Ngã Đích Thần Kinh Bệnh Ái Nhân ( Người Yêu Hoang Tưởng )
Chương 26
Bởi vì Hàn Trình Quang rất cẩn thận nên sau đó Hứa Ngôn Tâm ngoại trừ cảm giác mặt sau có chút kỳ quái ra, cung không có bị thương.
Nhưng cho dù như thế, Hàn Trình Quang vẫn ôm Hứa Ngôn Tâm đến phòng tắm, giúp Hứa Ngôn Tâm tẩy rửa thân thể, một lần nữa ôm y về giường, mình cũng nằm ở bên cạnh ôm y, bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa eo Hứa Ngôn Tâm.
Hứa Ngôn Tâm tùy ý Hàn Trình Quang làm, cả người đều vùi sâu vào lòng Hàn Trình Quang, hưởng thụ Hàn Trình Quang mát xa.
“Em có đói bụng không? Trong phòng bếp cũng không có gì ăn, anh nấu đỡ ít cháo, đợi đến buổi chiều chúng ta đi mua đồ ăn, buổi tối nấu cho em một bữa hoành tráng.”
Xoa bóp eo cho Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nhớ lại sau khi trở về ngủ một giấc lại vận động như thế, hai người cũng chưa ăn cái gì, phỏng chừng Hứa Ngôn Tâm đã rất đói bụng.
Hàn Trình Quang nói xong, không thấy Hứa Ngôn Tâm trả lời, cúi đầu nhìn thì thấy Hứa Ngôn Tâm đã tựa vào lòng hắn ngủ tiếp. Nhìn gương mặt say ngủ của Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nở nụ cười, sau ôm Hứa Ngôn Tâm cũng cùng nhắm mắt lại.
Lần này ngủ một giấc thật sâu, cho đến khi Hàn Trình Quang bị đói tỉnh, tỉnh lại liền lay Hứa Ngôn Tâm còn đang mê mê mụ mụ dậy, Hàn Trình Quang vội vàng đi nấu cơm. Vốn muốn nấu một bữa tiệc ra trò, xem ra hiện tại chỉ có thể nấu đỡ cháo cầm cự mà thôi.
Hàn Trình Quang nấu cháo, cắt chân giò hun khói thành miếng nhỏ cho vào, lúc bưng đến trên bàn, Hứa Ngôn Tâm cũng vừa rửa mặt xong.
Hàn Trình Quang thấy Hứa Ngôn Tâm đi lại, lập tức buông tay bước nhanh đến trước mặt Hứa Ngôn Tâm ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực.
“Thân thể có chỗ nào không thoải mái không, hay em cứ ăn ở trên giường đi!”
Ngữ khí nồng đậm cưng chiều của Hàn Trình Quan khiến Hứa Ngôn Tâm đỏ mặt, nhưng trong lòng lại ngập tràn hạnh phúc vui vẻ.“Em không sao, anh không cần lo lắng.”
Đỏ mặt nói xong, Hứa Ngôn Tâm ngửa đầu ở trên môi Hàn Trình Quang hôn một cái liền đẩy ra, sau đó ngồi vào bàn húp cháo.
Hàn Trình Quang thấy Hứa Ngôn Tâm thật sự không có khó chịu gì hết, lúc này mới yên lòng ngồi xuống bên cạnh dùng bữa.
Sau khi cơm nước xong thì trời đã tối đen, tuy vậy hai người lại không buồn ngủ, Hàn Trình Quang và Hứa Ngôn Tâm tựa vào thành giường chuẩn bị cùng nhau xem phim.
“Tiểu Ngôn, anh có thằng bạn, cậu ta tên là Martin…… Vừa rồi có gửi tin nhắn nói muốn đến thăm anh.” Vừa tìm phim, Hàn Trình Quang giống như vô tình nói.“Cậu ta phỏng chừng không phải ngày mai thì cũng hôm sau đến, hai đứa anh là bạn học hồi đại học, đã lâu không gặp, anh tính chiêu đãi cậu ta ở nhà mình, có thể chứ?”
“Là bạn của anh?” Tựa vào Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm hỏi.
