Nam Thần Công Lược Hệ Thống
Chương 23: ✥ ĐỆ TỨ VỊ: TINH TẾ ✥
Phi thuyền tinh tế cập bến vào trạm.
Ánh mắt của mọi người đều không chút nào che giấu dừng ở trên người một nam sinh mới bước vào bên trong trạm. Nam sinh trên mặt không có biểu tình gì, nhưng mà không chút ảnh hưởng tới khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp hơn hẳn so với người bình thường kia. Mà nếu dùng từ xinh đẹp hình dung thì cũng chưa thể thỏa đáng, đại khái là nguyên nhân là do bắt đầu từ khí chất, sẽ không ai đem y nhìn thành nữ sinh.
Nam sinh tựa hồ thực chán ghét những ánh mắt đang dừng trên người y, dưới chân càng nện bước nhanh hơn. Thẳng tới khi nam sinh đi lên phi thuyền, thời điểm khi bóng của y ở trong trạm biến mất, các hành khách còn lại mới hoài nghi vị Beta xinh đẹp giống như Omega này tới tột cùng là từ đâu chạy tới.
Duy độc ở một góc tối sáng, một người mặc áo sơ mi màu trắng, bên ngoài là một kiện áo gió màu đen, chỉ nắm chặt vòng cổ trên cổ, cứ như vậy nhìn theo hướng nam sinh rời đi.
[Player chú ý, mục tiêu công lược Lạc Y đã rời đi.]
….
Trong khoang thuyền, Lạc Y xuyên qua cửa sổ ở mạn tàu nhìn về phía bên ngoài không ngừng biến hóa, lại giống như căn bản không có di chuyển bởi vì cảnh sắc sao trời. Sắc tối cùng sắc sáng hỗn loạn tản ra quang mang chói mắt, phác lên vài phần trên khuôn mặt của y khiến cho y tựa như từ trong tranh bước ra, có chút mờ ảo không giống thật.
Cùng với một tiếng tích, cửa khoang thuyền bị mở ra, Lạc Y quay đầu nhìn về phía người tới, là một Beta khuôn mặt thanh tú.
Dù vô luận như thế nào, chỉ cần không phải Alpha là tốt rồi. Lạc Y nghĩ như vậy, tầm mắt lại quay về hướng cửa sổ trên mạn thuyền, nhìn về nơi mà hầu hết những ngôi sao đang gắn vào nhau như tạo thành một con sống màu bạc.
Hạ Lăng căn cứ vào tin tức hệ thống cung cấp, đã sớm biết được Lạc Y là một người không thường nói chuyện. Bình thường nếu bạn không chủ động tìm y nói chuyện, cho dù hai người ở cùng một phòng trong thời gian một năm, y cũng sẽ không nói một câu. Bất quá, điều này cũng không ảnh hưởng tới tâm tình của hắn, bởi vì mục tiêu công lược Lạc Y lần này là một Omega, mà hắn lại là một Beta.
ˋ(°▽, °) ai đè ai đã có đáp án, hơn nữa sắp đặt như vậy thực thỏa mãn a!
Bất quá trên tư liệu xác minh nói rằng Lạc Y là một Omega luôn dùng thuốc ức chế, tuy rằng bề ngoài nhìn qua thì giống Beta, nhưng mà nếu thực sự phải kiểm tra toàn diện thì thân phận của y liền sẽ bị bại lộ.
Bình thường mà nói thì ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, Hạ Lăng cũng không muốn Lạc Y đối với hắn sinh ra phản cảm, cho nên tận lực đều lấy cẩn thận làm đầu, không để cho Lạc Y phát hiện ra cái gì.
Thu thập xong hành lý, hắn đi tới bên trên giường của mình. Bên trong khoang thuyền rất lớn, có một phòng tắm, nhưng mà giường có hai chiếc đặt ở bên trái và bên phải. Tuy rằng không rõ dụng ý của thuyền trưởng, bất quá Hạ Lăng cũng vui vẻ tiếp nhận.
