Ngạo Thiên Cuồng Tôn
Chương 104: Bích họa, khuynh thành
Ngay từ đầu, thân thể Trần Hạo cùng hình ảnh trong đầu luôn chênh nửa nhịp, thân hình chuyển động cũng tồn tại rất nhiều trúc trắc cùng ngưng trệ, nhưng theo thời gian chuyển dời, thân hình Trần Hạo dần dần cùng hình ảnh trong đầu hợp nhất, đã làm tới cảnh giới thể xác và tinh thần hợp nhất.
Suốt ba canh giờ sau, Trần Hạo từ thể xác và tinh thần hợp nhất đạt tới vật ta đều quên, quên thể thuật trong đầu, quên mình đang theo đó vũ động, một cỗ khí tức huyền ảo nhàn nhạt như ẩn như hiện dần dần từ trên người Trần Hạo phát ra, Trần Hạo căn bản không có bất cứ ý thức gì, thời điểm đánh xong một lần cuối cùng, tự nhiên ngừng lại, hình ảnh trong đầu biến mất, mà Trần Hạo lại sức cùng lực kiệt, phốc một tiếng, tứ chi hướng lên trời nằm ở trên mặt đất, nhìn chằm chằm đồ án thiếu nữ trên vách tường chậm rãi tiêu tán.
Khi đồ án thiếu nữ thứ nhất biến mất, họa bút huyền ảo bắt đầu lần nữa, vẫn như cũ là thiếu nữ nghiêng nước nghiêng thành kia nhưng là tư thế hoàn toàn khác.
Trần Hạo biết thức thứ nhất hắn đã thông qua, bây giờ cần bắt đầu thức thứ hai!
“Lại là đá tọa đáng ghét, U U không thich đậu....”
Cái miệng nhỏ nhắn anh đào hồng nõn nà mê người của thiếu nữ bỉu lên, nhìn về vách tường trước mắt, nói: “Sớm biết đã không vào... Nhưng U U không ra được, thời gian quá lâu bị phu thân cùng gia gia phát hiện U U lén đi ra mà nói, thì nguy rồi....”
Thiếu nữ sau khi đi vào cánh cửa lớn, mang theo một tia hờn dỗi nói.
Rõ ràng, thiếu nữ này không chút nào đem di tích này coi là gì. Cảm thấy chơi vui mới tiến vào, nhưng sau khi tiến vào, liền phải tu luyện đả tọa nàng ghét nhất, thì không vui nữa. Nhưng thiếu nữ rất rõ ràng, muốn ra khỏi di tích này, chỉ có thể đem Cửu Chuyển Ðịa Âm Quyết tu luyện thành, nếu không mặc dù là nàng cũng không cách nào ra khỏi cái di tích này.
Tê tê...
Nhưng vào lúc này, không khí truyền đến một tia dao động, giống như Trần Hạo, trước mắt thiếu nữ cũng xuất hiện một màn tương tự.
“Ồ?” Thiếu nữ nhất thời kinh ngạc trừng lớn đôi mắt trong suốt tuyệt đẹp.
Một cái thân hình chậm rãi xuất hiện ở mắt thiếu nữ.
Thân hình cũng không cao lớn, nhưng thanh tú tuấn mỹ dị thường, nhất là đôi mắt, rực rỡ như sao, tản ra một cỗ cuồng ngạo bễ nghễ thiên hạ, phát ra từ sâu trong cốt tủy, rõ ràng tuổi không lớn, nhưng đôi măt này lại làm cho thiếu nữ nhìn mà tâm hồn thiếu nữ run lên!
“Hắn chính là chủ nhân di tích này sao? Thật dễ coi..., bộ dáng thoạt nhìn còn chưa lớn bằng U U đại, giống như rất lợi hại..., gia gia nói, U U là thiên tài tu luyện ngàn năm khó gặp, nhưng U U mới cửu phẩm võ thánh, cùng hắn chênh lệch thật lớn..., gia gia khẳng định là dỗ U U vui vẻ..., ai da, U U nhanh chóng tu luyện, ngươi đã là chủ nhân di tích này thì đừng làm khó U U ác, nhanh để cho U U luyện thành, nếu không gia gia, phụ thân sẽ mắng U U....”
