Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 210: Cửu Đỉnh Dữ Định Hải Thần Chuyên
Chư tiên nghe hắn đề nghị vậy, nhất tề lộ ra vẻ bất ngờ.
Tần Hoàn gật đầu nói: "Hồng Sa Trận của Trương đạo hữu trong án theo tam tài thiên địa, nhân, phân ra tam khí, trong có hồng sa tam đấu. Nhìn như hồng sa, sắc bén như đao kiếm, trên không dung trời, dưới không dung đất, giữa không dung người. Nếu tiên hay phàm nhân xông vào trận này, liền gió lốc nổi lên, bị cát xoáy đả thương, xác thân lập tức hóa thành tro bụi. Chỉ có điều sư tôn chúng ta truyền cho mỗi người mỗi trận, trận Hồng Sa chỉ có Trương đạo hữu biết thôi. Giờ Trương đạo hữu đã qua đời, trận Hồng Sa cũng theo đó thất truyền".
Trương Tử Tinh nói: "Tần đạo hữu hiểu nhầm rồi, ta không phải muốn luyện trận Hồng Sa, mà là tự lập một trận, tên gọi Huyễn Ma trận. Tuy không thể so với Thập tuyệt trận của chư vị đạo hữu, nhưng cũng có chút độc đáo, mong các vị không cười ta không biết tự lượng sức".
Chư thiên quân đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên cười lớn. Tần Hoàn nắm chặt tay Trương Tử Tinh, kích động nói: "thực khó được Tiêu Dao đạo hữu có tâm ý như vậy!, từ nay Thập tuyệt trận của Kim Ngao đảo chúng ta lại danh phù kỳ thật rồi!".
Tần Hoàn và chư tiên tuyệt không hỏi Trương Tử Tinh rốt cuộc có trận pháp gì trong tay, cũng không hỏi trận đó có đủ tư cách gia nhập vào Thập tuyệt trận hay không mà trực tiếp tỏ vẻ hoan nghênh. Trương Tử Tinh lộ vẻ cảm động, bàn tay cũng siết chặt lại. Hắn trong lòng rất rõ ràng, chư tiên làm vậy một là họ đều là người nghĩa khí, lại có quan hệ với Hạm Chi Tiên; hai là ngày trước hắn vượt Kim Quang trận, thắng được Kim Quang thánh mẫu, thể hiện thực lực tương đối khá, cho nên mấy người Tần Hoàn mới có vẻ tín nhiệm như vậy.
Tiểu loli Vân trời sinh "không hiểu phong tình" "vô duyên" hỏi một câu: "Tiêu Dao đại ca, rốt cuộc là trận pháp gì? Huyền diệu ra sao?"
Trương Tử Tinh cười nói: "trận này tên là Huyễn Ma, án theo phép cửu cung, trong có huyễn cảnh vô biên, ma đầu bạo ngược. Người rơi vào trong trận lập tức sinh ra ma niệm, nhẹ thì mơ hồ bất tỉnh, nặng thì tâm ma phản thệ. Tổng cộng có chín đại ma hồn, tấm thân bất diệt, uy lực vô cùng. Bất kể là tiên nhân hay phàm nhân, đã vào trận chỉ có kết cục hồn phi phách tán. Chỉ có điều luyện trận này hết sức gian nan, giờ ta đang tham ngộ tìm tòi, sau một đoạn thời gian nữa mới thành công".
Chư thiên quân nghe vậy giật mình kinh hãi, Thập tuyệt trận của bọn họ vốn thuộc về "công kích vật lý", hoặc đánh người thành tro bụi, hoặc bị hóa thành bãi máu tan thây. Còn như dạng kỳ trận trong có tâm ma, ngoài bị ma hồn công kích như của Trương Tử Tinh thì không có.
Tần thiên quân khen: "không ngờ Huyễn Ma trận lại có uy lực như vậy!, tài năng của Tiêu Dao đạo hữu thực phi phàm!. Khi nào Huyễn Ma trận luyện thành, phải lập tức lên Kim Ngao đảo để chúng ta được mở rộng tầm mắt".
Trương Tử Tinh khiêm tốn vài câu, cùng Hạm Chi Tiên cáo từ chư tiên, lại đem vị trí biệt viện mình tại Triều Ca nói cho bọn họ. Mấy tên tửu quỷ lập tức dỏng tai ghi nhớ, tỏ vẻ nhất định sẽ tới thăm hỏi – tuy nói Hạm Chi Tiên để lại không ít tiên tửu, nhưng chẳng may đúng lúc hết rượu lại lên cơn thèm, chạy tới Triều Ca vẫn còn nhanh hơn!!.
Thải Vân nữ đồng năm xưa ở trong Oa hoàng cung hầu hạ Nữ Oa Nương Nương, lúc nào cũng phải mười phần cẩn thận, lo lắng làm sai. Giờ ra khỏi cung Oa Hoàng khôi phục tự do, đồng thời cũng khôi phục bản tính hiếu động trong người. Tiểu loli vốn ở trên đảo lâu vậy đã chán ngán, giờ thấy hai người Tiêu Dao đại ca cưỡi Long mã rời đi, trong lòng hâm mộ, cũng định len lén theo sau, đến Triều Ca vui vẻ một bữa, nhưng bị tỷ tỷ Thải Vân Tiên Tử cảnh giác nhìn chằm chằm, chỉ đành mặt mày buồn bã, thành thật lưu lại trên đảo.
