Nếu Em Là Mỹ Nhân Ngư
Chương 6: Phiên ngoại 2 - Mãi mãi về sau… thần sẽ chỉ là của hiên mà thôi
Sau khi tắm xong, Mộ Thần trở về phòng lấy máy sấy tóc còn Mộc Hiên ngồi ở ban công hóng gió
– Mới tắm xong đừng nên ngồi ngoài này, sẽ nhiễm bệnh – Anh khoác lên người cậu một chiếc áo. Sau đó anh cũng ngồi xuống bên cạnh cậu và đưa cho cậu một ly rượu đỏ
– Không sao đâu. Em ngồi ngoài này một tí – Mộc Hiên nhấp một ngụm rượu, cậu tựa đầu vào vai Mộ Thần, khẽ hít mùi hương sữa tắm nhàn nhạt trên người anh – Thần… anh biết không, khi nãy em thực rất sợ. Em không đủ can đảm để có thể đối diện với nỗi đau này thêm một lần nữa.
– Hiên nhi, anh xin lỗi. Là do khoảng thời gian này anh không quan tâm đến em nhiều, để em phải lo lắng. Anh đã hứa sẽ luôn ở bên em, là anh không tốt.
– Em không sao đâu. Thần… em…
– Sao vậy, bảo bối? – Anh xoa nhẹ má cậu
– Ừm, không có gì. Em chỉ là không nghĩ đến chúng ta có thể ở bên nhau lâu như thế này. 3 năm quen nhau, sau đó kết hôn, giờ cũng là tròn 10 năm rồi. Em cảm ơn anh vì đã ở bên em. Em thấy mình thật may mắn vì đã gặp được anh, ông xã.
– Hiên nhi, anh mới phải cảm ơn ông trời vì đã cho anh gặp được em, em đã hy sinh cho anh rất nhiều, vì anh em đã chịu nhiều đau khổ. Hiên nhi, chúng ta đã có 10 năm bên nhau, vui vẻ có, hạnh phúc có, đau khổ cũng có. Chúng ta sẽ ở bên nhau 20 năm, 30 năm, 40 năm, 50 năm… cho đến khi nào cùng nắm tay nhau ra đi.
– Thần…
– Hiên nhi, em nhắm mắt lại đi!
– Để làm gì?
– Em cứ nhắm mắt lại
Mộc Hiên nhắm mắt lại, Mộ Thần rút từ trong túi ra một chiếc hộp
– Mở mắt ra được rồi…
Cậu mở mắt ra và thấy trước mặt mình là chiếc hộp màu đen mà mấy hôm trước cậu đã nhìn thấy anh lén lút mang nó về. Khi ấy cậu còn buồn vì anh không cho cậu xem
– Đây là…
– Em mở ra đi – Vừa nói anh vừa nựng nhẹ gò má đã hồng lên vì rượu của cậu. Tửu lượng của Mộc Hiên không tốt lắm, cậu chỉ cần uống chút rượu là sẽ say nên cậu rất ít khi uống.
Mộc Hiên mở ra xem thì thấy trong đó là một đôi hoa tai, trên mỗi chiếc hoa tai là một viên kim cương đen.
– Thần… đây là… hoa tai cho em?
– Hiên nhi, anh không biết làm cách nào để em có thể hoàn toàn yên tâm về anh nên anh đã mua cặp hoa tai này, anh một chiếc và em một chiếc. Anh muốn hạ một dấu ấn vĩnh viễn trên người của em để cho mọi người biết rằng em là của anh, và anh cũng thế, anh sẽ có một dấu ấn của riêng em để cho mọi người biết anh là của em. Hiên nhi, đây là tất cả những gì anh có thể làm. Một lần nữa anh xin em hãy tin anh. Hiên là của Thần và Thần là của Hiên, mãi mãi về sau…
Mộc Hiên xúc độc đến không nói nên lời, cậu ôm chầm lấy Mộ Thần. Giờ phút này, từng lời từng lời của anh như từng ngọn gió xuân ấm áp khẽ lướt qua trong lòng cậu. Mộ Thần của cậu đã vì cậu suy nghĩ đến mức này, còn gì hạnh phúc hơn nữa chứ?
