không đáp ứng thì sao? Lúc sư huynh ngài chưa tới... Ta, ta từng mời nàng vào tổ đội bị từ chối rồi...”
“Cái này còn cần ta nói sao? Tiềm lực tuy cao nhưng chẳng qua là Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi, bắt cho ta là được. Sau khi đi ra giao cho ta xử lý... Nhớ rõ, chỉ bắt, đừng động vào nàng...” Khóe miệng Sở Khuynh Thiên hơi cong lên, trong đôi mắt lóng lánh ra một cỗ tà ác không thể phát hiện...”
“Vâng...”
Mọi người hơi sửng sốt, vội vàng đáp. Sở Khuynh Thiên là người thế nào, bọn họ rất rõ ràng. Đối với Sở Khuynh Thiên bá đạo, bọn họ không dám có bất cứ gì bất mãn. Mặc dù là đệ tử đối với Trần Tuyết có ý cũng chỉ có thể thu hồi ý nghĩ này. Sở Khuynh Thiên chính là tông chủ tương lai của Nguyên môn, không ai dám đắc tội hắn.
...
“Tốt lắm, tốt lắm! Tán tu, Nguyên Anh kỳ, tiềm lực như thế, dung mạo như thế, quả thực là đạo lữ chuyên môn vì Cô Hà ta mà sinh!” Ở lúc Sở Khuynh Thiên dặn dò đệ tử Nguyên môn, siêu cấp thiên tài Phiêu Miểu tông nửa bước Hóa Thân cảnh, gần với Cô Tinh, Cô Hà ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Trần Tuyết bay tới bên người Trần Hạo, thầm nghĩ. Rất nhanh liền truyền âm cho các đệ tử Phiêu Miểu tông trừ Cô Tinh.
Tình huống cùng loại với Nguyên môn, Phiêu Miểu tông còn có không ít.
...
Trần Tuyết vô luận như thế nào cũng không ngờ tới nàng biểu hiện kinh người liền tự đem mình đẩy về phía nơi đầu sóng ngọn gió. Đương nhiên nàng mặc dù biết vẫn sẽ làm như thế, hơn nữa không để ý chút nào.
...
Khảo thí vẫn đang tiếp tục.
Xếp hạng của bia tháp màu bạc cũng không ngừng biến hóa, làm mọi người kinh ngạc là đông đại lục lần này số lượng đệ tử có thể đăng đỉnh xa xa vượt qua lần trước, ở thời điểm khảo thí đến sáu ngàn người có tám người đăng đỉnh. Tám người này có sáu người đều là người trong mười đại cửu phẩm tông môn bao gồm Cô Hà ở trong. Hai người là siêu cấp thiên tài của bát phẩm tông môn. Chẳng qua vị trí của Cô Tinh, Trần Tuyết, xếp hạng thứ nhất, thứ hai, trước sau không ai lay động.
Loại tình huống này thẳng đến Thiên Kiếm tông Ngô Nhược Trần ra màn. Nhưng cũng chỉ là lấy ưu thế mỏng manh vượt qua Trần Tuyết, vẫn chưa lay động được địa vị Cô Tinh.
Điều này làm sắc mặt Ngô Nhược Trần rất khó coi.
Thời điểm lần thứ bảy mươi bắt đầu, rốt cuộc đến lượt Sở Khuynh Thiên!
“Rốt cuộc đến ta rồi, ha ha!
Lúc cột sáng tập trung Sở Khuynh Thiên, Sở Khuynh Thiên ngạo nghễ nói, ánh mắt sắc bén mang theo một tia khinh thường nhìn Ngô Nhược Trần, cuối cùng tràn ngập khiêu khích dừng ở trên người Cô Tinh.
“Thứ nhất chỉ có thể là Sở Khuynh Thiên ta! Bây giờ như vậy, khi thi đấu giao lưu tông môn vẫn sẽ như vậy.”
Tiếng cuồng ngạo coi rẻ thiên hạ của Sở Khuynh Thiên vang vọng ở trong trời đất, vù một tiếng liền bước vào trong tháp khảo thí.
