Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 243: Tao ngộ của Hàn Nhất Nguyên
- Hoàng cung? Phong nhi, ngươi không phải đang nói đùa đó chứ?
Hàn Nhất Nguyên vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hàn Phong, hiển nhiên đã bị lời nói của Hàn Phong gây sốc.
Trước khi rời khỏi Hàn gia, Hàn Nhất Nguyên mặc dù là con của Hàn Thiên Sơn nhưng chỉ là con tư sinh cho nên địa vị ở Hàn gia lúc đó rất thấp, luôn bị một ít đệ tử và hạ nhân trong Hàn gia khi dễ.
Trong ba năm sau khi rời khỏi Hàn gia thì hết hai năm ông ở trong trạng thái ngủ say, mặc dù một năm sau dưới sự trợ giúp lúc đầu của Hàn Phong thực lực của ông đã thành công tiến vào Địa giai nhưng tính cách của ông từ trước đã vậy cho nên lúc này trông vẫn rất đôn hậu. Cũng vì vậy mà trong một năm qua ông cũng không đi trêu chọc gây thù với ai.
Trừ lần trước có mấy người chủ động cản trở, ông không còn cách nào khác nên mới ra tay giáo huấn.
Do đó khi nghe Hàn Phong nói muốn dẫn mình vào hoàng cung, khiến ông rất khó tin.
Trong mắt ông, hoàng cung chính là một nơi cao cao tại thượng, một tiểu nhân vật như ông làm sao có thể đi vào trong đó?
Thấy phản ứng của Hàn Nhất Nguyên, Hàn Phong cười trấn an nói:
- Phụ thân, đừng lo lắng, lát nữa ta sẽ hướng người giải thích.
Dứt lời, Hàn Phong liền kéo tay Hàn Nhất Nguyên đi vào bên trong.
Lúc này Tiêu Linh cũng đã điều chỉnh tốt tâm tình, thấy Hàn Phong dẫn Hàn Nhất Nguyên tới, nàng liền tiến lên vài bước tới trước mặt hai người. Nàng hướng Hàn Nhất Nguyên hành lễ một cái rồi dùng một ngữ khí có vẻ rất xấu hổ nói:
- Bá phụ!
Nhìn một thiếu nữ như hoa như ngọc đột nhiên xuất hiện trước mặt này, Hàn Nhất Nguyên cũng có chút bối rối, nhưng khi nghe hai chữ 'bá phụ' xong, ông càng cảm thấy kinh ngạc hơn:
- Phong nhi, cô nương này là?
- Nàng gọi là Tiêu Linh, là hài nhi tìm cho người một cô con dâu, người có hài lòng không?
Hàn Phong không hề do dự, vừa cười vừa nói.
Tiêu Linh nghe Hàn Phong trực tiếp nói như vậy với phụ thân hắn thì dung nhan tuyệt mỹ của nàng liền nổi lên một mảng đỏ ửng.
Hàn Nhất Nguyên nghe Hàn Phong nói xong, sắc mặt càng thêm cổ quái, ông nhìn Hàn Phong rồi lại nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Tiêu Linh. Một lát sau ông hung hăng gõ đầu Hàn Phong, có chút tức giận nói:
- Tiểu tử thối, người mới nhiêu tuổi, ba năm không gặp đã dám cưới vợ là sao?
- Ách!
Hàn Phong không ngờ Hàn Nhất Nguyên lại có phản ứng này, mà thực tế thì đúng là hắn cũng chỉ vừa mới mười lăm tuổi.
Chẳng qua là thân thể hắn hiện giờ trông giống như một thanh niên mười tám tuổi, hỡn nữa bản thân hắn còn có ký ức của cả một kiếp, cho nên đối với tuổi của bản thân lúc này hắn cũng không hề để ý đến.
Ai ngờ hôm nay phụ thân hắn lại nhắc tới.
