Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 179: Thoáng cái đã bốn trăm năm
Lý Ngọc vừa nói xong bỗng nhiên mọi người xung quanh tựa hồ như nhớ ra điều gì nhất thời đều im lặng.
Một lát sau Vệ Trạch đột nhiên thất thanh hô lên:
- Không đúng a! Theo ta biết thì tiểu tử kia mới chỉ mười bốn tuổi mà thôi, so với sư đệ Niếp Ngôn của ta thì còn nhỏ tuổi hơn, làm thế nào mà hơn hai mươi canh giờ rồi còn chưa ra ?
Thanh âm Vệ Trạch cũng không nhỏ, hiển nhiên đại đa số mọi người đều nghe thấy.
Nhất thời tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía hư linh ảo cảnh.
- Hư linh ảo cảnh vẫn còn chưa tiêu thất, đương nhiên Hàn Phong vẫn còn ở bên trong.
Lý Ngọc kinh ngạc nói.
Trác Minh và các trường lão Thiên Thánh Cốc khác cũng phát hiện ra vấn đề này đều lập tức nhìn về phía hư linh ảo cảnh, tất cả mọi người đều không thể nào giải thích được hiện tượng đó.
Hiển nhiên sự tình quỷ dị thế này chưa từng xuất hiện trong những lần đại hội trước.
Một trưởng lão Thiên Thánh Cốc nhịn không được hỏi:
- Cốc chủ nên làm gì bây giờ ? Thánh thụ sẽ không xuất hiện biến cố nào chứ ?
Trác Minh trầm ngâm một chút rồi lắc đầu nhè nhẹ:
- Chờ một chút, loại chuyện này chưa từng xảy ra nên tốt nhất là không được hành động thiếu suy nghĩ.
Mà lúc này sau khi biết được Hàn Phong mới chỉ mười bốn tuổi, mọi người liền bàn tán sôi nổi, tình cảnh hiện tại lộn xộn không khác gì cái chợ.
- Di, đây là chuyện gì ?
Hàn Phong nhìn cảnh tượng trước mặt không khỏi kinh ngạc.
Hắn nhớ rõ đây là năm thứ mười lăm hắn ở trong hư linh ảo cảnh, mà cảnh tượng trước mắt chính là tràng cảnh khi hắn tiến nhập Huyền Thiên Tông.
Thế nhưng thân thể của hắn mới chỉ mười bốn mà thôi.
- Sao lại thế này ? Lẽ nào …
Đột nhiên trong đầu Hàn Phong lóe lên suy nghĩ khiến hắn cảm thấy khiếp sợ.
- Chẳng lẽ nguyên nhân chính là bốn trăm năm kia sao ?
Hàn Phong cau mày thầm nói.
Bên ngoài hư linh ảo cảnh, lúc này trên quảng trường vẫn còn vô số người đang đứng, mọi người vẫn hướng ánh mắt về phía hư linh ảo cảnh. Trong ánh mắt của mọi người đều mang theo vẻ nghi hoặc không hiểu.
- Cốc chủ, thời gian hư linh ảo cảnh mở cửa đã quá hai mươi canh giờ, nên làm gì bây giờ ?
Một trưởng lão lo lắng hỏi.
Nghe vậy nhưng Trác Minh vẫn đạm mạc không nói, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía hư linh ảo cảnh.
Một lúc lâu sau Trác Minh mới chậm rãi mở miệng đáp lại:
- Đi thông báo cho hai vị đại trưởng lão để bọn họ quyết định.
- Phí Lão, thế nào mà Hàn Phong còn chưa ra ? Sẽ không phát sinh tình huống ngoài ý muốn chứ ?
Tiêu Linh lo lắng hỏi.
Lúc này Phí Lão cũng không hề có biện pháp trước biến hóa này, tuy thế khi thấy Tiêu Linh lo lắng như vậy nên chỉ có cách mở miệng an ủi:
- Tuy rằng không biết Hàn Phong phát sinh chuyện gì nhưng hư linh ảo cảnh vẫn còn chưa đóng cửa đương nhiên hắn vẫn còn chưa gặp phải nguy hiểm gì. Hiện tại cũng chỉ có thể im lặng theo dõi mà thôi.
