Nam Thần Bình Hoa
Chương 42: Cậu Ấy Ngất Rồi!
Tuy là bị khóa nhưng mà Thích Ăn Cá Cá Cá cũng không định sửa nội dung, rất nhiều độc giả không kịp đọc tiếc muốn khóc ròng.
Phải biết là từ sau khi hợp tác cùng giải trí Tĩnh Ức, cho dù là truyện đang hot nhanh cũng phải hai, ba tiếng sau mới có thông báo, bị khóa xong là không thể tìm được đọc được ở đâu nữa. Có người đọc để lại lời nhắn nhưng mà cũng chỉ là xin "thịt" nên ban quản trị mạng không duyệt, bị ẩn rất nhiều. Nhưng mà dù có không ẩn thì Tần Ức cũng chẳng xem bình luận mấy.
Có đọc giả tiện tay click vào đường dẫn đến weibo Tần Ức, bình luận xin chương bị khóa nhưng sau khi ID Tảng Đá Lớn Lớn Lớn @ Tần Ức để cậu đăng truyện thì ID Thích Ăn Cá Cá Cá cũng không có thêm bài nào, cũng không có dấu hiệu sẽ trả lời thêm cái bình luận nào khác bên dưới.
Đọc giả không đọc được thì đau đớn, đọc giả kịp đọc thì nhảy vào khoe khoang như là được trúng thưởng. Quy định về cảnh nóng thì không phải do Tấn Giang quy định mà là ở Trung Quốc thi thoảng lại có vài cơn bão càn quét qua truyện mạng khiến hội tác giả căng thẳng, ăn cơm cũng chẳng ngon. Thế nhưng đối với những tác giả không quen viết cảnh từ cổ trở xuống thì lại là việc tốt.
Thật ra Tần Ức viết chương này phải nghiêm túc nghiên cứu các tư thế từ "phim tình yêu" mới viết được, đảm bảo thịt mỡ chất lượng. Cậu viết một lèo mười nghìn chữ dài bằng cả ba chương rồi up vào phần dự trữ rồi đi ngâm nước luôn, cũng không có ý định sửa lại cho các độc giả đến sau đọc.
Các độc giả than vãn mấy hôm, Tần Ức vẫn đi đóng phim. Đến lúc cậu đóng xong cảnh buổi hẹn hò đầu tiên, Giang Hà đã đứng ở cửa phòng nghỉ chờ.
Giang Hà bước hai bước tới, trêи tay cầm điện thoại của Tần Ức: "Mới nãy boss gọi điện thoại cho cậu mà điện thoại khóa nên tôi không nghe thay được."
"Cảm ơn anh." Tần Ức dùng khăn bông lau tóc ướt vì cảnh quay vừa nãy, cầm điện thoại, mở khóa, đi vào phòng tiện tay đóng cửa lại.
Cậu gọi luôn vào số điện thoại riêng của Thạch Tĩnh Chi: "Tần Ức đây, nãy em có cảnh quay giờ mới được nghỉ, không nghe máy được. A Tĩnh, anh gọi em có chuyện gì không?"
"Không có chuyện thì không được tìm em à?"
Tần Ức tự nhiên đáp: "A Tĩnh tìm em lúc nào chẳng được. Nhưng mà tự nhiên lại gọi thì em nghĩ hẳn là có việc gì đó."
"Quản gia nói với anh về việc em chuyển thể tiểu thuyết thành phim. Hợp đồng với Tĩnh Ức thì tuy được ưu tiên nhưng vì giá trị hợp đồng cũng lên tới hơn triệu nên vẫn muốn tác giả ra mặt." Vốn quản gia có thể gọi điện trực tiếp với Tần Ức nhưng Thạch Tĩnh Chi muốn nghe giọng cậu nên kiếm cớ gọi thông báo.
Tần Ức ngỡ ngàng một chút mới nhớ tới bộ truyện thứ hai chuẩn bị chuyển thể. Cậu nghĩ vài giây mới đáp lại Thạch Tĩnh Chi: "Cái này thì đơn giản mà, không phải là cần tác giả lộ diện sao, để quản gia thay mặt em đi. Lúc trước em lấy thân phận của quản gia đi đăng ký, giờ em xuất hiện lại không thích hợp."