Giường thực êm, thời điểm Hạ Lăng ngồi lên còn hận không thể lăn vài vòng trên đó, nhưng mà ngại hình tượng của chính mình cho nên hắn vẫn là nhịn xuống. Thanh thanh giọng nói, dùng phương thức mà bản thân cho rằng thích hợp nhất, lễ phép hướng Lạc Y bắt chuyện.
Lạc Y không nói chuyện, thậm chí một chút động tĩnh cũng không có, điều này làm cho Hạ Lăng sinh ra hoài nghi, bản thân có phải hay không đang cùng một pho tượng nói chuyện = 口 =…
“Cái kia, tôi gọi là Hạ Lăng…”
“Lạc Y.”
Tuy rằng chỉ đáp trở lại hai chữ, nhưng Hạ Lăng vẫn cảm thấy được thắng lợi ở ngay tại trước mắt. Nhưng mà hắn không biết, Lạc Y chẳng qua chỉ coi hắn như một Beta không có ác ý, nên mới có thể để ý tới lời nói của hắn. Nếu biết, Hạ Lăng tuyệt đối sẽ khóc mù hai mắt của mình.
“Lạc Y, cậu đáp phi thuyền tới nơi nào vậy?”
“Học viện quân sự Timya.”
“Tôi cũng đi tới đó, nói như vậy chúng ta dọc đường đi đều có bạn rồi!”
“…”
Hàn huyên nửa ngày cũng không thêm được chút hảo cảm nào, Hạ Lăng cảm giác được bản thân tiếp tục tán gẫu nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì. Dù sao Lạc Y cùng bản thân tán gẫu nhiều như vậy nhưng chẳng tặng cho mình chút hảo cảm nào, có thể nói đúng là kỳ tích.
Rất nhanh tới thời gian dùng cơm, Hạ Lăng lập tức bật người lao đi mua đồ ăn. Bởi vì trước đó có lấy qua tiền thông dụng của thế giới này, cho nên Hạ Lăng cũng không cố kỵ, trực tiếp mua một đống lớn đồ ăn, sức ăn lớn kinh người. Bất quá hắn mới mặc kệ người khác nghĩ gì về hắn, ở trong thế giới của hắn, ăn uống vĩnh viễn là vị trí số một.
Thẳng tới khi ăn no, Hạ Lăng mới đem đồ ăn còn lại mang về khoang thuyền. Xoạt một cái, cửa phòng mở ra, Lạc Y vẫn như trước ngồi ở tại trước cửa sổ mạn thuyền không nhúc nhích.
Σ(っ°Д°;)っNgười này sẽ không phải không cần ăn đi? Vẫn cứ ngồi như vậy thật sự rất khỏe nha! Sẽ không phải bị ngốc đó chứ!
Hạ Lăng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng mà hắn không dám nói ra ngoài miệng. Hơn nữa lo lắng tới y một chút cũng là một thời cơ tốt để tăng thêm độ hảo cảm, vì vậy hắn cầm đồ ăn để ở trước mặt Lạc Y: “Cậu còn chưa ăn gì sao? Đây là đồ ăn tôi mới vừa mua, nếm thử chút xem, hương vị cũng không tệ lắm.”
Lạc Y chính là cứ như vậy nhìn Hạ Lăng, không có tính toán gì giống như là muốn ăn. Hạ Lăng nghĩ tới Lạc Y hay là tức giận, nhưng mà bản thân giống như cũng không có nói ra điều gì hay làm ra việc gì không đúng, chợt nghe thấy Lạc Y đối với hắn nói một tiếng: “Cảm ơn.”
[Mục tiêu công lược Lạc Y độ hảo cảm + 5, trước mắt tổng độ hảo cảm là 5.]