“Ừ, bạn, còn là bạn thân …… Đúng rồi, anh ảnh chụp của cậu ta, em xem nè.” Lấy tấm ảnh tạo hình mới của Martin mà Hứa Minh Tâm vừa gửi qua đưa cho Hứa Ngôn Tâm xem thử có ấn tượng gì hay không.
Hàn Trình Quang cũng nhìn ảnh chụp, trên ảnh chụp Martin nhuộm lại tóc, từng là mái tóc vàng đặc biệt dễ khiến người khác chú ý lúc này đã biến thành màu nâu, hơn nữa kính mắt luôn đeo cũng bỏ ra, đổi thành kính áp tròng, hơn nữa là kính màu, biến màu mắt xanh thành màu nâu. Kiểu tóc cũng đổi luôn, vốn dĩ tóc dài nay biến thành ngắn, nếu không phải Hàn Trình Quang biết người nọ là Martin, thì ngay cả hắn cũng không thể xác nhận anh chàng đẹp trai tóc ngắn trên ảnh chụp là Martin.
Hơn nữa, tạo hình này của Martin hơi nhỏ hơn số tuổi 27-28, nói là bạn học của Hàn Trình Quang cũng không đủ.
“Cậu ta muốn đến nhà chúng ta ư?” Bộ dạng của Hứa Ngôn Tâm vừa nhìn đã biết y không nhận ra Martin, điều này làm cho Hàn Trình Quang có cảm giác kế hoạch có thể thực hiện.
“Ừ, bọn anh hồi đại học vô cùng thân nhau, lần này cậu ta từ xa đến đây thăm anh, đương nhiên anh muốn chiêu đãi ở nhà, không thì quá là không phải phép …… Hơn nữa anh nói với cậu ta là anh đã có người yêu, cho nên cậu ta cũng muốn tới gặp em.”
“……”
Hàn Trình Quang lanh mồm thêm vào một câu, khiến Hứa Ngôn Tâm hơi đỏ mặt, hơn nữa trên mặt cũng bất giác hiện lên ý cười.
“Được không? Em cũng phải gặp cậu ta, không thì cậu ta nhất định cho rằng anh đang lừa cậu ta.”
“…… Được.” Suy xét hồi lâu, Hứa Ngôn Tâm lại nhìn người trên ảnh chụp, cuối cùng cũng gật đầu.
“Vậy đến lúc đó em cần phải tiếp đãi cậu ta thật tốt, thấy em cậu ta nhất định sẽ hâm mộ anh vô cùng.” Cảm thấy vui vẻ, Hàn Trình Quang quay đầu hôn lên môi Hứa Ngôn Tâm, làm cho y phải gật đầu.
Như vậy, chuyện thuyết phục Hứa Ngôn Tâm gặp mặt Martin đã xong, về phần trò chuyện thôi miên, thì phải xem bản lĩnh của Martin.
Martin là tận ngày hôm sau mới đến, bởi vì tốn thời gian một ngày để trao đổi khẩu cung với Hàn Trình Quang, bàn bạc một vài chuyện hồi đại học cùng Hàn Trình Quang, không thì sẽ rất dễ lộ tẩy.
Hôm đó Martin tới một mình, bởi vì nếu đi cùng Hứa Minh Tâm thì quá mức trùng hợp, cho nên ba người đã định trước, để Martin đến trước, sau đó tới giờ cơm thì Hứa Minh Tâm vô tình đi ngang qua ghé vào chơi, như vậy thoạt nhìn sẽ tự nhiên hơn.
Kết thúc bữa sáng thì Martin đến, vừa tới liền cười đùa trêu chọc Hàn Trình Quang, sau đó mới ngạc nhiên nhìn về phía Hứa Ngôn Tâm.
“Cậu nhất định là người yêu trong miệng Hàn Trình Quang rồi! Xin chào, tôi là Martin, bạn học hồi đại học của Hàn Trình Quang.” Trên mặt Martin lộ ra tươi cười ôn hòa, cả người toát ra câu ‘Tôi là người tốt’, giọng nói cũng rất êm dịu, lúc nói đến quan hệ với Hàn Trình Quang, ngữ khí càng thêm thân thiết, giống y như một người anh em tốt cái quần chia đôi với Hàn Trình Quang vậy.