Phí Lão thoải mái nói chuyện nhưng cũng không làm Tiêu Linh bớt lo tí nào. Hai tay nàng đan vào nhau, đôi mắt nhìn về phía hư linh ảo cảnh không chớp.
Bên trong hư linh ảo cảnh, Hàn Phong lại một quyền đánh tan huyễn ảnh rồi mới từ từ thở ra một ngụm trọc khí.
Lúc này hắn đã tiến nhập vào hư linh ảo cảnh hai mươi năm nếu như ban đầu hắn vẫn còn chưa chắc chắn với suy đoán của mình thì hiện tại hắn đã chắc chắn trăm phần trăm.
hư linh ảo cảnh đang diễn hóa lại cảnh tượng trải qua bốn trăm năm trước của hắn. Nói cách khác hắn phải trải qua bốn trăm năm trong hư linh ảo cảnh mới có thể ra ngoài được.
Vừa nghĩ đến việc phải trải qua bốn trăm năm trong mảnh không gian này Hàn Phong cũng có chút cảm thấy da đầu tê dại.
Đương nhiên lúc trước sư phụ Lâm Nguyệt có nói cho hắn biết có hai phương pháp để rời khỏi hư linh ảo cảnh. Phương pháp thứ nhất đương nhiên chính là hoàn thành hết thời gian trong ký ức là có thể tự động truyền tống ra nòoài.
Phương pháp thứ hai là ở bên trong hư linh ảo cảnh gặp phải cường địch không thể nào chống lại được bị đánh đến tâm thần tan vỡ cũng sẽ bị truyền tống ra ngoài.
Hiển nhiên loại phương pháp thứ hai Hàn Phong cũng không muốn nếm thử. Hơn nữa với thực lực hiện tại của hắn trừ phi gặp phải cường địch thiên giai nếu không hắn muốn thua cũng khó chứ đừng nói đến việc tâm thần bị vỡ nát.
Thở dài một hơi, tâm trạng Hàn Phong có chút bất đắc dĩ, tuy nhiên đối mặt với hư linh ảo cảnh thần kỳ này hắn cũng không có biện pháp nào khác.
Cũng may kiếp trước hắn phiêu bạt bốn trăm năm đã giúp Hàn Phong rèn đúc tâm trí kiên cường vì vậy cũng chỉ cảm khái một lúc là Hàn Phong lại thích ứng với tình cảnh hiện tại, nhẹ nhàng ngồi xuống tu luyện và chờ đợi tình cảnh tiếp theo.
Lại một năm dằng dặc trôi qua, rốt cục Hàn Phong cũng đã gặp phải địch nhân lúc hai mốt tuổi kiếp trước của hắn.
Mà người này ở kiếp trước cho dù Hàn Phong có cố gắng thế nào cũng không đuổi kịp hắn. Đó chính là Các chủ Tinh Hải Các Hạo Thiên.
Nhìn thấy kẻ chủ mưu tiêu diệt Huyền Thiên Tông, hại chết sư phụ cùng với rất nhiều đồng môn, trong mắt Hàn Phong hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Tuy nhiên bao nhiêu năm ở trong hư linh ảo cảnh cũng giúp Hàn Phong khống chế bản thân tốt hơn không để cho mình vì quá phẫn nộ mà trở nên mất lý trí.
Hít sâu một hơi, Hàn Phong lạnh lùng nhìn cừu địch trước mặt. Lúc này cảnh giới Hạo Thiên cũng giống như lần đầu hai người gặp nhau ở kiếp trước : địa giai thất phẩm.
Thế nhưng Hàn Phong cũng không còn là phế vật nhân giai như trước nữa cũng không phải là địa gia tam phẩm như trong đại hội mà thực lực hiện tại của Hàn Phong là cường giả thiên giai đủ để hủy thiên diệt địa.
Nhìn Hạo Thiên trước mắt chỉ là địa giai thất phẩm, khóe miệng Hàn Phong nhếch lên lộ ra nụ cười lạnh lùng.
Không một chút do dực Hàn Phong vận toàn bộ đấu khí trong cơ thể khí tức thuộc về thiên giai điên cuồng phóng xuất. Đối diên với thực lực tuyệt đối một gã địa giai thất phẩm nho nhỏ đương nhiên là không thể nào chống lại.