Thiếu nữ trừng mắt nhìn thiếu niên trên vách tường, ngây thơ vô cùng nói, cùng lúc nói, chậm rãi khoanh chân ngồi xuống đối với bức họa, trong đầu hiện ra tâm quyết Cửu Chuyển Địa Âm Quyết đệ nhất chuyển, ngưng mắt nhìn về phía mắt bức họa.
Một động, một tĩnh, phân biệt ở hai đầu của di tích bắt đầu.
Hai người ai cũng không biết đối phương tồn tại, càng không biết, bức họa mỗi người nhìn thấy đó là nhau. Nhưng đều có mục tiêu giống nhau, đó là mau chóng đạt được di tích truyền thừa, ra khỏi di tích.
Không thể không nói siêu cấp cao thủ lưu lại di tích truyền thừa này có đại thần thông cùng trí tuệ người thường không thể tưởng tượng, không bỏ quạ bất cứ chi tiết nào, cho dù là hình vẽ hai người nhìn thấy đều dùng thân hình thay thế được lẫn nhau.
Oành oành oành oành oành!
Ven dãy núi Ma Vân, nguyên lực, tinh thần lực đan xen, trên trăm bóng người hỗn chiến cùng một chỗ. Đám người Triệu Vân Phi, Phương Tình, Liễu Vân Phong rõ ràng ở trong đó, trên mặt từng người mang theo lửa giận, cuồng bạo vừa đánh vừa lui.
Ầm vang!
Một tiếng nổ mạnh khủng bố đột nhiên nổ tung ở trên hư không, thân hình Triệu Vân Phi nhất thời bạo lui, một mũi tên máu đã từ trong miệng hắn vọt ra.
“Ha ha ha ha... Ðệ nhất cao thủ mới của đệ tử vương quốc Trấn Nguyên cũng chỉ thường thôi....”
“Di Minh Hạo, người muốn làm gì?” Phương Tình cuồng bạo thúc giục tinh thần lực đón lấy Triệu Vân Phi bị thương nặng, tức giận nói.
Sau khi khí tức di tích biến mất, mọi người biết nhiệm vụ lần này đã bởi vì di tích dị biến trước thời gian chấm dứt, liền đều trở về. Nhưng lại không nghĩ tới, ở thời điểm tới vùng ven dãy núi Ma Vân, lại bị đám người Di Minh Hạo của vương quốc Ðại Kiền ngăn cản. Người của hai bên đều là thiên tài tâm cao khí ngạo, chiến hỏa vừa chạm lập tức phát.
“Làm gì? Bản thái tứ sớm nói, làm nóng người trước tân tú bảng đại chiến mà thôi..., trách thì trách tiểu tứ đó phá hủy chuyện tốt của bản thái tử, ha ha ha... Chúng ta đi! Ðánh nhỏ, già cũng sắp tới, đó cũng không phải chúng ta có thể đối phó....”
“Di Minh Hạo! Ngươi chờ một năm rưỡi sau tân tú bảng đại chiến, Triệu Vân Phi ta tất báo thù nỗi nhục hôm nay.
“Tính một chút đi, bản thái tử chỉ vừa mới bước vào võ đế, ngươi đã không phải đối thủ, lúc xếp hạng thi đấu tân tú bảng, ngươi ngay cả xách giày cho bản thái tử cũng không xứng, Di Minh Hạo ta phải là đứng đầu bảng! Trở về không ngại nói cho cao cấp đệ tử Tân Tú đường các ngươi, gọi là cái gì Ðông Phương Kiếm, Bách Lí Hề, Triệu Vân long..., ác, Triệu Vân long hẳn là huynh trưởng của ngươi nhỉ? Bản thái tử Di Minh Hạo sẽ đánh bại bọn hắn cùng cao cấp đệ tử mấy nước khác, lên đỉnh tân tú bảng tám nước! Ha ha ha...”