“Thiên Địa Phách Khí Quyết, ta như trước tu luyện đến đại thành chi cảnh, ai có thể cản ta? Thứ nhất tất nhiên là ta! Bảy phút đồng hồ lại như thế nào?” Sở Khuynh Thiên ở lúc bước vào tháp khảo thí, hít một hơi thật sâu, thầm nghĩ.
...
“Thật nhanh!”
“Lợi hại! Không hổ là Sở Khuynh Thiên!”
“Chỉ sợ Cô Tinh thứ nhất cũng không giữ được...”
Ngắn ngủn ba phút đồng hồ thời gian, gần vạn đệ tử từng người kinh hãi mở to hai mắt nhìn. Tuy rất nhiều người bất mãn đối với Sở Khuynh Thiên kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng không thể không bội phục thực lực Sở Khuynh Thiên bày ra. Như Nguyên môn độc lĩnh phong tao bá đạo phá quan, thế như chẻ tre!
Chỉ gần ba phút đồng hồ thời gian, hắn đã đi lên tầng thứ năm. Ba phút rưỡi đã đi lên tầng sáu, cái tốc độ này so với Cô Tinh còn nhanh hơn mười giây.
“Không có khả năng, Sở Khuynh Thiên sao có thể nhanh như vậy?” Ngô Nhược Trần siết thật chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi nói. Tuy kết quả chưa ra nhưng dựa theo loại xu thế này, Sở Khuynh Thiên tuyệt đối có thể đạt được thứ nhất. Thua cô Tinh, hắn có thể nhịn. Nhưng thua Sở Khuynh Thiên, hắn lại không cách nào dễ dàng tha thứ. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Hạ U U. Hắn cùng Sở Khuynh Thiên, tông môn đều đã hướng Lăng Thiên tông bày tỏ tâm ý, đó là cưới xin. Tuy Hạ Lăng Phong lấy nguyên nhân Hạ U U tu luyện, tạm thời từ chối, nhưng bọn hắn đều biết đã là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nhau.
“Chằng lẽ Thiên Ðịa Phách Khí Quyết của hắn đã tu luyện đến đại thành chi cảnh?”
Cô Tinh cùng Ngô Nhược Trần hầu như đồng thời thầm nghĩ.
Thiên Địa Phách Khí Quyết chính là địa cấp cực phẩm tuyệt học của Nguyên môn, chỉ có đệ tử đạt được tư cách tông chủ đời tiếp theo mới có thể tu luyện. Phàm là đệ tử tu luyện công pháp này đều sẽ ẩn chứa một tia khí thế trên trời dưới đất mình ta độc tôn, tới lúc đại thành, uy lực càng thêm khủng bố, là trước Nguyên Thần cảnh có thể tu luyện một loại tuyệt học cường hãn nhất.
“Thật lợi hại! Sở Khuynh Thiên này chỉ sợ khoảng sáu phút đồng hồ có thể đăng đỉnh!” Ánh mắt Trần Tuyết nhìn về phía Trần Hạo, thấp giọng nói: “Mẹ ta kể, đại thế đã đến, trong thiên hạ sẽ toát ra vô số siêu cấp thiên tài, quả nhiên như thế. Lần này số lượng, thời gian đăng đỉnh, đều xa xa vượt qua mấy lần trước. Mà Sở Khuynh Thiên này sợ là sắp phá vỡ kỷ lục lần trước!”
“Lúc này mới chỉ là đông đại lục chúng ta... Tây đại lục cùng quần đảo Nam Hải có thể sẽ so với chúng ta càng mạnh hơn! Ta mặc dù là đến Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, gia tăng cũng chỉ là kinh nghiệm chiến đấu, nhiều nhất có thể tăng lên tới trình độ của Cô Tinh, trừ phi ta có thể đem điêu kĩ tâm pháp tăng lên tới cảnh giới thứ tư...”
“Sao, ngươi có lòng tin vượt qua hắn?”
Trần Tuyết nhìn thấy vẻ mặt của Trần Hạo, nhịn không được hỏi.
“Sau khi thử mới biết” Trần Hạo từ chối cho ý kiến. Nhưng trong mắt ẩn chứa tự tin khiến Trần Tuyết rõ ràng Trần Hạo cũng không đơn giản như ngoài miệng nói.