– người này không phải là bác sĩ tâm lý, anh ta căn bản chính là một diễn viên chuyên nghiệp.
Trong lòng yên lặng phỉ nhổ một câu, Hàn Trình Quang nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm gật đầu với Martin, rõ ràng là ấn tượng đầu tiên của Martin khiến Hứa Ngôn Tâm buông sự đề phòng xuống. Đương nhiên còn có nguyên nhân sâu xa là Hứa Ngôn Tâm muốn để lại ấn tượng tốt trước mặt bạn thân của Hàn Trình Quang.
Thời điểm ngồi ở trong phòng khách trò chuyện, Martin chủ yếu là cùng Hàn Trình Quang nói chuyện phiếm, nói đến thời đại học của hai người, ôn lại chuyện xưa, giọng kể khôi hài hóm hỉnh, vẻ mặt rạng rỡ ôn hòa, làm cho khoảng thời trò chuyện trở nên vô cùng sinh động, thú vị.
Hàn Trình Quang thầm lặng quéo mỏ, hắn thật sự là rất bội phục Martin, rõ ràng chỉ là mấy sự tích vừa biên soạn ra ngày hôm qua, Martin lại nói vô cùng xuất thần, thậm chí làm cho Hàn Trình Quang có cảm giác mấy chuyện khôi hài kia hắn đã từng trải qua thật, hơn nữa Martin cũng không gấp gáp bắt chuyện với Hứa Ngôn Tâm, hắn rõ ràng xem Hứa Ngôn Tâm là nửa kia của Hàn Trình Quang, đang nói chuyện thỉnh thoảng mới cười hỏi Hứa Ngôn Tâm một câu:“Cậu biết Trình Quang nhà cậu lúc ấy nói gì không?”
Cứ như vậy từng chút từng chút khơi lên lòng hiếu kì của Hứa Ngôn Tâm, thậm chí cuối cùng y còn hỏi Martin dăm ba câu.
Sau đó thời gian dần trôi, lúc Hứa Minh Tâm tới cửa, Martin cơ hồ đã chiếm được sự tín nhiệm bước đầu của Hứa Ngôn Tâm, mà Hàn Trình Quang đã giơ không biết bao nhiêu ngón cái ở trong lòng cho Martin.
“Vị này hóa ra là anh trai của Ngôn Tâm, chào anh, tôi là bạn học của Hàn Trình Quang – Martin, thật không nghĩ tới hai anh em anh giống nhau như vậy –charming” (charming: đẹp, có sức quyến rũ)
Không dấu vết rút bàn tay ra, Hứa Minh Tâm thản nhiên nói “Hóa ra là bạn học của Hàn Trình Quang, trách không được cũng y như vậy –foolish” ( foolish: ngu xuẩn, ngốc)
Đầu đen kịt, Hàn Trình Quang không nghĩ tới trong cảm nhận của ông anh vợ mình lại là như vậy — ngốc.
“Anh hai …… Martin, thật ngại quá, anh hai tôi chỉ là nói đùa với anh thôi.”
Khiến mọi người không ngờ tới, Hứa Ngôn Tâm lại lên tiếng giải thích với Martin, còn thầm oán liếc Hứa Minh Tâm một cái.
Mắt sáng lên, Martin nhất thời nở nụ cười, nói thẳng là không sao cả, hắn với Hàn Trình Quang lúc còn học đại học cũng hay bị người ta đánh giá là ngây ngây ngốc ngốc.
Hàn Trình Quang cùng Hứa Minh Tâm ngồi xem một hồi, hai người đều vô cùng bội phục Martin, xem ra chỉ cần buông bỏ ấn tượng trước kia, Martin thật sự dễ dàng lấy được hảo cảm của Hứa Ngôn Tâm.
