Nam Thần Nhảy Quảng Trường
Chương 68: Phiên ngoại 3
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Snail
Ngày 20 tháng 5 là sinh nhật Trì Yến.
Mắt thấy cách sinh nhật chỉ còn hai ngày, Mạch Đương nghĩ nát tâm, Trì Yến cho cậu sinh nhật ấm áp vui vẻ nhất từ trước đến nay, cậu cũng muốn cho Trì Yến một sinh nhật bất đồng với người khác.
Biết Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh nhiều biện pháp, cậu đặc biệt đi cầu trợ giúp.
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Sinh nhật?
Duang: Đúng, cậu giúp tui suy nghĩ nên tặng cái gì, làm sao tổ chức hay ho chút?
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Thân thể cậu cũng đã tặng, tui nào biết còn có thể tặng cái gì? Nếu không tặng tui đi? Ha ha ha.
Duang: Xấu xa cự tuyệt.
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Đừng mà, chú em tui tốt xấu gì cũng tuấn tú lịch sự mà!
Duang: Được rồi, nghiêm túc chút.
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Ăn cơm, xem phim, hẹn hò, đi dạo phố, chơi trò chơi, khách sạn, giường lớn hai mét!
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Giường lớn hai mét! Giường lớn hai mét! Giường lớn hai mét!
Mạch Đương: “…”
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Thế nào? Có được hay không nói một câu đi, không được tui còn cái khác!
Duang: Cái gì?
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Play nữ trang, play tạp dề, play tai mèo, play phòng tắm… Đem những thứ bị cấm hiện tại toàn bộ bãi bỏ!
Duang: …
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Chờ chút, còn có cửa sổ sát đất!
Lúc trò chuyện Mạch Đương nghe tiếng có người lên lầu, hai vợ chồng Lưu Hồng Nhạn mang Trì Bảo về nông thôn chơi, trong nhà chỉ có cậu và Trì Yến ở, đêm nay Trì Yến ở trường giúp thầy hướng dẫn một tay, tính toán thời gian lúc này có thể đã về.
Mạch Đương lui nửa người dưới lại, nhanh chóng đi tới mép cửa khép hờ, chờ đánh lén Trì Yến.
Theo tiếng bước chân càng ngày càng gần, cửa phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, Trì Yến đi tới, Mạch Đương nhắm ngay thời gian nhào tới treo trên lưng anh, “Hey! Đã về rồi.”
Trì Yến bị cậu bổ nhào tới làm lảo đảo vài bước về trước mới đứng vững, sau khi đứng vững một tay vịn tay cậu đang câu cổ mình xoay người lại, phát hiện Mạch Đương chân trần, quay đầu nhìn nhìn gian phòng, tìm tới giày của cậu kéo cậu qua, “Mang giày vào.”
Vừa nãy Mạch Đương lo dọa Trì Yến, chân trần liền chạy tới, một tay cậu ôm lấy Trì Yến, vừa xỏ giày, vừa hỏi: “Sao hôm nay về trễ vậy?”
“Hạng mục xảy ra chút sai lầm, đồ ăn khuya ở dưới lầu, đi ăn trước đi.” Trì Yến vỗ vỗ đầu cậu.
“Anh ăn chưa?” Mạch Đương hỏi.
“Vẫn chưa, cùng em ăn.”
“Yes sir!”
Trì Yến mua hai phần ăn khuya từ tiệm thức ăn ngon ở cửa tiểu khu về, sủi cảo hấp, mì trộn, bánh bay(*) đều có, khoảng cách gần, lấy ra đều còn nóng.
(*) bánh bay: một loại bánh rán thơm mùi bơ có hai lớp, bên ngoài giòn bên trong mềm. Bánh được gọi là bánh bay vì cách chế biến đặc biệt của nó, người làm bánh sẽ xoay bánh trên không, càng xoay càng to, đến mức mỏng tanh, sau đó rán nhanh trên bàn gang.
“Mấy ngày nay còn bận sao?” Lúc ăn thức ăn Mạch Đương hỏi.
“Ngày mai đi thêm một ngày là được, chuyện còn lại tôi cũng không giúp được.” Trì Yến trộn xong mì trộn, cuốn một ít đặt vào trong chén Mạch Đương.
“Vậy là tốt rồi.” Mạch Đương gật gật đầu, vậy ngày sinh nhật đó Trì Yến liền có thời gian, chỉ là rốt cuộc nên đi đâu mới tốt đây? Chơi trò chơi, rạp chiếu phim, đi dạo phố, khách sạn, cửa sổ sát đất…
“Em đang nghĩ gì?” Trì Yến thấy động tác ăn của cậu ngừng lại.
“A?” Mạch Đương ngẩng đầu.
“Em đỏ mặt.” Trì Yến dùng đầu đũa chọt chọt khuôn mặt có chút phiếm đỏ của cậu.
Vừa nãy Mạch Đương nghĩ tới chuyện không hài hòa, vốn những thứ này cũng không có gì không thể nói, nhưng cậu muốn sinh nhật ngày đó cho Trì Yến niềm vui bất ngờ, liền tạm thời gạt đi, nói sang chuyện khác: “Ăn hơi nóng.”
Trì Yến cũng không vạch trần cậu, thấy cậu còn mặc quần áo hôm nay liền hỏi: “Còn chưa tắm à?”
“Buổi tối cùng đám người Mạch Nha ra ngoài dạo chơi, vừa trở về không lâu.” Mạch Đương ngừng một chút, dưới bàn dùng chân trêu ghẹo chân Trì Yến, cười hì hì nói: “Chờ anh trở về cùng tắm.”
Trì Yến dùng chân đạp lên cái chân đang làm loạn kia của Mạch Đương, “Ăn trước đi.”
Câu trả lời của Mạch Đương là buông chén xuống tiến tới hôn anh một cái, đem đồ ăn dính vào bên mép in dầu mỡ lên mặt Trì Yến, “Ăn này ăn này.”
Trì Yến: “…”
Sau khi ăn xong Trì Yến mạnh mẽ thu thập Mạch Đương một trận trong phòng tắm, giúp cậu hoàn toàn thể hội cái gì gọi là trêu chọc người ta không thành ngược lại bị làm.
Tắm rửa xong Mạch Đương nằm lỳ trên giường, Trì Yến ngồi bên cạnh giúp cậu ấn eo.
“Anh nhất định chính là Poodle chuyển thế mà.” Mạch Đương thở dài nói, “Cái mông ông đây đều muốn nở hoa rồi.”
Trì Yến khẽ cười ra tiếng, tay từ hông trượt xuống, trên mông cậu vỗ nhẹ lên, “Em cũng không kém bao nhiêu.”
Mạch Đương xì một tiếng, nắm lấy tay anh, cựa mình nằm nhoài trên bắp đùi anh, “Em phát hiện bây giờ miệng anh càng ngày càng lợi hại nha, em nhớ lúc mới quen anh còn một mặt ghét bỏ em.”
“Lúc mới quen?” Trì Yến suy nghĩ một chút, “Tôi nhớ em phun mì đầy mặt tôi.”
Mạch Đương: “…”
“Được rồi, ngủ đi.” Trì Yến xoa xoa tóc cậu.
“Ừm.” Mạch Đương xoay người nằm lại, “Ngày mai lúc nào anh ra ngoài?”
“Ăn sáng.” Trì Yến nằm xuống bên cạnh cậu, “Em muốn ăn gì?”
“Ăn điểm tâm là được, em cùng anh ra ngoài.” Mạch Đương nói, vừa vặn phụ cận tiểu khu có một cửa hàng điểm tâm.
“Được.” Trì Yến hôn cậu một cái, “Ngủ đi.”
“Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Ngày hôm sau Trì Yến ăn sáng xong liền đến trường học, Mạch Đương trở về khu lão thành, tiện đường đến chỗ Mạch Nha bên kia đón Mạch Manh.
Tin tức khu lão thành sẽ phá bỏ và dời đi nơi khác đã báo xuống tới, hạng mục trễ nhất cuối năm liền sẽ bắt đầu. Đã thành sự thật, Mạch Đương cũng vô lực vãn hồi, cậu dự định tìm một nhà trọ nhỏ gần nhà Trì Yến, về sau ở cùng Trì Yến cũng thuận tiện qua lại. Cao Nguyệt biết cậu có ý này, sai người giúp cậu tìm chỗ thích hợp.
Sau khi về nhà cho Mạch Manh ăn no, Mạch Đương liền không có chuyện gì làm, ‘Long biến’ đã kết thúc, tạm thời cậu không có dự định đào hố mới, nghĩ chờ Trì Yến bố trí xong, nghỉ hè hai người ra ngoài du lịch một chuyến lại nói, địa điểm cậu đã chọn xong, muốn đi Vân Nam. Có điều việc này cũng là chuyện sau khi được nghỉ, hiện tại việc trọng yếu hơn chính là phải giải quyết sắp đặt ngày sinh nhật của Trì Yến.
Lời Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh nói còn ở bên tai, Mạch Đương phát hiện nội tâm mình chỉ còn dư lại chữ “đen tối” này, khách sạn cửa sổ sát đất gì đó quả thực khiến người ta không cách nào chống cự.
Lục soát trên baidu một hồi, Mạch Đương không tìm được kiến nghị gì tốt, cậu mở một diễn đàn ra, mở một post xin giúp đỡ.
— bạn trai lập tức sẽ đến sinh nhật, ngày đó nên an bài tiết mục gì thì tốt?
Lâu chủ: Như đề tài, bạn trai lập tức sẽ đến sinh nhật, là lần sinh nhật đầu tiên hai người bên nhau, lâu chủ không biết nên an bày thế nào mới tốt, xin giúp đỡ!!
Lầu 2: An bày tốt khách sạn…
Lầu 3: Ca hát!! Đến một bài Hôm nay em muốn gả cho anh!