Lạc Y tuy rằng không có lấy đồ ăn mà Hạ Lăng cho y, bất quá tốt xấu gì cũng tăng thêm độ hảo cảm cho Hạ Lăng. Điều này làm cho Hạ Lăng cảm giác được Lạc Y quả thực chính là mục tiêu công lược tốt nhất trong tất cả. Thứ nhất, y sẽ không cùng bạn tranh đồ ăn; thứ hai, y sẽ ở thời điểm bạn tặng y thứ gì đó mà tặng thêm hảo cảm cho bạn; thứ ba, tuy rằng nhìn qua không phải thường nói chuyện nhưng mà chỉ cần bạn cùng y nói chuyện phiếm thì y vẫn sẽ trả lời các vấn đề của bạn.
Tặng cho một like không cần giải thích.
Sau vài ngày Hạ Lăng đều tặng cho Lạc Y đồ ăn, nhưng Lạc Y vẫn như trước từ chối, chỉ là độ hảo cảm dành cho Hạ Lăng cũng đã xoát lên tới 10. Có một số việc bạn làm một hai lần còn có thể khiến cho người ta đối với bạn cảm tạ một chút, nhưng sau đó người ta đã không muốn ăn đồ ăn bạn tặng mà bạn vẫn cứ tiếp tục, đây là bạn bị coi thường. Hạ Lăng cũng không tiếp tục tặng Lạc Y đồ ăn nữa, bởi vì hắn biết được trong hành lý của Lạc Y có mang theo đồ ăn.
Ăn xong cơm trưa, Hạ Lăng chuẩn bị trở về khoang thuyền, ở lúc tới gần cửa liền mơ hồ ngửi thấy được một mùi hương rất dễ chịu.
Hình như từ trong khoang thuyền truyền ra… từ từ… sẽ không phải là… Hạ Lăng vội vàng chạy về trước khoang thuyền, mở cửa. Ở khi cửa trong nháy mắt bị mở ra, từ trong không khí liền phát ra cỗ hương vị giống y đúc ban nãy hắn ngửi được, chỉ là mùi hương càng thêm đậm đặc hơn. May mắn hiện tại là thời gian cơm trưa, đại bộ phận mọi người đều tới nhà ăn, Hạ Lăng cũng biết không thể để cho thân phận của Lạc Y bị phát hiện, dù sao trên thuyền vẫn có Alpha tồn tại, vì thế hắn quyết định đóng cửa thật nhanh.
Lạc Y trong khoang thuyền giờ phút này đem bản thân lui thành một đống tựa trong góc tưởng. Bởi vì nguyên nhân Hạ Lăng là Beta cho nên tiết tố do Omega phát ra đối với hắn không có ảnh hưởng quá lớn. Hắn bước nhanh tới trước mặt của Lạc Y, liền thấy được Lạc Y đem đầu của mình chôn ở trong đầu gối, hắn thậm chí còn có thể thấy được Lạc Y bởi vì hô hấp nặng nề mà xương quai xanh ở dưới mái tóc màu đen như ẩn như hiện.
Đây căn bản là khống chế không được!
“Lạc Y, cậu mau tỉnh lại…” Hạ Lăng gọi Lạc Y vài lần cũng không thấy Lạc Y có phản ứng. Hạ Lăng hoàn toàn không biết nên làm gì bây giờ, đành phải vươn tay ra muốn bắt lấy bả vai của Lạc Y, lại bị Lạc Y trong một giây bắt được cánh tay.
Lạc Y chạm rãi ngẩng đầu, trên khuôn mặt xinh đẹp kia đỏ tới bất khả tư nghị (khó có thể tin tưởng được), ánh mắt đỏ ngầu gắt gao nhìn chằm chằm vào Hạ Lăng. Tiếng thở của y càng ngày càng nặng, động tác cắn chặt môi không muốn để cho bản thân phát ra tiếng rên rỉ lại trở nên phi thường hấp dẫn.
Hạ Lăng chỉ cảm thấy bản thân cho dù là một Beta, nhìn thấy cảnh tượng này cũng sẽ không cầm giữ được a! Hắn rốt cuộc cũng biết vì sao hệ thống lại nói tiết tố của Omega sẽ làm cho Alpha phát điên. Hệ thống quả nhiên không có lừa mình a a a a, Omega động lục thực sự là rất đáng sợ!