Suy nghĩ của Tần Ức rất hợp lý, Thạch Tĩnh Chi cũng thuận theo: "A Tĩnh thấy quản gia đi được thì để quản gia đi. Thân phận diễn viên của em cũng không hợp làm tác giả ở Tấn Giang."
Minh tinh trong giới có viết thì cũng toàn viết tự truyện, có fan ủng hộ, không phải lo về số lượng tiêu thụ. Chẳng qua là chưa nghe nói có ai viết truyện mạng, lại còn là đam mỹ.
Vì lo lắng, Tần Ức sử dụng chứng minh thư và thẻ ngân hàng đứng tên quản gia ký kết với Tấn Giang, chẳng qua là mật khẩu thì cậu giữ, tiền nhuận bút bao nhiêu là của cậu. Ngoại trừ quản gia thì cũng chỉ có Thạch Tĩnh Chi biết được thân phận thật sự của Thích Ăn Cá Cá Cá, kể cả có là của biên tập của Tấn Giang thì cũng chỉ lần theo được chứng minh thư.
Ở Tấn Giang, Tần Ức có hơn một triệu tiền nhận bút, quản gia quản lý tài khoản hộ Tần Ức, có chứng minh thư, việc rút tiền dễ như bỡn.
Mà quản gia lại không ngu như vậy, làm việc ở Thạch thị lương một năm cả triệu, lấy tiền ra đóng thuế cho Tần Ức thì khỏi nói, chỉ cần có một tác động khác xíu xiu vào số tiền đó bị phát hiện ông sẽ bị mất việc, được không lại mất.
Kể cả cho dù Tần Ức ký hợp đồng chuyển thể, thu nhập thêm cả mấy triệu ông cũng sẽ không động vào số tiền đó.
Đối với nghề tay trái viết truyện của Tần Ức, Thạch Tĩnh Chi rất yên tâm đối với quản gia. Hắn tin tưởng người của mình, quản gia làm việc ở Thạch thị đã lâu sẽ phân biệt được đâu là hạt vừng, đâu là quả dưa hấu, sẽ không vì cái lợi nhỏ trước mắt mà bỏ qua khoản hậu đãi và công việc tốt.
Quản gia hiểu mình phải trung thành tuyệt đối, hoàn thành bổn phận làm một quản gia tốt. Làm một quản gia tốt là dùng thân phận mình giúp Tần Ức ký hợp đồng với Tấn Giang, rất nhiều chuyện do ông làm thay cậu, đến giờ lại dưới ánh mắt khó mà tin nổi đi ký hợp đồng.
Sau đó, dưới tầm mắt "ôi méo tin nổi" của một đám thanh niên mà vuốt vuốt cổ áo hơi nhắn của mình, quản gia ngẩng đầu bốn mươi lăn độ nhìn trời ưu thương mà mở miệng: "Chào mọi người, tôi là Thích Ăn Cá Cá Cá.
Không ngờ Thích Ăn Cá Cá Cá lại già như thế! Không phải là ông thay mặt cháu trai đến đấy chứ? Mọi người đồng loạt nhìn về phía biên tập Phong Diệp. Người này nhớ lại ảnh trêи chứng minh thư photo của tác giả, khó khăn gật đầu.
Tần Ức bị mọi người oán thầm bỗng hắt xi hai cái. Đang chưa phải giờ nghỉ nên có người quan tâm mà hỏi thăm hai câu: "Có phải nãy xuống nước nên cảm rồi không? Bây giờ đang lạnh đừng có để bị ốm nhé, uống ít canh gừng đi."
Tần Ức thân thiện cười: "Cảm ơn, tôi không sao." Nếu cậu xuống nước mà bị cảm thật thì vấn đề quá lớn rồi.
Hợp đồng bản quyền giữa Tấn Giang với giải trí Tĩnh Ức được thao luận rất nhanh. Tấn Giang vẫn hét giá rất cao, kể cả Tĩnh Ức có là đối tác hợp tác với bọn họ thì vừa mở miệng ra đã là bảy chữ số.
Đương nhiên độ hot của đam mỹ không bằng ngôn tình nên Tấn Giang cũng đã chuẩn bị nhiều phương án xoa dịu.
Giải trí Tĩnh Ức cũng không định là công tử Bạc Liêu. Kể mà Tần Ức không đăng truyện ở Tấn Giang, bọn họ bỏ tiền ra mời biên kịch cho Tần Ức là được, không cần thông qua Tấn Giang, nhưng giá cũng không thể ép thấp quá, để tác giả không vui.
