Ngai Vàng Của Hoàng Đế
Chương 65: Cấm chiêu
- “Cứ thế này thì đúng là hỏng bét”.
Hoàng lúc này y như con chuột bị mèo nhìn trúng, hắn chỉ dám đứng thu lu trong góc, áo trong áo ngoài thủng lỗ chỗ, tuy các vết thương đã lành lại nhưng mấy chỗ vấy máu vẫn hiện rõ mồn một, so sánh với Pak toàn thân vững chắc như bàn thạch thì đúng là quá khập khiễng. Tuy vậy Hoàng vẫn chưa hoàn toàn mất hẳn hy vọng, hắn phẩy phẩy tay khiêu khích tới Pak:
- Giỏi thì tấn công nhanh lên, bớt làm màu đi.
Pak dù sao vẫn là tân binh, lại đang tuổi thanh niên nên thấy đối thủ bố láo như vậy cũng khó mà dằn được. Anh ta đẩy nhanh tốc độ lao tới, đâm ra một giáo thăm dò, nhưng Hoàng lần này không thèm né tránh nữa mà thản nhiên lấy giơ tay ra đỡ, Pak thấy vậy thì thầm nghĩ:
- “Đã muốn chết ta sẽ cho ngươi chết”.
Nhưng trái với tưởng tượng của Pak, đòn tấn công của anh ta dễ dàng bị Hoàng chặn lại, đôi tay hắn được bao bọc trong một quầng sáng bạc mờ ảo, nó như tấm khiên chắn ba lần bốn lượt ngăn đỡ đòn đánh của Pak, cắt đứt thế công đang lên của anh chàng tân binh này.
Pak nóng nảy dồn thêm nguyên lực, muốn một hơi đập tan thứ đáng ghét này, nhưng bất kể anh ta cố gắng đến đâu, Hoàng chi đơn giản là dùng tay đỡ lấy. Thậm chí những chỗ hắn không thể phản ứng kịp, ngẫu nhiên bị đánh trúng cũng ánh lên màu sáng bạc, tác dụng y như hai bàn tay vậy.
Đây tất nhiên vẫn là kỹ năng phòng thủ “Kirie Elodon” quen thuộc, nhưng đã được Hoàng lợi dụng sau khi lên cấp. Thông thường “Kirie Elodon” chia ra làm hai loại phòng thủ, một là giảm sát thương trực tiếp, hai là giảm theo phần trăm, nhược điêm là nếu dùng cái này thì không thể dùng cái còn lại, đây là cơ chế game đặt ra để tránh Đại mục sư quá mạnh gây mất cân bằng.
Nhưng trong game có một lỗi rất nặng cho phép các Đại mục sư có thể chồng hai trạng thái phòng thủ này lên nhau, từ đó tạo thành một lớp chắn gần như là ăn gian khiến không ai xuyên qua nổi. Hoàng là người duy nhất biết được lỗi này, nhưng hắn cũng không dám sử dụng khi đánh giải, vì làm vậy sẽ bị nhà phát hành cấm thi đấu ngay tức khắc.
Từ khi đến thế giới này và nhận biết mình có khả năng trong game, Hoàng đã cố gắng liên tục thử nghiệm và biết rằng mình đang ở phiên bản chung kết thế giới, do đó tất cả những lỗi có thể tận dụng được hắn đều tìm cách tận dụng triệt để. “Kirie Elodon” có thể giảm tối đa sáu mươi phần trăm sát thương, hiện tại Hoàng còn chưa nâng được nó tối đa nên chỉ tới tầm bốn mươi phần trăm là cao. Còn về lớp khiên giảm sát thương trực tiếp thì Hoàng cũng đã thí nghiệm qua, nếu chỉ là từng đòn lẻ thì nó có thể chặn tới gần cấp bảy.
Nhưng vấn đề nảy sinh là chẳng ai rỗi hơi đánh từng đòn cho mình chặn cả, đã tấn công thì sẽ là một chuỗi liên hoàn tuần tự. Do đó Hoàng đã lợi dụng lỗi game để tăng tính an toàn cho bản thân, dùng “Kirie Elodon” theo hai tầng, đầu tiên giảm phần trăm sát thương trước, sau đó mới là tạo khiên chắn, dùng cách này hắn có thể tối đa lượng chống chịu và đủ sức bảo vệ bản thân kể cả khi gặp đối thủ mạnh hơn.
Tình huống lúc này đã cho thấy cách nghĩ của Hoàng là đúng, Pak dùng giáo rất gắt, đã ra đòn là dồn dập không ngừng, nếu chỉ dùng một loại lá chắn thì kiểu nào Hoàng cũng thua vì bị rút cạn năng lượng. Nhưng khi đòn tấn công của Pak đã bị giảm theo phần trăm trước thì tấm khiên kia có thể đón đỡ dễ dàng, tuy làm như thế này thì số năng lượng tiêu tốn sẽ gấp đôi, nhưng hiệu quả thu được còn hơn nhiều con số đó vài lần.
Mặc dù tình cảnh trên võ đài lúc này vẫn là Hoàng liên tục bị đối thủ đẩy lui, nhưng sự bất lực và tức giận lại hiện rõ trên mặt Pak. Anh ta không có cách này xuyên qua nổi tấm khiên màu bạc kia để chạm vào người Hoàng, càng đánh càng mất sức nhưng vẫn vô dụng. Yosu thì đã chuyển từ ngạc nhiên sang lo lắng, nguyên lực con người có hạn, nếu cứ tiếp diễn thế này thì rất bất lợi cho Pak, anh thở dài thầm nghĩ:
- “Cứ tưởng là chỉ đơn giản đi làm trò vui, ai ngờ bây giờ khó xử rồi”.