Trương Tử Tinh cùng Hạm Chi Tiên cùng cưỡi Long Mã trở về, cũng không vội vã, cho Long Mã từ từ đi trên mặt biển. Hạm Chi Tiên vốn ngồi phía sau ôm lấy hông hắn, nhưng tên này thừa cơ nắm lấy tay nàng, cố ý mượn bước chạy của Long Mã ngả nghiêng đụng chạm vào đôi gò bồng đảo của mỹ nữ. Hạm Chi Tiên tuy tu luyện ngàn năm, cũng từng nhìn qua chút thế sự, nhưng chưa từng tự trải qua chuyện nam nữ này, lập tức ngượng đỏ bừng mặt, trong lúc ý loạn tình mê làm ra quyết định hết sức sai lầm – đổi vị trí.
Cho nên, nàng đổi lên ngồi phía trước, Trương Tử Tinh ở phía sau, thực chẳng biết tư thế này càng khiến cho tên sắc lang kia mở cờ trong bụng. Trương Tử Tinh ôm lấy nàng, rót từng câu ân ái tâm tình, thỉnh thoảng lại hôn vào tai nàng, nắm lấy đôi tay nhỏ bé, tay còn lại thì cũng không ngừng tung tẩy, vượt lên chiếm lấy đỉnh cao. Hạm Chi Tiên đâu từng đối mặt với "trận thế" hung hiểm này, trái tim đập bừng bừng, toàn thân mềm mại vô lực, tu vi ngàn năm phảng phất như không hề hiện hữu, chỉ có thể dựa vào lòng hắn, mặc sức hắn làm gì thì làm.
Trương Tử Tinh cũng không chỉ biết khinh bạc nàng, tại lúc tay chân loạn xạ chiếm đại tiện nghi, đồng thời cũng đem cuộc sống của mình mấy năm nay kể hết ra. Lúc trước trong động phủ Hạm Chi Tiên chỉ được nghe một phần, giờ mới được tử tế lắng nghe. Nghe đến những lúc đấu tranh sinh tử thì mặt ngọc khẩn trương, lúc nhẹ nhàng khôi hài thì cười tươi như nắng, nàng đồng thời cũng đem tao ngộ trong đời toàn bộ nói hết ra. Hai người tình chàng ý thiếp, say đắm ngất ngây, một đường hết sức thân mật, chỉ mong đoạn đường này đi mãi không xong.
"Thì ra chàng là như vậy thu lấy Ngao Bính làm đồ đệ a!", nghe xong hắn kể chuyện đại náo Đông Hải, Hạm Chi Tiên nở nụ cười: "lúc đó là chàng nhắm trúng Tam Tiêu phải không?"
Trương Tử Tinh hồi tưởng lại, hình như đúng là như vậy. Năm đó xảy ra chuyện hắn dùng Chấn Thiên Cung ngộ sát Ưu Đàm đồng tử, Bích Tiêu còn coi hắn là cừu nhân. May sau này hắn thông qua tiểu Na Tra qua lại tốt cùng Tam Tiêu, quan hệ mới dần cải thiện. Tiếc là kế hoạch camera bị phá, sau lên Tam Tiên Đảo cùng Khổng Tuyên tỉ đấu lại bị thịt mất một cái điện thoại. Có điều cái điện thoại này sau lại thành phương tiện liên lạc, vũ khí tấn công Bích Tiêu.
Tất nhiên, Trương Tử Tinh không ngu đến mức nói đến một người con gái khác trước mặt một mỹ nữ như vậy, lập tức đổi chủ đề: "lúc ta đến Đông Hải còn lấy được một khối Định Hải thần thiết, truyền thuyết là Đại Vũ lưu lại, tưởng là món bảo vật, ai ngờ lại hình như cục gạch, không tác dụng gì, thực khiến ta chán nản".
Hạm Chi Tiên có chút tò mò với Định Hải thần "gạch" kia, đề xuất muốn xem thử. Trương Tử Tinh lấy ra cục sắt kia đưa đến trước mặt nàng: "cục sắt này chỉ sợ phải tầm vài chục vạn cân, sức nặng vô cùng, nếu không dùng tiên lực thì không thể cầm được đâu". Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Hạm Chi Tiên nghe cục sắt nhỏ này lại nặng như vậy, cẩn thận nhìn qua, nói: "trên mặt còn khắc chín chữ, không biết có hàm nghĩa gì?"
Trương Tử Tinh lắc đầu nói: "ta thử nhiều lần rồi, đừng nói đến hiểu được ảo diệu trong đó, ngay chín chữ này nghĩa là gì cũng không biết". Hạm Chi Tiên chớp mắt nói: "không phải vừa rồi chàng nói mới thu được Vũ Vương cửu đỉnh, cũng không biết cách dùng sao? Chẳng hiểu thần thiết và cửu đỉnh có liên quan gì với nhau không?"
Trương Tử Tinh được nàng đề tỉnh, trong lòng chợt động, thu lấy thần thiết, vội vàng giục Long Mã chạy tới một tiểu đảo hoang vu. Tại lúc hắn đồng thời lấy ra Định hải thần thiết và Cửu đỉnh, một tình cảnh khiến người kinh ngạc lập tức phát sinh.
Vừa mới lấy ra, Định Hải thần thiết cùng cửu đỉnh lập tức cộng minh và hô ứng mãnh liệt. Trương Tử Tinh giờ mới biết, thì ra lúc trước cửu đỉnh không kháng cự hắn là nhờ hắn có Định Hải thần thiết trong người, làm hắn còn YY tưởng mình có cái gì đế vương chi khí ^-^. Giờ xem ra, thần thiết và cửu đỉnh nhất định có liên quan rất lớn.