Cò kè mặc cả một phen, "Nhật ký tranh đoạt cá giữa các hành tinh" được giải trí Tĩnh Ức mua về với giá hai triệu tám trăm tám mươi ngàn.
Quản gia bày tỏ, là một nhân viên lương một năm năm triệ, ông không bị rung động trước con số đó.
Hợp đồng ký chưa được mấy hôm, quản gia đăng weibo: "Nhật ký tranh đoạt cá giữa các hành tinh" của tác giả Thích Ăn Cá Cá Cá đã bị công ty giải trí Tĩnh Ức mua lại công bố thân phận. Nhà văn năm nay 62 tuổi, cực ky tâm huyết tự mình tới ký hợp đồng" *insert pic*
Weibo này vừa đăng Bích Thủy đã dậy sóng. Nhiều độc giả không thể tin nổi thần tượng của mình già như thế. Biết Thích Ăn Cá Cá Cá thi thoảng cũng có act cute, nhưng nhìn ông lão sáu hai tuổi đẹp trai trêи ảnh kia, khi trẻ hẳn cũng có phong độ, thế nhưng yy không nổi.
Hơn nữa Thích Ăn Cá Cá Cá và Tảng Đá Lớn Lớn Lớn tương tác đáng yêu như thế, không nỡ tưởng tượng ra hình ảnh hai ông già, nghĩ thôi đã thấy không ổn.
Làm sao lại là người gia đây trời. Oán niệm của độc giả sắp tràn khỏi màn hình. Quản gia tranh thủ lướt comment Bích Thủy và weibo cảm thấy mình nằm không cũng trúng tên.
Tiền bản quyền của "Nhật ký tranh đoạt cá giữa các hành tinh" bị tiết lộ là hơn hai triệu, có người ao ước, cũng có người ghen tị nói Tần Ức tự bỏ tiền tăng hạng, giờ hồi vốn rồi.
Ghen tị thì ghen tị, không phải ai cũng có nhiều tiền tự thưởng cho mình như thế, hơn nữa bộ truyện đầu tiên của Thích Ăn Cá Cá Cá không được mua bản quyền, hot bộ thứ hai, cũng chỉ bộ thứ hai được mua. Kể cả là mở acc con tự đập tiền cho mình, nhiều người cũng không có bản lĩnh chơi kiểu đấy.
Thế nhưng Tần Ức không lướt diễn đàn, mấy lời ghen tị cũng không ảnh hưởng tới cuộc sống của Tần Ức. Tiền bản quyền không khiến cậu "rung động" tí nào, dù sao tiền bản quyền chia phần trăm cũng không đủ tiền cá một tháng.
Trời ngày càng nóng, Tần Ức chỉ hận không thể nằm bẹp dưới nước, thường ngâm nước ngủ. Cả ngày chỉ ăn ngủ ngủ ăn, không có tí sức sống nào, đi kiểm tra thì các chỉ số đều bình thường.
Sự khác biệt của Tần Ức trong mắt Thạch Tĩnh Chi vô tình gây áp lực cho đạo diễn vô cùng.
Phim điện ảnh thì không vội được, theo tiến độ này thì dự kiến một năm sau "Chờ em" sẽ đóng máy. Sau khi cân nhắc trêи nhiều phương diện, đạo diễn quyết định tập trung quay phần của Tần Ức trước. Như vậy chỉ cần khoảng hai tháng là có thể hoàn thành phần diễn để cậu về nhà nghỉ ngơi.
Sự thay đổi của Tần Ức Thạch Tĩnh Chi cũng không theo nổi. Hắn không thích nước, cũng không thể ngâm nước lâu được nhưng Tần Ức lại quá ỷ lại vào nước. Trước giờ đi ngủ cậu còn chạy tới ngủ cùng hắ nhưng nửa đêm mộng du lại chạy đến ao nằm.
Buổi sáng dậy không có người bên cạnh Thạch Tĩnh Chi thấy không quen, tâm lý cô đơn khiến hắn rất u buồn, càng soi mói cấp dưới.
Hôm nay Tần Ức quay cảnh cuối "Chờ em", Thạch Tĩnh Chi ngồi chờ chuẩn bị đi đón cậu nhưng hắn còn chưa tới nơi đã nhận được điện thoại của trợ lý số tám của Tần Ức. Giọng nam trong điện thoại hoảng loạn: "Boss, Thiếu gia... cậu ấy ngất rồi!"