Di Minh Hạo vừa nói thân hình đã hóa thành một tia chớp, mang theo đệ tử vương quốc Đại Kiền, nhanh chóng hướng về bổn quốc quay về, chỉ có thanh âm cuồng ngạo không ai bì nổi kia phiêu đãng ở trong tai mọi người.
Tân Tú đường vương quốc Trấn Nguyên lần này tổng cộng đến hơn năm mươi đệ tử, giờ phút này sắc mặt mỗi người đều cực kỳ khuất nhục, bị thương vô số, bị thương nặng mấy người. Có thể nói hoàn toàn bị vương quốc Đại Kiền áp chế. Nếu không phải có phù văn đưa tin thông báo cao thủ Tân Tú đường, chỉ sợ bọn họ đã không chỉ là bị thương nặng.
Khóe miệng Triệu Vân Phi mang theo máu tươi, răng cắn chặt, hai mắt càng là phun ra lửa, trước khi tiến vào hoàng gia Tân Tú đường, hắn đã bước vào võ đế nửa năm, đến bây giờ suốt một năm thời gian, sớm tăng lên tới nhất phẩm võ đế đỉnh phong, nhưng rõ ràng Di Minh Hạo vừa mới bước vào nhất phẩm võ đế, lại lấy tư thái cuồng bạo bẻ gãy nghiền nát đem hắn đánh bại!
Hai năm một lần tám nước tân tú bảng, còn có một năm rưỡi thời gian, Triệu Vân Phi thân là đệ tử mới tiến vào, nhưng đã là đệ nhất cao thủ của sơ cấp đệ tử. Hắn tin tưởng lúc thi đấu tân tú bảng, tất nhiên có thế lấy được vị trí tương đối tốt, ít nhất Ở trong SƠ cấp đệ tứ, tuyệt đối đứng đẩu. Cái này đã là mục tiêu rất cao rồi, dù sao trong tám nước, thưc lực vương quốc Trấn Nguyên chỉ là trung đẳng, thậm chí thấp hơn một chút.
Nhưng không nghĩ tới, Di Minh Hạo thế mà cuồng ngạo muốn vấn đỉnh đứng đầu tân tú bảng!
Suốt ba canh giờ sau, Trần Hạo từ thể xác và tinh thần hợp nhất đạt tới vật ta đều quên, quên thể thuật trong đầu, quên mình đang theo đó vũ động, một cỗ khí tức huyền ảo nhàn nhạt như ẩn như hiện dần dần từ trên người Trần Hạo phát ra, Trần Hạo căn bản không có bất cứ ý thức gì, thời điểm đánh xong một lần cuối cùng, tự nhiên ngừng lại, hình ảnh trong đầu biến mất, mà Trần Hạo lại sức cùng lực kiệt, phốc một tiếng, tứ chi hướng lên trời nằm ở trên mặt đất, nhìn chằm chằm đồ án thiếu nữ trên vách tường chậm rãi tiêu tán.
Khi đồ án thiếu nữ thứ nhất biến mất, họa bút huyền ảo bắt đầu lần nữa, vẫn như cũ là thiếu nữ nghiêng nước nghiêng thành kia nhưng là tư thế hoàn toàn khác.
Trần Hạo biết thức thứ nhất hắn đã thông qua, bây giờ cần bắt đầu thức thứ hai!
“Lại là đá tọa đáng ghét, U U không thich đậu....”
Cái miệng nhỏ nhắn anh đào hồng nõn nà mê người của thiếu nữ bỉu lên, nhìn về vách tường trước mắt, nói: “Sớm biết đã không vào... Nhưng U U không ra được, thời gian quá lâu bị phu thân cùng gia gia phát hiện U U lén đi ra mà nói, thì nguy rồi....”
Thiếu nữ sau khi đi vào cánh cửa lớn, mang theo một tia hờn dỗi nói.