Lầu 4: An bày tốt cái gì? Vấn đề này dường như khó trả lời, lầu hai nói đúng vô cùng…
Lầu 5: Xem phim, tặng chút quà! Em gái có tâm là tốt rồi!
Lầu 6: Mặc quần áo thủy thủ, cột nơ con bướm lên, ôi mẹ ơi… sướng sướng sướng!!
Lầu 7: Em gái thật là tốt! Hâm mộ bạn trai cưng ghê!
— Lâu chủ: Lâu chủ là nam, mọi người cho chút kiến nghị thực tế đi cảm ơn.
Lầu 10: …
Lầu 11: …
Lầu 12: …
Lầu 13: …
— Lâu chủ: Được hay không vậy mấy thím? Có kiến nghị không?!
Lầu 22: Mẹ nó, lão gay đến show ân ái…
Lầu 23: Quần áo thủy thủ!! Nữ trang!! Tạp dề!! Nơ con bướm!!
Lầu 24: Lầu trên tui phục rồi, chúc lâu chủ may mắn…
Lầu 25: Chờ mong lâu chủ cúc hoa tàn…
Lầu 26: Tổn thương đầy đất…
Lầu 27: …
— Lâu chủ: …
“… Không có lương tâm mà!” Mạch Đương nhìn comment của nhóm bạn trên mạng cũng chịu thua luôn, quả thực hơn cả sư môn đen tối bỉ bựa dưới weibo của cậu!
Mạch Đương đóng trang web lại, cái được cái không mà vuốt lưng Mạch Manh, Mạch Manh được cậu vuốt cực kỳ thoải mái, không bao lâu liền ngủ mất.
Ngồi trên băng ghế suy nghĩ bậy bạ một hồi, Mạch Đương quyết định trước tiên đem chuyện khách sạn giải quyết trước, mặc kệ ngày đó muốn làm chút gì, khách sạn tóm lại là không thể thiếu, đương nhiên… còn có cửa sổ sát đất!
Vì vậy câu lấy di động gọi cho Cao Nguyệt. Khách sạn ở thành phố G không ít, thế nhưng muốn cửa sổ sát đất lại muốn phong cảnh đẹp thì không dễ đặt trước, không thể làm gì khác hơn là tìm Cao Nguyệt hỗ trợ.
Thời điểm Cao Nguyệt nhận được điện thoại cô đang ăn cơm với người khác, một vị đồng bạn hợp tác họ Chân, người cũng không tệ lắm, trọng tâm trò chuyện, ngoại trừ hợp tác trong công việc, song phương đều có chút ý muốn tiếp tục phát triển.
“Nhận cú điện thoại.” Cao Nguyệt nói một tiếng với đối phương, cầm di động sang một bên bắt máy, “Chuyện gì?”
“Chị, đang ở đâu?” Mạch Đương hỏi.
“Cùng khách hàng ăn cơm.” Cao Nguyệt liếc về phía bàn ăn bên kia.
Mạch Đương xì một tiếng, “Lúc nào chị mới có thể cùng anh rể ăn cơm đây?”
“Bớt nói nhảm, có chuyện gì cứ nói.” Cao Nguyệt lười múa mép khua môi với cậu.
“Ngày kia giúp em đặt phòng khách sạn có cửa sổ sát đất, tốt nhất là tầng 30 trở lên.” Mạch Đương nói.
“…” Cao Nguyệt trầm mặc một hồi, luôn cảm thấy mình não bổ chút gì đó, “… Biết rồi, trở về sẽ cho em số phòng.”
“Tuyệt vời, cảm ơn chị Nguyệt.” Mạch Đương nói, “Đúng rồi, em chuẩn bị cho chị một món quá, xế chiều hôm nay hẳn là sẽ tới chỗ chị, nhớ ký nhận nha.”
“Cái gì?” Cao Nguyệt hỏi.
“Chị sẽ thích.” Mạch Đương nói xong liền cúp điện thoại.
Cao Nguyệt cầm điện thoại đứng đó, suy nghĩ lời Mạch Đương, tiếp theo như là nghĩ đến cái gì, đầu tiên sửng sốt một chút, lập tức nở nụ cười: “Tên nhóc thúi…”
Sau khi xác định chuyện khách sạn xong, Mạch Đương liền lên mạng tra xét vé công viên trò chơi, sau đó liền định ra nhà hàng và vé xem phim. Nếu không biết nên làm gì mới tốt, vậy dứt khoát làm hết tất cả là được.
Chờ an bày xong hết mọi chuyện, cậu ôm Mạch Manh ra cửa.
Sinh nhật ngày đó, hai người ăn sáng xong Mạch Đương liền kéo Trì Yến ra ngoài, Trì Yến cũng không hỏi Mạch Đương muốn đi đâu, rất dứt khoát đi cùng cậu.
Dùng xe Cao Nguyệt tặng Mạch Đương, từ khi nhận được xe đến giờ Mạch Đương tổng cộng mới dùng hai lần, bình thường ngoại trừ đi học cậu không đi đâu cả, cũng không dùng đến, cộng cả ngày hôm nay cũng mới ba lần.
“Muốn đi đâu?” Lên xe Trì Yến mới hỏi.
“Đi công viên trò chơi, hôm nay sinh nhật anh anh lớn nhất, dẫn anh đi chơi.” Mạch Đương chuyển xe ra khỏi gara.
“Xác định không phải em chơi?” Trì Yến hỏi.
“Cùng nhau chơi mà.” Một tay nhàn rỗi của Mạch Đương sờ lên mặt Trì Yến.
“Chú ý nhìn đường.” Trì Yến nắm lấy tay cậu đặt về trên tay lái, dặn dò.
Tuy rằng Mạch Đương có bằng lái đã lâu, thế nhưng thời gian điều khiển xe ít, chuyện này cũng không phải giỡn, nghiêm túc chú ý phía trước, trì hoãn tốc độ chạy.
Mạch Đương đặt vé ở công viên trò chơi lớn nhất thành phố G, vị trí ở ngoại thành. Hôm nay không phải cuối tuần, người tới chơi không tính là quá nhiều.
Tìm vị trí tốt đỗ xe, hai người xét vé đi vào.
Sau khi tiến vào Mạch Đương kéo Trì Yến đi dạo khắp nơi một hồi, lúc này mới hỏi: “Chúng ta chơi gì đây?”
“Em muốn chơi gì, tôi qua mua vé.” Trì Yến nói.
“Chúng ta chơi gì nhẹ nhàng trước đi, anh chờ em, em đi mua vé.” Mạch Đương nói xong liền vọt tới cửa bán vé tàu lượn siêu tốc.
“…” Trì Yến không nói nên lời.
Công viên trò chơi này vô cùng lớn, tàu lượn siêu tốc lại dốc đứng, bảy rẽ tám ngoặt xoay vài vòng là có thể đem người nhát gan xoay đến khóc.
Mua vé đi lên, người ngồi trên tàu còn chưa đến một nửa, Mạch Đương cùng Trì Yến ngồi ở sau cùng, sau khi cố định thiết bị an toàn, Mạch Đương đến gần hỏi Trì Yến: “Bảo bối anh có sợ không?”
Tuy rằng Trì Yến không thích chơi cái này, có điều cũng không có gì phải sợ, đem tay mình đưa tới nói: “Em sợ có thể kéo tay tôi.”
Mạch Đương cười hắc hắc, duỗi tay cùng anh đan nhau, “Em không sợ, có điều vẫn muốn nắm tay anh.”
Trì Yến nhìn tay hai người nắm, nhẹ giương môi, thoáng dùng sức thu chặt lại.
Tàu lượn chậm rãi khởi động, trượt một đoạn đường bằng phẳng sau đó bắt đầu xuống dốc, mấy nữ sinh phía trước đột nhiên lên tiếng kêu gào, hiện tại tốc độ xe không tính là quá nhanh, tiếng la chói tai kéo tới, Trì Yến nhẹ nhíu mày, ngay sau đó liền nghe Mạch Đương bên cạnh hô to một tiếng: “A—!!”
Trì Yến: “…”
“Nói không sợ mà?” Thừa dịp xuống sườn núi trở về đoạn bằng phẳng tốc độ chậm lại, Trì Yến hỏi cậu.
“Ha, cái này chính là phải gào chơi mới vui!” Mạch Đương nói xong vọt thẳng đến bên tai Trì Yến hô to một tiếng.
“…”
Tốc độ tàu lượn càng lúc càng nhanh, tiếng gào của nữ sinh phía trước càng lúc càng lớn, Mạch Đương thỉnh thoảng cũng kêu theo vài tiếng, Trì Yến lười quản cậu, chỉ bảo cậu chú ý chút đừng để rách cổ họng.
Sau khi xuống dốc một cái lại trở về đoạn bằng phẳng, Trì Yến đã quen tiếng kêu gào bên tai, một giây sau Mạch Đương lại đột nhiên hô to một tiếng về phía anh: “Trì Yến—!!”
Một tiếng này của Mạch Đương vừa ra khỏi miệng liền bị gió thổi tan đi, thế nhưng người cách nhau gần, cái tên kia vẫn bị Trì Yến bắt được, anh theo phản xạ quay đầu nhìn Trì Yến, vừa vặn bị Mạch Đương lại gần hôn một cái.
Động tác của Mạch Đương rất nhanh, môi vừa chạm liền tách ra, nhưng cũng không lập tức rời đi, kèm theo tiếng gió thổi nói câu gì đó bên tai Trì Yến.
Tiếng gió bên tai rất lớn, thế nhưng đáy lòng Trì Yến lại an tĩnh khó giải thích, chỉ có câu nói kia của Mạch Đương đang không ngừng vang vọng.
Nhìn Mạch Đương ngồi thẳng thân thể lại tiếp tục cùng mấy người trước mặt gào lên, Trì Yến bình tĩnh nhìn cậu một hồi, đáy mắt bị ý cười thấm đầy.