Sau đó Hàn Trình Quang đi làm cơm, Hứa Minh Tâm cũng mượn cớ không thích Martin đi tới ngồi xuống một góc, bởi vì Hứa Minh Tâm thường xuyên đến đây, hơn nữa rất nhiều lần chỉ đến nhìn Hứa Ngôn Tâm một hồi rồi tự mình tìm một chỗ lên mạng hoặc là đọc sách, cho nên Hứa Ngôn Tâm không để tâm đến hành động của Hứa Minh Tâm.
Trong phòng khách bây giờ chỉ còn lại có Martin và Hứa Ngôn Tâm, sau khi Hàn Trình Quang đi khỏi, Hứa Ngôn Tâm liền im lặng lại ngay, Martin có nói gì cũng chỉ là hơi cúi thấp đầu hoặc là cười cười.
Đột nhiên, Martin đứng dậy, đi đến ngồi xuống bên cạnh Hứa Ngôn Tâm, điều này làm cho Hứa Ngôn Tâm hoảng sợ, nhưng ngay khi y đang muốn dịch xa ra lại bị một câu của Martin làm dừng động tác.
“Ngôn Tâm, có phải anh hai cậu vẫn chưa biết chuyện của cậu và Trình Quang?”
Thân thể hơi nhích nhích ra, Hứa Ngôn Tâm tận lực cách xa Martin ra một chút.“Anh sao lại biết?”
Làm bộ như không có nhìn thấy động tác của Hứa Ngôn Tâm, Martin chỉ nhún vai.“Rất rõ ràng, hơn nữa Trình Quang thoạt nhìn cũng rất sợ anh hai cậu, xem ra cậu ấy thực sự lo lắng anh cậu sẽ không đồng ý chuyện của hai người.”
“Không sai, Trình Quang rất lo lắng, bất quá cho dù anh hai tôi không đồng ý, tôi cũng sẽ ở bên anh ấy.”
“Tuy là như thế, thế nhưng nếu anh hai cậu đồng ý không phải càng tốt hơn sao, tương lai lúc hai người kết hôn anh hai cậu còn có thể chúc phúc cho hai người.”
Bởi vì lời Martin vừa nói, mặt Hứa Ngôn Tâm hơi ửng đỏ.“Kết, kết hôn?”
“Đúng vậy! chẳng lẽ tương lai hai cậu không chuẩn bị kết hôn, hiện tại ở nước ngoài có rất nhiều quốc gia chấp nhận đồng tính kết hôn, tôi dám cam đoan, Hàn Trình Quang ngay cả nằm mơ cũng đều mơ thấy được kết hôn với cậu.”
Martin nói khiến thần sắc Hứa Ngôn Tâm có chút xấu hổ, nhưng trên mặt cũng không tự chủ được lộ ra nét cao hứng.
Mặc dù ở trong phòng bếp nấu đồ ăn, Hàn Trình Quang cũng vẫn quan sát Hứa Ngôn Tâm cùng Martin trong phòng khách, chỉ thấy Martin đứng dậy ngồi xuống cạnh Hứa Ngôn Tâm, mà Hứa Ngôn Tâm lại không có đứng dậy bỏ đi, tiếp đó Martin nghiêng đầu kề gần Hứa Ngôn Tâm nói gì đó, Hứa Ngôn Tâm lại còn đỏ mặt …… Sau đó điều làm cho sắc mặt Hàn Trình Quang càng thêm khó coi là, cái tên Martin kia thế nhưng thừa dịp Hứa Ngôn Tâm không chú ý, mông từng chút một thụt lại gần về phía Hứa Ngôn Tâm.
Buông trái cà chua bị bóp nát ra, Hàn Trình Quang thề, nếu không phải nể tình Martin là bác sĩ tâm lý hơn nữa đang trị liệu cho Hứa Ngôn Tâm, hắn nhất định phải lôi Martin ra tẩn một trận.
Mà ngồi cách đó không xa, Hứa Minh Tâm kỳ thật cũng vẫn lén chú ý tới Martin và Hứa Ngôn Tâm, nhìn thấy Martin càng ngày càng tiến gần lại phía Hứa Ngôn Tâm, sắc mặt cũng dần trở nên khó coi, bất quá lý do tại sao lại khó coi? Phỏng chừng cũng chỉ có một mình Hứa Minh Tâm tự biết.