Hắn tay cầm thần thiết, bước vào giữa chín cải đỉnh đang xếp ra, thần thiết đột nhiên thoát tay bay lên, hóa hình to lớn, bay lên phía trên cửu đỉnh. Sau đó chín chữ trên thần thiết bắt đầu phát sáng, mỗi lần một chữ sáng lên, liền có một cái đỉnh trong cửu đỉnh hiện ra ánh sáng tương ứng, theo tốc độ chớp động của chín chữ, ánh sáng cửu đỉnh cũng càng sáng hơn.
Trương Tử Tinh kinh ngạc đưa tay chạm vào thần thiết, vừa chạm vào lập tức cảm giác có một cỗ lực lượng kỳ dị xâm nhập vào người. Cỗ lực lượng này hết sức hùng hậu, vô cùng vô tận, chỉ bằng tu vi hắn bây giờ không thể nào hoàn toàn dung nạp được. Hắn định rụt tay về, đâu ngờ hai tay đã bị thần thiết hút chặt, không sao rút ra được.
Trương Tử Tinh kinh hãi, vội vàng mô phỏng theo lực lượng của thao thiết trong Huyền khuê, đem tinh vân trong tiên thức hóa sang trạng thái thôn phệ, nuốt lấy cỗ lực lượng ngoại lai này. Nhưng nó như vô cùng vô tận, thế tới hết sức mãnh liệt, cho dù là Thao thiết thích thôn phệ kia cũng dần thấy lực bất tòng tâm. Thao Thiết do lực lượng Chân tiên thượng giai mô phỏng ra, cho dù gặp phải pháp bảo của Kim tiên bình thường cũng có thể dễ dàng thôn phệ, thực không ngờ lực lượng của thần thiết truyền ra lại mãnh liệt như vậy, xem ra uy lực chân chính của cửu đỉnh còn vượt xa ước tính của mình.
Tùy theo Thao thiết trong tiên thức không ngừng thôn phệ, tốc độ chớp sáng của thần thiết và cửu đỉnh bắt đầu chậm lại. Tại lúc Thao Thiết sắp no bụng nổ tung rồi, thì thực may ánh sáng của Thần thiết rốt cuộc hoàn toàn biến mất.
Trương Tử Tinh thầm kêu may mắn, vội vàng xếp chân ngồi xuống, vận huyền công xem tình huống trong cơ thể. Chỉ thấy trong tiên thức có thêm chín chữ lớn phát ra ánh vàng, chính là chín quái tự trên Thần thiết kia. Mỗi chữ tựa hồ đều ẩn dấu lực lượng cường đại vô cùng. Cho dù hắn có khả năng thôn phệ của Thao thiết, nhưng cũng phải tạm thời áp súc phần lực lượng chưa tiêu hóa được vào trong Thái cực tinh vân, nếu không cho dù hắn co tu vi Chân tiên thượng giai đỉnh phong cũng sẽ bị đoàn năng lượng đáng sợ này xung phá tiêu đời.
Trương Tử Tinh tin rằng, chỉ cần có thể tiêu hóa tiến bộ như Văn đạo nhân năm xưa, từ từ tiêu hóa lực lượng của chín quái tự này, hẳn là sẽ có thể giải được bí mật trong cửu đỉnh.
Hắn từ từ mở mắt, thấy ngay vẻ mặt quan hoài lo lắng của Hạm Chi Tiên, thần thiết kia đã nhỏ lại như cục gạch, cùng cửu đỉnh nằm yên lặng trên mặt đất, không còn dị trạng gì.
Hạm Chi Tiên thấy hắn mở mắt đứng dậy, vội vàng bước lai, quan tâm hỏi: "chàng đã tĩnh tọa hai ngày rồi, chẳng nhẽ xuất hiện vấn đề gì sao?"
Trương Tử Tinh giờ mới biết đã hai ngày trôi qua, lập tức thu cửu đỉnh và thần thiết lại, thuận thế ôm lấy Hạm Chi hôn một cái, nói: "không chỉ không sao mà còn có thu hoạch lớn!, Hạm Chi bảo bối, nàng thực là phúc tinh của phu quân!, nhờ nàng nhắc nhở mới mở ra được một phần bí ẩn của Cửu đỉnh, phu quân người chẳng có gì, chỉ đành "lấy thân đền đáp" nàng, tối nay nhất định sẽ hảo hảo trọng thưởng nàng!".
Hạm Chi Tiên mặt đầy xấu hổ, giãy dụa nói: "ngươi người này nha, giấu diệm thật là sâu!, nếu từ đầu đã lộ bản chất thế này, ta làm sao thèm để ý tới ngươi?"
Trương Tử Tinh tâm tình thư sướng, không chịu bỏ tay ra, mà càng ôm chặt nàng, hai tay cũng bắt đầu múa loạn, cười nham nhở nói: "giờ nàng đã lọt vào tay ta, cho dù hối hận cũng đã muộn!".
Hạm Chi Tiên bị hắn đụng vào chỗ mẫn cảm, kinh hãi kêu lên, vội vàng năn nỉ: "cho dù là song tu đạo lữ cũng không phải để chàng tùy ý khinh bạc như thế, khó trách Thanh Quân nói chàng là Thiên tử hoang dâm…"
Trương Tử Tinh cười nói: "ta đâu phải là mấy tên thanh tâm tiết dục, cũng không đơn thuần song tu vì tu vi, ta cùng nàng tình đầu ý hợp, sinh tử có nhau, trước làm phu thê, sau làm đạo lữ".