“Thuốc ức chế… ở… trong túi…” Thanh âm của Lạc Y mang theo vài phần run rẩy cùng vài phần khàn khàn, nghe vào trong lỗ tai của Hạ Lăng căn bản là khống chế không được. Hắn kìm xuống loại quẩn bách không rõ tên này lúc tốc độ thực nhanh đi tới hành lý của Lạc Y, thời điểm ở trong túi lục lọi loạn cả lên, Hạ Lăng rốt cuộc cũng tìm ra được một chiếc hộp bốc lên khí lạnh. Sau khi mở hộp ra, đập vào mắt chính là vài cái ống chích.
Hạ Lăng cầm ống chích chuẩn bị tiêm xuống cho Lạc Y, còn chưa có xoay người liền cảm giác được một cánh tay nóng rực dị thường đang ôm lấy thắt lưng của mình. Tay của Lạc Y khí lực rất lớn làm cho hắn hoàn toàn không giãy ra được…
F*ck, Omega động dục thật đáng sợ! QuQ hệ thống, ta không nghĩ tới muốn công lược tiếp!!!
[Ha ha.]
Hạ Lăng chỉ có thể miễn cưỡng xoay người, cầm lấy ống chích hung hăng đâm vào trên cánh tay của Lạc Y. Sau khi đem toàn bộ chất lỏng bên trong ống chích đẩy vào trong thân thể của Lạc Y, Lạc Y mới im lặng, cả người tê liệt ngã vào trong ***g ngực của Hạ Lăng. Tuy rằng Lạc Y rất nhẹ, nhưng mà… nhưng mà Hạ Lăng không có được bàn tay vàng của thế giới này, cho nên trực tiếp bị Lạc Y đặt ở trên mặt đất.
Trong không khí vẫn nồng đậm hương vị tiết tố của Omega.
Hệ thống, có thể hay không tiêu trừ hương vị này?
[Có thể, nhưng mà phải khấu trừ 100 tích phân của Player.]
Trừ đi trừ đi, mau tiêu trừ hương vị này nhanh lên, nếu để cho Alpha ngửi được hương vị này tìm tới đây thì quả thực đủ thảm.
[Đã khấu trừ, Player trước mắt còn thừa 46800 thích phân.]
Thật vất vả đem Lạc Y kéo tới trên giường, Hạ Lăng liền cảm thấy thực đau trứng. Rõ ràng là một Omega, vừa rồi như thế nào lại có khí lực lớn như vậy, nếu lại chậm hơn một chút, hắn đều có thể cảm giác được ác ý tới từ thế giới!
Trạng thái của Lạc Y sau khi được tiêm vào thuốc ức chế cũng không tốt lắm, khuôn mặt nhíu chặt lại cùng một chỗ, sắc mặt vô cùng khó xem.
Hệ thống, đây là có chuyện gì? Tao không phải đã tiêm thuốc ức chế cho y rồi sao?
[Player nghĩ quá ngây thơ rồi, thuốc ức chế không thể trị được tận gốc phần ngọn, nhiều nhất chỉ có thể ức chế dừng lại một hồi.]
Vậy! Ta! Phải! Làm! Sao!
Chờ! Y! Bị! Thượng! Sao!
[Player có thể tiêu 200 tích phân để ức chế lần động dục này của y nha (≧▽≦)/~]
Vậy mày còn không mau một chút!
[←_← Xí.]
Sau khi khấu trừ 200 tích phân, Lạc Y quả nhiên trạng thái trở nên tốt hơn rất nhiều. Tuy rằng vẫn còn tiếng thở dốc, nhưng mà sắc mặt đã không còn khó coi như trước, bất quá toàn thân y toàn là mồ hôi. Hạ Lăng nghĩ nghĩ một lúc, trước vẫn nên giúp Lạc Y tắm rửa một cái, nói không chừng sau khi y tỉnh lại còn có thẻ bởi vì bản thân tri kỉ mà tặng thêm độ hảo cảm.