Tiêu Linh thấy Hàn Nhất Nguyên tức giận, khuôn mặt nhất thời trắng bệch, trong lòng rất khẩn trương, thầm lo lắng bản thân chọc giận Hàn Nhất Nguyên khiến ông bất mãn với nàng cho nên mới tức giận như vậy.
Thấy bộ dạng đáng thương của Tiêu Linh, Hàn Nhất Nguyên mới kịp phản ứng lại, vừa rồi hành động của ông có chút quá … nhìn qua lại thấy khuôn mặt cười khổ của Hàn Phong, ông đành bước tới hai bước nói:
- À à, cô nương, bỏ qua ta, ta không có ý nói ngươi không tốt! Ta chỉ là muốn mắng tiểu tử thối này tuổi còn nhỏ không lo tu thân thôi. Ngươi yên tâm, về sau nếu hắn có dám làm gì có lỗi với ngươi, cứ tới gặp bá phụ ta, ta sẽ thay ngươi làm chủ.
Thấy Hàn Nhất Nguyên biến chuyển nhanh như vậy, Hàn Phong cũng có chút kinh ngạc, rồi cười khổ nói:
- Xem ra đứa con như mình xem ra còn kém xa con dâu vừa gặp mặt a!
Tiêu Linh khi nghe Hàn Nhất Nguyên nói thế cũng biết bản thân vừa rồi hiểu lầm ý ông, trong lòng thầm thở phào một hơi, sắc mặt liền khôi phục lại bình thường, nhoẻn miệng cười nói:
- Bá phụ, Hàn Phong đối với ta tốt lắm, người yên tâm!
- Được rồi, phụ thân, chúng ta đi vào trước đã, đứng ở đây không tiện nói chuyện đâu!
Hàn Phong thức thời xen vào nói.
Sau đó, Hàn Phong và Tiêu Linh dẫn đường cho Hàn Nhất Nguyên đi vào hoàng cung.
Một lát sau, trong một khách phòng của hoàng cung, Hàn Nhất Nguyên vẻ mặt rất ngạc nhiên.
Ngay vừa rồi, Hàn Phong đã ngắn gọn kể lại những việc hắn đã trải qua trong ba năm.
Nghe thấy nhi tử của mình trong ba năm qua trải qua bao nhiêu khúc chiết sự tình, Hàn Nhất Nguyên cũng có chút không kịp phản ứng.
Nhất là khi biết Hàn Phong hiện nay tu vi đã là Địa giai tam phẩm, Hàn Nhất Nguyên càng kinh hỉ không thôi.
Tuy Hàn Nhất Nguyên trải qua một năm nỗ lực cộng thêm đan dược Hàn Phong lưu lại phụ trợ, đấu khí cũng chỉ vừa mới tiến vào Địa giai tam phẩm.
Nhưng so với việc này, ông càng cao hứng hơn khi thấy nhi tử của mình có thành tích như hôm nay. Hơn nữa ông cũng biết Hàn Phong năm nay chỉ mới mười lăm tuổi mà đã là một Địa giai cao thủ, chắc chắn tương lai thành tựu không nhỏ.
Hàn Phong cũng không có nói việc hắn đã từng đạt tới Thiên giai, sau đó lại tán công tu luyện lại. Nếu đem chuyện này cũng nói ra, chỉ sợ Hàn Nhất Nguyên sẽ đứng tim mất.
- Tốt! Tốt! Tốt!
Liên tiếp nói ba chữ tốt, Hàn Nhất Nguyên hài lòng nói tiếp:
- Quá tốt rồi, Phong nhi ngươi có thành tựu như hôm nay phụ thân ta rất cao hứng!
Hàn Phong thấy bộ dạng hài lòng của phụ thân, trong lòng cũng rất cảm động, nhưng hắn cũng có chút nghi hoặc hỏi:
- Phụ thân, nói một chút việc của người đi, trong một năm vừa rồi người đã đi những đâu? Ta đi tìm người cũng đã tròn một năm rồi đó.