Trương Tử Tinh tuy nói ra vẻ thâm tình vậy, nhưng hai tay vẫn không thành thật như cũ. Hạm Chi Tiên vừa ngượng vừa giận, trong lòng cũng có vài phần hoan hỉ, lắc người một cái, may mắn thoát khỏi vòng tay hắn, vội vàng hóa gió chạy đi, nhưng phương hướng nàng đi chính là Triều Ca.
Trương Tử Tinh cười ha ha, ngự huyết quang đuổi theo, chỉ lưu lại Long Mã phía dưới đầu óc tràn ngập nghi vấn lẽo đẽo đuổi theo chủ nhân. Trở lại Triều Ca, Hạm Chi Tiên lập tức đi đến biệt viện, Tiêu Thăng và Tào Bảo qua miệng Trương Tử Tinh biết được thân phận của Hạm Chi Tiên, vội vàng tới làm đại lễ tham kiến sư mẫu. Trương Tử Tinh có ý mang Hạm Chi Tiên vào hoàng cung, nhưng nàng e tên này giở thủ đoạn xấu, lập tức cự tuyệt, kiên trì đòi ở lại trong biệt viện. Như nàng tính, trong biệt viện có Tiêu Thăng và Tào Bảo, Trương Tử Tinh thế nào chắc cũng phải quy củ một chút. Đâu ngờ nàng còn đánh giá thấp da mặt hắn, chỉ nghe hắn kêu có yếu sự muốn "bàn luận" với "sư mẫu", đuổi hai tên đồ đệ ra ngoài. Hạm Chi Tiên bất đắc dĩ, nhìn vẻ mặt tội nghiệp của Tiêu Thăng và Tào Bảo, đành chấp nhận rời biệt viện đến hoàng cung.
Trương Tử Tinh dẫn Hạm Chi Tiên vào hoàng cung, đầu tiên là cẩn thận đi kiểm tra Đát Kỷ trong Huyễn thủy trận, thấy không có vấn đề gì mới dẫn nàng đến cơ địa dưới lầu Trích Tinh. Hạm Chi Tiên sớm đã nghe hắn nói đến cơ địa này, nhưng không ngờ quy mô lại lớn vậy, thực như một cung điện ngầm dưới đất, trong đó còn vô số "pháp bảo" kỳ dị, khiến nàng nhìn tới hoa mắt.
Vào đến cơ địa, Trương Tử Tinh quả nhiên tiếp tục mặt dày, đòi thực hiện lời hứa "trước làm phu thê". Do Hạm Chi Tiên không phải người thế tục, lại biết tình huống của hắn đặc thù nên cũng không đòi hỏi lễ tục gì, chỉ là trước mặt Khổng Tuyên, Ứng Long, Nữ Bạt và Thương Thanh Quân chứng kiến, hai người tế bái thiên địa, từ đây trở thành vợ chồng.
Tối đó, hai người trong tân khuê phòng trong cơ địa hoàn thành chuyện tốt. Do Hạm Chi Tiên đầu óc hoàn toàn ngây thơ trước chuyện nam nữ, Trương Tử Tinh liền ra sức phụ trách vai trò hướng dẫn đại sư cùng tân lang. Hạm Chi Tiên cắn răng nhịn nỗi đau phá thân, cảm giác bảo bối hiên ngang của hắn ôn nhu thể thiếp trong người mình, trong lòng nổi lên cảm giác hai người nhập một hết sức vi diệu. Dần theo nàng động tình, khó khăn khô ráo lúc đầu dần biết thành thư thái, loại cảm giác kỳ diệu khi thân xác và tinh thần hòa hợp kia cũng càng lúc càng thăng hoa, vị tiên nữ tu hành ngàn năm này rốt cuộc hiểu được cái gì gọi là hoan ái của nam nữ nhân gian.
Do Hạm Chi Tiên vừa bị phá thân không lâu, Trương Tử Tinh cũng không dám quá đòi hỏi, hết sức cố găng ôn nhu đối đãi, đồng thời dùng đạo quyết của Hoàng Đế Tâm Kinh dẫn tiên lực trong người nàng vận chuyển. Tu vi và căn cơ của Hạm Chi Tiên vượt xa Đát Kỷ, lại được tâm kinh hắn tận tâm truyền thụ, rất nhanh hiểu được huyền diệu trong đó, sự phố hợp giữa hai người càng thêm khăng khít.
Trương Tử Tinh cũng không phải cố sức ẩn dấu tu vi chân thật của mình như lúc với Đát Kỷ ngày thường, thoải mái phóng tiên thức ra giao hòa cùng Hạm Chi Tiên, đồng thời có được một cảm giác mỹ diệu chưa từng có trước đây, chân chính thực hiện cái gọi là tinh thần và thể xác dung hợp.
Lần động phòng kết thúc, Trương Tử Tinh phát hiện ra trong cơ thể lại có thêm một cỗ lực lượng kỳ dị, không như loại lực lượng nhàn nhạt của mấy người Khương Văn Sắc, cũng không cường mãnh như của Đát Kỷ, mà là một loại nhẹ nhàng phiêu dật, chính là Huyền linh khí do Hạm Chi Tiên cung cấp cho hắn.