Lúc tàu lượn đến điểm kết thúc chậm rãi ngừng lại một tay Trì Yến kéo vai Mạch Đương qua, nghiêng người chuẩn xác hôn cậu.
Vừa vặn phía trước có một nam sinh quay đầu lại, thấy thế cả người choáng váng: “…”
Xuống khỏi tàu lượn, mặt Mạch Đương đỏ phân nửa, cũng không biết là do kêu gào hay là do bị nắng chiếu, Trì Yến đến quán nhỏ bên cạnh mua hai chai nước, mở chai cho cậu, hai người tìm một chỗ ngồi xuống.
Mạch Đương uống hai ngụm nước, thở hắt ra: “Sảng khoái!”
Cậu gào đến giọng có chút biến đổi, Trì Yến lấy khăn giấy từ ba lô ra lau mồ hôi cho cậu, mình cũng mở nước ra uống.
Bên trong công viên trò chơi có một tòa thiên đường trên nước(*) nhỏ, hai người chơi hết tàu lượn lại đến nhảy cầu, thuyền hải tặc liền đi đến thiên đường trên nước.
(*) thiên đường trên nước:
So với những công trình giải trí khác, du khách trong thiên đường trên nước rõ ràng nhiều hơn không ít.
Trì Yến tìm ngăn tủ để đồ xong, lập tức cùng Mạch Đương đến phòng thay đồ thay quần bơi.
“Đi tắm trước đi!” Mạch Đương vừa ra liền lôi kéo Trì Yến từ bệ nhảy cao hai mét nhảy vào, nện vào trong nước trực tiếp nổ ra một đóa bọt nước thật to.
“Soạt—” Mạch Đương từ nước nhô ra, lắc lắc nước trên mặt, vừa vặn rơi vào mặt Trì Yến nhô lên bên cạnh.
Trì Yến tiện tay vuốt tóc mái ra sau, lộ ra cái trán, bọt nước trên mặt dưới ánh mắt trời phát ra ánh sáng trong trẻo.
Mạch Đương bị động tác khiêu gợi này của anh làm cho sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lập tức nhào qua ôm lấy anh, tay trái vịn vai anh, dưới nước dùng một chân ôm lấy bắp chân anh, “Sao anh lại đẹp trai vậy nè! Chói mù mắt em!”
Trì Yến nổi trên mặt nước, một tay ôm Mạch Đương cân bằng hai người, một tay giúp cậu xoa xoa mặt, “Đừng làm hư đến mắt.”
“Không sao, trước đây em thường cùng Mạch Đương đạp nước trong sông, vững vàng lắm.” Mạch Đương không để ý lấy tay lau mặt, chú ý tới nữ sinh ngâm nước bên cạnh len lén liếc nhìn bọn họ liền buông Trì Yến ra, đổi thành đẩy anh về phía trước, “Chúng ta đi chơi lướt sóng đi.”
Trì Yến: “Được.”
Hai người chơi hết mấy trò trong thiên đường trên nước một lần liền rời khỏi công viên trò chơi, lúc trở về đã là xế chiều, Mạch Đương ngồi phịch trên ghế nghỉ ngơi, Trì Yến lái xe.
Mạch Đương đặt trước một nhà hàng ở trung tâm thành phố, thời gian trở về vừa vặn có thể ăn tối, cậu vốn định giống như trong tiểu thuyết chuẩn bị hoa tươi, ngọn nến, đàn violon, cơm tây cho Trì Yến, nhưng nghĩ đến hai người đều là nam có chút gây chú ý, đành phải thôi, chuyển thành đặt trước ghế lô trải qua thế giới hai người.
Hoa tươi, ngọn nến, cơm tây, mọi thứ đầy đủ, mặc dù không có người kéo violon, có điều trong ghế lô có máy quay đĩa, cũng không kém bao nhiêu.
Bàn là bàn dài 1m5 nhỏ, ở giữa trưng bày hoa hồng đỏ cùng nến, Mạch Đương cùng Trì Yến mỗi người ngồi một bên, bồi bàn đem món ăn cùng rượu lên liền lui xuống, toàn bộ quá trình đều không chớp mắt, tựa như đối với chuyện hai người đàn ông đặt ghế lô tình nhân ăn bữa tối dưới ánh nến không cảm thấy kỳ quái chút nào.
Ánh mắt Trì Yến từ tảng thịt bò đến hoa tươi đến ngọn nến trước mặt xẹt qua một cái, cuối cùng dừng lại trên người Mạch Đương đang hai tay chống cằm nhìn anh ở đối diện. Ánh đèn trong phòng tương đối mờ, ánh nến màu vàng phản chiếu nơi đáy mắt Mạch Đương, tạo ra một mảnh ánh sao mê người.
Trì Yến cảm thấy Mạch Đương nghiêm túc nhìn mình chăm chú lại dịu dàng đến khó tin, anh không nhịn được nở nụ cười.
“Cười cái gì?” Mạch Đương dùng tay gõ bàn một cái, nghiêm trang nói: “Bầu không khí lãng mạn như thế, không phải nên hưởng thụ thật tốt sao?”
Trì Yến ngưng cười, nghiêm trang gật gật đầu theo: “Ừm, đúng.”
Mạch Đương bưng rượu đỏ bên cạnh lên, nói với Trì Yến: “Cạn ly rượu này!”
“Phụt!” Trì Yến vốn đang nghiêm túc lại nhịn không được bật cười, cầm rượu đỏ nói cạn ly ngoài Mạch Đương cũng không còn ai khác, anh bưng rượu lên, “Làm vậy thật sự tốt sao?”
“Hầy, cũng chỉ là muốn có không khí thôi, còn thật sự chậm rãi phẩm rượu à?” Mạch Đương khoát khoát tay, giơ ly mình lên nhấp một hớp trước, nói tiếp, “Em vẫn thích bia hơn, thổi bọt chơi.”
Trì Yến nhấp một miếng, đặt ly qua một bên, “Tại sao không đến chỗ khác?”
Mạch Đương sờ sờ mũi, “Em muốn cùng anh thử phần ăn tình nhân thôi.”
Trì Yến đương nhiên biết ý nghĩ của cậu, chỉ là muốn nghe cậu nói ra, “Ngày mai dẫn em đi ăn chân vịt ninh, để em thổi cho đủ.”
“Được đó!” Ánh mắt Mạch Đương sáng lên, mở điều hòa ăn cái đó là siêu cấp sảng khoái!
Lúc ăn cơm Lưu Hồng Nhạn gọi tới, hỏi hai người bọn họ trải qua hôm nay thế nào, hai bên bàn cách khá xa, Mạch Đương muốn nghe xem bọn họ nói gì, dứt khoát đứng dậy đi đến bên cạnh Trì Yến, Trì Yến nhường nửa ghế cho cậu ngồi.
“Có, em ấy ở cạnh con.” Trì Yến đơn giản nói về hành trình hôm nay của hai người liền đưa điện thoại cho Mạch Đương, “Mẹ tôi muốn nói chuyện với em.”
Mạch Đương nhận điện thoại hàn huyên với Lưu Hồng Nhạn, Trì Yến bên cạnh đùa ngón tay cậu.
Cúp điện thoại, Mạch Đương nói: “Dì hỏi chúng ta lúc nào thì đi qua?”
“Hai ngày nữa đi, bọn họ có nói khi nào trở về không?”
“Phỏng chừng sẽ không nhanh vậy đâu, Trì Bảo ở bên đó tìm được đồng bọn nhỏ, mỗi ngày cùng người ta đi ruộng bắt cá trạch bắt châu chấu.” Mạch Đương nói.
“Vậy không gấp.” Trì Yến buông tay cậu ra, “Ăn cơm trước đi.”
Mạch Đương không nhúc nhích, dựa lưng vào Trì Yến có chút hối hận nói: “Cái bàn này dài quá, cảm giác như ăn cơm cách anh cả con sông ấy.”
Trì Yến nở nụ cười, “Nếu không em dời ghế tới?”
“Vẫn là thôi đi, dù sao cũng sắp ăn xong rồi, một hồi nhân viên phục vụ…”
Lời còn chưa nói hết liền nghe có người gõ cửa, ngay sao đó phục vụ đẩy bánh kem Mạch Đương đã đặt vào.
Trì Yến nhướn mày, “Em còn đặt cái này?”
“Nhất định phải có, em còn đặt vé xem phim đây, ở cụm rạp cách vách, chúng ta ăn xong tiếp tục đi.” Mạch Đương tiếp nhận bánh kem từ tay phục vụ, đặt nó trước mặt Trì Yến, cắm vào cây nến châm lửa xong liền tắt đèn trong phòng.
“Cầu nguyện đi.” Mạch Đương nằm nhoài trên lưng Trì Yến.
Trì Yến tượng trưng nhắm mắt lại, Mạch Đương thừa dịp lúc anh nhắm mắt xoay mặt anh lại hôn một cái, nói: “Nếu là những cái khác, anh có thể chọn không nói với em, nếu có liên quan đến em, anh có thể nói với em, em giúp anh hoàn thành.”
Trì Yến mở mắt, dưới ánh nến mờ tối nhìn cậu, “Liên quan đến em.”
“Là cái gì?” Mạch Đương hỏi.
Trì Yến khẽ nâng cằm, dùng môi vuốt ve cậu một chút, ghé vào tai cậu nói một câu.
Là câu nói Mạch Đương ghé vào tai anh nói trên tàu lượn hôm nay kia.
Mạch Đương hơi sửng sốt, nắm lấy tay Trì Yến, cúi đầu mạnh mẽ hôn một cái, “Chuẩn tấu!”
Sau khi ăn xong hai người đi xem phim, lúc từ rạp chiếu phim đi ra đã hơn mười giờ tối, Trì Yến cho là tiết mục hôm nay đã kết thúc muốn đi về, vậy mà Mạch Đương kéo tay anh lại, nói: “Hôm nay không trở về.”
“Hửm?” Trì Yến nhìn cậu.