Chỉ thấy thân thể Hàn Phong đột nhiên lóe lên rồi lập tức xuất hiện trước mặt Hạo Thiên. Hắn cũng không sử dụng bất kỳ vũ kỹ nào mà chỉ đơn giản tung ra một quyền oanh kích thẳng về phía ngực Hạo Thiên.
Thân thể Hạo Thiên tựa như một tờ giấy mỏng bị quyền đầu Hàn Phong xé nát, máu thịt tung bay khắp nơi.
Tuy rằng đây chỉ là hư cảnh nhưng năng lực và hành vi nhân vật bên trong không khác gì bên ngoài. Vì vậy sau khi bị trúng một quyền của Hàn Phong, Hạo Thiên lập tức hét thảm một tiếng rồi thân thể bị oanh kích tứ phân ngũ liệt.
Liên tiếp chém giết Hạo Thiên đến chín lần, lúc này thực lực của Hạo Thiên đã tăng gấp chín lần, mà lần thứ mười Hạo Thiên xuất hiện Hàn Phong liền cảm nhận được khí tức không tầm thường.
- Đây là ?
Hàn Phong có chút kinh ngạc nhìn Hàn Phong trước mặt, hắn nhận ra kẻ thù không còn là một kẻ địa giai nữa mà đã chính thức bước vào hàng ngũ thiên giai, dù chỉ là vừa mới tiến vào thiên giai mà thôi.
Nhìn thấy tình cảnh này sắc mặt Hàn Phong thoáng trở nên ngưng trọng.
Tuy nhiên thực lực của Hạo Thiên dù tăng lên gấp mười lần nhưng cũng không phải là đối thủ của Hàn Phong.
Chỉ mất vài lần hô hấp Hàn Phong đã lại một lần nữa "giết chết" Hạo Thiên không chút thương tiếc.
Thấy Hạo Thiên không tiếp tục xuất hiện nữa lúc này Hàn Phong mới thở ra một hơi chứng kiến cảnh tượng xung quanh lại một lần nữa hóa thành hư vô.
Kế tiếp tự nhiên lại là sự chờ đợi.
Bên trong Thiên Thánh Cốc lúc này đã có một số bộ phận rời khỏi không tiếp tục chờ đợi.
Từ lúc trước, Trác Minh vội vã đến hỏi ý kiến hai vị đại trưởng lão có bối phận cao nhất trong Thiên Thánh Cốc nhưng với tình thế trước mắt thì cũng không có cách nào khả quan.
Cũng vì vậy mà Thiên Thánh Cốc cũng không dám hành động lỗ mãng chỉ có thể ngồi yên chờ đợi.
Lúc này Tiêu Linh và những đệ tử Huyền Thiên Tông khác đều lo lắng vạn phần nhưng cũng như những người khác đều vô kế khả thi.
Mấy ngày qua mỗi ngày Tiêu Linh đều đến bên cạnh thánh thụ lẳng lặng đứng đó nhìn về phía hư linh ảo cảnh.
Cũng có mấy lần nàng cố gắng tiếp cận hư linh ảo cảnh nhưng đều bị mấy trưởng lão Thiên Thánh Cốc thủ hộ thánh thụ ngăn cản. Không còn cách nào khác Tiêu Linh không thể làm gì khác hơn là chờ đợi và chờ đợi mà thôi.
Những người khác đi qua nhìn thấy dáng vẻ của Tiêu Linh nhất thời đều đồng tình và thương tiếc, tuy nhiên số lượng người đố kỵ với Hàn Phong sợ rằng còn nhiều hơn.
Theo thời gian trôi qua, từ lúc Hàn Phong tiến nhập vào trong hư linh ảo cảnh cũng đã trôi qua một thắng.
Trong thời gian một tháng này rất nhiều thế lực không chờ đợi được nữa đã mất đi sự hăng hái ban đầu ly khai Thiên Thánh Cốc. Đương nhiên hư linh ảo cảnh và Hàn Phong đều không liên quan gì đến bọn họ tự nhiên bọn họ cũng không có khả năng chờ đợi mãi.
Cuối cùng số lượng thế lực còn ở lại Thiên Thánh Cốc không còn một phần ba ban đầu.
Băng Tuyết Các và Liệt Diễm Các đương nhiên phải ở lại, bọn họ đang chờ đợi thánh thụ kết quả để nhận lấy phần thưởng của mình.