Nhưng cho dù như thế, Hàn Trình Quang vẫn ôm Hứa Ngôn Tâm đến phòng tắm, giúp Hứa Ngôn Tâm tẩy rửa thân thể, một lần nữa ôm y về giường, mình cũng nằm ở bên cạnh ôm y, bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa eo Hứa Ngôn Tâm.
Hứa Ngôn Tâm tùy ý Hàn Trình Quang làm, cả người đều vùi sâu vào lòng Hàn Trình Quang, hưởng thụ Hàn Trình Quang mát xa.
“Em có đói bụng không? Trong phòng bếp cũng không có gì ăn, anh nấu đỡ ít cháo, đợi đến buổi chiều chúng ta đi mua đồ ăn, buổi tối nấu cho em một bữa hoành tráng.”
Xoa bóp eo cho Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nhớ lại sau khi trở về ngủ một giấc lại vận động như thế, hai người cũng chưa ăn cái gì, phỏng chừng Hứa Ngôn Tâm đã rất đói bụng.
Hàn Trình Quang nói xong, không thấy Hứa Ngôn Tâm trả lời, cúi đầu nhìn thì thấy Hứa Ngôn Tâm đã tựa vào lòng hắn ngủ tiếp. Nhìn gương mặt say ngủ của Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nở nụ cười, sau ôm Hứa Ngôn Tâm cũng cùng nhắm mắt lại.
Lần này ngủ một giấc thật sâu, cho đến khi Hàn Trình Quang bị đói tỉnh, tỉnh lại liền lay Hứa Ngôn Tâm còn đang mê mê mụ mụ dậy, Hàn Trình Quang vội vàng đi nấu cơm. Vốn muốn nấu một bữa tiệc ra trò, xem ra hiện tại chỉ có thể nấu đỡ cháo cầm cự mà thôi.
Hàn Trình Quang nấu cháo, cắt chân giò hun khói thành miếng nhỏ cho vào, lúc bưng đến trên bàn, Hứa Ngôn Tâm cũng vừa rửa mặt xong.
Hàn Trình Quang thấy Hứa Ngôn Tâm đi lại, lập tức buông tay bước nhanh đến trước mặt Hứa Ngôn Tâm ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực.
“Thân thể có chỗ nào không thoải mái không, hay em cứ ăn ở trên giường đi!”
Ngữ khí nồng đậm cưng chiều của Hàn Trình Quan khiến Hứa Ngôn Tâm đỏ mặt, nhưng trong lòng lại ngập tràn hạnh phúc vui vẻ.“Em không sao, anh không cần lo lắng.”
Đỏ mặt nói xong, Hứa Ngôn Tâm ngửa đầu ở trên môi Hàn Trình Quang hôn một cái liền đẩy ra, sau đó ngồi vào bàn húp cháo.
Hàn Trình Quang thấy Hứa Ngôn Tâm thật sự không có khó chịu gì hết, lúc này mới yên lòng ngồi xuống bên cạnh dùng bữa.
Sau khi cơm nước xong thì trời đã tối đen, tuy vậy hai người lại không buồn ngủ, Hàn Trình Quang và Hứa Ngôn Tâm tựa vào thành giường chuẩn bị cùng nhau xem phim.
“Tiểu Ngôn, anh có thằng bạn, cậu ta tên là Martin…… Vừa rồi có gửi tin nhắn nói muốn đến thăm anh.” Vừa tìm phim, Hàn Trình Quang giống như vô tình nói.“Cậu ta phỏng chừng không phải ngày mai thì cũng hôm sau đến, hai đứa anh là bạn học hồi đại học, đã lâu không gặp, anh tính chiêu đãi cậu ta ở nhà mình, có thể chứ?”
“Là bạn của anh?” Tựa vào Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm hỏi.
“Ừ, bạn, còn là bạn thân …… Đúng rồi, anh ảnh chụp của cậu ta, em xem nè.” Lấy tấm ảnh tạo hình mới của Martin mà Hứa Minh Tâm vừa gửi qua đưa cho Hứa Ngôn Tâm xem thử có ấn tượng gì hay không.