“Khụ.” Mạch Đương gãi gãi mặt mình, nỗ lực làm bộ chính mình rất thuần khiết, “Em đặt trước gian phòng ở khách sạn XX, tầng 37, cửa sổ sát đất… Chúng ta có thể đi lên ngắm cảnh đêm một chút, hóng gió một chút, tán gẫu một chút…”
Trì Yến: “…”
Trầm mặc vài giây, Trì Yến bùng nổ.
Lúc thang máy khách sạn đi lên, hai người đều ngoài ý muốn không nói lời nào, nếu như nhìn kỹ còn có thể nhìn thấy trên mặt đối phương nhuộm màu đỏ không rõ, cho dù đã ở bên nhau hơn nửa năm, nên làm cũng đều sớm làm xong, nhưng ở khách sạn bên ngoài qua đêm thế này vẫn là lần đầu tiên, hơn nữa còn có cửa sổ sát đất gì gì đó…
Như cánh cửa thế giới mới đang mở ra…
Lúc cầm thẻ quét mở phòng, Mạch Đương cảm giác tay mình có chút run, cũng không biết là kích động hay là kích động vẫn là kích động, dù sao cậu cũng nghe được trái tim nhỏ của mình đang nhảy lên thình thịch.
Cậu nỗ lực giữ bình tĩnh, đẩy cửa ra bước vào, mới đi hai bước đột nhiên bị Trì Yến phía sau đẩy một cái, vừa ổn định liền bị đặt trên tường, cửa sau lưng lập tức đóng lại.
Thẻ mở cửa phòng còn chưa gắn vào, đèn trong phòng vẫn chưa mở, chỉ có nơi cửa sổ sát đất bên trong truyền đến chút ít ánh sáng, bởi vì không gian chiết góc, lối vào cũng không có bao nhiêu ánh sáng, chỉ một mảnh tối tăm.
Mạch Đương bị Trì Yến đặt trên tường, tay Trì Yến từ dưới y phục của cậu thăm dò vào, sau khi ném quần áo đi liền thuận theo da thịt một đường đi lên đặt trên ngực cậu, chuẩn xác mò tới bộ ngực nhô ra nhẹ nhéo một cái.
“Ư…” Mạch Đương hít vào một hơi, vách tường đá hoa cương dán trên bụng dưới mang đến một chuỗi lạnh lẽo, “Anh gấp cái…”
Lời của cậu bị Trì Yến dùng miệng ngăn chặn, đầu lưỡi Trì Yến linh hoạt chui vào miệng cậu, dẫn dắt đầu lưỡi cậu cùng nhau quay tròn.
Khiêu khích giữa tình nhân là dễ dàng kích thích dục vọng của nhau nhất, Mạch Đương chỉ bị anh trêu chọc mấy lần liền nổi lên phản ứng, một tay giữ lấy bàn tay đang trêu đùa trước ngực cậu của Trì Yến, nhân cơ hội xoay người cùng anh mặt đối mặt, một tay ôm lấy cổ anh, chủ động hôn môi.
…
…
Mạch Ji Ji: Chào mọi người, giang hồ gặp lại.
…
…
Sau đó hai người duy trì tư thế như vậy ôm một hồi, Trì Yến mới rút bản thân ra, anh không lấy bao cao su xuống, mà quay người để Mạch Đương nằm nhoài trên lưng anh, “Đi tắm sao?”
“Tắm…” Mạch Đương hừ một tiếng, nhảy lên lưng anh, “Không còn sức rồi.”
Trì Yến cõng cậu vào phòng tắm, để cậu ngồi trên buồng rửa mặt, chính mình thì rút bao cao su ra ném vào thùng rác, sau đó đi đến bồn tắm xả nước.
Mạch Đương nhìn anh khom lưng xả nước, đưa chân đạp vào mông anh, “Hôm nay anh uống thuốc kích thích à?”
Trì Yến lật tay nắm lấy chân cậu, quay đầu lại nói: “Đừng đùa.”
Mạch Đương nhấc tay làm dáng đầu hàng, miễn cho một hồi cái mông nở hoa.
Bồn tắm lớn vô cùng, hai người bọn họ vào nằm cũng còn rất rộng rãi, Mạch Đương bị *làm* giống như gãy eo nằm sấp trên bồn tắm không nhúc nhích, toàn bộ hành trình đều do một tay Trì Yến hầu hạ, tắm xong lại cõng cậu về giường trong phòng ngủ.
Phòng ngủ có một cửa sổ sát đất cực lớn, giường cách cửa sổ rất gần, tựa vào thành giường là có thể nhìn thấy cảnh đêm bên ngoài. Hai người vừa rồi chỉ mãi lăn qua lăn lại, còn chưa kịp thưởng thức, giờ ở trên giường mới phát hiện cảnh đêm rất không tệ.
Có điều hôm nay chơi một ngày, vừa nãy lại chơi đùa hơn nửa đêm, Mạch Đương rất mệt, nhìn không đến năm phút liền ngủ thiếp đi.
Trì Yến khẽ cười, tắt đèn, ôm cậu ngủ.
…
Ngày hôm sau lúc Mạch Đương tỉnh dậy đã hơn mười giờ sáng, mặt trời bên ngoài từ cửa sổ sát đất chiếu vào, đã chiếu đến trên chăn.
Cậu giật giật thân thể, cảm giác đau xót giống như bị người ta đánh một trận, không khỏi nghĩ đến hành vi mất khống chế tối qua cùng Trì Yến, thiếu chút nữa chứng thực câu nói kia của bạn trên mạng “cúc hoa tàn”.
Mạch Đương vươn tay cầm di động tới, phát hiện có thư chưa đọc, là Thiền Ngọc gửi tới, cậu mở ra vừa nhìn, phì cười ra tiếng.
“Cười gì vậy?” Trì Yến bên cạnh lên tiếng hỏi.
“Hử?” Mạch Đương quay đầu nhìn anh, phát hiện anh đã dậy, “Anh tỉnh rồi?”
“Vừa nãy liền tỉnh, thấy em còn đang ngủ nên không làm ồn em.” Trì Yến ngồi dậy dựa vào giường, nghiêng đầu nhìn di động của Mạch Đương, “Cười gì vậy?”
Mạch Đương đưa di động tới một chút, “Thiền Ngọc photoshop cho chúng ta, ha ha, giấy kết hôn.”
Trì Yến nhướn mày, nhận lấy phóng to bức hình lên.
Thiền Ngọc gửi tới hai tờ hôn thú, phía trên photoshop ảnh chụp Mạch Đương và Trì Yến, màu đỏ nho nhỏ, ngay cả số chứng nhận cũng có, photoshop đến ra dáng ra hình.
“Thế nào?” Mạch Đương hỏi.
“Cũng không tệ lắm.” Trì Yến cười nói.
“Trở lại em đi tìm cô ấy lấy bản gốc in ra, lồng khung ảnh, treo trong phòng chúng ta.”
“Được, có điều bây giờ tôi tương đối muốn biết một chuyện khác.” Trì Yến đặt di động xuống nhìn cậu.
“Cái gì?” Mạch Đương hỏi.
Trì Yến vươn tay kéo chăn Mạch Đương xuống chút, lộ ra bụng dưới của cậu, trên người hai người chỉ mặc chiếc quần lót, một tay anh nắm lấy một bên quần lót Mạch Đương, thoáng kéo nó xuống, lộ ra hai chữ latin bên trái bụng dưới của cậu.
“C&M”
Bên trái bụng dưới gần bắp đùi Mạch Đương xăm tên hai người bọn họ, chữ cái màu đen đâm trên da thịt trắng nõn quá mức của Mạch Đương có vẻ vô cùng dễ thấy, quanh thân chữ cái còn có chút đỏ, chứng minh cái này vừa xăm không lâu.
Tối qua lúc Trì Yến vừa nhìn thấy hình xăm này liền sửng sốt, chỉ là dưới tình huống như vậy chưa kịp hỏi, hơn nữa ánh đèn quá mờ cũng không thấy rõ lắm.
Anh vươn tay nhẹ nhàng chạm vào hai chữ cái xinh xắn kia, đầu ngón tay theo đường nét của bọn nó vuốt ve qua lại, Mạch Đương bởi vì động tác của anh mà hơi co bụng lại, vội vã cầm lấy tay anh, nói: “Đừng đùa, vị trí nhạy cảm như vậy anh đùa một cái em liền muốn cứng lên!”
“Làm từ lúc nào?” Trì Yến ngẩng đầu hỏi cậu.
“Ngày hôm trước.” Mạch Đương nói, “Chính là lúc anh đi trường học đó, em nhàn rỗi không chuyện gì làm.”
Tay bị Mạch Đương nắm lấy, Trì Yến dứt khoát tiến tới gần dùng miệng hôn hình xăm một cái.
Cái hôn này của anh, Mạch Đương trực tiếp cứng luôn.
“…”
Mạch Đương không nói nhìn Mạch Ji Ji ngẩng đầu, “Không phải kêu anh đừng đùa sao? Sáng sớm không đùa còn tốt, đùa một cái quả thực muốn đòi mạng!”
Trì Yến khẽ cười, dùng tay nhẹ gảy đầu Mạch Ji Ji, “Chào buổi sáng.”
Mạch Đương vui vẻ, xoay người vắt ngang ngồi trên hông Trì Yến, hai tay bụm mặt anh, “Chào buổi sáng, bảo bối nhi!”
Trì Yến vươn tay sờ sờ mặt cậu, cười nói: “Chào buổi sáng, bảo bối nhi.”
Cuối cùng Trì Yến cũng ở vị trí đồng dạng bên phải xăm hai chữ “C&M”, sau khi Mạch Đương nhìn thấy cả người bùng nổ, nhào tới đè người ta xuống giường…
*
*
Mạch Ji Ji: …Mẹ nó, đã kết thúc còn không buông tha tui!!