Chỉ là Trần Tuyết tuy tin tưởng Trần Hạo thiên phú biến thái, đăng đỉnh khẳng định không thành vấn đề, nhưng muốn vượt qua Sở Khuynh Thiên chỉ sợ muôn vàn khó khăn. Mặc dù là vượt qua nàng cũng không thể xác định. Dù sao cái này tuy là khảo thí tiềm lực, nhưng tu vi càng cao kinh nghiệm càng phong phú, tương đối mà nói, ngộ tính cũng sẽ tăng lên một ít, tự nhiên có thể đẩy nhanh thời gian thông qua.
Nhưng bây giờ ánh mắt Trần Hạo lại làm Trần Tuyết dâng lên một tia chờ mong. Gia hỏa này tựa như mỗi một lần ở lúc nàng cho rằng đã thấy rõ, đều sẽ ra ngoài nàng đoán trước. Một lần này có thể hay không lại là như thế...
...
“Ha ha ha ha...”
Thời điểm qua sáu phút đồng hồ vài giây, tiếng cười cuồng ngạo của Sở Khuynh Thiên từ đỉnh tháp khảo thí truyền đến. Ở thời điểm một số đệ tử thực lực cường hãn còn chưa hoàn thành khảo thí, đã dẫn đầu đăng đỉnh, lấy ưu thế tuyệt đối vượt qua Cô Tinh xếp hạng nhất, đăng đỉnh!
Đơn thuần từ trên thời gian phán đoán, Sở Khuynh Thiên đã hoàn toàn xứng đáng đệ nhất.
Sư thật quả thực như thế.
Ở thời điểm các đệ tử đều hoàn thành khảo thí, bia tháp màu bạc lóng lánh ra hào quang rực rỡ, tên Sở Khuynh Thiên thay thế Cô Tinh, trở thành tồn tại cao cao tại thượng.
Không chỉ là cố ý hay là vô tình, ở lúc Sở Khuynh Thiên từ từ bay về phía khu vực chỗ đệ tử Nguyên môn, khóe miệng cong lên một cái mỉm cười cuồng ngạo, ánh mắt Trần Tuyết đang nhìn chằm chằm hắn một lát.
...
Ở thời điểm đệ tả khảo thí đến chín ngàn người, tiếp cận kết thúc, nhân số đăng đỉnh tăng trưởng đến mười lăm người. Sở Khuynh Thiên thứ nhất, Cô Tinh thứ hai, Ngô Nhược Trần thứ ba, Trần Tuyết thứ tư, không còn có bất luận kẻ nào có thể lay động vị trí của bốn người.
Cũng thẳng đến lúc này, ở trong ánh mắt chờ mong của Trần Tuyết, rốt cuộc đã đến lượt Trần Hạo.
Thời điểm bản thân nàng khảo thí cũng không có chút kích động, ngược lại là Trần Hạo khảo thí làm tim nàng đập nhanh, Trần Hạo có thể lần nữa sáng tạo kỳ tích hay không còn là câu hỏi bí ẩn.
...
“Chậc chậc, tiểu tử này rốt cuộc ra sân rồi, các huynh đệ đoán một chút, hắn có thể tầng mấy?”
Ở thời điểm Trần Hạo vừa mới bay về phía tháp khảo thí, người tu luyện đứng ở phụ cận hai bên Trần Hạo cùng Trần Tuyết liền không kiêng nể gì nghị luận hẳn lên. Ban đầu Trần Hạo ở Kim Ðan hậu kỳ đã chém giết Phạm Phóng, mặc dù có chút kinh người, nhưng đối với bọn họ những siêu cấp thiên tài này mà nói, căn bản không coi là cái gì, nhiều nhất là nhìn thêm một hai cái. Nhưng Trần Tuyết thiếu nữ tuyệt sắc này cùng Trần Hạo thân cận lại làm bọn gia hỏa kia ghen tị vô cùng, giờ phút này nếu không đả kích làm thấp đi là khó nói. Bản thân có được hay không không sao cả, ít nhất không thể để cho một đóa hoa tươi cắm ở trên bãi phân trâu.
“Tầng năm nhiều nhất. Loại thiên tài này chẳng qua là thiên tài của tông môn thập phẩm mà thôi, đặt tới tông môn chúng ta, một cái rắm cũng không phải! Cùng ta cũng kém mấy con phố...”