Thực ra đây vẫn chỉ là một trận đấu giao hữu, dù thắng hay thua cũng chả ảnh hưởng gì. Nhưng Pak cơ bản là không muốn thua trước một tên quý tộc vô dụng, do đó lúc này anh ta đang dốc hết sức tấn công, hoàn toàn đem kẻ trước mặt thành mục tiêu để đánh bại.
Hoàng lách người né khỏi một cú đâm của Pak, sau đó lập tức tạo khiên chắn đòn tấn công nhắm vào chân hắn. Cách đánh của Pak là kiểu chiến đấu trong quân đội, đơn giản – thực dụng và chú trọng vào độ hiệu quả, vì thế chiêu thức rất đơn giản nhưng toàn nhắm vào những chỗ hiểm yếu trên cơ thể, trúng một phát là đủ toi đời ngay.
Có điều chính vì thế mà cách tấn công của Pak lại khá dễ đoán, sau một hồi ăn đòn bầm dập lúc nãy Hoàng đã nắm được gần hết quy luật ra đòn của đối thủ. Một phần cũng do Pak chưa có kinh nghiệm thực chiến nhiều, tấn công một cách máy móc theo sách vở nên để đối thủ bắt được thóp, nếu là mấy lão binh ngoài kia thì Hoàng đã nằm sấp nãy giờ rồi.
Pak càng đánh càng bế tắc, anh ta không biết làm sao đối thủ vừa lúc nãy phải trốn như chuột thì bây giờ lại có thể đánh ngang tay như mình, và nhất là hắn chọn cận chiến chứ không phải đánh tầm xa, hoàn toàn trái ngược với các pháp sư thông thường. Tuy không thể tìm ra cách để hóa giải khả năng phòng thủ của Hoàng, nhưng lòng kiêu hãnh của Pak khiến anh ta cứ thế tấn công liên tục, như thế lại càng làm thế tấn công rơi vào lối mòn để dễ dàng bị hóa giải.
Hoàng lúc này dần dần nắm được tiết tấu của Pak, do đó hắn di chuyển thanh thoát hơn hẳn, bắt đầu nhìn ra vài sơ hở trong cách di chuyển của đối thủ. Pak thì vẫn như cũ điên cuồng tấn công trong vô vọng, nhưng trong một lần xoay giáo đâm hụt và mất đà, Hoàng đã nhắm chuẩn cơ hội tung ra một đấm, chuẩn xác giáng thẳng vào giữa mũi anh ta.
Do đang hăng máu tấn công không hề để nguyên lực phòng thủ nên cú đấm này khiến Pak choáng váng mặt mày, khiến anh ta phải lập cập lùi lại vài bước. Tuy vậy nó cũng chẳng thể gây tổn thương gì đáng kể, Pak xoay đầu vài cái liền tỉnh táo trở lại, đang chuẩn bị lao lên tiếp thì bỗng thấy nhồn nhột trên mặt. Anh ta dùng tay sờ sờ vài cái thì thấy ươn ướt, hóa ra cú đấm của Hoàng đã khiến Pak chảy máu mũi.
- “Máu, tên này có thể làm mình bị thương được sao…”
Pak vân vê nhúm máu mũi bé tẹo trong tay, trong lòng bỗng như có một đám lửa lớn thiêu đốt, máu nóng hừng hực bốc lên đầu. Pak đờ người ra một lúc rồi bỗng nhiên đấm thẳng xuống sàn đấu, đôi mắt long sòng sọc nhìn về phía Hoàng khiến hắn lạnh cả gáy. Không biết có phải ảo giác hay không mà Hoàng thấy hình như đang có khói bốc lên từ người Pak, Yosu đứng phía dưới thấy vậy hốt hoảng nói với Mac:
- Hỏng bét, tên này mất bình tĩnh nặng rồi.
- Hả, cậu nói vậy là sao?
- Pak nổi điên rồi, nó sẽ dùng cấm chiêu đấy, sẽ có người chết đấy.
Khuôn mặt Yosu lúc này vặn vẹo cực kỳ khó coi, Mac nghe anh ta nói thế thì cũng chả khá hơn gì. Cả hai người không hẹn mà gặp đồng loạt muốn xông lên ngăn cản Pak, nhưng một luồng nguyên lực cực lớn đã lốc thẳng xuống dưới, ngăn không cho bất kỳ thứ gì tiến vào phạm vi võ đài. Yosu lúc này không còn kịp suy nghĩ gì nữa, quay sang Mac hét lớn:
- Quản gia, ông mau đi gọi đội trưởng vào đây đi, tôi sẽ cố ngăn hai người bọn họ lại.
Mac nghe xong thì cả hỏi cũng không cần hỏi, lập tức ba chân bốn cẳng chạy một mạch không thèm ngoảnh lại. Yosu thì nhanh chóng lấy vũ khí ra, chạy vòng quanh xem có cách nào lẻn lên được không. Sự tình phát triển tới mức này đúng là ngoài tầm kiểm mất soát rồi, hai người này mà xảy ra chuyện gì thì cả tổ gác sẽ bị phạt cực nặng, giờ chỉ mong đội trưởng vào nhanh nhất có thể mà thôi.