Rõ ràng, thiếu nữ này không chút nào đem di tích này coi là gì. Cảm thấy chơi vui mới tiến vào, nhưng sau khi tiến vào, liền phải tu luyện đả tọa nàng ghét nhất, thì không vui nữa. Nhưng thiếu nữ rất rõ ràng, muốn ra khỏi di tích này, chỉ có thể đem Cửu Chuyển Ðịa Âm Quyết tu luyện thành, nếu không mặc dù là nàng cũng không cách nào ra khỏi cái di tích này.
Tê tê...
Nhưng vào lúc này, không khí truyền đến một tia dao động, giống như Trần Hạo, trước mắt thiếu nữ cũng xuất hiện một màn tương tự.
“Ồ?” Thiếu nữ nhất thời kinh ngạc trừng lớn đôi mắt trong suốt tuyệt đẹp.
Một cái thân hình chậm rãi xuất hiện ở mắt thiếu nữ.
Thân hình cũng không cao lớn, nhưng thanh tú tuấn mỹ dị thường, nhất là đôi mắt, rực rỡ như sao, tản ra một cỗ cuồng ngạo bễ nghễ thiên hạ, phát ra từ sâu trong cốt tủy, rõ ràng tuổi không lớn, nhưng đôi măt này lại làm cho thiếu nữ nhìn mà tâm hồn thiếu nữ run lên!
“Hắn chính là chủ nhân di tích này sao? Thật dễ coi..., bộ dáng thoạt nhìn còn chưa lớn bằng U U đại, giống như rất lợi hại..., gia gia nói, U U là thiên tài tu luyện ngàn năm khó gặp, nhưng U U mới cửu phẩm võ thánh, cùng hắn chênh lệch thật lớn..., gia gia khẳng định là dỗ U U vui vẻ..., ai da, U U nhanh chóng tu luyện, ngươi đã là chủ nhân di tích này thì đừng làm khó U U ác, nhanh để cho U U luyện thành, nếu không gia gia, phụ thân sẽ mắng U U....”
Thiếu nữ trừng mắt nhìn thiếu niên trên vách tường, ngây thơ vô cùng nói, cùng lúc nói, chậm rãi khoanh chân ngồi xuống đối với bức họa, trong đầu hiện ra tâm quyết Cửu Chuyển Địa Âm Quyết đệ nhất chuyển, ngưng mắt nhìn về phía mắt bức họa.
Một động, một tĩnh, phân biệt ở hai đầu của di tích bắt đầu.
Hai người ai cũng không biết đối phương tồn tại, càng không biết, bức họa mỗi người nhìn thấy đó là nhau. Nhưng đều có mục tiêu giống nhau, đó là mau chóng đạt được di tích truyền thừa, ra khỏi di tích.
Không thể không nói siêu cấp cao thủ lưu lại di tích truyền thừa này có đại thần thông cùng trí tuệ người thường không thể tưởng tượng, không bỏ quạ bất cứ chi tiết nào, cho dù là hình vẽ hai người nhìn thấy đều dùng thân hình thay thế được lẫn nhau.
Oành oành oành oành oành!
Ven dãy núi Ma Vân, nguyên lực, tinh thần lực đan xen, trên trăm bóng người hỗn chiến cùng một chỗ. Đám người Triệu Vân Phi, Phương Tình, Liễu Vân Phong rõ ràng ở trong đó, trên mặt từng người mang theo lửa giận, cuồng bạo vừa đánh vừa lui.
Ầm vang!
Một tiếng nổ mạnh khủng bố đột nhiên nổ tung ở trên hư không, thân hình Triệu Vân Phi nhất thời bạo lui, một mũi tên máu đã từ trong miệng hắn vọt ra.
“Ha ha ha ha... Ðệ nhất cao thủ mới của đệ tử vương quốc Trấn Nguyên cũng chỉ thường thôi....”
“Di Minh Hạo, người muốn làm gì?” Phương Tình cuồng bạo thúc giục tinh thần lực đón lấy Triệu Vân Phi bị thương nặng, tức giận nói.