*
*
*
END
Edit + Beta: Snail
Ngày 20 tháng 5 là sinh nhật Trì Yến.
Mắt thấy cách sinh nhật chỉ còn hai ngày, Mạch Đương nghĩ nát tâm, Trì Yến cho cậu sinh nhật ấm áp vui vẻ nhất từ trước đến nay, cậu cũng muốn cho Trì Yến một sinh nhật bất đồng với người khác.
Biết Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh nhiều biện pháp, cậu đặc biệt đi cầu trợ giúp.
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Sinh nhật?
Duang: Đúng, cậu giúp tui suy nghĩ nên tặng cái gì, làm sao tổ chức hay ho chút?
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Thân thể cậu cũng đã tặng, tui nào biết còn có thể tặng cái gì? Nếu không tặng tui đi? Ha ha ha.
Duang: Xấu xa cự tuyệt.
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Đừng mà, chú em tui tốt xấu gì cũng tuấn tú lịch sự mà!
Duang: Được rồi, nghiêm túc chút.
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Ăn cơm, xem phim, hẹn hò, đi dạo phố, chơi trò chơi, khách sạn, giường lớn hai mét!
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Giường lớn hai mét! Giường lớn hai mét! Giường lớn hai mét!
Mạch Đương: “…”
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Thế nào? Có được hay không nói một câu đi, không được tui còn cái khác!
Duang: Cái gì?
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Play nữ trang, play tạp dề, play tai mèo, play phòng tắm… Đem những thứ bị cấm hiện tại toàn bộ bãi bỏ!
Duang: …
Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh: Chờ chút, còn có cửa sổ sát đất!
Lúc trò chuyện Mạch Đương nghe tiếng có người lên lầu, hai vợ chồng Lưu Hồng Nhạn mang Trì Bảo về nông thôn chơi, trong nhà chỉ có cậu và Trì Yến ở, đêm nay Trì Yến ở trường giúp thầy hướng dẫn một tay, tính toán thời gian lúc này có thể đã về.
Mạch Đương lui nửa người dưới lại, nhanh chóng đi tới mép cửa khép hờ, chờ đánh lén Trì Yến.
Theo tiếng bước chân càng ngày càng gần, cửa phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, Trì Yến đi tới, Mạch Đương nhắm ngay thời gian nhào tới treo trên lưng anh, “Hey! Đã về rồi.”
Trì Yến bị cậu bổ nhào tới làm lảo đảo vài bước về trước mới đứng vững, sau khi đứng vững một tay vịn tay cậu đang câu cổ mình xoay người lại, phát hiện Mạch Đương chân trần, quay đầu nhìn nhìn gian phòng, tìm tới giày của cậu kéo cậu qua, “Mang giày vào.”
Vừa nãy Mạch Đương lo dọa Trì Yến, chân trần liền chạy tới, một tay cậu ôm lấy Trì Yến, vừa xỏ giày, vừa hỏi: “Sao hôm nay về trễ vậy?”
“Hạng mục xảy ra chút sai lầm, đồ ăn khuya ở dưới lầu, đi ăn trước đi.” Trì Yến vỗ vỗ đầu cậu.
“Anh ăn chưa?” Mạch Đương hỏi.
“Vẫn chưa, cùng em ăn.”
“Yes sir!”
Trì Yến mua hai phần ăn khuya từ tiệm thức ăn ngon ở cửa tiểu khu về, sủi cảo hấp, mì trộn, bánh bay(*) đều có, khoảng cách gần, lấy ra đều còn nóng.
(*) bánh bay: một loại bánh rán thơm mùi bơ có hai lớp, bên ngoài giòn bên trong mềm. Bánh được gọi là bánh bay vì cách chế biến đặc biệt của nó, người làm bánh sẽ xoay bánh trên không, càng xoay càng to, đến mức mỏng tanh, sau đó rán nhanh trên bàn gang.
“Mấy ngày nay còn bận sao?” Lúc ăn thức ăn Mạch Đương hỏi.
“Ngày mai đi thêm một ngày là được, chuyện còn lại tôi cũng không giúp được.” Trì Yến trộn xong mì trộn, cuốn một ít đặt vào trong chén Mạch Đương.
“Vậy là tốt rồi.” Mạch Đương gật gật đầu, vậy ngày sinh nhật đó Trì Yến liền có thời gian, chỉ là rốt cuộc nên đi đâu mới tốt đây? Chơi trò chơi, rạp chiếu phim, đi dạo phố, khách sạn, cửa sổ sát đất…
“Em đang nghĩ gì?” Trì Yến thấy động tác ăn của cậu ngừng lại.
“A?” Mạch Đương ngẩng đầu.
“Em đỏ mặt.” Trì Yến dùng đầu đũa chọt chọt khuôn mặt có chút phiếm đỏ của cậu.
Vừa nãy Mạch Đương nghĩ tới chuyện không hài hòa, vốn những thứ này cũng không có gì không thể nói, nhưng cậu muốn sinh nhật ngày đó cho Trì Yến niềm vui bất ngờ, liền tạm thời gạt đi, nói sang chuyện khác: “Ăn hơi nóng.”
Trì Yến cũng không vạch trần cậu, thấy cậu còn mặc quần áo hôm nay liền hỏi: “Còn chưa tắm à?”
“Buổi tối cùng đám người Mạch Nha ra ngoài dạo chơi, vừa trở về không lâu.” Mạch Đương ngừng một chút, dưới bàn dùng chân trêu ghẹo chân Trì Yến, cười hì hì nói: “Chờ anh trở về cùng tắm.”
Trì Yến dùng chân đạp lên cái chân đang làm loạn kia của Mạch Đương, “Ăn trước đi.”
Câu trả lời của Mạch Đương là buông chén xuống tiến tới hôn anh một cái, đem đồ ăn dính vào bên mép in dầu mỡ lên mặt Trì Yến, “Ăn này ăn này.”
Trì Yến: “…”
Sau khi ăn xong Trì Yến mạnh mẽ thu thập Mạch Đương một trận trong phòng tắm, giúp cậu hoàn toàn thể hội cái gì gọi là trêu chọc người ta không thành ngược lại bị làm.
Tắm rửa xong Mạch Đương nằm lỳ trên giường, Trì Yến ngồi bên cạnh giúp cậu ấn eo.
“Anh nhất định chính là Poodle chuyển thế mà.” Mạch Đương thở dài nói, “Cái mông ông đây đều muốn nở hoa rồi.”
Trì Yến khẽ cười ra tiếng, tay từ hông trượt xuống, trên mông cậu vỗ nhẹ lên, “Em cũng không kém bao nhiêu.”
Mạch Đương xì một tiếng, nắm lấy tay anh, cựa mình nằm nhoài trên bắp đùi anh, “Em phát hiện bây giờ miệng anh càng ngày càng lợi hại nha, em nhớ lúc mới quen anh còn một mặt ghét bỏ em.”
“Lúc mới quen?” Trì Yến suy nghĩ một chút, “Tôi nhớ em phun mì đầy mặt tôi.”
Mạch Đương: “…”
“Được rồi, ngủ đi.” Trì Yến xoa xoa tóc cậu.
“Ừm.” Mạch Đương xoay người nằm lại, “Ngày mai lúc nào anh ra ngoài?”
“Ăn sáng.” Trì Yến nằm xuống bên cạnh cậu, “Em muốn ăn gì?”
“Ăn điểm tâm là được, em cùng anh ra ngoài.” Mạch Đương nói, vừa vặn phụ cận tiểu khu có một cửa hàng điểm tâm.
“Được.” Trì Yến hôn cậu một cái, “Ngủ đi.”
“Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Ngày hôm sau Trì Yến ăn sáng xong liền đến trường học, Mạch Đương trở về khu lão thành, tiện đường đến chỗ Mạch Nha bên kia đón Mạch Manh.
Tin tức khu lão thành sẽ phá bỏ và dời đi nơi khác đã báo xuống tới, hạng mục trễ nhất cuối năm liền sẽ bắt đầu. Đã thành sự thật, Mạch Đương cũng vô lực vãn hồi, cậu dự định tìm một nhà trọ nhỏ gần nhà Trì Yến, về sau ở cùng Trì Yến cũng thuận tiện qua lại. Cao Nguyệt biết cậu có ý này, sai người giúp cậu tìm chỗ thích hợp.
Sau khi về nhà cho Mạch Manh ăn no, Mạch Đương liền không có chuyện gì làm, ‘Long biến’ đã kết thúc, tạm thời cậu không có dự định đào hố mới, nghĩ chờ Trì Yến bố trí xong, nghỉ hè hai người ra ngoài du lịch một chuyến lại nói, địa điểm cậu đã chọn xong, muốn đi Vân Nam. Có điều việc này cũng là chuyện sau khi được nghỉ, hiện tại việc trọng yếu hơn chính là phải giải quyết sắp đặt ngày sinh nhật của Trì Yến.
Lời Gió Thổi Mông Cúc Hoa Lạnh nói còn ở bên tai, Mạch Đương phát hiện nội tâm mình chỉ còn dư lại chữ “đen tối” này, khách sạn cửa sổ sát đất gì đó quả thực khiến người ta không cách nào chống cự.
Lục soát trên baidu một hồi, Mạch Đương không tìm được kiến nghị gì tốt, cậu mở một diễn đàn ra, mở một post xin giúp đỡ.
— bạn trai lập tức sẽ đến sinh nhật, ngày đó nên an bài tiết mục gì thì tốt?
Lâu chủ: Như đề tài, bạn trai lập tức sẽ đến sinh nhật, là lần sinh nhật đầu tiên hai người bên nhau, lâu chủ không biết nên an bày thế nào mới tốt, xin giúp đỡ!!
Lầu 2: An bày tốt khách sạn…
Lầu 3: Ca hát!! Đến một bài Hôm nay em muốn gả cho anh!
