Nam Sủng Của Tướng Quân
Chương 1
Biên cảnh Tề quốc, đầu mùa xuân tại quân doanh ——
Tuy nói trời đã sang xuân nhưng băng tuyết đóng dày cộm bốn phía quân doanh chỉ mới bắt đầu tan, có câu nói tuyết rơi không lạnh, tuyết tan mới lạnh, chung quanh quân doanh bị bao phủ bởi không khí lạnh buốt, trên bình nguyên trải rộng bằng phẳng còn có thể thấy được từng ngọn doanh trướng trắng phếu.
Thịnh Lật mặc một thân y phục làm từ lông chồn đen do chủ nhân ban thưởng, phía trên đỉnh đầu đội cái mũ lông chim trắng đen xen kẽ ( đây là loại yêu thích của nam sủng thời kỳ xuân thu), khom người kính cẩn vén lên tấm vải bố dày cộm nặng nề, đi vào quỳ trên mặt đất đợi tân chủ nhân của mình đến.
Quay trở lại mười ngày trước, một nhà Thịnh Lật bao gồm sáu miệng già trẻ, lúc này trong nhà không còn một hạt gạo ăn xin ba ngày lại không có chút thu hoạch, mẫu thân y đói bụng lại thấy tình thế nguy kịch, trong nhà còn phải nuôi một muội muội bé xíu gầy trơ xương, phụ thân y nhiều năm trước đi tòng quân suốt mười mấy năm qua không lấy một tin tức.
Thời kỳ chính trị binh hoang mã loạn, nông dân khó tránh khỏi thất thu, sau đó hai tỷ tỷ Thịnh Lật xấu số mất đi, một nhà già trẻ không biết phương hướng, Thịnh Lật đang ngồi chờ chết bỗng nhiên xuất hiện một người làm thay đổi vận mệnh y.
Tề Công, Quân vương của Tề quốc!
Sống trong thời loạn thế Thịnh Lật đã sớm biết vận mệnh định sẵn nhấp nhô, tay trói gà không chặc chỉ có thể ủy thân cho người khác để bảo vệ cả nhà áo cơm không lo. Cho nên quyết định làm nam sủng cho Tề công. Bất quá Thịnh Lật trăm triệu không nghĩ tới Tề Công lại tùy ý đem y thay lễ vật tặng cho đại tướng quân Thác Bạt Hoàn Thành!
Thác Bạt Hoàn Thành là đại tướng quân Tề quốc thuộc hạ Tề Công, văn thao vũ lược còn gọi hắc mã dũng mãnh trên chiến trường! Tướng mạo anh tuấn, khí thế hùng hồn khiến phe địch nhân chỉ nghe tin đã sợ mất mật, vì Tề Công hạ được hơn phân nửa giang sơn!
Cũng vào lúc này, phía sau Thịnh Lật đột nhiên ập đến một luồng gió lạnh, tiếp theo tiếng va chạm khôi giáp cùng phối kiếm còn có tiếng bước chân cường kiện! Thịnh Lật hai tay gộp lại đặt trên trán, quỳ trên mặt đất hành đại lễ, chợt có một giọng nói hùng hồn truyền đến.
“Nếu đã là lòng tốt của chủ nhân, ta đây đương nhiên sẽ nhận, ngẩng đầu lên.” Thác Bạt Hoàn Thành gở xuống bội kiếm, ngồi trước bàn dài ra lệnh.
Thịnh Lật từ từ dựng thẳng người, ngẩng đầu nhưng ánh mắt cuối cùng vẫn không dám nhìn thẳng nam nhân phía trước —— Thác Bạt Hoàn Thành!
“Bao lớn?” Thác Bạt Hoàn Thành hỏi.
“...... Mười sáu tuổi.” Thịnh Lật ngồi xổm trước mặt Thác Bạt Hoàn Thành, cường lực khắc chế tim đập loạn nhịp.
“Ngẩng đầu nhìn ta!” Thác Bạt Hoàn Thành khẩu khí bá đạo xen lẫn cường thế không cho từ chối.
Lần này Thịnh Lật nghe lời chậm rãi ngẩng đầu nhìn thấy người trước mắt liền kinh ngạc trợn to hai mắt. Không nghĩ tới đại tướng quân Tề quốc Thác Bạt Hoàn Thành lại là một mỹ nam tử. Dưới đôi mày kiếm anh tuấn là tròng mắt thâm thúy, ngũ quan đẹp như điêu khắc, khuôn mặt đầy anh khí, một thân hoàng kim khôi giáp lại càng tôn lên vóc người dũng mãnh phi thường uy vũ, ngọc thụ lâm phong củaThác Bạt Hoàn Thành
“Biết nên làm như thế nào chứ?” Ánh mắt Thác Bạt Hoàn Thành ngạo khí khinh người nhìn xuống thiếu niên đẹp như quan ngọc trước mắt.