Sau khi khí tức di tích biến mất, mọi người biết nhiệm vụ lần này đã bởi vì di tích dị biến trước thời gian chấm dứt, liền đều trở về. Nhưng lại không nghĩ tới, ở thời điểm tới vùng ven dãy núi Ma Vân, lại bị đám người Di Minh Hạo của vương quốc Ðại Kiền ngăn cản. Người của hai bên đều là thiên tài tâm cao khí ngạo, chiến hỏa vừa chạm lập tức phát.
“Làm gì? Bản thái tứ sớm nói, làm nóng người trước tân tú bảng đại chiến mà thôi..., trách thì trách tiểu tứ đó phá hủy chuyện tốt của bản thái tử, ha ha ha... Chúng ta đi! Ðánh nhỏ, già cũng sắp tới, đó cũng không phải chúng ta có thể đối phó....”
“Di Minh Hạo! Ngươi chờ một năm rưỡi sau tân tú bảng đại chiến, Triệu Vân Phi ta tất báo thù nỗi nhục hôm nay.
“Tính một chút đi, bản thái tử chỉ vừa mới bước vào võ đế, ngươi đã không phải đối thủ, lúc xếp hạng thi đấu tân tú bảng, ngươi ngay cả xách giày cho bản thái tử cũng không xứng, Di Minh Hạo ta phải là đứng đầu bảng! Trở về không ngại nói cho cao cấp đệ tử Tân Tú đường các ngươi, gọi là cái gì Ðông Phương Kiếm, Bách Lí Hề, Triệu Vân long..., ác, Triệu Vân long hẳn là huynh trưởng của ngươi nhỉ? Bản thái tử Di Minh Hạo sẽ đánh bại bọn hắn cùng cao cấp đệ tử mấy nước khác, lên đỉnh tân tú bảng tám nước! Ha ha ha...”
Di Minh Hạo vừa nói thân hình đã hóa thành một tia chớp, mang theo đệ tử vương quốc Đại Kiền, nhanh chóng hướng về bổn quốc quay về, chỉ có thanh âm cuồng ngạo không ai bì nổi kia phiêu đãng ở trong tai mọi người.
Tân Tú đường vương quốc Trấn Nguyên lần này tổng cộng đến hơn năm mươi đệ tử, giờ phút này sắc mặt mỗi người đều cực kỳ khuất nhục, bị thương vô số, bị thương nặng mấy người. Có thể nói hoàn toàn bị vương quốc Đại Kiền áp chế. Nếu không phải có phù văn đưa tin thông báo cao thủ Tân Tú đường, chỉ sợ bọn họ đã không chỉ là bị thương nặng.
Khóe miệng Triệu Vân Phi mang theo máu tươi, răng cắn chặt, hai mắt càng là phun ra lửa, trước khi tiến vào hoàng gia Tân Tú đường, hắn đã bước vào võ đế nửa năm, đến bây giờ suốt một năm thời gian, sớm tăng lên tới nhất phẩm võ đế đỉnh phong, nhưng rõ ràng Di Minh Hạo vừa mới bước vào nhất phẩm võ đế, lại lấy tư thái cuồng bạo bẻ gãy nghiền nát đem hắn đánh bại!
Hai năm một lần tám nước tân tú bảng, còn có một năm rưỡi thời gian, Triệu Vân Phi thân là đệ tử mới tiến vào, nhưng đã là đệ nhất cao thủ của sơ cấp đệ tử. Hắn tin tưởng lúc thi đấu tân tú bảng, tất nhiên có thế lấy được vị trí tương đối tốt, ít nhất Ở trong SƠ cấp đệ tứ, tuyệt đối đứng đẩu. Cái này đã là mục tiêu rất cao rồi, dù sao trong tám nước, thưc lực vương quốc Trấn Nguyên chỉ là trung đẳng, thậm chí thấp hơn một chút.
Nhưng không nghĩ tới, Di Minh Hạo thế mà cuồng ngạo muốn vấn đỉnh đứng đầu tân tú bảng!
Tác giả :
Ô Sơn Vân Vũ