Lầu 4: An bày tốt cái gì? Vấn đề này dường như khó trả lời, lầu hai nói đúng vô cùng…
Lầu 5: Xem phim, tặng chút quà! Em gái có tâm là tốt rồi!
Lầu 6: Mặc quần áo thủy thủ, cột nơ con bướm lên, ôi mẹ ơi… sướng sướng sướng!!
Lầu 7: Em gái thật là tốt! Hâm mộ bạn trai cưng ghê!
— Lâu chủ: Lâu chủ là nam, mọi người cho chút kiến nghị thực tế đi cảm ơn.
Lầu 10: …
Lầu 11: …
Lầu 12: …
Lầu 13: …
— Lâu chủ: Được hay không vậy mấy thím? Có kiến nghị không?!
Lầu 22: Mẹ nó, lão gay đến show ân ái…
Lầu 23: Quần áo thủy thủ!! Nữ trang!! Tạp dề!! Nơ con bướm!!
Lầu 24: Lầu trên tui phục rồi, chúc lâu chủ may mắn…
Lầu 25: Chờ mong lâu chủ cúc hoa tàn…
Lầu 26: Tổn thương đầy đất…
Lầu 27: …
— Lâu chủ: …
“… Không có lương tâm mà!” Mạch Đương nhìn comment của nhóm bạn trên mạng cũng chịu thua luôn, quả thực hơn cả sư môn đen tối bỉ bựa dưới weibo của cậu!
Mạch Đương đóng trang web lại, cái được cái không mà vuốt lưng Mạch Manh, Mạch Manh được cậu vuốt cực kỳ thoải mái, không bao lâu liền ngủ mất.
Ngồi trên băng ghế suy nghĩ bậy bạ một hồi, Mạch Đương quyết định trước tiên đem chuyện khách sạn giải quyết trước, mặc kệ ngày đó muốn làm chút gì, khách sạn tóm lại là không thể thiếu, đương nhiên… còn có cửa sổ sát đất!
Vì vậy câu lấy di động gọi cho Cao Nguyệt. Khách sạn ở thành phố G không ít, thế nhưng muốn cửa sổ sát đất lại muốn phong cảnh đẹp thì không dễ đặt trước, không thể làm gì khác hơn là tìm Cao Nguyệt hỗ trợ.
Thời điểm Cao Nguyệt nhận được điện thoại cô đang ăn cơm với người khác, một vị đồng bạn hợp tác họ Chân, người cũng không tệ lắm, trọng tâm trò chuyện, ngoại trừ hợp tác trong công việc, song phương đều có chút ý muốn tiếp tục phát triển.
“Nhận cú điện thoại.” Cao Nguyệt nói một tiếng với đối phương, cầm di động sang một bên bắt máy, “Chuyện gì?”
“Chị, đang ở đâu?” Mạch Đương hỏi.
“Cùng khách hàng ăn cơm.” Cao Nguyệt liếc về phía bàn ăn bên kia.
Mạch Đương xì một tiếng, “Lúc nào chị mới có thể cùng anh rể ăn cơm đây?”
“Bớt nói nhảm, có chuyện gì cứ nói.” Cao Nguyệt lười múa mép khua môi với cậu.
“Ngày kia giúp em đặt phòng khách sạn có cửa sổ sát đất, tốt nhất là tầng 30 trở lên.” Mạch Đương nói.
“…” Cao Nguyệt trầm mặc một hồi, luôn cảm thấy mình não bổ chút gì đó, “… Biết rồi, trở về sẽ cho em số phòng.”
“Tuyệt vời, cảm ơn chị Nguyệt.” Mạch Đương nói, “Đúng rồi, em chuẩn bị cho chị một món quá, xế chiều hôm nay hẳn là sẽ tới chỗ chị, nhớ ký nhận nha.”
“Cái gì?” Cao Nguyệt hỏi.
“Chị sẽ thích.” Mạch Đương nói xong liền cúp điện thoại.
Cao Nguyệt cầm điện thoại đứng đó, suy nghĩ lời Mạch Đương, tiếp theo như là nghĩ đến cái gì, đầu tiên sửng sốt một chút, lập tức nở nụ cười: “Tên nhóc thúi…”
Sau khi xác định chuyện khách sạn xong, Mạch Đương liền lên mạng tra xét vé công viên trò chơi, sau đó liền định ra nhà hàng và vé xem phim. Nếu không biết nên làm gì mới tốt, vậy dứt khoát làm hết tất cả là được.
Chờ an bày xong hết mọi chuyện, cậu ôm Mạch Manh ra cửa.
Sinh nhật ngày đó, hai người ăn sáng xong Mạch Đương liền kéo Trì Yến ra ngoài, Trì Yến cũng không hỏi Mạch Đương muốn đi đâu, rất dứt khoát đi cùng cậu.
Dùng xe Cao Nguyệt tặng Mạch Đương, từ khi nhận được xe đến giờ Mạch Đương tổng cộng mới dùng hai lần, bình thường ngoại trừ đi học cậu không đi đâu cả, cũng không dùng đến, cộng cả ngày hôm nay cũng mới ba lần.
“Muốn đi đâu?” Lên xe Trì Yến mới hỏi.
“Đi công viên trò chơi, hôm nay sinh nhật anh anh lớn nhất, dẫn anh đi chơi.” Mạch Đương chuyển xe ra khỏi gara.
“Xác định không phải em chơi?” Trì Yến hỏi.
“Cùng nhau chơi mà.” Một tay nhàn rỗi của Mạch Đương sờ lên mặt Trì Yến.
“Chú ý nhìn đường.” Trì Yến nắm lấy tay cậu đặt về trên tay lái, dặn dò.
Tuy rằng Mạch Đương có bằng lái đã lâu, thế nhưng thời gian điều khiển xe ít, chuyện này cũng không phải giỡn, nghiêm túc chú ý phía trước, trì hoãn tốc độ chạy.
Mạch Đương đặt vé ở công viên trò chơi lớn nhất thành phố G, vị trí ở ngoại thành. Hôm nay không phải cuối tuần, người tới chơi không tính là quá nhiều.
Tìm vị trí tốt đỗ xe, hai người xét vé đi vào.
Sau khi tiến vào Mạch Đương kéo Trì Yến đi dạo khắp nơi một hồi, lúc này mới hỏi: “Chúng ta chơi gì đây?”
“Em muốn chơi gì, tôi qua mua vé.” Trì Yến nói.
“Chúng ta chơi gì nhẹ nhàng trước đi, anh chờ em, em đi mua vé.” Mạch Đương nói xong liền vọt tới cửa bán vé tàu lượn siêu tốc.
“…” Trì Yến không nói nên lời.
Công viên trò chơi này vô cùng lớn, tàu lượn siêu tốc lại dốc đứng, bảy rẽ tám ngoặt xoay vài vòng là có thể đem người nhát gan xoay đến khóc.
Mua vé đi lên, người ngồi trên tàu còn chưa đến một nửa, Mạch Đương cùng Trì Yến ngồi ở sau cùng, sau khi cố định thiết bị an toàn, Mạch Đương đến gần hỏi Trì Yến: “Bảo bối anh có sợ không?”
Tuy rằng Trì Yến không thích chơi cái này, có điều cũng không có gì phải sợ, đem tay mình đưa tới nói: “Em sợ có thể kéo tay tôi.”
Mạch Đương cười hắc hắc, duỗi tay cùng anh đan nhau, “Em không sợ, có điều vẫn muốn nắm tay anh.”
Trì Yến nhìn tay hai người nắm, nhẹ giương môi, thoáng dùng sức thu chặt lại.
Tàu lượn chậm rãi khởi động, trượt một đoạn đường bằng phẳng sau đó bắt đầu xuống dốc, mấy nữ sinh phía trước đột nhiên lên tiếng kêu gào, hiện tại tốc độ xe không tính là quá nhanh, tiếng la chói tai kéo tới, Trì Yến nhẹ nhíu mày, ngay sau đó liền nghe Mạch Đương bên cạnh hô to một tiếng: “A—!!”
Trì Yến: “…”
“Nói không sợ mà?” Thừa dịp xuống sườn núi trở về đoạn bằng phẳng tốc độ chậm lại, Trì Yến hỏi cậu.
“Ha, cái này chính là phải gào chơi mới vui!” Mạch Đương nói xong vọt thẳng đến bên tai Trì Yến hô to một tiếng.
“…”
Tốc độ tàu lượn càng lúc càng nhanh, tiếng gào của nữ sinh phía trước càng lúc càng lớn, Mạch Đương thỉnh thoảng cũng kêu theo vài tiếng, Trì Yến lười quản cậu, chỉ bảo cậu chú ý chút đừng để rách cổ họng.
Sau khi xuống dốc một cái lại trở về đoạn bằng phẳng, Trì Yến đã quen tiếng kêu gào bên tai, một giây sau Mạch Đương lại đột nhiên hô to một tiếng về phía anh: “Trì Yến—!!”
Một tiếng này của Mạch Đương vừa ra khỏi miệng liền bị gió thổi tan đi, thế nhưng người cách nhau gần, cái tên kia vẫn bị Trì Yến bắt được, anh theo phản xạ quay đầu nhìn Trì Yến, vừa vặn bị Mạch Đương lại gần hôn một cái.
Động tác của Mạch Đương rất nhanh, môi vừa chạm liền tách ra, nhưng cũng không lập tức rời đi, kèm theo tiếng gió thổi nói câu gì đó bên tai Trì Yến.
Tiếng gió bên tai rất lớn, thế nhưng đáy lòng Trì Yến lại an tĩnh khó giải thích, chỉ có câu nói kia của Mạch Đương đang không ngừng vang vọng.
Nhìn Mạch Đương ngồi thẳng thân thể lại tiếp tục cùng mấy người trước mặt gào lên, Trì Yến bình tĩnh nhìn cậu một hồi, đáy mắt bị ý cười thấm đầy.