“Vâng ạ” Thịnh Lật đứng dậy cẩn thận sợ gây ra động tĩnh hướng bên trong doanh trướng đi tới, lấy xuống vũ mũ, bưng lên chén thuốc trên bàn đã sớm chuẩn bị, uống vào. Mới vừa uống một nửa liền cảm thấy bụng có cái gì cộn cạo, Thịnh Lật vội vàng từ phía sau chạy ra ngoài trướng,tùy tiện tìm một nơi không ai đến bài tiết phế vật. Khi Thịnh Lật trở lại doanh trướng, thùng gỗ bên trong phòng đã chăm đầy nước tắm nóng hôi hổi.
Tiến về phía trước, Thịnh Lật bỏ đi trường bào, giải khai đai lưng, từ từ rút đi tầng lớp tầng lớp y phục trên người, cuối cùng toàn thân tiến vào trong nước, tự mình thanh tẩy cơ thể.
Một lát sau, nước ấm bao phủ cả người Thịnh Lật dần dần chuyển sang lạnh, y mới rời mục dũng, khoác lên người bộ áo ngủ, ở bên trong nội các yên lặng chờ đợi Thác Bạt Hoàn Thành đến. Theo tiếng bước chân Thác Bạt Hoàn Thành mạnh mà có lực ngày càng rõ ràng, trái tim Thịnh Lật nhảy dồn dập tần số cũng theo đó mà tăng cao.
Thác Bạt Hoàn Thành đi vào nội các hướng Thịnh Lật mở ra hai cánh tay, chân Thịnh Lật tự giác đi tới giúp Thác Bạt Hoàn Thành cởi xuống chiến bào khôi giáp. Những khôi giáp thiết chế nặng cũng chừng mười cân, thời điểm khi Thịnh Lật cầm lấy khôi giáp quả thực có chút lực bất tòng tâm, lảo đảo một cái ngã vào ***g ngực rộng rãi của Thác Bạt Hoàn Thành.
Thác Bạt Hoàn Thành im lặng không nói, đở Thịnh Lật đứng dậy rồi tự mình rút đi quần áo. Hắn vóc người cao ngất khoác một chiếc áo ngủ màu trắng, ngồi ngưỡng người trên chiếc giường rộng chừng nửa thước. Theo quy củ Thịnh Lật ngồi ở một bên, cúi thấp đầu, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
“Tới đây, lấy lòng ta.” Giọng nói của Thác Bạt Hoàn Thành mang theo từ tính lẫn quyết đoán lại không trộn lẫn bất kỳ tình cảm nào, ra lệnh.
Tuy nói trời đã sang xuân nhưng băng tuyết đóng dày cộm bốn phía quân doanh chỉ mới bắt đầu tan, có câu nói tuyết rơi không lạnh, tuyết tan mới lạnh, chung quanh quân doanh bị bao phủ bởi không khí lạnh buốt, trên bình nguyên trải rộng bằng phẳng còn có thể thấy được từng ngọn doanh trướng trắng phếu.
Thịnh Lật mặc một thân y phục làm từ lông chồn đen do chủ nhân ban thưởng, phía trên đỉnh đầu đội cái mũ lông chim trắng đen xen kẽ ( đây là loại yêu thích của nam sủng thời kỳ xuân thu), khom người kính cẩn vén lên tấm vải bố dày cộm nặng nề, đi vào quỳ trên mặt đất đợi tân chủ nhân của mình đến.
Quay trở lại mười ngày trước, một nhà Thịnh Lật bao gồm sáu miệng già trẻ, lúc này trong nhà không còn một hạt gạo ăn xin ba ngày lại không có chút thu hoạch, mẫu thân y đói bụng lại thấy tình thế nguy kịch, trong nhà còn phải nuôi một muội muội bé xíu gầy trơ xương, phụ thân y nhiều năm trước đi tòng quân suốt mười mấy năm qua không lấy một tin tức.
Thời kỳ chính trị binh hoang mã loạn, nông dân khó tránh khỏi thất thu, sau đó hai tỷ tỷ Thịnh Lật xấu số mất đi, một nhà già trẻ không biết phương hướng, Thịnh Lật đang ngồi chờ chết bỗng nhiên xuất hiện một người làm thay đổi vận mệnh y.
Tề Công, Quân vương của Tề quốc!
Sống trong thời loạn thế Thịnh Lật đã sớm biết vận mệnh định sẵn nhấp nhô, tay trói gà không chặc chỉ có thể ủy thân cho người khác để bảo vệ cả nhà áo cơm không lo. Cho nên quyết định làm nam sủng cho Tề công. Bất quá Thịnh Lật trăm triệu không nghĩ tới Tề Công lại tùy ý đem y thay lễ vật tặng cho đại tướng quân Thác Bạt Hoàn Thành!