“Nói giỡn hả? Ta mới đến tầng năm, chỉ bằng hắn cũng có thể so với ta? Ta thấy tầng bốn sẽ bị hạ trực tiếp! Siêu cấp thiên tài của tam phẩm tông môn nho nhỏ mà thôi, dám đến nơi này tham gia cũng có dũng khí, đáng tiếc cái này cũng không phải là có dũng khí là được...”
“Ha ha... Thực có khả năng! Các ngươi xem, rất nhiều người đã đến tầng thứ hai, người này còn ở tầng thứ nhất, dựa theo tỷ lệ chỉ sợ thật sự là đào thải trước hết một đám...”
Trần Tuyết khẽ nhíu mày. Mọi người cố ý châm chọc đối với Trần Hạo là một mặt, nhưng thật sự làm cho Trần Tuyết nhíu mày là thời gian Trần Hạo ở tầng thứ nhất quá dài. Chính như mấy người đó nói, biểu hiện như thế chỉ sợ thực sẽ là đào thải sớm nhất một đám.
“Ðây là chuyện gì?”
Cũng khó hiểu còn có Đoàn Dự Phi cùng Hạ Lan Lan.
Hai người tuy không hiểu biết Trần Hạo bằng Trần Tuyết, nhưng ít nhiều cũng hiểu biết một chút. Một kẻ ở Kim Ðan hậu kỳ đã có thể chém giết nửa bước Nguyên Anh Phạm Phóng, có thể một kiếm đem Xích Viêm Thú chặt đứt, hơn nữa chỉ mười tám tuổi, tiềm lực của hắn khó có thể thấp. Tuy chưa chắc có thể đăng đỉnh, nhưng bước lên tầng chín, tầng mười đều là chuyện rất bình thường. Nhưng bây giờ rất nhiều đệ tử đã lao tới tầng hai, mà Trần Hạo còn ở tầng thứ nhất, đơn thuần từ trên thời gian phán đoán, rất có thể tầng bốn tầng năm sẽ bị đào thải.
...
Tê!
Ở nháy mắt bước vào tháp khảo thí, trước mắt Trần Hạo xuất hiện một thông đạo hẹp dài bà ngàn thước, cùng lúc đó một cỗ khí tức huyền ảo khủng bố trực tiếp rót vào mi tâm Trần Hạo, ở một khắc này Trần Hạo cảm giác được rõ ràng cỗ khí tức này tập trung thân thể hắn, chỉ trong nháy mắt, giữa thông đạo liền xuất hiện một con rối quanh thân lóng lánh hào quang kim loại, không có bất cứ khí tức sinh mệnh gì, nhưng lại tản ra uy áp khủng bố.
“Ba ngàn mét! Ở dưới uy áp này mặc dù không có con rối cản đường, trực tiếp phi hành qua cũng cần mười giây! Trong năm mươi lăm giây phải thông qua con rối. Đây đã là khảo nghiệm tổng hợp lại đối với tâm cảnh, ý chí, ngộ tính, thiên phú chiến đấu, thiên phú thân thể, nhưng giữa mười tầng, tất nhiên có liên hệ!”
Từng trải qua điện Thất Tinh bảy tầng khảo nghiệm, Trần Hạo sau khi cảm ứng được khí tức tháp khảo thí tầng một, nháy mắt liền xác định tháp khảo thí này trong mỗi một tầng gia tăng ra con rối, tất nhiên là tổ hợp một loại trận pháp chiến kĩ. Hơn nữa từ Trần Tuyết nơi đó cũng hiểu biết được thời gian thông qua khảo thí, tuy cũng là một cái chỉ tiêu chủ yếu đánh giá tiềm lực nhưng không phải toàn bộ nhân tố. Hơn nữa vừa rồi người khảo thí cũng đã chứng thực điểm ấy. Trong mười lăm người đăng đỉnh có tồn tại thời gian dài ngược lại xếp hạng cao. Tuy thời gian chênh lệch không lớn, nhưng ít ra nói rõ thời gian không phải nhân tố duy nhất.
Tác giả :
Ô Sơn Vân Vũ