Hoàng cũng nhận ra được mùi thì địch nồng nặc dâng cao phát ra từ Pak, cảm giác như không khí xung quanh đang bị xoắn lại vậy. Hắn không biết tại sao tên tân binh này lại đột ngột nổi điên như thế, cứ như là Pak vừa nhận ra đối thủ là kẻ giết cả nhà mình vậy. Nhưng bây giờ không phải lúc để tìm hiểu, Hoàng nhanh chóng chuẩn bị cho đợt tấn công sắp tới.
Pak lấy mũi giáo rạch một rãnh dài lên tay khiến máu tuôn ra xối xả, nhưng thay vì chảy xuống đất thì chúng lại tích tụ lại thành những dòng khí mỏng đỏ rực, từ từ quấn lấy toàn thân của Pak. Hoàng thấy rõ ràng từng động mạch trên cơ thể Pak đang cuồn cuộn di chuyển, máu liên tục được rút ra thành hằng hà sa số sợi tơ mỏng dính, cảnh tượng này y như Pak đang hút máu của chính mình vậy.
Hoàng lúc này đã cảm thấy sợ thực sự, không thể nghĩ ra tại sao tên tân bình này có thể làm như vậy, nó vượt quá toàn bộ tri thức về khoa học mà hắn biết từ trước tới nay. Hoàng vừa lau mồ hôi lạnh chảy ra vừa thầm nghĩ:
- “Chẳng lẽ ở thế giới này có tồn tại ma cà rồng sao?”
Vài phút sau đó Pak dường như đã hoàn thành quá trình huyết hóa cơ thể, toàn thân anh ta chẳng hề có biến đổi gì lớn ngoại cây giáo được nhuộm một màu huyết dụ sáng rực. Nhưng cái đáng sợ nhất lại là tròng mắt của Pak lại chuyển sang màu đỏ thẫm, con ngươi híp lại thành một rãnh sâu hoắm. Hoàng nhìn thấy mà lông tóc dựng đứng cả lên, một nỗi sợ vô hình xâm chiếm tim gan làm hắn run rẩy chân tay, có cảm giác như mình đang gặp phải quỷ vậy.
Tuyệt chiêu của Pak vừa dùng có tên là Huyết thệ, đổi một phần máu trong cơ thể để tăng cường sức mạnh bản thân. Về cơ bản khá giống với những kỹ năng phụ trợ cường hóa khác, nhưng ưu điểm tuyệt vời của Huyết thệ là nó gần như không có tác dụng phụ. Hầu hết các kỹ năng tăng sức mạnh đều là ép cơ thể hoạt động gấp mấy lần bình thường, qua đó tăng một số lượng lớn nguyên lực trong thời gian ngắn, đạt tới ngưỡng sức mạnh có thể áp đảo đối thủ cực nhanh.
Tất nhiên để trả giá cho sức mạnh này là người dùng phải vắt kiệt sức toàn thân, khi hiệu lực cường hóa kết thúc thì người đó sẽ cực kỳ yếu ớt, chưa kể dùng nhiều sẽ gây tổn thương đến cơ thể, thậm chí còn có thể giảm thọ nữa. Huyết thệ thì không giống như vậy, nó trực tiếp lấy máu trong người đó, kết hợp với nguyên lực để biến nó thành khí rồi hấp thụ ngược lại vào cơ thể, trực tiếp khiến tim đập nhanh hơn, tăng mạnh tốc độ tuần máu và nguyên lực.
Bằng cách này quá trình sản sinh nguyên lực sẽ nhanh hơn bình thường gấp mấy lần, lượng máu bỏ ra càng lớn thì lợi ích thu được càng nhiều. Hơn nữa khi kết thúc thì người dùng chỉ choáng váng chóng mặt vì mất máu là nhiều, nghỉ ngơi và ăn uống điều độ sẽ trở lại như cũ, tất nhiên là đừng có lên cơn điên đốt toàn bộ máu trong cơ thể là được. Trong quá trình Huyết thệ, người đó sẽ không thấy đau, không còn biết sợ và nhất là biến đổi một phần cơ thể tùy thể trạng, thành ra Hoàng mới cảm giác rằng Pak cứ trở thành như quỷ hút máu là vì vậy.
Huyết thệ tuy rất mạnh nhưng cũng thuộc dạng cấm chiêu, nó làm con người không còn biết sợ, thành ra mất đi tư duy phòng thủ khi tấn công. Hơn nữa nếu chưa thuần thục, người dùng sẽ không thể kiếm soát được lượng máu rút ra mà suy kiệt tới chết, do đó kỹ năng này thường không được truyền bá rộng rãi. Trường hợp của Pak là do anh ta lén học lóm các đại ca trong gia tộc, bình thường cũng chỉ dám tập luyện từ từ từng chút một, hôm nay không biết vì sau lại nổi cơn điên mà tung hết cả ra.
Yosu tuy biết bạn mình biết Huyết thệ, nhưng cũng không ngờ Pak dám làm thật, lúc này cũng chỉ còn biết chắp tay cầu nguyện cho hai người trên đài không bị gì, với lại mong cho đội trưởng tới nhanh để giải quyết mà thôi.
Pak cầm cây giáo bằng một tay, từ từ tiến lại chỗ đối thủ đang đứng. Các luồng khí máu xoay xung quanh càng khiến anh ta trông như ma quỷ, Hoàng bị khí thế này làm cho sợ run cả người, chỉ biết từ từ lùi ra càng xa càng tốt. Nhưng diện tích võ đài có hạn, hắn dần dần bị ép thẳng vào góc không còn chỗ để lùi nữa, Pak thì cứ lừ lừ tiến lại như một cái bóng ma.