Từ đó, trong tứ linh khí đã có được ba, chỉ còn thiếu Tiên linh khí mà thôi.
Tần Hoàn gật đầu nói: "Hồng Sa Trận của Trương đạo hữu trong án theo tam tài thiên địa, nhân, phân ra tam khí, trong có hồng sa tam đấu. Nhìn như hồng sa, sắc bén như đao kiếm, trên không dung trời, dưới không dung đất, giữa không dung người. Nếu tiên hay phàm nhân xông vào trận này, liền gió lốc nổi lên, bị cát xoáy đả thương, xác thân lập tức hóa thành tro bụi. Chỉ có điều sư tôn chúng ta truyền cho mỗi người mỗi trận, trận Hồng Sa chỉ có Trương đạo hữu biết thôi. Giờ Trương đạo hữu đã qua đời, trận Hồng Sa cũng theo đó thất truyền".
Trương Tử Tinh nói: "Tần đạo hữu hiểu nhầm rồi, ta không phải muốn luyện trận Hồng Sa, mà là tự lập một trận, tên gọi Huyễn Ma trận. Tuy không thể so với Thập tuyệt trận của chư vị đạo hữu, nhưng cũng có chút độc đáo, mong các vị không cười ta không biết tự lượng sức".
Chư thiên quân đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên cười lớn. Tần Hoàn nắm chặt tay Trương Tử Tinh, kích động nói: "thực khó được Tiêu Dao đạo hữu có tâm ý như vậy!, từ nay Thập tuyệt trận của Kim Ngao đảo chúng ta lại danh phù kỳ thật rồi!".
Tần Hoàn và chư tiên tuyệt không hỏi Trương Tử Tinh rốt cuộc có trận pháp gì trong tay, cũng không hỏi trận đó có đủ tư cách gia nhập vào Thập tuyệt trận hay không mà trực tiếp tỏ vẻ hoan nghênh. Trương Tử Tinh lộ vẻ cảm động, bàn tay cũng siết chặt lại. Hắn trong lòng rất rõ ràng, chư tiên làm vậy một là họ đều là người nghĩa khí, lại có quan hệ với Hạm Chi Tiên; hai là ngày trước hắn vượt Kim Quang trận, thắng được Kim Quang thánh mẫu, thể hiện thực lực tương đối khá, cho nên mấy người Tần Hoàn mới có vẻ tín nhiệm như vậy.
Tiểu loli Vân trời sinh "không hiểu phong tình" "vô duyên" hỏi một câu: "Tiêu Dao đại ca, rốt cuộc là trận pháp gì? Huyền diệu ra sao?"
Trương Tử Tinh cười nói: "trận này tên là Huyễn Ma, án theo phép cửu cung, trong có huyễn cảnh vô biên, ma đầu bạo ngược. Người rơi vào trong trận lập tức sinh ra ma niệm, nhẹ thì mơ hồ bất tỉnh, nặng thì tâm ma phản thệ. Tổng cộng có chín đại ma hồn, tấm thân bất diệt, uy lực vô cùng. Bất kể là tiên nhân hay phàm nhân, đã vào trận chỉ có kết cục hồn phi phách tán. Chỉ có điều luyện trận này hết sức gian nan, giờ ta đang tham ngộ tìm tòi, sau một đoạn thời gian nữa mới thành công".
Chư thiên quân nghe vậy giật mình kinh hãi, Thập tuyệt trận của bọn họ vốn thuộc về "công kích vật lý", hoặc đánh người thành tro bụi, hoặc bị hóa thành bãi máu tan thây. Còn như dạng kỳ trận trong có tâm ma, ngoài bị ma hồn công kích như của Trương Tử Tinh thì không có.
Tần thiên quân khen: "không ngờ Huyễn Ma trận lại có uy lực như vậy!, tài năng của Tiêu Dao đạo hữu thực phi phàm!. Khi nào Huyễn Ma trận luyện thành, phải lập tức lên Kim Ngao đảo để chúng ta được mở rộng tầm mắt".
Trương Tử Tinh khiêm tốn vài câu, cùng Hạm Chi Tiên cáo từ chư tiên, lại đem vị trí biệt viện mình tại Triều Ca nói cho bọn họ. Mấy tên tửu quỷ lập tức dỏng tai ghi nhớ, tỏ vẻ nhất định sẽ tới thăm hỏi – tuy nói Hạm Chi Tiên để lại không ít tiên tửu, nhưng chẳng may đúng lúc hết rượu lại lên cơn thèm, chạy tới Triều Ca vẫn còn nhanh hơn!!.
Thải Vân nữ đồng năm xưa ở trong Oa hoàng cung hầu hạ Nữ Oa Nương Nương, lúc nào cũng phải mười phần cẩn thận, lo lắng làm sai. Giờ ra khỏi cung Oa Hoàng khôi phục tự do, đồng thời cũng khôi phục bản tính hiếu động trong người. Tiểu loli vốn ở trên đảo lâu vậy đã chán ngán, giờ thấy hai người Tiêu Dao đại ca cưỡi Long mã rời đi, trong lòng hâm mộ, cũng định len lén theo sau, đến Triều Ca vui vẻ một bữa, nhưng bị tỷ tỷ Thải Vân Tiên Tử cảnh giác nhìn chằm chằm, chỉ đành mặt mày buồn bã, thành thật lưu lại trên đảo.