Vả lại đối với Băng Tuyết Các, trong tay Hàn Phong còn có thất sắc tuyết liên rất cần thiết đối với bọn họ. Coi như chỉ việc chờ đợi Hàn Phong để có được thông tin thất sắc tuyết liên bọn họ cũng buộc phải ở lại.
Tuy nhiên một tháng trôi qua mà hư linh ảo cảnh vẫn không hề có một chút động tĩnh nào mọi người đã có chút không kiên nhẫn được nữa. Thậm chí còn có người đã có suy nghĩ Hàn Phong bỏ mạng trong hư linh ảo cảnh.
- Sư tỷ, rốt cuộc bên trong hư linh ảo cảnh có gì ? liệu bên trong có nguy hiểm gì không ?
Bên trong chỗ nghĩ ngơi của Băng Tuyết Các, Tiểu Hàn có chút buồn bực hỏi Đường Vũ Nhu đang ngồi tĩnh tọa một bên.
Nghe vậy, Đường Vũ Nhu ngẩng đầu hướng về phía phương hướng thánh thụ nhìn một chút rồi lập tức trả lơuf:
- Ảo cảnh trong đó chẳng qua chỉ tương đương với thế giới tinh thần, một khi không cách nào chịu nổi công kích sẽ lập tức bị truyền tống đi ra, căn bản không tồn tại nguy hiểm.
- Vâyh tại sao Hàn Phong còn không đi ra ? Có hay không như những người khác đang bàn tán, hắn gặp chuyện bất trắc ngoài ý muốn ?
Tiểu Hàn mở to đôi mắt hiếu kỳ tiếp tục hỏi.
Đối với câu hỏi của nàng Đường Vũ Nhu cũng không thể nào trả lời được. Tuy nhiên trong lòng nàng có cảm giác Hàn Phong không thể nào gặp chuyện không may được.
- Thiếu các chủ, đã một tháng trôi qua mà Hàn Phong còn chưa đi ra, có phải là lành ít dữ nhiều rồi không ? Các chủ đã nhiều lần phái người đến thúc dục, ngài xem có phải chúng ta nên …
Một đệ tử Tinh Hải Các cung kính hỏi Hạo Thiên.
Ở trước mặt hắn, Hạo Thiên đang chắp tay sau lưng, vẻ mặt thản nhiên dường như đang suy nghĩ gì đó, một lát sau hắn mời trả lời:
- Lúc này, chuyện xảy ra đ không còn như bình thường nữa, ta thủy chung vẫn cảm giác được sẽ có chuyện đặc biết phát sinh, phái người quay về nói với phụ thân chờ thêm mấy ngày nữa đi.
- Nhưng mà, thiếu chủ …
Người nọ dường như còn muốn nói gì nữa tuy nhiên khi đối mặt với ánh mắt sắc bén của Hạo Thiên nhất thời toàn thân hắn cảm giác như rơi vào hầm băng không dám nhiều lời.
Mà cũng trong lúc đó bên trong hư linh ảo cảnh Hàn Phong cũng không nhớ rõ mình đã ở trong này bao lâu, đánh bại bao nhiêu địch nhân rồi.
Hắn chỉ biết là càng về sau địch nhân mà hắn gặp phải càng mạnh, có lẽ tất cả những địch nhân này đều tồn tại trong trí nhớ của hắn, trong thực tế cũng không cường đại như vậy nhưng trong hư linh ảo cảnh được phóng đại lên gấp mười lần, một số đối thủ kém cỏi có lẽ Hàn Phong không sợ. Nhưng cũng cóp một số đối số đối thủ là địa giai đỉnh phong, thông qua cường hóa phóng đại đã vượt lên thiên giai khiến Hàn Phong cũng phải tốn rất nhiều công sưc mới có thể chiến thắng.
Không biết trải qua bao nhiêu cuộc chiến, lần này trước mặt Hàn Phong lại xuất hiện thêm một đối thủ nữa. Ngay khi nhìn rõ đối thủ trước mặt Hàn Phong không khỏi ngạc nhiên, thế nào lại là nó ?
Hàn Phong kinh ngạc nhìn đối thủ trước mặt.