– Em tin anh, hoàn toàn tin anh.
– Anh đeo nó cho em nhé!
– Nhưng em chưa bấm lỗ tai…
– Anh đã chuẩn bị rồi – Anh lấy ra một chiếc hộp khác, trong đó là dụng cụ bấm lỗ tai – Chịu đau một tí nhé!
– Vâng, anh làm đi.
Mộ Thần đưa dụng cụ bấm lỗ lên lỗ tai cậu. Mộ Thần nghe một tiếng “bụp” như tiếng bóng nước bị vỡ. Một cảm giác nhói đau ngay tại lỗ tai cậu nhưng do có hơi rượu trong người nên cảm giác đau cũng bớt đi phần nào. Mộ Thần lấy chiếc hoa tai đeo lên cho cậu, sau đó anh lấy thuốc thoa lên vết thương
– Được rồi. Em lấy chiếc còn lại đeo cho anh đi!
– Vâng!
Mộc Hiên tháo chiếc hoa tai của anh xuống và đeo vào chiếc giống hệt như của cậu lên tai anh. Cậu còn nghịch ngợm cắn một cái khiến cho anh run lên
– Tiểu yêu tinh! – Anh vỗ nhẹ mông cậu
Mộc Hiên vội né tránh. Hai người đùa giỡn với nhau một chút. Sau đó, Mộ Thần đi dọn dẹp trong khi Mộc Hiên vẫn ngồi lại ban công. Sẵn còn ly rượu của anh, cậu đưa lên môi uống hết.
Khi Mộ Thần trở vào phòng thấy cậu vẫn đang ngồi ở ban công. Anh định lại gần gọi cậu thì đột nhiên Mộc Hiên xoay người lại và nhảy lên người anh, hai chân móc vào hai bên hông anh. Mộ Thần vội giữ lấy cậu để cậu không ngã. Anh chưa kịp định thần lại thì cậu đã hôn lên môi anh. Ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt, Mộ Thần biết là vợ yêu của mình đã say
“Thì ra tiểu yêu tinh của mình khi say lại mạnh mẽ như thế. Vậy cũng tốt, lâu lâu có thể cho em ấy uống vài ly rượu”. Trong lòng Mộ Thần phúc hắc đang có một số suy nghĩ “không thuần khiết”
Quả thật tối nay vợ yêu của anh trở nên quyến rũ hơn mọi ngày, có lẽ là do rượu làm cho cậu thêm dạn dĩ. Khi cả hai đến được chiếc giường thì Mộc Hiên đã thành công đốt lửa trên người Mộ Thần.
Cậu gặm cắn môi anh, sau đó từ từ rà chiếc lưỡi ẩm ướt của mình quét qua hai lỗ tai của anh, cậu cười hắc hắc khi thấy anh bỗng rùng mình một cái
– Ông xã, anh cứng…
– Tiểu yêu tinh. Em dám đốt lửa?
– Hắc hắc, hôm nay em sẽ ăn anh… – Vừa nói cậu vừa đẩy ngã anh xuống giường – … ăn đến không còn một cọng xương
– Được, rất sẵn sàng – Anh làm tư thế dang hai tay hai chân ra
Mộc Hiên lấy một dải băng bịt mắt Mộ Thần lại, sau đó không biết từ đâu lôi ra một cuộn dây. Cậu trói hai tay anh vào đầu giường và bắt đầu gặm lên cổ anh
– Bà xã, em đây là muốn cưỡng gian anh? – Giọng anh mang đầy ý trêu chọc
– Từ trước đến giờ đều là anh chủ động. Hôm nay đến phiên em sẽ làm cho anh dục tiên dục tử hắc hắc.
Cậu hôn lên cổ anh, sau đó từ từ xuống đến hai quả cherry hồng hồng trên ngực anh và thấy rất hài lòng khi nó nhanh chóng nổi lên và căng bóng trông rất mê người. Sau đó lưỡi cậu từ từ rà xuống bụng, quét một vòng quanh rốn, cậu thấy anh khẽ run lên một cái.