Hàn Nhất Nguyên nghe vậy, lập tức thu lại vẻ tươi cười, nhàn nhạt thở dài nói:
- Một năm trước, sau khi tỉnh lại, ta phát hiện mảnh giấy ngươi lưu lại liền lập tức đi tới Huyền Thiên tông, nhưng người ở đó nói ngươi đã mất tích từ hơn một năm trước vẫn chưa trở về …
Theo lời Hàn Nhất Nguyên kể, Hàn Phong cũng đại thể biết được những chuyện ông đã trải qua trong một năm vừa rồi.
Vì Hàn Phong hắn rời đi, Hàn Nhất Nguyên không có được tin tức hữu dụng nên đành tìm tới đế đô, nhưng lúc đó Hàn Phong còn đang ở Thiên Nguyệt đế quốc, làm sao Hàn Nhất Nguyên có thể tìm thấy được.
Sau khi tìm một thời gian không thấy, Hàn Nhất Nguyên thực sự có chút bất lực, đành tìm một chỗ ở đế đô lưu lại, một bên vừa tìm nhi tử, một bên tu luyện đấu khí.
Qua hơn một năm, thực lực của ông cũng đã tăng lên Địa giai tam phẩm, mà số đan dược Hàn Phong lưu lại cũng đã dùng hết.
Trong khoảng thời gian này ông vẫn như trước không có tin tức gì của Hàn Phong.
Ngược lại bởi vì thường lộ diện ở đế đô nên bị người Hàn gia nhận ra.
Chính xác ra là do Lưu Bân lần trước bị Hàn Nhất Nguyên giáp huấn đi mật báo cho Hàn gia nên ông mới bị người của Hàn gia tìm được.
Hàn Nhất Nguyên và Hàn Phong bất đồng, ông ở Hàn gia đã ba mươi mấy năm, công thêm tính tình cố chấp vẫn luôn coi mình là người Hàn gia.
Tuy ba năm trước bất đắc dĩ phải rời khỏi Hàn gia nhưng nội tâm của ông vẫn rất khát vọng được trở lại.
Nguyên nhân tối trọng yếu là muốn được Hàn Thiên Sơn tán thành.
Với thực lực hiện tại của ông nếu trở lại Hàn gia, cho dù không được cha ông là Hàn Thiên Sơn coi trọng thì tối thiếu cũng vẫn được tán thành.
Nhưng thực tế Hàn gia sau khi phát hiện tung tích của ông liền phái người tới bắt lại. Nhưng đám người này làm sao là đối thủ của ông, ông chỉ hơi chút xuất thủ liền dễ dàng đánh ngã cả đám.
Nhưng vì Hàn gia, ông cũng xuất thủ rất có chừng mực.
Sau đó, ông được tin Hàn Thiên Sơn muốn gặp mặt, sau khi do dự một chút ông liền đáp ứng bởi vì trong nội tâm của ông lúc nào cũng muốn được trở lại Hàn gia.
Chuyện tiếp sau đó cũng rất đơn giản, Hàn Thiên Sơn sau khi thấy Hàn Nhất Nguyên cũng rất kinh ngạc. Dù sao một Địa giai tam phẩm võ giả đối với Hàn gia cũng là một trợ lực không nhỏ.
Vì vậy, rất nhanh Hàn Thiên Sơn liền làm chủ cho Hàn Nhất Nguyên trở lại Hàn gia, trở thành một phần tử của Hàn gia, còn những chuyện cũ trước kia đều bỏ qua.
Nếu chỉ là như thế, Hàn Nhất Nguyên đã rất thoả mãn, ông cũng không hi vọng xa vời gì khác.
Ông chỉ muốn đơn giản là được ở lại Hàn gia, sau đó tiếp tục nỗ lực để được Hàn Thiên Sơn coi trọng, mà không hề muốn tranh đoạt gì với người khác.