Thật ra hắn rất rõ ràng, mấy trăm đối thủ lúc trước đều là những đối thủ cường đại mà trước đây hắn đối mặt còn bây gipf đứng trước mặt hắn tuy cũng là một tồn tại cường đại nhưng lại không phải là nhân loại.
Lúc này tâm trạng Hàn Phong mới kịp phản ứng. Hóa ra toàn bộ ký ức kiếp trước đã kết thúc, cũng có nghĩa rằng bên trong hư linh ảo cảnh đã trôi qua bốn trăm năm, đây chính là năm đầu tiên trong ký ức kiếp này của hắn.
Mà đối thủ đầu tiên trong ký ức kiếp này không ngờ lại là Cửu U Bạch Hổ hắn gặp trong U Ám sâm lâm.
Rống!
Không thể không nói, hư linh ảo cảnh quả là một tồn tại hết sức kỳ lạ, có thể tạo ra Cửu U Bạch Hổ giống như thật.
Nhất là một tiếng hổ gầm vừa rồi chính là khí tức thiên giai ma thú không thể nào lẫn vào đâu được.
Nhãn thần Hàn Phong trở nên ngưng trọng. Hàn Phong hít sâu một hơn. Tuy rằng Cửu U Bạch Hổ trước mặt là đối thủ cường đại nhất mà hắn gặp phải trong suốt thời gian bên trong hư linh ảo cảnh nhưng trước đây khi mới chỉ là nhân giai nhị phẩm hắn còn không sợ nói gì đến bây giờ.
Nhìn Cửu U Bạch Hổ trước mặt như Tiểu Bạch phóng đại vô số lần, Hàn Phong lập tức vận chuyển đấu khí một cách điên cuồng, nhất thời đấu khí bàng bạc quấn quanh cơ thể hắn hình thành một vòng đấu khí hộ thể nhàn nhạt.
Trong lúc Hàn Phong vận chuyển đấu khí thì ở bên kia Cửu U Bạch Hổ cũng đang hung hăng súc thế đợi sẵn, không ngừng gầm lên thị uy.
Nương theo từng tiếng gầm rống, một viên bạch sắc quang đạn bao hàm khí tức khủng khiếp từ miệng Cửu U Bạch Hổ lao ra.
Lực lượng Cửu U Bạch Hổ so sánh với Hàn Phong còn muốn mạnh hơn vài phần vì vậy Hàn Phong không có ý định liều mạng, cước bộ khẽ di động, nhất thời thân hình từ một tư thế khó tưởng tượng nổi nhẹ nhàng né tránh công kích của đối thủ.
Tránh thoát công kích Cửu U Bạch Hổ, cước bộ Hàn Phong vẫn không dừng lại, đấu khí lần thứ hai đề thăng, thân hình càng trở nên mờ ảo di chuyển càng khó nắm bắt quỹ tích. Vài đạo tàn ảnh không ngừng xuất hiện, trong thời gian ngắn Cửu U Bạch Hổ không có cách nào nắm bắt thân hình của Hàn Phong.
Hàn Phong đang sử dụng một loại thân pháp vũ kĩ được ghi chép trong Quyết : Thốn Ảnh.
Loại thân pháp này thần kỳ ở chỗ, người sử dụng không cần tiêu hao nhiều đấu khí mà có thể đơn giản tăng tốc độ bản thân lên gấp năm lần. Đương nhiên thân pháp thần kỳ như vậy cũng có điều kiện hạn chế là chỉ khi tiến nhập vào địa giai mới có thể thể sử dụng, đấu khí càng cường đại thì hiệu quả sử dụng càng cao.
Tuy rằng trước đây khi Hàn Phong tiến nhập vào địa giai nhưng vẫn chưa sử dụng đến bộ pháp này vì lúc đó hắn còn chưa gặp phải địch nhân có thể uy hiếp đến hắn.
Lúc trước khi đối mặt với Lý Ngọc, tuy rằng đối phương sử dụng Thiên Huyền Biến miễn cường đề thăng đấu khí ngang ngửa với Hàn Phong nhưng hắn cũng rõ ràng trạng thái lúc đó của Lý Ngọc căn bản không cách nào đả thương hắn.
Dù sao hai người tuy có cùng phẩm cấp đấu khí nhưng Hàn Phong lại nắm giữ tiên thiên đấu khí.
Tác giả :
Cao Thiết