Hoàng hoảng hốt vung tay tung ra một hơi gần hai mươi quả bom giả kim, hắn cũng chẳng mong chúng có thể gây được sát thương gì, chỉ cần giữ chân đối thủ một lúc là được. Nhưng Pak lại chẳng hề ngó ngàng gì tới đống bom đang bay rợp trời tới trước mặt, anh ta vung mạnh cây giáo thổi ra một luồng nguyên lực giữ dội hất văng toàn bộ chúng lên không. Hàng loạt tiếng nổ đinh tai nhức óc phát ra ngay trên đầu của Pak, khiến cho cả Hoàng lẫn Yosu đều phải cảm thấy ong ong choáng váng, vậy mà tuyệt nhiên chẳng có tí ảnh hưởng gì tới Pak cả.
Pak lừng lững tiến lại chỗ Hoàng rồi bất thất xuất ra một đòn đâm cực nhanh về phía đối phương, Hoàng cảm nhận rõ ràng thanh giáo này chứa đầy mùi máu nên hắn cả ý nghĩ đỡ cũng không dám nghĩ, vội vàng xoắn người hết cỡ lách qua trong gang tấc. Nhưng lần này cây giáo của Pak như sinh vật sống vậy, nó đột ngột chuyển hướng giữa không trung, quay một góc chín mươi độ chuẩn xác xọc thẳng vào sườn trái của đối thủ. Hoàng trợn mắt há mồm không kịp phản ứng lại, bị trúng một đòn đau đến tận óc, còn chưa kịp hoàn hồn thì Pak đã thuận thế đẩy thêm nguyên lực vào vết thương, phá nó tan nát từ trong ra ngoài, bắn văng kẻ thù vào cột chống khán đài, kéo theo một đường máu dài thượt văng tung tóe trên không trung.
Hoàng bị trúng đòn cực nặng, vết thương của hắn không những bị khoét rộng ra mà còn đang cháy xèo xèo, đau đớn lẫn sợ hãi khiến hắn gần như sắp ngất đi tới nơi, may phúc tám đời là hắn còn kịp dùng “Kirie Elondon” phòng thủ theo bản năng, chứ không là chết toi rồi. Hoàng cắn chặt môi cố gắng giơ tay lên niệm “Sia” vào vết thương, đồng thời ngửa cổ nốc một bình thuốc hồi phục, tạm thời khép miệng vết thương nhưng cả người hắn vẫn choáng váng vì mất máu.
- “Chết tiệt, hắn mạnh quá”.
Chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi, Pak đã tăng tiến sức mạnh đến mức độ quá khủng khiếp, gần như gấp mấy lần lúc trước. Hoàng thấy rõ ràng lúc mình chuẩn bị né giáo, Pak đã lập tức lắc cổ tay xoay người đổi hướng gần như ngay lập tức, có nghĩa là phản xạ của đối thủ đã hoàn toàn vượt xa bản thân, thế thì đừng có hòng mà chạy được nữa.
Hoàng ôm sườn trái hớp hơi thở hồng hộc như sắp chết, nhìn Pak lạnh lùng cầm giáo tiến lại mà muốn tè ra quần. Hắn hốt hoảng quay xuống dưới tìm sự trợ giúp nhưng chợt nhận ra Mac đã chuồn đi đâu mất, còn Yosu thì lắc đầu bất lực, báo hiệu tình hình đang trong con đường hoàn toàn tắc tịt.
Hoàng lúc này vừa tức giận vừa hơi buồn cười, không thể ngờ được mình chỉ muốn tìm một người để giao hữu võ thuật, thuận tiện kiểm tra đồ chơi mới một chút mà lại thành ra thế này. Nhưng hắn cũng không phải là người dễ dàng đầu hàng, Hoàng hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh rồi nghiến răng nói:
- Mẹ nó, đến nuớc này thì không thể giữ hàng được nữa, đã thế muốn ra sao thì ra.
Hắn nói xong thì chập hai tay vào nhau, sau đó làm một loạt động tác khó hiểu rồi dùng sức búng ngược ra sau cố giữ khoảng cách với Pak. Từ sau lưng của Hoàng bất chợt “mọc” ra tám cái “chân” dài thượt, chúng từ từ ngoi ra và ngoe nguẩy liên tục như muốn nói rằng mình là sinh vật sống vậy, tất cả chúng đều nằm trên lưng Hoàng vì thế hắn trông y như một con nhện khổng lồ vậy.
Yosu thấy cảnh này thì mắt muốn lồi ra ngoài, nó quá quái đản, hay nói đúng hơn là quá kinh dị để có thể diễn tả bằng lời. Ở thế giới này các kỹ năng có thể biến đổi cơ thể là chuyện rất bình thường, nhưng chúng chỉ ở mức độ khiến người ta cường hóa sức mạnh thôi, cùng lắm là một vài thay đổi nhỏ ở ngoại hình bên ngoài. Nhưng tên này là mọc chân đấy, mà còn là mọc trên lưng nữa, hắn có còn là con người nữa không chứ.
Hoàng lắc vai vài cái để ổn định trọng tâm cho chắc chắn, ngẩng đầu nhìn đám “chân” này đã vào đúng vị trí, sau đó liếc nhìn Pak đang từ từ tiến tới, hít một hơi dài rồi thì thầm tự nhủ:
- “Đằng nào cũng chết, chơi tới thôi”.