Nhưng việc này đối với những người khác trong Hàn gia thì Hàn Nhất Nguyên xuất hiện lại mang tới cho bọn chúng áp lực rất lớn.
Một Địa giai tam phẩm cao thủ, đối với Hàn gia hiện tại cũng rất quan trọng.
Nhất là những tên lúc trước từng có ân oán với Hàn Nhất Nguyên thì nội tâm càng lo lắng.
Bọn chúng lo lắng chính là Hàn Nhất Nguyên sau khi trở lại sẽ mượn cơ hội trả thù chúng. Vì vậy cho nên những người này liền liên kết lại, không ngừng xa lánh và chèn ép Hàn Nhất Nguyên.
Tuy tính cách Hàn Nhất Nguyên trung hậu thành thật nhưng cũng không có nghĩa là không có đầu óc, đối với những hành động của đám người này ông cũng hiểu rất rõ.
Nhưng ông lại không muốn vừa mới trở lại Hàn gia liền phát sinh xung đột, cho nên tiếp tục nhẫn nhịn.
Ai ngờ, đám người kia lại không muốn bỏ qua, trái lại càng được đằng chân lân đằng đầu.
Giống như hôm nay, Hàn Nhất Nguyên vừa ra khỏi Hàn gia không lâu liền bị đánh lén, nếu không phải thực lực của Hàn Nhất Nguyên một năm nay tiến bộ rất lớn chỉ sợ đã lọt vào độc thủ của chúng chứ không chỉ bị vài vết thương nhẹ như thế này.
Hàn Phong nghe tới đó, sắc mặt liền lạnh xuống, lạnh lùng nói:
- Hàn gia hôm nay đã trở thành trò cười cho thiên hạ đàm tiếu mà bọn người kia còn rãnh rỗi đi tranh quyền đoạt thế, thảo nào Hàn gia lại ngày càng xuống dốc như vậy!
Đối với tao ngộ của Hàn Nhất Nguyên ở Hàn gia, Hàn Phong rất phẫn nộ, nhưng Hàn Nhất Nguyên lại khuyên nhủ hắn, hi vọng hắn đừng là địch với Hàn gia.
Hàn Nhất Nguyên lúc này cũng đã đại khái hiểu được những hành động của Hàn Phong trong mấy năm nay.
Chỉ bằng vào việc hắn có thể thoải mái ra vào hoàng cung như vậy cũng đã khiến Hàn Nhất Nguyên minh bạch nhi tử của mình đã trưởng thành và có thực lực ngay cả phụ thân như ông cũng cảm thấy khó tin.
Nếu hắn thực sự đi tìm Hàn gia gây phiền toái thì Hàn gia chắc chắn sẽ ăn không ít vị đắng, mà điều này Hàn Nhất Nguyên lại không muốn nhìn thấy.
Hàn Phong cũng biết tâm tư của phụ thân, cho nên mặc dù trong lòng rất bất mãn với hành vi của đám người Hàn gia nhưng hắn cũng không thể nào nghịch ý của phụ thân mình được. Sau đó, Hàn Phong liền cẩn thận kiểm tra toàn thân Hàn Nhất Nguyên, sau khi xác định ông không có thương tổn gì quá lớn mới hoàn toàn yên tâm.
Khoảng thời gian hai phụ tử vui sướng khi gặp lại cũng trôi qua rất nhanh. Nháy mắt một tháng đã qua.
Trong hơn một tháng này, Hàn Phong đã bỏ ra khá nhiều thời gian để luyện chế đan dược cho Hàn Nhất Nguyên dùng trong giai đoạn này.
Đại bộ phận đều là lục phẩm và thất phẩm đan dược. Về phần tài liệu thì hoàn toàn do Tiêu Tấn cung cấp.