Hạ Lăng không khỏi bởi vì sự cơ trí của mình mà tự tặng một like.
Ánh mắt của mọi người đều không chút nào che giấu dừng ở trên người một nam sinh mới bước vào bên trong trạm. Nam sinh trên mặt không có biểu tình gì, nhưng mà không chút ảnh hưởng tới khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp hơn hẳn so với người bình thường kia. Mà nếu dùng từ xinh đẹp hình dung thì cũng chưa thể thỏa đáng, đại khái là nguyên nhân là do bắt đầu từ khí chất, sẽ không ai đem y nhìn thành nữ sinh.
Nam sinh tựa hồ thực chán ghét những ánh mắt đang dừng trên người y, dưới chân càng nện bước nhanh hơn. Thẳng tới khi nam sinh đi lên phi thuyền, thời điểm khi bóng của y ở trong trạm biến mất, các hành khách còn lại mới hoài nghi vị Beta xinh đẹp giống như Omega này tới tột cùng là từ đâu chạy tới.
Duy độc ở một góc tối sáng, một người mặc áo sơ mi màu trắng, bên ngoài là một kiện áo gió màu đen, chỉ nắm chặt vòng cổ trên cổ, cứ như vậy nhìn theo hướng nam sinh rời đi.
[Player chú ý, mục tiêu công lược Lạc Y đã rời đi.]
….
Trong khoang thuyền, Lạc Y xuyên qua cửa sổ ở mạn tàu nhìn về phía bên ngoài không ngừng biến hóa, lại giống như căn bản không có di chuyển bởi vì cảnh sắc sao trời. Sắc tối cùng sắc sáng hỗn loạn tản ra quang mang chói mắt, phác lên vài phần trên khuôn mặt của y khiến cho y tựa như từ trong tranh bước ra, có chút mờ ảo không giống thật.
Cùng với một tiếng tích, cửa khoang thuyền bị mở ra, Lạc Y quay đầu nhìn về phía người tới, là một Beta khuôn mặt thanh tú.
Dù vô luận như thế nào, chỉ cần không phải Alpha là tốt rồi. Lạc Y nghĩ như vậy, tầm mắt lại quay về hướng cửa sổ trên mạn thuyền, nhìn về nơi mà hầu hết những ngôi sao đang gắn vào nhau như tạo thành một con sống màu bạc.
Hạ Lăng căn cứ vào tin tức hệ thống cung cấp, đã sớm biết được Lạc Y là một người không thường nói chuyện. Bình thường nếu bạn không chủ động tìm y nói chuyện, cho dù hai người ở cùng một phòng trong thời gian một năm, y cũng sẽ không nói một câu. Bất quá, điều này cũng không ảnh hưởng tới tâm tình của hắn, bởi vì mục tiêu công lược Lạc Y lần này là một Omega, mà hắn lại là một Beta.
ˋ(°▽, °) ai đè ai đã có đáp án, hơn nữa sắp đặt như vậy thực thỏa mãn a!
Bất quá trên tư liệu xác minh nói rằng Lạc Y là một Omega luôn dùng thuốc ức chế, tuy rằng bề ngoài nhìn qua thì giống Beta, nhưng mà nếu thực sự phải kiểm tra toàn diện thì thân phận của y liền sẽ bị bại lộ.
Bình thường mà nói thì ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, Hạ Lăng cũng không muốn Lạc Y đối với hắn sinh ra phản cảm, cho nên tận lực đều lấy cẩn thận làm đầu, không để cho Lạc Y phát hiện ra cái gì.
Thu thập xong hành lý, hắn đi tới bên trên giường của mình. Bên trong khoang thuyền rất lớn, có một phòng tắm, nhưng mà giường có hai chiếc đặt ở bên trái và bên phải. Tuy rằng không rõ dụng ý của thuyền trưởng, bất quá Hạ Lăng cũng vui vẻ tiếp nhận.