– Thế nào ông xã, anh thấy em có thua kém anh không?
Giọng của Mộ Thần giờ đây đã khàn khàn. Anh không nghĩ bảo bối của mình đêm nay lại có thể quyến rũ như thế.
Lưỡi cậu lại tiếp tục đi xuống và dừng lại ở vật to lớn đang rất có tinh thần kia. Mút nhẹ ở đầu cự vật, cậu nghe tiếng hút khí của anh. Sau đó cái miệng nhỏ nhắn của cậu ngậm lấy thứ to lớn kia và mút như đang ăn một cây kẹo. Cậu rõ ràng nghe thấy tiếng thở của anh ngày càng khó khăn, giọng anh ngày càng khàn hơn
– Bảo bối, em thật đúng là tiểu yêu tinh câu hồn phách. Ngoan, làm nhanh hơn nữa, ông xã yêu em nhiều.
Nghe thấy tiếng cổ vũ của Mộ Thần. Cậu ra sức cắn mút, đồng thơi cũng chăm sóc hai quả cầu nho nhỏ ở phía dưới.
Vì bị bịt kín mắt nên giác quan của Mộ Thần nhạy cảm hơn, anh thấy một xung động mãnh liệt lướt qua đầu, và rồi anh bắn thẳng vào miệng cậu. Mộc Hiên không những không nhả ra mà còn nuốt sạch dòng sữa ngọt ngào đó.
– Ông xã, anh bắn nhanh quá – Mộ Thần nghe tiếng cười khúc khích của cậu ở phía dưới. Tự ái đàn ông trỗi dậy. Anh giật phăng sợi dây ra và đè ngược lại Mộc Hiên
– Nhanh? Được, bảo bối. Đêm nay anh sẽ cho em biết thế nào là nhanh. Ông xã sẽ phục vụ tận tình cho em.
– Khoan. Anh nói là để cho em ăn anh.
– Anh đổi ý rồi. Em sẽ không thể ăn được anh. Ngoan nào, bảo bối, em tự làm cho anh xem đi – Vừa nói anh vừa lấy tay nắm chặt tiểu Hiên Hiên khiến cậu rên lên một tiếng.
– A~… đừng…
– Ngoan nào bảo bối, làm cho anh xem… – Lời nói của anh đầy dụ hoặc.
Mộc Hiên một tay vuốt ve tiểu JJ của mình, tay còn vuốt ve tiểu huyệt phía dưới. Cậu lấy một ít gel bôi trơn cho lên ngón tay và đút vào tiểu huyệt của mình. Cảm giác như có điện giật ở cả đằng trước và đằng sau, cậu rên rỉ ngày một lớn hơn và hai mắt đã ngập một tầng nước
– A~… nóng quá… Thần… em… em… khó chịu…
– Ngoan, bảo bối. Nói cho ông xã biết em muốn như thế nào?
– Em muốn… em muốn anh…
– Em muốn anh làm gì? Hửm? – Anh kề sát vào tai cậu
– Em muốn… muốn anh đút em ăn no…
– Oh~ vậy cái miệng nào muốn ăn?
– Tiểu huyệt… tiểu huyệt của em muốn ăn… – Hai tay nhẹ mở tiểu huyệt đang rất đói khát kia – … cho em… ông xã, cho em…
– Em nói như thế kia anh sẽ không cho em ăn. – Anh đặt cự vật ở ngay cửa huyệt nhưng không đưa vào mà chỉ cọ xát ở bên ngoài, điều này làm cho cậu phát điên lên và vặn vẹo cái mông – Bà xã, nói lại đi.
– Cầu anh… cầu anh cho em… tiểu huyệt của em thật trống rỗng…
– Được. Ông xã sẽ cho em ăn no.