Trương Tử Tinh cùng Hạm Chi Tiên cùng cưỡi Long Mã trở về, cũng không vội vã, cho Long Mã từ từ đi trên mặt biển. Hạm Chi Tiên vốn ngồi phía sau ôm lấy hông hắn, nhưng tên này thừa cơ nắm lấy tay nàng, cố ý mượn bước chạy của Long Mã ngả nghiêng đụng chạm vào đôi gò bồng đảo của mỹ nữ. Hạm Chi Tiên tuy tu luyện ngàn năm, cũng từng nhìn qua chút thế sự, nhưng chưa từng tự trải qua chuyện nam nữ này, lập tức ngượng đỏ bừng mặt, trong lúc ý loạn tình mê làm ra quyết định hết sức sai lầm – đổi vị trí.
Cho nên, nàng đổi lên ngồi phía trước, Trương Tử Tinh ở phía sau, thực chẳng biết tư thế này càng khiến cho tên sắc lang kia mở cờ trong bụng. Trương Tử Tinh ôm lấy nàng, rót từng câu ân ái tâm tình, thỉnh thoảng lại hôn vào tai nàng, nắm lấy đôi tay nhỏ bé, tay còn lại thì cũng không ngừng tung tẩy, vượt lên chiếm lấy đỉnh cao. Hạm Chi Tiên đâu từng đối mặt với "trận thế" hung hiểm này, trái tim đập bừng bừng, toàn thân mềm mại vô lực, tu vi ngàn năm phảng phất như không hề hiện hữu, chỉ có thể dựa vào lòng hắn, mặc sức hắn làm gì thì làm.
Trương Tử Tinh cũng không chỉ biết khinh bạc nàng, tại lúc tay chân loạn xạ chiếm đại tiện nghi, đồng thời cũng đem cuộc sống của mình mấy năm nay kể hết ra. Lúc trước trong động phủ Hạm Chi Tiên chỉ được nghe một phần, giờ mới được tử tế lắng nghe. Nghe đến những lúc đấu tranh sinh tử thì mặt ngọc khẩn trương, lúc nhẹ nhàng khôi hài thì cười tươi như nắng, nàng đồng thời cũng đem tao ngộ trong đời toàn bộ nói hết ra. Hai người tình chàng ý thiếp, say đắm ngất ngây, một đường hết sức thân mật, chỉ mong đoạn đường này đi mãi không xong.
"Thì ra chàng là như vậy thu lấy Ngao Bính làm đồ đệ a!", nghe xong hắn kể chuyện đại náo Đông Hải, Hạm Chi Tiên nở nụ cười: "lúc đó là chàng nhắm trúng Tam Tiêu phải không?"
Trương Tử Tinh hồi tưởng lại, hình như đúng là như vậy. Năm đó xảy ra chuyện hắn dùng Chấn Thiên Cung ngộ sát Ưu Đàm đồng tử, Bích Tiêu còn coi hắn là cừu nhân. May sau này hắn thông qua tiểu Na Tra qua lại tốt cùng Tam Tiêu, quan hệ mới dần cải thiện. Tiếc là kế hoạch camera bị phá, sau lên Tam Tiên Đảo cùng Khổng Tuyên tỉ đấu lại bị thịt mất một cái điện thoại. Có điều cái điện thoại này sau lại thành phương tiện liên lạc, vũ khí tấn công Bích Tiêu.
Tất nhiên, Trương Tử Tinh không ngu đến mức nói đến một người con gái khác trước mặt một mỹ nữ như vậy, lập tức đổi chủ đề: "lúc ta đến Đông Hải còn lấy được một khối Định Hải thần thiết, truyền thuyết là Đại Vũ lưu lại, tưởng là món bảo vật, ai ngờ lại hình như cục gạch, không tác dụng gì, thực khiến ta chán nản".
Hạm Chi Tiên có chút tò mò với Định Hải thần "gạch" kia, đề xuất muốn xem thử. Trương Tử Tinh lấy ra cục sắt kia đưa đến trước mặt nàng: "cục sắt này chỉ sợ phải tầm vài chục vạn cân, sức nặng vô cùng, nếu không dùng tiên lực thì không thể cầm được đâu". Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Hạm Chi Tiên nghe cục sắt nhỏ này lại nặng như vậy, cẩn thận nhìn qua, nói: "trên mặt còn khắc chín chữ, không biết có hàm nghĩa gì?"
Trương Tử Tinh lắc đầu nói: "ta thử nhiều lần rồi, đừng nói đến hiểu được ảo diệu trong đó, ngay chín chữ này nghĩa là gì cũng không biết". Hạm Chi Tiên chớp mắt nói: "không phải vừa rồi chàng nói mới thu được Vũ Vương cửu đỉnh, cũng không biết cách dùng sao? Chẳng hiểu thần thiết và cửu đỉnh có liên quan gì với nhau không?"
Trương Tử Tinh được nàng đề tỉnh, trong lòng chợt động, thu lấy thần thiết, vội vàng giục Long Mã chạy tới một tiểu đảo hoang vu. Tại lúc hắn đồng thời lấy ra Định hải thần thiết và Cửu đỉnh, một tình cảnh khiến người kinh ngạc lập tức phát sinh.
Vừa mới lấy ra, Định Hải thần thiết cùng cửu đỉnh lập tức cộng minh và hô ứng mãnh liệt. Trương Tử Tinh giờ mới biết, thì ra lúc trước cửu đỉnh không kháng cự hắn là nhờ hắn có Định Hải thần thiết trong người, làm hắn còn YY tưởng mình có cái gì đế vương chi khí ^-^. Giờ xem ra, thần thiết và cửu đỉnh nhất định có liên quan rất lớn.