Hoàng lúc này y như con chuột bị mèo nhìn trúng, hắn chỉ dám đứng thu lu trong góc, áo trong áo ngoài thủng lỗ chỗ, tuy các vết thương đã lành lại nhưng mấy chỗ vấy máu vẫn hiện rõ mồn một, so sánh với Pak toàn thân vững chắc như bàn thạch thì đúng là quá khập khiễng. Tuy vậy Hoàng vẫn chưa hoàn toàn mất hẳn hy vọng, hắn phẩy phẩy tay khiêu khích tới Pak:
- Giỏi thì tấn công nhanh lên, bớt làm màu đi.
Pak dù sao vẫn là tân binh, lại đang tuổi thanh niên nên thấy đối thủ bố láo như vậy cũng khó mà dằn được. Anh ta đẩy nhanh tốc độ lao tới, đâm ra một giáo thăm dò, nhưng Hoàng lần này không thèm né tránh nữa mà thản nhiên lấy giơ tay ra đỡ, Pak thấy vậy thì thầm nghĩ:
- “Đã muốn chết ta sẽ cho ngươi chết”.
Nhưng trái với tưởng tượng của Pak, đòn tấn công của anh ta dễ dàng bị Hoàng chặn lại, đôi tay hắn được bao bọc trong một quầng sáng bạc mờ ảo, nó như tấm khiên chắn ba lần bốn lượt ngăn đỡ đòn đánh của Pak, cắt đứt thế công đang lên của anh chàng tân binh này.
Pak nóng nảy dồn thêm nguyên lực, muốn một hơi đập tan thứ đáng ghét này, nhưng bất kể anh ta cố gắng đến đâu, Hoàng chi đơn giản là dùng tay đỡ lấy. Thậm chí những chỗ hắn không thể phản ứng kịp, ngẫu nhiên bị đánh trúng cũng ánh lên màu sáng bạc, tác dụng y như hai bàn tay vậy.
Đây tất nhiên vẫn là kỹ năng phòng thủ “Kirie Elodon” quen thuộc, nhưng đã được Hoàng lợi dụng sau khi lên cấp. Thông thường “Kirie Elodon” chia ra làm hai loại phòng thủ, một là giảm sát thương trực tiếp, hai là giảm theo phần trăm, nhược điêm là nếu dùng cái này thì không thể dùng cái còn lại, đây là cơ chế game đặt ra để tránh Đại mục sư quá mạnh gây mất cân bằng.
Nhưng trong game có một lỗi rất nặng cho phép các Đại mục sư có thể chồng hai trạng thái phòng thủ này lên nhau, từ đó tạo thành một lớp chắn gần như là ăn gian khiến không ai xuyên qua nổi. Hoàng là người duy nhất biết được lỗi này, nhưng hắn cũng không dám sử dụng khi đánh giải, vì làm vậy sẽ bị nhà phát hành cấm thi đấu ngay tức khắc.
Từ khi đến thế giới này và nhận biết mình có khả năng trong game, Hoàng đã cố gắng liên tục thử nghiệm và biết rằng mình đang ở phiên bản chung kết thế giới, do đó tất cả những lỗi có thể tận dụng được hắn đều tìm cách tận dụng triệt để. “Kirie Elodon” có thể giảm tối đa sáu mươi phần trăm sát thương, hiện tại Hoàng còn chưa nâng được nó tối đa nên chỉ tới tầm bốn mươi phần trăm là cao. Còn về lớp khiên giảm sát thương trực tiếp thì Hoàng cũng đã thí nghiệm qua, nếu chỉ là từng đòn lẻ thì nó có thể chặn tới gần cấp bảy.
Nhưng vấn đề nảy sinh là chẳng ai rỗi hơi đánh từng đòn cho mình chặn cả, đã tấn công thì sẽ là một chuỗi liên hoàn tuần tự. Do đó Hoàng đã lợi dụng lỗi game để tăng tính an toàn cho bản thân, dùng “Kirie Elodon” theo hai tầng, đầu tiên giảm phần trăm sát thương trước, sau đó mới là tạo khiên chắn, dùng cách này hắn có thể tối đa lượng chống chịu và đủ sức bảo vệ bản thân kể cả khi gặp đối thủ mạnh hơn.
Tình huống lúc này đã cho thấy cách nghĩ của Hoàng là đúng, Pak dùng giáo rất gắt, đã ra đòn là dồn dập không ngừng, nếu chỉ dùng một loại lá chắn thì kiểu nào Hoàng cũng thua vì bị rút cạn năng lượng. Nhưng khi đòn tấn công của Pak đã bị giảm theo phần trăm trước thì tấm khiên kia có thể đón đỡ dễ dàng, tuy làm như thế này thì số năng lượng tiêu tốn sẽ gấp đôi, nhưng hiệu quả thu được còn hơn nhiều con số đó vài lần.
Mặc dù tình cảnh trên võ đài lúc này vẫn là Hoàng liên tục bị đối thủ đẩy lui, nhưng sự bất lực và tức giận lại hiện rõ trên mặt Pak. Anh ta không có cách này xuyên qua nổi tấm khiên màu bạc kia để chạm vào người Hoàng, càng đánh càng mất sức nhưng vẫn vô dụng. Yosu thì đã chuyển từ ngạc nhiên sang lo lắng, nguyên lực con người có hạn, nếu cứ tiếp diễn thế này thì rất bất lợi cho Pak, anh thở dài thầm nghĩ:
- “Cứ tưởng là chỉ đơn giản đi làm trò vui, ai ngờ bây giờ khó xử rồi”.
