Nam Thần Tuyệt Đối Sủng
Chương 10: Gom góp vật tư (1)
Editor: Khương Tuyết Ny.
Sau mạt thế chính phủ hỏng mất, những kẻ có quyền thế trong quân đội đều muốn lên làm hoàng đế.
Cho nên hiện tại không phải là thời cơ tốt để giao ra phi thuyền.
Vân Lạc còn nhớ rõ sau khi tên người ngoài hành tinh kia thành công trở thành kẻ lãnh đạo căn cứ kinh đô, trong tay nắm giữ rất nhiều sản phẩm công nghệ cao mà thế giới không có, gã ta vội vàng rời khỏi phi thuyền, hẳn là không kịp mang chúng theo.
Lúc này phi thuyền bị cô thu đi, sản phẩm công nghệ cao bên trong xem như đã thuộc về người địa cầu!
Tuy nhiên Vân Lạc không hề hay biết, ở Điệp Trùng Cốc tại thời điểm này, có một tên nam nhân tóc xanh đang điên cuồng tìm kiếm khắp nơi, trên mặt tràn ngập kinh nghi, viên tinh cầu nguyên thủy này làm sao có người có thể điều khiển được phi thuyền của gã?!
Không có phi thuyền cùng công nghệ cao, gã như thế nào mới có thể xưng vương tại khối tinh cầu này?!
Gã nhất định phải tìm phi thuyền về, đem tên trộm phi thuyền rút gân lột da, băm thành thịt vụn, giết sạch cả nhà.
Cùng lúc đó, Cố Quân Đình cũng đang gòng người chịu đựng đau đớn dày vò, da thịt vỡ ra, khép lại, lại vỡ ra, toàn thân đầy máu.
Hắn cự tuyệt Tiểu Chu đề nghị đưa đi bệnh viện, dựa lưng vào ghế sau của xe HUV, cắn răng chịu đựng hủy diệt thống khổ.
Cố Quân Đình từ nhỏ tu tập cổ võ, có thể cảm giác được trong thân thể của mình đang ẩn chứa một nguồn năng lượng thật lớn, đối với cuộc sống về sau có lợi khôn cùng, chỉ cần chịu đựng qua đi, chỉ cần chịu đựng qua đi…Hắn tự nhủ với lòng.
Mấy canh giờ trôi qua, Cố Quân Đình từ trong hôn mê tỉnh lại, phát hiện trong thân thể có hai cổ năng lượng, nâng lên ngón tay, liền thấy một lưỡi dao gió xuất hiện.
Choooooooang!!!
Lưỡi dao gió đánh ra, cửa xe trang bị kính chống đạn nứt thành mạng nhện.
Cố Quân Đình tiếp tục nhắm mắt, vận dụng tinh thần lực, thành công điều khiển một chai nước khoáng trong ngăn để đồ bay đến trước mặt mình, trong lòng không khỏi tràn ngập kinh hỉ.
Chỉ là hắn còn không biết được là, thông qua linh dịch tẩy gân phạt tuỷ, ngoại trừ những tạp chất dơ bẩn trong cơ thể được bài trừ ra ngoài, dị năng của hắn so với những dị năng giả sau mạt thế còn cường đại hơn rất nhiều.
Vân Lạc trở về nhà ở thành phố, từ lúc cô vào đại học năm hai, anh họ liền mua phòng ở rộng hơn ở thành phố để tiện cho hai người sinh hoạt, khi đó cô đã sớm cùng Lý Kiến Nhận chia tay, tra nam tiện nữ cũng không rõ ràng tình huống của cô.
Lý Kiến Nhận chỉ là một nốt nhạc đệm không đáng kể trong cuộc sống của Vân Lạc, cô chỉ mê mang sau khi thất tình mấy ngày liền thôi.
Vân Lạc cho dù ở mạt thế cũng sống thực tiêu sái, sẽ không bởi vì một cái tra nam mà làm chính mình trở nên không xong.