Đối với một hoàng thất mà nói thì những tài liệu lục phẩm thất phẩm như thế này cũng chỉ như một sợi lông trên chín con trâu mà thôi. Đối với tầm quan trọng của Hàn Phong lúc này thì chút đó Tiêu Tấn không hề keo kiệt.
Ngoại trừ luyện đan ra, Hàn Phong cũng bớt thời gian truyền thụ cho Hàn Nhất Nguyên hai bộ cao giai vũ kỹ. Ngay cả Thanh Phong quyết lúc trước lấy đươc từ trong hoàng khố hắn cũng truyền cho Hàn Nhất Nguyên.
Thanh Phong quyết cũng chỉ có thể tính là một công pháp phụ trợ không quá mức thâm ảo, hơn nữa dưới sự chỉ điểm của Hàn Phong, Hàn Nhất Nguyên chỉ dùng ba ngày đã có thể cơ bản nắm ngữ bí quyết này.
Có Thanh Phong quyết làm cơ sở, kế tiếp một tháng, Hàn Nhất Nguyên liền ở trong hoàng cung mỗi ngày chuyên tâm tu luyện hai vũ kỹ Hàn Phong truyền thụ.
Bởi vì Hàn Nhất Nguyên am hiểu dùng đao nên Hàn Phong đã cố ý lựa chọn một bộ đao pháp có rất thích hợp cho ông tu luyện - Phá Thiên Tam Thập Lục Thức.
Phá thiên tam thập lục thức này cũng là một bộ đao pháp hết sức thâm ảo nhưng có điều bộ đao pháp này cũng không cần phải hoàn toàn luyện thành mới có tác dụng, với thực lực của Hàn Nhất Nguyên hiện nay công thêm Thanh Phong quyết hỗ trợ thì chỉ ông học được vài thức đầu cũng đã đủ để đấu ngang tay với cao thủ hơn ông một hai phẩm.
Đương nhiên khi Hàn Nhất Nguyên có thể hoàn toàn nắm giữ bộ đao pháp này thì tin tưởng cho dù đối mặt với một Địa giai cửu phẩm bình thường, ông cũng có thể đánh một trận.
Chỉ bất quá, Hàn Phong biết muốn nắm giữ toàn bộ đao pháp này cùng với việc thông hiểu đạo lý bên trong thì ít nhất cũng mất năm đến mười năm.
Hơn nữa đây là đối với võ giả có thiên phú trác tuyệt, còn đối với Hàn Nhất Nguyên thì ngoài trừ tư chất có thể xem là bậc trung thì còn cần tiêu phí thời gian càng nhiều hơn.
Trừ bộ đao pháp này, Hàn Phong còn truyền lại cho Hàn Nhất Nguyên một bộ thân pháp mà trước đây hắn đã từng dùng qua.
Chính là một trong những tuyệt kỹ mà hắn nắm giữ rất vững - Thốn Ảnh.
Đương nhiên, đối với Hàn Nhất Nguyên thì bộ thân pháp này cũng không hoàn toàn thích hợp cho ông luyện tập, một là do tư chất hữu hạn, hai là muốn hoàn toàn nắm giữ thân pháp này thì thời gian tiêu phí so với Phá thiên tam thập lục thức cũng không ít hơn bao nhiêu.
Vì vậy Hàn Phong đã đơn giản hoá Thốn Ảnh mà truyền thụ cho ông.
Đừng xem thường bộ thân pháp đã được đơn giản hoá này, nếu Hàn Nhất Nguyên có có thể hoàn toàn nắm giữ, Hàn Phong dám cam đoan trong đám cao thủ Địa giai, chỉ cần Hàn Nhất Nguyên không gặp phải mấy tên cũng có thân pháp vũ kỹ cao cấp cùng loại thì Hàn Nhất Nguyên muốn bảo vệ tính mạng là hoàn toàn không có vấn đề.
Mà bộ thân pháp giản lược này cũng có một cái tên khá độc đáo là Bán Bộ.
Tác giả :
Cao Thiết