Nói xong anh nhấp một cái thật mạnh vào bên trong. Mộc Hiên hét to lên một tiếng. Sau đó từng cái từng cái một anh làm cho cậu không thể im lặng mà bắt đầu rên rỉ. Tiếng rên càng ngày càng lớn. Từng đợt từng đợt sóng cứ dập vào người cậu khiến cậu choáng váng. Cậu chỉ biết giữ chặt lấy vai anh, hai chân quắp vào hai bên hông anh và ưỡn thân lên như thể muốn anh tiến vào sâu hơn nữa.
– A~… ông xã… mau… dùng sức… ngay chỗ đó… thật sướng… a~… ư~… ông xã… thật sướng a~~
– Bảo bối… anh sẽ khiến em không thể nào nhớ về những chuyện không vui. Ông xã sẽ khiến em quên hết mọi đau khổ.
– A~… ông xã… cho em… thao chết em… thật sâu… ư~… ân~… a~~~
– Bảo bối… em thật mê người. Ông xã sẽ làm em thật sướng…
– Ân~… ông xã… thật lớn… thật sâu… a~~~
– Bảo bối… nói anh nghe… ai làm em sướng?
– Ân~… là ông xã… ông xã làm em sướng…
– Ngoan… có muốn hơn nữa không?
– Muốn… muốn anh thao chết em… muốn anh ăn sạch em…
– Bảo bối… nào… chúng ta cùng nhau…
– Ân~… em không nổi nữa… a~~~~~~
Sau tiếng hét, cả Mộ Thần và Mộc Hiên đều bắn ra và ôm nhau thở hổn hển. Cả hai người đều ướt đẫm mồ hôi. Mộ Thần nhẹ hôn lên trán cậu.
– Cảm ơn em, Hiên nhi.
– Thần… em yêu anh.
– Anh cũng yêu em. Yêu rất nhiều.
Sau đó… khụ… không có sau đó vì Mộ Thần đã tiếp tục đè Mộc Hiên ra ăn sạch sẽ, từ phòng ngủ đến phòng tắm. Mộc Hiên cuối cùng đã hiểu được thế nào là một đêm 7 lần. Cuộc vui chỉ vừa mới bắt đầu thôi…
--- ----- Toàn văn hoàn --- -----
– Mới tắm xong đừng nên ngồi ngoài này, sẽ nhiễm bệnh – Anh khoác lên người cậu một chiếc áo. Sau đó anh cũng ngồi xuống bên cạnh cậu và đưa cho cậu một ly rượu đỏ
– Không sao đâu. Em ngồi ngoài này một tí – Mộc Hiên nhấp một ngụm rượu, cậu tựa đầu vào vai Mộ Thần, khẽ hít mùi hương sữa tắm nhàn nhạt trên người anh – Thần… anh biết không, khi nãy em thực rất sợ. Em không đủ can đảm để có thể đối diện với nỗi đau này thêm một lần nữa.
– Hiên nhi, anh xin lỗi. Là do khoảng thời gian này anh không quan tâm đến em nhiều, để em phải lo lắng. Anh đã hứa sẽ luôn ở bên em, là anh không tốt.
– Em không sao đâu. Thần… em…
– Sao vậy, bảo bối? – Anh xoa nhẹ má cậu
– Ừm, không có gì. Em chỉ là không nghĩ đến chúng ta có thể ở bên nhau lâu như thế này. 3 năm quen nhau, sau đó kết hôn, giờ cũng là tròn 10 năm rồi. Em cảm ơn anh vì đã ở bên em. Em thấy mình thật may mắn vì đã gặp được anh, ông xã.
– Hiên nhi, anh mới phải cảm ơn ông trời vì đã cho anh gặp được em, em đã hy sinh cho anh rất nhiều, vì anh em đã chịu nhiều đau khổ. Hiên nhi, chúng ta đã có 10 năm bên nhau, vui vẻ có, hạnh phúc có, đau khổ cũng có. Chúng ta sẽ ở bên nhau 20 năm, 30 năm, 40 năm, 50 năm… cho đến khi nào cùng nắm tay nhau ra đi.