Thác Bạt Hoàn Thành là đại tướng quân Tề quốc thuộc hạ Tề Công, văn thao vũ lược còn gọi hắc mã dũng mãnh trên chiến trường! Tướng mạo anh tuấn, khí thế hùng hồn khiến phe địch nhân chỉ nghe tin đã sợ mất mật, vì Tề Công hạ được hơn phân nửa giang sơn!
Cũng vào lúc này, phía sau Thịnh Lật đột nhiên ập đến một luồng gió lạnh, tiếp theo tiếng va chạm khôi giáp cùng phối kiếm còn có tiếng bước chân cường kiện! Thịnh Lật hai tay gộp lại đặt trên trán, quỳ trên mặt đất hành đại lễ, chợt có một giọng nói hùng hồn truyền đến.
“Nếu đã là lòng tốt của chủ nhân, ta đây đương nhiên sẽ nhận, ngẩng đầu lên.” Thác Bạt Hoàn Thành gở xuống bội kiếm, ngồi trước bàn dài ra lệnh.
Thịnh Lật từ từ dựng thẳng người, ngẩng đầu nhưng ánh mắt cuối cùng vẫn không dám nhìn thẳng nam nhân phía trước —— Thác Bạt Hoàn Thành!
“Bao lớn?” Thác Bạt Hoàn Thành hỏi.
“...... Mười sáu tuổi.” Thịnh Lật ngồi xổm trước mặt Thác Bạt Hoàn Thành, cường lực khắc chế tim đập loạn nhịp.
“Ngẩng đầu nhìn ta!” Thác Bạt Hoàn Thành khẩu khí bá đạo xen lẫn cường thế không cho từ chối.
Lần này Thịnh Lật nghe lời chậm rãi ngẩng đầu nhìn thấy người trước mắt liền kinh ngạc trợn to hai mắt. Không nghĩ tới đại tướng quân Tề quốc Thác Bạt Hoàn Thành lại là một mỹ nam tử. Dưới đôi mày kiếm anh tuấn là tròng mắt thâm thúy, ngũ quan đẹp như điêu khắc, khuôn mặt đầy anh khí, một thân hoàng kim khôi giáp lại càng tôn lên vóc người dũng mãnh phi thường uy vũ, ngọc thụ lâm phong củaThác Bạt Hoàn Thành
“Biết nên làm như thế nào chứ?” Ánh mắt Thác Bạt Hoàn Thành ngạo khí khinh người nhìn xuống thiếu niên đẹp như quan ngọc trước mắt.
“Vâng ạ” Thịnh Lật đứng dậy cẩn thận sợ gây ra động tĩnh hướng bên trong doanh trướng đi tới, lấy xuống vũ mũ, bưng lên chén thuốc trên bàn đã sớm chuẩn bị, uống vào. Mới vừa uống một nửa liền cảm thấy bụng có cái gì cộn cạo, Thịnh Lật vội vàng từ phía sau chạy ra ngoài trướng,tùy tiện tìm một nơi không ai đến bài tiết phế vật. Khi Thịnh Lật trở lại doanh trướng, thùng gỗ bên trong phòng đã chăm đầy nước tắm nóng hôi hổi.
Tiến về phía trước, Thịnh Lật bỏ đi trường bào, giải khai đai lưng, từ từ rút đi tầng lớp tầng lớp y phục trên người, cuối cùng toàn thân tiến vào trong nước, tự mình thanh tẩy cơ thể.
Một lát sau, nước ấm bao phủ cả người Thịnh Lật dần dần chuyển sang lạnh, y mới rời mục dũng, khoác lên người bộ áo ngủ, ở bên trong nội các yên lặng chờ đợi Thác Bạt Hoàn Thành đến. Theo tiếng bước chân Thác Bạt Hoàn Thành mạnh mà có lực ngày càng rõ ràng, trái tim Thịnh Lật nhảy dồn dập tần số cũng theo đó mà tăng cao.
Thác Bạt Hoàn Thành đi vào nội các hướng Thịnh Lật mở ra hai cánh tay, chân Thịnh Lật tự giác đi tới giúp Thác Bạt Hoàn Thành cởi xuống chiến bào khôi giáp. Những khôi giáp thiết chế nặng cũng chừng mười cân, thời điểm khi Thịnh Lật cầm lấy khôi giáp quả thực có chút lực bất tòng tâm, lảo đảo một cái ngã vào ***g ngực rộng rãi của Thác Bạt Hoàn Thành.
Thác Bạt Hoàn Thành im lặng không nói, đở Thịnh Lật đứng dậy rồi tự mình rút đi quần áo. Hắn vóc người cao ngất khoác một chiếc áo ngủ màu trắng, ngồi ngưỡng người trên chiếc giường rộng chừng nửa thước. Theo quy củ Thịnh Lật ngồi ở một bên, cúi thấp đầu, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
“Tới đây, lấy lòng ta.” Giọng nói của Thác Bạt Hoàn Thành mang theo từ tính lẫn quyết đoán lại không trộn lẫn bất kỳ tình cảm nào, ra lệnh.
Tác giả :
Tiếu Tiếu