Giường thực êm, thời điểm Hạ Lăng ngồi lên còn hận không thể lăn vài vòng trên đó, nhưng mà ngại hình tượng của chính mình cho nên hắn vẫn là nhịn xuống. Thanh thanh giọng nói, dùng phương thức mà bản thân cho rằng thích hợp nhất, lễ phép hướng Lạc Y bắt chuyện.
Lạc Y không nói chuyện, thậm chí một chút động tĩnh cũng không có, điều này làm cho Hạ Lăng sinh ra hoài nghi, bản thân có phải hay không đang cùng một pho tượng nói chuyện = 口 =…
“Cái kia, tôi gọi là Hạ Lăng…”
“Lạc Y.”
Tuy rằng chỉ đáp trở lại hai chữ, nhưng Hạ Lăng vẫn cảm thấy được thắng lợi ở ngay tại trước mắt. Nhưng mà hắn không biết, Lạc Y chẳng qua chỉ coi hắn như một Beta không có ác ý, nên mới có thể để ý tới lời nói của hắn. Nếu biết, Hạ Lăng tuyệt đối sẽ khóc mù hai mắt của mình.
“Lạc Y, cậu đáp phi thuyền tới nơi nào vậy?”
“Học viện quân sự Timya.”
“Tôi cũng đi tới đó, nói như vậy chúng ta dọc đường đi đều có bạn rồi!”
“…”
Hàn huyên nửa ngày cũng không thêm được chút hảo cảm nào, Hạ Lăng cảm giác được bản thân tiếp tục tán gẫu nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì. Dù sao Lạc Y cùng bản thân tán gẫu nhiều như vậy nhưng chẳng tặng cho mình chút hảo cảm nào, có thể nói đúng là kỳ tích.
Rất nhanh tới thời gian dùng cơm, Hạ Lăng lập tức bật người lao đi mua đồ ăn. Bởi vì trước đó có lấy qua tiền thông dụng của thế giới này, cho nên Hạ Lăng cũng không cố kỵ, trực tiếp mua một đống lớn đồ ăn, sức ăn lớn kinh người. Bất quá hắn mới mặc kệ người khác nghĩ gì về hắn, ở trong thế giới của hắn, ăn uống vĩnh viễn là vị trí số một.
Thẳng tới khi ăn no, Hạ Lăng mới đem đồ ăn còn lại mang về khoang thuyền. Xoạt một cái, cửa phòng mở ra, Lạc Y vẫn như trước ngồi ở tại trước cửa sổ mạn thuyền không nhúc nhích.
Σ(っ°Д°;)っNgười này sẽ không phải không cần ăn đi? Vẫn cứ ngồi như vậy thật sự rất khỏe nha! Sẽ không phải bị ngốc đó chứ!
Hạ Lăng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng mà hắn không dám nói ra ngoài miệng. Hơn nữa lo lắng tới y một chút cũng là một thời cơ tốt để tăng thêm độ hảo cảm, vì vậy hắn cầm đồ ăn để ở trước mặt Lạc Y: “Cậu còn chưa ăn gì sao? Đây là đồ ăn tôi mới vừa mua, nếm thử chút xem, hương vị cũng không tệ lắm.”
Lạc Y chính là cứ như vậy nhìn Hạ Lăng, không có tính toán gì giống như là muốn ăn. Hạ Lăng nghĩ tới Lạc Y hay là tức giận, nhưng mà bản thân giống như cũng không có nói ra điều gì hay làm ra việc gì không đúng, chợt nghe thấy Lạc Y đối với hắn nói một tiếng: “Cảm ơn.”
[Mục tiêu công lược Lạc Y độ hảo cảm + 5, trước mắt tổng độ hảo cảm là 5.]
Lạc Y tuy rằng không có lấy đồ ăn mà Hạ Lăng cho y, bất quá tốt xấu gì cũng tăng thêm độ hảo cảm cho Hạ Lăng. Điều này làm cho Hạ Lăng cảm giác được Lạc Y quả thực chính là mục tiêu công lược tốt nhất trong tất cả. Thứ nhất, y sẽ không cùng bạn tranh đồ ăn; thứ hai, y sẽ ở thời điểm bạn tặng y thứ gì đó mà tặng thêm hảo cảm cho bạn; thứ ba, tuy rằng nhìn qua không phải thường nói chuyện nhưng mà chỉ cần bạn cùng y nói chuyện phiếm thì y vẫn sẽ trả lời các vấn đề của bạn.