Phải biết là từ sau khi hợp tác cùng giải trí Tĩnh Ức, cho dù là truyện đang hot nhanh cũng phải hai, ba tiếng sau mới có thông báo, bị khóa xong là không thể tìm được đọc được ở đâu nữa. Có người đọc để lại lời nhắn nhưng mà cũng chỉ là xin "thịt" nên ban quản trị mạng không duyệt, bị ẩn rất nhiều. Nhưng mà dù có không ẩn thì Tần Ức cũng chẳng xem bình luận mấy.
Có đọc giả tiện tay click vào đường dẫn đến weibo Tần Ức, bình luận xin chương bị khóa nhưng sau khi ID Tảng Đá Lớn Lớn Lớn @ Tần Ức để cậu đăng truyện thì ID Thích Ăn Cá Cá Cá cũng không có thêm bài nào, cũng không có dấu hiệu sẽ trả lời thêm cái bình luận nào khác bên dưới.
Đọc giả không đọc được thì đau đớn, đọc giả kịp đọc thì nhảy vào khoe khoang như là được trúng thưởng. Quy định về cảnh nóng thì không phải do Tấn Giang quy định mà là ở Trung Quốc thi thoảng lại có vài cơn bão càn quét qua truyện mạng khiến hội tác giả căng thẳng, ăn cơm cũng chẳng ngon. Thế nhưng đối với những tác giả không quen viết cảnh từ cổ trở xuống thì lại là việc tốt.
Thật ra Tần Ức viết chương này phải nghiêm túc nghiên cứu các tư thế từ "phim tình yêu" mới viết được, đảm bảo thịt mỡ chất lượng. Cậu viết một lèo mười nghìn chữ dài bằng cả ba chương rồi up vào phần dự trữ rồi đi ngâm nước luôn, cũng không có ý định sửa lại cho các độc giả đến sau đọc.
Các độc giả than vãn mấy hôm, Tần Ức vẫn đi đóng phim. Đến lúc cậu đóng xong cảnh buổi hẹn hò đầu tiên, Giang Hà đã đứng ở cửa phòng nghỉ chờ.
Giang Hà bước hai bước tới, trêи tay cầm điện thoại của Tần Ức: "Mới nãy boss gọi điện thoại cho cậu mà điện thoại khóa nên tôi không nghe thay được."
"Cảm ơn anh." Tần Ức dùng khăn bông lau tóc ướt vì cảnh quay vừa nãy, cầm điện thoại, mở khóa, đi vào phòng tiện tay đóng cửa lại.
Cậu gọi luôn vào số điện thoại riêng của Thạch Tĩnh Chi: "Tần Ức đây, nãy em có cảnh quay giờ mới được nghỉ, không nghe máy được. A Tĩnh, anh gọi em có chuyện gì không?"
"Không có chuyện thì không được tìm em à?"
Tần Ức tự nhiên đáp: "A Tĩnh tìm em lúc nào chẳng được. Nhưng mà tự nhiên lại gọi thì em nghĩ hẳn là có việc gì đó."
"Quản gia nói với anh về việc em chuyển thể tiểu thuyết thành phim. Hợp đồng với Tĩnh Ức thì tuy được ưu tiên nhưng vì giá trị hợp đồng cũng lên tới hơn triệu nên vẫn muốn tác giả ra mặt." Vốn quản gia có thể gọi điện trực tiếp với Tần Ức nhưng Thạch Tĩnh Chi muốn nghe giọng cậu nên kiếm cớ gọi thông báo.
Tần Ức ngỡ ngàng một chút mới nhớ tới bộ truyện thứ hai chuẩn bị chuyển thể. Cậu nghĩ vài giây mới đáp lại Thạch Tĩnh Chi: "Cái này thì đơn giản mà, không phải là cần tác giả lộ diện sao, để quản gia thay mặt em đi. Lúc trước em lấy thân phận của quản gia đi đăng ký, giờ em xuất hiện lại không thích hợp."
Suy nghĩ của Tần Ức rất hợp lý, Thạch Tĩnh Chi cũng thuận theo: "A Tĩnh thấy quản gia đi được thì để quản gia đi. Thân phận diễn viên của em cũng không hợp làm tác giả ở Tấn Giang."