Hắn tay cầm thần thiết, bước vào giữa chín cải đỉnh đang xếp ra, thần thiết đột nhiên thoát tay bay lên, hóa hình to lớn, bay lên phía trên cửu đỉnh. Sau đó chín chữ trên thần thiết bắt đầu phát sáng, mỗi lần một chữ sáng lên, liền có một cái đỉnh trong cửu đỉnh hiện ra ánh sáng tương ứng, theo tốc độ chớp động của chín chữ, ánh sáng cửu đỉnh cũng càng sáng hơn.
Trương Tử Tinh kinh ngạc đưa tay chạm vào thần thiết, vừa chạm vào lập tức cảm giác có một cỗ lực lượng kỳ dị xâm nhập vào người. Cỗ lực lượng này hết sức hùng hậu, vô cùng vô tận, chỉ bằng tu vi hắn bây giờ không thể nào hoàn toàn dung nạp được. Hắn định rụt tay về, đâu ngờ hai tay đã bị thần thiết hút chặt, không sao rút ra được.
Trương Tử Tinh kinh hãi, vội vàng mô phỏng theo lực lượng của thao thiết trong Huyền khuê, đem tinh vân trong tiên thức hóa sang trạng thái thôn phệ, nuốt lấy cỗ lực lượng ngoại lai này. Nhưng nó như vô cùng vô tận, thế tới hết sức mãnh liệt, cho dù là Thao thiết thích thôn phệ kia cũng dần thấy lực bất tòng tâm. Thao Thiết do lực lượng Chân tiên thượng giai mô phỏng ra, cho dù gặp phải pháp bảo của Kim tiên bình thường cũng có thể dễ dàng thôn phệ, thực không ngờ lực lượng của thần thiết truyền ra lại mãnh liệt như vậy, xem ra uy lực chân chính của cửu đỉnh còn vượt xa ước tính của mình.
Tùy theo Thao thiết trong tiên thức không ngừng thôn phệ, tốc độ chớp sáng của thần thiết và cửu đỉnh bắt đầu chậm lại. Tại lúc Thao Thiết sắp no bụng nổ tung rồi, thì thực may ánh sáng của Thần thiết rốt cuộc hoàn toàn biến mất.
Trương Tử Tinh thầm kêu may mắn, vội vàng xếp chân ngồi xuống, vận huyền công xem tình huống trong cơ thể. Chỉ thấy trong tiên thức có thêm chín chữ lớn phát ra ánh vàng, chính là chín quái tự trên Thần thiết kia. Mỗi chữ tựa hồ đều ẩn dấu lực lượng cường đại vô cùng. Cho dù hắn có khả năng thôn phệ của Thao thiết, nhưng cũng phải tạm thời áp súc phần lực lượng chưa tiêu hóa được vào trong Thái cực tinh vân, nếu không cho dù hắn co tu vi Chân tiên thượng giai đỉnh phong cũng sẽ bị đoàn năng lượng đáng sợ này xung phá tiêu đời.
Trương Tử Tinh tin rằng, chỉ cần có thể tiêu hóa tiến bộ như Văn đạo nhân năm xưa, từ từ tiêu hóa lực lượng của chín quái tự này, hẳn là sẽ có thể giải được bí mật trong cửu đỉnh.
Hắn từ từ mở mắt, thấy ngay vẻ mặt quan hoài lo lắng của Hạm Chi Tiên, thần thiết kia đã nhỏ lại như cục gạch, cùng cửu đỉnh nằm yên lặng trên mặt đất, không còn dị trạng gì.
Hạm Chi Tiên thấy hắn mở mắt đứng dậy, vội vàng bước lai, quan tâm hỏi: "chàng đã tĩnh tọa hai ngày rồi, chẳng nhẽ xuất hiện vấn đề gì sao?"
Trương Tử Tinh giờ mới biết đã hai ngày trôi qua, lập tức thu cửu đỉnh và thần thiết lại, thuận thế ôm lấy Hạm Chi hôn một cái, nói: "không chỉ không sao mà còn có thu hoạch lớn!, Hạm Chi bảo bối, nàng thực là phúc tinh của phu quân!, nhờ nàng nhắc nhở mới mở ra được một phần bí ẩn của Cửu đỉnh, phu quân người chẳng có gì, chỉ đành "lấy thân đền đáp" nàng, tối nay nhất định sẽ hảo hảo trọng thưởng nàng!".
Hạm Chi Tiên mặt đầy xấu hổ, giãy dụa nói: "ngươi người này nha, giấu diệm thật là sâu!, nếu từ đầu đã lộ bản chất thế này, ta làm sao thèm để ý tới ngươi?"
Trương Tử Tinh tâm tình thư sướng, không chịu bỏ tay ra, mà càng ôm chặt nàng, hai tay cũng bắt đầu múa loạn, cười nham nhở nói: "giờ nàng đã lọt vào tay ta, cho dù hối hận cũng đã muộn!".
Hạm Chi Tiên bị hắn đụng vào chỗ mẫn cảm, kinh hãi kêu lên, vội vàng năn nỉ: "cho dù là song tu đạo lữ cũng không phải để chàng tùy ý khinh bạc như thế, khó trách Thanh Quân nói chàng là Thiên tử hoang dâm…"
Trương Tử Tinh cười nói: "ta đâu phải là mấy tên thanh tâm tiết dục, cũng không đơn thuần song tu vì tu vi, ta cùng nàng tình đầu ý hợp, sinh tử có nhau, trước làm phu thê, sau làm đạo lữ".