Tặng cho một like không cần giải thích.
Sau vài ngày Hạ Lăng đều tặng cho Lạc Y đồ ăn, nhưng Lạc Y vẫn như trước từ chối, chỉ là độ hảo cảm dành cho Hạ Lăng cũng đã xoát lên tới 10. Có một số việc bạn làm một hai lần còn có thể khiến cho người ta đối với bạn cảm tạ một chút, nhưng sau đó người ta đã không muốn ăn đồ ăn bạn tặng mà bạn vẫn cứ tiếp tục, đây là bạn bị coi thường. Hạ Lăng cũng không tiếp tục tặng Lạc Y đồ ăn nữa, bởi vì hắn biết được trong hành lý của Lạc Y có mang theo đồ ăn.
Ăn xong cơm trưa, Hạ Lăng chuẩn bị trở về khoang thuyền, ở lúc tới gần cửa liền mơ hồ ngửi thấy được một mùi hương rất dễ chịu.
Hình như từ trong khoang thuyền truyền ra… từ từ… sẽ không phải là… Hạ Lăng vội vàng chạy về trước khoang thuyền, mở cửa. Ở khi cửa trong nháy mắt bị mở ra, từ trong không khí liền phát ra cỗ hương vị giống y đúc ban nãy hắn ngửi được, chỉ là mùi hương càng thêm đậm đặc hơn. May mắn hiện tại là thời gian cơm trưa, đại bộ phận mọi người đều tới nhà ăn, Hạ Lăng cũng biết không thể để cho thân phận của Lạc Y bị phát hiện, dù sao trên thuyền vẫn có Alpha tồn tại, vì thế hắn quyết định đóng cửa thật nhanh.
Lạc Y trong khoang thuyền giờ phút này đem bản thân lui thành một đống tựa trong góc tưởng. Bởi vì nguyên nhân Hạ Lăng là Beta cho nên tiết tố do Omega phát ra đối với hắn không có ảnh hưởng quá lớn. Hắn bước nhanh tới trước mặt của Lạc Y, liền thấy được Lạc Y đem đầu của mình chôn ở trong đầu gối, hắn thậm chí còn có thể thấy được Lạc Y bởi vì hô hấp nặng nề mà xương quai xanh ở dưới mái tóc màu đen như ẩn như hiện.
Đây căn bản là khống chế không được!
“Lạc Y, cậu mau tỉnh lại…” Hạ Lăng gọi Lạc Y vài lần cũng không thấy Lạc Y có phản ứng. Hạ Lăng hoàn toàn không biết nên làm gì bây giờ, đành phải vươn tay ra muốn bắt lấy bả vai của Lạc Y, lại bị Lạc Y trong một giây bắt được cánh tay.
Lạc Y chạm rãi ngẩng đầu, trên khuôn mặt xinh đẹp kia đỏ tới bất khả tư nghị (khó có thể tin tưởng được), ánh mắt đỏ ngầu gắt gao nhìn chằm chằm vào Hạ Lăng. Tiếng thở của y càng ngày càng nặng, động tác cắn chặt môi không muốn để cho bản thân phát ra tiếng rên rỉ lại trở nên phi thường hấp dẫn.
Hạ Lăng chỉ cảm thấy bản thân cho dù là một Beta, nhìn thấy cảnh tượng này cũng sẽ không cầm giữ được a! Hắn rốt cuộc cũng biết vì sao hệ thống lại nói tiết tố của Omega sẽ làm cho Alpha phát điên. Hệ thống quả nhiên không có lừa mình a a a a, Omega động lục thực sự là rất đáng sợ!