Hàn Trình Quang cũng nhìn ảnh chụp, trên ảnh chụp Martin nhuộm lại tóc, từng là mái tóc vàng đặc biệt dễ khiến người khác chú ý lúc này đã biến thành màu nâu, hơn nữa kính mắt luôn đeo cũng bỏ ra, đổi thành kính áp tròng, hơn nữa là kính màu, biến màu mắt xanh thành màu nâu. Kiểu tóc cũng đổi luôn, vốn dĩ tóc dài nay biến thành ngắn, nếu không phải Hàn Trình Quang biết người nọ là Martin, thì ngay cả hắn cũng không thể xác nhận anh chàng đẹp trai tóc ngắn trên ảnh chụp là Martin.
Hơn nữa, tạo hình này của Martin hơi nhỏ hơn số tuổi 27-28, nói là bạn học của Hàn Trình Quang cũng không đủ.
“Cậu ta muốn đến nhà chúng ta ư?” Bộ dạng của Hứa Ngôn Tâm vừa nhìn đã biết y không nhận ra Martin, điều này làm cho Hàn Trình Quang có cảm giác kế hoạch có thể thực hiện.
“Ừ, bọn anh hồi đại học vô cùng thân nhau, lần này cậu ta từ xa đến đây thăm anh, đương nhiên anh muốn chiêu đãi ở nhà, không thì quá là không phải phép …… Hơn nữa anh nói với cậu ta là anh đã có người yêu, cho nên cậu ta cũng muốn tới gặp em.”
“……”
Hàn Trình Quang lanh mồm thêm vào một câu, khiến Hứa Ngôn Tâm hơi đỏ mặt, hơn nữa trên mặt cũng bất giác hiện lên ý cười.
“Được không? Em cũng phải gặp cậu ta, không thì cậu ta nhất định cho rằng anh đang lừa cậu ta.”
“…… Được.” Suy xét hồi lâu, Hứa Ngôn Tâm lại nhìn người trên ảnh chụp, cuối cùng cũng gật đầu.
“Vậy đến lúc đó em cần phải tiếp đãi cậu ta thật tốt, thấy em cậu ta nhất định sẽ hâm mộ anh vô cùng.” Cảm thấy vui vẻ, Hàn Trình Quang quay đầu hôn lên môi Hứa Ngôn Tâm, làm cho y phải gật đầu.
Như vậy, chuyện thuyết phục Hứa Ngôn Tâm gặp mặt Martin đã xong, về phần trò chuyện thôi miên, thì phải xem bản lĩnh của Martin.
Martin là tận ngày hôm sau mới đến, bởi vì tốn thời gian một ngày để trao đổi khẩu cung với Hàn Trình Quang, bàn bạc một vài chuyện hồi đại học cùng Hàn Trình Quang, không thì sẽ rất dễ lộ tẩy.
Hôm đó Martin tới một mình, bởi vì nếu đi cùng Hứa Minh Tâm thì quá mức trùng hợp, cho nên ba người đã định trước, để Martin đến trước, sau đó tới giờ cơm thì Hứa Minh Tâm vô tình đi ngang qua ghé vào chơi, như vậy thoạt nhìn sẽ tự nhiên hơn.
Kết thúc bữa sáng thì Martin đến, vừa tới liền cười đùa trêu chọc Hàn Trình Quang, sau đó mới ngạc nhiên nhìn về phía Hứa Ngôn Tâm.
“Cậu nhất định là người yêu trong miệng Hàn Trình Quang rồi! Xin chào, tôi là Martin, bạn học hồi đại học của Hàn Trình Quang.” Trên mặt Martin lộ ra tươi cười ôn hòa, cả người toát ra câu ‘Tôi là người tốt’, giọng nói cũng rất êm dịu, lúc nói đến quan hệ với Hàn Trình Quang, ngữ khí càng thêm thân thiết, giống y như một người anh em tốt cái quần chia đôi với Hàn Trình Quang vậy.