Lúc tàu lượn đến điểm kết thúc chậm rãi ngừng lại một tay Trì Yến kéo vai Mạch Đương qua, nghiêng người chuẩn xác hôn cậu.
Vừa vặn phía trước có một nam sinh quay đầu lại, thấy thế cả người choáng váng: “…”
Xuống khỏi tàu lượn, mặt Mạch Đương đỏ phân nửa, cũng không biết là do kêu gào hay là do bị nắng chiếu, Trì Yến đến quán nhỏ bên cạnh mua hai chai nước, mở chai cho cậu, hai người tìm một chỗ ngồi xuống.
Mạch Đương uống hai ngụm nước, thở hắt ra: “Sảng khoái!”
Cậu gào đến giọng có chút biến đổi, Trì Yến lấy khăn giấy từ ba lô ra lau mồ hôi cho cậu, mình cũng mở nước ra uống.
Bên trong công viên trò chơi có một tòa thiên đường trên nước(*) nhỏ, hai người chơi hết tàu lượn lại đến nhảy cầu, thuyền hải tặc liền đi đến thiên đường trên nước.
(*) thiên đường trên nước:
So với những công trình giải trí khác, du khách trong thiên đường trên nước rõ ràng nhiều hơn không ít.
Trì Yến tìm ngăn tủ để đồ xong, lập tức cùng Mạch Đương đến phòng thay đồ thay quần bơi.
“Đi tắm trước đi!” Mạch Đương vừa ra liền lôi kéo Trì Yến từ bệ nhảy cao hai mét nhảy vào, nện vào trong nước trực tiếp nổ ra một đóa bọt nước thật to.
“Soạt—” Mạch Đương từ nước nhô ra, lắc lắc nước trên mặt, vừa vặn rơi vào mặt Trì Yến nhô lên bên cạnh.
Trì Yến tiện tay vuốt tóc mái ra sau, lộ ra cái trán, bọt nước trên mặt dưới ánh mắt trời phát ra ánh sáng trong trẻo.
Mạch Đương bị động tác khiêu gợi này của anh làm cho sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lập tức nhào qua ôm lấy anh, tay trái vịn vai anh, dưới nước dùng một chân ôm lấy bắp chân anh, “Sao anh lại đẹp trai vậy nè! Chói mù mắt em!”
Trì Yến nổi trên mặt nước, một tay ôm Mạch Đương cân bằng hai người, một tay giúp cậu xoa xoa mặt, “Đừng làm hư đến mắt.”
“Không sao, trước đây em thường cùng Mạch Đương đạp nước trong sông, vững vàng lắm.” Mạch Đương không để ý lấy tay lau mặt, chú ý tới nữ sinh ngâm nước bên cạnh len lén liếc nhìn bọn họ liền buông Trì Yến ra, đổi thành đẩy anh về phía trước, “Chúng ta đi chơi lướt sóng đi.”
Trì Yến: “Được.”
Hai người chơi hết mấy trò trong thiên đường trên nước một lần liền rời khỏi công viên trò chơi, lúc trở về đã là xế chiều, Mạch Đương ngồi phịch trên ghế nghỉ ngơi, Trì Yến lái xe.
Mạch Đương đặt trước một nhà hàng ở trung tâm thành phố, thời gian trở về vừa vặn có thể ăn tối, cậu vốn định giống như trong tiểu thuyết chuẩn bị hoa tươi, ngọn nến, đàn violon, cơm tây cho Trì Yến, nhưng nghĩ đến hai người đều là nam có chút gây chú ý, đành phải thôi, chuyển thành đặt trước ghế lô trải qua thế giới hai người.
Hoa tươi, ngọn nến, cơm tây, mọi thứ đầy đủ, mặc dù không có người kéo violon, có điều trong ghế lô có máy quay đĩa, cũng không kém bao nhiêu.
Bàn là bàn dài 1m5 nhỏ, ở giữa trưng bày hoa hồng đỏ cùng nến, Mạch Đương cùng Trì Yến mỗi người ngồi một bên, bồi bàn đem món ăn cùng rượu lên liền lui xuống, toàn bộ quá trình đều không chớp mắt, tựa như đối với chuyện hai người đàn ông đặt ghế lô tình nhân ăn bữa tối dưới ánh nến không cảm thấy kỳ quái chút nào.
Ánh mắt Trì Yến từ tảng thịt bò đến hoa tươi đến ngọn nến trước mặt xẹt qua một cái, cuối cùng dừng lại trên người Mạch Đương đang hai tay chống cằm nhìn anh ở đối diện. Ánh đèn trong phòng tương đối mờ, ánh nến màu vàng phản chiếu nơi đáy mắt Mạch Đương, tạo ra một mảnh ánh sao mê người.
Trì Yến cảm thấy Mạch Đương nghiêm túc nhìn mình chăm chú lại dịu dàng đến khó tin, anh không nhịn được nở nụ cười.
“Cười cái gì?” Mạch Đương dùng tay gõ bàn một cái, nghiêm trang nói: “Bầu không khí lãng mạn như thế, không phải nên hưởng thụ thật tốt sao?”
Trì Yến ngưng cười, nghiêm trang gật gật đầu theo: “Ừm, đúng.”
Mạch Đương bưng rượu đỏ bên cạnh lên, nói với Trì Yến: “Cạn ly rượu này!”
“Phụt!” Trì Yến vốn đang nghiêm túc lại nhịn không được bật cười, cầm rượu đỏ nói cạn ly ngoài Mạch Đương cũng không còn ai khác, anh bưng rượu lên, “Làm vậy thật sự tốt sao?”
“Hầy, cũng chỉ là muốn có không khí thôi, còn thật sự chậm rãi phẩm rượu à?” Mạch Đương khoát khoát tay, giơ ly mình lên nhấp một hớp trước, nói tiếp, “Em vẫn thích bia hơn, thổi bọt chơi.”
Trì Yến nhấp một miếng, đặt ly qua một bên, “Tại sao không đến chỗ khác?”
Mạch Đương sờ sờ mũi, “Em muốn cùng anh thử phần ăn tình nhân thôi.”
Trì Yến đương nhiên biết ý nghĩ của cậu, chỉ là muốn nghe cậu nói ra, “Ngày mai dẫn em đi ăn chân vịt ninh, để em thổi cho đủ.”
“Được đó!” Ánh mắt Mạch Đương sáng lên, mở điều hòa ăn cái đó là siêu cấp sảng khoái!
Lúc ăn cơm Lưu Hồng Nhạn gọi tới, hỏi hai người bọn họ trải qua hôm nay thế nào, hai bên bàn cách khá xa, Mạch Đương muốn nghe xem bọn họ nói gì, dứt khoát đứng dậy đi đến bên cạnh Trì Yến, Trì Yến nhường nửa ghế cho cậu ngồi.
“Có, em ấy ở cạnh con.” Trì Yến đơn giản nói về hành trình hôm nay của hai người liền đưa điện thoại cho Mạch Đương, “Mẹ tôi muốn nói chuyện với em.”
Mạch Đương nhận điện thoại hàn huyên với Lưu Hồng Nhạn, Trì Yến bên cạnh đùa ngón tay cậu.
Cúp điện thoại, Mạch Đương nói: “Dì hỏi chúng ta lúc nào thì đi qua?”
“Hai ngày nữa đi, bọn họ có nói khi nào trở về không?”
“Phỏng chừng sẽ không nhanh vậy đâu, Trì Bảo ở bên đó tìm được đồng bọn nhỏ, mỗi ngày cùng người ta đi ruộng bắt cá trạch bắt châu chấu.” Mạch Đương nói.
“Vậy không gấp.” Trì Yến buông tay cậu ra, “Ăn cơm trước đi.”
Mạch Đương không nhúc nhích, dựa lưng vào Trì Yến có chút hối hận nói: “Cái bàn này dài quá, cảm giác như ăn cơm cách anh cả con sông ấy.”
Trì Yến nở nụ cười, “Nếu không em dời ghế tới?”
“Vẫn là thôi đi, dù sao cũng sắp ăn xong rồi, một hồi nhân viên phục vụ…”
Lời còn chưa nói hết liền nghe có người gõ cửa, ngay sao đó phục vụ đẩy bánh kem Mạch Đương đã đặt vào.
Trì Yến nhướn mày, “Em còn đặt cái này?”
“Nhất định phải có, em còn đặt vé xem phim đây, ở cụm rạp cách vách, chúng ta ăn xong tiếp tục đi.” Mạch Đương tiếp nhận bánh kem từ tay phục vụ, đặt nó trước mặt Trì Yến, cắm vào cây nến châm lửa xong liền tắt đèn trong phòng.
“Cầu nguyện đi.” Mạch Đương nằm nhoài trên lưng Trì Yến.
Trì Yến tượng trưng nhắm mắt lại, Mạch Đương thừa dịp lúc anh nhắm mắt xoay mặt anh lại hôn một cái, nói: “Nếu là những cái khác, anh có thể chọn không nói với em, nếu có liên quan đến em, anh có thể nói với em, em giúp anh hoàn thành.”
Trì Yến mở mắt, dưới ánh nến mờ tối nhìn cậu, “Liên quan đến em.”
“Là cái gì?” Mạch Đương hỏi.
Trì Yến khẽ nâng cằm, dùng môi vuốt ve cậu một chút, ghé vào tai cậu nói một câu.
Là câu nói Mạch Đương ghé vào tai anh nói trên tàu lượn hôm nay kia.
Mạch Đương hơi sửng sốt, nắm lấy tay Trì Yến, cúi đầu mạnh mẽ hôn một cái, “Chuẩn tấu!”
Sau khi ăn xong hai người đi xem phim, lúc từ rạp chiếu phim đi ra đã hơn mười giờ tối, Trì Yến cho là tiết mục hôm nay đã kết thúc muốn đi về, vậy mà Mạch Đương kéo tay anh lại, nói: “Hôm nay không trở về.”
“Hửm?” Trì Yến nhìn cậu.