Thực ra đây vẫn chỉ là một trận đấu giao hữu, dù thắng hay thua cũng chả ảnh hưởng gì. Nhưng Pak cơ bản là không muốn thua trước một tên quý tộc vô dụng, do đó lúc này anh ta đang dốc hết sức tấn công, hoàn toàn đem kẻ trước mặt thành mục tiêu để đánh bại.
Hoàng lách người né khỏi một cú đâm của Pak, sau đó lập tức tạo khiên chắn đòn tấn công nhắm vào chân hắn. Cách đánh của Pak là kiểu chiến đấu trong quân đội, đơn giản – thực dụng và chú trọng vào độ hiệu quả, vì thế chiêu thức rất đơn giản nhưng toàn nhắm vào những chỗ hiểm yếu trên cơ thể, trúng một phát là đủ toi đời ngay.
Có điều chính vì thế mà cách tấn công của Pak lại khá dễ đoán, sau một hồi ăn đòn bầm dập lúc nãy Hoàng đã nắm được gần hết quy luật ra đòn của đối thủ. Một phần cũng do Pak chưa có kinh nghiệm thực chiến nhiều, tấn công một cách máy móc theo sách vở nên để đối thủ bắt được thóp, nếu là mấy lão binh ngoài kia thì Hoàng đã nằm sấp nãy giờ rồi.
Pak càng đánh càng bế tắc, anh ta không biết làm sao đối thủ vừa lúc nãy phải trốn như chuột thì bây giờ lại có thể đánh ngang tay như mình, và nhất là hắn chọn cận chiến chứ không phải đánh tầm xa, hoàn toàn trái ngược với các pháp sư thông thường. Tuy không thể tìm ra cách để hóa giải khả năng phòng thủ của Hoàng, nhưng lòng kiêu hãnh của Pak khiến anh ta cứ thế tấn công liên tục, như thế lại càng làm thế tấn công rơi vào lối mòn để dễ dàng bị hóa giải.
Hoàng lúc này dần dần nắm được tiết tấu của Pak, do đó hắn di chuyển thanh thoát hơn hẳn, bắt đầu nhìn ra vài sơ hở trong cách di chuyển của đối thủ. Pak thì vẫn như cũ điên cuồng tấn công trong vô vọng, nhưng trong một lần xoay giáo đâm hụt và mất đà, Hoàng đã nhắm chuẩn cơ hội tung ra một đấm, chuẩn xác giáng thẳng vào giữa mũi anh ta.
Do đang hăng máu tấn công không hề để nguyên lực phòng thủ nên cú đấm này khiến Pak choáng váng mặt mày, khiến anh ta phải lập cập lùi lại vài bước. Tuy vậy nó cũng chẳng thể gây tổn thương gì đáng kể, Pak xoay đầu vài cái liền tỉnh táo trở lại, đang chuẩn bị lao lên tiếp thì bỗng thấy nhồn nhột trên mặt. Anh ta dùng tay sờ sờ vài cái thì thấy ươn ướt, hóa ra cú đấm của Hoàng đã khiến Pak chảy máu mũi.
- “Máu, tên này có thể làm mình bị thương được sao…”
Pak vân vê nhúm máu mũi bé tẹo trong tay, trong lòng bỗng như có một đám lửa lớn thiêu đốt, máu nóng hừng hực bốc lên đầu. Pak đờ người ra một lúc rồi bỗng nhiên đấm thẳng xuống sàn đấu, đôi mắt long sòng sọc nhìn về phía Hoàng khiến hắn lạnh cả gáy. Không biết có phải ảo giác hay không mà Hoàng thấy hình như đang có khói bốc lên từ người Pak, Yosu đứng phía dưới thấy vậy hốt hoảng nói với Mac:
- Hỏng bét, tên này mất bình tĩnh nặng rồi.
- Hả, cậu nói vậy là sao?
- Pak nổi điên rồi, nó sẽ dùng cấm chiêu đấy, sẽ có người chết đấy.
Khuôn mặt Yosu lúc này vặn vẹo cực kỳ khó coi, Mac nghe anh ta nói thế thì cũng chả khá hơn gì. Cả hai người không hẹn mà gặp đồng loạt muốn xông lên ngăn cản Pak, nhưng một luồng nguyên lực cực lớn đã lốc thẳng xuống dưới, ngăn không cho bất kỳ thứ gì tiến vào phạm vi võ đài. Yosu lúc này không còn kịp suy nghĩ gì nữa, quay sang Mac hét lớn:
- Quản gia, ông mau đi gọi đội trưởng vào đây đi, tôi sẽ cố ngăn hai người bọn họ lại.
Mac nghe xong thì cả hỏi cũng không cần hỏi, lập tức ba chân bốn cẳng chạy một mạch không thèm ngoảnh lại. Yosu thì nhanh chóng lấy vũ khí ra, chạy vòng quanh xem có cách nào lẻn lên được không. Sự tình phát triển tới mức này đúng là ngoài tầm kiểm mất soát rồi, hai người này mà xảy ra chuyện gì thì cả tổ gác sẽ bị phạt cực nặng, giờ chỉ mong đội trưởng vào nhanh nhất có thể mà thôi.