“Thuốc ức chế… ở… trong túi…” Thanh âm của Lạc Y mang theo vài phần run rẩy cùng vài phần khàn khàn, nghe vào trong lỗ tai của Hạ Lăng căn bản là khống chế không được. Hắn kìm xuống loại quẩn bách không rõ tên này lúc tốc độ thực nhanh đi tới hành lý của Lạc Y, thời điểm ở trong túi lục lọi loạn cả lên, Hạ Lăng rốt cuộc cũng tìm ra được một chiếc hộp bốc lên khí lạnh. Sau khi mở hộp ra, đập vào mắt chính là vài cái ống chích.
Hạ Lăng cầm ống chích chuẩn bị tiêm xuống cho Lạc Y, còn chưa có xoay người liền cảm giác được một cánh tay nóng rực dị thường đang ôm lấy thắt lưng của mình. Tay của Lạc Y khí lực rất lớn làm cho hắn hoàn toàn không giãy ra được…
F*ck, Omega động dục thật đáng sợ! QuQ hệ thống, ta không nghĩ tới muốn công lược tiếp!!!
[Ha ha.]
Hạ Lăng chỉ có thể miễn cưỡng xoay người, cầm lấy ống chích hung hăng đâm vào trên cánh tay của Lạc Y. Sau khi đem toàn bộ chất lỏng bên trong ống chích đẩy vào trong thân thể của Lạc Y, Lạc Y mới im lặng, cả người tê liệt ngã vào trong ***g ngực của Hạ Lăng. Tuy rằng Lạc Y rất nhẹ, nhưng mà… nhưng mà Hạ Lăng không có được bàn tay vàng của thế giới này, cho nên trực tiếp bị Lạc Y đặt ở trên mặt đất.
Trong không khí vẫn nồng đậm hương vị tiết tố của Omega.
Hệ thống, có thể hay không tiêu trừ hương vị này?
[Có thể, nhưng mà phải khấu trừ 100 tích phân của Player.]
Trừ đi trừ đi, mau tiêu trừ hương vị này nhanh lên, nếu để cho Alpha ngửi được hương vị này tìm tới đây thì quả thực đủ thảm.
[Đã khấu trừ, Player trước mắt còn thừa 46800 thích phân.]
Thật vất vả đem Lạc Y kéo tới trên giường, Hạ Lăng liền cảm thấy thực đau trứng. Rõ ràng là một Omega, vừa rồi như thế nào lại có khí lực lớn như vậy, nếu lại chậm hơn một chút, hắn đều có thể cảm giác được ác ý tới từ thế giới!
Trạng thái của Lạc Y sau khi được tiêm vào thuốc ức chế cũng không tốt lắm, khuôn mặt nhíu chặt lại cùng một chỗ, sắc mặt vô cùng khó xem.
Hệ thống, đây là có chuyện gì? Tao không phải đã tiêm thuốc ức chế cho y rồi sao?
[Player nghĩ quá ngây thơ rồi, thuốc ức chế không thể trị được tận gốc phần ngọn, nhiều nhất chỉ có thể ức chế dừng lại một hồi.]
Vậy! Ta! Phải! Làm! Sao!
Chờ! Y! Bị! Thượng! Sao!
[Player có thể tiêu 200 tích phân để ức chế lần động dục này của y nha (≧▽≦)/~]
Vậy mày còn không mau một chút!
[←_← Xí.]
Sau khi khấu trừ 200 tích phân, Lạc Y quả nhiên trạng thái trở nên tốt hơn rất nhiều. Tuy rằng vẫn còn tiếng thở dốc, nhưng mà sắc mặt đã không còn khó coi như trước, bất quá toàn thân y toàn là mồ hôi. Hạ Lăng nghĩ nghĩ một lúc, trước vẫn nên giúp Lạc Y tắm rửa một cái, nói không chừng sau khi y tỉnh lại còn có thẻ bởi vì bản thân tri kỉ mà tặng thêm độ hảo cảm.
Hạ Lăng không khỏi bởi vì sự cơ trí của mình mà tự tặng một like.
Tác giả :
Cự Trì Liệu