Mẹ của Vân Lạc ở lúc cô mười hai tuổi bị tai nạn giao thông mà chết, một năm sau, cha cô cùng nữ học sinh của ông bay đi thành phố, hưởng thụ thế giới của hai người, Vân Lạc mười ba tuổi bị gởi nuôi ở nhà cậu.
Mấy năm trước cậu mắc bệnh ung thư qua đời, không lâu sau dì cũng u buồn đi theo, hiện tại trong nhà chỉ còn có cô và anh họ Vân Vũ Khôn.
Vân Lạc tuy rằng sống ở nhà cậu,nhưng tiền sinh hoạt vẫn là do cha ruột từ thành phố gửi về cho, mỗi tháng ba ngàn nguyên, ông là một kẻ không xứng đáng làm cha, xong mặt tiền bạc vẫn cung cấp cho cô chu toàn, đáng tiếc ngày thường cô ăn xài phung phí, chưa từng tích cóp cái gì.
Vân Lạc cầm một ngàn vạn Cố Quân Đình đưa cho, cảm giác như bản thân đang nằm mơ.
Hướng Vân Vũ Khôn muốn chìa khóa xe, đi xuống dưới lầu, ngồi trên chiếc xe second-hand cũ rích của y, vô cùng quen thuộc nổ máy rời khỏi nhà.
Ở mạt thế ngây ngốc hơn ba năm, trừ bỏ máy bay cùng xe tăng, máy kéo, xe hơi, xe buýt, xe tải, không thứ nào cô chưa từng dùng qua.
Chiếc xe cũ lao ra khỏi tiểu khu, Vân Lạc trước tiên thuê một cái kho hàng, mới đến thị trường phân phối rau dưa hoa quả, cây giống, rau dưa, hoa quả, bất luận chủng loại, mặc kệ nơi sản sinh, có thể mua nhiều liền mua nhiều, mua ít liền mua ít, tất cả đều cho người chuyển tới kho hàng
Tìm được một cái cửa hàng hạt giống không tồi, cô đi vào, làm chủ tiệm đem tất cả các loại hạt giống trong tiệm đóng gói, đưa đến địa điểm chính mình chỉ định.
Sau mạt thế chính phủ hỏng mất, những kẻ có quyền thế trong quân đội đều muốn lên làm hoàng đế.
Cho nên hiện tại không phải là thời cơ tốt để giao ra phi thuyền.
Vân Lạc còn nhớ rõ sau khi tên người ngoài hành tinh kia thành công trở thành kẻ lãnh đạo căn cứ kinh đô, trong tay nắm giữ rất nhiều sản phẩm công nghệ cao mà thế giới không có, gã ta vội vàng rời khỏi phi thuyền, hẳn là không kịp mang chúng theo.
Lúc này phi thuyền bị cô thu đi, sản phẩm công nghệ cao bên trong xem như đã thuộc về người địa cầu!
Tuy nhiên Vân Lạc không hề hay biết, ở Điệp Trùng Cốc tại thời điểm này, có một tên nam nhân tóc xanh đang điên cuồng tìm kiếm khắp nơi, trên mặt tràn ngập kinh nghi, viên tinh cầu nguyên thủy này làm sao có người có thể điều khiển được phi thuyền của gã?!
Không có phi thuyền cùng công nghệ cao, gã như thế nào mới có thể xưng vương tại khối tinh cầu này?!
Gã nhất định phải tìm phi thuyền về, đem tên trộm phi thuyền rút gân lột da, băm thành thịt vụn, giết sạch cả nhà.
Cùng lúc đó, Cố Quân Đình cũng đang gòng người chịu đựng đau đớn dày vò, da thịt vỡ ra, khép lại, lại vỡ ra, toàn thân đầy máu.
Hắn cự tuyệt Tiểu Chu đề nghị đưa đi bệnh viện, dựa lưng vào ghế sau của xe HUV, cắn răng chịu đựng hủy diệt thống khổ.
Cố Quân Đình từ nhỏ tu tập cổ võ, có thể cảm giác được trong thân thể của mình đang ẩn chứa một nguồn năng lượng thật lớn, đối với cuộc sống về sau có lợi khôn cùng, chỉ cần chịu đựng qua đi, chỉ cần chịu đựng qua đi…Hắn tự nhủ với lòng.