“Khụ.” Mạch Đương gãi gãi mặt mình, nỗ lực làm bộ chính mình rất thuần khiết, “Em đặt trước gian phòng ở khách sạn XX, tầng 37, cửa sổ sát đất… Chúng ta có thể đi lên ngắm cảnh đêm một chút, hóng gió một chút, tán gẫu một chút…”
Trì Yến: “…”
Trầm mặc vài giây, Trì Yến bùng nổ.
Lúc thang máy khách sạn đi lên, hai người đều ngoài ý muốn không nói lời nào, nếu như nhìn kỹ còn có thể nhìn thấy trên mặt đối phương nhuộm màu đỏ không rõ, cho dù đã ở bên nhau hơn nửa năm, nên làm cũng đều sớm làm xong, nhưng ở khách sạn bên ngoài qua đêm thế này vẫn là lần đầu tiên, hơn nữa còn có cửa sổ sát đất gì gì đó…
Như cánh cửa thế giới mới đang mở ra…
Lúc cầm thẻ quét mở phòng, Mạch Đương cảm giác tay mình có chút run, cũng không biết là kích động hay là kích động vẫn là kích động, dù sao cậu cũng nghe được trái tim nhỏ của mình đang nhảy lên thình thịch.
Cậu nỗ lực giữ bình tĩnh, đẩy cửa ra bước vào, mới đi hai bước đột nhiên bị Trì Yến phía sau đẩy một cái, vừa ổn định liền bị đặt trên tường, cửa sau lưng lập tức đóng lại.
Thẻ mở cửa phòng còn chưa gắn vào, đèn trong phòng vẫn chưa mở, chỉ có nơi cửa sổ sát đất bên trong truyền đến chút ít ánh sáng, bởi vì không gian chiết góc, lối vào cũng không có bao nhiêu ánh sáng, chỉ một mảnh tối tăm.
Mạch Đương bị Trì Yến đặt trên tường, tay Trì Yến từ dưới y phục của cậu thăm dò vào, sau khi ném quần áo đi liền thuận theo da thịt một đường đi lên đặt trên ngực cậu, chuẩn xác mò tới bộ ngực nhô ra nhẹ nhéo một cái.
“Ư…” Mạch Đương hít vào một hơi, vách tường đá hoa cương dán trên bụng dưới mang đến một chuỗi lạnh lẽo, “Anh gấp cái…”
Lời của cậu bị Trì Yến dùng miệng ngăn chặn, đầu lưỡi Trì Yến linh hoạt chui vào miệng cậu, dẫn dắt đầu lưỡi cậu cùng nhau quay tròn.
Khiêu khích giữa tình nhân là dễ dàng kích thích dục vọng của nhau nhất, Mạch Đương chỉ bị anh trêu chọc mấy lần liền nổi lên phản ứng, một tay giữ lấy bàn tay đang trêu đùa trước ngực cậu của Trì Yến, nhân cơ hội xoay người cùng anh mặt đối mặt, một tay ôm lấy cổ anh, chủ động hôn môi.
…
…
Mạch Ji Ji: Chào mọi người, giang hồ gặp lại.
…
…
Sau đó hai người duy trì tư thế như vậy ôm một hồi, Trì Yến mới rút bản thân ra, anh không lấy bao cao su xuống, mà quay người để Mạch Đương nằm nhoài trên lưng anh, “Đi tắm sao?”
“Tắm…” Mạch Đương hừ một tiếng, nhảy lên lưng anh, “Không còn sức rồi.”
Trì Yến cõng cậu vào phòng tắm, để cậu ngồi trên buồng rửa mặt, chính mình thì rút bao cao su ra ném vào thùng rác, sau đó đi đến bồn tắm xả nước.
Mạch Đương nhìn anh khom lưng xả nước, đưa chân đạp vào mông anh, “Hôm nay anh uống thuốc kích thích à?”
Trì Yến lật tay nắm lấy chân cậu, quay đầu lại nói: “Đừng đùa.”
Mạch Đương nhấc tay làm dáng đầu hàng, miễn cho một hồi cái mông nở hoa.
Bồn tắm lớn vô cùng, hai người bọn họ vào nằm cũng còn rất rộng rãi, Mạch Đương bị *làm* giống như gãy eo nằm sấp trên bồn tắm không nhúc nhích, toàn bộ hành trình đều do một tay Trì Yến hầu hạ, tắm xong lại cõng cậu về giường trong phòng ngủ.
Phòng ngủ có một cửa sổ sát đất cực lớn, giường cách cửa sổ rất gần, tựa vào thành giường là có thể nhìn thấy cảnh đêm bên ngoài. Hai người vừa rồi chỉ mãi lăn qua lăn lại, còn chưa kịp thưởng thức, giờ ở trên giường mới phát hiện cảnh đêm rất không tệ.
Có điều hôm nay chơi một ngày, vừa nãy lại chơi đùa hơn nửa đêm, Mạch Đương rất mệt, nhìn không đến năm phút liền ngủ thiếp đi.
Trì Yến khẽ cười, tắt đèn, ôm cậu ngủ.
…
Ngày hôm sau lúc Mạch Đương tỉnh dậy đã hơn mười giờ sáng, mặt trời bên ngoài từ cửa sổ sát đất chiếu vào, đã chiếu đến trên chăn.
Cậu giật giật thân thể, cảm giác đau xót giống như bị người ta đánh một trận, không khỏi nghĩ đến hành vi mất khống chế tối qua cùng Trì Yến, thiếu chút nữa chứng thực câu nói kia của bạn trên mạng “cúc hoa tàn”.
Mạch Đương vươn tay cầm di động tới, phát hiện có thư chưa đọc, là Thiền Ngọc gửi tới, cậu mở ra vừa nhìn, phì cười ra tiếng.
“Cười gì vậy?” Trì Yến bên cạnh lên tiếng hỏi.
“Hử?” Mạch Đương quay đầu nhìn anh, phát hiện anh đã dậy, “Anh tỉnh rồi?”
“Vừa nãy liền tỉnh, thấy em còn đang ngủ nên không làm ồn em.” Trì Yến ngồi dậy dựa vào giường, nghiêng đầu nhìn di động của Mạch Đương, “Cười gì vậy?”
Mạch Đương đưa di động tới một chút, “Thiền Ngọc photoshop cho chúng ta, ha ha, giấy kết hôn.”
Trì Yến nhướn mày, nhận lấy phóng to bức hình lên.
Thiền Ngọc gửi tới hai tờ hôn thú, phía trên photoshop ảnh chụp Mạch Đương và Trì Yến, màu đỏ nho nhỏ, ngay cả số chứng nhận cũng có, photoshop đến ra dáng ra hình.
“Thế nào?” Mạch Đương hỏi.
“Cũng không tệ lắm.” Trì Yến cười nói.
“Trở lại em đi tìm cô ấy lấy bản gốc in ra, lồng khung ảnh, treo trong phòng chúng ta.”
“Được, có điều bây giờ tôi tương đối muốn biết một chuyện khác.” Trì Yến đặt di động xuống nhìn cậu.
“Cái gì?” Mạch Đương hỏi.
Trì Yến vươn tay kéo chăn Mạch Đương xuống chút, lộ ra bụng dưới của cậu, trên người hai người chỉ mặc chiếc quần lót, một tay anh nắm lấy một bên quần lót Mạch Đương, thoáng kéo nó xuống, lộ ra hai chữ latin bên trái bụng dưới của cậu.
“C&M”
Bên trái bụng dưới gần bắp đùi Mạch Đương xăm tên hai người bọn họ, chữ cái màu đen đâm trên da thịt trắng nõn quá mức của Mạch Đương có vẻ vô cùng dễ thấy, quanh thân chữ cái còn có chút đỏ, chứng minh cái này vừa xăm không lâu.
Tối qua lúc Trì Yến vừa nhìn thấy hình xăm này liền sửng sốt, chỉ là dưới tình huống như vậy chưa kịp hỏi, hơn nữa ánh đèn quá mờ cũng không thấy rõ lắm.
Anh vươn tay nhẹ nhàng chạm vào hai chữ cái xinh xắn kia, đầu ngón tay theo đường nét của bọn nó vuốt ve qua lại, Mạch Đương bởi vì động tác của anh mà hơi co bụng lại, vội vã cầm lấy tay anh, nói: “Đừng đùa, vị trí nhạy cảm như vậy anh đùa một cái em liền muốn cứng lên!”
“Làm từ lúc nào?” Trì Yến ngẩng đầu hỏi cậu.
“Ngày hôm trước.” Mạch Đương nói, “Chính là lúc anh đi trường học đó, em nhàn rỗi không chuyện gì làm.”
Tay bị Mạch Đương nắm lấy, Trì Yến dứt khoát tiến tới gần dùng miệng hôn hình xăm một cái.
Cái hôn này của anh, Mạch Đương trực tiếp cứng luôn.
“…”
Mạch Đương không nói nhìn Mạch Ji Ji ngẩng đầu, “Không phải kêu anh đừng đùa sao? Sáng sớm không đùa còn tốt, đùa một cái quả thực muốn đòi mạng!”
Trì Yến khẽ cười, dùng tay nhẹ gảy đầu Mạch Ji Ji, “Chào buổi sáng.”
Mạch Đương vui vẻ, xoay người vắt ngang ngồi trên hông Trì Yến, hai tay bụm mặt anh, “Chào buổi sáng, bảo bối nhi!”
Trì Yến vươn tay sờ sờ mặt cậu, cười nói: “Chào buổi sáng, bảo bối nhi.”
Cuối cùng Trì Yến cũng ở vị trí đồng dạng bên phải xăm hai chữ “C&M”, sau khi Mạch Đương nhìn thấy cả người bùng nổ, nhào tới đè người ta xuống giường…
*
*
Mạch Ji Ji: …Mẹ nó, đã kết thúc còn không buông tha tui!!
*
*
*
END
Tác giả :
Công Tử Như Lan