Hoàng cũng nhận ra được mùi thì địch nồng nặc dâng cao phát ra từ Pak, cảm giác như không khí xung quanh đang bị xoắn lại vậy. Hắn không biết tại sao tên tân binh này lại đột ngột nổi điên như thế, cứ như là Pak vừa nhận ra đối thủ là kẻ giết cả nhà mình vậy. Nhưng bây giờ không phải lúc để tìm hiểu, Hoàng nhanh chóng chuẩn bị cho đợt tấn công sắp tới.
Pak lấy mũi giáo rạch một rãnh dài lên tay khiến máu tuôn ra xối xả, nhưng thay vì chảy xuống đất thì chúng lại tích tụ lại thành những dòng khí mỏng đỏ rực, từ từ quấn lấy toàn thân của Pak. Hoàng thấy rõ ràng từng động mạch trên cơ thể Pak đang cuồn cuộn di chuyển, máu liên tục được rút ra thành hằng hà sa số sợi tơ mỏng dính, cảnh tượng này y như Pak đang hút máu của chính mình vậy.
Hoàng lúc này đã cảm thấy sợ thực sự, không thể nghĩ ra tại sao tên tân bình này có thể làm như vậy, nó vượt quá toàn bộ tri thức về khoa học mà hắn biết từ trước tới nay. Hoàng vừa lau mồ hôi lạnh chảy ra vừa thầm nghĩ:
- “Chẳng lẽ ở thế giới này có tồn tại ma cà rồng sao?”
Vài phút sau đó Pak dường như đã hoàn thành quá trình huyết hóa cơ thể, toàn thân anh ta chẳng hề có biến đổi gì lớn ngoại cây giáo được nhuộm một màu huyết dụ sáng rực. Nhưng cái đáng sợ nhất lại là tròng mắt của Pak lại chuyển sang màu đỏ thẫm, con ngươi híp lại thành một rãnh sâu hoắm. Hoàng nhìn thấy mà lông tóc dựng đứng cả lên, một nỗi sợ vô hình xâm chiếm tim gan làm hắn run rẩy chân tay, có cảm giác như mình đang gặp phải quỷ vậy.
Tuyệt chiêu của Pak vừa dùng có tên là Huyết thệ, đổi một phần máu trong cơ thể để tăng cường sức mạnh bản thân. Về cơ bản khá giống với những kỹ năng phụ trợ cường hóa khác, nhưng ưu điểm tuyệt vời của Huyết thệ là nó gần như không có tác dụng phụ. Hầu hết các kỹ năng tăng sức mạnh đều là ép cơ thể hoạt động gấp mấy lần bình thường, qua đó tăng một số lượng lớn nguyên lực trong thời gian ngắn, đạt tới ngưỡng sức mạnh có thể áp đảo đối thủ cực nhanh.
Tất nhiên để trả giá cho sức mạnh này là người dùng phải vắt kiệt sức toàn thân, khi hiệu lực cường hóa kết thúc thì người đó sẽ cực kỳ yếu ớt, chưa kể dùng nhiều sẽ gây tổn thương đến cơ thể, thậm chí còn có thể giảm thọ nữa. Huyết thệ thì không giống như vậy, nó trực tiếp lấy máu trong người đó, kết hợp với nguyên lực để biến nó thành khí rồi hấp thụ ngược lại vào cơ thể, trực tiếp khiến tim đập nhanh hơn, tăng mạnh tốc độ tuần máu và nguyên lực.
Bằng cách này quá trình sản sinh nguyên lực sẽ nhanh hơn bình thường gấp mấy lần, lượng máu bỏ ra càng lớn thì lợi ích thu được càng nhiều. Hơn nữa khi kết thúc thì người dùng chỉ choáng váng chóng mặt vì mất máu là nhiều, nghỉ ngơi và ăn uống điều độ sẽ trở lại như cũ, tất nhiên là đừng có lên cơn điên đốt toàn bộ máu trong cơ thể là được. Trong quá trình Huyết thệ, người đó sẽ không thấy đau, không còn biết sợ và nhất là biến đổi một phần cơ thể tùy thể trạng, thành ra Hoàng mới cảm giác rằng Pak cứ trở thành như quỷ hút máu là vì vậy.
Huyết thệ tuy rất mạnh nhưng cũng thuộc dạng cấm chiêu, nó làm con người không còn biết sợ, thành ra mất đi tư duy phòng thủ khi tấn công. Hơn nữa nếu chưa thuần thục, người dùng sẽ không thể kiếm soát được lượng máu rút ra mà suy kiệt tới chết, do đó kỹ năng này thường không được truyền bá rộng rãi. Trường hợp của Pak là do anh ta lén học lóm các đại ca trong gia tộc, bình thường cũng chỉ dám tập luyện từ từ từng chút một, hôm nay không biết vì sau lại nổi cơn điên mà tung hết cả ra.
Yosu tuy biết bạn mình biết Huyết thệ, nhưng cũng không ngờ Pak dám làm thật, lúc này cũng chỉ còn biết chắp tay cầu nguyện cho hai người trên đài không bị gì, với lại mong cho đội trưởng tới nhanh để giải quyết mà thôi.
Pak cầm cây giáo bằng một tay, từ từ tiến lại chỗ đối thủ đang đứng. Các luồng khí máu xoay xung quanh càng khiến anh ta trông như ma quỷ, Hoàng bị khí thế này làm cho sợ run cả người, chỉ biết từ từ lùi ra càng xa càng tốt. Nhưng diện tích võ đài có hạn, hắn dần dần bị ép thẳng vào góc không còn chỗ để lùi nữa, Pak thì cứ lừ lừ tiến lại như một cái bóng ma.