– người này không phải là bác sĩ tâm lý, anh ta căn bản chính là một diễn viên chuyên nghiệp.
Trong lòng yên lặng phỉ nhổ một câu, Hàn Trình Quang nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm gật đầu với Martin, rõ ràng là ấn tượng đầu tiên của Martin khiến Hứa Ngôn Tâm buông sự đề phòng xuống. Đương nhiên còn có nguyên nhân sâu xa là Hứa Ngôn Tâm muốn để lại ấn tượng tốt trước mặt bạn thân của Hàn Trình Quang.
Thời điểm ngồi ở trong phòng khách trò chuyện, Martin chủ yếu là cùng Hàn Trình Quang nói chuyện phiếm, nói đến thời đại học của hai người, ôn lại chuyện xưa, giọng kể khôi hài hóm hỉnh, vẻ mặt rạng rỡ ôn hòa, làm cho khoảng thời trò chuyện trở nên vô cùng sinh động, thú vị.
Hàn Trình Quang thầm lặng quéo mỏ, hắn thật sự là rất bội phục Martin, rõ ràng chỉ là mấy sự tích vừa biên soạn ra ngày hôm qua, Martin lại nói vô cùng xuất thần, thậm chí làm cho Hàn Trình Quang có cảm giác mấy chuyện khôi hài kia hắn đã từng trải qua thật, hơn nữa Martin cũng không gấp gáp bắt chuyện với Hứa Ngôn Tâm, hắn rõ ràng xem Hứa Ngôn Tâm là nửa kia của Hàn Trình Quang, đang nói chuyện thỉnh thoảng mới cười hỏi Hứa Ngôn Tâm một câu:“Cậu biết Trình Quang nhà cậu lúc ấy nói gì không?”
Cứ như vậy từng chút từng chút khơi lên lòng hiếu kì của Hứa Ngôn Tâm, thậm chí cuối cùng y còn hỏi Martin dăm ba câu.
Sau đó thời gian dần trôi, lúc Hứa Minh Tâm tới cửa, Martin cơ hồ đã chiếm được sự tín nhiệm bước đầu của Hứa Ngôn Tâm, mà Hàn Trình Quang đã giơ không biết bao nhiêu ngón cái ở trong lòng cho Martin.
“Vị này hóa ra là anh trai của Ngôn Tâm, chào anh, tôi là bạn học của Hàn Trình Quang – Martin, thật không nghĩ tới hai anh em anh giống nhau như vậy –charming” (charming: đẹp, có sức quyến rũ)
Không dấu vết rút bàn tay ra, Hứa Minh Tâm thản nhiên nói “Hóa ra là bạn học của Hàn Trình Quang, trách không được cũng y như vậy –foolish” ( foolish: ngu xuẩn, ngốc)
Đầu đen kịt, Hàn Trình Quang không nghĩ tới trong cảm nhận của ông anh vợ mình lại là như vậy — ngốc.
“Anh hai …… Martin, thật ngại quá, anh hai tôi chỉ là nói đùa với anh thôi.”
Khiến mọi người không ngờ tới, Hứa Ngôn Tâm lại lên tiếng giải thích với Martin, còn thầm oán liếc Hứa Minh Tâm một cái.
Mắt sáng lên, Martin nhất thời nở nụ cười, nói thẳng là không sao cả, hắn với Hàn Trình Quang lúc còn học đại học cũng hay bị người ta đánh giá là ngây ngây ngốc ngốc.
Hàn Trình Quang cùng Hứa Minh Tâm ngồi xem một hồi, hai người đều vô cùng bội phục Martin, xem ra chỉ cần buông bỏ ấn tượng trước kia, Martin thật sự dễ dàng lấy được hảo cảm của Hứa Ngôn Tâm.
Sau đó Hàn Trình Quang đi làm cơm, Hứa Minh Tâm cũng mượn cớ không thích Martin đi tới ngồi xuống một góc, bởi vì Hứa Minh Tâm thường xuyên đến đây, hơn nữa rất nhiều lần chỉ đến nhìn Hứa Ngôn Tâm một hồi rồi tự mình tìm một chỗ lên mạng hoặc là đọc sách, cho nên Hứa Ngôn Tâm không để tâm đến hành động của Hứa Minh Tâm.