– Thần…
– Hiên nhi, em nhắm mắt lại đi!
– Để làm gì?
– Em cứ nhắm mắt lại
Mộc Hiên nhắm mắt lại, Mộ Thần rút từ trong túi ra một chiếc hộp
– Mở mắt ra được rồi…
Cậu mở mắt ra và thấy trước mặt mình là chiếc hộp màu đen mà mấy hôm trước cậu đã nhìn thấy anh lén lút mang nó về. Khi ấy cậu còn buồn vì anh không cho cậu xem
– Đây là…
– Em mở ra đi – Vừa nói anh vừa nựng nhẹ gò má đã hồng lên vì rượu của cậu. Tửu lượng của Mộc Hiên không tốt lắm, cậu chỉ cần uống chút rượu là sẽ say nên cậu rất ít khi uống.
Mộc Hiên mở ra xem thì thấy trong đó là một đôi hoa tai, trên mỗi chiếc hoa tai là một viên kim cương đen.
– Thần… đây là… hoa tai cho em?
– Hiên nhi, anh không biết làm cách nào để em có thể hoàn toàn yên tâm về anh nên anh đã mua cặp hoa tai này, anh một chiếc và em một chiếc. Anh muốn hạ một dấu ấn vĩnh viễn trên người của em để cho mọi người biết rằng em là của anh, và anh cũng thế, anh sẽ có một dấu ấn của riêng em để cho mọi người biết anh là của em. Hiên nhi, đây là tất cả những gì anh có thể làm. Một lần nữa anh xin em hãy tin anh. Hiên là của Thần và Thần là của Hiên, mãi mãi về sau…
Mộc Hiên xúc độc đến không nói nên lời, cậu ôm chầm lấy Mộ Thần. Giờ phút này, từng lời từng lời của anh như từng ngọn gió xuân ấm áp khẽ lướt qua trong lòng cậu. Mộ Thần của cậu đã vì cậu suy nghĩ đến mức này, còn gì hạnh phúc hơn nữa chứ?
– Em tin anh, hoàn toàn tin anh.
– Anh đeo nó cho em nhé!
– Nhưng em chưa bấm lỗ tai…
– Anh đã chuẩn bị rồi – Anh lấy ra một chiếc hộp khác, trong đó là dụng cụ bấm lỗ tai – Chịu đau một tí nhé!
– Vâng, anh làm đi.
Mộ Thần đưa dụng cụ bấm lỗ lên lỗ tai cậu. Mộ Thần nghe một tiếng “bụp” như tiếng bóng nước bị vỡ. Một cảm giác nhói đau ngay tại lỗ tai cậu nhưng do có hơi rượu trong người nên cảm giác đau cũng bớt đi phần nào. Mộ Thần lấy chiếc hoa tai đeo lên cho cậu, sau đó anh lấy thuốc thoa lên vết thương
– Được rồi. Em lấy chiếc còn lại đeo cho anh đi!
– Vâng!
Mộc Hiên tháo chiếc hoa tai của anh xuống và đeo vào chiếc giống hệt như của cậu lên tai anh. Cậu còn nghịch ngợm cắn một cái khiến cho anh run lên
– Tiểu yêu tinh! – Anh vỗ nhẹ mông cậu
Mộc Hiên vội né tránh. Hai người đùa giỡn với nhau một chút. Sau đó, Mộ Thần đi dọn dẹp trong khi Mộc Hiên vẫn ngồi lại ban công. Sẵn còn ly rượu của anh, cậu đưa lên môi uống hết.