Hoàng hoảng hốt vung tay tung ra một hơi gần hai mươi quả bom giả kim, hắn cũng chẳng mong chúng có thể gây được sát thương gì, chỉ cần giữ chân đối thủ một lúc là được. Nhưng Pak lại chẳng hề ngó ngàng gì tới đống bom đang bay rợp trời tới trước mặt, anh ta vung mạnh cây giáo thổi ra một luồng nguyên lực giữ dội hất văng toàn bộ chúng lên không. Hàng loạt tiếng nổ đinh tai nhức óc phát ra ngay trên đầu của Pak, khiến cho cả Hoàng lẫn Yosu đều phải cảm thấy ong ong choáng váng, vậy mà tuyệt nhiên chẳng có tí ảnh hưởng gì tới Pak cả.
Pak lừng lững tiến lại chỗ Hoàng rồi bất thất xuất ra một đòn đâm cực nhanh về phía đối phương, Hoàng cảm nhận rõ ràng thanh giáo này chứa đầy mùi máu nên hắn cả ý nghĩ đỡ cũng không dám nghĩ, vội vàng xoắn người hết cỡ lách qua trong gang tấc. Nhưng lần này cây giáo của Pak như sinh vật sống vậy, nó đột ngột chuyển hướng giữa không trung, quay một góc chín mươi độ chuẩn xác xọc thẳng vào sườn trái của đối thủ. Hoàng trợn mắt há mồm không kịp phản ứng lại, bị trúng một đòn đau đến tận óc, còn chưa kịp hoàn hồn thì Pak đã thuận thế đẩy thêm nguyên lực vào vết thương, phá nó tan nát từ trong ra ngoài, bắn văng kẻ thù vào cột chống khán đài, kéo theo một đường máu dài thượt văng tung tóe trên không trung.
Hoàng bị trúng đòn cực nặng, vết thương của hắn không những bị khoét rộng ra mà còn đang cháy xèo xèo, đau đớn lẫn sợ hãi khiến hắn gần như sắp ngất đi tới nơi, may phúc tám đời là hắn còn kịp dùng “Kirie Elondon” phòng thủ theo bản năng, chứ không là chết toi rồi. Hoàng cắn chặt môi cố gắng giơ tay lên niệm “Sia” vào vết thương, đồng thời ngửa cổ nốc một bình thuốc hồi phục, tạm thời khép miệng vết thương nhưng cả người hắn vẫn choáng váng vì mất máu.
- “Chết tiệt, hắn mạnh quá”.
Chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi, Pak đã tăng tiến sức mạnh đến mức độ quá khủng khiếp, gần như gấp mấy lần lúc trước. Hoàng thấy rõ ràng lúc mình chuẩn bị né giáo, Pak đã lập tức lắc cổ tay xoay người đổi hướng gần như ngay lập tức, có nghĩa là phản xạ của đối thủ đã hoàn toàn vượt xa bản thân, thế thì đừng có hòng mà chạy được nữa.
Hoàng ôm sườn trái hớp hơi thở hồng hộc như sắp chết, nhìn Pak lạnh lùng cầm giáo tiến lại mà muốn tè ra quần. Hắn hốt hoảng quay xuống dưới tìm sự trợ giúp nhưng chợt nhận ra Mac đã chuồn đi đâu mất, còn Yosu thì lắc đầu bất lực, báo hiệu tình hình đang trong con đường hoàn toàn tắc tịt.
Hoàng lúc này vừa tức giận vừa hơi buồn cười, không thể ngờ được mình chỉ muốn tìm một người để giao hữu võ thuật, thuận tiện kiểm tra đồ chơi mới một chút mà lại thành ra thế này. Nhưng hắn cũng không phải là người dễ dàng đầu hàng, Hoàng hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh rồi nghiến răng nói:
- Mẹ nó, đến nuớc này thì không thể giữ hàng được nữa, đã thế muốn ra sao thì ra.
Hắn nói xong thì chập hai tay vào nhau, sau đó làm một loạt động tác khó hiểu rồi dùng sức búng ngược ra sau cố giữ khoảng cách với Pak. Từ sau lưng của Hoàng bất chợt “mọc” ra tám cái “chân” dài thượt, chúng từ từ ngoi ra và ngoe nguẩy liên tục như muốn nói rằng mình là sinh vật sống vậy, tất cả chúng đều nằm trên lưng Hoàng vì thế hắn trông y như một con nhện khổng lồ vậy.
Yosu thấy cảnh này thì mắt muốn lồi ra ngoài, nó quá quái đản, hay nói đúng hơn là quá kinh dị để có thể diễn tả bằng lời. Ở thế giới này các kỹ năng có thể biến đổi cơ thể là chuyện rất bình thường, nhưng chúng chỉ ở mức độ khiến người ta cường hóa sức mạnh thôi, cùng lắm là một vài thay đổi nhỏ ở ngoại hình bên ngoài. Nhưng tên này là mọc chân đấy, mà còn là mọc trên lưng nữa, hắn có còn là con người nữa không chứ.
Hoàng lắc vai vài cái để ổn định trọng tâm cho chắc chắn, ngẩng đầu nhìn đám “chân” này đã vào đúng vị trí, sau đó liếc nhìn Pak đang từ từ tiến tới, hít một hơi dài rồi thì thầm tự nhủ:
- “Đằng nào cũng chết, chơi tới thôi”.
Tác giả :
chocaiquan