Minh tinh trong giới có viết thì cũng toàn viết tự truyện, có fan ủng hộ, không phải lo về số lượng tiêu thụ. Chẳng qua là chưa nghe nói có ai viết truyện mạng, lại còn là đam mỹ.
Vì lo lắng, Tần Ức sử dụng chứng minh thư và thẻ ngân hàng đứng tên quản gia ký kết với Tấn Giang, chẳng qua là mật khẩu thì cậu giữ, tiền nhuận bút bao nhiêu là của cậu. Ngoại trừ quản gia thì cũng chỉ có Thạch Tĩnh Chi biết được thân phận thật sự của Thích Ăn Cá Cá Cá, kể cả có là của biên tập của Tấn Giang thì cũng chỉ lần theo được chứng minh thư.
Ở Tấn Giang, Tần Ức có hơn một triệu tiền nhận bút, quản gia quản lý tài khoản hộ Tần Ức, có chứng minh thư, việc rút tiền dễ như bỡn.
Mà quản gia lại không ngu như vậy, làm việc ở Thạch thị lương một năm cả triệu, lấy tiền ra đóng thuế cho Tần Ức thì khỏi nói, chỉ cần có một tác động khác xíu xiu vào số tiền đó bị phát hiện ông sẽ bị mất việc, được không lại mất.
Kể cả cho dù Tần Ức ký hợp đồng chuyển thể, thu nhập thêm cả mấy triệu ông cũng sẽ không động vào số tiền đó.
Đối với nghề tay trái viết truyện của Tần Ức, Thạch Tĩnh Chi rất yên tâm đối với quản gia. Hắn tin tưởng người của mình, quản gia làm việc ở Thạch thị đã lâu sẽ phân biệt được đâu là hạt vừng, đâu là quả dưa hấu, sẽ không vì cái lợi nhỏ trước mắt mà bỏ qua khoản hậu đãi và công việc tốt.
Quản gia hiểu mình phải trung thành tuyệt đối, hoàn thành bổn phận làm một quản gia tốt. Làm một quản gia tốt là dùng thân phận mình giúp Tần Ức ký hợp đồng với Tấn Giang, rất nhiều chuyện do ông làm thay cậu, đến giờ lại dưới ánh mắt khó mà tin nổi đi ký hợp đồng.
Sau đó, dưới tầm mắt "ôi méo tin nổi" của một đám thanh niên mà vuốt vuốt cổ áo hơi nhắn của mình, quản gia ngẩng đầu bốn mươi lăn độ nhìn trời ưu thương mà mở miệng: "Chào mọi người, tôi là Thích Ăn Cá Cá Cá.
Không ngờ Thích Ăn Cá Cá Cá lại già như thế! Không phải là ông thay mặt cháu trai đến đấy chứ? Mọi người đồng loạt nhìn về phía biên tập Phong Diệp. Người này nhớ lại ảnh trêи chứng minh thư photo của tác giả, khó khăn gật đầu.
Tần Ức bị mọi người oán thầm bỗng hắt xi hai cái. Đang chưa phải giờ nghỉ nên có người quan tâm mà hỏi thăm hai câu: "Có phải nãy xuống nước nên cảm rồi không? Bây giờ đang lạnh đừng có để bị ốm nhé, uống ít canh gừng đi."
Tần Ức thân thiện cười: "Cảm ơn, tôi không sao." Nếu cậu xuống nước mà bị cảm thật thì vấn đề quá lớn rồi.
Hợp đồng bản quyền giữa Tấn Giang với giải trí Tĩnh Ức được thao luận rất nhanh. Tấn Giang vẫn hét giá rất cao, kể cả Tĩnh Ức có là đối tác hợp tác với bọn họ thì vừa mở miệng ra đã là bảy chữ số.
Đương nhiên độ hot của đam mỹ không bằng ngôn tình nên Tấn Giang cũng đã chuẩn bị nhiều phương án xoa dịu.
Giải trí Tĩnh Ức cũng không định là công tử Bạc Liêu. Kể mà Tần Ức không đăng truyện ở Tấn Giang, bọn họ bỏ tiền ra mời biên kịch cho Tần Ức là được, không cần thông qua Tấn Giang, nhưng giá cũng không thể ép thấp quá, để tác giả không vui.
Cò kè mặc cả một phen, "Nhật ký tranh đoạt cá giữa các hành tinh" được giải trí Tĩnh Ức mua về với giá hai triệu tám trăm tám mươi ngàn.