Khi Mộ Thần trở vào phòng thấy cậu vẫn đang ngồi ở ban công. Anh định lại gần gọi cậu thì đột nhiên Mộc Hiên xoay người lại và nhảy lên người anh, hai chân móc vào hai bên hông anh. Mộ Thần vội giữ lấy cậu để cậu không ngã. Anh chưa kịp định thần lại thì cậu đã hôn lên môi anh. Ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt, Mộ Thần biết là vợ yêu của mình đã say
“Thì ra tiểu yêu tinh của mình khi say lại mạnh mẽ như thế. Vậy cũng tốt, lâu lâu có thể cho em ấy uống vài ly rượu”. Trong lòng Mộ Thần phúc hắc đang có một số suy nghĩ “không thuần khiết”
Quả thật tối nay vợ yêu của anh trở nên quyến rũ hơn mọi ngày, có lẽ là do rượu làm cho cậu thêm dạn dĩ. Khi cả hai đến được chiếc giường thì Mộc Hiên đã thành công đốt lửa trên người Mộ Thần.
Cậu gặm cắn môi anh, sau đó từ từ rà chiếc lưỡi ẩm ướt của mình quét qua hai lỗ tai của anh, cậu cười hắc hắc khi thấy anh bỗng rùng mình một cái
– Ông xã, anh cứng…
– Tiểu yêu tinh. Em dám đốt lửa?
– Hắc hắc, hôm nay em sẽ ăn anh… – Vừa nói cậu vừa đẩy ngã anh xuống giường – … ăn đến không còn một cọng xương
– Được, rất sẵn sàng – Anh làm tư thế dang hai tay hai chân ra
Mộc Hiên lấy một dải băng bịt mắt Mộ Thần lại, sau đó không biết từ đâu lôi ra một cuộn dây. Cậu trói hai tay anh vào đầu giường và bắt đầu gặm lên cổ anh
– Bà xã, em đây là muốn cưỡng gian anh? – Giọng anh mang đầy ý trêu chọc
– Từ trước đến giờ đều là anh chủ động. Hôm nay đến phiên em sẽ làm cho anh dục tiên dục tử hắc hắc.
Cậu hôn lên cổ anh, sau đó từ từ xuống đến hai quả cherry hồng hồng trên ngực anh và thấy rất hài lòng khi nó nhanh chóng nổi lên và căng bóng trông rất mê người. Sau đó lưỡi cậu từ từ rà xuống bụng, quét một vòng quanh rốn, cậu thấy anh khẽ run lên một cái.
– Thế nào ông xã, anh thấy em có thua kém anh không?
Giọng của Mộ Thần giờ đây đã khàn khàn. Anh không nghĩ bảo bối của mình đêm nay lại có thể quyến rũ như thế.
Lưỡi cậu lại tiếp tục đi xuống và dừng lại ở vật to lớn đang rất có tinh thần kia. Mút nhẹ ở đầu cự vật, cậu nghe tiếng hút khí của anh. Sau đó cái miệng nhỏ nhắn của cậu ngậm lấy thứ to lớn kia và mút như đang ăn một cây kẹo. Cậu rõ ràng nghe thấy tiếng thở của anh ngày càng khó khăn, giọng anh ngày càng khàn hơn
– Bảo bối, em thật đúng là tiểu yêu tinh câu hồn phách. Ngoan, làm nhanh hơn nữa, ông xã yêu em nhiều.
Nghe thấy tiếng cổ vũ của Mộ Thần. Cậu ra sức cắn mút, đồng thơi cũng chăm sóc hai quả cầu nho nhỏ ở phía dưới.
Vì bị bịt kín mắt nên giác quan của Mộ Thần nhạy cảm hơn, anh thấy một xung động mãnh liệt lướt qua đầu, và rồi anh bắn thẳng vào miệng cậu. Mộc Hiên không những không nhả ra mà còn nuốt sạch dòng sữa ngọt ngào đó.
– Ông xã, anh bắn nhanh quá – Mộ Thần nghe tiếng cười khúc khích của cậu ở phía dưới. Tự ái đàn ông trỗi dậy. Anh giật phăng sợi dây ra và đè ngược lại Mộc Hiên
– Nhanh? Được, bảo bối. Đêm nay anh sẽ cho em biết thế nào là nhanh. Ông xã sẽ phục vụ tận tình cho em.
– Khoan. Anh nói là để cho em ăn anh.