Trương Tử Tinh tuy nói ra vẻ thâm tình vậy, nhưng hai tay vẫn không thành thật như cũ. Hạm Chi Tiên vừa ngượng vừa giận, trong lòng cũng có vài phần hoan hỉ, lắc người một cái, may mắn thoát khỏi vòng tay hắn, vội vàng hóa gió chạy đi, nhưng phương hướng nàng đi chính là Triều Ca.
Trương Tử Tinh cười ha ha, ngự huyết quang đuổi theo, chỉ lưu lại Long Mã phía dưới đầu óc tràn ngập nghi vấn lẽo đẽo đuổi theo chủ nhân. Trở lại Triều Ca, Hạm Chi Tiên lập tức đi đến biệt viện, Tiêu Thăng và Tào Bảo qua miệng Trương Tử Tinh biết được thân phận của Hạm Chi Tiên, vội vàng tới làm đại lễ tham kiến sư mẫu. Trương Tử Tinh có ý mang Hạm Chi Tiên vào hoàng cung, nhưng nàng e tên này giở thủ đoạn xấu, lập tức cự tuyệt, kiên trì đòi ở lại trong biệt viện. Như nàng tính, trong biệt viện có Tiêu Thăng và Tào Bảo, Trương Tử Tinh thế nào chắc cũng phải quy củ một chút. Đâu ngờ nàng còn đánh giá thấp da mặt hắn, chỉ nghe hắn kêu có yếu sự muốn "bàn luận" với "sư mẫu", đuổi hai tên đồ đệ ra ngoài. Hạm Chi Tiên bất đắc dĩ, nhìn vẻ mặt tội nghiệp của Tiêu Thăng và Tào Bảo, đành chấp nhận rời biệt viện đến hoàng cung.
Trương Tử Tinh dẫn Hạm Chi Tiên vào hoàng cung, đầu tiên là cẩn thận đi kiểm tra Đát Kỷ trong Huyễn thủy trận, thấy không có vấn đề gì mới dẫn nàng đến cơ địa dưới lầu Trích Tinh. Hạm Chi Tiên sớm đã nghe hắn nói đến cơ địa này, nhưng không ngờ quy mô lại lớn vậy, thực như một cung điện ngầm dưới đất, trong đó còn vô số "pháp bảo" kỳ dị, khiến nàng nhìn tới hoa mắt.
Vào đến cơ địa, Trương Tử Tinh quả nhiên tiếp tục mặt dày, đòi thực hiện lời hứa "trước làm phu thê". Do Hạm Chi Tiên không phải người thế tục, lại biết tình huống của hắn đặc thù nên cũng không đòi hỏi lễ tục gì, chỉ là trước mặt Khổng Tuyên, Ứng Long, Nữ Bạt và Thương Thanh Quân chứng kiến, hai người tế bái thiên địa, từ đây trở thành vợ chồng.
Tối đó, hai người trong tân khuê phòng trong cơ địa hoàn thành chuyện tốt. Do Hạm Chi Tiên đầu óc hoàn toàn ngây thơ trước chuyện nam nữ, Trương Tử Tinh liền ra sức phụ trách vai trò hướng dẫn đại sư cùng tân lang. Hạm Chi Tiên cắn răng nhịn nỗi đau phá thân, cảm giác bảo bối hiên ngang của hắn ôn nhu thể thiếp trong người mình, trong lòng nổi lên cảm giác hai người nhập một hết sức vi diệu. Dần theo nàng động tình, khó khăn khô ráo lúc đầu dần biết thành thư thái, loại cảm giác kỳ diệu khi thân xác và tinh thần hòa hợp kia cũng càng lúc càng thăng hoa, vị tiên nữ tu hành ngàn năm này rốt cuộc hiểu được cái gì gọi là hoan ái của nam nữ nhân gian.
Do Hạm Chi Tiên vừa bị phá thân không lâu, Trương Tử Tinh cũng không dám quá đòi hỏi, hết sức cố găng ôn nhu đối đãi, đồng thời dùng đạo quyết của Hoàng Đế Tâm Kinh dẫn tiên lực trong người nàng vận chuyển. Tu vi và căn cơ của Hạm Chi Tiên vượt xa Đát Kỷ, lại được tâm kinh hắn tận tâm truyền thụ, rất nhanh hiểu được huyền diệu trong đó, sự phố hợp giữa hai người càng thêm khăng khít.
Trương Tử Tinh cũng không phải cố sức ẩn dấu tu vi chân thật của mình như lúc với Đát Kỷ ngày thường, thoải mái phóng tiên thức ra giao hòa cùng Hạm Chi Tiên, đồng thời có được một cảm giác mỹ diệu chưa từng có trước đây, chân chính thực hiện cái gọi là tinh thần và thể xác dung hợp.
Lần động phòng kết thúc, Trương Tử Tinh phát hiện ra trong cơ thể lại có thêm một cỗ lực lượng kỳ dị, không như loại lực lượng nhàn nhạt của mấy người Khương Văn Sắc, cũng không cường mãnh như của Đát Kỷ, mà là một loại nhẹ nhàng phiêu dật, chính là Huyền linh khí do Hạm Chi Tiên cung cấp cho hắn.
Từ đó, trong tứ linh khí đã có được ba, chỉ còn thiếu Tiên linh khí mà thôi.
Tác giả :
Điểm Tinh Linh