Quản gia bày tỏ, là một nhân viên lương một năm năm triệ, ông không bị rung động trước con số đó.
Hợp đồng ký chưa được mấy hôm, quản gia đăng weibo: "Nhật ký tranh đoạt cá giữa các hành tinh" của tác giả Thích Ăn Cá Cá Cá đã bị công ty giải trí Tĩnh Ức mua lại công bố thân phận. Nhà văn năm nay 62 tuổi, cực ky tâm huyết tự mình tới ký hợp đồng" *insert pic*
Weibo này vừa đăng Bích Thủy đã dậy sóng. Nhiều độc giả không thể tin nổi thần tượng của mình già như thế. Biết Thích Ăn Cá Cá Cá thi thoảng cũng có act cute, nhưng nhìn ông lão sáu hai tuổi đẹp trai trêи ảnh kia, khi trẻ hẳn cũng có phong độ, thế nhưng yy không nổi.
Hơn nữa Thích Ăn Cá Cá Cá và Tảng Đá Lớn Lớn Lớn tương tác đáng yêu như thế, không nỡ tưởng tượng ra hình ảnh hai ông già, nghĩ thôi đã thấy không ổn.
Làm sao lại là người gia đây trời. Oán niệm của độc giả sắp tràn khỏi màn hình. Quản gia tranh thủ lướt comment Bích Thủy và weibo cảm thấy mình nằm không cũng trúng tên.
Tiền bản quyền của "Nhật ký tranh đoạt cá giữa các hành tinh" bị tiết lộ là hơn hai triệu, có người ao ước, cũng có người ghen tị nói Tần Ức tự bỏ tiền tăng hạng, giờ hồi vốn rồi.
Ghen tị thì ghen tị, không phải ai cũng có nhiều tiền tự thưởng cho mình như thế, hơn nữa bộ truyện đầu tiên của Thích Ăn Cá Cá Cá không được mua bản quyền, hot bộ thứ hai, cũng chỉ bộ thứ hai được mua. Kể cả là mở acc con tự đập tiền cho mình, nhiều người cũng không có bản lĩnh chơi kiểu đấy.
Thế nhưng Tần Ức không lướt diễn đàn, mấy lời ghen tị cũng không ảnh hưởng tới cuộc sống của Tần Ức. Tiền bản quyền không khiến cậu "rung động" tí nào, dù sao tiền bản quyền chia phần trăm cũng không đủ tiền cá một tháng.
Trời ngày càng nóng, Tần Ức chỉ hận không thể nằm bẹp dưới nước, thường ngâm nước ngủ. Cả ngày chỉ ăn ngủ ngủ ăn, không có tí sức sống nào, đi kiểm tra thì các chỉ số đều bình thường.
Sự khác biệt của Tần Ức trong mắt Thạch Tĩnh Chi vô tình gây áp lực cho đạo diễn vô cùng.
Phim điện ảnh thì không vội được, theo tiến độ này thì dự kiến một năm sau "Chờ em" sẽ đóng máy. Sau khi cân nhắc trêи nhiều phương diện, đạo diễn quyết định tập trung quay phần của Tần Ức trước. Như vậy chỉ cần khoảng hai tháng là có thể hoàn thành phần diễn để cậu về nhà nghỉ ngơi.
Sự thay đổi của Tần Ức Thạch Tĩnh Chi cũng không theo nổi. Hắn không thích nước, cũng không thể ngâm nước lâu được nhưng Tần Ức lại quá ỷ lại vào nước. Trước giờ đi ngủ cậu còn chạy tới ngủ cùng hắ nhưng nửa đêm mộng du lại chạy đến ao nằm.
Buổi sáng dậy không có người bên cạnh Thạch Tĩnh Chi thấy không quen, tâm lý cô đơn khiến hắn rất u buồn, càng soi mói cấp dưới.
Hôm nay Tần Ức quay cảnh cuối "Chờ em", Thạch Tĩnh Chi ngồi chờ chuẩn bị đi đón cậu nhưng hắn còn chưa tới nơi đã nhận được điện thoại của trợ lý số tám của Tần Ức. Giọng nam trong điện thoại hoảng loạn: "Boss, Thiếu gia... cậu ấy ngất rồi!"
Tác giả :
Trường Nhạc Tư Ương