– Anh đổi ý rồi. Em sẽ không thể ăn được anh. Ngoan nào, bảo bối, em tự làm cho anh xem đi – Vừa nói anh vừa lấy tay nắm chặt tiểu Hiên Hiên khiến cậu rên lên một tiếng.
– A~… đừng…
– Ngoan nào bảo bối, làm cho anh xem… – Lời nói của anh đầy dụ hoặc.
Mộc Hiên một tay vuốt ve tiểu JJ của mình, tay còn vuốt ve tiểu huyệt phía dưới. Cậu lấy một ít gel bôi trơn cho lên ngón tay và đút vào tiểu huyệt của mình. Cảm giác như có điện giật ở cả đằng trước và đằng sau, cậu rên rỉ ngày một lớn hơn và hai mắt đã ngập một tầng nước
– A~… nóng quá… Thần… em… em… khó chịu…
– Ngoan, bảo bối. Nói cho ông xã biết em muốn như thế nào?
– Em muốn… em muốn anh…
– Em muốn anh làm gì? Hửm? – Anh kề sát vào tai cậu
– Em muốn… muốn anh đút em ăn no…
– Oh~ vậy cái miệng nào muốn ăn?
– Tiểu huyệt… tiểu huyệt của em muốn ăn… – Hai tay nhẹ mở tiểu huyệt đang rất đói khát kia – … cho em… ông xã, cho em…
– Em nói như thế kia anh sẽ không cho em ăn. – Anh đặt cự vật ở ngay cửa huyệt nhưng không đưa vào mà chỉ cọ xát ở bên ngoài, điều này làm cho cậu phát điên lên và vặn vẹo cái mông – Bà xã, nói lại đi.
– Cầu anh… cầu anh cho em… tiểu huyệt của em thật trống rỗng…
– Được. Ông xã sẽ cho em ăn no.
Nói xong anh nhấp một cái thật mạnh vào bên trong. Mộc Hiên hét to lên một tiếng. Sau đó từng cái từng cái một anh làm cho cậu không thể im lặng mà bắt đầu rên rỉ. Tiếng rên càng ngày càng lớn. Từng đợt từng đợt sóng cứ dập vào người cậu khiến cậu choáng váng. Cậu chỉ biết giữ chặt lấy vai anh, hai chân quắp vào hai bên hông anh và ưỡn thân lên như thể muốn anh tiến vào sâu hơn nữa.
– A~… ông xã… mau… dùng sức… ngay chỗ đó… thật sướng… a~… ư~… ông xã… thật sướng a~~
– Bảo bối… anh sẽ khiến em không thể nào nhớ về những chuyện không vui. Ông xã sẽ khiến em quên hết mọi đau khổ.
– A~… ông xã… cho em… thao chết em… thật sâu… ư~… ân~… a~~~
– Bảo bối… em thật mê người. Ông xã sẽ làm em thật sướng…
– Ân~… ông xã… thật lớn… thật sâu… a~~~
– Bảo bối… nói anh nghe… ai làm em sướng?
– Ân~… là ông xã… ông xã làm em sướng…
– Ngoan… có muốn hơn nữa không?
– Muốn… muốn anh thao chết em… muốn anh ăn sạch em…
– Bảo bối… nào… chúng ta cùng nhau…
– Ân~… em không nổi nữa… a~~~~~~
Sau tiếng hét, cả Mộ Thần và Mộc Hiên đều bắn ra và ôm nhau thở hổn hển. Cả hai người đều ướt đẫm mồ hôi. Mộ Thần nhẹ hôn lên trán cậu.
– Cảm ơn em, Hiên nhi.
– Thần… em yêu anh.
– Anh cũng yêu em. Yêu rất nhiều.
Sau đó… khụ… không có sau đó vì Mộ Thần đã tiếp tục đè Mộc Hiên ra ăn sạch sẽ, từ phòng ngủ đến phòng tắm. Mộc Hiên cuối cùng đã hiểu được thế nào là một đêm 7 lần. Cuộc vui chỉ vừa mới bắt đầu thôi…
--- ----- Toàn văn hoàn --- -----
Tác giả :
Tiêu Tử Lăng