Mấy canh giờ trôi qua, Cố Quân Đình từ trong hôn mê tỉnh lại, phát hiện trong thân thể có hai cổ năng lượng, nâng lên ngón tay, liền thấy một lưỡi dao gió xuất hiện.
Choooooooang!!!
Lưỡi dao gió đánh ra, cửa xe trang bị kính chống đạn nứt thành mạng nhện.
Cố Quân Đình tiếp tục nhắm mắt, vận dụng tinh thần lực, thành công điều khiển một chai nước khoáng trong ngăn để đồ bay đến trước mặt mình, trong lòng không khỏi tràn ngập kinh hỉ.
Chỉ là hắn còn không biết được là, thông qua linh dịch tẩy gân phạt tuỷ, ngoại trừ những tạp chất dơ bẩn trong cơ thể được bài trừ ra ngoài, dị năng của hắn so với những dị năng giả sau mạt thế còn cường đại hơn rất nhiều.
Vân Lạc trở về nhà ở thành phố, từ lúc cô vào đại học năm hai, anh họ liền mua phòng ở rộng hơn ở thành phố để tiện cho hai người sinh hoạt, khi đó cô đã sớm cùng Lý Kiến Nhận chia tay, tra nam tiện nữ cũng không rõ ràng tình huống của cô.
Lý Kiến Nhận chỉ là một nốt nhạc đệm không đáng kể trong cuộc sống của Vân Lạc, cô chỉ mê mang sau khi thất tình mấy ngày liền thôi.
Vân Lạc cho dù ở mạt thế cũng sống thực tiêu sái, sẽ không bởi vì một cái tra nam mà làm chính mình trở nên không xong.
Mẹ của Vân Lạc ở lúc cô mười hai tuổi bị tai nạn giao thông mà chết, một năm sau, cha cô cùng nữ học sinh của ông bay đi thành phố, hưởng thụ thế giới của hai người, Vân Lạc mười ba tuổi bị gởi nuôi ở nhà cậu.
Mấy năm trước cậu mắc bệnh ung thư qua đời, không lâu sau dì cũng u buồn đi theo, hiện tại trong nhà chỉ còn có cô và anh họ Vân Vũ Khôn.
Vân Lạc tuy rằng sống ở nhà cậu,nhưng tiền sinh hoạt vẫn là do cha ruột từ thành phố gửi về cho, mỗi tháng ba ngàn nguyên, ông là một kẻ không xứng đáng làm cha, xong mặt tiền bạc vẫn cung cấp cho cô chu toàn, đáng tiếc ngày thường cô ăn xài phung phí, chưa từng tích cóp cái gì.
Vân Lạc cầm một ngàn vạn Cố Quân Đình đưa cho, cảm giác như bản thân đang nằm mơ.
Hướng Vân Vũ Khôn muốn chìa khóa xe, đi xuống dưới lầu, ngồi trên chiếc xe second-hand cũ rích của y, vô cùng quen thuộc nổ máy rời khỏi nhà.
Ở mạt thế ngây ngốc hơn ba năm, trừ bỏ máy bay cùng xe tăng, máy kéo, xe hơi, xe buýt, xe tải, không thứ nào cô chưa từng dùng qua.
Chiếc xe cũ lao ra khỏi tiểu khu, Vân Lạc trước tiên thuê một cái kho hàng, mới đến thị trường phân phối rau dưa hoa quả, cây giống, rau dưa, hoa quả, bất luận chủng loại, mặc kệ nơi sản sinh, có thể mua nhiều liền mua nhiều, mua ít liền mua ít, tất cả đều cho người chuyển tới kho hàng
Tìm được một cái cửa hàng hạt giống không tồi, cô đi vào, làm chủ tiệm đem tất cả các loại hạt giống trong tiệm đóng gói, đưa đến địa điểm chính mình chỉ định.
Tác giả :
Cửu Dạ Tuyết