Trong phòng khách bây giờ chỉ còn lại có Martin và Hứa Ngôn Tâm, sau khi Hàn Trình Quang đi khỏi, Hứa Ngôn Tâm liền im lặng lại ngay, Martin có nói gì cũng chỉ là hơi cúi thấp đầu hoặc là cười cười.
Đột nhiên, Martin đứng dậy, đi đến ngồi xuống bên cạnh Hứa Ngôn Tâm, điều này làm cho Hứa Ngôn Tâm hoảng sợ, nhưng ngay khi y đang muốn dịch xa ra lại bị một câu của Martin làm dừng động tác.
“Ngôn Tâm, có phải anh hai cậu vẫn chưa biết chuyện của cậu và Trình Quang?”
Thân thể hơi nhích nhích ra, Hứa Ngôn Tâm tận lực cách xa Martin ra một chút.“Anh sao lại biết?”
Làm bộ như không có nhìn thấy động tác của Hứa Ngôn Tâm, Martin chỉ nhún vai.“Rất rõ ràng, hơn nữa Trình Quang thoạt nhìn cũng rất sợ anh hai cậu, xem ra cậu ấy thực sự lo lắng anh cậu sẽ không đồng ý chuyện của hai người.”
“Không sai, Trình Quang rất lo lắng, bất quá cho dù anh hai tôi không đồng ý, tôi cũng sẽ ở bên anh ấy.”
“Tuy là như thế, thế nhưng nếu anh hai cậu đồng ý không phải càng tốt hơn sao, tương lai lúc hai người kết hôn anh hai cậu còn có thể chúc phúc cho hai người.”
Bởi vì lời Martin vừa nói, mặt Hứa Ngôn Tâm hơi ửng đỏ.“Kết, kết hôn?”
“Đúng vậy! chẳng lẽ tương lai hai cậu không chuẩn bị kết hôn, hiện tại ở nước ngoài có rất nhiều quốc gia chấp nhận đồng tính kết hôn, tôi dám cam đoan, Hàn Trình Quang ngay cả nằm mơ cũng đều mơ thấy được kết hôn với cậu.”
Martin nói khiến thần sắc Hứa Ngôn Tâm có chút xấu hổ, nhưng trên mặt cũng không tự chủ được lộ ra nét cao hứng.
Mặc dù ở trong phòng bếp nấu đồ ăn, Hàn Trình Quang cũng vẫn quan sát Hứa Ngôn Tâm cùng Martin trong phòng khách, chỉ thấy Martin đứng dậy ngồi xuống cạnh Hứa Ngôn Tâm, mà Hứa Ngôn Tâm lại không có đứng dậy bỏ đi, tiếp đó Martin nghiêng đầu kề gần Hứa Ngôn Tâm nói gì đó, Hứa Ngôn Tâm lại còn đỏ mặt …… Sau đó điều làm cho sắc mặt Hàn Trình Quang càng thêm khó coi là, cái tên Martin kia thế nhưng thừa dịp Hứa Ngôn Tâm không chú ý, mông từng chút một thụt lại gần về phía Hứa Ngôn Tâm.
Buông trái cà chua bị bóp nát ra, Hàn Trình Quang thề, nếu không phải nể tình Martin là bác sĩ tâm lý hơn nữa đang trị liệu cho Hứa Ngôn Tâm, hắn nhất định phải lôi Martin ra tẩn một trận.
Mà ngồi cách đó không xa, Hứa Minh Tâm kỳ thật cũng vẫn lén chú ý tới Martin và Hứa Ngôn Tâm, nhìn thấy Martin càng ngày càng tiến gần lại phía Hứa Ngôn Tâm, sắc mặt cũng dần trở nên khó coi, bất quá lý do tại sao lại khó coi? Phỏng chừng cũng chỉ có một mình Hứa Minh Tâm tự biết.
Tác giả :
Nhất Phiến Phù Vân